Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2124-2126
Chương 2124: Không thù không oán
Núi Long Dương là trung tâm của điện Huyết Ma, được vô số trận pháp bao quanh, ngoại trừ huyết tộc, bất kỳ ai cũng đừng nghĩ tới việc điều động chân khí ở đây!
Mặc dù thực lực của Tiêu Chính Văn rất đáng kinh ngạc, nhưng tới đây thì có khác gì so với người thường?
Đây là lãnh địa thuộc về huyết tộc, trong khu vực này, không ai có thể đánh thắng huyết tộc!
Ít nhất thì Long Ma Thiên Tôn có sự tự tin này!
Năm đó, Lý Tích sớm đã ở vượt quá cảnh giới Đế Cảnh, nhưng không phải đã bị Long Ma Thiên Tôn chém giết ở trên núi Long Dương rồi sao?
Nếu không phải Lý Tích hốt hoảng chạy trốn thì đến ông ta cũng không thể trốn khỏi núi Long Dương!
Ánh mắt Tiêu Chính Văn dửng dưng nhìn Long Ma Thiên Tôn. Nếu buộc phải so sánh thì thực lực của Long Ma Thiên Tôn chắc phải mạnh hơn Khổng Hữu Đạo mấy phần.
Chỉ với loại khí tức vô song trên đời, cộng với mỗi hơi thở đều có thể tác động đến thực lực kinh hoàng của núi Long Dương trong vòng trăm dặm nên ông ta có tư cách nói ra những lời huênh hoang như vậy!
Nhưng Long Ma Thiên Tôn biết rõ rằng thời thế loạn lạc, thánh điện Huyết Ma cũng phải chiêu mộ nhân tài, thế hệ trẻ có thể sánh bằng Tiêu Chính Văn cũng không có bao nhiêu người.
Nếu có thể thu nhận Tiêu Chính Văn làm kẻ dưới trướng, chẳng khác nào ông ta lập được công đầu!
Hơn nữa, ông ta rất khác với những đối thủ mà Tiêu Chính Văn gặp phải trước đây, những người đó chỉ dựa vào thế lực phía sau để trấn áp người khác, yêu cầu Tiêu Chính Văn phải phục tùng.
Còn Long Ma Thiên Tôn là đang thể hiện thực lực của mình trước Tiêu Chính Văn, có thể nói là vừa cứng vừa mềm.
Ít nhất về cảnh giới mà nói, Long Ma Thiên Tôn quả thực có đủ tư cách để nói những lời này với Tiêu Chính Văn!
Dù gì thực lực của bản thân ông ta đã bày ra đó rồi, Nhân Hoàng cấp năm đỉnh cao, khoảng cách với Nhân Hoàng cấp sáu cũng chỉ thiếu một bước nữa.
Nếu không phải nhiều năm qua thánh điện Huyết Ma không sản sinh ra một nhân tài tử tế, e rằng ông ta sớm đã ra tay với Tiêu Chính Văn, căn bản không để cho anh đến đàn tế này.
Cũng chính vì lý do này khiến Tiêu Chính Văn khá tán thưởng Long Ma Thiên Tôn, chí ít từ trước đến nay, người giống như Long Ma Thiên Tôn, vừa có thực lực vừa có thế lực to lớn chống lưng phía sau lại biết dụng mưu lược, quả thực vô cùng ít!
Đối với những thủ đoạn của đám người Tư Mã Tư, nhiều lắm cũng chỉ được coi là mưu mô quỷ kế, căn bản không thể gọi là mưu lược!
Cái gọi là mưu là có thể dùng thế lực lớn để áp chế đối phương, đồng thời cũng thể hiện ra thực lực của bản thân khiến đối phương phải khuất phục, điểm này, có mười Tư Mã Tư cũng không bì được một Long Ma Thiên Tôn!
“Ông cũng không tồi, chí ít ông cao minh hơn nhiều so với Tư Mã Tư và Khổng Tề Thiên!”, Tiêu Chính Văn cười nhẹ, thản nhiên khen ngợi.
“Điều đó có nghĩa là cậu Tiêu đã đồng ý lời đề nghị của tôi, gia nhập thánh điện Huyết Ma?”, Long Ma Thiên Tôn nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ không buồn cũng không vui.
"Mục đích tôi đến đây, ngay từ đầu đã nói rõ ràng rồi, giao Hận Thiên ra để tôi dẫn đi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, Tiêu Chính Văn tôi không có hứng thú với Bắc Vực hay thiên hạ của thánh điện Huyết Ma bọn ông!"
Tiêu Chính Văn nghiêm nghị nói.
“Giao Hận Thiên?”, Long Ma Thiên Tôn quan sát Tiêu Chính Văn một hồi lâu rồi mới khẽ gật đầu nói: “Cậu quả nhiên không giống người khác, đạo cảnh của cậu vậy mà lại cao hơn cảnh giới thực của cậu nhiều như vậy!”
"Người có thể lĩnh ngộ được Quy Chân khi ở Nhân Hoàng cấp năm là rất hiếm, có điều, đây là núi Long Dương!"
Long Ma Thiên Tôn lại nhắc nhở.
