Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2219: Hối hận
Ở một diễn biến khác trên núi Thái Thương, người nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã vẫn đang đối đầu với người của điện Thần Long!
Sau khi Tiêu Chính Văn bước ra khỏi bí cảnh của núi Thái Thương thì tìm tới thành Đại Phong để đòi lại ba nghìn cây hoa Tử Tiêu từ Ngọc Khuyết Cung luôn, vậy nên mấy người Viên Thiên Canh từ đầu tới cuối vẫn chưa thấy Tiêu Chính Văn đi ra ngoài.
Thấy việc bị hai người Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ trói chân tại núi Thái Thương cũng không phải là cách, bên phía nhà họ Khổng mới âm thầm cử người đi nghe ngóng thông tin của Tiêu Chính Văn khắp bốn phương!
“Báo, chúng tôi nhận được mật báo của nhà họ Phương, hình như Tiêu Chính Văn có xuất hiện ở thành Đại Phong, có điều vẫn chưa thể xác định được thân phận của hắn một cách nhanh chóng!”
Một đệ tử của nhà họ Khổng đi tới trước mặt Khổng Thế Phương, nhỏ giọng bẩm báo.
“Cái gì? Ở thành Đại Phong?”
Khổng Thế Phương không khỏi nhíu mày, núi Thái Thương cách thành Đại Phong đâu chỉ có vạn dặm?
Mới có một ngày trôi qua, rốt cuộc Tiêu Chính Văn tới đó bằng cách nào?
“Không sai, theo người nhà họ Phương hồi báo thì dường như hắn đang ở cùng một cô gái trẻ tuổi, hơn nữa còn đánh cho người nhà họ Phương bị thương!”
Lời này vừa thốt ra, không chỉ có Khổng Thế Phương nổi điên mà ngay cả Tư Mã Huy cũng tái mặt.
Tên Tiêu Chính Văn này rõ ràng đang cố ý trói chân bọn họ ở trên núi Thái Thương, mà bản thân anh lại chạy tới thành Đại Phong để giương oai tác quái!
Lúc này, bên ngoài thành Đại Phong, trong đám người lại có một nho sĩ trẻ tuổi bước ra, quan sát Tiêu Chính Văn bằng vẻ cao ngạo rồi nói: “Đánh người của nhà họ Phương mà còn có thể giữ được tính mạng, đối với anh mà nói đã là may mắn lắm rồi!”
“Đó không phải là Tô Đông Pha - một trong số Bát Hiền của Bát Hiền Từ sao?”
Khoảnh khắc nho sĩ thanh niên kia sải bước tiến ra đã khiến cho đám người xung quanh phải đồng loạt kinh hô!
Danh tiếng của Bát Hiền Từ ở vùng ngoài lãnh thổ cực lớn, đối với rất nhiều người mà nói, việc có thể tiến vào Bát Hiền Từ chính là tham vọng quá lớn của đời người, huống hồ là trở thành một trong số Bát Hiền?
Mà Tô Đông Pha lại có địa vị rất cao trong số Bát Hiền, chính tay hắn lập ra tiền thân của Đông Lâm Thư Uyển – Tề Hàng Thư Uyển!
Có thể nói, hắn là nhân vật thuỷ tổ của đảng Đông Lâm thời Minh, ngay cả Trương Cư Chính hại nước hại dân cũng phải cam tâm xuống nước!
Tần Lương Ngọc liếc nhìn Tô Đông Pha, cười lạnh lùng nói: “Hôm nay đúng là ngày hội phong vân!”
Tần Lương Phong hận Bát Hiền Từ tới thấu xương từ lâu, thứ gọi là Bát Hiền, tuỳ tiện xách cổ một tên ra thì đều là kẻ hại nước hại dân đáng giết!
Mà Tô Đông Pha còn là kẻ mưu mô giảo hoạt nhất trong số Bát Hiền!
Hôm nay Phương Vọng Hải và Tô Đông Pha cùng xuất hiện ở núi Đại Phong tuyệt đối không phải là trùng hợp, chắc chắn bọn họ đã có mưu kế từ trước!
Lúc này, Phương Thời Anh khi trước hoang mang tháo chạy lại cười đểu giả nhìn Tiêu Chính Văn.
Thân là cậu chủ của nhà họ Phương, hắn đã ngang ngược lộng hành thành quen rồi, trước nay chưa từng có ai dám qua mặt hắn!
Hôm nay Tiêu Chính Văn không những qua mặt hắn mà còn đánh bị thương người nhà họ Phương, theo như hắn nghĩ thì đâu chỉ đơn giản là bắt Tiêu Chính Văn tự chặt đứt hai tay?
Chỉ cần Tiêu Chính Văn quy phục hai người Phương Vọng Hải và Tô Đông Pha thì tiếp theo, thứ đợi Tiêu Chính Văn chính là sự giày vò vô tận, hơn nữa hắn còn phải khiến cho Tiêu Chính Văn chết dần bên trong nỗi thống khổ và tuyệt vọng!
