Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2801-2805
Chương 2801: Ánh mắt kỳ vọng
Hàng trăm nghìn năm nay, cả thế tục gần như ai cũng biết Diêm La Vương chính là vua của Minh Giới cai quản âm phủ, người giống như ông ta tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ tơi thế tục.
“Long tộc!”
“Chúng tôi đang tìm di tích Long tộc và tất cả những gì thuộc về Long tộc, trên thực tế, không chỉ có một mình tôi tới thế tục mà Âm Tư và Diêm Vương của bốn điện đều tới âm phủ cả!”
Nói tới đây, Diêm La giống như đang hồi tưởng lại gì đó, lại tiếp tục kể: “Thật ra, từ mấy nghìn năm trước, âm phủ đã dự cảm được bên phía chiến trường vùng ngoài vũ trụ tới cuối cùng chắc chắn sẽ thất bại!”
“Dù là âm phủ hay vùng ngoài lãnh thổ, thậm chí bao gồm cả thế tục, mọi người đều là đồng bào, một khi chiến trường vùng ngoài vũ trụ có bất trắc gì, âm phủ chắc chắn cũng sẽ bị liên lụy, vậy nên chúng tôi mới quyết định đi tìm bí mật của Long tộc!”
“Lúc Long tộc thống trị thế gian, Chư Thiên Thần Giới không phải chưa từng tới xâm phạm, chỉ là bọn họ đã thất bại, hơn nữa còn thất bại thảm hại! Chúng tôi không ham mê bí mật bên trong di tích Long tộc, bởi vì bản thân chúng tôi đã có cơ thể trường sinh bất lão!”
“Chúng tôi cần biết năm đó rốt cuộc Long tộc đã đánh bại Chư Thiên Thần Giới ra sao, chúng tôi chỉ muốn tự bảo vệ mình!”
Nói tới đây, Diêm La không khỏi thở dài không thôi, chuyến đi tới thế tục không những chẳng thể đạt được ý nguyện, thậm chí tứ điện Diêm Vương cùng ông ta tới thế tục cũng đều giống như ông ta, nhiễm phải sợi tơ màu đen này!
Mà trong số thập điện Diêm Vương, năm điện quan trọng nhất đều đã mất đi năng lực cai quản một phương, vậy nên mới để cho Âm Tư tiếp quản quyền hành tại âm phủ!
“Cũng có thể nói, kế hoạch tới thế tục của mấy người đã hoàn toàn thất bại, tới cuối cùng cũng chẳng thể tìm được bí mật của Long tộc?”, Tiêu Chính Văn bình thản lên tiếng.
“Không sai, thật ra trước lúc này, chúng tôi đã có thể xác định di tích Long tộc nằm ở thế tục Hoa Quốc, thế nhưng chúng tôi gần như đã tìm kiếm hết các ngọn núi con sông lớn ở thế tục Hoa Quốc, vậy mà cuối cùng vẫn chưa thể đạt được ý nguyện!”
“Còn tôi cũng sắp sửa bị sợi tơ màu đen này hút cạn tu vi rồi!”
Giọng nói của Diêm La càng lúc càng khó nhọc hơn.
“Vậy Diêm Vương của bốn điện khác thì sao?”, Tiêu Chính Văn thấy chỉ có một mình Diêm La nên mới tiện miệng hỏi.
“Bọn họ... lúc này đã trở thành phế nhân rồi, nếu như không phải trong điện Minh Quân có Nguyên Thần của thượng quân Hậu Thổ bảo hộ thì năm người chúng tôi đã hồn bay phách tán từ lâu rồi!”, trong giọng nói của Diêm La mang theo mấy phần khổ sở, khó nhọc lên tiếng.
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, Diêm La không có lý do gì để lừa anh, mà căn bản cũng chẳng thể lừa nổi!
Thập điện Diêm Vương cai quản âm phủ mấy chục nghìn năm, sao có thể dễ dàng giao quyền hành của âm phủ cho Âm Tư?
Hơn nữa, trên thế gian này ai có thể khiến cho thập điện Diêm Vương với cơ thể bất tử tan thành tro bụi?
Nếu như không phải xảy ra sự cố gì ngoài ý muốn, Âm Tư căn bản không thể thay thế được thập điện Diêm Vương!
Vậy nên tiếp theo đây Âm Tư xuất hiện cục diện rối ren thì cũng chẳng có gì kỳ lạ nữa!
Ngọn nguồn của tất cả những chuyện này đều là trung tâm quyền lợi của âm phủ xảy ra vấn đề, chẳng thể trấn áp được thế lực các phương thêm nữa, lúc này mới khiến cho âm phủ trở nên rối ren loạn lạc!
Cuối cùng Tiêu Chính Văn liếc nhìn Diêm La rồi quay người bước ra khỏi điện Minh Quân!
“Đại Đế!”
Tiêu Chính Văn vừa mới sải bước tiến ra, mấy người Phù Kiên đã tiến lên đón, đặc biệt là hai người Tần Quảng Vương và Sở Giang Vương đều nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt kỳ vọng.
Nếu như không có những lời khi trước của Diêm La, có lẽ Tiêu Chính Văn vẫn chưa thể hiểu được tâm tư của hai người bọn họ, thế nhưng bây giờ, bọn họ phần lớn đang lo lắng cho mấy người Diêm La.
Có điều, rõ ràng mấy người Diêm La lo lắng những người khác cũng sẽ bị sợi tơ màu đen này quấn vào người như ông ta nên mới hạ lệnh cấm, không cho phép bất cứ ai đặt chân vào trong điện Minh Quân!
Lúc này, điều mà Tần Quảng Vương và Sở Giang Vương quan tâm nhất là sự sống chết của mấy người Diêm La.
Hơn nữa, sau lưng hai người bọn họ còn có mấy quỷ tướng trẻ tuổi, cũng đang nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt mong chờ.
“Chúng tôi bái kiến Đại Đế!”
Sở Giang Vương vội vàng giới thiệu với Tiêu Chính Văn: “Vị này là quỷ tướng Tuần Hải dưới trướng Diêm La Vương!”
“Vị này là quỷ tướng Trảm Ma dưới trướng Đô Thị Vương!”
“Vị này là quỷ tướng Thanh Diện dưới trướng Tống Đế Vương!”
“Đại Đế, không biết...”
Ba quỷ tướng lên tiếng, đồng loạt hướng ánh mắt về phía điện Minh Quân!
Chương 2802: Hóa thành tro bụi
“Mấy người Diêm La đều ổn cả, mọi người không cần phải lo lắng nữa, chỉ có điều vết thương của bọn họ vẫn chưa lành, tạm thời không thể rời khỏi điện Minh Quân!”
Tiêu Chính Văn an ủi mọi người một câu, cũng không nói nhiều thêm gì cả.
Với tình hình bây giờ của mấy người Diêm La, Tiêu Chính Văn quả thực không thể nói ra sự thật.
“Đại Đế, vừa nãy chúng tôi đã bàn bạc với nhau, trước đó có hành động mạo phạm tới Đại Đế, vẫn mong Đại Đế có thể rộng lượng cho chúng tôi một cơ hội lập công chuộc tội!”
“Không sai, kể từ ngày hôm nay trở về sau, chúng tôi cam tâm tình nguyện không màng nguy hiểm vì Đại Đế, vẫn mong Đại Đế bỏ qua cho!”
Ba quỷ tướng đồng loạt tiến lên trước chắp tay hành lễ với Tiêu Chính Văn, mặt mang theo vẻ chờ mong.
“Đại Đế, mấy người bọn họ đã đặt xong nhà hàng, chuẩn bị mời cậu dùng cơm, đồng thời cũng muốn để cho tất cả thế lực trong thế tục tới bái kiến cậu!”