Người có thể ngộ được Quy Chân quả thực không nhiều, nhưng Long Ma Thiên Tôn cũng là một trong số đó!
Chỉ có điều, người ngộ được Quy Chân sẽ không thể thăm dò được độ nông sâu của đối phương nữa!
Mà Long Ma Thiên Tôn dù sao cũng đã lĩnh ngộ Quy Chân được trăm năm rồi, còn tuổi của Tiêu Chính Văn thì chưa đến ba mươi, cho dù anh có tư chất thiên bẩm, vừa mới sinh ra từ trong bụng mẹ đã thấm nhuần Quy Chân thì cũng chỉ có hai mươi ba mươi năm mà thôi!
Vì vậy, Long Ma Thiên Tôn mới nói rằng đạo cảnh của Tiêu Chính Văn cao hơn nhiều cảnh giới thực, chẳng qua là nhắc nhở Tiêu Chính Văn rằng ông ta cũng đã đạt tới đạo cảnh Quy Chân!
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: "Chính vì vậy, tôi mới không muốn đánh nhau với ông, nếu ông bại dưới tay tôi trong hoàn cảnh có ưu thế về thiên thời địa lợi nhân hòa thế này, e rằng ông sẽ trở thành một phế nhân!"
"Có thể gặp được một đối thủ đáng để tôn trọng cũng không dễ, tôi chỉ không muốn nhìn thấy ông từ đó mà sa sút tinh thần! Vì vậy tôi mới muốn cho ông một cơ hội!"
Những lời này của Tiêu Chính Văn quả thật là xuất phát từ tận đáy lòng, dù sao giữa anh và huyết tộc cũng không có ân oán gì quá lớn, một Lục Tiểu Thiến không đủ để khiến huyết tộc và Tiêu Chính Văn kết thành mối thù!
Dù là Long Ma Thiên Tôn hay thánh điện Huyết Ma, bọn họ cũng chưa từng ức hiếp Hoa Quốc giới thế tục như những cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ khác, đối phương trước đây không oán, gần đây không thù nên cũng không cần phải cấu xé mặt họ.
Chương 2125: Tiếp chiêu
Thực ra, Tiêu Chính Văn không hề phóng đại chút nào, Long Ma Thiên Tôn không nhìn ra đạo cảnh của Tiêu Chính Văn là vì một trăm năm qua Long Ma Thiên Tôn chỉ do thám một góc của Quy Chân mà thôi.
Ngộ đạo, trên thực tế căn bản không thể dùng thời gian để đo lường, giống như một số thiên tài toán học, căn bản không cần nỗ lực nhiều nhưng lại có thể vượt xa những người bình thường.
Ưu điểm của Tiêu Chính Văn không chỉ là Thiên Sơn Thư Lục của nhà họ Tiêu truyền lại, mà còn là sự cảm ngộ của anh về đạo, cũng chính là nhận thức của anh, người thường căn bản không thể so sánh được!
Nhưng đứng từ góc nhìn của Tiêu Chính Văn lại có thể nhìn thấu mọi thứ của Long Ma Thiên Tôn, như câu nói, biết mình biết người trăm trận trăm thắng!
Trước mặt Tiêu Chính Văn, Long Ma Thiên Tôn là một người trong suốt có thể nhìn thấu, nhưng Long Ma Thiên Tôn hoàn toàn không thể nhìn thấu Tiêu Chính Văn, hai bên còn chưa ra tay nhưng kết quả đã được định sẵn rồi!
Chỉ là lời nói của Tiêu Chính Văn vừa dứt, trong mắt của Long Ma Thiên Tôn lóe lên sát khí bừng bừng, gầm lên một tiếng: "Tiểu bối! Đừng ngang ngược! Ở trong thánh điện Huyết Ma của tôi còn dám nói lời ngông cuồng!"
"Vua Bắc Lương thực sự đã đạt đến cảnh giới cao như vậy sao? Ngay cả Long Ma Thiên Tôn cũng không có tư cách để đấu với cậu ấy?"
Dưới chân núi, rất nhiều người đến từ Hoa Quốc giới thế tục lần lượt lộ ra vẻ phấn khích.
Rõ ràng, từ tận đáy lòng, bọn họ cũng không sẵn lòng hiến tế tinh huyết của mình, thế nhưng, từ ngày bị lừa đến Bắc Vực, vận mệnh của bọn họ đã không còn nằm trong tay mình nữa rồi!
Nếu Tiêu Chính Văn có thể phá vỡ sự giam cầm hàng ngàn năm ở Bắc Vực, bọn họ có thể lấy lại tự do và có một cuộc sống mới!
"Tiêu Chính Văn, cậu có biết mình đang nói chuyện với ai không? Long Ma Thiên Tôn là đệ nhất đại hộ pháp của thánh điện Huyết Ma, ai cho cậu lá gan nói ra những lời ngông cuồng như vậy!", Từ Lương đứng phía sau Long Ma Thiên Tôn cười khẩy, nói chế nhạo.
Đừng nói đến Long Ma Thiên Tôn không thể chịu đựng được, ngay cả Từ Lương cũng rất tức giận khi nghe thấy những lời này!
Nói những lời như vậy trước hàng vạn người dân Bắc Vực, rõ ràng là đang tát thẳng vào mặt thánh điện Huyết Ma!
