Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2491-2495
Chương 2491: Hiểu ra tất cả
Sogo Sakai và Errdogan đều là nhân vật cùng đẳng cấp với bốn cậu chủ Chiến Quốc, sao có thể nhẫn nhịn được nỗi nhục lớn này?
Lúc này, Errdogan và Sogo Sakai đã kết thành đồng minh tạm thời, hai người liên thủ truy sát tới!
Những nơi mà bọn họ đi qua, khí tức ngút trời, sát khí kinh người!
Dọc đường vừa khéo gặp phải Khổng Tề Thiên cũng đang tìm tới làm cho ra nhẽ.
Khổng Tề Thiên lập tức hiểu ra tất cả mọi chuyện khi liếc nhìn Sogo Sakai trên trán còn in hằn dấu bàn tay đỏ bừng và cả Errdogan khắp người be bét máu, trông hết sức thê thảm!
“Ba người chúng ta liên thủ giết chết hai phần tử cặn bã anh em nhà họ Điền!”
Khổng Tề Thiên thật ra cũng đang bừng bừng lửa giận, Tề Thiên Thư Viện là thế lực được đặt tên theo tên của ông ta, vậy mà lại bị anh em Điền Văn tàn sát nhân lúc ông ta không phòng bị!
Mối thù này, ông ta sao có thể bỏ qua được?
Chỉ là vướng phương diện tình cảm và cả sự cân bằng giữa các bên nên Khổng Tề Thiên mới không nhắc lại chuyện cũ, thế nhưng mượn màn sương bao phủ trên biển Sao Trời ngày hôm nay và cả việc gặp mặt Sogo Sakai cũng như Errdogan, vừa hay có thể gột rửa luôn mối nhục xưa kia!
Vả lại, bên trong biển Sao Trời vốn dĩ vô cùng nguy hiểm, dù mấy người bọn họ có ra tay giết anh em Điền Văn thì ai có thể biết được là bọn họ làm?
Ba người họ đều sát khí ngút trời, khí tức bộc phát toàn bộ, ngay cả biển Sao Trời cũng hình thành nên ba cột nước thông thiên cùng lao về một phía!
Hồng Ấn đang tìm kiếm khí tức của rồng thật cũng bị khí thế của ba người bọn họ thu hút mà tìm tới.
Căn bản không cần nhiều lời, chỉ cần trao đổi một ánh mắt, Hồng Ấn đã gia nhập vào trong hàng ngũ truy giết hai anh em Điền Văn!
Có thể nói, ngoại trừ bốn cậu chủ Chiến Quốc ra thì bên trong biển Sao Trời đều đang truy giết anh em Điền Văn!
Lúc này Tiêu Chính Văn đã thu hồi khí tức của rồng, lao nhanh về phía một ẩn mật!
Đừng thấy những người này có bối cảnh kinh thiên mà lầm, trên thực tế Tiêu Chính Văn lại vượt xa cả đám bọn họ!
Bên trong Thiên Sơn Thư Lục không chỉ ghi chép các loại trận pháp, các nơi trên thế giới mà thậm chí còn ghi chép cả nơi cất giấu báu vật ở vùng ngoài lãnh thổ!
Những người này theo đuổi khí tức của rồng thật, Tiêu Chính Văn căn bản còn chẳng buồn liếc nhìn lấy một lần, dẫu sao anh cũng có ba trái tim rồng, khí tức của rồng có là gì đâu?
Hoàn toàn không đáng để Tiêu Chính Văn phải bận tâm về nó!
Đi tới tận cùng bờ bên kia của biển Sao Trời, màn sương xung quanh cũng trở nên dày đặc hơn.
Bên trong màn sương mờ mịt, thấp thoáng có thể nhìn thấy một điểm sáng trắng loé lên!
Tiêu Chính Văn bước nhanh tới gần, chỉ thấy bên trên một khối nham thạch rất to viết bốn chữ lớn: “Tây Sở Bá Vương”.
Xung quanh khối nham thạch rất lớn còn có mấy bộ xương khô đang ngồi, hơn nữa mấy người bọn họ ai ai cũng mặc áo giáp, mặc dù bây giờ đã là một bộ xương khô nhưng vẫn toát lên khí tức cường đại!
Thậm chí ngay cả Tiêu Chính Văn cũng cảm nhận được một luồng khí tức bá đạo chỉ thuộc về quân nhân!
“Long Thư!”
Liếc nhìn một bộ xương đang ngồi xếp bằng, tay cầm kiếm dài trong số đó, trong bộ giáp bạc sáng chói, bên trên vị trí của Hộ Tâm Kính, có hai chữ Long Thư được viết bằng chữ triện!
Mãnh tướng số một dưới trướng Hạng Vương – Long Thư!
Hoá ra xác của bọn họ đều nằm trong biển Sao Trời ở vùng ngoài lãnh thổ!
Không cần phải hỏi, mấy người bên cạnh chính là bốn chiến thần lớn dưới trướng Hạng Vương!
“Soạt!”
Bên trên mỏm đá lớn đột nhiên loé lên một ánh hào quang, nham thạch vốn trông rất bình thường chẳng có gì kỳ lạ kia lập tức trở nên vô cùng uy nghiêm!
Một luồng khí tức cường đại áp chế cả vạn dặm, giống như trước mắt không phải một viên đá lớn không có sức sống mà là Hạng Vương khí tức bá đạo vô song đang đứng ngay trước mặt Tiêu Chính Văn!
“Giáo bạc chấn thiên hạ, bảo vệ lấy càn khôn!”
“Liếc nhìn thiên hạ, ta tự phong tôn!”
Một đoạn thần niệm lập tức xuất hiện trong đầu Tiêu Chính Văn!
Âm thanh vừa chấm dứt, chỉ thấy sóng gió vạn dặm nổi lên, khí tức bá đạo giống như cuồng phong dâng lên từng đợt sóng cao ngút trời từ dưới đáy biển!
Giống như một thần niệm tới từ mấy nghìn năm trước vừa sống lại!
Lúc này ở biển Sao Trời, nước biển không ngừng dâng cao, vô số cát đá loé lên những tia sáng long lanh!
Tiêu Chính Văn không khỏi cảm thấy lạ thường, không phải Hạng Vũ chết vì thủ đoạn thâm độc của Thiên Đạo Minh Ước sao?
Nơi này sao lại có ý chí còn sót lại của Hạng Vũ vậy chứ?
Thế nhưng, hai hàng chữ ngắn ngủi này lại mang theo khí tức bá đạo và uy nghiêm bất tận của Hạng Vũ lúc còn sống, có một luồng uy áp vô danh!
“Đây là truyền thừa của Hạng Vũ ư?”
Tiêu Chính Văn lập tức hiểu ra tất cả!
Chương 2492: Ai sợ ai?
Hoá ra Hạng Vũ đã tính toán chuẩn xác từ lâu, bản thân nhất định sẽ gặp phải sự tấn công lật đổ của Thiên Đạo Minh Ước, vậy nên mới lưu lại truyền thừa của mình tại nơi này vào lúc vượt qua biển Sao Trời!
Trong nháy mắt, bên giống như có một bóng dáng anh tuấn mặc chiến giáp màu bạc bước ra từ nham thạch đó, mỗi một bước chân đáp đất, bên trong biển Sao Trời lập tức phát ra những tiếng vang cực lớn lay động cả đất trời!
Bóng dáng đó chậm rãi hợp lại với bóng dáng của Tiêu Chính Văn, cuối cùng hoàn toàn hoà nhập vào trong cơ thể của Tiêu Chính Văn!
Trong đầu Tiêu Chính Văn lập tức xuất hiện kiến thức bị thất truyền hơn người của cây giáo Bá Vương!
Tảng đá lớn đó cũng hoá thành tro bụi, hoàn toàn sụp đổ.
Mấy cái xác khô xung quanh tảng đá lớn đó cũng lập tức hoá thành tro bụi, ngay cả giáp sắt trên người bọn họ cũng biến mất không thấy tăm hơi!
Lúc này, Tiêu Chính Văn như thể nhìn thấy một nam thanh niên mặc giáp bạc, uy phong lẫm liệt, tay cầm giáo bạc đi tới bên dưới tảng đá lớn, ngẩng đầu nhìn tảng đá lớn phía bên trên, trong ánh mắt ngập tràn vẻ bi thương!
Mặc dù đây chỉ là ảo ảnh nhưng Tiêu Chính Văn lại có thể khẳng định được rằng nam thanh niên kia chính là Hạng Vương đã qua đời!
