Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3511
Đi qua cổng thành, ánh sáng rực rỡ một lần nữa chiếu rọi trước mắt.
Chỉ là, bên trong và bên ngoài bức tường thành dường như hoàn toàn là hai thế giới khác nhau.
Bầu trời đỏ rực màu máu vô cùng thấp, tạo cho người ta một loại cảm giác có chút áp lực và ngột
vietwriter.vn
ngạt, cuồng phong bạo động kéo theo cát bay đỏ rực, khiến cho thế giới vốn đã quái dị lại càng thêm kỳ quái.
“Phía trước chính là Ma Vân Quỷ Thành." Người phụ
nữ nói một câu.
Ngước mắt lên nhìn, miễn cưỡng xuyên thấu qua bãi cát loáng thoáng có thể nhìn thấy phía trước có từng trận từng trận mây đen bao trùm, khiến cho người ta chỉ cần nhìn qua cũng có thể cảm nhận được sự khủng bố của thành phố này.
“Nơi này vừa nhìn liền biết nhất định không phải là nơi tốt đẹp gì." Ông lão cười khổ một tiếng: “Sợ rằng là cửu tử nhất sinh."
vietwriter.vn
Hạ Vi cũng gật gật đầu, lúc trước chưa được tận mắt chứng kiến, lúc này nhìn thấy mới đột nhiên phát hiện ra rằng, hóa ra người phụ nữ kia nói rằng trước giờ chưa từng có ai có thể đi ra khỏi đây cũng không phải chỉ là lời để hù dọa người ta như trong tưởng tượng, mà càng giống như là một lời nói thật.
"Có chút khó giải quyết rồi đây.” Ngay cả Xuyên, Sơn Giáp tính tình tương đối hung hãn cũng hoàn
toàn thay đổi suy nghĩ lúc trước: “Không biết tại sao, vừa đến nơi này ta liền cảm thấy vô cùng áp lực."
Hàn Tam Thiên khẽ cười, tất cả những điều này đều nằm trong dự đoán của anh, nhưng anh cũng phải thừa nhận rằng, âm lãnh và sát khí ở đây hung mãnh hơn nhiều so với tưởng tượng của anh.
“Binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn." Hàn Tam Thiên mỉm cười, phất tay một cái: “Cho dù bọn chúng là Diêm La hay là tiểu quỷ, đến đã đến rồi, trước sau gì cũng sẽ phải chạm mặt.”
1
"Vào thành"
Câu nói của Hàn Tam Thiên vừa dứt, cả năm người chính thức lên đường đi vào thành.
Mà gần như cùng lúc khi năm người khởi hành đi vào trong thành, bên trong luồng cát bay mù mịt, một vài thân ảnh kỳ quái ẩn mình trong bóng tối nhanh chóng theo sau họ, chớp mắt đã tiến vào
thành......
"A!"
"Hô!"
“Hắc hắc!"
Cách bên trong thành càng ngày càng gần thì những thanh âm kỳ quái càng không ngừng vang
lên, liên tục truyền vào tai mọi người.
Có tiếng khóc, tiếng la hét, tiếng xích sắt, tiếng búa và cả những tiếng cười dữ tợn.
Đủ loại âm thanh tụ lại khiến cho người ta rùng
mình, không rét mà run.
“Cộp!"
Khi chân trái của Hàn Tam Thiên đặt xuống nền đất tương đối ẩm ướt và cứng rắn thì cũng chính là lúc năm người chính thức bước chân vào địa bàn của
Ma Vân Quỷ Thành.
Khi chân phải bước vào, những loại âm thanh như tiếng ma khóc sói trụ trong nháy mắt đột ngột dừng
lại.
Con đường trước mặt rất rộng cũng rất dài, nhưng nhìn thoáng qua lại không thấy bất kỳ sinh vật sống nào, khung cảnh vô cùng xƠ xác tiêu điều.
Cát đỏ bao trùm, hoang vắng thê lương.
Nhưng khi Hàn Tam Thiên khẽ nhấc chân trái lên,
bàn chân phải chịu mọi lực của anh hơi lún xuống,
mặt đất bên cạnh giày vang lên tiếng ùng ục, thậm chí còn có dấu vết của chất lỏng màu đen đỏ từ mặt đất trực tiếp thấm vào.
Mấy người lập tức vội vàng cúi đầu xuống nhìn, cảm giác được một mùi hôi thối đang bốc lên.