“Dẫu sao bây giờ tất cả mọi người trong âm phủ đều muốn được trông thấy diện mạo thật sự của Đại Đế!”, phán quan mặt đen vội vàng tiến lên trước giải thích.
Vì phải mượn người mượn quân bên phía âm phủ nên Tiêu Chính Văn cũng không phản đối.
Nhà hàng mà ba người họ đặt cũng không phải một nơi tầm thường mà là nơi chuyên để cho thập điện Diêm Vương và năm bộ Âm Tư tiếp đón khách quý.
Người bình thường căn bản còn không có cả tư cách bước qua cửa.
Dưới sự vây quanh của mấy người Sở Giang Vương, Tiêu Chính Văn bước thẳng vào trong nhà hàng.
Mấy người Thanh Diện đã chuẩn bị đầy đủ, không chỉ bao cả nhà hàng mà còn đặc biệt tìm tới mấy chục mỹ nữ quốc sắc thiên hương tới từ khắp nơi trong âm phủ để làm thị nữ cho nhà hàng.
Ở trước cửa còn có một tấm biểu ngữ để công khai bày tỏ cho cả âm phủ thấy được thái độ của bọn họ đối với Tiêu Chính Văn!
“Đại Đế, ẩm thực của âm phủ chúng tôi không thể so được với thế tục, vẫn mong Đại Đế đừng để bụng!”, phán quan mặt đen nhỏ giọng nói bên tai Tiêu Chính Văn vài câu.
Dẫu sao bên phía âm phủ cũng có rất nhiều cấm kỵ, mấy món ăn như dê hay bò ở âm phủ đều bị nghiêm cấm rõ ràng.
“Không sao!”, Tiêu Chính Văn không bận tâm, nói.
Tiêu Chính Văn vừa mới ngồi xuống, mấy người Thanh Diện đã dẫn theo một nhóm âm binh và quỷ tướng dưới trướng năm điện Diêm Vương lần lượt tới kính rượu Tiêu Chính Văn.
Vào lúc mọi người đang chè chén vui vẻ, người đàn ông mặc đồ đen xuất hiện ở điện Minh Quân lúc trước lại có mặt trước nhà hàng.
“Người không phận sự xin dừng bước!”
Người đàn ông mặc đồ đen vừa định tiến lên trước thì đã bị một âm binh ngăn lại.
“Cậu nói tôi là người không phận sự hả?”, người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng quan sát âm binh kia, nói.
“Thật sự xin lỗi, cho dù anh là người bên cạnh Mã Vương Gia thì hôm nay cũng không thể vào trong, tướng quân nhà chúng tôi và các đại nhân đã bao trọn nhà hàng rồi, vậy nên xin anh quay về cho!”, âm binh đó chắp tay nói với người đàn ông mặc đồ đen.
Cả âm phủ ai cũng biết người đàn ông này là thân tín bên cạnh Mã Vương Gia, danh vọng ở âm phủ cực kỳ cao, cho dù là thập điện Diêm Vương thì cũng phải nể mặt hắn vài phần.
Chỉ là hôm nay khác với khi trước, trên con phố bên ngoài nhà hàng đông kín người, mà mỗi người tới đây đều có địa vị cực kỳ cao!
Những người này rõ ràng đều tới vì bốn chữ U Minh Đại Đế.
Cho dù là bọn họ hay là gia tộc phía sau lưng bọn họ cai quản một phương ở âm phủ thì hôm nay cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi Tiêu Chính Văn gọi vào gặp, bất cứ ai đều không có đặc quyền gì cả.
Nếu như chỉ cho một mình người đàn ông mặc đồ đen đi vào bên trong nhà hàng thì e rằng sẽ hỏng hết quy tắc, vậy nên âm binh đó mới to gan chặn hắn ở bên ngoài cửa.
“Cậu dám chặn tôi?”
Người đàn ông mặc đồ đen bật cười lạnh lùng.
“Vẫn mong anh lượng thứ cho, dẫu sao hôm nay cũng không giống với khi trước, tôi xin được nhận tội với anh ở đây!”, âm binh đó vội vàng chắp tay nói với người đàn ông mặc đồ đen.
“Đừng nói là cậu, ngay cả mấy người Thanh Diện cũng không dám hỗn láo với tôi như thế!”
Vừa nói dứt lời, người đàn ông mặc đồ đen vung ống tay áo, một tia sáng màu đen lóe qua, biến âm binh trước cửa hóa thành tro bụi!
“Ai đang gây chuyện!”, vào khoảnh khắc người đàn ông mặc đồ đen ra tay, quỷ tướng Thanh Diện đã phát giác ra, quay phắt đầu lại nhìn về phía cửa.
Chương 2803: Nhân vật lớn thứ hai
Vừa dứt lời, quỷ tướng Thanh Diện đã xuất hiện trước cửa nhà hàng.
Thấy âm binh canh cửa bị giết, sắc mặt quỷ tướng Thanh Diện sa sầm lại.
Đó là thuộc hạ của hắn, cho dù người đàn ông mặc đồ đen là người của Mã Vương Gia thì cũng không thể tùy ý xử lý thuộc hạ của hắn.
Thập điện Diêm Vương trước kia có mối thù sâu đậm với Mã Vương Gia, bây giờ người đàn ông mặc đồ đen lại công khai giết âm binh của Thanh Diện, vì vậy, mùi thuốc súng trong không khí trở nên nồng nặc hơn.
Những người khác cũng cảm thấy người bên ngoài không phải người tốt, nên lần lượt ra khỏi nhà hàng.
Tiêu Chính Văn cũng đi theo mọi người, là người cuối cùng bước ra khỏi nhà hàng.
“Anh thật sự tưởng rằng mình là Đại Đế à?” người đàn ông mặc đồ đen quay lại nhìn Tiêu Chính Văn đang chắp tay sau lưng, chế nhạo.
“Tên kia, lần này anh đi xa quá rồi! Hôm nay tôi mời Đại Đế, không hề mời anh, anh nên biết điều chút, đừng để người ta chê cười!”
Sắc mặt của tướng quỷ Trảm Ma vô cùng khó coi.
“Mọi người bình tĩnh đã, hình như có hiểu lầm gì rồi, chuyện hôm nay xảy ra đột ngột nên tôi không kịp gửi thiệp mời tới, đều là do tôi sơ xuất, mong mọi người dĩ hòa vi quý!”
Phán quan mặt đen vội vàng đứng ra dàn xếp mọi việc.
Lời này của ông ta giữ thể diện cho Mã Vương Gia, đồng thời cũng nể mặt quỷ tướng Thanh Diện.
Hơn nữa, mỗi người đều là đại diện của một thế lực, nếu gây chiến ở đây thì chắc chắn âm phủ sẽ trở nên hỗn loạn.
Cho dù là năm bộ Âm Tư hay thập điện Diêm Vương thì đều không muốn đối đầu với Mã Vương Gia vào lúc này.
Dù sao Chư Thiên Thần Giới không chỉ uy hiếp vùng ngoài lãnh thổ, mục tiêu tiếp theo có thể sẽ là âm phủ, đối đầu với bọn họ vào lúc này chẳng khác nào tự chuốc họa vào thân.
Người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng nhìn phán quan mặt đen, khinh thường nói: “Ta chẳng sao cả, chỉ là có một số người đề cao bản thân quá rồi!”
“U Minh Đại Đế đâu dễ làm như vậy? Hơn nữa, bao cả nhà hàng, không cho người khác vào là quy tắc gì thế? Lẽ nào U Minh Đại Đế có thể không màng đến quy tắc sao?”
Vừa nói, người đàn ông mặc đồ đen đã đổ hết lỗi lên đầu Tiêu Chính Văn.
Hắn nghĩ cho dù uy danh của Tiêu Chính Văn cao đến đâu thì cũng không phải người âm phủ, nói cách khác, cho dù Tiêu Chính Văn trở thành U Minh Đại Đế thì vẫn cần có được sự công nhận của các thế lực âm phủ.