Là Tây Sở Bá Vương từng xem thường thiên hạ, thần dũng vô địch!
Cùng lúc này, một thân rồng màu trắng lập tức bay lên từ trong lòng đất, lượn vòng trong biển Sao Trời, vô số ánh sao chiếu thẳng về phía thân rồng màu trắng đó, Tiêu Chính Văn vội vàng dùng tay bắt lấy!
Con rồng trắng đó lập tức hoà vào trong cơ thể của Tiêu Chính Văn!
Đây quả thực là khí tức của rồng, thế nhưng lại không phải là loại khí tức của rồng còn sót lại trong thế gian mà là một long hồn thực thụ!
Hơn nữa còn là hồn của rồng Bạch Long!
Đúng vào lúc này, trong biển Sao Trời truyền tới những tiếng vang thông thiên, mặt biển điên cuồng giống như muốn đảo lộn đất trời, thôn tính nhật nguyệt.
Ở bên ngoài là những con sóng chọc trời cao tới cả nghìn mét, điên cuồng tàn phá trên biển Sao Trời!
Màn sương xung quanh cũng dần bị khí nước hấp thụ và biến mất tăm!
Tiêu Chính Văn cũng không ở lại thêm, cơ thể chuyển động và lập tức biến mất!
Vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn vừa mới rời khỏi biển Sao Trời, trên biển Sao Trời đã bộc phát trận đại chiến kinh thiên động địa!
Bởi vì màn sương tản đi, anh em Điền Văn đang tìm kiếm khí tức của rồng ngay lập tức xuất hiện trong tầm mắt của mấy người Khổng Tề Thiên!
“Giết bọn chúng!”
Errdogan là người đầu tiên gầm lên đầy phẫn nộ!
Hắn đã bị đánh lén tới hai lần, bây giờ thầm hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải một mất một còn với anh em Điền Văn!
Tiễn trận đáng sợ lập tức được sử dụng, màn mũi tên màu đen giống như màn mưa bao trùm lấy hai người Điền Văn và Điền Khải!
Cùng lúc này, Hồng Ấn cũng ra tay, đòn công kích của ông ta đơn giản nhất, cũng trực tiếp nhất!
Một nhát Thiên Kiếm chém thẳng về phía Điền Văn, kiếm khí điên cuồng như muốn chặt đứt cả đất trời một phương!
Ngay cả những người quan sát trận chiến cũng hít sâu khi thấy cảnh tượng này!
Dù gì với chiến lực của Hồng Ấn cũng tuyệt đối vượt xa bốn cậu chủ Chiến Quốc, nhát kiếm này lại được tung ra trong lúc ông ta đang nóng giận, khí tức gần như có thể bổ đôi đất trời!
Khổng Tề Thiên cũng vung tay lên, một cuộn trúc cổ màu đỏ ngút trời giống như một bộ thiên thư từ trên trời rơi xuống, chặn đứng đường lui của hai người Điền Văn và Điền Khải!
Một cái giá chữ thập màu đỏ cực lớn rơi từ trên trời xuống, như thể sẽ phá nát cả biển Sao Trời, sát khí vô tận chấn động cả đất trời một phương!
Mấy người này gần như vừa ra tay đã tung ra những sát chiêu chí mạng, khiến cho hai anh em Điền Văn phải đổ mồ hôi lạnh!
Bọn họ thật sự không hiểu tại sao mấy người này lại vây đánh bọn họ ngay đầu tiên?
Mọi người đều đang tìm khí tức của rồng ở biển Sao Trời, vừa mới gặp mặt đã lập tức bị bốn người liên thủ công kích, điều này rõ ràng chẳng thể ngờ nổi!
“Mấy người... mấy người làm vậy là có ý gì? Chuyện ở núi Bách Long không phải đã hoà giải rồi sao?”
Điền Văn vừa né tránh đòn công kích của đám người vừa lớn tiếng giải thích.
“Hừ! Các người thật sự cho rằng chúng tôi sợ các người sao?”, Điền Khải nhìn về phía đám người với gương mặt méo mó!
Mấy người này rõ ràng quá đáng lắm rồi, không nói năng gì, vừa nhấc tay đã là chiêu thức tuyệt sát, nếu như không phải hắn phản ứng đủ nhanh thì ban nãy đã bị Huyết Thập Tự kia nghiền nát rồi!
Mọi người đều là nhân vật cùng cấp, liều mạng thì ai sợ ai?
Chương 2493: Mối thù máu
Cũng chính vì tiếng gầm phẫn nộ của Điền Khải mà sự công kích của mấy người lập tức đều nhắm thẳng vào hắn, họ điên cuồng lao tới. Đối diện với hoả lực tập trung của mấy cao thủ đồng cấp, Điền Khải cũng có phần không thể trụ nổi rồi!
Hơn nữa, bên trong còn có Hồng Ấn sâu không thể lường, thực lực còn cao hơn cả bốn cậu chủ Chiến Quốc, nên hắn còn chưa kịp trả đòn đã bị thương nặng!
“Ầm!”
Khi một luồng sóng khí khủng bố công kích tới, ngay cả mặt biển Sao Trời cũng phải dâng cao!
Vô số dòng nước biển gần như đều bị biến hóa chỉ trong nháy mắt, Điền Khải đầu tóc rối bời, nôn ra máu rồi bay ra xa!
“Chuyện trên núi Bách Long đã hoà giải rồi, sao mấy người vẫn còn truy sát hai anh em chúng tôi?”, Điền Khải vừa nói vừa phun ra một ngụm máu lớn. https://vietwriter.vn/
Lúc này, hắn đã chẳng còn uy phong của cậu chủ Chiến Quốc nữa, khắp người từ trên xuống dưới be bét máu, ngay cả quần áo cũng nhàu nát, trông như một tên ăn mày!
“Hừ! Chuyện trên núi Bách Long quả thực đã qua nhưng hôm nay mấy người lại đánh lén chúng tôi, thật sự coi chúng tôi là bùn đất sao?”
Errdogan là người đầu tiên bực tức lên tiếng.
“Cái gì? Chúng tôi đánh lén mấy người ư?”
Điền Văn nghe thấy lời này thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, không khỏi nghĩ tới ban nãy thế tử bên phía Thánh Giáo Đình đột nhiên mất mạng!
Nhưng bên phía biển Sao Trời lại chẳng có ai mất mạng cả!
Thấy Điền Văn tỏ ra nghi hoặc, Caseus cười khẩy, dùng thanh kiếm dài kỵ sĩ trong tay chỉ vào Điền Văn, nói: “Sự việc đã tới nước này mà còn giả vờ như mình là kẻ vô tội sao?”
Vừa dứt lời, khí tức của Caseus cũng bộc phát triệt để, Huyết Thập Tự cực lớn xuất hiện ngay sau lưng gã.
Không để cho Điền Văn giải thích, cuộn trúc cổ của Khổng Tề Thiên đã từ trên không nện xuống!
“Ầm!”
Cuộn trúc cổ cực lớn bao trùm lấy bầu trời, mạnh mẽ đập thẳng lên trên lưng Điền Văn!
“Khụ!”
Điền Văn phun ra một ngụm máu lớn, quay đầu nhìn về phía Khổng Tề Thiên, nói: “Khổng Tề Thiên! Ông!”
Vẫn chưa nói xong, Điền Văn chỉ cảm thấy ngũ tạng như xoắn lại với nhau, lại phun ra một ngụm máu nữa!
Khổng Tề Thiên lạnh lùng nhìn về phía Điền Văn, trong mắt loé lên vẻ hung hãn!
Nếu như đối phương không phải là Điền Văn mà đổi lại là một cao thủ ở cảnh giới Đế Quân thông thường thì đòn vừa rồi đã đủ để giết chết đối phương chỉ trong nháy mắt rồi!
“Mấy người lại bị người mặc đồ đen đánh lén sao?”, Điền Khải lúc này đã khôi phục lại mấy phần thần trí.
Nhưng không để cho hắn giải thích, hòa thượng Tanaka cũng lập tức lao tới, giơ tay giáng xuống một đòn thiên lôi!
“Đâu chỉ là bị người ta đánh lén, thế tử của Thánh Giáo Đình đã bị giết rồi! Mấy người nộp mạng đi!”
Hòa thượng Tanaka lúc này tức giận tới độ trợn tròn hai mắt, sát khí bừng bừng!
