• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full Hot Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan (27 Viewers)

  • Chương 1129: Tôi giúp ông nhớ lại

Nhìn thấy cảnh tượng này, đám người hóng hớt và phóng viên đang xúm lại xem xung quanh đều đưa mắt nhìn nhau.

Bọn họ cũng không ngờ lại xuất hiện tình cảnh như vậy…

Vốn dĩ bọn họ chỉ nhận tiền để làm việc thôi.

Thế nhưng tình hình trước mắt khiến bọn họ không biết nên làm thế nào.

Đặc biệt là người đàn ông trung niên kia, lúc này nhìn thấy cây kim châm bị nhuộm đen trong tay Tiêu Chính Văn, con ngươi đảo qua đảo lại, cũng không biết nên giải thích thế nào.

Ngay cả hội trưởng Lý bên cạnh cũng câm như hến.

Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh tạnh, ánh mắt nhìn chăm chăm vào người đàn ông trung niên đó, lạnh lùng chất vấn: “Nói! Ai sai mấy người tới đây? Tôi chỉ cho mấy người một cơ hội!”

Trong nháy mắt, cơ thể Tiêu Chính Văn toát ra sát khí đầy khủng bố, khoá chặt lấy người đàn ông trung niên, khiến cho ông ta bất giác lùi ra sau mấy bước!

Khí thế thật đáng sợ!

Những người đang vây bên ngoài tập đoàn Vy Nhan đều bị hơi thở trên người Tiêu Chính Văn doạ sợ liên tiếp lùi ra sau!

“Cậu, cậu muốn làm gì?”

Người đàn ông trung niên đó dựng hết cả tóc gáy, mồ hôi lạnh túa ra khắp trán: “Tôi nói cho cậu biết! Bố tôi uống thuốc hạ huyết áp của mấy người nên mới mất đột ngột như vậy! Kim châm thử độc gì đó đều là giả cả! Tôi chỉ khẳng định một điều là thuốc của tập đoàn Vy Nhan mấy người hại chết bố tôi!”

Trong nháy mắt, mọi người xung quanh cũng bắt đầu hùa theo.

“Đúng thế! Nhìn dáng vẻ của tập đoàn Vy Nhan này thì hình như rất không muốn phân rõ đúng sai!”

“Tập đoàn độc ác! Làm thuốc giả hại chết người! Lên án bọn họ!”

“Đóng cửa phá sản đi! Tập đoàn như vậy mà tồn tại ở Giang Trung thì sau này không phải chúng ta đều trở thành vật thí nghiệm của bọn họ hay sao?”

Tiếng thảo luận càng lúc càng ồn ào.

Đám phóng viên cũng bắt đầu đưa tin có tính chọn lọc.

Còn hội trưởng Lý lại đứng ở bên cạnh lại nở nụ cười nham hiểm xảo trá, không ngừng tỏ ý gật đầu với mấy người hô hào lớn tiếng nhất trong đám người.

Sau đó, bọn họ hò hét càng thêm sung sức hơn!

Lúc này Khương Vy Nhan cũng hoang mang.

Đây là lần đầu cô nhìn thấy tình cảnh giống vậy, trước đây mặc dù cũng có gặp vài trường hợp nhưng đều không hề ầm ĩ đến thế.

Lần này có nhiều người và phóng viên như vậy, cô có cảm giác mình có trăm cái miệng cũng không biện bạch được!

“Chồng à, phải làm sao đây?”

Khương Vy Nhan nhỏ giọng hỏi.

Tiêu Chính Văn nhíu mày nói: “Yên tâm, để anh giải quyết!”

Nói xong, Tiêu Chính Văn tiến lên trước một bước, trên người đột nhiên toát ra hơi thở khủng bố!

Mà kẻ anh nhắm đến đầu tiên đương nhiên là người đàn ông trung niên kia!

Lúc này, ông ta tỏ ra rất hoang mang, vừa định nhấc chân chạy về phía sau, thế nhưng Tiêu Chính Văn đã dùng một tay túm lấy cổ ông ta, nhấc ông ta lên khỏi mặt đất!

“Tôi cho ông thêm một cơ hội nữa, đừng bán mạng thay cho người khác, mạng của ông không đáng tiền chút nào đâu! Nói xem kẻ nào xúi bẩy phía sau, nếu không thì chết đi!”

Tiêu Chính Văn hùng hổ nói, trong ánh mắt loé lên ánh sáng sắc lạnh băng chói mắt!

Người đàn ông trung niên bị nhấc lên khỏi mặt đất, tay chân không ngừng giãy giụa, sắc mặt đỏ bừng, không thể thở ra hơi!

Khoảnh khắc đó, ông ta cảm thấy người đàn ông trước mắt mình giống như thần chết tới từ địa ngục!

Vô cùng đáng sợ!

Nhìn thấy vậy, hội trưởng Lý như phát hiện ra lục địa mới, vô cùng kích động chỉ vào Tiêu Chính Văn rồi phẫn nộ quát tháo: “Tiêu Chính Văn! Cậu muốn làm gì? Cậu còn định giết người diệt khẩu đấy à?”

Hội trưởng Lý vừa nói dứt lời, đám phóng viên xung quanh lập tức chĩa ống kính về phía Tiêu Chính Văn, phê phán bằng những lời lẽ sắc bén!

Còn đám người đứng xem xung quanh cũng càng thêm kích động công kích!

Khương Vy Nhan cũng bị hành động của Tiêu Chính Văn dọa sợ.

