Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2345-2349
Chương 2345: Không có hứng thú
Bỗng chốc, bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng, vô số cặp mắt giận dữ nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Ông lão Thiên Tinh và ông lão Thiên Nguyệt cũng biết đứng sau ông lão Trục Nhật và người thanh niên kia, để sau khi hai bên khai chiến, có thể nắm bắt cơ hội ngay lập tức.
Ông lão Trục Nhật dường như cũng cảm nhận được hành động của hai vị sư đệ, sát khí trong mắt cũng dần tiêu tan, sau đó mỉm cười nói: “Thôi được, nếu cậu Tiêu đã từ chối thì cũng không cần cưỡng ép!”
“Thật đáng tiếc, trong tay cậu Tiêu vốn đã có trận phổ của thuật phân thân, nếu cộng thêm Khí Vận Đan trong tay tôi thì sẽ đạt được kết quả gấp bội!”
“Nếu cậu Tiêu không muốn truyền lại thuật phân thân cho ba người họ, vậy thì chỉ có thể bỏ lỡ Khí Vận Đan này thôi!”
Ông lão Trục Nhật vừa nói vừa lấy ra một chiếc hộp gỗ.
Mặc dù chiếc hộp gỗ này được gia công đơn giản, nhưng năng lượng màu tím tràn ngập trong hộp đã lan ra cả không gian trong chốc lát.
Khí tức mạnh mẽ này, cho dù chỉ có một viên, cũng có thể khiến Tiêu Chính Văn đột phá lên Đế Cảnh trong nháy mắt.
Đám đệ tử bên dưới càng thêm sững sờ.
Bọn họ mới chỉ được nghe nói về Khí Vận Đan, chưa từng được tận mắt nhìn thấy.
Dù sao đó cũng là một loại đan dược cao cấp, ở Thiên Cung Bắc Cực cũng chỉ có tổ sư từng giữ mấy viên, hơn nữa, ba viên đó lần lượt được trao cho ba người Nhật, Nguyệt, Tinh.
Kể từ đó, ngay cả Thiên Cung Bắc Cực cũng chưa từng xuất hiện lại loại đan dược cao cấp này.
“Sư huynh, sao Khí Vận Đan lại ở trong tay huynh?”, ông lão Thiên Tinh nhìn ông lão Trục Nhật với vẻ bất ngờ.
Tờ trên hộp gỗ, rất dễ để nhận ra đây chính là vật thất lạc của Thiên Cung Bắc Cực.
Đây là thứ tổ sư của Thiên Cung Bắc Cực để lại, hơn nữa chỉ có mấy viên, không ngờ tất cả đều nằm trong tay ông lão Trục Nhật.
“Lúc tôi rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực, đã mang theo thứ này. Lần này vốn định đem mấy viên Khí Vận Đan trả lại cho Thiên Cung Bắc Cực, nhưng…”
Nói đến đây, ông lão Trục Nhật chợt đứng lên, nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Thực ra tác dụng của loại đan dược này không tầm thường, nhưng mỗi người chỉ được uống một lần, nếu uống lại sẽ mất đi tác dụng ban đầu, tương đương với việc phung phí của trời!
Nếu không, ông lão Trục Nhật cũng sẽ không đưa ba viên Khí Vận Đan còn lại về Thiên Cung Bắc Cực.
“Sư huynh, Khí Vận Đan này là vật hiếm có, vô cùng quan trọng với Thiên Cung Bắc Cực! Hy vọng sư huynh…”
Ông lão Thiên Tinh còn chưa kịp nói xong, ông lão Trục Nhật đã liếc nhìn đám người Mạnh Phi Vũ rồi nói: “Haiz, vốn định cho Tiêu Chính Văn một viên, rồi cho Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ mỗi người một viên”.
“Nhưng nếu Tiêu Chính Văn không chịu truyền lại trận pháp thì ba viên đan dược này tôi sẽ đưa cho ba người bọn họ, cũng coi như là đền bù cho ba người họ!”
Nói xong, ông lão Trục Nhật nhìn Tiêu Chính Văn đầy ẩn ý.
Ý của ông ta rất rõ ràng, nhân lúc đan dược còn chưa đưa cho người khác, Tiêu Chính Văn hối hận vẫn kịp.
Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn không thèm liếc nhìn Khí Vận Đan, xua tay nói: “Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú với loại đan dược này!”
Tiêu Chính Văn không phải người hay đau ốm, cho nên anh không quan tâm đến chuyện uống đan dược.
Dựa vào đan dược để tăng tu vi, giống như xây một tòa lâu đài trên không trung, chẳng có tác dụng gì, dù sao kinh nghiệm và tu vi có được từ thực chiến vẫn đáng tin hơn!
Nhìn thấy bóng lưng dứt khoát của Tiêu Chính Văn, tất cả mọi người có mặt đều vô cùng sửng sốt.
Đó là Khí Vận Đan đấy!
Là bảo vật tìm cả thành Thiên Đô này cũng không có!
Lúc mọi người còn đang sững sờ, cậu bé ở cửa liền chạy theo ra ngoài.
Lý Tử Dương thấy vậy, cũng đi theo Tiêu Chính Văn.
Sau khi đuổi kịp Tiêu Chính Văn, Lý Tử Dương quay đầu lại nhìn Cậu bé còn đang ngẩn ngơ, cười nói: “Anh Tiêu, anh có biết loại đan dược đó hiếm đến mức nào không?”
Nhìn thấy vẻ mặt tiếc nuối của Lý Tử Dương, Tiêu Chính Văn lắc đầu nói: “Võ đạo không có đường tắt, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình!”
“Dùng đan dược để nâng cao cảnh giới chẳng có tác dụng gì cả!”
“Anh Tiêu, chắc anh không biết, Khí Vận Đan này không chỉ có thể nâng cao cảnh mới mà còn có thể nâng cao tu vi, đây mới là điều hiếm có! Ngay cả Đại Đế cũng phải sáng mắt khi nhìn thấy Khí Vận Đan!”
Lý Tử Dương vội vàng giải thích cho Tiêu Chính Văn.
“Tôi không có hứng thú!”
Tiêu Chính Văn xua tay.
Lúc này, thiên tượng hướng quảng trường đột nhiên thay đổi, vô số đám mây lành tụ lại, sáng rực cả bầu trời.
Lý Tử Dương hít một hơi thật sâu.
Chương 2346: Chiếm dụng
Có người đột phá lên cảnh giới Đế Cảnh cấp hai rồi!
Đám người Vương Vũ đã uống Khí Vận Đan, hơn nữa, không chỉ một mình Vương Vũ, mà cả Nguyệt Ngu và Mạnh Phi Vũ cũng đã đột phá.
Ba người đột phá lên Đế Cảnh cùng một lúc, đặc biệt là Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ đã đạt cảnh giới Đế Cảnh cấp ba, khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Dường như cả thành Thiên Đô đều đang tập trung sự chú ý về Thiên Cung Bắc Cực.
“Anh Tiêu, nếu bọn họ đột phá tiếc sẽ gây bất lợi cho anh!”, Lý Tử Dương nhíu mày, lo lắng nói.
Vừa rồi Tiêu Chính Văn đã sỉ nhục bọn họ vô dụng, bây giờ bọn họ đã đột phá, chắc chắn sẽ gây phiền phức cho Tiêu Chính Văn.
Hơn nữa, phía sau bọn họ còn có ông lão Trục Nhật chống đỡ, đừng nói là Thiên Cung Bắc Cực, mà cả thành Thiên Đô này cũng không có ai dám không nể mặt ông lão Trục Nhật.
Ngay cả Thanh Liên cũng đã chú ý tới khí tượng phía Thiên Cung Bắc Cực, đồng thời trong lòng cũng thầm lo lắng cho Tiêu Chính Văn.
Dù sao trận pháp phân thân cũng nằm trong tay Tiêu Chính Văn, do Tiêu Chính Văn quyết định, bà ta sốt ruột cũng không có tác dụng gì.