Thế lực của Mã Vương Gia không thua kém gì thập điện Diêm Vương, Tiêu Chính Văn lấy lòng bọn họ còn không kịp chứ nói gì đến việc đắc tội với bọn họ.
Dù sao thì việc thống trị toàn bộ âm phủ bằng sức mạnh của chính mình cũng chỉ là mơ tưởng mà thôi.
Ngay cả Mã Vương Gia trước đây cũng chỉ có thể ngồi một bên, không dám thèm muốn toàn bộ âm phủ.
Mã Vương Gia là ai? Đó là thần thoại một mình xông vào âm phủ như đi vào cõi không người, sao Tiêu Chính Văn có thể sánh bằng?
Chỉ cần một chữ không của Mã Vương Gia, vị trí Đại Đế của Tiêu Chính Văn e là không giữ nổi nữa.
Hơn nữa, một phần mười âm binh ở âm phủ nằm trong tay Mã Vương Gia, mặc dù chỉ là một phần mười, nhưng cũng lên đến mấy chục triệu âm binh.
Nếu là người khác, có lẽ sẽ làm theo những gì người đàn ông mặc đồ đen nói, cố gắng lôi kéo Mã Vương Gia, thậm chí còn lấy lòng bọn họ.
Nhưng đáng tiếc người hắn gặp lại là Tiêu Chính Văn.
“Không màng quy tắc?” Tiêu Chính Văn cười nhạt.
“Không đúng sao? Nhà hàng vốn là nơi ăn uống, anh lấy danh nghĩa U Minh Đại Đế, không cho người khác vào nhà hàng chẳng phải là không màng đến người khác sao?”
Người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng chế nhạo.
Ý của hắn là vị trí U Minh Đại Đế của Tiêu Chính Văn cần sự công nhận của Mã Vương Gia, nếu không, cho dù Âm Tư và thập điện Diêm Vương đồng ý thì Tiêu Chính Văn cũng không thể ngồi lên ngôi vị Đại Đế.
“Còn một chuyện nữa, tôi muốn nhắc nhở anh, trước khi Mã Vương Gia chấp thuận, không ai có thể ngồi lên vị trí Đại Đế!”
Người đàn ông mặc đồ đen vừa dứt lời, mây đen kéo tới, vô số âm binh bao vây khắp nơi.
Trên bầu trời, vô số lá cờ chiến tung bay trong gió cả bầu trời tràn ngập tiếng người hò hét.
“Là Mã Vương Gia!”
Sắc mặt của Sở Giang Vương và Tần Quảng Vương chợt thay đổi.
Từ mấy ngàn năm trước, Mã Vương Gia đã đột phá cảnh giới Chuẩn Thánh, bước vào cảnh giới Chuẩn Thánh cấp một.
Trong âm phủ chỉ có Thiên Tử Diêm La của Tịnh Nhật là có thể chống lại ông ta, nhưng Diêm La đã sống ẩn dật trong điện Minh Quân hàng ngàn năm rồi, còn ai có thể là đối thủ của ông ta đây?
Trong trận đại chiến giữa âm phủ và Đế Tuấn trước đây, Mã Vương Gia cũng là nhân vật lập nên những chiến công lớn, có thể nói mọi người trong âm phủ đều biết ông ta là nhân vật lớn thứ hai ở âm phủ chỉ sau U Minh Đại Đế năm đó.
Chương 2804: Đầu báo mắt hổ
Trước đó, Âm Tư đã bí mật dàn xếp cho con gái của Tả Bạch Đào lừa Tiêu Chính Văn đến âm phủ, định giết Tiêu Chính Văn trước điện Thần Hoàng, đây cũng là kết quả của kế hoạch bí mật của Mã Vương Gia.
Có thể nói, người đứng sau Âm Tư chính là Mã Vương Gia.
Thấy xe của Mã Vương Gia xuất hiện, sắc mặt của đám người đại tướng Dạ Xoa liền thay đổi, dù sao bọn họ cũng thua xa Mã Vương Gia cả về địa vị và thực lực.
“Kính chào Mã Vương Gia!”
Mọi người đồng loạt cúi chào trước xe ngựa của Mã Vương Gia.
Phán quan mặt đen và đại tướng Dạ Xoa cũng vô cùng căng thẳng.
Mặc dù trước đây Tiêu Chính Văn có thể giết U Minh Đế Quân, nhưng so với Mã Vương Gia, thực lực của Âm Tư chẳng là gì cả.
Tiêu Chính Văn hiện giờ không đủ năng lực, cũng không có tư cách để đấu với Mã Vương Gia.
Mã Vương Gia chậm rãi bước xuống xe ngựa, dùng ánh mắt ôn hòa nhìn tất cả mọi người, với địa vị và uy danh của mình, ông ta không cần tỏ ra khí thế.
Chỉ ba chữ Mã Vương Gia cũng đủ khiến mọi người kinh ngạc khiếp sợ.
Sở Giang Vương vội vàng nháy mắt với Tiêu Chính Văn, ra hiệu cho Tiêu Chính Văn cũng nên tiến lên chào hỏi một tiếng.
Dù sao đối phương cũng là người có thực lực.
Nếu bây giờ xảy ra xung đột với đối phương thì người thiệt sẽ là Tiêu Chính Văn.
Danh hiệu Mã Vương Gia không phải là vô nghĩa, người này không chỉ độc ác mà còn cực kỳ tàn nhẫn, nếu hôm nay sơ ý, Mã Vương Gia có thể sẽ là người đầu tiên trừng trị Tiêu Chính Văn.
Hôm nay Mã Vương Gia thể hiện ở nhà hàng như vậy chẳng qua là để chứng minh cho mọi người trong âm phủ rằng cho dù Tiêu Chính Văn là U Minh Đại Đế thì cũng phải cung kính trước mặt ông ta.
Chỉ cần Tiêu Chính Văn tỏ ra cung phụng, thì cả âm phủ sẽ coi Tiêu Chính Văn như con rối của Mã Vương Gia.
Không cần nói thì mọi người đều biết người nắm giữ quyền lực âm phủ là ai!
Đến lúc đó, Tiêu Chính Văn sẽ trở thành Đại Đế bù nhìn, còn Mã Vương Gia sẽ trở thành Tào Tháo giúp đỡ Thiên Tử và ra lệnh chư hầu.
“Nơi này thật náo nhiệt, trong cung Mã Vương của tôi cũng có thể ngửi thấy mùi rượu thơm!”
Mã Vương Gia chắp tay sau lưng, đi về phía mọi người.
Đúng như lời đồn đại, Mã Vương Gia không chỉ đầu báo mắt hổ, mà giữa hai mắt còn có một hoa văn thẳng đứng, đây chắc hẳn là con mắt thứ ba trong truyền thuyết.
Khi ánh mắt lạnh lùng của ông ta lướt qua mặt mọi người, hầu như không ai dám nhìn thẳng, ngay cả đại tướng Dạ Xoa cũng phải cúi đầu.
Uy lực của thánh nhân, đâu phải thứ bọn họ có thể chịu nổi?
Nhưng Tiêu Chính Văn đã trải qua trăm trận chiến, chắc chắn sẽ không lùi bước vào giờ phút này.
“Tôi hy vọng ông nghĩ kỹ rồi hãy nói!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Mã Vương Gia, nói với vẻ không chút sợ hãi.
“Ha ha!”
Mã Vương Gia cười lớn, khẽ lắc đầu nói: “Vị trí Đại Đế của cậu được quan viên âm phủ công nhận chưa? Chưa có được sự công nhận của tôi, cậu thể hiện hơi sớm rồi đấy!”
Nói xong, quanh người Mã Vương Gia tỏa ra sát khí mạnh mẽ, hai mắt trở nên sắc lạnh.
