Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1588: Kết cục của Huệ Mi
Dẫu sao đòn tấn công ban nãy cả Tiêu Chính Văn và Hỏa Long Chân Quân đều đã dồn hết toàn lực!
Cộng thêm vũ khí cấp thần trong tay hai người, uy lực đã được nâng cao trông thấy!
Đã một phút trôi qua, bên phía Tiêu Chính Văn vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, điều này nói lên rằng có thể Tiêu Chính Văn đã bị biển lửa hoá thành tro bụi rồi!
Nghĩ tới khả năng này, người của năm đại danh sơn gần như cùng nở một nụ cười nhẹ nhõm!
Cùng lúc này, Hỏa Long Chân Quân cũng giơ tay thu hồi trận pháp.
Đồng thời, biển lửa bất tận trên không trung cũng tan biến ngay lập tức!
Thế nhưng một giây sau, không chỉ có Hỏa Long Chân Quân, ngay cả đám người trong năm đại danh sơn cũng bảy ra vẻ mặt không thể tin nổi!
Chỉ thấy trong hư không có một người thanh niên cao ngạo đang đứng thẳng trên lưng một con rồng lớn màu vàng.
Sau lưng anh có một con rồng lớn màu đỏ rực như lửa.
Mà ở phía trước cũng được bảo vệ bởi một con rồng lớn màu trắng!
Khí tức của rồng bao phủ khắp bốn phương.
Đừng nói là ngọn lửa, ngay cả không khí căn bản cũng chẳng thể xuyên qua khí tức rồng để đến được gần ba bước xung quanh Tiêu Chính Văn!
Lúc này Tiêu Chính Văn đang mang một gương mặt quá mức bình thản, trong ánh mắt ngập tràn sát khí!
Cả thế giới chợt trở nên tĩnh lặng tới đáng sợ.
Tiêu Chính Văn đứng trên thân rồng lớn, khí thế vô cùng uy nghiêm, rõ ràng giống như một thiên thần hạ phàm!
Lúc này, tất cả đệ tử của Huệ Mi đều nhìn tới đờ đẫn.
Bọn họ hoàn toàn không thể ngờ cụ tổ mà bọn họ luôn vô cùng sùng kính đã đích thân ra tay mà vẫn chưa thể khiến cho Tiêu Chính Văn bị thương!
Dù gì Hỏa Long Chân Quân quả thực cũng cao hơn Tiêu Chính Văn một bậc cảnh giới!
Vừa nghĩ tới kết cục thảm thương sau khi bại trận của Hoa Sơn, trong lòng đám đệ tử Huệ Mi lập tức trầm xuống cực điểm!
Thậm chí một số kẻ nhát gan đã gào khóc thất thanh!
“Đòn công kích ban nãy có lẽ Hỏa Long Chân Quân đã sử dụng hết toàn lực của một Nhân Vương cấp hai, thế nhưng vẫn chưa thể khiến cho Tiêu Chính Văn bị thương, đây đúng thật là kỳ tích!”
Lý Chính Đạo cũng không dám tin vào kết quả này!
Trận chiến với Kiếm Tiên Thiên Sơn khi trước, Tiêu Chính Văn đã cố ý che giấu thực lực.
Thế nhưng bây giờ, anh thực sự đã dùng thực lực của Nhân Vương bậc một để ứng chiến với Hỏa Long Chân Quân!
Lẽ nào trên người Tiêu Chính Văn thật sự có bí mật gì không thể nói cho người khác biết?
Cùng lúc này, Sở Hồng Thiên ở Long Kinh đã sợ toát mồ hôi lạnh!
May mà bản thân thức thời làm theo lời Tiêu Chính Văn nói và tìm tới Long Kinh.
Nếu không Thiên Sơn sẽ là một trong số những danh sơn bị tiêu diệt tiếp theo!
Thật ra khi Sở Hồng Thiên hạ quyết tâm tới Long Kinh đền tội thì cũng đã phải đấu tranh rất nhiều!