“Tiêu Chính Văn, nếu bây giờ cậu hối hận thì vẫn còn kịp đấy!”, ông lão Trục Nhật cầm hộp gỗ trong tay, kiêu ngạo nhìn Tiêu Chính Văn.
Ông ta vừa cho Tiêu Chính Văn thấy tác dụng của Khí Vận Đan thông qua đám người Vương Vũ, nếu đổi lại là người khác, e rằng đã quỳ xuống cầu xin ông ta rồi.
Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ lạnh lùng nói: “Tôi nói rồi, tôi không có hứng thú với đan dược!”
Nói xong, Tiêu Chính Văn rời đi mà không quay lại.
Hôm nay bị Tiêu Chính Văn từ chối mấy lần tiên tiếp, trên mặt ông lão Trục Nhật cũng lộ ra vẻ tức giận.
“Tiền bối, để tôi đi giữ hắn lại!”, người thanh niên bên cạnh ông lão Trục Nhật đứng lên nói.
“Không cần vội, mấy ngày nữa tự khắc sẽ có người xử lý cậu ta!”, ông lão Trục Nhật thấp giọng nói.
Đám người Vương Vũ lúc này đều đang trong hư không, lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn.
Sau khi cảm nhận được sức mạnh to lớn trong cơ thể, bọn họ đã tìm lại được sự tự tin lúc trước.
Đế Cảnh cấp một không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, không đồng nghĩa với việc Đế Cảnh cấp ba cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn.
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng chỉ là Nhân Hoàng cấp chín, chênh lệch hai bên quá lớn, bốn cảnh giới nhỏ nhưng lại vô cùng khác biệt.
“Tiêu Chính Văn, trong thánh hội Vạn Tông, tôi nhất định sẽ trả lại hết nỗi nhục này!”, Vương Vũ nắm chặt tay, ánh mắt đầy sát ý.
Sau khi ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, Tiêu Chính Văn nhanh chóng về thành Đại Phong.
Thấy Tiêu Chính Văn dẫn theo một cậu bé kỳ quái, Tần Lương Ngọc nhíu mày nói: “Đứa trẻ này là ai?”
Dù sao ở vùng ngoài lãnh thổ, Tiêu Chính Văn cũng không có gia đình, càng không có tình nhân, sao đột nhiên lại xuất hiện một đứa trẻ sáu bảy tuổi?
“Nó là cậu bé canh cửa ở Thiên Cung Bắc Cực, sau này, để nó ở lại Nguyệt Hoa Các đi!”, Tiêu Chính Văn nhìn cậu bé phía sau.
Tần Lương Ngọc liếc nhìn cậu bé kia, thấy cậu bé cũng khỏe mạnh kháu khỉnh, liền bước lên trước, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé: “Sau này cháu ở lại Nguyệt Hoa Các nhé!”
“Vâng!”, cậu bé gật đầu rồi quay lại nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ cảm kích.
“Đi đi, sẽ có người sắp xếp chỗ ở cho cháu!”, Tiêu Chính Văn xua tay, sau đó quay sang nói với Tần Lương Ngọc: “Người của điện Thần Long tập hợp đủ chưa?”
“Đủ rồi, chỉ là gần đây, ông Lưu không sống thật không dễ dàng!”, Tần Lương Ngọc cười nói.
“Ồ? Sao thế?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
“Bởi vì giới thế tục đang rất lớn mạnh ở thành Đại Phong, nhiều nơi xung quanh thành Đại Phong được mở rộng, xây dựng các tòa nhà cao tầng, thậm chí đất của tổ tiên Lưu Bá Ôn cũng bị chiếm dụng, ông ta vui được mới là lạ!”
Thân phận của Lưu Bá Ôn ở thành Đại Phong rất đặc biệt, đừng nói là chiếm đất của ông ta, ông ta không đi chiếm đất của người khác đã là tốt lắm rồi.
Nhưng kể từ khi chi nhánh của điện Thần Long chuyển đến, hơn một nửa ngôi nhà của Lưu Bá Ôn đã bị chiếm dụng.
“Chỉ cần ông ta không gây chuyện là được. Đi thông báo cho bọn họ, chúng ta cùng đến thành Thiên Đô!” Tiêu Chính Văn thờ ơ nói.
Chương 2347: Cao ngạo
Thật ra lần này trở về thành Thiên Đô, Tiêu Chính Văn không hề có ý định dùng thế lực của điện Thần Long để đàn áp Thiên Cung Bắc Cực, mà chỉ định giúp đỡ mọi người trong điện Thần Long nâng cao tu vi ở Tử Hà Cốc của thành Thiên Đô!
Bên phía Tử Hà Cốc hoàn toàn khác với số đông, không chỉ có tốc độ trôi đi của thời gian chậm hơn rất nhiều so với thế giới bên ngoài, hơn nữa bản thân còn thuộc vào một trong số những linh mạch của thành Thiên Đô, có sự tăng cường về vận khí.
Là một nơi cực kỳ tốt đối với việc nâng cao tu vi của mọi người trong thế tục!
Hơn nữa lúc Tiêu Chính Văn rời khỏi thành Thiên Đô thì Lý Bạch và Long Ngao đã qua đó đi tiền trạm rồi.
Mấy chiến lực chủ chốt của điện Thần Long như Viên Thiên Canh, Trần Huy Tổ và cả Long Nguyệt, Long Hình cũng đều tập trung ở thành Đại Phong.
Còn về những người khác, tu vi vốn dĩ chẳng đáng là gì, vậy nên đành ở lại đội thứ hai.
Dù gì lần này Tiêu Chính Văn cũng định làm tới cùng, để mọi người cùng nâng cao tu vi một lượt, mà bản thân Tiêu Chính Văn cũng đã có ý định đột phá từ lâu, chỉ là vẫn luôn áp chế tu vi không đột phá mà thôi.
Một hàng mười mấy người Tiêu Chính Văn đáp không trung, tiến về phía thành Thiên Đô!
“Thật sự không ngờ cậu lại nhúng tay vào thành Thiên Đô! Nơi đó là thủ đô thứ hai của Đông Vực đó! Có điều tôi cũng nghĩ kỹ rồi, Nguyệt Hoa Các chúng tôi cũng gia nhập vào trong điện Thần Long của cậu!”
Tần Lương Ngọc vừa thốt ra lời này, ngay cả Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ cũng hoàn toàn kinh ngạc.
Bởi vì Tần Lương Ngọc không chỉ đại diện cho Nguyệt Hoa Các mà còn là cả thành Đại Phong!
Cũng có thể nói, từ giây phút này trở đi, thành Đại Phong cũng đã trở thành địa bàn của điện Thần Long, đối với điện Thần Long mà nói thì đây là một tin quá tốt!
Vả lại, Tần Lương Ngọc đã khôi phục lại tu vi Đại Đế, có sự gia nhập của bà ta, điện Thần Long chẳng khác gì sở hữu được chiến lực đỉnh cao!
Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Tần Lương Ngọc, nói: “Chị Tần, chị là thành chủ của thành Đại Phong, gia nhập vào điện Thần Long, chị sẽ không hối hận chứ?”
“Đương nhiên không hối hận! Ngay cả cái mạng này của tôi cũng là cậu cho, có cái gì đáng để hối hận cơ chứ!”, Tần Lương Ngọc hết sức kiên định nói.
Tiêu Chính Văn hài lòng gật đầu, nói: “Nếu đã như thế thì khi diễn ra thánh hội Vạn Tông cũng chính là lúc chúng ta khiến cho bốn phương phải chấn động!”
Với thực lực của điện Thần Long, dù là một số thế lực lâu đời cũng không thể không nhìn điện Thần Long bằng con mắt khác!
…
Lúc này, bên trong Huyền Thiên Đạo Cung, một nam thanh niên đang bừng bừng khí thế tiến lên cảnh giới Nhân Hoàng!
Hứa Tinh Nhi cùng với đám con cháu thế gia đều đang yên tĩnh quan sát nam thanh niên bên dưới!