Nếu như thật sự có thêm người phải bỏ mạng, vậy thì tập đoàn Vy Nhan thật sự không còn cách gì để thoái thác tội danh sản xuất thuốc giả nữa…

Thế nhưng.

Sắc mặt Tiêu Chính Văn lạnh tanh, đáy mắt loé lên sát khí, nhìn chằm chằm vào người đàn ông trung niên trước mắt, ngón tay khẽ dùng lực, lạnh lùng lên tiếng: “Nói không hả?”

Khoảnh khắc đó, người đàn ông trung niên giống như cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, lần đầu tiên biết cảm giác của cái chết là như thế nào, mắt ông ta trợn trừng, miếng sùi bọt trắng, thốt ra một câu: “Tôi… tôi nói, là… là hội trưởng Lý bảo tôi làm như vậy… Tất cả đều do hội trưởng Lý sắp đặt, nói rằng sự việc xong xuôi sẽ cho tôi một trăm nghìn tệ… xin cậu tha mạng…”

Vừa dứt lời.

Không gian chợt trở nên lặng thinh!

Vừa hay đám phóng viên đó đang phát trực tiếp, vậy nên lời này của người đàn ông trung niên cũng lập tức lên sóng truyền hình!

Ngay lập tức, đám người như bùng nổ!

Trên mạng cũng bùng nổ theo!

Hội trưởng Lý sợ khiếp vía, sắc mặt biến đổi, lập tức phẫn nộ phản bác: “Nói láo! Rõ ràng là đang nói linh tinh, ngậm máu phun người! Tôi là hội trưởng của hiệp hội y dược Giang Trung, sao có thể làm ra những chuyện như thế chứ?”

“Tiêu Chính Văn! Nhất định là cậu! Là cậu ép ông ta hãm hại tôi như vậy!”

Tiêu Chính Văn lạnh lùng hừ một tiếng rồi vung tay ném người đàn ông trung niên đó xuống đất, sau đó chắp tay sau lưng nhìn hội trưởng Lý bằng ánh mắt lạnh lùng, hỏi: “Hội trưởng Lý, vẫn là câu hỏi cũ, tôi chỉ nói một lần! Tôi cũng cho ông một cơ hội! Là ai sai khiến ông?”

Hội trưởng Lý sững sờ, ánh mắt chạm vào ánh mắt của Tiêu Chính Văn, đột nhiên cảm thấy giống như đang bị thần chết nhìn chằm chằm, dựng hết cả tóc gáy!

Ông ta vội vàng bác bỏ: “Cậu… cậu đang nói gì vậy, tôi nghe chẳng hiểu gì hết!”

“Nghe không hiểu sao? Vậy để tôi giúp hội trưởng Lý nhớ lại nhé”.

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói, ánh mắt sắc lạnh, giơ tay giáng một bạt tai lên mặt hội trưởng Lý!

Bốp!

Cú tát này dùng lực rất mạnh, đánh hội trưởng Lý bay lên cao hai mét, xoay mấy vòng trên không trung rồi mới rơi xuống mặt đất!

“A a a! Mặt của tôi… răng của tôi…”

Hội trưởng Lý ngã trên mặt đất, ôm lấy mặt của mình, khắp miệng toàn là máu, ông ta nhổ ra mấy cái răng từ trong miệng, nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt vừa phẫn nộ vừa sợ hãi, gào lên: “Mọi người nhìn đi, tên Tiêu Chính Văn này muốn giết người để diệt khẩu! Phóng viên, mau chụp lại đi! Chụp lại đi! Đây chính là chứng cứ đó!”

Đám phóng viên đó đã sững sờ từ lâu.

Bọn họ vẫn còn chưa kịp phản ứng lại, Tiêu Chính Văn đã sải bước tiến lên trước, giơ chân giẫm mạnh lên ngực hội trưởng Lý!

Rắc vài tiếng!

Tựa như tiếng xương sườn đứt gãy, vô cùng rõ ràng, hết sức chói tai, khiến người ta vô cùng khiếp sợ!

Mấy trăm người đang đứng xem xung quanh và mấy chục phóng viên đều run lên lẩy bẩy, cảm thấy tóc gáy đang dựng đứng hết cả lên.

Chuyện này… chuyện này quá hống hách rồi, quá bá đạo!

Không nói lời nào đã giẫm gãy xương sườn của đối phương luôn sao?

Lúc đó!

Hội trưởng Lý phát ra tiếng kêu thảm thiết như lợn bị chọc tiết!

“Á á! Đau đau đau! Chết mất thôi chết mất thôi! Xương sườn của tôi…”

Hội trưởng Lý gào khóc không ngừng, sắc mặt đỏ bừng, liên tục phun ra máu.

Còn Tiêu Chính Văn nhìn từ trên cao xuống, lạnh lùng liếc xéo hội trưởng Lý, hỏi: “Hội trưởng Lý, bây giờ ông đã nghe rõ hay chưa? Là ai đứng phía sau sai khiến ông vu cáo hãm hại tập đoàn Vy Nhan của chúng tôi?”

Hội trưởng Lý đau tới mức mỗi một tế bào da thịt trên cơ thể đều đang phát run!

Nghe thấy câu hỏi của Tiêu Chính Văn, ông ta lên tiếng: “Không có ai sai bảo tôi… là thuốc của tập đoàn Vy Nhan có vấn đề… Tiêu Chính Văn, cậu đang muốn vu oan giáng hoạ đấy à? Cậu nhìn cho kỹ đi, bây giờ đang phát sóng trực tiếp, mấy triệu người dân Giang Trung đều đang xem đấy!”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom