Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-66
Chị Vợ Anh Yêu Em (H+) - Chương 19: “Mỗi ngày đều đối với anh như vậy...” (2)
Đoàn Nam Phong không để ý lời nàng, bỏ ngoài tai tất cả. Chỉ tập trung thưởng thức hương vị của nàng mềm mại trong lòng hắn.
Tinh Vân không chịu nổi sự âu yếm, nhưng tiếng gõ cửa dồn dập khiến nàng rất khó chịu: “Hay là Tinh Nhật có chuyện gì?”
“Giờ là giờ ngủ trưa, bảo mẫu sẽ lo cho nó. Có chuyện gì sẽ gọi điện thoại. Nghe chuông anh biết.” - Đoàn Nam Phong ngẩng đầu lên, âu yếm nhìn nàng, nhẹ nhàng nói. Trong mắt anh, Tinh Vân nhìn thấy vẻ tinh anh biến mất thay vào đó chỉ là ánh mắt tràn đầy dục vọng và ham muốn khó cưỡng.
“Bé con, em ngon quá!” - Hắn không khống chế được bản thân, mị tình nói ra lời kích tình.
“Đoàn Nam Phong, nói vào chuyện chính đi, anh ra xem ai. Có khi là công việc. Anh vắng mặt hai ngày lỡ công ty có chuyện gì thì sao?” - Tinh Vân dứt khoát ngồi dậy, tránh khỏi người hắn, miệng không ngừng lý giải.
Hắn lại đưa tay kéo nàng vào lòng, kiên nhẫn nói: “Hôm nay là chủ nhật. Em quên rồi à. Nhân viên cấp cao của Hoàng Thiên có thể nghỉ mười ngày đi du lịch thì chủ tịch Đoàn thị không thể nghỉ cuối tuần sao?”
“Nhưng anh không thắc mắc xem có chuyện gì sao?” - Tinh Vân nằm trong lòng hắn, lấy tay vỗ vào đôi môi đang áp xuống hôn nàng.
“Hôm nay anh chỉ có một lô vũ khí cần giao dịch, nhưng đã giao cho Trần Khải Nam đi lo rồi.” - Đoàn Nam Phong đáp cho qua chuyện, mặt hắn vẫn tiến lại rất gần nàng hôn hít.
Tinh Vân nhíu mày: “Lỡ có gì trục trặc thì sao? Anh ra mở cửa đi. Nghe tiếng chuông em rất nhức đầu.”
Đoàn Nam Phong xị mặt, làm nũng với nàng: “Tinh Vân, anh đang muốn em.”
Tinh Vân vòng tay qua cổ hắn, cười động viên: “Để lúc khác.”
“Không chịu, anh muốn bây giờ.” - Nói xong hắn liền cúi xuống gấp gáp hôn nàng.
Tinh Vân khó lắm mới thoát môi ra được. Cố gắng nói: “Em thấy người gõ cửa rất kiên trì. Chắc là chuyện lớn. Anh ra xem thử đi.”
Đoàn Nam Phong thở dài buông nàng ra, uể oải đứng dậy, nghĩ thầm: “Không phải chuyện “trời long đất lở” ta nhất định bóp chết cái tên phá đám này. Khó khăn lắm mới khơi gợi được chút cảm giác của Tinh Vân. Lại bị phá hỏng. Là kẻ nào bất lịch sự đứng bấm chuông cửa, còn gõ cửa ầm ầm như vậy?”
Sau khi mặc lại quần áo, Đoàn Nam Phong quay sang ôm eo Tinh Vân, hôn vào cạnh cổ của cô: “Chờ anh một chút, anh xem kẻ nào phá chuyện tốt của chúng ta?”
Tinh Vân đã mặc lại đầm váy chỉnh tề, đứng trước gương chỉnh sửa lại đầu tóc, bị Đoàn Nam Phong từ phía sau ôm chặt liền quay lại mỉm cười kéo tay anh ra: “Hơn hai mươi phút mà vẫn đứng gõ cửa, cũng biết chuyện lớn đến thế nào. Chắc họ không gọi được cho anh. Anh kiểm tra lại điện thoại xem.”
Đoàn Nam Phong hôn vào trán nàng, rồi nói: “Được, nghe lời em vậy. Nhưng tối nay phải bù cho anh.”
Tinh Vân đỏ mặt nói: “Không biết xấu hổ.”
Đoàn Nam Phong tay cầm điện thoại, vừa kiểm tra vừa bước ra ngoài.