Nhìn thấy cảnh này, Sở Giang Vương và Tần Quảng Vương đều sợ hãi.
Nếu Mã Vương Gia và Tiêu Chính Văn đánh nhau thì đừng nói đại tướng Dạ Xoa không thể giúp được gì, mà ngay cả hai vị nắm giữ thế lực một phương như bọn họ cũng không phải là đối thủ của Mã Vương Gia.
“Nói hay lắm! Nếu ông không công nhận U Minh Đại Đế như tôi thì hôm nay tôi sẽ cho ông tâm phục khẩu phục!”
Tiêu Chính Văn mỉm cười, phất tay, Phù Kiên bước lên trước, lạnh lùng nhìn Mã Vương Gia: “Ngay cả tôi cũng phải cung kính gọi Đại Đế, lẽ nào ông muốn tạo phản sao?”
“Ông chỉ là một võ phu dẫn binh mà thôi, có tư cách gì để chọn Đại Đế? Đúng là nực cười!”
Mặc dù Mã Vương Gia trông rất bình tĩnh, nhưng Phù Kiên xuất hiện và giúp đỡ Tiêu Chính Văn cũng khiến ông ta kiêng sợ.
Dù sao phần lớn sức mạnh quân sự của âm phủ đều nằm trong tay Phù Kiên.
Có sự hỗ trợ của Phù Kiên, tương đương với việc có được sự công nhận của phần lớn âm phủ.
“Mặc dù tôi không có quyền quyết định lựa chọn Đại Đế, nhưng Đại Đế đã được thập điện Diêm Vương và ngũ bộ Tư Âm công nhận, nếu ông dám bất kính thì sẽ là tạo phản!” Phù Kiên lạnh lùng nói.
“Ha ha ha! Ta còn tưởng vị Đại Đế này là một vị anh hùng, bây giờ xem ra cũng chỉ tầm thường như vậy mà thôi!” Mã Vương Gia châm chọc cười nói.
Chương 2805: Rước nhục vào thân
Nghe thế Tiêu Chính Văn cũng ngẩng mặt lên bật cười.
“Ông không phục sao? Vậy được thôi, có thể ra tay mà, tôi muốn xem thử ba mắt của Mã Vương Gia rốt cuộc thế nào”.
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Phù Kiên và mấy người mặt xanh bước đến trước, mà phía sau họ cũng có mấy trăm âm binh đều cầm đao kiếm.
Nghe thế sắc mặt Mã Vương Gia cũng tối sầm lại, mặc dù hiện giờ cả âm phủ không ai là đối thủ của ông ta, ít nhất ngoài mặt ông ta vẫn là cao thủ hàng đầu ở âm phủ.
Nhưng có Phù Kiên ở đây, ông ta vẫn không dám làm quá mức.
“Người của ông vừa nói không công nhận Đại Đế là tôi, đúng không?”
Tiêu Chính Văn quay sang nhìn người mặc đồ đen cười mỉa nói.
“Hừ!”
Người mặc đồ đen tức giận hừ một tiếng với Tiêu Chính Văn, rồi quay đầu nhìn sang chỗ khác.
“Vậy được hôm nay tôi muốn anh công nhận Đại Đế là tôi trước mặt tất cả người ở âm phủ, đều quỳ xuống cho tôi”.
Tiêu Chính Văn nghiêm giọng nói, ngay cả người mặc đồ đen cũng giật mình nhưng sau đó tức giận liếc nhìn Tiêu Chính Văn.
“Chỉ dựa vào anh mà cũng muốn bảo tôi quỳ xuống ư?”, người áo đen khinh thường chế giễu.
Hắn là người thân cận của Mã Vương Gia, cả âm phủ ngoài Mã Vương Gia, ai dám nhận một cái bái chào của hắn? Càng đừng nói đến đến việc quỳ xuống.
“Không phải chỉ anh mà là tất cả mọi người”, Tiêu Chính Văn lướt nhìn từ Mã Vương Gia và các âm binh quỷ tướng đằng sau ông ta.
Mọi người đều hít khí lạnh sau khi nghe anh nói thế.
Tiêu Chính Văn đang nói Mã Vương Gia quỳ xuống trước mặt anh?
“Ý cậu nói là ngay cả tôi cũng phải quỳ à?”
Nói rồi khí tức cả người Mã Vương Gia bỗng dâng lên, vô số sấm chớp trên không trung đánh xuống, không khí xung quanh đều sắp ngưng kết lại.
“Lẽ nào ông không hiểu sao? Thần thấy vua dĩ nhiên phải quỳ rồi”, Tiêu Chính Văn chế giễu.
Tiêu Chính Văn nói những lời này trước mặt rất nhiều thế lực ở âm phủ chẳng khác nào giáng một cái thật đau vào mặt Mã Vương Gia.
Điều này đã không đơn giản là chế nhạo Mã Vương Gia nữa, mà là đã ra uy với Mã Vương Gia.
“Cậu nói tôi là thần thôi sao?”
Giọng Mã Vương Gia đã trở nên lạnh lùng, ánh mắt toát ra tia lạnh, sát khí đằng đằng.
Soạt!
Một tiếng sấm vang lên, khí tức Chuẩn Thánh cấp một ập đến.
Thánh nhân!
Cảnh giới Thánh Nhân đáng sợ thế nào?
Hơn nữa từ xưa đến nay, có bao giờ Thánh Nhân phải quỳ trước người khác?
Chỉ cần đạt đến bậc Thánh Nhân, mọi thứ trong thế gian kể cả thân phận và địa vị đều được nâng lên cao.
Dù Tiêu Chính Văn là Đại Đế cũng không thể bảo Thánh Nhân quỳ gối, đây là quy tắc từ xưa đến nay.
Đây là quy tắc mà mọi người đều phải tuân thủ, chỉ cần đột phá cảnh giới Chuẩn Thánh thì có thể vượt qua hết mọi thứ của thế gian, vượt lên trên lễ nghi quân thần.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao ngay cả thập điện Diêm Vương cũng phải nể mặt Mã Vương Gia.
Sở Giang Vương và Tần Quảng Vương khó xử nhìn Mã Vương Gia, hôm nay cho dù Mã Vương Gia có quỳ hay không đều có thể diện và uy tín của một phương sẽ giảm đi rất nhiều.
Nếu ông ta quỳ xuống thì sau này Mã Vương Gia sẽ không còn uy phong nữa, nếu ông ta không quỳ gối thì ai còn công nhận Đại Đế Tiêu Chính Văn nữa?
Chỉ có người mặc đồ đen cười nhạo nhìn Tiêu Chính Văn, cuối cùng Tiêu Chính Văn vẫn còn quá non, điều này đồng nghĩa với việc tự tay đưa mình vào thế khó.
Mã Vương Gia thấy mấy người Sở Giang Vương sửng sốt đứng đó thì bật cười, chỉ vào Tiêu Chính Văn nói: “Chỉ dựa vào cậu vẫn không có tư cách bảo tôi quỳ gối”.
“Cậu đang tự rước nhục vào thân”.
Lúc này không ai nghĩ rằng lời Mã Vương Gia nói có gì không ổn, ngược lại có không ít người bắt đầu nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt nghi ngờ.
Như Mã Vương Gia nói, nếu không phải Tiêu Chính Văn chủ động bảo người ta quỳ gối cũng sẽ không đi đến tình thế khó xử này.
Dù Tiêu Chính Văn được Phù Kiên công nhận nhưng âm phủ sao có thể điều động đại quân bao vây tấn công một mình Mã Vương Gia?
Làm như thế dù cuối cùng giết được Mã Vương Gia, danh tiếng của Tiêu Chính Văn và âm phủ cũng không còn, thế nên nhiều người vẫn rất đồng tình với cách nói của Mã Vương Gia, Tiêu Chính Văn đang tự rước nhục vào thân.