Vào lúc này, sắc trời đột nhiên thay đổi, bầu trời đỏ tươi như máu, tựa như một hồ máu cực lớn hiện ra không rõ lý do, lơ lửng ở vùng trời trên đỉnh núi Long Dương!
Mà khoảng hư không xung quanh Long Ma Thiên Tôn cũng xuất hiện vết nứt!
“Tôi hy vọng ông suy nghĩ kỹ càng, bởi vì sau trận này, e rằng thánh điện Huyết Ma ông sẽ không thể hưởng Bắc Vực một mình nữa!” Tiêu Chính Văn lãnh đạm nhìn cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt không chút thay đổi!
"To gan!"
Long Ma Thiên Tôn đột nhiên đứng dậy và tiến lên một bước!
Tuy rằng chỉ mới đi một bước, nhưng toàn bộ núi Long Dương đã phát ra một chấn động cực lớn như long trời lở đất!
Ngay sau đó, một thanh trường kiếm màu máu trên bầu trời chầm chậm ngưng tụ lại, giống như một lưỡi dao sắc chém trời, nằm ngang trên vùng trời trên đầu tất cả mọi người!
"Xoẹt!"
Thiên Đao chém thẳng xuống, không hề có một chút dấu hiệu nào, uy lực vô song lập tức khiến mặt đất nứt toác, vô số tảng đá đổ sụp lăn xuống, phía dưới chân núi Long Dương không ngừng vang lên tiếng gào thét bi thảm!
Bất kể đám người phía dưới thuộc cảnh giới nào, lúc này, ở trên núi Long Dương, bọn họ cũng không thể điều động được chút chân khí nào, càng không có sức ngăn cản những tảng đá lớn từ trên đỉnh núi lăn xuống, chỉ trong thời gian ngắn vô số người chết oan uổng!
Máu cũng đọng thành sông giữa núi!
Tiêu Chính Văn thậm chí không thèm nhìn thanh Thiên Đao kia, lắc tay một cái, một cây giáo dài màu trắng bạc xuất hiện trong lòng bàn tay của Tiêu Chính Văn!
Cây giáo Bá Vương!
Đồng tử của Long Ma Thiên Tôn khẽ co lại, trong nháy mắt đã nhận ra thần binh trong tay Tiêu Chính Văn!
"Vù!"
Cây giáo Bá Vương phát ra tiếng ngâm nga, xuất giáo như rồng, khí thế ngút trời, tiến lên tiếp đòn!
"Cheng!"
Cả hai va vào nhau, một luồng sáng bí ẩn chói mắt bùng lên trong khoảng hư không!
Long Ma Thiên Tôn cười khẩy, lại lần nữa tiến lên một bước, khí thế cũng tăng lên mấy phần!
Giờ phút này, Long Ma Thiên Tôn giống như một vị Thiên Tôn từng trải qua trăm trận chiến, toàn thân được bao bọc trong vô số ánh sáng máu, vô số sông máu được tụ thành giữa núi, trong nháy mắt đều bị ông ta hấp thụ sạch.
Tinh huyết của hàng ngàn hàng vạn người khiến sức chiến đấu của ông ta được nâng lên một tầm cao mới!
“Tiêu Chính Văn, xem cậu thắng tôi kiểu gì được!”, giọng nói của Long Ma Thiên Tôn chấn động bầu trời, sát khí cuồn cuộn!
Chương 2126: Trò lừa bịp
Mãi tới lúc này, mọi người tới hiến tế phía dưới mới bừng tỉnh, hóa ra tất cả những gì Tiêu Chính Văn nói trước đó đều là thật!
Bọn họ chẳng qua chỉ là “chất dinh dưỡng” của huyết tộc mà thôi, Long Ma Thiên Tôn và thánh điện Huyết Ma cũng không phải chúa cứu thế gì, ngược lại đang dùng sinh mạng và tinh huyết của bọn họ làm chất dinh dưỡng, mở ra đại chiến với Tiêu Chính Văn!
Chỉ cần những người này vẫn còn trên núi Long Dương, Long Ma Thiên Tôn vẫn có thể được bổ sung vô hạn, cho tới khi hàng ngàn hàng vạn sinh mạng vô tội này tiêu hao hết hầu như không còn gì nữa mới ngưng!
Ác độc đến nhường nào!
Nhưng dù mọi người đã nhìn thấu đầu đuôi lại sớm đã không có đường lui, chỉ có thể bị bao vây trên núi Long Dương, mong Tiêu Chính Văn có thể chiến thắng Long Ma Thiên Tôn để bọn họ có cơ hội trốn thoát!
"Anh Tiêu, cẩn thận!"
Giờ phút này, không ít người cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn, bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của Tiêu Chính Văn.
Dẫu sao thực lực của Long Ma Thiên Tôn bày ra đó, lại thêm sự ủng hộ của đất trời đối với Long Ma Thiên Tôn, chỉ dựa vào sức một mình Tiêu Chính Văn đánh với Long Ma Thiên Tôn thắng bại còn khó nói!