Dẫu sao trong năm đại danh sơn lúc này thì Thiên Sơn có thể ví ngang với mặt trời giữa buổi ban trưa.
Dù ở vùng ngoài lãnh thổ thế nào, ít nhất thì ở trong thế tục quả thực là như thế!
Thế nhưng nếu như Sở Hồng Thiên cúi đầu trước Tiêu Chính Văn thì chẳng khác gì tự mình đạp đổ hết tất cả!
Chẳng những không thể trở thành thủ lĩnh của năm đại danh sơn thêm lần nữa, ngược lại còn khiến cho năm đại danh sơn bài xích Thiên Sơn ra bên ngoài!
Có điều, cảnh tượng ban nãy đã nói lên rằng lần này Sở Hồng Thiên đã lựa chọn đúng!
Ông cụ Quý cũng sợ tới độ há mồm trợn mắt!
Cụ ta hiểu rõ hơn bất cứ ai về uy lực của Kiếm Khai Thiên, vậy mà Tiêu Chính Văn có thể đỡ được nhát kiếm này của Hỏa Long Chân Quân mà chẳng chút tổn hại!
Mấu chốt nhất là cảnh giới của Tiêu Chính Văn vẫn thấp hơn so với Hỏa Long Chân Quân một bậc!
Đây rõ ràng chuyện là xưa nay chưa từng có!
Dù trong tay Tiêu Chính Văn có kiếm Tần Vương, đương nhiên cũng có thể nhận được sự bảo hộ của Đế Vương, nhưng cũng chỉ bảo đảm được Tiêu Chính Văn trọng thương không chết mà thôi!
Thế nhưng trên người Tiêu Chính Văn lúc này ngay tới một vết thương cũng không có.
Thậm chí ngay cả biển lửa ngút trời cũng không thể chạm tới cơ thể của Tiêu Chính Văn, chuyện này thật sự rất đáng để cân nhắc!
“E rằng ở trong cùng một bậc cảnh giới, cậu ta đã là vô địch thiên hạ rồi! Nếu như nhà họ Lý chúng ta có được kỳ tài giống như vậy, sau này có không muốn tiếng tăm lừng lẫy cũng khó! Đáng tiếc!”
Ông lão đứng bên cạnh Lý Chính Đạo liên tiếp thở dài.
Với thực lực mà Tiêu Chính Văn bộc lộ ra, đừng nói là cảnh giới tương đồng, dù là ông lão có cảnh giới cao hơn Hỏa Long Chân Quân, nếu như một mình đối diện với Tiêu Chính Văn thì cũng chưa chắc đã nắm chắc phần thắng!
Mà bên trong biệt thự nhà họ Trương dưới chân Thiên Sơn, Trương Lăng Phong đang kinh ngạc trợn mắt nhìn màn hình điện thoại!
Lúc này, các kênh truyền thông trên mạng cũng đang phát sóng trực tiếp tình hình trận chiến này!
Trước đó, Trương Lăng Phong vẫn luôn cho rằng chẳng qua là Tiêu Chính Văn may mắn hơn nên mới có thể đi trước hắn một bước.
Thậm chí còn khăng khăng cho rằng chỉ cần cường giả ở vùng ngoài lãnh thổ của nhà họ Trương trở về đông đảo, mang theo bí kỹ trận pháp của vùng ngoài lãnh thổ, cộng thêm tài nguyên vô tận của vùng ngoài lãnh thổ, tới một ngày nào đó, bản thân hắn rất có khả năng sẽ vượt mặt được Tiêu Chính Văn!
Thế nhưng khi hắn nhìn thấy cảnh tượng ban nãy thì ý nghĩ này đã hoàn toàn tan biến!
Cảnh tượng ban nãy quá mức kinh hồn!
Trong trận đại chiến ở đẳng cấp như vậy, Tiêu Chính Văn lại chẳng có chút thương tích gì, hắn tin rằng dù cụ tổ nhà họ Trương có trở về thì cũng chưa chắc đã có thể làm được như thế!
