Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-23
Chị Vợ Anh Yêu Em (H+) - Chương 8: Thiên kim bạc tỉ (III)
“Lão Hoàng, ông làm ơn đi, chúng ta đã sắp về trời rồi mà ông còn gọi tôi là Linh Linh, tụi nhỏ nghe được sẽ cười đó.” - Đoàn lão phu nhân lắc đầu chỉnh Hoàng lão gia.
Ông cười lớn, vui vẻ chân thành nói: “Trước giờ tôi luôn gọi như vậy, giờ không thể sửa được rồi. Mau đi vào trong, bên ngoài gió rất lớn.”
Đoàn người theo Hoàng lão gia bước vào sảnh tiệc sang trọng rộng lớn, nơi sẽ diễn ra lễ nhậm chức chủ tịch tập đoàn Hoàng Thiên của cháu gái Hoàng lão gia, (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Hoàng Tinh Vân. Tại bàn tiệc đặc biệt gần sân khấu, Hoàng lão gia ngồi xuống ghế nệm, đưa mắt nhìn quanh bàn tiệc rồi nhếch môi lên tiếng hỏi: “Linh Linh, đàn ông nhà họ Đoàn không thấy bóng dáng ai cả. Có phải không nể mặt tôi không?”
Đoàn lão phu nhân vội xua tay phân bua: “Không, không phải như vậy. Nhất Phương đi London cả tháng nay rồi, không nhận được thư mời. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Còn Nam Phong phải đi khảo sát một khu đất mới. Hơn nữa, nếu cả nó cũng đi cùng thì ai chăm sóc chắt nội của tôi.”
“Hừ, lý do không thuyết phục. Bà có thể đưa chắt nội của bà đi cùng. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Trên con tàu Nebula của chúng tôi có thiếu thứ gì đâu. Có cả một tầng là thiên đường cho con nít đấy. Tôi nghĩ đàn ông nhà họ Đoàn là một đám bội tính, bội nghĩa cho nên không dám đến đây thì đúng hơn.” - Hoàng lão gia khó chịu nói. Trong lời nói có biết bao là ẩn ý.
“Cái ông này, tôi bảy mươi mấy tuổi còn ngồi máy bay đến đây. Con dâu tôi bệnh tật nhiều năm không ra gió cũng đến. Như vậy chưa đủ thành ý hay sao?” - Đoàn lão phu nhân nghe thấy Hoàng lão gia không vui liền lên tiếng phân trần.
Cùng lúc đó tại phòng của Hạ quản gia trên tàu Nebula, ông cầm bộ đồ tây sạch trên tay, (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)điềm đạm nói: “Anh bạn trẻ, cậu vào trong tắm rửa thay quần áo đi. Tiểu thư của chúng tôi sẽ cho người mang thuốc sang ngay.”
Nhìn thấy người bồi bàn tần ngần một lúc mới chịu bước vào trong, ông liền thở ra rồi quay lưng đi ra ngoài chuẩn bị cho buổi lễ khai tiệc của tàu Nebula.(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.) Sau khi tắm rửa thay quần áo xong xuôi, người bồi bàn bước ra ngoài thì thấy vị tiểu thư lúc nãy giúp mình đã đứng chờ sẵn ở cửa. Trên tay nàng cầm một tuýp kem. Vừa nhìn thấy anh, vị tiểu thư mỉm cười, thân thiện nói: “Anh đã thấy ổn hơn chưa? Đây là thuốc trị bỏng tốt nhất ở chỗ của tôi. Mỗi ngày xoa hai lần. Đừng có quên đó. Tôi thấy anh bị bỏng cũng không nhẹ.”
Người bồi bàn phút chốc đứng lặng yên, hắn không ngờ cô lại đích thân mang thuốc đến cho hắn cho nên liền dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt. Cô gái thấy anh không có phản ứng gì liền kéo tay anh dúi tuýp kem vào. Cô nhẹ giọng nói: “Anh xoa ngay đi, đừng đứng ngây ra như vậy. Xoa ngay sẽ đỡ nóng rát da và mau lành hơn.”
Sau đó cô mỉm cười quay đi, bỏ lại hắn đứng ngây ngốc như phỗng. Một cảm giác ấm áp chảy vào tim hắn từ lúc nào không biết. Bất giác hắn nhoẻn miệng cười. Đã bao lâu rồi, hắn không cười? Hay có khi từ lúc sinh ra hắn đã không biết cười. Nhưng vì cô ấy hắn thấy lòng mình ấm áp, (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)cũng vì cô ấy mà hắn mỉm cười tự đáy lòng. Người con gái này, hắn nhất định phải có. Đó là ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu hắn lúc này: “Những thứ Cao Thừa Hiên hắn muốn, tuyệt đối không có từ “không thể.”