Mặc dù ông ta không phải là cậu chủ của thời kỳ Chiến Quốc, nhưng chiến lực tuyệt đối không yếu hơn mấy người Điền Văn. Hơn nữa đòn này của ông ta lại đánh vào lúc Điền Khải đang bị trọng thương, Điền Khải căn bản không kịp chống đỡ, lại phải hứng thêm một đòn nữa!
“Giết!”
Nghe nói em ruột của mình bị giết, Caseus hoàn toàn nổi điên rồi, Huyết Thập Tự lập tức phình to như núi, áp chế xuống, chỉ muốn nghiền nát Điền Khải ra thành thịt nhão!
Caseus ra tay cũng khiến cho mọi người đang có mặt lập tức bộc phát sát khí ngút trời!
Lần này, không chỉ có một mình Caseus mà ngay cả đám người tới xem trận chiến bên phía Thánh Giáo Đình cũng gia nhập vào chiến đoàn!
Ông lão mặc đồ trắng khi trước thậm chí còn xé bỏ bộ đồ trắng, tay cầm kiếm dài màu đồng thiếc, ông ta ngay lập tức phát động công kích với Tư Không Phàm – người tới để khuyên can!
Tư Không Phàm cũng hết sức kinh ngạc, vốn dĩ ông ta chỉ đề phòng có chuyện ngoài ý muốn nên mới đặc biệt tới bảo vệ cho mấy người Điền Văn, nhưng rõ ràng bởi vì sự gia nhập của ông ta đã trực tiếp vén lên bức màn của trận hỗn chiến!
“Thế tử của Thánh Giáo Đình bị giết rồi ư?”
Sau khi Điền Văn nghe thấy thông tin này thì cũng cảm thấy da đầu tê dại!
Nếu như không có người mất mạng vì chuyện này thì tất cả đều dễ nói, nhưng bên phía Thánh Giáo Đình đã có người chết, đây chính là mối thù máu!
Lúc này, Điền Văn thật sự chỉ muốn bắt được tên đầu sỏ đánh lén kia rồi băm vằm ra làm nghìn mảnh!
Thánh Giáo Đình không phải là thế lực mà nhà họ Khổng có thể kiểm soát, một khi chọc giận Thánh Giáo Đình thì ngay cả nhà họ Khổng cũng không bảo vệ nổi cho hắn, hơn nữa sẽ còn gây nên hoạ lớn cho đất Tề!
Dẫu sao Điền Văn cũng là cậu chủ của Điền Tề, xảy ra chuyện thì đối phương đương nhiên sẽ không bỏ qua cho đất Tề!
Bây giờ, bất cứ lời giải thích gì đều không có hiệu lực, bắt buộc phải nghĩ cách thoát thân mới được, nếu không thì hai anh em họ nhất định sẽ chết ở biển Sao Trời!
Chương 2494: Không thỏa đáng
Điền Văn đã có ý nghĩ tháo chạy thì Điền Khải cũng không cam tâm mà lùi ra sau.
Ai cũng biết biển Sao Trời là phạm vi thế lực của Thánh Giáo Đình, chạy chậm một bước thì bên phía Thánh Giáo Đình có thể sẽ thẳng tay giết chết hai người họ khi cơn giận lên tới đỉnh điểm!
Dù không phải là bọn họ làm, nhưng tất cả chứng cứ đều chỉ về phía hai người bọn họ, bọn họ có một trăm cái miệng cũng chẳng thể giải thích!
Thế lực sau lưng bọn họ, dù là nhà họ Điền ở Tề Quốc hay nhà họ Khổng, ai sẽ biện bạch cho bọn họ sau khi bọn họ chết?
Nguyên nhân đòi mạng nhất là ngay cả Khổng Tề Thiên trong nội bộ nhà họ Khổng cũng hiểu nhầm rằng bọn họ mới là kẻ đầu sỏ, thậm chí còn không ngại sử dụng cuộn trúc thượng cổ để ra tay giết hai người bọn họ!
Dưới tình cảnh bị nhiều người vây đánh như vậy, bọn họ đã mất hết sức lực, phía xa, mấy người Nguỵ Vinh Kỳ và Triệu Thắng cũng đang tìm tới!
Lỡ như bị Nguỵ Vinh Kỳ và Triệu Thắng chặn lại ở biển Sao Trời, hai người họ có mọc thêm cánh cũng khó mà thoát thân!
Dù gì trong số bốn cậu chủ Chiến Quốc thì Nguỵ Vinh Kỳ cũng là người có chiến lực mạnh nhất, thực lực gần như đạt tới đỉnh cao của cảnh giới Đế Quân, chuẩn bị đột phá lên Thiên Cảnh!
Đối diện với cao thủ ở đẳng cấp như vậy, dù Điền Văn hay Điền Khải vào thời kỳ đỉnh cao nhất cũng không dám đấu một trận, huống hồ bây giờ hai người họ đều đã bị trọng thương!
“Đều là chuyện tốt do chú làm ra! Lần này bị chú hại chết rồi!”
Điền Văn nghiến răng gầm lên một tiếng với Điền Khải, sau đó ngăn lại một đòn của Khổng Tề Thiên!
“Có cái rắm!”
“Điền Khải tôi thật sự muốn giết người thì cần tới mặt nạ đen sao?”, khuôn mặt của Điền Khải đã trở nên méo mó!
Thật ra người đánh lén Tiêu Chính Văn ngày hôm đó chính là một trong số hai người bọn họ, chỉ là lúc đó bọn họ tự cho rằng mình đã cao tay rồi!
Hơn nữa, người giống như Tiêu Chính Văn, dù có thật sự giết chết thì cũng sẽ không dấy lên được sóng to gió lớn gì!
Sau này lại công khai thân phận, ngược lại sẽ còn dát vàng lên mặt mình!
Nhưng trước mắt thì không phải vậy, liên tiếp đánh lén nhiều thế tử cậu chủ như vậy, thậm chí còn giết cả người bên phía Thánh Giáo Đình, tính chất của sự việc đã hoàn toàn thay đổi!
Những người liên thủ truy sát bọn họ ngày hôm nay, có ai không có bối cảnh lớn mạnh?
Dù là ai thì cũng đủ để đối kháng với thế lực đứng sau lưng hai người họ!
Bọn họ vốn còn định sau khi công bố thân phận sẽ đuổi Tiêu Chính Văn ra khỏi vùng ngoài lãnh thổ, tiện tay đoạt lại quyền kiểm soát thế tục, nhưng bây giờ thì ai dám nhận củ khoai lang nóng bỏng tay này?
Để giữ lấy tính mạng, hai anh em Điền Văn gần như đã dùng cả chiêu thức liều mạng, chỉ là trong lòng hai anh em đều lo sợ tới cực điểm!
Mãi tới bây giờ, ngay cả việc ai âm thầm giá hoạ cho bọn họ cũng không biết, nhưng lại gây nên tai hoạ ngút trời!
Tất cả những chuyện phát sinh bên phía biển Sao Trời được truyền ra rất nhanh, thế giới bên ngoài lập tức trở nên xôn xao!
Bên phía Vy Hào cũng lập tức kiểm tra tình trạng của mình ngay khi vừa mới nhận được tin này.
Nhưng không tra vẫn còn tốt, vừa mới tra, không chỉ có đại đệ tử Sakai dưới trướng Hachiki Orochi bị giết mà ngay cả đệ tử của Sakai, hàng nghìn đệ tử của Âm Dương Giáo đều chết thảm trong tay người thần bí kia!
Ngay lập tức, bên phía Vy Hào cũng hoàn toàn bị chọc giận!
Chỉ thấy một bóng dáng cực lớn bay thẳng lên không, chém giết về phía biển Sao Trời!
Một giây sau, vô số luồng khí tức cường đại đồng loạt lao về phía biển Sao Trời!
Hachiki Orochi bừng bừng khí thế, đạp hư không tiến tới, uy áp bất tận đàn áp cả đất trời!
“Dừng tay!”
Giọng nói lạnh lùng của Hachiki Orochi vang lên, mọi người đều phải lùi ra sau nửa bước, ngay cả Hồng Ấn cũng lập tức dừng tay, quay đầu nhìn về phía Hachiki!
Lúc này, khắp người Điền Khải đã toàn là máu, nếu như không phải Hachiki ngăn mấy người này lại thì hắn đã đầu lìa khỏi cổ luôn rồi!
