Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 236: Cô Mới Không Có Khóc Chỉ Là Bụi Bay Vào Mắt
"Cái gì mà bạn trai giả bạn trai thật, mình và người kia, bây giờ quan hệ gì cũng không có..."
Nguyễn Manh Manh từ trong lồng ngực Mộ Cảnh Hành lui ra ngoài.
Cô mới không phải kẻ mềm yếu, vừa nãy một mình ngồi trên sân thượng, chỉ là gió quá lớn bụi bay vào mắt, mới làm ướt viền mắt.
Bây giờ, còn có rất nhiều chuyện cô muốn làm, không có thời gian ở đây bi thương.
"Nhưng Manh Manh..."
"Đừng nói nhảm, nói cho mình, mấy người các cậu thi thế nào?"
Nguyễn Manh Manh cô đơn đáng thương, giống như chỉ là ảo giác trong nháy mắt.
Trong chớp mắt, cô gái nhỏ nhắn xinh xắn, lại đã biến thành cô chủ đáng yêu đại nhân làm Mộ Cảnh Hành và mấy người khác sợ hãi!
"Mình, mình thi khá tốt...!Ngày hôm qua giáo viên Tào cho chúng mình làm đề thi lớp 12, trúng được vài câu."
"Đúng vậy, tuy rằng chúng mình không hiểu được nguyên lý, nhưng ông già kia không phải muốn chúng mình hiểu cho bằng được.
Không nghĩ tới vẫn đúng là thật sự có tài, quả nhiên là đề thi lớp 12, lại thi tốt!"
Nguyễn Manh Manh lườm một cái, mấy người này, lẽ nào cho rằng cô sẽ tùy tiện tìm người dạy bọn họ sao?
ông Tào người ta đương nhiên thật sự có tài.
Tuy rằng ông ấy đều bị mình bắt nạt, nhưng dù gì cũng là người đã từng thi đại học, giáo sư đặc cấp quốc gia.
"Bây giờ biết ông ấy lợi hại rồi chứ...!Ngày hôm qua còn gọi điện thoại cáo trạng với mình." Nguyễn Manh Manh trừng trừng Mộ Cảnh Hành, vừa nhìn về phía những người khác.
"Mấy người các cậu, ngày hôm nay sau khi tan học liền đến nhà Mộ Cảnh Hành học bổ túc, mấy ngày nay phải nắm chặt, thứ sáu chính là thi hàng tháng."
"Manh Manh, vậy còn cậu...!Thành tích của cậu..."
"Không cần lo lắng cho mình." Nguyễn Manh Manh nói với Mộ Cảnh Hành: "Dù cho mình bỏ trắng hết đề thi khoa học tự nhiên, cũng có thể đi vào hạng 300 trở lên."
"Nhưng..." Mộ Cảnh Hành vẫn là ưu tư.
"Không nhưng nhị gì cả, mấy ngày này có thể tạm thời mình không đến trường học.
Mình xin thầy Cao nghỉ, tài trợ và cố vấn đột nhiên xảy ra vấn đề, mình đi ra ngoài tìm người thế thân."
Nói đến đây, Nguyễn Manh Manh đột nhiên chú ý tới đỏ vàng xanh.
Nhìn thấy ba người bọn họ đứng ở một bên, nhìn thế nào cũng thấy kỳ quái.
Đúng rồi!
Khó trách cô sẽ cảm thấy kỳ quái, đỏ vàng xanh đều ở đây, Cảnh béo thì sao?
Nguyễn Manh Manh nói ra nghi vấn của bản thân.
Tóc đỏ lắc đầu: "Không biết...!Sáng sớm hôm nay liền không có tới đến trường, gọi điện thoại cũng không ai tiếp, có thể là ngủ quên đi."
"Đúng vậy." Tóc vàng nói bổ sung.
"Lão đại thường thường như vậy, trước đây cũng sẽ ngủ quên, tình cờ còn có thể trốn học.
Có điều chị Manh Manh, gần đây lão đại tiến bộ hơn rất nhiều.
Chị yên tâm, chờ một lúc chúng em liền gọi điện thoại cho lão đại bảo anh ấy đến trường học."
Cho rằng Nguyễn Manh Manh là đang lo lắng Cảnh béo gây sự, đỏ vàng xanh đều vỗ ngực đảm bảo.
Nhưng Nguyễn Manh Manh cũng không phải nghĩ tới như vậy.
Cô chỉ là kỳ quái, tuy rằng Cảnh béo vô căn cứ, nhưng gần đây thật sự tiến tới không ít.