Mà một khắc sau, đòn công kích của Long Ma Thiên Tôn giống gió mạnh mưa rào như thác đổ tấn công về phía Tiêu Chính Văn, vô số lưỡi đao, hóa thành mưa phùn li ti, đua nhau rơi xuống!
"Núi Long Dương đâu phải nơi một tiểu bối như cậu có thể lay động được? Lý Tịnh thế nào? Còn không phải chết ở nơi này sao?"
Hai tay Từ Lương khoanh tay trước ngực, trên mặt đầy vẻ châm chọc nói.
Tuy trông có vẻ tốc độ của những lưỡi đao kia rất chậm, nhưng chúng hình thành một tấm lưới lớn trên không trung bao trùm toàn bộ núi Long Dương!
Giờ phút này, Tiêu Chính Văn căn bản không làm cách nào nhảy ra khỏi vòng vây của tấm lưới này, mà lực sát thương của vô số lưỡi đao hình thành lại cực kỳ kinh khủng, dù thân xác Tiêu Chính Văn mạnh hơn đi nữa cuối cùng cũng sẽ bị nước chảy đá mòn, bị chém thành thịt vụn!
Đây là một trận pháp bí mật do Long Ma Thiên Tôn lợi dụng đại trận bảo vệ núi Long Dương để thi triển, đối mặt với đòn công kích như thiên la địa võng này, ngay cả cao thủ Đế Cảnh cũng chỉ có thể bó tay chờ chết!
Long Ma Thiên Tôn đứng ngạo nghễ trên không, như thiên thần giáng thế, giơ tay lên là quyết định sống chết của mười triệu người!
Cộng thêm đất trời này cũng đang chống lại sự điên cuồng tấn công của anh, vây chặt Tiêu Chính Văn trên núi Long Dương, có thể nói, trong mắt ông ta, đến bước này, Tiêu Chính Văn đã chết chắc rồi!
Những người dân lúc trước đổ mồ hôi thay Tiêu Chính Văn cũng vội vã nhắm mắt lại.
Xem ra tuy uy danh Tiêu Chính Văn hiển hách, nhưng dù sao đây cũng là thiên hạ của điện Huyết Ma, Tiêu Chính Văn có sức chiến đấu chấn động trời đất đi nữa thì ở đây cũng không thể thi triển được!
Ngược lại sẽ bị ngăn chặn khắp nơi, thậm chí ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có!
Ông Cổ cũng không khỏi âm thầm thở dài một hơi, chỉ dựa vào một chiêu này dù là cao thủ Nhân hoàng cấp bảy cũng sẽ bị chém chết trong nháy mắt!
Đây là điểm đáng sợ của núi Long Dương, cũng là nguyên nhân trọng yếu thánh điện Huyết Ma có thể sừng sững vạn năm không ngã!
"Đây chính là thứ ông dựa vào à?"
Tiêu Chính Văn cười dửng dưng, khẽ lắc đầu.
Chỉ dựa vào thủ đoạn này mà muốn giữ Tiêu Chính Văn anh ở lại núi Long Dương thì còn kém xa lắm!
Chỉ thấy Tiêu Chính Văn bước sang bên cạnh một bước, hình thái cực âm dương to lớn dần dần hiện ra sau lưng!
Sức sống và tử khí đồng thời xuất hiện, hơn nữa còn đang không ngừng chuyển đổi lẫn nhau, vô số lưỡi đao cũng bị tử khí ngăn cản lại!
"Hít! Cậu... Cậu lại có thể vận dụng chân khí?"
Long Ma Thiên Tôn vô cùng kinh ngạc!
Theo lý thuyết, Tiêu Chính Văn căn bản không phải người huyết tộc, ở trên núi Long Dương, anh sẽ không khác gì người bình thường mới đúng, sao có thể thi triển trận pháp quỷ dị như vậy?
Chỉ là ông ta đâu biết rằng, Tiêu Chính Văn mang trong mình ba trái tim rồng, mà hết thảy thủ đoạn anh thi triển bây giờ cũng căn bản không cần huy động chân khí!
Dẫu sao ai là chủ nhân của ba trái tim rồng cũng đều là cấp Long Vương chúa tể một thời đại, cho dù là cường giả Đế Cảnh, cũng không đủ chống lại oai phong của tim rồng!
Nhìn thấy lưới dao dày đặc không kẽ hở trên bầu trời dần dần bị tử khí đen nhánh áp chế, Long Ma Thiên Tôn đột nhiên vung đao ra lần nữa.
Một luồng sáng màu đỏ máu tựa như chém rách cả bầu trời, chia cả thế giới làm hai!
Mọi người phía dưới cũng cảm giác được hư không trước mắt đang rúng động tựa như mình bị ngăn cách đến một thế giới khác!
"Hư không vô hạn, ba ngàn thế giới, sao cậu có thể phá được một thế giới chứ?", trên mặt Long Ma Thiên Tôn lóe lên nụ cười nhạt!
"Đây chẳng qua chỉ là trò lừa bịp vặt vãnh của ảo ảnh, đạt đến cảnh giới như ông mà vẫn còn học con nít giả làm người lớn sao?", Tiêu Chính Văn không hoảng hốt cũng không vội vàng, một tay giơ cây giáo lên, bước về phía trước một bước!