Đồng thời, Trương Lăng Phong lúc này cũng đang xiết chặt tay thành nắm đấm, nhìn nam thanh niên kia chăm chăm!
Hắn chỉ còn cách cảnh giới Nhân Hoàng có một bước chân!
Nếu như không phải tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung, có được bí pháp lưu truyền thì tốc độ tu luyện của hắn còn lâu mới nhanh được như vậy!
Thanh niên đang xung kích với cảnh giới Nhân Hoàng kia chính là Khổng Thiên Tường của nhà họ Khổng!
“Ầm!”
Cùng với một tiếng vang cực lớn, một luồng khí tức đáng sợ cũng dao động bên trong Huyền Thiên Đạo Cung.
Cùng lúc này, Khổng Thiên Tường cũng trợn trừng hai mắt, đôi mắt khinh thường thế gian cũng lập tức loé ra tia sáng!
Cảm nhận được cỗ sức mạnh khủng bố bên trong cơ thể, hai nắm đấm đang siết chặt của Khổng Thiên Tường cũng vung ra một luồng sóng khí ngay sau đó!
Trực tiếp san phẳng một ngọn núi nhỏ phía đối diện!
“Sức mạnh của cảnh giới Nhân Hoàng quả nhiên hết sức khủng bố!”, Khổng Thiên Tường nói đầy cảm khái.
“Chúc mừng sư huynh Khổng!”
“Chúc mừng sư huynh Khổng đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng! Với độ tuổi của sư huynh Khổng, đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng rõ ràng là một kỳ tích!”
Từng tiếng chúc mừng vang vọng khắp cả Huyền Thiên Đạo Cung.
Dù gì Khổng Thiên Tường cũng là người đầu tiên đặt chân tới cảnh giới Nhân Hoàng trong số những người bọn họ!
“Sư muội Hứa, không cần phải như thế, chẳng tới mấy ngày nữa, mọi người cũng có thể đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng rồi!”
Khổng Thiên Tường ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng trên mặt vẫn mang theo vẻ cao ngạo.
Dù gì hắn mới hơn trăm tuổi đã trở thành cao thủ Nhân Hoàng, chuyện này cũng không thường xuyên được gặp ở vùng ngoài lãnh thổ!
Chương 2348: Mở mang kiến thức
“Khổ luyện mấy tháng mà đã có thể đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng, chắc chắn ngoại trừ Huyền Thiên Đạo Cung ra thì không còn nơi nào có thể khiến cho tu vi của chúng ta tăng nhanh tới vậy!”
Những lời này của Khổng Thiên Tường phát ra từ tận đáy lòng!
Lúc này, hắn cảm thấy khắp cơ thể mình, mỗi một sợi lông đều căng đầy sức mạnh!
Theo hắn thấy, với tu vi bây giờ của hắn, chỉ cần rời khỏi Huyền Thiên Đạo Cung thì chắc chắn sẽ kinh động thiên hạ!
Nghĩ tới đây, Khổng Thiên Tường mới lên tiếng như có tâm tư: “Cũng không biết bên ngoài bây giờ ra sao rồi!”
Từ khoảnh khắc tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung, mấy người bọn họ đã cắt đứt hoàn toàn với thế giới bên ngoài!
Không có chút thông tin gì về mọi chuyện xảy ra bên trong thế tục, càng không biết Tiêu Chính Văn đã lãnh đạo điện Thần Long tiến vào vùng ngoài lãnh thổ!
“Cũng không biết Lương Cảnh Long bây giờ ra sao, có phải cũng đã đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng rồi hay không!”, lúc này, mấy người Hứa Tinh Nhi mới nghĩ tới Lương Cảnh Long vẫn chưa tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung!
Hai người Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong bên cạnh rõ ràng đã bị bọn họ loại trừ ra bên ngoài rồi, thậm chí căn bản chẳng có ai tiến lên trước bắt chuyện với bọn họ.
Mà tất cả những chuyện này đều là vì hai người bọn họ thuộc phe Tiêu Chính Văn, từ ngày đầu tiên vào Huyền Thiên Đạo Cung, mấy người Khổng Thiên Tường đã đứng về phía đối lập với bọn họ rồi!
Nếu như không phải Huyền Thiên Đạo Cung nghiêm cấm đấu riêng thì e rằng hai người bọn họ căn bản chẳng thể sống tới ngày hôm nay!
“Tôi lại muốn xem xem bây giờ Tiêu Chính Văn thế nào rồi!”
Khổng Thiên Tường đột nhiên cười lạnh lùng nói.
Mấy tháng trở lại đây, Khổng Thiên Tường không lúc nào quên sự sỉ nhục mà Tiêu Chính Văn dành cho hắn!
Cũng chính vì vậy nên hắn mới càng thêm nỗ lực, một lòng muốn sau khi bản thân đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng thì nhất định phải lấy lại gấp bội lần tất cả những gì mà bản thân đã mất!
“Sư huynh Khổng, giờ anh đã là cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng, việc gì phải bận tâm tới tên Tiêu Chính Văn kia nữa?”, Hứa Tinh Nhi khẽ cười nói.
“Hừ! Cũng đúng, thiên nga sao có thể sánh ngang với yến tước? Chỉ một tên Tiêu Chính Văn chẳng còn đáng để lọt vào trong mắt tôi nữa rồi!”, Khổng Thiên Tường nói đầy tự tin.
Đông Phương Tuyết Ngưng phía bên cạnh quay đầu nhìn về phía Trương Lăng Phong, nói: “Cũng không biết giờ anh Tiêu thế nào rồi!”
“Chuyện này thì không dễ nói, với khả năng lĩnh hội của anh Tiêu thì đương nhiên sẽ không kém hơn chúng ta, có điều tốc độ tu luyện của thế giới bên ngoài lại chẳng thể bì được với Huyền Thiên Đạo Cung!”
“Thế nhưng tôi tin rằng anh Tiêu chắc hẳn có thể mau chóng tiến lên cảnh giới Nhân Hoàng thôi!”, Trương Lăng Phong cảm thán lên tiếng.
Dù gì Huyền Thiên Đạo Cung này cũng có thể cho mọi người số lượng lớn tài nguyên tu luyện, thế nhưng thế giới bên ngoài thì có cái gì?
Dù Tiêu Chính Văn có thiên phú hơn người thì sao có thể so với tài nguyên của Huyền Thiên Đạo Cung?
“Thật ra nếu như lúc đó anh Tiêu theo chúng ta cùng vào trong Huyền Thiên Đạo Cung thì chắc chắn bây giờ đã đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng rồi! Chỉ đáng tiếc là…”
Ánh mắt của Đông Phương Tuyết Ngưng nhìn về phía Khổng Thiên Tường, với thiên phú của Tiêu Chính Văn thì chắc chắn Khổng Thiên Tường sẽ không thể so bì nổi, thế nhưng ban đầu Tiêu Chính Văn lại vì đắc tội với Huyền Thiên Đạo Cung nên mới không có trong danh sách được đến Huyền Thiên Đạo Cung!
“Tôi thì lại nghe nói sắp tới chúng ta đều có thể rời khỏi Huyền Thiên Đạo Cung để ra thế giới bên ngoài thăm thú!”, Hứa Tinh Nhi đột nhiên lên tiếng.
“Ồ? Chúng ta có thể tạm thời rời khỏi Huyền Thiên Đạo Cung ư?”
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Hứa Tinh Nhi.
“Đương nhiên, khí vận của thành Thiên Đô mở thì chúng ta có thể rời khỏi nơi này, tính thời gian thì có lẽ là mấy ngày gần đây!”
“Chúng ta cũng có thể nhân cơ hội này tới thành Thiên Đô để mở mang kiến thức!”
Sau khi nghe thấy mấy lời này, trên mặt của Khổng Thiên Tường ánh lên vẻ vui mừng.
“Nếu như có thể ra ngoài, tôi hy vọng rằng có thể gặp lại Tiêu Chính Văn thêm lần nữa, thật sự rất mong đợi xem lúc hắn nhìn thấy tôi bây giờ sẽ kinh ngạc tới độ nào!”