"Đây là cái gì?" Hạ Vi hơi nhíu mày, bối rối hỏi: "Nước cống sao?"
Chỉ là, bên trong và bên ngoài bức tường thành dường như hoàn toàn là hai thế giới khác nhau.
Bầu trời đỏ rực màu máu vô cùng thấp, tạo cho người ta một loại cảm giác có chút áp lực và ngột
vietwriter.vn
ngạt, cuồng phong bạo động kéo theo cát bay đỏ rực, khiến cho thế giới vốn đã quái dị lại càng thêm kỳ quái.
“Phía trước chính là Ma Vân Quỷ Thành." Người phụ
nữ nói một câu.
Ngước mắt lên nhìn, miễn cưỡng xuyên thấu qua bãi cát loáng thoáng có thể nhìn thấy phía trước có từng trận từng trận mây đen bao trùm, khiến cho người ta chỉ cần nhìn qua cũng có thể cảm nhận được sự khủng bố của thành phố này.
“Nơi này vừa nhìn liền biết nhất định không phải là nơi tốt đẹp gì." Ông lão cười khổ một tiếng: “Sợ rằng là cửu tử nhất sinh."
vietwriter.vn
Hạ Vi cũng gật gật đầu, lúc trước chưa được tận mắt chứng kiến, lúc này nhìn thấy mới đột nhiên phát hiện ra rằng, hóa ra người phụ nữ kia nói rằng trước giờ chưa từng có ai có thể đi ra khỏi đây cũng không phải chỉ là lời để hù dọa người ta như trong tưởng tượng, mà càng giống như là một lời nói thật.
"Có chút khó giải quyết rồi đây.” Ngay cả Xuyên, Sơn Giáp tính tình tương đối hung hãn cũng hoàn
toàn thay đổi suy nghĩ lúc trước: “Không biết tại sao, vừa đến nơi này ta liền cảm thấy vô cùng áp lực."
Hàn Tam Thiên khẽ cười, tất cả những điều này đều nằm trong dự đoán của anh, nhưng anh cũng phải thừa nhận rằng, âm lãnh và sát khí ở đây hung mãnh hơn nhiều so với tưởng tượng của anh.
“Binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn." Hàn Tam Thiên mỉm cười, phất tay một cái: “Cho dù bọn chúng là Diêm La hay là tiểu quỷ, đến đã đến rồi, trước sau gì cũng sẽ phải chạm mặt.”
1
"Vào thành"
Câu nói của Hàn Tam Thiên vừa dứt, cả năm người chính thức lên đường đi vào thành.
Mà gần như cùng lúc khi năm người khởi hành đi vào trong thành, bên trong luồng cát bay mù mịt, một vài thân ảnh kỳ quái ẩn mình trong bóng tối nhanh chóng theo sau họ, chớp mắt đã tiến vào
thành......
"A!"
"Hô!"
“Hắc hắc!"
Cách bên trong thành càng ngày càng gần thì những thanh âm kỳ quái càng không ngừng vang
lên, liên tục truyền vào tai mọi người.
Có tiếng khóc, tiếng la hét, tiếng xích sắt, tiếng búa và cả những tiếng cười dữ tợn.
Đủ loại âm thanh tụ lại khiến cho người ta rùng
mình, không rét mà run.
“Cộp!"
Khi chân trái của Hàn Tam Thiên đặt xuống nền đất tương đối ẩm ướt và cứng rắn thì cũng chính là lúc năm người chính thức bước chân vào địa bàn của
Ma Vân Quỷ Thành.
Khi chân phải bước vào, những loại âm thanh như tiếng ma khóc sói trụ trong nháy mắt đột ngột dừng
lại.
Con đường trước mặt rất rộng cũng rất dài, nhưng nhìn thoáng qua lại không thấy bất kỳ sinh vật sống nào, khung cảnh vô cùng xƠ xác tiêu điều.
Cát đỏ bao trùm, hoang vắng thê lương.
Nhưng khi Hàn Tam Thiên khẽ nhấc chân trái lên,
bàn chân phải chịu mọi lực của anh hơi lún xuống,
mặt đất bên cạnh giày vang lên tiếng ùng ục, thậm chí còn có dấu vết của chất lỏng màu đen đỏ từ mặt đất trực tiếp thấm vào.
Mấy người lập tức vội vàng cúi đầu xuống nhìn, cảm giác được một mùi hôi thối đang bốc lên.
"Đây là cái gì?" Hạ Vi hơi nhíu mày, bối rối hỏi: "Nước cống sao?"