“Thưa cậu chủ!” - Giọng nói từ phía sau hắn gọi đến. Hắn hít thở sâu, lần đầu tiên trong đời có người đứng gần hắn như vậy mà hắn không biết. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Tâm trí hắn cũng là lần đầu bay bổng theo bóng lưng người con gái đó. Hít một hơi thật sâu lấy lại tinh thần, hắn bình thản quay người lại, sắc mặt lúc này đã thay đổi. Giống như hai người khác nhau, gương mặt của hắn trở nên lạnh lùng và cường thế nhìn vào người đối diện.
“Mọi thứ đã được an bày ổn thỏa. Tất cả chỉ còn chờ đến đảo Thánh Helen là chúng ta sẽ có thể hành động.” - Người kia nhanh chóng báo cáo tình hình với hắn.
“Còn gì nữa không?” - Giọng hắn lạnh lẽo hỏi lại.
“Hai kẻ vừa rồi đã được xử lý sạch sẽ.” - Người kia hạ giọng nói nhỏ vào tai hắn.
Hắn gật đầu ra hiệu cho người kia lui. “Hai kẻ không biết trời cao đất dày dám làm nhục hắn. Có kết cục này là do bọn chúng tự chuốc lấy.” - Nghĩ đến đây hắn liền nhếch môi cười. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Con người cũa hắn “có thù ắt báo” mà khốn thay hai kẻ kia lại có mắt không tròng dám động vào hắn còn lớn tiếng sỉ nhục người con gái hắn nhìn trúng.
“Cái chết có lẽ là quá nhẹ với bọn chúng.” - Hắn khẽ khép đôi mắt dài thở nhẹ ra như vừa giải quyết xong hai con kiến.
Bỏ qua hai kẻ ngạo mạn vừa vong mạng, hắn lại nghĩ đến mối thù của gia đình mình,(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.) chẳng mấy chốc có thể rửa được: “Ông nội, năm mươi năm qua con mang nặng mối thù gia tộc. Giờ đã có thể tính rõ ràng với nhà họ Hoàng rồi.” - Cao Thừa Hiên nhắm mắt, siết chặt nắm tay bước nhanh về phía sảnh tiệc. Trong áo hắn, tuýp kem trị bỏng vẫn nằm cạnh tim.
--------
(C) Các tác phẩm được đăng tải trên website này có bản quyền thuộc về Hạc Giấy. Mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa, in ấn đều là vi phạm pháp luật của nước CHXHCN Việt Nam và Luật Bản Quyền Thế Giới.
Works published on this website are copyrighted by the Paper Crane. All acts of copying, modifying and printing are in violation of the laws of the Socialist Republic of Vietnam and the World Copyright Law.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com
“Lão Hoàng, ông làm ơn đi, chúng ta đã sắp về trời rồi mà ông còn gọi tôi là Linh Linh, tụi nhỏ nghe được sẽ cười đó.” - Đoàn lão phu nhân lắc đầu chỉnh Hoàng lão gia.
Ông cười lớn, vui vẻ chân thành nói: “Trước giờ tôi luôn gọi như vậy, giờ không thể sửa được rồi. Mau đi vào trong, bên ngoài gió rất lớn.”
Đoàn người theo Hoàng lão gia bước vào sảnh tiệc sang trọng rộng lớn, nơi sẽ diễn ra lễ nhậm chức chủ tịch tập đoàn Hoàng Thiên của cháu gái Hoàng lão gia, (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Hoàng Tinh Vân. Tại bàn tiệc đặc biệt gần sân khấu, Hoàng lão gia ngồi xuống ghế nệm, đưa mắt nhìn quanh bàn tiệc rồi nhếch môi lên tiếng hỏi: “Linh Linh, đàn ông nhà họ Đoàn không thấy bóng dáng ai cả. Có phải không nể mặt tôi không?”
Đoàn lão phu nhân vội xua tay phân bua: “Không, không phải như vậy. Nhất Phương đi London cả tháng nay rồi, không nhận được thư mời. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Còn Nam Phong phải đi khảo sát một khu đất mới. Hơn nữa, nếu cả nó cũng đi cùng thì ai chăm sóc chắt nội của tôi.”
“Hừ, lý do không thuyết phục. Bà có thể đưa chắt nội của bà đi cùng. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Trên con tàu Nebula của chúng tôi có thiếu thứ gì đâu. Có cả một tầng là thiên đường cho con nít đấy. Tôi nghĩ đàn ông nhà họ Đoàn là một đám bội tính, bội nghĩa cho nên không dám đến đây thì đúng hơn.” - Hoàng lão gia khó chịu nói. Trong lời nói có biết bao là ẩn ý.
“Cái ông này, tôi bảy mươi mấy tuổi còn ngồi máy bay đến đây. Con dâu tôi bệnh tật nhiều năm không ra gió cũng đến. Như vậy chưa đủ thành ý hay sao?” - Đoàn lão phu nhân nghe thấy Hoàng lão gia không vui liền lên tiếng phân trần.