Khổng Thiên Tường cực kỳ đắc ý nói.
“E rằng nguyện vọng này của sư huynh Khổng không thành hiện thực được rồi, thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô ở đẳng cấp nào, loại người như Tiêu Chính Văn làm gì có tư cách để tham gia?”
Hứa Tinh Nhi khinh thường lên tiếng.
Thành Thiên Đô là nơi mà ngay tới mấy người bọn họ cũng phải ngước nhìn, Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ vừa không có nền móng cũng chẳng có tông môn, anh ta dựa vào đâu để tham gia?
“Ừ, có lý! Dù là như vậy thì mọi người cũng phải chuẩn bị cho thật tử tế, đợi tới khi gặp được trưởng bối nhà mình thì cũng có thể cho họ một bất ngờ!”
Khổng Thiên Tường kiêu ngạo lên tiếng.
Chương 2349: Đột phá hoàn hảo nhất
Thật ra Khổng Thiên Tường rất mong có thể gặp được Tiêu Chính Văn.
Với cảnh giới bây giờ của hắn hoàn toàn có thể rửa sạch nỗi nhục, thậm chí bảo Tiêu Chính Văn quỳ xuống xin lỗi mình.
Ở một bên khác, trong Tử Hà Cốc ở thành Thiên Đô, ngoài điện Thần Long còn quy tụ không ít các tông môn và gia tộc đến thành Thiên Đô tham gia thánh hội Vạn Tông.
Cũng có không ít người đều đang đột phá cảnh giới.
Lúc này Thượng Quan Uyển Nhi cũng sắp đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp tám, mấy người Long Ngạo cũng đang không ngừng đột phá.
Có thể nói mấy trăm người đều cùng lúc đột phá trong Tử Hà Cốc, ở ngoài lãnh thổ cũng không thấy cảnh tượng này nhiều.
Lúc này ngay cả một phương đất trời đều xuất hiện hiện tượng lạ, mây giông và mây đen lũ lượt kéo đến, từng đám mây đầy màu sắc thi thoảng nổi lên trong Tử Hà Cốc.
Tiêu Chính Văn phân phát đan dược dùng một lần của Thanh Liên cho mọi người, mặc dù những viên đan dược này đã không còn ý nghĩa quá lớn với Tiêu Chính Văn ở thời điểm bây giờ.
Nhưng với Lý Bạch và mấy người Long Ngao lại là bảo vật hiếm có.
“Cậu Tiêu, rốt cuộc cậu có bao nhiêu đan dược vậy?”, Lý Bạch ngạc nhiên nhìn Tiêu Chính Văn nói.
Lúc đầu ông ta nghĩ Tiêu Chính Văn bảo họ đến Tử Hà Cốc để đột phá là vì thời gian và không gian ở đây hơi khác với thế giới bên ngoài, họ có thể đột phá cảnh giới nhanh chóng trong thời gian ngắn.
Nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại đột nhiên lấy ra hơn một trăm viên đan dược, giúp họ đột phá.
Dù có là vài tông môn lớn cũng không thể lấy ra nhiều đan dược đột phá cảnh giới và tăng tốc tu vi cảnh giới như thế trong chốc lát.
Tiêu Chính Văn thì ngược lại, phân phát cho mỗi người mười mấy viên cứ như mấy loại đan dược cấp quốc bảo này không cần bỏ tiền ra mua vậy.
Ngoài ra Tiêu Chính Văn còn đặc biệt bảo Long Ngao truyền thụ mười mấy loại trận pháp bí mật thời cổ đại cho mọi người.
Lúc này ngay cả Lý Bạch cũng hơi ngẩn người, phải biết mấy trận pháp này dù là ở ngoài lãnh thổ cũng rất hiếm có, cho dù sử dụng trận pháp nào cũng có thể trở thành bảo vật trấn giữ của thế lực một phương.
“Dù nhà họ Khổng và Đế Vương Các cũng không như thế”, Thượng Quan Uyển Nhi thở dài.
Dù sao đây cũng là vì một mình Tiêu Chính Văn dẫn dắt mọi người đột phá chứ không phải chỉ tốt cho một người nào đó trong số họ.
Ngay cả những người ở cấp bậc như Từ Huy Tổ và Viên Thiên Canh cũng đều đã có hiện tượng đột phá.
Hơn nữa Tiêu Chính Văn thi thoảng còn tự mình chỉ dạy hai người họ, nói rất nhiều về sự kỳ diệu của đạo cảnh, họ nghĩ đây gần như là chuyện không thể.
Phải biết rằng, bản thân Tiêu Chính Văn cũng mới là cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín thôi, nhưng đạo cảnh của anh lại hơn cả tu vi vài bậc, chuyện này vốn dĩ đã không hợp lý rồi.
Nếu truyền ra ngoài e là chỉ riêng điều này cũng đủ để khiến cả ngoài lãnh thổ chấn động.
Nhưng càng khiến họ mở mang tầm mắt là sau khi phân chia đan dược xong, Tiêu Chính Văn cũng tự ngồi khoanh chân lại.
Một cơn gió nhẹ lướt qua, khí tức của Tiêu Chính Văn cũng theo đó tăng lên.
Ngay sau đó Tiêu Chính Văn lại liên tục đột phá, hơn nữa còn đột phá với tốc độ cực nhanh, một lúc đã đột phá đến vài cảnh giới.
Chẳng qua so với đột phá của người khác, đột phá của Tiêu Chính Văn lại rất yên tĩnh, không phát ra tiếng động gì, chỉ có vài người đứng gần anh nhất mới có thể cảm nhận được sự thay đổi trên người anh.
Thậm chí ngay cả lúc đột phá Đế Cảnh vốn dĩ nên gây ra hiện tượng lạ của trời đất, nhưng bầu trời lúc này lại không hề xuất hiện một chút động tĩnh gì.
Chứng tỏ điều gì?
Cho dù hiện tượng lạ đáng sợ thế nào cũng chỉ có thể chứng tỏ người đột phá đó vẫn không thuộc về phương trời này, hay nói cách khác không được trời đất này công nhận.
Nhưng Tiêu Chính Văn thì sao?
Cứ như đột phá đến cấp bậc tiếp theo cùng trời đất, không hề xuất hiện hiện tượng lạ nào.
“Sao có thể?”
Lúc này Tần Lương Ngọc – người có tu vi cao nhất ở đó cũng lộ ra vẻ không thể tin được.
Một triệu năm nay ngoài lãnh thổ đều truyền tai nhau một câu, không sợ lúc anh đột phá xuất hiện liên tục hiện tượng lạ, chỉ sợ không xuất hiện điều gì.
Điều này chứng minh Tiêu Chính Văn đã hòa cùng một thể với trời đất này, được trời đất chấp nhận.
Dù là lúc Tần Lương Ngọc đột phá cũng không làm được như Tiêu Chính Văn, chỉ có gió nhẹ thoảng qua bên cạnh, thậm chí bầu trời cũng không có một gợn mây đen.
Nói cách khác trời đất này thậm chí là cả thế giới đều bình yên như không hề có chuyện gì xảy ra, dường như Tiêu Chính Văn nên đột phá thì nên đột phá liên tiếp.
Sống mấy trăm năm nay lần đầu tiên Tần Lương Ngọc nhìn thấy kiểu đột phá đáng sợ như vậy.
“Nhớ lúc gia sư còn sống đã từng nói, trừ khi có thể đến cực gần với trời đất hoặc đại đạo của thế gian này mới có thể bình yên như không có chuyện gì trong lúc đột phá”.
“Lẽ nào đây là đột phá hoàn hảo nhất trong truyền thuyết sao?”
Bỗng chốc, bầu không khí trở nên vô cùng căng thẳng, vô số cặp mắt giận dữ nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Ông lão Thiên Tinh và ông lão Thiên Nguyệt cũng biết đứng sau ông lão Trục Nhật và người thanh niên kia, để sau khi hai bên khai chiến, có thể nắm bắt cơ hội ngay lập tức.