Núi Long Dương là trung tâm của điện Huyết Ma, được vô số trận pháp bao quanh, ngoại trừ huyết tộc, bất kỳ ai cũng đừng nghĩ tới việc điều động chân khí ở đây!
Mặc dù thực lực của Tiêu Chính Văn rất đáng kinh ngạc, nhưng tới đây thì có khác gì so với người thường?
Đây là lãnh địa thuộc về huyết tộc, trong khu vực này, không ai có thể đánh thắng huyết tộc!
Ít nhất thì Long Ma Thiên Tôn có sự tự tin này!
Năm đó, Lý Tích sớm đã ở vượt quá cảnh giới Đế Cảnh, nhưng không phải đã bị Long Ma Thiên Tôn chém giết ở trên núi Long Dương rồi sao?
Nếu không phải Lý Tích hốt hoảng chạy trốn thì đến ông ta cũng không thể trốn khỏi núi Long Dương!
Ánh mắt Tiêu Chính Văn dửng dưng nhìn Long Ma Thiên Tôn. Nếu buộc phải so sánh thì thực lực của Long Ma Thiên Tôn chắc phải mạnh hơn Khổng Hữu Đạo mấy phần.
Chỉ với loại khí tức vô song trên đời, cộng với mỗi hơi thở đều có thể tác động đến thực lực kinh hoàng của núi Long Dương trong vòng trăm dặm nên ông ta có tư cách nói ra những lời huênh hoang như vậy!
Nhưng Long Ma Thiên Tôn biết rõ rằng thời thế loạn lạc, thánh điện Huyết Ma cũng phải chiêu mộ nhân tài, thế hệ trẻ có thể sánh bằng Tiêu Chính Văn cũng không có bao nhiêu người.
Nếu có thể thu nhận Tiêu Chính Văn làm kẻ dưới trướng, chẳng khác nào ông ta lập được công đầu!
Hơn nữa, ông ta rất khác với những đối thủ mà Tiêu Chính Văn gặp phải trước đây, những người đó chỉ dựa vào thế lực phía sau để trấn áp người khác, yêu cầu Tiêu Chính Văn phải phục tùng.
Còn Long Ma Thiên Tôn là đang thể hiện thực lực của mình trước Tiêu Chính Văn, có thể nói là vừa cứng vừa mềm.
Ít nhất về cảnh giới mà nói, Long Ma Thiên Tôn quả thực có đủ tư cách để nói những lời này với Tiêu Chính Văn!
Dù gì thực lực của bản thân ông ta đã bày ra đó rồi, Nhân Hoàng cấp năm đỉnh cao, khoảng cách với Nhân Hoàng cấp sáu cũng chỉ thiếu một bước nữa.
Nếu không phải nhiều năm qua thánh điện Huyết Ma không sản sinh ra một nhân tài tử tế, e rằng ông ta sớm đã ra tay với Tiêu Chính Văn, căn bản không để cho anh đến đàn tế này.
Cũng chính vì lý do này khiến Tiêu Chính Văn khá tán thưởng Long Ma Thiên Tôn, chí ít từ trước đến nay, người giống như Long Ma Thiên Tôn, vừa có thực lực vừa có thế lực to lớn chống lưng phía sau lại biết dụng mưu lược, quả thực vô cùng ít!
Đối với những thủ đoạn của đám người Tư Mã Tư, nhiều lắm cũng chỉ được coi là mưu mô quỷ kế, căn bản không thể gọi là mưu lược!
Cái gọi là mưu là có thể dùng thế lực lớn để áp chế đối phương, đồng thời cũng thể hiện ra thực lực của bản thân khiến đối phương phải khuất phục, điểm này, có mười Tư Mã Tư cũng không bì được một Long Ma Thiên Tôn!
“Ông cũng không tồi, chí ít ông cao minh hơn nhiều so với Tư Mã Tư và Khổng Tề Thiên!”, Tiêu Chính Văn cười nhẹ, thản nhiên khen ngợi.
“Điều đó có nghĩa là cậu Tiêu đã đồng ý lời đề nghị của tôi, gia nhập thánh điện Huyết Ma?”, Long Ma Thiên Tôn nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ không buồn cũng không vui.
"Mục đích tôi đến đây, ngay từ đầu đã nói rõ ràng rồi, giao Hận Thiên ra để tôi dẫn đi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, Tiêu Chính Văn tôi không có hứng thú với Bắc Vực hay thiên hạ của thánh điện Huyết Ma bọn ông!"
Tiêu Chính Văn nghiêm nghị nói.
“Giao Hận Thiên?”, Long Ma Thiên Tôn quan sát Tiêu Chính Văn một hồi lâu rồi mới khẽ gật đầu nói: “Cậu quả nhiên không giống người khác, đạo cảnh của cậu vậy mà lại cao hơn cảnh giới thực của cậu nhiều như vậy!”
"Người có thể lĩnh ngộ được Quy Chân khi ở Nhân Hoàng cấp năm là rất hiếm, có điều, đây là núi Long Dương!"
Long Ma Thiên Tôn lại nhắc nhở.
Người có thể ngộ được Quy Chân quả thực không nhiều, nhưng Long Ma Thiên Tôn cũng là một trong số đó!