Hàng trăm nghìn năm nay, cả thế tục gần như ai cũng biết Diêm La Vương chính là vua của Minh Giới cai quản âm phủ, người giống như ông ta tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ tơi thế tục.
“Long tộc!”
“Chúng tôi đang tìm di tích Long tộc và tất cả những gì thuộc về Long tộc, trên thực tế, không chỉ có một mình tôi tới thế tục mà Âm Tư và Diêm Vương của bốn điện đều tới âm phủ cả!”
Nói tới đây, Diêm La giống như đang hồi tưởng lại gì đó, lại tiếp tục kể: “Thật ra, từ mấy nghìn năm trước, âm phủ đã dự cảm được bên phía chiến trường vùng ngoài vũ trụ tới cuối cùng chắc chắn sẽ thất bại!”
“Dù là âm phủ hay vùng ngoài lãnh thổ, thậm chí bao gồm cả thế tục, mọi người đều là đồng bào, một khi chiến trường vùng ngoài vũ trụ có bất trắc gì, âm phủ chắc chắn cũng sẽ bị liên lụy, vậy nên chúng tôi mới quyết định đi tìm bí mật của Long tộc!”
“Lúc Long tộc thống trị thế gian, Chư Thiên Thần Giới không phải chưa từng tới xâm phạm, chỉ là bọn họ đã thất bại, hơn nữa còn thất bại thảm hại! Chúng tôi không ham mê bí mật bên trong di tích Long tộc, bởi vì bản thân chúng tôi đã có cơ thể trường sinh bất lão!”
“Chúng tôi cần biết năm đó rốt cuộc Long tộc đã đánh bại Chư Thiên Thần Giới ra sao, chúng tôi chỉ muốn tự bảo vệ mình!”
Nói tới đây, Diêm La không khỏi thở dài không thôi, chuyến đi tới thế tục không những chẳng thể đạt được ý nguyện, thậm chí tứ điện Diêm Vương cùng ông ta tới thế tục cũng đều giống như ông ta, nhiễm phải sợi tơ màu đen này!
Mà trong số thập điện Diêm Vương, năm điện quan trọng nhất đều đã mất đi năng lực cai quản một phương, vậy nên mới để cho Âm Tư tiếp quản quyền hành tại âm phủ!
“Cũng có thể nói, kế hoạch tới thế tục của mấy người đã hoàn toàn thất bại, tới cuối cùng cũng chẳng thể tìm được bí mật của Long tộc?”, Tiêu Chính Văn bình thản lên tiếng.
“Không sai, thật ra trước lúc này, chúng tôi đã có thể xác định di tích Long tộc nằm ở thế tục Hoa Quốc, thế nhưng chúng tôi gần như đã tìm kiếm hết các ngọn núi con sông lớn ở thế tục Hoa Quốc, vậy mà cuối cùng vẫn chưa thể đạt được ý nguyện!”
“Còn tôi cũng sắp sửa bị sợi tơ màu đen này hút cạn tu vi rồi!”
Giọng nói của Diêm La càng lúc càng khó nhọc hơn.
“Vậy Diêm Vương của bốn điện khác thì sao?”, Tiêu Chính Văn thấy chỉ có một mình Diêm La nên mới tiện miệng hỏi.
“Bọn họ... lúc này đã trở thành phế nhân rồi, nếu như không phải trong điện Minh Quân có Nguyên Thần của thượng quân Hậu Thổ bảo hộ thì năm người chúng tôi đã hồn bay phách tán từ lâu rồi!”, trong giọng nói của Diêm La mang theo mấy phần khổ sở, khó nhọc lên tiếng.
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, Diêm La không có lý do gì để lừa anh, mà căn bản cũng chẳng thể lừa nổi!
Thập điện Diêm Vương cai quản âm phủ mấy chục nghìn năm, sao có thể dễ dàng giao quyền hành của âm phủ cho Âm Tư?
Hơn nữa, trên thế gian này ai có thể khiến cho thập điện Diêm Vương với cơ thể bất tử tan thành tro bụi?
Nếu như không phải xảy ra sự cố gì ngoài ý muốn, Âm Tư căn bản không thể thay thế được thập điện Diêm Vương!
Vậy nên tiếp theo đây Âm Tư xuất hiện cục diện rối ren thì cũng chẳng có gì kỳ lạ nữa!
Ngọn nguồn của tất cả những chuyện này đều là trung tâm quyền lợi của âm phủ xảy ra vấn đề, chẳng thể trấn áp được thế lực các phương thêm nữa, lúc này mới khiến cho âm phủ trở nên rối ren loạn lạc!
Cuối cùng Tiêu Chính Văn liếc nhìn Diêm La rồi quay người bước ra khỏi điện Minh Quân!
“Đại Đế!”
Tiêu Chính Văn vừa mới sải bước tiến ra, mấy người Phù Kiên đã tiến lên đón, đặc biệt là hai người Tần Quảng Vương và Sở Giang Vương đều nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt kỳ vọng.
Nếu như không có những lời khi trước của Diêm La, có lẽ Tiêu Chính Văn vẫn chưa thể hiểu được tâm tư của hai người bọn họ, thế nhưng bây giờ, bọn họ phần lớn đang lo lắng cho mấy người Diêm La.
Có điều, rõ ràng mấy người Diêm La lo lắng những người khác cũng sẽ bị sợi tơ màu đen này quấn vào người như ông ta nên mới hạ lệnh cấm, không cho phép bất cứ ai đặt chân vào trong điện Minh Quân!
Lúc này, điều mà Tần Quảng Vương và Sở Giang Vương quan tâm nhất là sự sống chết của mấy người Diêm La.
Hơn nữa, sau lưng hai người bọn họ còn có mấy quỷ tướng trẻ tuổi, cũng đang nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt mong chờ.
“Chúng tôi bái kiến Đại Đế!”
Sở Giang Vương vội vàng giới thiệu với Tiêu Chính Văn: “Vị này là quỷ tướng Tuần Hải dưới trướng Diêm La Vương!”
“Vị này là quỷ tướng Trảm Ma dưới trướng Đô Thị Vương!”
“Vị này là quỷ tướng Thanh Diện dưới trướng Tống Đế Vương!”
“Đại Đế, không biết...”
Ba quỷ tướng lên tiếng, đồng loạt hướng ánh mắt về phía điện Minh Quân!
Chương 2802: Hóa thành tro bụi
“Mấy người Diêm La đều ổn cả, mọi người không cần phải lo lắng nữa, chỉ có điều vết thương của bọn họ vẫn chưa lành, tạm thời không thể rời khỏi điện Minh Quân!”
Tiêu Chính Văn an ủi mọi người một câu, cũng không nói nhiều thêm gì cả.
Với tình hình bây giờ của mấy người Diêm La, Tiêu Chính Văn quả thực không thể nói ra sự thật.
“Đại Đế, vừa nãy chúng tôi đã bàn bạc với nhau, trước đó có hành động mạo phạm tới Đại Đế, vẫn mong Đại Đế có thể rộng lượng cho chúng tôi một cơ hội lập công chuộc tội!”
“Không sai, kể từ ngày hôm nay trở về sau, chúng tôi cam tâm tình nguyện không màng nguy hiểm vì Đại Đế, vẫn mong Đại Đế bỏ qua cho!”
Ba quỷ tướng đồng loạt tiến lên trước chắp tay hành lễ với Tiêu Chính Văn, mặt mang theo vẻ chờ mong.
“Đại Đế, mấy người bọn họ đã đặt xong nhà hàng, chuẩn bị mời cậu dùng cơm, đồng thời cũng muốn để cho tất cả thế lực trong thế tục tới bái kiến cậu!”
“Dẫu sao bây giờ tất cả mọi người trong âm phủ đều muốn được trông thấy diện mạo thật sự của Đại Đế!”, phán quan mặt đen vội vàng tiến lên trước giải thích.