Ông lão Trục Nhật dường như cũng cảm nhận được hành động của hai vị sư đệ, sát khí trong mắt cũng dần tiêu tan, sau đó mỉm cười nói: “Thôi được, nếu cậu Tiêu đã từ chối thì cũng không cần cưỡng ép!”
“Thật đáng tiếc, trong tay cậu Tiêu vốn đã có trận phổ của thuật phân thân, nếu cộng thêm Khí Vận Đan trong tay tôi thì sẽ đạt được kết quả gấp bội!”
“Nếu cậu Tiêu không muốn truyền lại thuật phân thân cho ba người họ, vậy thì chỉ có thể bỏ lỡ Khí Vận Đan này thôi!”
Ông lão Trục Nhật vừa nói vừa lấy ra một chiếc hộp gỗ.
Mặc dù chiếc hộp gỗ này được gia công đơn giản, nhưng năng lượng màu tím tràn ngập trong hộp đã lan ra cả không gian trong chốc lát.
Khí tức mạnh mẽ này, cho dù chỉ có một viên, cũng có thể khiến Tiêu Chính Văn đột phá lên Đế Cảnh trong nháy mắt.
Đám đệ tử bên dưới càng thêm sững sờ.
Bọn họ mới chỉ được nghe nói về Khí Vận Đan, chưa từng được tận mắt nhìn thấy.
Dù sao đó cũng là một loại đan dược cao cấp, ở Thiên Cung Bắc Cực cũng chỉ có tổ sư từng giữ mấy viên, hơn nữa, ba viên đó lần lượt được trao cho ba người Nhật, Nguyệt, Tinh.
Kể từ đó, ngay cả Thiên Cung Bắc Cực cũng chưa từng xuất hiện lại loại đan dược cao cấp này.
“Sư huynh, sao Khí Vận Đan lại ở trong tay huynh?”, ông lão Thiên Tinh nhìn ông lão Trục Nhật với vẻ bất ngờ.
Tờ trên hộp gỗ, rất dễ để nhận ra đây chính là vật thất lạc của Thiên Cung Bắc Cực.
Đây là thứ tổ sư của Thiên Cung Bắc Cực để lại, hơn nữa chỉ có mấy viên, không ngờ tất cả đều nằm trong tay ông lão Trục Nhật.
“Lúc tôi rời khỏi Thiên Cung Bắc Cực, đã mang theo thứ này. Lần này vốn định đem mấy viên Khí Vận Đan trả lại cho Thiên Cung Bắc Cực, nhưng…”
Nói đến đây, ông lão Trục Nhật chợt đứng lên, nhìn về phía Tiêu Chính Văn.
Thực ra tác dụng của loại đan dược này không tầm thường, nhưng mỗi người chỉ được uống một lần, nếu uống lại sẽ mất đi tác dụng ban đầu, tương đương với việc phung phí của trời!
Nếu không, ông lão Trục Nhật cũng sẽ không đưa ba viên Khí Vận Đan còn lại về Thiên Cung Bắc Cực.
“Sư huynh, Khí Vận Đan này là vật hiếm có, vô cùng quan trọng với Thiên Cung Bắc Cực! Hy vọng sư huynh…”
Ông lão Thiên Tinh còn chưa kịp nói xong, ông lão Trục Nhật đã liếc nhìn đám người Mạnh Phi Vũ rồi nói: “Haiz, vốn định cho Tiêu Chính Văn một viên, rồi cho Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ mỗi người một viên”.
“Nhưng nếu Tiêu Chính Văn không chịu truyền lại trận pháp thì ba viên đan dược này tôi sẽ đưa cho ba người bọn họ, cũng coi như là đền bù cho ba người họ!”
Nói xong, ông lão Trục Nhật nhìn Tiêu Chính Văn đầy ẩn ý.
Ý của ông ta rất rõ ràng, nhân lúc đan dược còn chưa đưa cho người khác, Tiêu Chính Văn hối hận vẫn kịp.
Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn không thèm liếc nhìn Khí Vận Đan, xua tay nói: “Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú với loại đan dược này!”
Tiêu Chính Văn không phải người hay đau ốm, cho nên anh không quan tâm đến chuyện uống đan dược.
Dựa vào đan dược để tăng tu vi, giống như xây một tòa lâu đài trên không trung, chẳng có tác dụng gì, dù sao kinh nghiệm và tu vi có được từ thực chiến vẫn đáng tin hơn!
Nhìn thấy bóng lưng dứt khoát của Tiêu Chính Văn, tất cả mọi người có mặt đều vô cùng sửng sốt.
Đó là Khí Vận Đan đấy!
Là bảo vật tìm cả thành Thiên Đô này cũng không có!
Lúc mọi người còn đang sững sờ, cậu bé ở cửa liền chạy theo ra ngoài.
Lý Tử Dương thấy vậy, cũng đi theo Tiêu Chính Văn.
Sau khi đuổi kịp Tiêu Chính Văn, Lý Tử Dương quay đầu lại nhìn Cậu bé còn đang ngẩn ngơ, cười nói: “Anh Tiêu, anh có biết loại đan dược đó hiếm đến mức nào không?”
Nhìn thấy vẻ mặt tiếc nuối của Lý Tử Dương, Tiêu Chính Văn lắc đầu nói: “Võ đạo không có đường tắt, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình!”
“Dùng đan dược để nâng cao cảnh giới chẳng có tác dụng gì cả!”
“Anh Tiêu, chắc anh không biết, Khí Vận Đan này không chỉ có thể nâng cao cảnh mới mà còn có thể nâng cao tu vi, đây mới là điều hiếm có! Ngay cả Đại Đế cũng phải sáng mắt khi nhìn thấy Khí Vận Đan!”
Lý Tử Dương vội vàng giải thích cho Tiêu Chính Văn.
“Tôi không có hứng thú!”
Tiêu Chính Văn xua tay.
Lúc này, thiên tượng hướng quảng trường đột nhiên thay đổi, vô số đám mây lành tụ lại, sáng rực cả bầu trời.
Lý Tử Dương hít một hơi thật sâu.
Chương 2346: Chiếm dụng
Có người đột phá lên cảnh giới Đế Cảnh cấp hai rồi!
Đám người Vương Vũ đã uống Khí Vận Đan, hơn nữa, không chỉ một mình Vương Vũ, mà cả Nguyệt Ngu và Mạnh Phi Vũ cũng đã đột phá.
Ba người đột phá lên Đế Cảnh cùng một lúc, đặc biệt là Vương Vũ và Mạnh Phi Vũ đã đạt cảnh giới Đế Cảnh cấp ba, khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Dường như cả thành Thiên Đô đều đang tập trung sự chú ý về Thiên Cung Bắc Cực.
“Anh Tiêu, nếu bọn họ đột phá tiếc sẽ gây bất lợi cho anh!”, Lý Tử Dương nhíu mày, lo lắng nói.
Vừa rồi Tiêu Chính Văn đã sỉ nhục bọn họ vô dụng, bây giờ bọn họ đã đột phá, chắc chắn sẽ gây phiền phức cho Tiêu Chính Văn.
Hơn nữa, phía sau bọn họ còn có ông lão Trục Nhật chống đỡ, đừng nói là Thiên Cung Bắc Cực, mà cả thành Thiên Đô này cũng không có ai dám không nể mặt ông lão Trục Nhật.
Ngay cả Thanh Liên cũng đã chú ý tới khí tượng phía Thiên Cung Bắc Cực, đồng thời trong lòng cũng thầm lo lắng cho Tiêu Chính Văn.
Dù sao trận pháp phân thân cũng nằm trong tay Tiêu Chính Văn, do Tiêu Chính Văn quyết định, bà ta sốt ruột cũng không có tác dụng gì.
“Tiêu Chính Văn, nếu bây giờ cậu hối hận thì vẫn còn kịp đấy!”, ông lão Trục Nhật cầm hộp gỗ trong tay, kiêu ngạo nhìn Tiêu Chính Văn.