Trương Lăng Phong siết chặt lòng bàn tay, khoảnh khắc này, trong lòng hắn đã cảm thấy tự ti tới cực điểm!
Đồng thời cũng đau khổ vô cùng.
Những sự sỉ nhục mà Tiêu Chính Văn mang lại cho hắn e rằng cũng chẳng có cơ hội để trả lại cho Tiêu Chính Văn được nữa!
Nhà họ Trương cũng là thế gia võ thuật, cũng được lưu truyền hàng nghìn năm.
Mà hắn lại là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của nhà họ Trương, vậy nên trên phương diện tâm trạng đương nhiên không phải là thứ mà đám người bình thường có thể so bì được!
Hắn càng hiểu rõ khi bản thân gặp phải một đối thủ tuyệt đỉnh không thể chiến thắng, cách tốt nhất chính là cúi thấp cái đầu cao ngạo của hắn xuống, quy phục một đối thủ như vậy không hề mất mặt chút nào!
Trên mặt Trương Lăng Phong đột nhiên nở một nụ cười khổ.
Nhớ lại ban đầu lúc ở Âu Lục, hắn và Đông Phương Tuyết Ngưng còn từng suy tính chuyện phải xử lý Tiêu Chính Văn thế nào…
May mà lúc đó kế hoạch của bọn họ vẫn chưa thực hiện được thì Tiêu Chính Văn đã trở lại Hoa Quốc, nếu không hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi!
Dựa vào bọn họ mà cũng dám bày mưu tính kế với Tiêu Chính Văn?
Bọn họ… xứng sao?
Ở trước mặt Tiêu Chính Văn, bọn họ chỉ là con kiến!
Mà lúc này, ánh mắt của Tiêu Chính Văn cũng dừng lại trên gương mặt của Hỏa Long Chân Quân, cười lạnh lùng nói: “Chúng ta tiếp tục nhỉ?”
Anh vừa mới dứt lời, tử khí vô biên đã bắt đầu bao trùm khắp bầu trời Huệ Mi!
“Gừ!”
Ba con rồng lớn đồng thời phát ra một tiếng gầm gừ, sau đó bay thẳng lên trên tầng mây rồi lại quay đầu lại rồi xông thẳng về phía Hộ Sơn Đại Trận của Huệ Mi!
Đúng vào lúc này!
“Rắc!”
Trên thân của kiếm Khai Thiên đột nhiên xuất hiện một vết nứt.
Ngay sau đó, kiếm Khai Thiên luôn khiến cho người ta run sợ đột nhiên loé lên một luồng sáng chói mắt, doạ Hỏa Long Chân Quân vội vàng buông lỏng tay!
Kiếm Khai Thiên rơi thẳng xuống vực sâu vạn trượng dưới chân ông ta, sau đó chìm sâu vào trong lòng đất!
“Cái gì? Sao lại như thế?”
Mồ hôi lạnh trên người Hỏa Long Chân Quân cứ thế túa ra.
Khai Thiên Kiếm đã từ bỏ ông ta!
Không chỉ từ bỏ một mình ông ta, không có kiếm Khai Thiên, Hộ Sơn Đại Trận của Huệ Mi sẽ trở nên hết sức mong manh!
Quả nhiên vào lúc ba con rồng lớn kia lao thẳng vào Hộ Sơn Đại Trận, cùng với một tiếng vang lớn kinh thiên động địa, Hộ Sơn Đại Trận của Huệ Mi đã sụp đổ ngay tức thì!
“Ầm!”
Bên ngoài mang theo một mùi khét lẹt lập tức xộc thẳng vào lá phổi của mỗi người trên núi Huệ Mi.
Đồng thời, luồng sát khí đó lại càng khiến cho mọi người vô cùng chấn động!
Lúc này, cuối cùng bọn họ cũng cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng của đệ tử Hoa Sơn vào lúc mà Hoa Sơn bị tiêu diệt!
Lúc này, bọn họ mới thật sự hiểu ra tại sao Sở Hồng Thiên lại thà từ bỏ địa vị thủ lĩnh của Thiên Sơn trong năm đại danh sơn cũng phải tới Long Kinh cúi đầu trước Tiêu Chính Văn!