Chỉ có điều, người ngộ được Quy Chân sẽ không thể thăm dò được độ nông sâu của đối phương nữa!
Mà Long Ma Thiên Tôn dù sao cũng đã lĩnh ngộ Quy Chân được trăm năm rồi, còn tuổi của Tiêu Chính Văn thì chưa đến ba mươi, cho dù anh có tư chất thiên bẩm, vừa mới sinh ra từ trong bụng mẹ đã thấm nhuần Quy Chân thì cũng chỉ có hai mươi ba mươi năm mà thôi!
Vì vậy, Long Ma Thiên Tôn mới nói rằng đạo cảnh của Tiêu Chính Văn cao hơn nhiều cảnh giới thực, chẳng qua là nhắc nhở Tiêu Chính Văn rằng ông ta cũng đã đạt tới đạo cảnh Quy Chân!
Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: "Chính vì vậy, tôi mới không muốn đánh nhau với ông, nếu ông bại dưới tay tôi trong hoàn cảnh có ưu thế về thiên thời địa lợi nhân hòa thế này, e rằng ông sẽ trở thành một phế nhân!"
"Có thể gặp được một đối thủ đáng để tôn trọng cũng không dễ, tôi chỉ không muốn nhìn thấy ông từ đó mà sa sút tinh thần! Vì vậy tôi mới muốn cho ông một cơ hội!"
Những lời này của Tiêu Chính Văn quả thật là xuất phát từ tận đáy lòng, dù sao giữa anh và huyết tộc cũng không có ân oán gì quá lớn, một Lục Tiểu Thiến không đủ để khiến huyết tộc và Tiêu Chính Văn kết thành mối thù!
Dù là Long Ma Thiên Tôn hay thánh điện Huyết Ma, bọn họ cũng chưa từng ức hiếp Hoa Quốc giới thế tục như những cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ khác, đối phương trước đây không oán, gần đây không thù nên cũng không cần phải cấu xé mặt họ.
Chương 2125: Tiếp chiêu
Thực ra, Tiêu Chính Văn không hề phóng đại chút nào, Long Ma Thiên Tôn không nhìn ra đạo cảnh của Tiêu Chính Văn là vì một trăm năm qua Long Ma Thiên Tôn chỉ do thám một góc của Quy Chân mà thôi.
Ngộ đạo, trên thực tế căn bản không thể dùng thời gian để đo lường, giống như một số thiên tài toán học, căn bản không cần nỗ lực nhiều nhưng lại có thể vượt xa những người bình thường.
Ưu điểm của Tiêu Chính Văn không chỉ là Thiên Sơn Thư Lục của nhà họ Tiêu truyền lại, mà còn là sự cảm ngộ của anh về đạo, cũng chính là nhận thức của anh, người thường căn bản không thể so sánh được!
Nhưng đứng từ góc nhìn của Tiêu Chính Văn lại có thể nhìn thấu mọi thứ của Long Ma Thiên Tôn, như câu nói, biết mình biết người trăm trận trăm thắng!
Trước mặt Tiêu Chính Văn, Long Ma Thiên Tôn là một người trong suốt có thể nhìn thấu, nhưng Long Ma Thiên Tôn hoàn toàn không thể nhìn thấu Tiêu Chính Văn, hai bên còn chưa ra tay nhưng kết quả đã được định sẵn rồi!
Chỉ là lời nói của Tiêu Chính Văn vừa dứt, trong mắt của Long Ma Thiên Tôn lóe lên sát khí bừng bừng, gầm lên một tiếng: "Tiểu bối! Đừng ngang ngược! Ở trong thánh điện Huyết Ma của tôi còn dám nói lời ngông cuồng!"
"Vua Bắc Lương thực sự đã đạt đến cảnh giới cao như vậy sao? Ngay cả Long Ma Thiên Tôn cũng không có tư cách để đấu với cậu ấy?"
Dưới chân núi, rất nhiều người đến từ Hoa Quốc giới thế tục lần lượt lộ ra vẻ phấn khích.
Rõ ràng, từ tận đáy lòng, bọn họ cũng không sẵn lòng hiến tế tinh huyết của mình, thế nhưng, từ ngày bị lừa đến Bắc Vực, vận mệnh của bọn họ đã không còn nằm trong tay mình nữa rồi!
Nếu Tiêu Chính Văn có thể phá vỡ sự giam cầm hàng ngàn năm ở Bắc Vực, bọn họ có thể lấy lại tự do và có một cuộc sống mới!
"Tiêu Chính Văn, cậu có biết mình đang nói chuyện với ai không? Long Ma Thiên Tôn là đệ nhất đại hộ pháp của thánh điện Huyết Ma, ai cho cậu lá gan nói ra những lời ngông cuồng như vậy!", Từ Lương đứng phía sau Long Ma Thiên Tôn cười khẩy, nói chế nhạo.
Đừng nói đến Long Ma Thiên Tôn không thể chịu đựng được, ngay cả Từ Lương cũng rất tức giận khi nghe thấy những lời này!
Nói những lời như vậy trước hàng vạn người dân Bắc Vực, rõ ràng là đang tát thẳng vào mặt thánh điện Huyết Ma!