Ông ta vừa cho Tiêu Chính Văn thấy tác dụng của Khí Vận Đan thông qua đám người Vương Vũ, nếu đổi lại là người khác, e rằng đã quỳ xuống cầu xin ông ta rồi.
Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ lạnh lùng nói: “Tôi nói rồi, tôi không có hứng thú với đan dược!”
Nói xong, Tiêu Chính Văn rời đi mà không quay lại.
Hôm nay bị Tiêu Chính Văn từ chối mấy lần tiên tiếp, trên mặt ông lão Trục Nhật cũng lộ ra vẻ tức giận.
“Tiền bối, để tôi đi giữ hắn lại!”, người thanh niên bên cạnh ông lão Trục Nhật đứng lên nói.
“Không cần vội, mấy ngày nữa tự khắc sẽ có người xử lý cậu ta!”, ông lão Trục Nhật thấp giọng nói.
Đám người Vương Vũ lúc này đều đang trong hư không, lạnh lùng nhìn theo bóng lưng của Tiêu Chính Văn.
Sau khi cảm nhận được sức mạnh to lớn trong cơ thể, bọn họ đã tìm lại được sự tự tin lúc trước.
Đế Cảnh cấp một không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn, không đồng nghĩa với việc Đế Cảnh cấp ba cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn.
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng chỉ là Nhân Hoàng cấp chín, chênh lệch hai bên quá lớn, bốn cảnh giới nhỏ nhưng lại vô cùng khác biệt.
“Tiêu Chính Văn, trong thánh hội Vạn Tông, tôi nhất định sẽ trả lại hết nỗi nhục này!”, Vương Vũ nắm chặt tay, ánh mắt đầy sát ý.
Sau khi ra khỏi Thiên Cung Bắc Cực, Tiêu Chính Văn nhanh chóng về thành Đại Phong.
Thấy Tiêu Chính Văn dẫn theo một cậu bé kỳ quái, Tần Lương Ngọc nhíu mày nói: “Đứa trẻ này là ai?”
Dù sao ở vùng ngoài lãnh thổ, Tiêu Chính Văn cũng không có gia đình, càng không có tình nhân, sao đột nhiên lại xuất hiện một đứa trẻ sáu bảy tuổi?
“Nó là cậu bé canh cửa ở Thiên Cung Bắc Cực, sau này, để nó ở lại Nguyệt Hoa Các đi!”, Tiêu Chính Văn nhìn cậu bé phía sau.
Tần Lương Ngọc liếc nhìn cậu bé kia, thấy cậu bé cũng khỏe mạnh kháu khỉnh, liền bước lên trước, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé: “Sau này cháu ở lại Nguyệt Hoa Các nhé!”
“Vâng!”, cậu bé gật đầu rồi quay lại nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ cảm kích.
“Đi đi, sẽ có người sắp xếp chỗ ở cho cháu!”, Tiêu Chính Văn xua tay, sau đó quay sang nói với Tần Lương Ngọc: “Người của điện Thần Long tập hợp đủ chưa?”
“Đủ rồi, chỉ là gần đây, ông Lưu không sống thật không dễ dàng!”, Tần Lương Ngọc cười nói.
“Ồ? Sao thế?”, Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
“Bởi vì giới thế tục đang rất lớn mạnh ở thành Đại Phong, nhiều nơi xung quanh thành Đại Phong được mở rộng, xây dựng các tòa nhà cao tầng, thậm chí đất của tổ tiên Lưu Bá Ôn cũng bị chiếm dụng, ông ta vui được mới là lạ!”
Thân phận của Lưu Bá Ôn ở thành Đại Phong rất đặc biệt, đừng nói là chiếm đất của ông ta, ông ta không đi chiếm đất của người khác đã là tốt lắm rồi.
Nhưng kể từ khi chi nhánh của điện Thần Long chuyển đến, hơn một nửa ngôi nhà của Lưu Bá Ôn đã bị chiếm dụng.
“Chỉ cần ông ta không gây chuyện là được. Đi thông báo cho bọn họ, chúng ta cùng đến thành Thiên Đô!” Tiêu Chính Văn thờ ơ nói.
Chương 2347: Cao ngạo
Thật ra lần này trở về thành Thiên Đô, Tiêu Chính Văn không hề có ý định dùng thế lực của điện Thần Long để đàn áp Thiên Cung Bắc Cực, mà chỉ định giúp đỡ mọi người trong điện Thần Long nâng cao tu vi ở Tử Hà Cốc của thành Thiên Đô!
Bên phía Tử Hà Cốc hoàn toàn khác với số đông, không chỉ có tốc độ trôi đi của thời gian chậm hơn rất nhiều so với thế giới bên ngoài, hơn nữa bản thân còn thuộc vào một trong số những linh mạch của thành Thiên Đô, có sự tăng cường về vận khí.
Là một nơi cực kỳ tốt đối với việc nâng cao tu vi của mọi người trong thế tục!
Hơn nữa lúc Tiêu Chính Văn rời khỏi thành Thiên Đô thì Lý Bạch và Long Ngao đã qua đó đi tiền trạm rồi.
Mấy chiến lực chủ chốt của điện Thần Long như Viên Thiên Canh, Trần Huy Tổ và cả Long Nguyệt, Long Hình cũng đều tập trung ở thành Đại Phong.
Còn về những người khác, tu vi vốn dĩ chẳng đáng là gì, vậy nên đành ở lại đội thứ hai.
Dù gì lần này Tiêu Chính Văn cũng định làm tới cùng, để mọi người cùng nâng cao tu vi một lượt, mà bản thân Tiêu Chính Văn cũng đã có ý định đột phá từ lâu, chỉ là vẫn luôn áp chế tu vi không đột phá mà thôi.
Một hàng mười mấy người Tiêu Chính Văn đáp không trung, tiến về phía thành Thiên Đô!
“Thật sự không ngờ cậu lại nhúng tay vào thành Thiên Đô! Nơi đó là thủ đô thứ hai của Đông Vực đó! Có điều tôi cũng nghĩ kỹ rồi, Nguyệt Hoa Các chúng tôi cũng gia nhập vào trong điện Thần Long của cậu!”
Tần Lương Ngọc vừa thốt ra lời này, ngay cả Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ cũng hoàn toàn kinh ngạc.
Bởi vì Tần Lương Ngọc không chỉ đại diện cho Nguyệt Hoa Các mà còn là cả thành Đại Phong!
Cũng có thể nói, từ giây phút này trở đi, thành Đại Phong cũng đã trở thành địa bàn của điện Thần Long, đối với điện Thần Long mà nói thì đây là một tin quá tốt!
Vả lại, Tần Lương Ngọc đã khôi phục lại tu vi Đại Đế, có sự gia nhập của bà ta, điện Thần Long chẳng khác gì sở hữu được chiến lực đỉnh cao!
Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Tần Lương Ngọc, nói: “Chị Tần, chị là thành chủ của thành Đại Phong, gia nhập vào điện Thần Long, chị sẽ không hối hận chứ?”
“Đương nhiên không hối hận! Ngay cả cái mạng này của tôi cũng là cậu cho, có cái gì đáng để hối hận cơ chứ!”, Tần Lương Ngọc hết sức kiên định nói.
Tiêu Chính Văn hài lòng gật đầu, nói: “Nếu đã như thế thì khi diễn ra thánh hội Vạn Tông cũng chính là lúc chúng ta khiến cho bốn phương phải chấn động!”
Với thực lực của điện Thần Long, dù là một số thế lực lâu đời cũng không thể không nhìn điện Thần Long bằng con mắt khác!
…
Lúc này, bên trong Huyền Thiên Đạo Cung, một nam thanh niên đang bừng bừng khí thế tiến lên cảnh giới Nhân Hoàng!
Hứa Tinh Nhi cùng với đám con cháu thế gia đều đang yên tĩnh quan sát nam thanh niên bên dưới!