“Ôi, xem ra chuyện ngày hôm nay không bỏ qua dễ dàng như thế được rồi!”
“Cậu thanh niên này cũng thật là đáng thương, đắc tội với nhà họ Phương và Bát Hiền Từ cùng một lúc, dù là Đại Đế của Nguyệt Hoa Các tới thì cũng không bảo vệ được cho cậu ta!”
Không ít người đều đang nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ tiếc thương.
Đắc tội với nhà họ Phương còn dễ nói, chỉ cần mời được Đại Đế Tần Lương Ngọc của Nguyệt Hoa Các lộ diện, hoặc là trưởng lão của Nguyệt Hoa Các có thể nói đỡ cho anh một câu thì nhà họ Phương cũng sẽ không quá làm khó anh.
Thế nhưng Bát Hiền Từ thì khác, dù là Tần Lương Ngọc đích thân tới thì cũng chẳng thể thuyết phục được Tô Đông Pha nương tay với Tiêu Chính Văn!
“Ôi, đều trách cậu thanh niên này không biết tự lượng sức, lại dám đánh người nhà họ Phương bị thương luôn!”
“Thật ra cũng không phải lỗi do cậu thanh niên này, dù gì cũng là phòng bao người ta đặt trước, dựa vào đâu phải nhường lại cho Phương Thời Anh?”
“Người nhà họ Phương cũng quá ngông cuồng rồi, nên có người đứng ra chỉnh đốn lại bọn họ một chút, chỉ đáng tiếc là cậu thanh niên này chưa gặp may mà thôi!”
Mấy vị khách tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa rồi đều đồng loạt nhỏ tiếng bàn luận.
“Chàng trai, theo tôi thấy, cậu vẫn nên xin lỗi người nhà họ Phương đi, dù gì Bát Hiền Từ và nhà họ Phương đều không dễ động vào, nếu như đắc tội với bọn họ thì e rằng sau này sẽ không còn đất cho cậu dung thân nữa đâu!”
Không ít người đều đang nhỏ giọng khuyên Tiêu Chính Văn, không một ai hy vọng nhìn thấy Tiêu Chính Văn bị người nhà họ Phương giết chết ở nơi này!
“Chưa hỏi rõ đúng sai đã bảo tôi xin lỗi? Anh chắc là mình sẽ không hối hận chứ?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía Phương Tử Anh, nói.
Sau khi Tiêu Chính Văn bước ra khỏi bí cảnh của núi Thái Thương thì tìm tới thành Đại Phong để đòi lại ba nghìn cây hoa Tử Tiêu từ Ngọc Khuyết Cung luôn, vậy nên mấy người Viên Thiên Canh từ đầu tới cuối vẫn chưa thấy Tiêu Chính Văn đi ra ngoài.
Thấy việc bị hai người Viên Thiên Canh và Trần Huy Tổ trói chân tại núi Thái Thương cũng không phải là cách, bên phía nhà họ Khổng mới âm thầm cử người đi nghe ngóng thông tin của Tiêu Chính Văn khắp bốn phương!
“Báo, chúng tôi nhận được mật báo của nhà họ Phương, hình như Tiêu Chính Văn có xuất hiện ở thành Đại Phong, có điều vẫn chưa thể xác định được thân phận của hắn một cách nhanh chóng!”
Một đệ tử của nhà họ Khổng đi tới trước mặt Khổng Thế Phương, nhỏ giọng bẩm báo.
“Cái gì? Ở thành Đại Phong?”
Khổng Thế Phương không khỏi nhíu mày, núi Thái Thương cách thành Đại Phong đâu chỉ có vạn dặm?
Mới có một ngày trôi qua, rốt cuộc Tiêu Chính Văn tới đó bằng cách nào?
“Không sai, theo người nhà họ Phương hồi báo thì dường như hắn đang ở cùng một cô gái trẻ tuổi, hơn nữa còn đánh cho người nhà họ Phương bị thương!”
Lời này vừa thốt ra, không chỉ có Khổng Thế Phương nổi điên mà ngay cả Tư Mã Huy cũng tái mặt.
Tên Tiêu Chính Văn này rõ ràng đang cố ý trói chân bọn họ ở trên núi Thái Thương, mà bản thân anh lại chạy tới thành Đại Phong để giương oai tác quái!
Lúc này, bên ngoài thành Đại Phong, trong đám người lại có một nho sĩ trẻ tuổi bước ra, quan sát Tiêu Chính Văn bằng vẻ cao ngạo rồi nói: “Đánh người của nhà họ Phương mà còn có thể giữ được tính mạng, đối với anh mà nói đã là may mắn lắm rồi!”
“Đó không phải là Tô Đông Pha - một trong số Bát Hiền của Bát Hiền Từ sao?”