Thế nhưng tất cả đều đã quá muộn rồi!
Khoảnh khắc này, Hỏa Long Chân Quân chỉ cảm thấy bản thân như bị một luồng tử khí bao vây lấy, đừng nói là ra tay, ngay cả dũng khí để cử động một đầu ngón tay cũng không có!
Giống như chỉ cần ông ta khẽ cử động đậy thì sẽ biến thành một cái xác không hồn ngay lập tức!
Lúc này, Hỏa Long Chân Quân thật sự quá hối hận!
Thật ra từ trước tới nay, bởi vì ràng buộc của Hỏa Long Chân Quân mà trên tay đệ tử Huệ Mi cũng chẳng nhuốm bao nhiêu máu người vô tội!
Dù lần này ông ta tới Long Kinh, Tiêu Chính Văn cũng không thể trách tội đệ tử Huệ Mi!
Thế nhưng kết quả thì sao?
Hỏa Long Chân Quân lại đưa ra một quyết định ngu xuẩn nhất!
“Ban nãy ông nói phải bắt người trong phạm vi mấy trăm cây số chết chung với ông à?”
Nụ cười trên mặt Tiêu Chính Văn rất lạnh lùng, trong ánh mắt ngập tràn sát khí!
“Tiêu Chính Văn, đệ tử của Huệ Mi không hề làm quá nhiều chuyện độc ác, cậu… cậu không thể…”
Hỏa Long Chân Quân ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói bằng ngữ điệu khẩn cầu.
“Vừa mới ban nãy, ông còn định biến tất cả phạm vi cả trăm cây số thành biển lửa phải không? Một mình ông đã làm được hành động vĩ đại mà phải tới mấy chục nghìn người của các danh sơn khác mới làm nổi đấy!”
Tiêu Chính Văn nói rồi sải bước ra trước.
Một giây sau, anh đã xuất hiện trước mặt Hỏa Long Chân Quân, nhìn Hỏa Long Chân Quân bằng ánh mắt lạnh tanh!
Cộng thêm vũ khí cấp thần trong tay hai người, uy lực đã được nâng cao trông thấy!
Đã một phút trôi qua, bên phía Tiêu Chính Văn vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, điều này nói lên rằng có thể Tiêu Chính Văn đã bị biển lửa hoá thành tro bụi rồi!
Nghĩ tới khả năng này, người của năm đại danh sơn gần như cùng nở một nụ cười nhẹ nhõm!
Cùng lúc này, Hỏa Long Chân Quân cũng giơ tay thu hồi trận pháp.
Đồng thời, biển lửa bất tận trên không trung cũng tan biến ngay lập tức!
Thế nhưng một giây sau, không chỉ có Hỏa Long Chân Quân, ngay cả đám người trong năm đại danh sơn cũng bảy ra vẻ mặt không thể tin nổi!
Chỉ thấy trong hư không có một người thanh niên cao ngạo đang đứng thẳng trên lưng một con rồng lớn màu vàng.
Sau lưng anh có một con rồng lớn màu đỏ rực như lửa.
Mà ở phía trước cũng được bảo vệ bởi một con rồng lớn màu trắng!
Khí tức của rồng bao phủ khắp bốn phương.
Đừng nói là ngọn lửa, ngay cả không khí căn bản cũng chẳng thể xuyên qua khí tức rồng để đến được gần ba bước xung quanh Tiêu Chính Văn!
Lúc này Tiêu Chính Văn đang mang một gương mặt quá mức bình thản, trong ánh mắt ngập tràn sát khí!
Cả thế giới chợt trở nên tĩnh lặng tới đáng sợ.
Tiêu Chính Văn đứng trên thân rồng lớn, khí thế vô cùng uy nghiêm, rõ ràng giống như một thiên thần hạ phàm!
Lúc này, tất cả đệ tử của Huệ Mi đều nhìn tới đờ đẫn.