Hơn nữa, anh bị Nguyễn Kiều Kiều và Diệp Phong nghi vấn thành tích, trong lòng cũng là kìm nén tức giận.
Nguyễn Manh Manh có thể cảm giác được Cảnh béo nỗ lực.
Mà một người có thái độ đoan chính, trở nên nỗ lực tiến tới như vậ, lại làm sao có khả năng sẽ bởi vì ngủ quên, liền không đến trường học cơ chứ?
Chỉ tiếc, còn có rất nhiều chuyện chờ Nguyễn Manh Manh đi làm.
Cái ý niệm này, ở trong đầu của cô chợt lóe lên, lại không có thời gian hỏi kỹ.
Sau khi phân phó xong những người khác, cô đeo cặp sách, rời khỏi trường học.
*
đường Phú Lâm, cao ốc Long Bang, tầng 23 công ty trang sức RS và tầng 22 công ty TNHH quần áo Thi Manh, là sản nghiệp tư nhân của Nguyễn Thi Thi khi còn sống.
Hai công ty này tuy không phải tập đoàn tài chính lớn gì, nhưng vì có Nguyễn Thi Thi tọa trấn, năm gần đây công trạng tăng trưởng nhanh chóng, cũng coi như là nhân tài mới xuất hiện.
Luận khả năng kinh tế, quy mô, sức ảnh hưởng, đương nhiên là không có cách nào so với Cố thị cùng với khoa học kỹ thuật Ngự Diệu của Lệ Quân Ngự.
Có điều, bây giờ ở loại ngàn cân treo sợi tóc này, ngược lại có thể dùng tới giải cứu.
Mà Nguyễn Manh Manh, chỗ viện binh, chính là hai công ty này.
Từ sau khi chị cô Nguyễn Thi Thi qua đời, tinh lực chủ yếu của Nguyễn Manh Manh, đều dùng ở giữ gìn bố cục chị cô ở họ Nguyễn, cùng với điều tra nguyên nhân cái chết của Nguyễn Thi Thi.
Tình cờ có nghe người quản lí phụ trách sản nghiệp hai công ty này báo cáo, nhưng bởi vì mục nợ xem không hết, cũng chỉ có thể tùy ý nghe một chút.
Cho tới hôm nay, để Nguyễn Manh Manh tự mình đến cao ốc Long Bang, lên tới tầng 22 và tầng 23.
Mới biết, hai công ty này cũng sớm đã đổi chủ trong bóng tối!.
Nguyễn Manh Manh từ trong lồng ngực Mộ Cảnh Hành lui ra ngoài.
Cô mới không phải kẻ mềm yếu, vừa nãy một mình ngồi trên sân thượng, chỉ là gió quá lớn bụi bay vào mắt, mới làm ướt viền mắt.
Bây giờ, còn có rất nhiều chuyện cô muốn làm, không có thời gian ở đây bi thương.
"Nhưng Manh Manh..."
"Đừng nói nhảm, nói cho mình, mấy người các cậu thi thế nào?"
Nguyễn Manh Manh cô đơn đáng thương, giống như chỉ là ảo giác trong nháy mắt.
Trong chớp mắt, cô gái nhỏ nhắn xinh xắn, lại đã biến thành cô chủ đáng yêu đại nhân làm Mộ Cảnh Hành và mấy người khác sợ hãi!
"Mình, mình thi khá tốt...!Ngày hôm qua giáo viên Tào cho chúng mình làm đề thi lớp 12, trúng được vài câu."
"Đúng vậy, tuy rằng chúng mình không hiểu được nguyên lý, nhưng ông già kia không phải muốn chúng mình hiểu cho bằng được.
Không nghĩ tới vẫn đúng là thật sự có tài, quả nhiên là đề thi lớp 12, lại thi tốt!"
Nguyễn Manh Manh lườm một cái, mấy người này, lẽ nào cho rằng cô sẽ tùy tiện tìm người dạy bọn họ sao?
ông Tào người ta đương nhiên thật sự có tài.
Tuy rằng ông ấy đều bị mình bắt nạt, nhưng dù gì cũng là người đã từng thi đại học, giáo sư đặc cấp quốc gia.
"Bây giờ biết ông ấy lợi hại rồi chứ...!Ngày hôm qua còn gọi điện thoại cáo trạng với mình." Nguyễn Manh Manh trừng trừng Mộ Cảnh Hành, vừa nhìn về phía những người khác.
"Mấy người các cậu, ngày hôm nay sau khi tan học liền đến nhà Mộ Cảnh Hành học bổ túc, mấy ngày nay phải nắm chặt, thứ sáu chính là thi hàng tháng."