Điền Văn bây giờ cũng thảm tới độ không nỡ nhìn, ngay cả nửa thân người cũng đã bị đánh nát nhừ!
“Ai giết đệ tử của tôi?”
Ánh mắt Hachiki như có điện, nhìn về phía hai anh em Điền Văn bằng khí thế bức người!
“Không… không phải tôi!”, Điền Khải bất lực phân bua.
Giao tình giữa hắn và Hachiki vẫn luôn rất tốt, hơn nữa trước đây còn chạy tới địa bàn của Vy Hào để xin Hachiki bảo vệ!
Hachiki lạnh lùng liếc nhìn Điền Khải, nói: “Chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, đợi sau này tra rõ kẻ đầu sỏ thì nhất định sẽ cho các vị một câu trả lời thoả đáng!”
Thấy Hachiki lên tiếng, mọi người đang có mặt cũng chỉ đành dừng tay tại đây.
Mặc dù đám người nhất thời tản đi, nhưng gần như đều đang âm thầm ghim hận hai anh em Điền Văn trong lòng!
Điền Văn thấy mọi người lùi ra sau mới thở phào nhẹ nhõm, vừa mới sải bước định lên xe ngựa, sau lưng đột nhiên truyền tới giọng nói của Hachiki: “Mấy người không được đi!”
“Chuyện này e rằng không thoả đáng nhỉ?”
Vừa nói, cơ thể của Tử Cống cũng bay vút lên không, lạnh lùng nhìn Hachiki!
Chương 2495: Tìm người chịu tội thay
Chuyện này quả thật quá lớn, cho dù Haichiki Orochi có suy xét từ bất kỳ phương diện nào đều phải nói rõ ràng với nội bộ Vy Hào, dù chuyện này có phải do Điền Văn làm hay không, ông ta đều sẽ để Điền Văn gánh trách nhiệm này.
Haichiki Orochi chưa kịp lên tiếng, Caseus lạnh lùng nói: “Hai vị tiền bối, tôi có lời muốn nói”.
Nói rồi Caseus nhảy khỏi ngựa chiến chắp tay với hai người nói: “Với lỗi lầm mà họ phạm phải, nếu đổi thành người khác đã bị giết từ lâu rồi”.
“Nhưng dù họ là cậu chủ Chiến Quốc cũng phải cho mọi người một câu giải thích mới được, nếu không cả Tây Vực sẽ nổi giận khó nguôi, lẽ nào vì hai người họ mà hai vị tiền bối muốn chống lại cả Tây Vực sao?”
Caseus không hề khách sáo nói, nhưng dù sao gã cũng là đại diện của Thánh Giáo Đình, mặc dù Haichiki Orochi và Tử Cống đều cảm thấy bất mãn nhưng cũng không thể làm gì được gã.
“Tất nhiên chúng tôi sẽ cho mọi người một lời giải thích nhưng bây giờ sự thật vẫn chưa rõ ràng, người đồ đen chỉ có một, không thể để hai người họ chịu tội thay người đồ đen, không công bằng”.
“Chỉ cần điều tra ra được ai là hung thủ, người khác không cần ra tay, hai người bọn tôi cũng sẽ giết hắn. Các cậu đã hài lòng chưa?”, Tử Cống nói thế không chỉ là nói cho một mình Caseus nghe mà là nói cho tất cả mọi người ở Tây Vực nghe.
Nếu Tử Cống đại diện cho nhà họ Khổng đã nói đến mức này, các thế lực khác cũng không truy cứu thêm nữa.
Dù sao thế lực cũng mạnh, đằng sau Điền Văn có một nước Tề, mà Tử Cống lại đại diện cho nhà họ Khổng.
Muốn chém hai người họ trước khi chưa có chứng cứ rõ ràng cũng không thực tế.
Cho dù nhà họ Khổng hay nước Tề đều không phải là người mà ai cũng có thể tùy tiện chọc vào.
“Xem ra anh em nhà họ Điền lại thoát được một nạn?”, Ngụy Vinh Kỳ đứng trên không trung lạnh lùng nhìn Điền Văn và Điền Khải.
Triệu Thắng và Hoàng Yết ở bên cạnh hắn cũng lạnh lùng nhìn về phía đó, gương mặt toát ra sát khí.
Cuối cùng anh em Điền Văn vẫn bị đưa về Đông Vực, nhưng từ lúc đó cho dù là nhà họ Khổng hay Tử Cống đều không thể bảo vệ được hai người họ nữa.
Nếu không ngay cả nhà họ Khổng cũng sẽ bị mọi người chỉ trích, bị các thế lực nhắm vào, lớn mạnh như nhà họ Khổng cũng không chịu được lời nói của cả vùng ngoài lãnh thổ.
Kết quả này vẫn khiến Tiêu Chính Văn rất bất ngờ, cuối cùng anh vẫn đánh giá thấp quyết tâm bảo vệ anh em Điền Văn của nhà họ Khổng.
Xem ra thế lực của Điền Văn vẫn rất quan trọng với nhà họ Khổng, nếu không Tử Cống và Tử Dư cũng sẽ không ra sức bảo vệ tính mạng của hai anh em Điền Văn.
Ngay khi hai anh em Điền Văn bị đưa về Đông Vực, nhà họ Khổng công khai với cả Đông vực nhà họ Khổng tuyệt đối không bênh vực cho hung thủ trong chuyện này.
Bây giờ ngay cả nhà họ Khổng cũng không dám bảo vệ anh em Điền Văn thêm nữa, có thể thấy rõ hậu quả nghiêm trọng của chuyện này.
Anh em Điền Văn còn chưa quay về nhà chính nhà họ Khổng, Haichiki Orochi đã bay vút lên trời, lạnh lùng hỏi: “Nói đi có phải cậu không?”
Điền Khải lắc đầu, dù có là hắn làm thật thì hắn cũng sẽ không gánh trách nhiệm vào lúc này chứ đừng nói là hắn không hề liên quan đến chuyện này.
Cũng cùng một câu hỏi mà người hỏi là Tử Cống và người được hỏi là Điền Văn.
“Nói đi, có phải cậu giết không?”, Tử Cống sầm mặt, uy nghiêm hỏi.
“Ông Tử Cống, quả thật không phải do tôi làm, hơn nữa tôi và Thánh Giáo Đình trước giờ không có thù oán gì, tại sao tôi phải giết thế tử của họ?”
Lúc này Điền Văn đã kiềm chế đến mức bùng nổ.
Tử Dư lạnh lùng nhìn Điền Văn, nhíu mày nói: “Đường đường là cậu chủ mà lại bị người khác bày mưu tính kế, chứng tỏ các cậu chọc phải người nào đó không nên chọc vào rồi”.
“Đối phương muốn mượn đao giết người, dồn các cậu vào chỗ chết”.
“Nếu không nhanh chóng tra ra thân phận thật của người này thì chuyện tương tự sẽ lại xảy ra thêm lần nữa. Cho dù chuyện này có liên quan đến hai anh em các cậu hay không, các cậu đều phải “đội cái nồi” này”.
Nghe thế Tử Cống gật đầu nói: “Xem ra có một người mạnh hơn các cậu đang ẩn náu xung quanh, luôn âm thầm bày bố, nói cách khác là bẫy các cậu vào hố, đợi các cậu tự chui vào lưới”.
Cậu chủ Điền Văn vốn dĩ quay về Đông Vực là muốn dọn sạch các thế lực phản đối nhà họ Khổng, độc chiếm Đông Vực và đất Tề, trở thành thế lực mạnh nhất ở ngoài lãnh thổ.
Nhưng ai mà ngờ họ còn chưa bắt đầu kế hoạch, Điền Văn đã bị người ta thầm tính kế, trở thành nơi chỉ trích của mọi người.
Còn Haichiki Orochi không chịu như thế, nhìn Tử Cống và Tử Dư từ xa nói: “Chuyện này phải nói rõ ràng với các bên, Vy Hào bọn tôi cũng mong nhanh chóng có thể an ủi linh hồn của người mất”.
Thật ra bên Vy Hào và Thánh Giáo Đình cũng có hợp tác chặt chẽ, có thể nói là hai bên đã có thỏa thuận cùng nắm quyền Tây Vực.
Thế nên Vy Hào cũng phải cho Thánh Giáo Đình một lời giải thích hợp lý về chuyện này, nếu không ngay cả Haichiki Orochi cũng khó có chỗ đứng ở Tây Vực.
“Phải tìm người chịu thay”.
Tử Cống lạnh lùng nói.
