Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 210-4: Chương cuối : Năm mới an lành (4)
Lâm Thanh mỉm cười cầm tay cô, nhẹ giọng an ủi: “Chỉ cần có hai người thì sẽ không cô đơn nữa.”
Lúc này từ phía sau lưng của Lưu Uyển Linh, ông Cao Hiển Minh cũng lên tiếng: “Ai nói không có người quan tâm hai đứa. Ba vẫn còn nuôi mấy con thỏ của con đó. Mau lên xe về nhà họ Cao đi.”
Lưu Uyển Linh kinh ngạc quay lại nhìn ông Minh. Bà Minh lúc này cũng đứng kế bên cạnh cầm khăn choàng cổ quàng cho cô rồi nhẹ giọng nói: “Dì lo cho Tinh Vân, cho con và cho Bảo Vy nữa. Đứa nào cũng thấy thương hết. Lo nhiều nên đã ngã bệnh. Bây giờ nhìn thấy các con khỏe mạnh quay về thì mới an tâm được.”
Lưu Uyển Linh nhìn chiếc khăn lông cừu quý giá choàng vào cổ mình rồi thêm một tấm áo khoác của trợ lý nhà họ Cao đặc lên vai mình thì liền nhẹ giọng xúc động nói hai tiếng “cám ơn”.
Bà Minh mỉm cười hiền từ nhìn cô rồi ôm cô vào lòng nhỏ nhẹ nói: “Con gái ngoan, nếu nhà họ Cao không nhận con thì ta nhận con làm con gái nuôi. Để đến khi lấy chồng còn có người lớn đứng ra làm chủ hôn chứ.”
Quyết định đột ngột này của bà Minh khiến cho Lưu Uyển Linh sững người mất mấy giây còn ông Minh thì chưng hửng đứng nhìn vợ mình. Ông không nghĩ bà Kim Minh sẽ không tính toán gì chuyện trước đây với bà Fancy mà chịu nhận Lưu Uyển Linh làm con gái.
Lưu Uyển Linh sau khi trấn tĩnh tinh thần liền đưa mắt qua phía ông Minh để thăm dò thái độ. Ông Minh trước nay chưa từng làm trái ý muốn của bà Kim Minh cho nên liền quay lại hỏi bà một lần nữa: “Em nói thật sao? Chuyện này em chưa từng bàn qua với anh.”
Bà Minh mỉm cười nhìn ông rồi từ tốn nói: “Trước đây em nhận Gia Khiêm làm con cũng có bàn qua với ai đâu. Nếu chúng ta không đặt nặng vấn đề trước đây Uyển Linh là con của anh thì em cũng có thể xem con bé như Gia Khiêm và nhận về nuôi để nó mang họ Hoàng cũng đâu có gì quá đáng.”
Ông Minh mỉm cười nhìn vợ rồi nhẹ giọng nói: “Em trước nay rất có chính kiến, anh không có ý kiến chuyện em nhận Gia Khiêm làm con cũng không có ý kiến chuyện em nhận Uyển Linh làm con. Chỉ cần em vui vẻ là được.”
Lưu Uyển Linh nghe xong cũng rất cảm kích tấm lòng của bà Minh, cô tần ngần mấy giây rồi mới bắt đầu nói: “Con cảm ơn tình cảm của dì Minh dành cho con nhưng mà nhà của anh Lâm Thanh cũng không còn ai cho nên anh ấy cũng không quan trọng chuyện xuất thân của gia đình con. Hai đứa con dự định chỉ tổ chức một bữa tiệc cưới nho nhỏ và cũng không cần lễ tiết nghi thức cầu kỳ. Cho nên...”
Lưu Uyển Linh nói được một nửa rồi cúi đầu cắn môi. Cô không nỡ từ chối tình cảm của ba Minh nhưng vì những chuyện trước đây, cô cũng không dám nhận.