Vì phải mượn người mượn quân bên phía âm phủ nên Tiêu Chính Văn cũng không phản đối.
Nhà hàng mà ba người họ đặt cũng không phải một nơi tầm thường mà là nơi chuyên để cho thập điện Diêm Vương và năm bộ Âm Tư tiếp đón khách quý.
Người bình thường căn bản còn không có cả tư cách bước qua cửa.
Dưới sự vây quanh của mấy người Sở Giang Vương, Tiêu Chính Văn bước thẳng vào trong nhà hàng.
Mấy người Thanh Diện đã chuẩn bị đầy đủ, không chỉ bao cả nhà hàng mà còn đặc biệt tìm tới mấy chục mỹ nữ quốc sắc thiên hương tới từ khắp nơi trong âm phủ để làm thị nữ cho nhà hàng.
Ở trước cửa còn có một tấm biểu ngữ để công khai bày tỏ cho cả âm phủ thấy được thái độ của bọn họ đối với Tiêu Chính Văn!
“Đại Đế, ẩm thực của âm phủ chúng tôi không thể so được với thế tục, vẫn mong Đại Đế đừng để bụng!”, phán quan mặt đen nhỏ giọng nói bên tai Tiêu Chính Văn vài câu.
Dẫu sao bên phía âm phủ cũng có rất nhiều cấm kỵ, mấy món ăn như dê hay bò ở âm phủ đều bị nghiêm cấm rõ ràng.
“Không sao!”, Tiêu Chính Văn không bận tâm, nói.
Tiêu Chính Văn vừa mới ngồi xuống, mấy người Thanh Diện đã dẫn theo một nhóm âm binh và quỷ tướng dưới trướng năm điện Diêm Vương lần lượt tới kính rượu Tiêu Chính Văn.
Vào lúc mọi người đang chè chén vui vẻ, người đàn ông mặc đồ đen xuất hiện ở điện Minh Quân lúc trước lại có mặt trước nhà hàng.
“Người không phận sự xin dừng bước!”
Người đàn ông mặc đồ đen vừa định tiến lên trước thì đã bị một âm binh ngăn lại.
“Cậu nói tôi là người không phận sự hả?”, người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng quan sát âm binh kia, nói.
“Thật sự xin lỗi, cho dù anh là người bên cạnh Mã Vương Gia thì hôm nay cũng không thể vào trong, tướng quân nhà chúng tôi và các đại nhân đã bao trọn nhà hàng rồi, vậy nên xin anh quay về cho!”, âm binh đó chắp tay nói với người đàn ông mặc đồ đen.
Cả âm phủ ai cũng biết người đàn ông này là thân tín bên cạnh Mã Vương Gia, danh vọng ở âm phủ cực kỳ cao, cho dù là thập điện Diêm Vương thì cũng phải nể mặt hắn vài phần.
Chỉ là hôm nay khác với khi trước, trên con phố bên ngoài nhà hàng đông kín người, mà mỗi người tới đây đều có địa vị cực kỳ cao!
Những người này rõ ràng đều tới vì bốn chữ U Minh Đại Đế.
Cho dù là bọn họ hay là gia tộc phía sau lưng bọn họ cai quản một phương ở âm phủ thì hôm nay cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi Tiêu Chính Văn gọi vào gặp, bất cứ ai đều không có đặc quyền gì cả.
Nếu như chỉ cho một mình người đàn ông mặc đồ đen đi vào bên trong nhà hàng thì e rằng sẽ hỏng hết quy tắc, vậy nên âm binh đó mới to gan chặn hắn ở bên ngoài cửa.
“Cậu dám chặn tôi?”
Người đàn ông mặc đồ đen bật cười lạnh lùng.
“Vẫn mong anh lượng thứ cho, dẫu sao hôm nay cũng không giống với khi trước, tôi xin được nhận tội với anh ở đây!”, âm binh đó vội vàng chắp tay nói với người đàn ông mặc đồ đen.
“Đừng nói là cậu, ngay cả mấy người Thanh Diện cũng không dám hỗn láo với tôi như thế!”
Vừa nói dứt lời, người đàn ông mặc đồ đen vung ống tay áo, một tia sáng màu đen lóe qua, biến âm binh trước cửa hóa thành tro bụi!
“Ai đang gây chuyện!”, vào khoảnh khắc người đàn ông mặc đồ đen ra tay, quỷ tướng Thanh Diện đã phát giác ra, quay phắt đầu lại nhìn về phía cửa.
Chương 2803: Nhân vật lớn thứ hai
Vừa dứt lời, quỷ tướng Thanh Diện đã xuất hiện trước cửa nhà hàng.
Thấy âm binh canh cửa bị giết, sắc mặt quỷ tướng Thanh Diện sa sầm lại.
Đó là thuộc hạ của hắn, cho dù người đàn ông mặc đồ đen là người của Mã Vương Gia thì cũng không thể tùy ý xử lý thuộc hạ của hắn.
Thập điện Diêm Vương trước kia có mối thù sâu đậm với Mã Vương Gia, bây giờ người đàn ông mặc đồ đen lại công khai giết âm binh của Thanh Diện, vì vậy, mùi thuốc súng trong không khí trở nên nồng nặc hơn.
Những người khác cũng cảm thấy người bên ngoài không phải người tốt, nên lần lượt ra khỏi nhà hàng.
Tiêu Chính Văn cũng đi theo mọi người, là người cuối cùng bước ra khỏi nhà hàng.
“Anh thật sự tưởng rằng mình là Đại Đế à?” người đàn ông mặc đồ đen quay lại nhìn Tiêu Chính Văn đang chắp tay sau lưng, chế nhạo.
“Tên kia, lần này anh đi xa quá rồi! Hôm nay tôi mời Đại Đế, không hề mời anh, anh nên biết điều chút, đừng để người ta chê cười!”
Sắc mặt của tướng quỷ Trảm Ma vô cùng khó coi.
“Mọi người bình tĩnh đã, hình như có hiểu lầm gì rồi, chuyện hôm nay xảy ra đột ngột nên tôi không kịp gửi thiệp mời tới, đều là do tôi sơ xuất, mong mọi người dĩ hòa vi quý!”
Phán quan mặt đen vội vàng đứng ra dàn xếp mọi việc.
Lời này của ông ta giữ thể diện cho Mã Vương Gia, đồng thời cũng nể mặt quỷ tướng Thanh Diện.
Hơn nữa, mỗi người đều là đại diện của một thế lực, nếu gây chiến ở đây thì chắc chắn âm phủ sẽ trở nên hỗn loạn.
Cho dù là năm bộ Âm Tư hay thập điện Diêm Vương thì đều không muốn đối đầu với Mã Vương Gia vào lúc này.
Dù sao Chư Thiên Thần Giới không chỉ uy hiếp vùng ngoài lãnh thổ, mục tiêu tiếp theo có thể sẽ là âm phủ, đối đầu với bọn họ vào lúc này chẳng khác nào tự chuốc họa vào thân.
Người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng nhìn phán quan mặt đen, khinh thường nói: “Ta chẳng sao cả, chỉ là có một số người đề cao bản thân quá rồi!”
“U Minh Đại Đế đâu dễ làm như vậy? Hơn nữa, bao cả nhà hàng, không cho người khác vào là quy tắc gì thế? Lẽ nào U Minh Đại Đế có thể không màng đến quy tắc sao?”
Vừa nói, người đàn ông mặc đồ đen đã đổ hết lỗi lên đầu Tiêu Chính Văn.
Hắn nghĩ cho dù uy danh của Tiêu Chính Văn cao đến đâu thì cũng không phải người âm phủ, nói cách khác, cho dù Tiêu Chính Văn trở thành U Minh Đại Đế thì vẫn cần có được sự công nhận của các thế lực âm phủ.