Sogo Sakai và Errdogan đều là nhân vật cùng đẳng cấp với bốn cậu chủ Chiến Quốc, sao có thể nhẫn nhịn được nỗi nhục lớn này?
Lúc này, Errdogan và Sogo Sakai đã kết thành đồng minh tạm thời, hai người liên thủ truy sát tới!
Những nơi mà bọn họ đi qua, khí tức ngút trời, sát khí kinh người!
Dọc đường vừa khéo gặp phải Khổng Tề Thiên cũng đang tìm tới làm cho ra nhẽ.
Khổng Tề Thiên lập tức hiểu ra tất cả mọi chuyện khi liếc nhìn Sogo Sakai trên trán còn in hằn dấu bàn tay đỏ bừng và cả Errdogan khắp người be bét máu, trông hết sức thê thảm!
“Ba người chúng ta liên thủ giết chết hai phần tử cặn bã anh em nhà họ Điền!”
Khổng Tề Thiên thật ra cũng đang bừng bừng lửa giận, Tề Thiên Thư Viện là thế lực được đặt tên theo tên của ông ta, vậy mà lại bị anh em Điền Văn tàn sát nhân lúc ông ta không phòng bị!
Mối thù này, ông ta sao có thể bỏ qua được?
Chỉ là vướng phương diện tình cảm và cả sự cân bằng giữa các bên nên Khổng Tề Thiên mới không nhắc lại chuyện cũ, thế nhưng mượn màn sương bao phủ trên biển Sao Trời ngày hôm nay và cả việc gặp mặt Sogo Sakai cũng như Errdogan, vừa hay có thể gột rửa luôn mối nhục xưa kia!
Vả lại, bên trong biển Sao Trời vốn dĩ vô cùng nguy hiểm, dù mấy người bọn họ có ra tay giết anh em Điền Văn thì ai có thể biết được là bọn họ làm?
Ba người họ đều sát khí ngút trời, khí tức bộc phát toàn bộ, ngay cả biển Sao Trời cũng hình thành nên ba cột nước thông thiên cùng lao về một phía!
Hồng Ấn đang tìm kiếm khí tức của rồng thật cũng bị khí thế của ba người bọn họ thu hút mà tìm tới.
Căn bản không cần nhiều lời, chỉ cần trao đổi một ánh mắt, Hồng Ấn đã gia nhập vào trong hàng ngũ truy giết hai anh em Điền Văn!
Có thể nói, ngoại trừ bốn cậu chủ Chiến Quốc ra thì bên trong biển Sao Trời đều đang truy giết anh em Điền Văn!
Lúc này Tiêu Chính Văn đã thu hồi khí tức của rồng, lao nhanh về phía một ẩn mật!
Đừng thấy những người này có bối cảnh kinh thiên mà lầm, trên thực tế Tiêu Chính Văn lại vượt xa cả đám bọn họ!
Bên trong Thiên Sơn Thư Lục không chỉ ghi chép các loại trận pháp, các nơi trên thế giới mà thậm chí còn ghi chép cả nơi cất giấu báu vật ở vùng ngoài lãnh thổ!
Những người này theo đuổi khí tức của rồng thật, Tiêu Chính Văn căn bản còn chẳng buồn liếc nhìn lấy một lần, dẫu sao anh cũng có ba trái tim rồng, khí tức của rồng có là gì đâu?
Hoàn toàn không đáng để Tiêu Chính Văn phải bận tâm về nó!
Đi tới tận cùng bờ bên kia của biển Sao Trời, màn sương xung quanh cũng trở nên dày đặc hơn.
Bên trong màn sương mờ mịt, thấp thoáng có thể nhìn thấy một điểm sáng trắng loé lên!
Tiêu Chính Văn bước nhanh tới gần, chỉ thấy bên trên một khối nham thạch rất to viết bốn chữ lớn: “Tây Sở Bá Vương”.
Xung quanh khối nham thạch rất lớn còn có mấy bộ xương khô đang ngồi, hơn nữa mấy người bọn họ ai ai cũng mặc áo giáp, mặc dù bây giờ đã là một bộ xương khô nhưng vẫn toát lên khí tức cường đại!
Thậm chí ngay cả Tiêu Chính Văn cũng cảm nhận được một luồng khí tức bá đạo chỉ thuộc về quân nhân!
“Long Thư!”
Liếc nhìn một bộ xương đang ngồi xếp bằng, tay cầm kiếm dài trong số đó, trong bộ giáp bạc sáng chói, bên trên vị trí của Hộ Tâm Kính, có hai chữ Long Thư được viết bằng chữ triện!
Mãnh tướng số một dưới trướng Hạng Vương – Long Thư!
Hoá ra xác của bọn họ đều nằm trong biển Sao Trời ở vùng ngoài lãnh thổ!
Không cần phải hỏi, mấy người bên cạnh chính là bốn chiến thần lớn dưới trướng Hạng Vương!
“Soạt!”
Bên trên mỏm đá lớn đột nhiên loé lên một ánh hào quang, nham thạch vốn trông rất bình thường chẳng có gì kỳ lạ kia lập tức trở nên vô cùng uy nghiêm!
Một luồng khí tức cường đại áp chế cả vạn dặm, giống như trước mắt không phải một viên đá lớn không có sức sống mà là Hạng Vương khí tức bá đạo vô song đang đứng ngay trước mặt Tiêu Chính Văn!
“Giáo bạc chấn thiên hạ, bảo vệ lấy càn khôn!”
“Liếc nhìn thiên hạ, ta tự phong tôn!”
Một đoạn thần niệm lập tức xuất hiện trong đầu Tiêu Chính Văn!
Âm thanh vừa chấm dứt, chỉ thấy sóng gió vạn dặm nổi lên, khí tức bá đạo giống như cuồng phong dâng lên từng đợt sóng cao ngút trời từ dưới đáy biển!
Giống như một thần niệm tới từ mấy nghìn năm trước vừa sống lại!
Lúc này ở biển Sao Trời, nước biển không ngừng dâng cao, vô số cát đá loé lên những tia sáng long lanh!
Tiêu Chính Văn không khỏi cảm thấy lạ thường, không phải Hạng Vũ chết vì thủ đoạn thâm độc của Thiên Đạo Minh Ước sao?
Nơi này sao lại có ý chí còn sót lại của Hạng Vũ vậy chứ?
Thế nhưng, hai hàng chữ ngắn ngủi này lại mang theo khí tức bá đạo và uy nghiêm bất tận của Hạng Vũ lúc còn sống, có một luồng uy áp vô danh!
“Đây là truyền thừa của Hạng Vũ ư?”
Tiêu Chính Văn lập tức hiểu ra tất cả!
Chương 2492: Ai sợ ai?
Hoá ra Hạng Vũ đã tính toán chuẩn xác từ lâu, bản thân nhất định sẽ gặp phải sự tấn công lật đổ của Thiên Đạo Minh Ước, vậy nên mới lưu lại truyền thừa của mình tại nơi này vào lúc vượt qua biển Sao Trời!
Trong nháy mắt, bên giống như có một bóng dáng anh tuấn mặc chiến giáp màu bạc bước ra từ nham thạch đó, mỗi một bước chân đáp đất, bên trong biển Sao Trời lập tức phát ra những tiếng vang cực lớn lay động cả đất trời!
Bóng dáng đó chậm rãi hợp lại với bóng dáng của Tiêu Chính Văn, cuối cùng hoàn toàn hoà nhập vào trong cơ thể của Tiêu Chính Văn!
Trong đầu Tiêu Chính Văn lập tức xuất hiện kiến thức bị thất truyền hơn người của cây giáo Bá Vương!
Tảng đá lớn đó cũng hoá thành tro bụi, hoàn toàn sụp đổ.
Mấy cái xác khô xung quanh tảng đá lớn đó cũng lập tức hoá thành tro bụi, ngay cả giáp sắt trên người bọn họ cũng biến mất không thấy tăm hơi!
Lúc này, Tiêu Chính Văn như thể nhìn thấy một nam thanh niên mặc giáp bạc, uy phong lẫm liệt, tay cầm giáo bạc đi tới bên dưới tảng đá lớn, ngẩng đầu nhìn tảng đá lớn phía bên trên, trong ánh mắt ngập tràn vẻ bi thương!
Mặc dù đây chỉ là ảo ảnh nhưng Tiêu Chính Văn lại có thể khẳng định được rằng nam thanh niên kia chính là Hạng Vương đã qua đời!