Bọn họ hoàn toàn không thể ngờ cụ tổ mà bọn họ luôn vô cùng sùng kính đã đích thân ra tay mà vẫn chưa thể khiến cho Tiêu Chính Văn bị thương!
Dù gì Hỏa Long Chân Quân quả thực cũng cao hơn Tiêu Chính Văn một bậc cảnh giới!
Vừa nghĩ tới kết cục thảm thương sau khi bại trận của Hoa Sơn, trong lòng đám đệ tử Huệ Mi lập tức trầm xuống cực điểm!
Thậm chí một số kẻ nhát gan đã gào khóc thất thanh!
“Đòn công kích ban nãy có lẽ Hỏa Long Chân Quân đã sử dụng hết toàn lực của một Nhân Vương cấp hai, thế nhưng vẫn chưa thể khiến cho Tiêu Chính Văn bị thương, đây đúng thật là kỳ tích!”
Lý Chính Đạo cũng không dám tin vào kết quả này!
Trận chiến với Kiếm Tiên Thiên Sơn khi trước, Tiêu Chính Văn đã cố ý che giấu thực lực.
Thế nhưng bây giờ, anh thực sự đã dùng thực lực của Nhân Vương bậc một để ứng chiến với Hỏa Long Chân Quân!
Lẽ nào trên người Tiêu Chính Văn thật sự có bí mật gì không thể nói cho người khác biết?
Cùng lúc này, Sở Hồng Thiên ở Long Kinh đã sợ toát mồ hôi lạnh!
May mà bản thân thức thời làm theo lời Tiêu Chính Văn nói và tìm tới Long Kinh.
Nếu không Thiên Sơn sẽ là một trong số những danh sơn bị tiêu diệt tiếp theo!
Thật ra khi Sở Hồng Thiên hạ quyết tâm tới Long Kinh đền tội thì cũng đã phải đấu tranh rất nhiều!
Dẫu sao trong năm đại danh sơn lúc này thì Thiên Sơn có thể ví ngang với mặt trời giữa buổi ban trưa.
Dù ở vùng ngoài lãnh thổ thế nào, ít nhất thì ở trong thế tục quả thực là như thế!
Thế nhưng nếu như Sở Hồng Thiên cúi đầu trước Tiêu Chính Văn thì chẳng khác gì tự mình đạp đổ hết tất cả!
Chẳng những không thể trở thành thủ lĩnh của năm đại danh sơn thêm lần nữa, ngược lại còn khiến cho năm đại danh sơn bài xích Thiên Sơn ra bên ngoài!
Có điều, cảnh tượng ban nãy đã nói lên rằng lần này Sở Hồng Thiên đã lựa chọn đúng!
Ông cụ Quý cũng sợ tới độ há mồm trợn mắt!
Cụ ta hiểu rõ hơn bất cứ ai về uy lực của Kiếm Khai Thiên, vậy mà Tiêu Chính Văn có thể đỡ được nhát kiếm này của Hỏa Long Chân Quân mà chẳng chút tổn hại!
Mấu chốt nhất là cảnh giới của Tiêu Chính Văn vẫn thấp hơn so với Hỏa Long Chân Quân một bậc!
Đây rõ ràng chuyện là xưa nay chưa từng có!
Dù trong tay Tiêu Chính Văn có kiếm Tần Vương, đương nhiên cũng có thể nhận được sự bảo hộ của Đế Vương, nhưng cũng chỉ bảo đảm được Tiêu Chính Văn trọng thương không chết mà thôi!
Thế nhưng trên người Tiêu Chính Văn lúc này ngay tới một vết thương cũng không có.
Thậm chí ngay cả biển lửa ngút trời cũng không thể chạm tới cơ thể của Tiêu Chính Văn, chuyện này thật sự rất đáng để cân nhắc!
“E rằng ở trong cùng một bậc cảnh giới, cậu ta đã là vô địch thiên hạ rồi! Nếu như nhà họ Lý chúng ta có được kỳ tài giống như vậy, sau này có không muốn tiếng tăm lừng lẫy cũng khó! Đáng tiếc!”