Thế lực của Mã Vương Gia không thua kém gì thập điện Diêm Vương, Tiêu Chính Văn lấy lòng bọn họ còn không kịp chứ nói gì đến việc đắc tội với bọn họ.
Dù sao thì việc thống trị toàn bộ âm phủ bằng sức mạnh của chính mình cũng chỉ là mơ tưởng mà thôi.
Ngay cả Mã Vương Gia trước đây cũng chỉ có thể ngồi một bên, không dám thèm muốn toàn bộ âm phủ.
Mã Vương Gia là ai? Đó là thần thoại một mình xông vào âm phủ như đi vào cõi không người, sao Tiêu Chính Văn có thể sánh bằng?
Chỉ cần một chữ không của Mã Vương Gia, vị trí Đại Đế của Tiêu Chính Văn e là không giữ nổi nữa.
Hơn nữa, một phần mười âm binh ở âm phủ nằm trong tay Mã Vương Gia, mặc dù chỉ là một phần mười, nhưng cũng lên đến mấy chục triệu âm binh.
Nếu là người khác, có lẽ sẽ làm theo những gì người đàn ông mặc đồ đen nói, cố gắng lôi kéo Mã Vương Gia, thậm chí còn lấy lòng bọn họ.
Nhưng đáng tiếc người hắn gặp lại là Tiêu Chính Văn.
“Không màng quy tắc?” Tiêu Chính Văn cười nhạt.
“Không đúng sao? Nhà hàng vốn là nơi ăn uống, anh lấy danh nghĩa U Minh Đại Đế, không cho người khác vào nhà hàng chẳng phải là không màng đến người khác sao?”
Người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng chế nhạo.
Ý của hắn là vị trí U Minh Đại Đế của Tiêu Chính Văn cần sự công nhận của Mã Vương Gia, nếu không, cho dù Âm Tư và thập điện Diêm Vương đồng ý thì Tiêu Chính Văn cũng không thể ngồi lên ngôi vị Đại Đế.
“Còn một chuyện nữa, tôi muốn nhắc nhở anh, trước khi Mã Vương Gia chấp thuận, không ai có thể ngồi lên vị trí Đại Đế!”
Người đàn ông mặc đồ đen vừa dứt lời, mây đen kéo tới, vô số âm binh bao vây khắp nơi.
Trên bầu trời, vô số lá cờ chiến tung bay trong gió cả bầu trời tràn ngập tiếng người hò hét.
“Là Mã Vương Gia!”
Sắc mặt của Sở Giang Vương và Tần Quảng Vương chợt thay đổi.
Từ mấy ngàn năm trước, Mã Vương Gia đã đột phá cảnh giới Chuẩn Thánh, bước vào cảnh giới Chuẩn Thánh cấp một.
Trong âm phủ chỉ có Thiên Tử Diêm La của Tịnh Nhật là có thể chống lại ông ta, nhưng Diêm La đã sống ẩn dật trong điện Minh Quân hàng ngàn năm rồi, còn ai có thể là đối thủ của ông ta đây?
Trong trận đại chiến giữa âm phủ và Đế Tuấn trước đây, Mã Vương Gia cũng là nhân vật lập nên những chiến công lớn, có thể nói mọi người trong âm phủ đều biết ông ta là nhân vật lớn thứ hai ở âm phủ chỉ sau U Minh Đại Đế năm đó.
Chương 2804: Đầu báo mắt hổ
Trước đó, Âm Tư đã bí mật dàn xếp cho con gái của Tả Bạch Đào lừa Tiêu Chính Văn đến âm phủ, định giết Tiêu Chính Văn trước điện Thần Hoàng, đây cũng là kết quả của kế hoạch bí mật của Mã Vương Gia.
Có thể nói, người đứng sau Âm Tư chính là Mã Vương Gia.
Thấy xe của Mã Vương Gia xuất hiện, sắc mặt của đám người đại tướng Dạ Xoa liền thay đổi, dù sao bọn họ cũng thua xa Mã Vương Gia cả về địa vị và thực lực.
“Kính chào Mã Vương Gia!”
Mọi người đồng loạt cúi chào trước xe ngựa của Mã Vương Gia.
Phán quan mặt đen và đại tướng Dạ Xoa cũng vô cùng căng thẳng.
Mặc dù trước đây Tiêu Chính Văn có thể giết U Minh Đế Quân, nhưng so với Mã Vương Gia, thực lực của Âm Tư chẳng là gì cả.
Tiêu Chính Văn hiện giờ không đủ năng lực, cũng không có tư cách để đấu với Mã Vương Gia.
Mã Vương Gia chậm rãi bước xuống xe ngựa, dùng ánh mắt ôn hòa nhìn tất cả mọi người, với địa vị và uy danh của mình, ông ta không cần tỏ ra khí thế.
Chỉ ba chữ Mã Vương Gia cũng đủ khiến mọi người kinh ngạc khiếp sợ.
Sở Giang Vương vội vàng nháy mắt với Tiêu Chính Văn, ra hiệu cho Tiêu Chính Văn cũng nên tiến lên chào hỏi một tiếng.
Dù sao đối phương cũng là người có thực lực.
Nếu bây giờ xảy ra xung đột với đối phương thì người thiệt sẽ là Tiêu Chính Văn.
Danh hiệu Mã Vương Gia không phải là vô nghĩa, người này không chỉ độc ác mà còn cực kỳ tàn nhẫn, nếu hôm nay sơ ý, Mã Vương Gia có thể sẽ là người đầu tiên trừng trị Tiêu Chính Văn.
Hôm nay Mã Vương Gia thể hiện ở nhà hàng như vậy chẳng qua là để chứng minh cho mọi người trong âm phủ rằng cho dù Tiêu Chính Văn là U Minh Đại Đế thì cũng phải cung kính trước mặt ông ta.
Chỉ cần Tiêu Chính Văn tỏ ra cung phụng, thì cả âm phủ sẽ coi Tiêu Chính Văn như con rối của Mã Vương Gia.
Không cần nói thì mọi người đều biết người nắm giữ quyền lực âm phủ là ai!
Đến lúc đó, Tiêu Chính Văn sẽ trở thành Đại Đế bù nhìn, còn Mã Vương Gia sẽ trở thành Tào Tháo giúp đỡ Thiên Tử và ra lệnh chư hầu.
“Nơi này thật náo nhiệt, trong cung Mã Vương của tôi cũng có thể ngửi thấy mùi rượu thơm!”
Mã Vương Gia chắp tay sau lưng, đi về phía mọi người.
Đúng như lời đồn đại, Mã Vương Gia không chỉ đầu báo mắt hổ, mà giữa hai mắt còn có một hoa văn thẳng đứng, đây chắc hẳn là con mắt thứ ba trong truyền thuyết.
Khi ánh mắt lạnh lùng của ông ta lướt qua mặt mọi người, hầu như không ai dám nhìn thẳng, ngay cả đại tướng Dạ Xoa cũng phải cúi đầu.
Uy lực của thánh nhân, đâu phải thứ bọn họ có thể chịu nổi?
Nhưng Tiêu Chính Văn đã trải qua trăm trận chiến, chắc chắn sẽ không lùi bước vào giờ phút này.
“Tôi hy vọng ông nghĩ kỹ rồi hãy nói!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Mã Vương Gia, nói với vẻ không chút sợ hãi.
“Ha ha!”
Mã Vương Gia cười lớn, khẽ lắc đầu nói: “Vị trí Đại Đế của cậu được quan viên âm phủ công nhận chưa? Chưa có được sự công nhận của tôi, cậu thể hiện hơi sớm rồi đấy!”
Nói xong, quanh người Mã Vương Gia tỏa ra sát khí mạnh mẽ, hai mắt trở nên sắc lạnh.