Khoảnh khắc nho sĩ thanh niên kia sải bước tiến ra đã khiến cho đám người xung quanh phải đồng loạt kinh hô!
Danh tiếng của Bát Hiền Từ ở vùng ngoài lãnh thổ cực lớn, đối với rất nhiều người mà nói, việc có thể tiến vào Bát Hiền Từ chính là tham vọng quá lớn của đời người, huống hồ là trở thành một trong số Bát Hiền?
Mà Tô Đông Pha lại có địa vị rất cao trong số Bát Hiền, chính tay hắn lập ra tiền thân của Đông Lâm Thư Uyển – Tề Hàng Thư Uyển!
Có thể nói, hắn là nhân vật thuỷ tổ của đảng Đông Lâm thời Minh, ngay cả Trương Cư Chính hại nước hại dân cũng phải cam tâm xuống nước!
Tần Lương Ngọc liếc nhìn Tô Đông Pha, cười lạnh lùng nói: “Hôm nay đúng là ngày hội phong vân!”
Tần Lương Phong hận Bát Hiền Từ tới thấu xương từ lâu, thứ gọi là Bát Hiền, tuỳ tiện xách cổ một tên ra thì đều là kẻ hại nước hại dân đáng giết!
Mà Tô Đông Pha còn là kẻ mưu mô giảo hoạt nhất trong số Bát Hiền!
Hôm nay Phương Vọng Hải và Tô Đông Pha cùng xuất hiện ở núi Đại Phong tuyệt đối không phải là trùng hợp, chắc chắn bọn họ đã có mưu kế từ trước!
Lúc này, Phương Thời Anh khi trước hoang mang tháo chạy lại cười đểu giả nhìn Tiêu Chính Văn.
Thân là cậu chủ của nhà họ Phương, hắn đã ngang ngược lộng hành thành quen rồi, trước nay chưa từng có ai dám qua mặt hắn!
Hôm nay Tiêu Chính Văn không những qua mặt hắn mà còn đánh bị thương người nhà họ Phương, theo như hắn nghĩ thì đâu chỉ đơn giản là bắt Tiêu Chính Văn tự chặt đứt hai tay?
Chỉ cần Tiêu Chính Văn quy phục hai người Phương Vọng Hải và Tô Đông Pha thì tiếp theo, thứ đợi Tiêu Chính Văn chính là sự giày vò vô tận, hơn nữa hắn còn phải khiến cho Tiêu Chính Văn chết dần bên trong nỗi thống khổ và tuyệt vọng!
“Ôi, xem ra chuyện ngày hôm nay không bỏ qua dễ dàng như thế được rồi!”
“Cậu thanh niên này cũng thật là đáng thương, đắc tội với nhà họ Phương và Bát Hiền Từ cùng một lúc, dù là Đại Đế của Nguyệt Hoa Các tới thì cũng không bảo vệ được cho cậu ta!”
Không ít người đều đang nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ tiếc thương.
Đắc tội với nhà họ Phương còn dễ nói, chỉ cần mời được Đại Đế Tần Lương Ngọc của Nguyệt Hoa Các lộ diện, hoặc là trưởng lão của Nguyệt Hoa Các có thể nói đỡ cho anh một câu thì nhà họ Phương cũng sẽ không quá làm khó anh.
Thế nhưng Bát Hiền Từ thì khác, dù là Tần Lương Ngọc đích thân tới thì cũng chẳng thể thuyết phục được Tô Đông Pha nương tay với Tiêu Chính Văn!
“Ôi, đều trách cậu thanh niên này không biết tự lượng sức, lại dám đánh người nhà họ Phương bị thương luôn!”
“Thật ra cũng không phải lỗi do cậu thanh niên này, dù gì cũng là phòng bao người ta đặt trước, dựa vào đâu phải nhường lại cho Phương Thời Anh?”
“Người nhà họ Phương cũng quá ngông cuồng rồi, nên có người đứng ra chỉnh đốn lại bọn họ một chút, chỉ đáng tiếc là cậu thanh niên này chưa gặp may mà thôi!”
Mấy vị khách tận mắt chứng kiến cảnh tượng vừa rồi đều đồng loạt nhỏ tiếng bàn luận.
“Chàng trai, theo tôi thấy, cậu vẫn nên xin lỗi người nhà họ Phương đi, dù gì Bát Hiền Từ và nhà họ Phương đều không dễ động vào, nếu như đắc tội với bọn họ thì e rằng sau này sẽ không còn đất cho cậu dung thân nữa đâu!”
Không ít người đều đang nhỏ giọng khuyên Tiêu Chính Văn, không một ai hy vọng nhìn thấy Tiêu Chính Văn bị người nhà họ Phương giết chết ở nơi này!
“Chưa hỏi rõ đúng sai đã bảo tôi xin lỗi? Anh chắc là mình sẽ không hối hận chứ?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía Phương Tử Anh, nói.