Là Tây Sở Bá Vương từng xem thường thiên hạ, thần dũng vô địch!
Cùng lúc này, một thân rồng màu trắng lập tức bay lên từ trong lòng đất, lượn vòng trong biển Sao Trời, vô số ánh sao chiếu thẳng về phía thân rồng màu trắng đó, Tiêu Chính Văn vội vàng dùng tay bắt lấy!
Con rồng trắng đó lập tức hoà vào trong cơ thể của Tiêu Chính Văn!
Đây quả thực là khí tức của rồng, thế nhưng lại không phải là loại khí tức của rồng còn sót lại trong thế gian mà là một long hồn thực thụ!
Hơn nữa còn là hồn của rồng Bạch Long!
Đúng vào lúc này, trong biển Sao Trời truyền tới những tiếng vang thông thiên, mặt biển điên cuồng giống như muốn đảo lộn đất trời, thôn tính nhật nguyệt.
Ở bên ngoài là những con sóng chọc trời cao tới cả nghìn mét, điên cuồng tàn phá trên biển Sao Trời!
Màn sương xung quanh cũng dần bị khí nước hấp thụ và biến mất tăm!
Tiêu Chính Văn cũng không ở lại thêm, cơ thể chuyển động và lập tức biến mất!
Vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn vừa mới rời khỏi biển Sao Trời, trên biển Sao Trời đã bộc phát trận đại chiến kinh thiên động địa!
Bởi vì màn sương tản đi, anh em Điền Văn đang tìm kiếm khí tức của rồng ngay lập tức xuất hiện trong tầm mắt của mấy người Khổng Tề Thiên!
“Giết bọn chúng!”
Errdogan là người đầu tiên gầm lên đầy phẫn nộ!
Hắn đã bị đánh lén tới hai lần, bây giờ thầm hạ quyết tâm hôm nay nhất định phải một mất một còn với anh em Điền Văn!
Tiễn trận đáng sợ lập tức được sử dụng, màn mũi tên màu đen giống như màn mưa bao trùm lấy hai người Điền Văn và Điền Khải!
Cùng lúc này, Hồng Ấn cũng ra tay, đòn công kích của ông ta đơn giản nhất, cũng trực tiếp nhất!
Một nhát Thiên Kiếm chém thẳng về phía Điền Văn, kiếm khí điên cuồng như muốn chặt đứt cả đất trời một phương!
Ngay cả những người quan sát trận chiến cũng hít sâu khi thấy cảnh tượng này!
Dù gì với chiến lực của Hồng Ấn cũng tuyệt đối vượt xa bốn cậu chủ Chiến Quốc, nhát kiếm này lại được tung ra trong lúc ông ta đang nóng giận, khí tức gần như có thể bổ đôi đất trời!
Khổng Tề Thiên cũng vung tay lên, một cuộn trúc cổ màu đỏ ngút trời giống như một bộ thiên thư từ trên trời rơi xuống, chặn đứng đường lui của hai người Điền Văn và Điền Khải!
Một cái giá chữ thập màu đỏ cực lớn rơi từ trên trời xuống, như thể sẽ phá nát cả biển Sao Trời, sát khí vô tận chấn động cả đất trời một phương!
Mấy người này gần như vừa ra tay đã tung ra những sát chiêu chí mạng, khiến cho hai anh em Điền Văn phải đổ mồ hôi lạnh!
Bọn họ thật sự không hiểu tại sao mấy người này lại vây đánh bọn họ ngay đầu tiên?
Mọi người đều đang tìm khí tức của rồng ở biển Sao Trời, vừa mới gặp mặt đã lập tức bị bốn người liên thủ công kích, điều này rõ ràng chẳng thể ngờ nổi!
“Mấy người... mấy người làm vậy là có ý gì? Chuyện ở núi Bách Long không phải đã hoà giải rồi sao?”
Điền Văn vừa né tránh đòn công kích của đám người vừa lớn tiếng giải thích.
“Hừ! Các người thật sự cho rằng chúng tôi sợ các người sao?”, Điền Khải nhìn về phía đám người với gương mặt méo mó!
Mấy người này rõ ràng quá đáng lắm rồi, không nói năng gì, vừa nhấc tay đã là chiêu thức tuyệt sát, nếu như không phải hắn phản ứng đủ nhanh thì ban nãy đã bị Huyết Thập Tự kia nghiền nát rồi!
Mọi người đều là nhân vật cùng cấp, liều mạng thì ai sợ ai?
Chương 2493: Mối thù máu
Cũng chính vì tiếng gầm phẫn nộ của Điền Khải mà sự công kích của mấy người lập tức đều nhắm thẳng vào hắn, họ điên cuồng lao tới. Đối diện với hoả lực tập trung của mấy cao thủ đồng cấp, Điền Khải cũng có phần không thể trụ nổi rồi!
Hơn nữa, bên trong còn có Hồng Ấn sâu không thể lường, thực lực còn cao hơn cả bốn cậu chủ Chiến Quốc, nên hắn còn chưa kịp trả đòn đã bị thương nặng!
“Ầm!”
Khi một luồng sóng khí khủng bố công kích tới, ngay cả mặt biển Sao Trời cũng phải dâng cao!
Vô số dòng nước biển gần như đều bị biến hóa chỉ trong nháy mắt, Điền Khải đầu tóc rối bời, nôn ra máu rồi bay ra xa!
“Chuyện trên núi Bách Long đã hoà giải rồi, sao mấy người vẫn còn truy sát hai anh em chúng tôi?”, Điền Khải vừa nói vừa phun ra một ngụm máu lớn. https://vietwriter.vn/
Lúc này, hắn đã chẳng còn uy phong của cậu chủ Chiến Quốc nữa, khắp người từ trên xuống dưới be bét máu, ngay cả quần áo cũng nhàu nát, trông như một tên ăn mày!
“Hừ! Chuyện trên núi Bách Long quả thực đã qua nhưng hôm nay mấy người lại đánh lén chúng tôi, thật sự coi chúng tôi là bùn đất sao?”
Errdogan là người đầu tiên bực tức lên tiếng.
“Cái gì? Chúng tôi đánh lén mấy người ư?”
Điền Văn nghe thấy lời này thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, không khỏi nghĩ tới ban nãy thế tử bên phía Thánh Giáo Đình đột nhiên mất mạng!
Nhưng bên phía biển Sao Trời lại chẳng có ai mất mạng cả!
Thấy Điền Văn tỏ ra nghi hoặc, Caseus cười khẩy, dùng thanh kiếm dài kỵ sĩ trong tay chỉ vào Điền Văn, nói: “Sự việc đã tới nước này mà còn giả vờ như mình là kẻ vô tội sao?”
Vừa dứt lời, khí tức của Caseus cũng bộc phát triệt để, Huyết Thập Tự cực lớn xuất hiện ngay sau lưng gã.
Không để cho Điền Văn giải thích, cuộn trúc cổ của Khổng Tề Thiên đã từ trên không nện xuống!
“Ầm!”
Cuộn trúc cổ cực lớn bao trùm lấy bầu trời, mạnh mẽ đập thẳng lên trên lưng Điền Văn!
“Khụ!”
Điền Văn phun ra một ngụm máu lớn, quay đầu nhìn về phía Khổng Tề Thiên, nói: “Khổng Tề Thiên! Ông!”
Vẫn chưa nói xong, Điền Văn chỉ cảm thấy ngũ tạng như xoắn lại với nhau, lại phun ra một ngụm máu nữa!
Khổng Tề Thiên lạnh lùng nhìn về phía Điền Văn, trong mắt loé lên vẻ hung hãn!
Nếu như đối phương không phải là Điền Văn mà đổi lại là một cao thủ ở cảnh giới Đế Quân thông thường thì đòn vừa rồi đã đủ để giết chết đối phương chỉ trong nháy mắt rồi!
“Mấy người lại bị người mặc đồ đen đánh lén sao?”, Điền Khải lúc này đã khôi phục lại mấy phần thần trí.
Nhưng không để cho hắn giải thích, hòa thượng Tanaka cũng lập tức lao tới, giơ tay giáng xuống một đòn thiên lôi!
“Đâu chỉ là bị người ta đánh lén, thế tử của Thánh Giáo Đình đã bị giết rồi! Mấy người nộp mạng đi!”
Hòa thượng Tanaka lúc này tức giận tới độ trợn tròn hai mắt, sát khí bừng bừng!