Vào lúc này, sắc trời đột nhiên thay đổi, bầu trời đỏ tươi như máu, tựa như một hồ máu cực lớn hiện ra không rõ lý do, lơ lửng ở vùng trời trên đỉnh núi Long Dương!
Mà khoảng hư không xung quanh Long Ma Thiên Tôn cũng xuất hiện vết nứt!
“Tôi hy vọng ông suy nghĩ kỹ càng, bởi vì sau trận này, e rằng thánh điện Huyết Ma ông sẽ không thể hưởng Bắc Vực một mình nữa!” Tiêu Chính Văn lãnh đạm nhìn cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt không chút thay đổi!
"To gan!"
Long Ma Thiên Tôn đột nhiên đứng dậy và tiến lên một bước!
Tuy rằng chỉ mới đi một bước, nhưng toàn bộ núi Long Dương đã phát ra một chấn động cực lớn như long trời lở đất!
Ngay sau đó, một thanh trường kiếm màu máu trên bầu trời chầm chậm ngưng tụ lại, giống như một lưỡi dao sắc chém trời, nằm ngang trên vùng trời trên đầu tất cả mọi người!
"Xoẹt!"
Thiên Đao chém thẳng xuống, không hề có một chút dấu hiệu nào, uy lực vô song lập tức khiến mặt đất nứt toác, vô số tảng đá đổ sụp lăn xuống, phía dưới chân núi Long Dương không ngừng vang lên tiếng gào thét bi thảm!
Bất kể đám người phía dưới thuộc cảnh giới nào, lúc này, ở trên núi Long Dương, bọn họ cũng không thể điều động được chút chân khí nào, càng không có sức ngăn cản những tảng đá lớn từ trên đỉnh núi lăn xuống, chỉ trong thời gian ngắn vô số người chết oan uổng!
Máu cũng đọng thành sông giữa núi!
Tiêu Chính Văn thậm chí không thèm nhìn thanh Thiên Đao kia, lắc tay một cái, một cây giáo dài màu trắng bạc xuất hiện trong lòng bàn tay của Tiêu Chính Văn!
Cây giáo Bá Vương!
Đồng tử của Long Ma Thiên Tôn khẽ co lại, trong nháy mắt đã nhận ra thần binh trong tay Tiêu Chính Văn!
"Vù!"
Cây giáo Bá Vương phát ra tiếng ngâm nga, xuất giáo như rồng, khí thế ngút trời, tiến lên tiếp đòn!
"Cheng!"
Cả hai va vào nhau, một luồng sáng bí ẩn chói mắt bùng lên trong khoảng hư không!
Long Ma Thiên Tôn cười khẩy, lại lần nữa tiến lên một bước, khí thế cũng tăng lên mấy phần!
Giờ phút này, Long Ma Thiên Tôn giống như một vị Thiên Tôn từng trải qua trăm trận chiến, toàn thân được bao bọc trong vô số ánh sáng máu, vô số sông máu được tụ thành giữa núi, trong nháy mắt đều bị ông ta hấp thụ sạch.
Tinh huyết của hàng ngàn hàng vạn người khiến sức chiến đấu của ông ta được nâng lên một tầm cao mới!
“Tiêu Chính Văn, xem cậu thắng tôi kiểu gì được!”, giọng nói của Long Ma Thiên Tôn chấn động bầu trời, sát khí cuồn cuộn!
Chương 2126: Trò lừa bịp
Mãi tới lúc này, mọi người tới hiến tế phía dưới mới bừng tỉnh, hóa ra tất cả những gì Tiêu Chính Văn nói trước đó đều là thật!
Bọn họ chẳng qua chỉ là “chất dinh dưỡng” của huyết tộc mà thôi, Long Ma Thiên Tôn và thánh điện Huyết Ma cũng không phải chúa cứu thế gì, ngược lại đang dùng sinh mạng và tinh huyết của bọn họ làm chất dinh dưỡng, mở ra đại chiến với Tiêu Chính Văn!
Chỉ cần những người này vẫn còn trên núi Long Dương, Long Ma Thiên Tôn vẫn có thể được bổ sung vô hạn, cho tới khi hàng ngàn hàng vạn sinh mạng vô tội này tiêu hao hết hầu như không còn gì nữa mới ngưng!
Ác độc đến nhường nào!
Nhưng dù mọi người đã nhìn thấu đầu đuôi lại sớm đã không có đường lui, chỉ có thể bị bao vây trên núi Long Dương, mong Tiêu Chính Văn có thể chiến thắng Long Ma Thiên Tôn để bọn họ có cơ hội trốn thoát!
"Anh Tiêu, cẩn thận!"
Giờ phút này, không ít người cũng đứng về phía Tiêu Chính Văn, bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của Tiêu Chính Văn.
Dẫu sao thực lực của Long Ma Thiên Tôn bày ra đó, lại thêm sự ủng hộ của đất trời đối với Long Ma Thiên Tôn, chỉ dựa vào sức một mình Tiêu Chính Văn đánh với Long Ma Thiên Tôn thắng bại còn khó nói!