Bất ngờ Tinh Vân lên tiếng gọi theo: “Nam Phong!”(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Hắn nghe được liền quay lại mỉm cười tình cảm nhìn nàng. Nhiều năm qua rồi, hắn chưa từng nghe nàng gọi tên hắn ngọt ngào đến vậy. Lòng hắn ấm lên còn có chút ngọt ngào khó tả. Cảm giác quay lại những ngày sống cùng trước đây thật tốt biết bao.
Tinh Vân không nói gì mà chỉ bước nhanh về phía hắn, đưa tay chỉnh lại cổ áo sơ mi của hắn, sau đó quay ra phía sau, vuốt lại áo sơ-mi cho hắn.
“Được rồi, không còn nhăn nữa. Lúc nãy em bất cẩn nắm chặt quá cho nên áo anh bị nhúm lại. Em... ”
Chưa đợi nàng nói hết câu, hắn đã ôm chầm lấy nàng, hít một hơi dài, xúc động nói: “Tinh Vân, mỗi ngày đều đối với anh như vậy có được không?”
“Ý anh là sao?” - Tinh Vân không hiểu hắn muốn nói đến điều gì liền ngẩng lên hỏi lại.
Đoàn Nam Phong nhìn gương mặt rạng ngời và ánh mắt trong sáng của nàng một lúc, không kiềm lòng được liền nói ra lời yêu.
“Anh yêu em. Thực sự đã yêu em mất rồi.” - Đoàn Nam Phong ôm chặt lấy nàng, hít thật sâu một hơi, nói ra tiếng “yêu” đầu tiên với nàng.(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Tinh Vân lùi ra một bước, mỉm cười đến ngọt, tình cảm này nàng chờ đợi đã rất lâu rồi. Người đàn ông nàng yêu đã chịu nói yêu nàng một cách chân thành không băn khoăn, không do dự.
Tiếng gõ cửa vẫn liên hồi giục giã, Tinh Vân nghe thấy thì hướng mắt về phía cửa để ra hiệu cho anh đi ra ngoài.
------
Chỉ có vài tiếng mà phiếu bình chọn tăng lên chóng mặt. Hạc Giấy vô cùng cám ơn các bạn đã cổ vũ cho tinh thần làm việc của mình nhé! Hẹn gặp lại các bạn, đừng quên tích lũy phiếu để vote cho mình nhé!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Đoàn Nam Phong không để ý lời nàng, bỏ ngoài tai tất cả. Chỉ tập trung thưởng thức hương vị của nàng mềm mại trong lòng hắn.
Tinh Vân không chịu nổi sự âu yếm, nhưng tiếng gõ cửa dồn dập khiến nàng rất khó chịu: “Hay là Tinh Nhật có chuyện gì?”
“Giờ là giờ ngủ trưa, bảo mẫu sẽ lo cho nó. Có chuyện gì sẽ gọi điện thoại. Nghe chuông anh biết.” - Đoàn Nam Phong ngẩng đầu lên, âu yếm nhìn nàng, nhẹ nhàng nói. Trong mắt anh, Tinh Vân nhìn thấy vẻ tinh anh biến mất thay vào đó chỉ là ánh mắt tràn đầy dục vọng và ham muốn khó cưỡng.
“Bé con, em ngon quá!” - Hắn không khống chế được bản thân, mị tình nói ra lời kích tình.
“Đoàn Nam Phong, nói vào chuyện chính đi, anh ra xem ai. Có khi là công việc. Anh vắng mặt hai ngày lỡ công ty có chuyện gì thì sao?” - Tinh Vân dứt khoát ngồi dậy, tránh khỏi người hắn, miệng không ngừng lý giải.
Hắn lại đưa tay kéo nàng vào lòng, kiên nhẫn nói: “Hôm nay là chủ nhật. Em quên rồi à. Nhân viên cấp cao của Hoàng Thiên có thể nghỉ mười ngày đi du lịch thì chủ tịch Đoàn thị không thể nghỉ cuối tuần sao?”
“Nhưng anh không thắc mắc xem có chuyện gì sao?” - Tinh Vân nằm trong lòng hắn, lấy tay vỗ vào đôi môi đang áp xuống hôn nàng.
“Hôm nay anh chỉ có một lô vũ khí cần giao dịch, nhưng đã giao cho Trần Khải Nam đi lo rồi.” - Đoàn Nam Phong đáp cho qua chuyện, mặt hắn vẫn tiến lại rất gần nàng hôn hít.
Tinh Vân nhíu mày: “Lỡ có gì trục trặc thì sao? Anh ra mở cửa đi. Nghe tiếng chuông em rất nhức đầu.”