Bà Minh nhìn Lâm Thanh đang đứng im lặng quan sát tình hình rồi nhìn Lưu Uyển Linh mỉm cười nói: “Đời người hôn sự là quan trọng nhất. Có người lớn đứng ra làm chủ hôn thì hôn nhân mới có thể đúng nghĩa được. Nhưng dẫu sao chuyện đó cũng chỉ là phụ. Cái chính là ta muốn có thêm con là con gái của ta để mỗi dịp Giáng Sinh năm mới tấm thân già này không thấy buồn bã cô quạnh khi con gái đi về nhà chồng.”
Lưu Uyển Linh nghe xong cũng thấy lòng ấm áp nhưng vì ngần ngại nên cô định nói gì đó. Chỉ có điều là bà Minh đã chặn lại và nói rằng: “Cứ quyết định như vậy đi. Ngày mai mẹ sẽ nói luật sư đến giúp mẹ thủ tục nhận con nuôi.”
Nói xong bà liền nhìn Lâm Thanh rồi mỉm cười nói: “Có thêm một đứa con rể thông minh tài giỏi lại điển trai như Lâm Thanh thì mẹ rất hài lòng.”
Lâm Thanh mỉm cười gật đầu nhìn bà nghĩ thầm: “Thiên kim nhà họ Hoàng không giống Hoàng lão gia mới lạ. Bá đạo và độc đoán y như nhau.”
- --
Teng... teng... teng... tèng... Có tình yêu nào để ý thấy bộ truyện Chị Vợ Anh Yêu Em đã cán mốc 8M lượt đọc chưa nè. Vâng ạ, bão đang đến đây ạ. Đến lẹ kết lẹ luôn nè.
Mong các tình yêu yêu thương làm ơn ra trang bìa truyện quăng dùm mình năm sao cho mình vui trước khi kết truyện đi.
Từ ngày đăng truyện trên Mangatoon đến giờ Hạc Giấy chưa từng đi quảng cáo truyện trên tường nhà ai. Toàn thiên hạ mượn đất quảng cáo truyện spam đủ thứ trên tường rác rưới trên tường nhà mình. Lại c àng không bao giờ chéo hay làm cái trò gì hết. Cho nên 8M lượt đọc này chính là công sức thật - số liệu thật 100%. Vô cùng đáng tự hào để ngẩng cao đầu mà không hổ thẹn với bản thân.
Với mình đó chính là thành công. Yeah!
Lúc này từ phía sau lưng của Lưu Uyển Linh, ông Cao Hiển Minh cũng lên tiếng: “Ai nói không có người quan tâm hai đứa. Ba vẫn còn nuôi mấy con thỏ của con đó. Mau lên xe về nhà họ Cao đi.”
Lưu Uyển Linh kinh ngạc quay lại nhìn ông Minh. Bà Minh lúc này cũng đứng kế bên cạnh cầm khăn choàng cổ quàng cho cô rồi nhẹ giọng nói: “Dì lo cho Tinh Vân, cho con và cho Bảo Vy nữa. Đứa nào cũng thấy thương hết. Lo nhiều nên đã ngã bệnh. Bây giờ nhìn thấy các con khỏe mạnh quay về thì mới an tâm được.”
Lưu Uyển Linh nhìn chiếc khăn lông cừu quý giá choàng vào cổ mình rồi thêm một tấm áo khoác của trợ lý nhà họ Cao đặc lên vai mình thì liền nhẹ giọng xúc động nói hai tiếng “cám ơn”.
Bà Minh mỉm cười hiền từ nhìn cô rồi ôm cô vào lòng nhỏ nhẹ nói: “Con gái ngoan, nếu nhà họ Cao không nhận con thì ta nhận con làm con gái nuôi. Để đến khi lấy chồng còn có người lớn đứng ra làm chủ hôn chứ.”
Quyết định đột ngột này của bà Minh khiến cho Lưu Uyển Linh sững người mất mấy giây còn ông Minh thì chưng hửng đứng nhìn vợ mình. Ông không nghĩ bà Kim Minh sẽ không tính toán gì chuyện trước đây với bà Fancy mà chịu nhận Lưu Uyển Linh làm con gái.
Lưu Uyển Linh sau khi trấn tĩnh tinh thần liền đưa mắt qua phía ông Minh để thăm dò thái độ. Ông Minh trước nay chưa từng làm trái ý muốn của bà Kim Minh cho nên liền quay lại hỏi bà một lần nữa: “Em nói thật sao? Chuyện này em chưa từng bàn qua với anh.”