"Manh Manh, vậy còn cậu...!Thành tích của cậu..."
"Không cần lo lắng cho mình." Nguyễn Manh Manh nói với Mộ Cảnh Hành: "Dù cho mình bỏ trắng hết đề thi khoa học tự nhiên, cũng có thể đi vào hạng 300 trở lên."
"Nhưng..." Mộ Cảnh Hành vẫn là ưu tư.
"Không nhưng nhị gì cả, mấy ngày này có thể tạm thời mình không đến trường học.
Mình xin thầy Cao nghỉ, tài trợ và cố vấn đột nhiên xảy ra vấn đề, mình đi ra ngoài tìm người thế thân."
Nói đến đây, Nguyễn Manh Manh đột nhiên chú ý tới đỏ vàng xanh.
Nhìn thấy ba người bọn họ đứng ở một bên, nhìn thế nào cũng thấy kỳ quái.
Đúng rồi!
Khó trách cô sẽ cảm thấy kỳ quái, đỏ vàng xanh đều ở đây, Cảnh béo thì sao?
Nguyễn Manh Manh nói ra nghi vấn của bản thân.
Tóc đỏ lắc đầu: "Không biết...!Sáng sớm hôm nay liền không có tới đến trường, gọi điện thoại cũng không ai tiếp, có thể là ngủ quên đi."
"Đúng vậy." Tóc vàng nói bổ sung.
"Lão đại thường thường như vậy, trước đây cũng sẽ ngủ quên, tình cờ còn có thể trốn học.
Có điều chị Manh Manh, gần đây lão đại tiến bộ hơn rất nhiều.
Chị yên tâm, chờ một lúc chúng em liền gọi điện thoại cho lão đại bảo anh ấy đến trường học."
Cho rằng Nguyễn Manh Manh là đang lo lắng Cảnh béo gây sự, đỏ vàng xanh đều vỗ ngực đảm bảo.
Nhưng Nguyễn Manh Manh cũng không phải nghĩ tới như vậy.
Cô chỉ là kỳ quái, tuy rằng Cảnh béo vô căn cứ, nhưng gần đây thật sự tiến tới không ít.
Hơn nữa, anh bị Nguyễn Kiều Kiều và Diệp Phong nghi vấn thành tích, trong lòng cũng là kìm nén tức giận.
Nguyễn Manh Manh có thể cảm giác được Cảnh béo nỗ lực.
Mà một người có thái độ đoan chính, trở nên nỗ lực tiến tới như vậ, lại làm sao có khả năng sẽ bởi vì ngủ quên, liền không đến trường học cơ chứ?
Chỉ tiếc, còn có rất nhiều chuyện chờ Nguyễn Manh Manh đi làm.
Cái ý niệm này, ở trong đầu của cô chợt lóe lên, lại không có thời gian hỏi kỹ.
Sau khi phân phó xong những người khác, cô đeo cặp sách, rời khỏi trường học.
*
đường Phú Lâm, cao ốc Long Bang, tầng 23 công ty trang sức RS và tầng 22 công ty TNHH quần áo Thi Manh, là sản nghiệp tư nhân của Nguyễn Thi Thi khi còn sống.
Hai công ty này tuy không phải tập đoàn tài chính lớn gì, nhưng vì có Nguyễn Thi Thi tọa trấn, năm gần đây công trạng tăng trưởng nhanh chóng, cũng coi như là nhân tài mới xuất hiện.
Luận khả năng kinh tế, quy mô, sức ảnh hưởng, đương nhiên là không có cách nào so với Cố thị cùng với khoa học kỹ thuật Ngự Diệu của Lệ Quân Ngự.
Có điều, bây giờ ở loại ngàn cân treo sợi tóc này, ngược lại có thể dùng tới giải cứu.
Mà Nguyễn Manh Manh, chỗ viện binh, chính là hai công ty này.
Từ sau khi chị cô Nguyễn Thi Thi qua đời, tinh lực chủ yếu của Nguyễn Manh Manh, đều dùng ở giữ gìn bố cục chị cô ở họ Nguyễn, cùng với điều tra nguyên nhân cái chết của Nguyễn Thi Thi.
Tình cờ có nghe người quản lí phụ trách sản nghiệp hai công ty này báo cáo, nhưng bởi vì mục nợ xem không hết, cũng chỉ có thể tùy ý nghe một chút.
Cho tới hôm nay, để Nguyễn Manh Manh tự mình đến cao ốc Long Bang, lên tới tầng 22 và tầng 23.
Mới biết, hai công ty này cũng sớm đã đổi chủ trong bóng tối!.