Đoàn Nam Phong xị mặt, làm nũng với nàng: “Tinh Vân, anh đang muốn em.”
Tinh Vân vòng tay qua cổ hắn, cười động viên: “Để lúc khác.”
“Không chịu, anh muốn bây giờ.” - Nói xong hắn liền cúi xuống gấp gáp hôn nàng.
Tinh Vân khó lắm mới thoát môi ra được. Cố gắng nói: “Em thấy người gõ cửa rất kiên trì. Chắc là chuyện lớn. Anh ra xem thử đi.”
Đoàn Nam Phong thở dài buông nàng ra, uể oải đứng dậy, nghĩ thầm: “Không phải chuyện “trời long đất lở” ta nhất định bóp chết cái tên phá đám này. Khó khăn lắm mới khơi gợi được chút cảm giác của Tinh Vân. Lại bị phá hỏng. Là kẻ nào bất lịch sự đứng bấm chuông cửa, còn gõ cửa ầm ầm như vậy?”
Sau khi mặc lại quần áo, Đoàn Nam Phong quay sang ôm eo Tinh Vân, hôn vào cạnh cổ của cô: “Chờ anh một chút, anh xem kẻ nào phá chuyện tốt của chúng ta?”
Tinh Vân đã mặc lại đầm váy chỉnh tề, đứng trước gương chỉnh sửa lại đầu tóc, bị Đoàn Nam Phong từ phía sau ôm chặt liền quay lại mỉm cười kéo tay anh ra: “Hơn hai mươi phút mà vẫn đứng gõ cửa, cũng biết chuyện lớn đến thế nào. Chắc họ không gọi được cho anh. Anh kiểm tra lại điện thoại xem.”
Đoàn Nam Phong hôn vào trán nàng, rồi nói: “Được, nghe lời em vậy. Nhưng tối nay phải bù cho anh.”
Tinh Vân đỏ mặt nói: “Không biết xấu hổ.”
Đoàn Nam Phong tay cầm điện thoại, vừa kiểm tra vừa bước ra ngoài.
Bất ngờ Tinh Vân lên tiếng gọi theo: “Nam Phong!”(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Hắn nghe được liền quay lại mỉm cười tình cảm nhìn nàng. Nhiều năm qua rồi, hắn chưa từng nghe nàng gọi tên hắn ngọt ngào đến vậy. Lòng hắn ấm lên còn có chút ngọt ngào khó tả. Cảm giác quay lại những ngày sống cùng trước đây thật tốt biết bao.
Tinh Vân không nói gì mà chỉ bước nhanh về phía hắn, đưa tay chỉnh lại cổ áo sơ mi của hắn, sau đó quay ra phía sau, vuốt lại áo sơ-mi cho hắn.
“Được rồi, không còn nhăn nữa. Lúc nãy em bất cẩn nắm chặt quá cho nên áo anh bị nhúm lại. Em... ”
Chưa đợi nàng nói hết câu, hắn đã ôm chầm lấy nàng, hít một hơi dài, xúc động nói: “Tinh Vân, mỗi ngày đều đối với anh như vậy có được không?”
“Ý anh là sao?” - Tinh Vân không hiểu hắn muốn nói đến điều gì liền ngẩng lên hỏi lại.
Đoàn Nam Phong nhìn gương mặt rạng ngời và ánh mắt trong sáng của nàng một lúc, không kiềm lòng được liền nói ra lời yêu.
“Anh yêu em. Thực sự đã yêu em mất rồi.” - Đoàn Nam Phong ôm chặt lấy nàng, hít thật sâu một hơi, nói ra tiếng “yêu” đầu tiên với nàng.(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Tinh Vân lùi ra một bước, mỉm cười đến ngọt, tình cảm này nàng chờ đợi đã rất lâu rồi. Người đàn ông nàng yêu đã chịu nói yêu nàng một cách chân thành không băn khoăn, không do dự.
Tiếng gõ cửa vẫn liên hồi giục giã, Tinh Vân nghe thấy thì hướng mắt về phía cửa để ra hiệu cho anh đi ra ngoài.
------
Chỉ có vài tiếng mà phiếu bình chọn tăng lên chóng mặt. Hạc Giấy vô cùng cám ơn các bạn đã cổ vũ cho tinh thần làm việc của mình nhé! Hẹn gặp lại các bạn, đừng quên tích lũy phiếu để vote cho mình nhé!
Đọc nhanh tại Vietwriter.com