Đồng thời, Trương Lăng Phong lúc này cũng đang xiết chặt tay thành nắm đấm, nhìn nam thanh niên kia chăm chăm!
Hắn chỉ còn cách cảnh giới Nhân Hoàng có một bước chân!
Nếu như không phải tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung, có được bí pháp lưu truyền thì tốc độ tu luyện của hắn còn lâu mới nhanh được như vậy!
Thanh niên đang xung kích với cảnh giới Nhân Hoàng kia chính là Khổng Thiên Tường của nhà họ Khổng!
“Ầm!”
Cùng với một tiếng vang cực lớn, một luồng khí tức đáng sợ cũng dao động bên trong Huyền Thiên Đạo Cung.
Cùng lúc này, Khổng Thiên Tường cũng trợn trừng hai mắt, đôi mắt khinh thường thế gian cũng lập tức loé ra tia sáng!
Cảm nhận được cỗ sức mạnh khủng bố bên trong cơ thể, hai nắm đấm đang siết chặt của Khổng Thiên Tường cũng vung ra một luồng sóng khí ngay sau đó!
Trực tiếp san phẳng một ngọn núi nhỏ phía đối diện!
“Sức mạnh của cảnh giới Nhân Hoàng quả nhiên hết sức khủng bố!”, Khổng Thiên Tường nói đầy cảm khái.
“Chúc mừng sư huynh Khổng!”
“Chúc mừng sư huynh Khổng đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng! Với độ tuổi của sư huynh Khổng, đạt tới cảnh giới Nhân Hoàng rõ ràng là một kỳ tích!”
Từng tiếng chúc mừng vang vọng khắp cả Huyền Thiên Đạo Cung.
Dù gì Khổng Thiên Tường cũng là người đầu tiên đặt chân tới cảnh giới Nhân Hoàng trong số những người bọn họ!
“Sư muội Hứa, không cần phải như thế, chẳng tới mấy ngày nữa, mọi người cũng có thể đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng rồi!”
Khổng Thiên Tường ngoài miệng nói như vậy, thế nhưng trên mặt vẫn mang theo vẻ cao ngạo.
Dù gì hắn mới hơn trăm tuổi đã trở thành cao thủ Nhân Hoàng, chuyện này cũng không thường xuyên được gặp ở vùng ngoài lãnh thổ!
Chương 2348: Mở mang kiến thức
“Khổ luyện mấy tháng mà đã có thể đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng, chắc chắn ngoại trừ Huyền Thiên Đạo Cung ra thì không còn nơi nào có thể khiến cho tu vi của chúng ta tăng nhanh tới vậy!”
Những lời này của Khổng Thiên Tường phát ra từ tận đáy lòng!
Lúc này, hắn cảm thấy khắp cơ thể mình, mỗi một sợi lông đều căng đầy sức mạnh!
Theo hắn thấy, với tu vi bây giờ của hắn, chỉ cần rời khỏi Huyền Thiên Đạo Cung thì chắc chắn sẽ kinh động thiên hạ!
Nghĩ tới đây, Khổng Thiên Tường mới lên tiếng như có tâm tư: “Cũng không biết bên ngoài bây giờ ra sao rồi!”
Từ khoảnh khắc tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung, mấy người bọn họ đã cắt đứt hoàn toàn với thế giới bên ngoài!
Không có chút thông tin gì về mọi chuyện xảy ra bên trong thế tục, càng không biết Tiêu Chính Văn đã lãnh đạo điện Thần Long tiến vào vùng ngoài lãnh thổ!
“Cũng không biết Lương Cảnh Long bây giờ ra sao, có phải cũng đã đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng rồi hay không!”, lúc này, mấy người Hứa Tinh Nhi mới nghĩ tới Lương Cảnh Long vẫn chưa tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung!
Hai người Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong bên cạnh rõ ràng đã bị bọn họ loại trừ ra bên ngoài rồi, thậm chí căn bản chẳng có ai tiến lên trước bắt chuyện với bọn họ.
Mà tất cả những chuyện này đều là vì hai người bọn họ thuộc phe Tiêu Chính Văn, từ ngày đầu tiên vào Huyền Thiên Đạo Cung, mấy người Khổng Thiên Tường đã đứng về phía đối lập với bọn họ rồi!
Nếu như không phải Huyền Thiên Đạo Cung nghiêm cấm đấu riêng thì e rằng hai người bọn họ căn bản chẳng thể sống tới ngày hôm nay!
“Tôi lại muốn xem xem bây giờ Tiêu Chính Văn thế nào rồi!”
Khổng Thiên Tường đột nhiên cười lạnh lùng nói.
Mấy tháng trở lại đây, Khổng Thiên Tường không lúc nào quên sự sỉ nhục mà Tiêu Chính Văn dành cho hắn!
Cũng chính vì vậy nên hắn mới càng thêm nỗ lực, một lòng muốn sau khi bản thân đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng thì nhất định phải lấy lại gấp bội lần tất cả những gì mà bản thân đã mất!
“Sư huynh Khổng, giờ anh đã là cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng, việc gì phải bận tâm tới tên Tiêu Chính Văn kia nữa?”, Hứa Tinh Nhi khẽ cười nói.
“Hừ! Cũng đúng, thiên nga sao có thể sánh ngang với yến tước? Chỉ một tên Tiêu Chính Văn chẳng còn đáng để lọt vào trong mắt tôi nữa rồi!”, Khổng Thiên Tường nói đầy tự tin.
Đông Phương Tuyết Ngưng phía bên cạnh quay đầu nhìn về phía Trương Lăng Phong, nói: “Cũng không biết giờ anh Tiêu thế nào rồi!”
“Chuyện này thì không dễ nói, với khả năng lĩnh hội của anh Tiêu thì đương nhiên sẽ không kém hơn chúng ta, có điều tốc độ tu luyện của thế giới bên ngoài lại chẳng thể bì được với Huyền Thiên Đạo Cung!”
“Thế nhưng tôi tin rằng anh Tiêu chắc hẳn có thể mau chóng tiến lên cảnh giới Nhân Hoàng thôi!”, Trương Lăng Phong cảm thán lên tiếng.
Dù gì Huyền Thiên Đạo Cung này cũng có thể cho mọi người số lượng lớn tài nguyên tu luyện, thế nhưng thế giới bên ngoài thì có cái gì?
Dù Tiêu Chính Văn có thiên phú hơn người thì sao có thể so với tài nguyên của Huyền Thiên Đạo Cung?
“Thật ra nếu như lúc đó anh Tiêu theo chúng ta cùng vào trong Huyền Thiên Đạo Cung thì chắc chắn bây giờ đã đột phá lên cảnh giới Nhân Hoàng rồi! Chỉ đáng tiếc là…”
Ánh mắt của Đông Phương Tuyết Ngưng nhìn về phía Khổng Thiên Tường, với thiên phú của Tiêu Chính Văn thì chắc chắn Khổng Thiên Tường sẽ không thể so bì nổi, thế nhưng ban đầu Tiêu Chính Văn lại vì đắc tội với Huyền Thiên Đạo Cung nên mới không có trong danh sách được đến Huyền Thiên Đạo Cung!
“Tôi thì lại nghe nói sắp tới chúng ta đều có thể rời khỏi Huyền Thiên Đạo Cung để ra thế giới bên ngoài thăm thú!”, Hứa Tinh Nhi đột nhiên lên tiếng.
“Ồ? Chúng ta có thể tạm thời rời khỏi Huyền Thiên Đạo Cung ư?”
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Hứa Tinh Nhi.
“Đương nhiên, khí vận của thành Thiên Đô mở thì chúng ta có thể rời khỏi nơi này, tính thời gian thì có lẽ là mấy ngày gần đây!”
“Chúng ta cũng có thể nhân cơ hội này tới thành Thiên Đô để mở mang kiến thức!”
Sau khi nghe thấy mấy lời này, trên mặt của Khổng Thiên Tường ánh lên vẻ vui mừng.