Bà Minh mỉm cười nhìn ông rồi từ tốn nói: “Trước đây em nhận Gia Khiêm làm con cũng có bàn qua với ai đâu. Nếu chúng ta không đặt nặng vấn đề trước đây Uyển Linh là con của anh thì em cũng có thể xem con bé như Gia Khiêm và nhận về nuôi để nó mang họ Hoàng cũng đâu có gì quá đáng.”
Ông Minh mỉm cười nhìn vợ rồi nhẹ giọng nói: “Em trước nay rất có chính kiến, anh không có ý kiến chuyện em nhận Gia Khiêm làm con cũng không có ý kiến chuyện em nhận Uyển Linh làm con. Chỉ cần em vui vẻ là được.”
Lưu Uyển Linh nghe xong cũng rất cảm kích tấm lòng của bà Minh, cô tần ngần mấy giây rồi mới bắt đầu nói: “Con cảm ơn tình cảm của dì Minh dành cho con nhưng mà nhà của anh Lâm Thanh cũng không còn ai cho nên anh ấy cũng không quan trọng chuyện xuất thân của gia đình con. Hai đứa con dự định chỉ tổ chức một bữa tiệc cưới nho nhỏ và cũng không cần lễ tiết nghi thức cầu kỳ. Cho nên...”
Lưu Uyển Linh nói được một nửa rồi cúi đầu cắn môi. Cô không nỡ từ chối tình cảm của ba Minh nhưng vì những chuyện trước đây, cô cũng không dám nhận.
Bà Minh nhìn Lâm Thanh đang đứng im lặng quan sát tình hình rồi nhìn Lưu Uyển Linh mỉm cười nói: “Đời người hôn sự là quan trọng nhất. Có người lớn đứng ra làm chủ hôn thì hôn nhân mới có thể đúng nghĩa được. Nhưng dẫu sao chuyện đó cũng chỉ là phụ. Cái chính là ta muốn có thêm con là con gái của ta để mỗi dịp Giáng Sinh năm mới tấm thân già này không thấy buồn bã cô quạnh khi con gái đi về nhà chồng.”
Lưu Uyển Linh nghe xong cũng thấy lòng ấm áp nhưng vì ngần ngại nên cô định nói gì đó. Chỉ có điều là bà Minh đã chặn lại và nói rằng: “Cứ quyết định như vậy đi. Ngày mai mẹ sẽ nói luật sư đến giúp mẹ thủ tục nhận con nuôi.”
Nói xong bà liền nhìn Lâm Thanh rồi mỉm cười nói: “Có thêm một đứa con rể thông minh tài giỏi lại điển trai như Lâm Thanh thì mẹ rất hài lòng.”
Lâm Thanh mỉm cười gật đầu nhìn bà nghĩ thầm: “Thiên kim nhà họ Hoàng không giống Hoàng lão gia mới lạ. Bá đạo và độc đoán y như nhau.”
- --
Teng... teng... teng... tèng... Có tình yêu nào để ý thấy bộ truyện Chị Vợ Anh Yêu Em đã cán mốc 8M lượt đọc chưa nè. Vâng ạ, bão đang đến đây ạ. Đến lẹ kết lẹ luôn nè.
Mong các tình yêu yêu thương làm ơn ra trang bìa truyện quăng dùm mình năm sao cho mình vui trước khi kết truyện đi.
Từ ngày đăng truyện trên Mangatoon đến giờ Hạc Giấy chưa từng đi quảng cáo truyện trên tường nhà ai. Toàn thiên hạ mượn đất quảng cáo truyện spam đủ thứ trên tường rác rưới trên tường nhà mình. Lại c àng không bao giờ chéo hay làm cái trò gì hết. Cho nên 8M lượt đọc này chính là công sức thật - số liệu thật 100%. Vô cùng đáng tự hào để ngẩng cao đầu mà không hổ thẹn với bản thân.
Với mình đó chính là thành công. Yeah!