Ông lão đứng bên cạnh Lý Chính Đạo liên tiếp thở dài.
Với thực lực mà Tiêu Chính Văn bộc lộ ra, đừng nói là cảnh giới tương đồng, dù là ông lão có cảnh giới cao hơn Hỏa Long Chân Quân, nếu như một mình đối diện với Tiêu Chính Văn thì cũng chưa chắc đã nắm chắc phần thắng!
Mà bên trong biệt thự nhà họ Trương dưới chân Thiên Sơn, Trương Lăng Phong đang kinh ngạc trợn mắt nhìn màn hình điện thoại!
Lúc này, các kênh truyền thông trên mạng cũng đang phát sóng trực tiếp tình hình trận chiến này!
Trước đó, Trương Lăng Phong vẫn luôn cho rằng chẳng qua là Tiêu Chính Văn may mắn hơn nên mới có thể đi trước hắn một bước.
Thậm chí còn khăng khăng cho rằng chỉ cần cường giả ở vùng ngoài lãnh thổ của nhà họ Trương trở về đông đảo, mang theo bí kỹ trận pháp của vùng ngoài lãnh thổ, cộng thêm tài nguyên vô tận của vùng ngoài lãnh thổ, tới một ngày nào đó, bản thân hắn rất có khả năng sẽ vượt mặt được Tiêu Chính Văn!
Thế nhưng khi hắn nhìn thấy cảnh tượng ban nãy thì ý nghĩ này đã hoàn toàn tan biến!
Cảnh tượng ban nãy quá mức kinh hồn!
Trong trận đại chiến ở đẳng cấp như vậy, Tiêu Chính Văn lại chẳng có chút thương tích gì, hắn tin rằng dù cụ tổ nhà họ Trương có trở về thì cũng chưa chắc đã có thể làm được như thế!
Trương Lăng Phong siết chặt lòng bàn tay, khoảnh khắc này, trong lòng hắn đã cảm thấy tự ti tới cực điểm!
Đồng thời cũng đau khổ vô cùng.
Những sự sỉ nhục mà Tiêu Chính Văn mang lại cho hắn e rằng cũng chẳng có cơ hội để trả lại cho Tiêu Chính Văn được nữa!
Nhà họ Trương cũng là thế gia võ thuật, cũng được lưu truyền hàng nghìn năm.
Mà hắn lại là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của nhà họ Trương, vậy nên trên phương diện tâm trạng đương nhiên không phải là thứ mà đám người bình thường có thể so bì được!
Hắn càng hiểu rõ khi bản thân gặp phải một đối thủ tuyệt đỉnh không thể chiến thắng, cách tốt nhất chính là cúi thấp cái đầu cao ngạo của hắn xuống, quy phục một đối thủ như vậy không hề mất mặt chút nào!
Trên mặt Trương Lăng Phong đột nhiên nở một nụ cười khổ.
Nhớ lại ban đầu lúc ở Âu Lục, hắn và Đông Phương Tuyết Ngưng còn từng suy tính chuyện phải xử lý Tiêu Chính Văn thế nào…
May mà lúc đó kế hoạch của bọn họ vẫn chưa thực hiện được thì Tiêu Chính Văn đã trở lại Hoa Quốc, nếu không hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi!
Dựa vào bọn họ mà cũng dám bày mưu tính kế với Tiêu Chính Văn?
Bọn họ… xứng sao?
Ở trước mặt Tiêu Chính Văn, bọn họ chỉ là con kiến!
Mà lúc này, ánh mắt của Tiêu Chính Văn cũng dừng lại trên gương mặt của Hỏa Long Chân Quân, cười lạnh lùng nói: “Chúng ta tiếp tục nhỉ?”
Anh vừa mới dứt lời, tử khí vô biên đã bắt đầu bao trùm khắp bầu trời Huệ Mi!
“Gừ!”
Ba con rồng lớn đồng thời phát ra một tiếng gầm gừ, sau đó bay thẳng lên trên tầng mây rồi lại quay đầu lại rồi xông thẳng về phía Hộ Sơn Đại Trận của Huệ Mi!