Nhìn thấy cảnh này, Sở Giang Vương và Tần Quảng Vương đều sợ hãi.
Nếu Mã Vương Gia và Tiêu Chính Văn đánh nhau thì đừng nói đại tướng Dạ Xoa không thể giúp được gì, mà ngay cả hai vị nắm giữ thế lực một phương như bọn họ cũng không phải là đối thủ của Mã Vương Gia.
“Nói hay lắm! Nếu ông không công nhận U Minh Đại Đế như tôi thì hôm nay tôi sẽ cho ông tâm phục khẩu phục!”
Tiêu Chính Văn mỉm cười, phất tay, Phù Kiên bước lên trước, lạnh lùng nhìn Mã Vương Gia: “Ngay cả tôi cũng phải cung kính gọi Đại Đế, lẽ nào ông muốn tạo phản sao?”
“Ông chỉ là một võ phu dẫn binh mà thôi, có tư cách gì để chọn Đại Đế? Đúng là nực cười!”
Mặc dù Mã Vương Gia trông rất bình tĩnh, nhưng Phù Kiên xuất hiện và giúp đỡ Tiêu Chính Văn cũng khiến ông ta kiêng sợ.
Dù sao phần lớn sức mạnh quân sự của âm phủ đều nằm trong tay Phù Kiên.
Có sự hỗ trợ của Phù Kiên, tương đương với việc có được sự công nhận của phần lớn âm phủ.
“Mặc dù tôi không có quyền quyết định lựa chọn Đại Đế, nhưng Đại Đế đã được thập điện Diêm Vương và ngũ bộ Tư Âm công nhận, nếu ông dám bất kính thì sẽ là tạo phản!” Phù Kiên lạnh lùng nói.
“Ha ha ha! Ta còn tưởng vị Đại Đế này là một vị anh hùng, bây giờ xem ra cũng chỉ tầm thường như vậy mà thôi!” Mã Vương Gia châm chọc cười nói.
Chương 2805: Rước nhục vào thân
Nghe thế Tiêu Chính Văn cũng ngẩng mặt lên bật cười.
“Ông không phục sao? Vậy được thôi, có thể ra tay mà, tôi muốn xem thử ba mắt của Mã Vương Gia rốt cuộc thế nào”.
Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, Phù Kiên và mấy người mặt xanh bước đến trước, mà phía sau họ cũng có mấy trăm âm binh đều cầm đao kiếm.
Nghe thế sắc mặt Mã Vương Gia cũng tối sầm lại, mặc dù hiện giờ cả âm phủ không ai là đối thủ của ông ta, ít nhất ngoài mặt ông ta vẫn là cao thủ hàng đầu ở âm phủ.
Nhưng có Phù Kiên ở đây, ông ta vẫn không dám làm quá mức.
“Người của ông vừa nói không công nhận Đại Đế là tôi, đúng không?”
Tiêu Chính Văn quay sang nhìn người mặc đồ đen cười mỉa nói.
“Hừ!”
Người mặc đồ đen tức giận hừ một tiếng với Tiêu Chính Văn, rồi quay đầu nhìn sang chỗ khác.
“Vậy được hôm nay tôi muốn anh công nhận Đại Đế là tôi trước mặt tất cả người ở âm phủ, đều quỳ xuống cho tôi”.
Tiêu Chính Văn nghiêm giọng nói, ngay cả người mặc đồ đen cũng giật mình nhưng sau đó tức giận liếc nhìn Tiêu Chính Văn.
“Chỉ dựa vào anh mà cũng muốn bảo tôi quỳ xuống ư?”, người áo đen khinh thường chế giễu.
Hắn là người thân cận của Mã Vương Gia, cả âm phủ ngoài Mã Vương Gia, ai dám nhận một cái bái chào của hắn? Càng đừng nói đến đến việc quỳ xuống.
“Không phải chỉ anh mà là tất cả mọi người”, Tiêu Chính Văn lướt nhìn từ Mã Vương Gia và các âm binh quỷ tướng đằng sau ông ta.
Mọi người đều hít khí lạnh sau khi nghe anh nói thế.
Tiêu Chính Văn đang nói Mã Vương Gia quỳ xuống trước mặt anh?
“Ý cậu nói là ngay cả tôi cũng phải quỳ à?”
Nói rồi khí tức cả người Mã Vương Gia bỗng dâng lên, vô số sấm chớp trên không trung đánh xuống, không khí xung quanh đều sắp ngưng kết lại.
“Lẽ nào ông không hiểu sao? Thần thấy vua dĩ nhiên phải quỳ rồi”, Tiêu Chính Văn chế giễu.
Tiêu Chính Văn nói những lời này trước mặt rất nhiều thế lực ở âm phủ chẳng khác nào giáng một cái thật đau vào mặt Mã Vương Gia.
Điều này đã không đơn giản là chế nhạo Mã Vương Gia nữa, mà là đã ra uy với Mã Vương Gia.
“Cậu nói tôi là thần thôi sao?”
Giọng Mã Vương Gia đã trở nên lạnh lùng, ánh mắt toát ra tia lạnh, sát khí đằng đằng.
Soạt!
Một tiếng sấm vang lên, khí tức Chuẩn Thánh cấp một ập đến.
Thánh nhân!
Cảnh giới Thánh Nhân đáng sợ thế nào?
Hơn nữa từ xưa đến nay, có bao giờ Thánh Nhân phải quỳ trước người khác?
Chỉ cần đạt đến bậc Thánh Nhân, mọi thứ trong thế gian kể cả thân phận và địa vị đều được nâng lên cao.
Dù Tiêu Chính Văn là Đại Đế cũng không thể bảo Thánh Nhân quỳ gối, đây là quy tắc từ xưa đến nay.
Đây là quy tắc mà mọi người đều phải tuân thủ, chỉ cần đột phá cảnh giới Chuẩn Thánh thì có thể vượt qua hết mọi thứ của thế gian, vượt lên trên lễ nghi quân thần.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao ngay cả thập điện Diêm Vương cũng phải nể mặt Mã Vương Gia.
Sở Giang Vương và Tần Quảng Vương khó xử nhìn Mã Vương Gia, hôm nay cho dù Mã Vương Gia có quỳ hay không đều có thể diện và uy tín của một phương sẽ giảm đi rất nhiều.
Nếu ông ta quỳ xuống thì sau này Mã Vương Gia sẽ không còn uy phong nữa, nếu ông ta không quỳ gối thì ai còn công nhận Đại Đế Tiêu Chính Văn nữa?
Chỉ có người mặc đồ đen cười nhạo nhìn Tiêu Chính Văn, cuối cùng Tiêu Chính Văn vẫn còn quá non, điều này đồng nghĩa với việc tự tay đưa mình vào thế khó.
Mã Vương Gia thấy mấy người Sở Giang Vương sửng sốt đứng đó thì bật cười, chỉ vào Tiêu Chính Văn nói: “Chỉ dựa vào cậu vẫn không có tư cách bảo tôi quỳ gối”.
“Cậu đang tự rước nhục vào thân”.
Lúc này không ai nghĩ rằng lời Mã Vương Gia nói có gì không ổn, ngược lại có không ít người bắt đầu nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt nghi ngờ.
Như Mã Vương Gia nói, nếu không phải Tiêu Chính Văn chủ động bảo người ta quỳ gối cũng sẽ không đi đến tình thế khó xử này.
Dù Tiêu Chính Văn được Phù Kiên công nhận nhưng âm phủ sao có thể điều động đại quân bao vây tấn công một mình Mã Vương Gia?
Làm như thế dù cuối cùng giết được Mã Vương Gia, danh tiếng của Tiêu Chính Văn và âm phủ cũng không còn, thế nên nhiều người vẫn rất đồng tình với cách nói của Mã Vương Gia, Tiêu Chính Văn đang tự rước nhục vào thân.
Bình luận facebook