“Nếu như có thể ra ngoài, tôi hy vọng rằng có thể gặp lại Tiêu Chính Văn thêm lần nữa, thật sự rất mong đợi xem lúc hắn nhìn thấy tôi bây giờ sẽ kinh ngạc tới độ nào!”
Khổng Thiên Tường cực kỳ đắc ý nói.
“E rằng nguyện vọng này của sư huynh Khổng không thành hiện thực được rồi, thánh hội Vạn Tông của thành Thiên Đô ở đẳng cấp nào, loại người như Tiêu Chính Văn làm gì có tư cách để tham gia?”
Hứa Tinh Nhi khinh thường lên tiếng.
Thành Thiên Đô là nơi mà ngay tới mấy người bọn họ cũng phải ngước nhìn, Tiêu Chính Văn ở vùng ngoài lãnh thổ vừa không có nền móng cũng chẳng có tông môn, anh ta dựa vào đâu để tham gia?
“Ừ, có lý! Dù là như vậy thì mọi người cũng phải chuẩn bị cho thật tử tế, đợi tới khi gặp được trưởng bối nhà mình thì cũng có thể cho họ một bất ngờ!”
Khổng Thiên Tường kiêu ngạo lên tiếng.
Chương 2349: Đột phá hoàn hảo nhất
Thật ra Khổng Thiên Tường rất mong có thể gặp được Tiêu Chính Văn.
Với cảnh giới bây giờ của hắn hoàn toàn có thể rửa sạch nỗi nhục, thậm chí bảo Tiêu Chính Văn quỳ xuống xin lỗi mình.
Ở một bên khác, trong Tử Hà Cốc ở thành Thiên Đô, ngoài điện Thần Long còn quy tụ không ít các tông môn và gia tộc đến thành Thiên Đô tham gia thánh hội Vạn Tông.
Cũng có không ít người đều đang đột phá cảnh giới.
Lúc này Thượng Quan Uyển Nhi cũng sắp đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp tám, mấy người Long Ngạo cũng đang không ngừng đột phá.
Có thể nói mấy trăm người đều cùng lúc đột phá trong Tử Hà Cốc, ở ngoài lãnh thổ cũng không thấy cảnh tượng này nhiều.
Lúc này ngay cả một phương đất trời đều xuất hiện hiện tượng lạ, mây giông và mây đen lũ lượt kéo đến, từng đám mây đầy màu sắc thi thoảng nổi lên trong Tử Hà Cốc.
Tiêu Chính Văn phân phát đan dược dùng một lần của Thanh Liên cho mọi người, mặc dù những viên đan dược này đã không còn ý nghĩa quá lớn với Tiêu Chính Văn ở thời điểm bây giờ.
Nhưng với Lý Bạch và mấy người Long Ngao lại là bảo vật hiếm có.
“Cậu Tiêu, rốt cuộc cậu có bao nhiêu đan dược vậy?”, Lý Bạch ngạc nhiên nhìn Tiêu Chính Văn nói.
Lúc đầu ông ta nghĩ Tiêu Chính Văn bảo họ đến Tử Hà Cốc để đột phá là vì thời gian và không gian ở đây hơi khác với thế giới bên ngoài, họ có thể đột phá cảnh giới nhanh chóng trong thời gian ngắn.
Nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại đột nhiên lấy ra hơn một trăm viên đan dược, giúp họ đột phá.
Dù có là vài tông môn lớn cũng không thể lấy ra nhiều đan dược đột phá cảnh giới và tăng tốc tu vi cảnh giới như thế trong chốc lát.
Tiêu Chính Văn thì ngược lại, phân phát cho mỗi người mười mấy viên cứ như mấy loại đan dược cấp quốc bảo này không cần bỏ tiền ra mua vậy.
Ngoài ra Tiêu Chính Văn còn đặc biệt bảo Long Ngao truyền thụ mười mấy loại trận pháp bí mật thời cổ đại cho mọi người.
Lúc này ngay cả Lý Bạch cũng hơi ngẩn người, phải biết mấy trận pháp này dù là ở ngoài lãnh thổ cũng rất hiếm có, cho dù sử dụng trận pháp nào cũng có thể trở thành bảo vật trấn giữ của thế lực một phương.
“Dù nhà họ Khổng và Đế Vương Các cũng không như thế”, Thượng Quan Uyển Nhi thở dài.
Dù sao đây cũng là vì một mình Tiêu Chính Văn dẫn dắt mọi người đột phá chứ không phải chỉ tốt cho một người nào đó trong số họ.
Ngay cả những người ở cấp bậc như Từ Huy Tổ và Viên Thiên Canh cũng đều đã có hiện tượng đột phá.
Hơn nữa Tiêu Chính Văn thi thoảng còn tự mình chỉ dạy hai người họ, nói rất nhiều về sự kỳ diệu của đạo cảnh, họ nghĩ đây gần như là chuyện không thể.
Phải biết rằng, bản thân Tiêu Chính Văn cũng mới là cảnh giới Nhân Hoàng cấp chín thôi, nhưng đạo cảnh của anh lại hơn cả tu vi vài bậc, chuyện này vốn dĩ đã không hợp lý rồi.
Nếu truyền ra ngoài e là chỉ riêng điều này cũng đủ để khiến cả ngoài lãnh thổ chấn động.
Nhưng càng khiến họ mở mang tầm mắt là sau khi phân chia đan dược xong, Tiêu Chính Văn cũng tự ngồi khoanh chân lại.
Một cơn gió nhẹ lướt qua, khí tức của Tiêu Chính Văn cũng theo đó tăng lên.
Ngay sau đó Tiêu Chính Văn lại liên tục đột phá, hơn nữa còn đột phá với tốc độ cực nhanh, một lúc đã đột phá đến vài cảnh giới.
Chẳng qua so với đột phá của người khác, đột phá của Tiêu Chính Văn lại rất yên tĩnh, không phát ra tiếng động gì, chỉ có vài người đứng gần anh nhất mới có thể cảm nhận được sự thay đổi trên người anh.
Thậm chí ngay cả lúc đột phá Đế Cảnh vốn dĩ nên gây ra hiện tượng lạ của trời đất, nhưng bầu trời lúc này lại không hề xuất hiện một chút động tĩnh gì.
Chứng tỏ điều gì?
Cho dù hiện tượng lạ đáng sợ thế nào cũng chỉ có thể chứng tỏ người đột phá đó vẫn không thuộc về phương trời này, hay nói cách khác không được trời đất này công nhận.
Nhưng Tiêu Chính Văn thì sao?
Cứ như đột phá đến cấp bậc tiếp theo cùng trời đất, không hề xuất hiện hiện tượng lạ nào.
“Sao có thể?”
Lúc này Tần Lương Ngọc – người có tu vi cao nhất ở đó cũng lộ ra vẻ không thể tin được.
Một triệu năm nay ngoài lãnh thổ đều truyền tai nhau một câu, không sợ lúc anh đột phá xuất hiện liên tục hiện tượng lạ, chỉ sợ không xuất hiện điều gì.
Điều này chứng minh Tiêu Chính Văn đã hòa cùng một thể với trời đất này, được trời đất chấp nhận.
Dù là lúc Tần Lương Ngọc đột phá cũng không làm được như Tiêu Chính Văn, chỉ có gió nhẹ thoảng qua bên cạnh, thậm chí bầu trời cũng không có một gợn mây đen.
Nói cách khác trời đất này thậm chí là cả thế giới đều bình yên như không hề có chuyện gì xảy ra, dường như Tiêu Chính Văn nên đột phá thì nên đột phá liên tiếp.
Sống mấy trăm năm nay lần đầu tiên Tần Lương Ngọc nhìn thấy kiểu đột phá đáng sợ như vậy.
“Nhớ lúc gia sư còn sống đã từng nói, trừ khi có thể đến cực gần với trời đất hoặc đại đạo của thế gian này mới có thể bình yên như không có chuyện gì trong lúc đột phá”.
“Lẽ nào đây là đột phá hoàn hảo nhất trong truyền thuyết sao?”