Đúng vào lúc này!
“Rắc!”
Trên thân của kiếm Khai Thiên đột nhiên xuất hiện một vết nứt.
Ngay sau đó, kiếm Khai Thiên luôn khiến cho người ta run sợ đột nhiên loé lên một luồng sáng chói mắt, doạ Hỏa Long Chân Quân vội vàng buông lỏng tay!
Kiếm Khai Thiên rơi thẳng xuống vực sâu vạn trượng dưới chân ông ta, sau đó chìm sâu vào trong lòng đất!
“Cái gì? Sao lại như thế?”
Mồ hôi lạnh trên người Hỏa Long Chân Quân cứ thế túa ra.
Khai Thiên Kiếm đã từ bỏ ông ta!
Không chỉ từ bỏ một mình ông ta, không có kiếm Khai Thiên, Hộ Sơn Đại Trận của Huệ Mi sẽ trở nên hết sức mong manh!
Quả nhiên vào lúc ba con rồng lớn kia lao thẳng vào Hộ Sơn Đại Trận, cùng với một tiếng vang lớn kinh thiên động địa, Hộ Sơn Đại Trận của Huệ Mi đã sụp đổ ngay tức thì!
“Ầm!”
Bên ngoài mang theo một mùi khét lẹt lập tức xộc thẳng vào lá phổi của mỗi người trên núi Huệ Mi.
Đồng thời, luồng sát khí đó lại càng khiến cho mọi người vô cùng chấn động!
Lúc này, cuối cùng bọn họ cũng cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng của đệ tử Hoa Sơn vào lúc mà Hoa Sơn bị tiêu diệt!
Lúc này, bọn họ mới thật sự hiểu ra tại sao Sở Hồng Thiên lại thà từ bỏ địa vị thủ lĩnh của Thiên Sơn trong năm đại danh sơn cũng phải tới Long Kinh cúi đầu trước Tiêu Chính Văn!
Thế nhưng tất cả đều đã quá muộn rồi!
Khoảnh khắc này, Hỏa Long Chân Quân chỉ cảm thấy bản thân như bị một luồng tử khí bao vây lấy, đừng nói là ra tay, ngay cả dũng khí để cử động một đầu ngón tay cũng không có!
Giống như chỉ cần ông ta khẽ cử động đậy thì sẽ biến thành một cái xác không hồn ngay lập tức!
Lúc này, Hỏa Long Chân Quân thật sự quá hối hận!
Thật ra từ trước tới nay, bởi vì ràng buộc của Hỏa Long Chân Quân mà trên tay đệ tử Huệ Mi cũng chẳng nhuốm bao nhiêu máu người vô tội!
Dù lần này ông ta tới Long Kinh, Tiêu Chính Văn cũng không thể trách tội đệ tử Huệ Mi!
Thế nhưng kết quả thì sao?
Hỏa Long Chân Quân lại đưa ra một quyết định ngu xuẩn nhất!
“Ban nãy ông nói phải bắt người trong phạm vi mấy trăm cây số chết chung với ông à?”
Nụ cười trên mặt Tiêu Chính Văn rất lạnh lùng, trong ánh mắt ngập tràn sát khí!
“Tiêu Chính Văn, đệ tử của Huệ Mi không hề làm quá nhiều chuyện độc ác, cậu… cậu không thể…”
Hỏa Long Chân Quân ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn, nói bằng ngữ điệu khẩn cầu.
“Vừa mới ban nãy, ông còn định biến tất cả phạm vi cả trăm cây số thành biển lửa phải không? Một mình ông đã làm được hành động vĩ đại mà phải tới mấy chục nghìn người của các danh sơn khác mới làm nổi đấy!”
Tiêu Chính Văn nói rồi sải bước ra trước.
Một giây sau, anh đã xuất hiện trước mặt Hỏa Long Chân Quân, nhìn Hỏa Long Chân Quân bằng ánh mắt lạnh tanh!