Cùng lúc đó tại phòng của Hạ quản gia trên tàu Nebula, ông cầm bộ đồ tây sạch trên tay, (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)điềm đạm nói: “Anh bạn trẻ, cậu vào trong tắm rửa thay quần áo đi. Tiểu thư của chúng tôi sẽ cho người mang thuốc sang ngay.”
Nhìn thấy người bồi bàn tần ngần một lúc mới chịu bước vào trong, ông liền thở ra rồi quay lưng đi ra ngoài chuẩn bị cho buổi lễ khai tiệc của tàu Nebula.(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.) Sau khi tắm rửa thay quần áo xong xuôi, người bồi bàn bước ra ngoài thì thấy vị tiểu thư lúc nãy giúp mình đã đứng chờ sẵn ở cửa. Trên tay nàng cầm một tuýp kem. Vừa nhìn thấy anh, vị tiểu thư mỉm cười, thân thiện nói: “Anh đã thấy ổn hơn chưa? Đây là thuốc trị bỏng tốt nhất ở chỗ của tôi. Mỗi ngày xoa hai lần. Đừng có quên đó. Tôi thấy anh bị bỏng cũng không nhẹ.”
Người bồi bàn phút chốc đứng lặng yên, hắn không ngờ cô lại đích thân mang thuốc đến cho hắn cho nên liền dùng ánh mắt khó hiểu nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt. Cô gái thấy anh không có phản ứng gì liền kéo tay anh dúi tuýp kem vào. Cô nhẹ giọng nói: “Anh xoa ngay đi, đừng đứng ngây ra như vậy. Xoa ngay sẽ đỡ nóng rát da và mau lành hơn.”
Sau đó cô mỉm cười quay đi, bỏ lại hắn đứng ngây ngốc như phỗng. Một cảm giác ấm áp chảy vào tim hắn từ lúc nào không biết. Bất giác hắn nhoẻn miệng cười. Đã bao lâu rồi, hắn không cười? Hay có khi từ lúc sinh ra hắn đã không biết cười. Nhưng vì cô ấy hắn thấy lòng mình ấm áp, (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)cũng vì cô ấy mà hắn mỉm cười tự đáy lòng. Người con gái này, hắn nhất định phải có. Đó là ý nghĩ táo bạo lóe lên trong đầu hắn lúc này: “Những thứ Cao Thừa Hiên hắn muốn, tuyệt đối không có từ “không thể.”
“Thưa cậu chủ!” - Giọng nói từ phía sau hắn gọi đến. Hắn hít thở sâu, lần đầu tiên trong đời có người đứng gần hắn như vậy mà hắn không biết. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Tâm trí hắn cũng là lần đầu bay bổng theo bóng lưng người con gái đó. Hít một hơi thật sâu lấy lại tinh thần, hắn bình thản quay người lại, sắc mặt lúc này đã thay đổi. Giống như hai người khác nhau, gương mặt của hắn trở nên lạnh lùng và cường thế nhìn vào người đối diện.
“Mọi thứ đã được an bày ổn thỏa. Tất cả chỉ còn chờ đến đảo Thánh Helen là chúng ta sẽ có thể hành động.” - Người kia nhanh chóng báo cáo tình hình với hắn.
“Còn gì nữa không?” - Giọng hắn lạnh lẽo hỏi lại.
“Hai kẻ vừa rồi đã được xử lý sạch sẽ.” - Người kia hạ giọng nói nhỏ vào tai hắn.
Hắn gật đầu ra hiệu cho người kia lui. “Hai kẻ không biết trời cao đất dày dám làm nhục hắn. Có kết cục này là do bọn chúng tự chuốc lấy.” - Nghĩ đến đây hắn liền nhếch môi cười. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)Con người cũa hắn “có thù ắt báo” mà khốn thay hai kẻ kia lại có mắt không tròng dám động vào hắn còn lớn tiếng sỉ nhục người con gái hắn nhìn trúng.
“Cái chết có lẽ là quá nhẹ với bọn chúng.” - Hắn khẽ khép đôi mắt dài thở nhẹ ra như vừa giải quyết xong hai con kiến.
Bỏ qua hai kẻ ngạo mạn vừa vong mạng, hắn lại nghĩ đến mối thù của gia đình mình,(các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.) chẳng mấy chốc có thể rửa được: “Ông nội, năm mươi năm qua con mang nặng mối thù gia tộc. Giờ đã có thể tính rõ ràng với nhà họ Hoàng rồi.” - Cao Thừa Hiên nhắm mắt, siết chặt nắm tay bước nhanh về phía sảnh tiệc. Trong áo hắn, tuýp kem trị bỏng vẫn nằm cạnh tim.
--------
(C) Các tác phẩm được đăng tải trên website này có bản quyền thuộc về Hạc Giấy. Mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa, in ấn đều là vi phạm pháp luật của nước CHXHCN Việt Nam và Luật Bản Quyền Thế Giới.
Works published on this website are copyrighted by the Paper Crane. All acts of copying, modifying and printing are in violation of the laws of the Socialist Republic of Vietnam and the World Copyright Law.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com