Mặc dù ông ta không phải là cậu chủ của thời kỳ Chiến Quốc, nhưng chiến lực tuyệt đối không yếu hơn mấy người Điền Văn. Hơn nữa đòn này của ông ta lại đánh vào lúc Điền Khải đang bị trọng thương, Điền Khải căn bản không kịp chống đỡ, lại phải hứng thêm một đòn nữa!
“Giết!”
Nghe nói em ruột của mình bị giết, Caseus hoàn toàn nổi điên rồi, Huyết Thập Tự lập tức phình to như núi, áp chế xuống, chỉ muốn nghiền nát Điền Khải ra thành thịt nhão!
Caseus ra tay cũng khiến cho mọi người đang có mặt lập tức bộc phát sát khí ngút trời!
Lần này, không chỉ có một mình Caseus mà ngay cả đám người tới xem trận chiến bên phía Thánh Giáo Đình cũng gia nhập vào chiến đoàn!
Ông lão mặc đồ trắng khi trước thậm chí còn xé bỏ bộ đồ trắng, tay cầm kiếm dài màu đồng thiếc, ông ta ngay lập tức phát động công kích với Tư Không Phàm – người tới để khuyên can!
Tư Không Phàm cũng hết sức kinh ngạc, vốn dĩ ông ta chỉ đề phòng có chuyện ngoài ý muốn nên mới đặc biệt tới bảo vệ cho mấy người Điền Văn, nhưng rõ ràng bởi vì sự gia nhập của ông ta đã trực tiếp vén lên bức màn của trận hỗn chiến!
“Thế tử của Thánh Giáo Đình bị giết rồi ư?”
Sau khi Điền Văn nghe thấy thông tin này thì cũng cảm thấy da đầu tê dại!
Nếu như không có người mất mạng vì chuyện này thì tất cả đều dễ nói, nhưng bên phía Thánh Giáo Đình đã có người chết, đây chính là mối thù máu!
Lúc này, Điền Văn thật sự chỉ muốn bắt được tên đầu sỏ đánh lén kia rồi băm vằm ra làm nghìn mảnh!
Thánh Giáo Đình không phải là thế lực mà nhà họ Khổng có thể kiểm soát, một khi chọc giận Thánh Giáo Đình thì ngay cả nhà họ Khổng cũng không bảo vệ nổi cho hắn, hơn nữa sẽ còn gây nên hoạ lớn cho đất Tề!
Dẫu sao Điền Văn cũng là cậu chủ của Điền Tề, xảy ra chuyện thì đối phương đương nhiên sẽ không bỏ qua cho đất Tề!
Bây giờ, bất cứ lời giải thích gì đều không có hiệu lực, bắt buộc phải nghĩ cách thoát thân mới được, nếu không thì hai anh em họ nhất định sẽ chết ở biển Sao Trời!
Chương 2494: Không thỏa đáng
Điền Văn đã có ý nghĩ tháo chạy thì Điền Khải cũng không cam tâm mà lùi ra sau.
Ai cũng biết biển Sao Trời là phạm vi thế lực của Thánh Giáo Đình, chạy chậm một bước thì bên phía Thánh Giáo Đình có thể sẽ thẳng tay giết chết hai người họ khi cơn giận lên tới đỉnh điểm!
Dù không phải là bọn họ làm, nhưng tất cả chứng cứ đều chỉ về phía hai người bọn họ, bọn họ có một trăm cái miệng cũng chẳng thể giải thích!
Thế lực sau lưng bọn họ, dù là nhà họ Điền ở Tề Quốc hay nhà họ Khổng, ai sẽ biện bạch cho bọn họ sau khi bọn họ chết?
Nguyên nhân đòi mạng nhất là ngay cả Khổng Tề Thiên trong nội bộ nhà họ Khổng cũng hiểu nhầm rằng bọn họ mới là kẻ đầu sỏ, thậm chí còn không ngại sử dụng cuộn trúc thượng cổ để ra tay giết hai người bọn họ!
Dưới tình cảnh bị nhiều người vây đánh như vậy, bọn họ đã mất hết sức lực, phía xa, mấy người Nguỵ Vinh Kỳ và Triệu Thắng cũng đang tìm tới!
Lỡ như bị Nguỵ Vinh Kỳ và Triệu Thắng chặn lại ở biển Sao Trời, hai người họ có mọc thêm cánh cũng khó mà thoát thân!
Dù gì trong số bốn cậu chủ Chiến Quốc thì Nguỵ Vinh Kỳ cũng là người có chiến lực mạnh nhất, thực lực gần như đạt tới đỉnh cao của cảnh giới Đế Quân, chuẩn bị đột phá lên Thiên Cảnh!
Đối diện với cao thủ ở đẳng cấp như vậy, dù Điền Văn hay Điền Khải vào thời kỳ đỉnh cao nhất cũng không dám đấu một trận, huống hồ bây giờ hai người họ đều đã bị trọng thương!
“Đều là chuyện tốt do chú làm ra! Lần này bị chú hại chết rồi!”
Điền Văn nghiến răng gầm lên một tiếng với Điền Khải, sau đó ngăn lại một đòn của Khổng Tề Thiên!
“Có cái rắm!”
“Điền Khải tôi thật sự muốn giết người thì cần tới mặt nạ đen sao?”, khuôn mặt của Điền Khải đã trở nên méo mó!
Thật ra người đánh lén Tiêu Chính Văn ngày hôm đó chính là một trong số hai người bọn họ, chỉ là lúc đó bọn họ tự cho rằng mình đã cao tay rồi!
Hơn nữa, người giống như Tiêu Chính Văn, dù có thật sự giết chết thì cũng sẽ không dấy lên được sóng to gió lớn gì!
Sau này lại công khai thân phận, ngược lại sẽ còn dát vàng lên mặt mình!
Nhưng trước mắt thì không phải vậy, liên tiếp đánh lén nhiều thế tử cậu chủ như vậy, thậm chí còn giết cả người bên phía Thánh Giáo Đình, tính chất của sự việc đã hoàn toàn thay đổi!
Những người liên thủ truy sát bọn họ ngày hôm nay, có ai không có bối cảnh lớn mạnh?
Dù là ai thì cũng đủ để đối kháng với thế lực đứng sau lưng hai người họ!
Bọn họ vốn còn định sau khi công bố thân phận sẽ đuổi Tiêu Chính Văn ra khỏi vùng ngoài lãnh thổ, tiện tay đoạt lại quyền kiểm soát thế tục, nhưng bây giờ thì ai dám nhận củ khoai lang nóng bỏng tay này?
Để giữ lấy tính mạng, hai anh em Điền Văn gần như đã dùng cả chiêu thức liều mạng, chỉ là trong lòng hai anh em đều lo sợ tới cực điểm!
Mãi tới bây giờ, ngay cả việc ai âm thầm giá hoạ cho bọn họ cũng không biết, nhưng lại gây nên tai hoạ ngút trời!
Tất cả những chuyện phát sinh bên phía biển Sao Trời được truyền ra rất nhanh, thế giới bên ngoài lập tức trở nên xôn xao!
Bên phía Vy Hào cũng lập tức kiểm tra tình trạng của mình ngay khi vừa mới nhận được tin này.
Nhưng không tra vẫn còn tốt, vừa mới tra, không chỉ có đại đệ tử Sakai dưới trướng Hachiki Orochi bị giết mà ngay cả đệ tử của Sakai, hàng nghìn đệ tử của Âm Dương Giáo đều chết thảm trong tay người thần bí kia!
Ngay lập tức, bên phía Vy Hào cũng hoàn toàn bị chọc giận!
Chỉ thấy một bóng dáng cực lớn bay thẳng lên không, chém giết về phía biển Sao Trời!
Một giây sau, vô số luồng khí tức cường đại đồng loạt lao về phía biển Sao Trời!
Hachiki Orochi bừng bừng khí thế, đạp hư không tiến tới, uy áp bất tận đàn áp cả đất trời!
“Dừng tay!”
Giọng nói lạnh lùng của Hachiki Orochi vang lên, mọi người đều phải lùi ra sau nửa bước, ngay cả Hồng Ấn cũng lập tức dừng tay, quay đầu nhìn về phía Hachiki!
Lúc này, khắp người Điền Khải đã toàn là máu, nếu như không phải Hachiki ngăn mấy người này lại thì hắn đã đầu lìa khỏi cổ luôn rồi!