Mà một khắc sau, đòn công kích của Long Ma Thiên Tôn giống gió mạnh mưa rào như thác đổ tấn công về phía Tiêu Chính Văn, vô số lưỡi đao, hóa thành mưa phùn li ti, đua nhau rơi xuống!
"Núi Long Dương đâu phải nơi một tiểu bối như cậu có thể lay động được? Lý Tịnh thế nào? Còn không phải chết ở nơi này sao?"
Hai tay Từ Lương khoanh tay trước ngực, trên mặt đầy vẻ châm chọc nói.
Tuy trông có vẻ tốc độ của những lưỡi đao kia rất chậm, nhưng chúng hình thành một tấm lưới lớn trên không trung bao trùm toàn bộ núi Long Dương!
Giờ phút này, Tiêu Chính Văn căn bản không làm cách nào nhảy ra khỏi vòng vây của tấm lưới này, mà lực sát thương của vô số lưỡi đao hình thành lại cực kỳ kinh khủng, dù thân xác Tiêu Chính Văn mạnh hơn đi nữa cuối cùng cũng sẽ bị nước chảy đá mòn, bị chém thành thịt vụn!
Đây là một trận pháp bí mật do Long Ma Thiên Tôn lợi dụng đại trận bảo vệ núi Long Dương để thi triển, đối mặt với đòn công kích như thiên la địa võng này, ngay cả cao thủ Đế Cảnh cũng chỉ có thể bó tay chờ chết!
Long Ma Thiên Tôn đứng ngạo nghễ trên không, như thiên thần giáng thế, giơ tay lên là quyết định sống chết của mười triệu người!
Cộng thêm đất trời này cũng đang chống lại sự điên cuồng tấn công của anh, vây chặt Tiêu Chính Văn trên núi Long Dương, có thể nói, trong mắt ông ta, đến bước này, Tiêu Chính Văn đã chết chắc rồi!
Những người dân lúc trước đổ mồ hôi thay Tiêu Chính Văn cũng vội vã nhắm mắt lại.
Xem ra tuy uy danh Tiêu Chính Văn hiển hách, nhưng dù sao đây cũng là thiên hạ của điện Huyết Ma, Tiêu Chính Văn có sức chiến đấu chấn động trời đất đi nữa thì ở đây cũng không thể thi triển được!
Ngược lại sẽ bị ngăn chặn khắp nơi, thậm chí ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có!
Ông Cổ cũng không khỏi âm thầm thở dài một hơi, chỉ dựa vào một chiêu này dù là cao thủ Nhân hoàng cấp bảy cũng sẽ bị chém chết trong nháy mắt!
Đây là điểm đáng sợ của núi Long Dương, cũng là nguyên nhân trọng yếu thánh điện Huyết Ma có thể sừng sững vạn năm không ngã!
"Đây chính là thứ ông dựa vào à?"
Tiêu Chính Văn cười dửng dưng, khẽ lắc đầu.
Chỉ dựa vào thủ đoạn này mà muốn giữ Tiêu Chính Văn anh ở lại núi Long Dương thì còn kém xa lắm!
Chỉ thấy Tiêu Chính Văn bước sang bên cạnh một bước, hình thái cực âm dương to lớn dần dần hiện ra sau lưng!
Sức sống và tử khí đồng thời xuất hiện, hơn nữa còn đang không ngừng chuyển đổi lẫn nhau, vô số lưỡi đao cũng bị tử khí ngăn cản lại!
"Hít! Cậu... Cậu lại có thể vận dụng chân khí?"
Long Ma Thiên Tôn vô cùng kinh ngạc!
Theo lý thuyết, Tiêu Chính Văn căn bản không phải người huyết tộc, ở trên núi Long Dương, anh sẽ không khác gì người bình thường mới đúng, sao có thể thi triển trận pháp quỷ dị như vậy?
Chỉ là ông ta đâu biết rằng, Tiêu Chính Văn mang trong mình ba trái tim rồng, mà hết thảy thủ đoạn anh thi triển bây giờ cũng căn bản không cần huy động chân khí!
Dẫu sao ai là chủ nhân của ba trái tim rồng cũng đều là cấp Long Vương chúa tể một thời đại, cho dù là cường giả Đế Cảnh, cũng không đủ chống lại oai phong của tim rồng!
Nhìn thấy lưới dao dày đặc không kẽ hở trên bầu trời dần dần bị tử khí đen nhánh áp chế, Long Ma Thiên Tôn đột nhiên vung đao ra lần nữa.
Một luồng sáng màu đỏ máu tựa như chém rách cả bầu trời, chia cả thế giới làm hai!
Mọi người phía dưới cũng cảm giác được hư không trước mắt đang rúng động tựa như mình bị ngăn cách đến một thế giới khác!
"Hư không vô hạn, ba ngàn thế giới, sao cậu có thể phá được một thế giới chứ?", trên mặt Long Ma Thiên Tôn lóe lên nụ cười nhạt!
"Đây chẳng qua chỉ là trò lừa bịp vặt vãnh của ảo ảnh, đạt đến cảnh giới như ông mà vẫn còn học con nít giả làm người lớn sao?", Tiêu Chính Văn không hoảng hốt cũng không vội vàng, một tay giơ cây giáo lên, bước về phía trước một bước!
Bình luận facebook