Điền Văn bây giờ cũng thảm tới độ không nỡ nhìn, ngay cả nửa thân người cũng đã bị đánh nát nhừ!
“Ai giết đệ tử của tôi?”
Ánh mắt Hachiki như có điện, nhìn về phía hai anh em Điền Văn bằng khí thế bức người!
“Không… không phải tôi!”, Điền Khải bất lực phân bua.
Giao tình giữa hắn và Hachiki vẫn luôn rất tốt, hơn nữa trước đây còn chạy tới địa bàn của Vy Hào để xin Hachiki bảo vệ!
Hachiki lạnh lùng liếc nhìn Điền Khải, nói: “Chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, đợi sau này tra rõ kẻ đầu sỏ thì nhất định sẽ cho các vị một câu trả lời thoả đáng!”
Thấy Hachiki lên tiếng, mọi người đang có mặt cũng chỉ đành dừng tay tại đây.
Mặc dù đám người nhất thời tản đi, nhưng gần như đều đang âm thầm ghim hận hai anh em Điền Văn trong lòng!
Điền Văn thấy mọi người lùi ra sau mới thở phào nhẹ nhõm, vừa mới sải bước định lên xe ngựa, sau lưng đột nhiên truyền tới giọng nói của Hachiki: “Mấy người không được đi!”
“Chuyện này e rằng không thoả đáng nhỉ?”
Vừa nói, cơ thể của Tử Cống cũng bay vút lên không, lạnh lùng nhìn Hachiki!
Chương 2495: Tìm người chịu tội thay
Chuyện này quả thật quá lớn, cho dù Haichiki Orochi có suy xét từ bất kỳ phương diện nào đều phải nói rõ ràng với nội bộ Vy Hào, dù chuyện này có phải do Điền Văn làm hay không, ông ta đều sẽ để Điền Văn gánh trách nhiệm này.
Haichiki Orochi chưa kịp lên tiếng, Caseus lạnh lùng nói: “Hai vị tiền bối, tôi có lời muốn nói”.
Nói rồi Caseus nhảy khỏi ngựa chiến chắp tay với hai người nói: “Với lỗi lầm mà họ phạm phải, nếu đổi thành người khác đã bị giết từ lâu rồi”.
“Nhưng dù họ là cậu chủ Chiến Quốc cũng phải cho mọi người một câu giải thích mới được, nếu không cả Tây Vực sẽ nổi giận khó nguôi, lẽ nào vì hai người họ mà hai vị tiền bối muốn chống lại cả Tây Vực sao?”
Caseus không hề khách sáo nói, nhưng dù sao gã cũng là đại diện của Thánh Giáo Đình, mặc dù Haichiki Orochi và Tử Cống đều cảm thấy bất mãn nhưng cũng không thể làm gì được gã.
“Tất nhiên chúng tôi sẽ cho mọi người một lời giải thích nhưng bây giờ sự thật vẫn chưa rõ ràng, người đồ đen chỉ có một, không thể để hai người họ chịu tội thay người đồ đen, không công bằng”.
“Chỉ cần điều tra ra được ai là hung thủ, người khác không cần ra tay, hai người bọn tôi cũng sẽ giết hắn. Các cậu đã hài lòng chưa?”, Tử Cống nói thế không chỉ là nói cho một mình Caseus nghe mà là nói cho tất cả mọi người ở Tây Vực nghe.
Nếu Tử Cống đại diện cho nhà họ Khổng đã nói đến mức này, các thế lực khác cũng không truy cứu thêm nữa.
Dù sao thế lực cũng mạnh, đằng sau Điền Văn có một nước Tề, mà Tử Cống lại đại diện cho nhà họ Khổng.
Muốn chém hai người họ trước khi chưa có chứng cứ rõ ràng cũng không thực tế.
Cho dù nhà họ Khổng hay nước Tề đều không phải là người mà ai cũng có thể tùy tiện chọc vào.
“Xem ra anh em nhà họ Điền lại thoát được một nạn?”, Ngụy Vinh Kỳ đứng trên không trung lạnh lùng nhìn Điền Văn và Điền Khải.
Triệu Thắng và Hoàng Yết ở bên cạnh hắn cũng lạnh lùng nhìn về phía đó, gương mặt toát ra sát khí.
Cuối cùng anh em Điền Văn vẫn bị đưa về Đông Vực, nhưng từ lúc đó cho dù là nhà họ Khổng hay Tử Cống đều không thể bảo vệ được hai người họ nữa.
Nếu không ngay cả nhà họ Khổng cũng sẽ bị mọi người chỉ trích, bị các thế lực nhắm vào, lớn mạnh như nhà họ Khổng cũng không chịu được lời nói của cả vùng ngoài lãnh thổ.
Kết quả này vẫn khiến Tiêu Chính Văn rất bất ngờ, cuối cùng anh vẫn đánh giá thấp quyết tâm bảo vệ anh em Điền Văn của nhà họ Khổng.
Xem ra thế lực của Điền Văn vẫn rất quan trọng với nhà họ Khổng, nếu không Tử Cống và Tử Dư cũng sẽ không ra sức bảo vệ tính mạng của hai anh em Điền Văn.
Ngay khi hai anh em Điền Văn bị đưa về Đông Vực, nhà họ Khổng công khai với cả Đông vực nhà họ Khổng tuyệt đối không bênh vực cho hung thủ trong chuyện này.
Bây giờ ngay cả nhà họ Khổng cũng không dám bảo vệ anh em Điền Văn thêm nữa, có thể thấy rõ hậu quả nghiêm trọng của chuyện này.
Anh em Điền Văn còn chưa quay về nhà chính nhà họ Khổng, Haichiki Orochi đã bay vút lên trời, lạnh lùng hỏi: “Nói đi có phải cậu không?”
Điền Khải lắc đầu, dù có là hắn làm thật thì hắn cũng sẽ không gánh trách nhiệm vào lúc này chứ đừng nói là hắn không hề liên quan đến chuyện này.
Cũng cùng một câu hỏi mà người hỏi là Tử Cống và người được hỏi là Điền Văn.
“Nói đi, có phải cậu giết không?”, Tử Cống sầm mặt, uy nghiêm hỏi.
“Ông Tử Cống, quả thật không phải do tôi làm, hơn nữa tôi và Thánh Giáo Đình trước giờ không có thù oán gì, tại sao tôi phải giết thế tử của họ?”
Lúc này Điền Văn đã kiềm chế đến mức bùng nổ.
Tử Dư lạnh lùng nhìn Điền Văn, nhíu mày nói: “Đường đường là cậu chủ mà lại bị người khác bày mưu tính kế, chứng tỏ các cậu chọc phải người nào đó không nên chọc vào rồi”.
“Đối phương muốn mượn đao giết người, dồn các cậu vào chỗ chết”.
“Nếu không nhanh chóng tra ra thân phận thật của người này thì chuyện tương tự sẽ lại xảy ra thêm lần nữa. Cho dù chuyện này có liên quan đến hai anh em các cậu hay không, các cậu đều phải “đội cái nồi” này”.
Nghe thế Tử Cống gật đầu nói: “Xem ra có một người mạnh hơn các cậu đang ẩn náu xung quanh, luôn âm thầm bày bố, nói cách khác là bẫy các cậu vào hố, đợi các cậu tự chui vào lưới”.
Cậu chủ Điền Văn vốn dĩ quay về Đông Vực là muốn dọn sạch các thế lực phản đối nhà họ Khổng, độc chiếm Đông Vực và đất Tề, trở thành thế lực mạnh nhất ở ngoài lãnh thổ.
Nhưng ai mà ngờ họ còn chưa bắt đầu kế hoạch, Điền Văn đã bị người ta thầm tính kế, trở thành nơi chỉ trích của mọi người.
Còn Haichiki Orochi không chịu như thế, nhìn Tử Cống và Tử Dư từ xa nói: “Chuyện này phải nói rõ ràng với các bên, Vy Hào bọn tôi cũng mong nhanh chóng có thể an ủi linh hồn của người mất”.
Thật ra bên Vy Hào và Thánh Giáo Đình cũng có hợp tác chặt chẽ, có thể nói là hai bên đã có thỏa thuận cùng nắm quyền Tây Vực.
Thế nên Vy Hào cũng phải cho Thánh Giáo Đình một lời giải thích hợp lý về chuyện này, nếu không ngay cả Haichiki Orochi cũng khó có chỗ đứng ở Tây Vực.
“Phải tìm người chịu thay”.
Tử Cống lạnh lùng nói.