Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3448
Đây là một không gian vô cùng khổng lồ, khác hẳn
với những vách tường thịt khi nãy, những vách tường thịt ở đây hầu hết đều là những bức tường đá giống như đá than chì, chỉ cần nhìn bề ngoài liên biết cứng đến nỗi không thể nào phá hủy được.
vietwriter.vn
Trên đá than chì dính vô số chất lỏng nhơn nhớt
màu xanh lá cây.
“Bốp!”
Một giọt chất lỏng rơi xuống đất, vừa vặn rơi xuống những vụn băng vừa tách ra khỏi chân Hàn Tam
Thiên, chỉ nghe một âm thanh xèo xèo đột nhiên
vang lên, trên vụn băng toát ra một làn khói nhẹ rồi tan thành một vũng nước sôi.
vietwriter.vn
Hàn Tam Thiên cau mày, trầm tư suy nghĩ.
Chất lỏng màu xanh lá cây nằm trong dạ dày của con cá khổng lồ này chắc hẳn là dịch dạ dày dùng ăn mòn và tiêu hóa thức ăn.
Nghĩ đến đây, Hàn Tam Thiên vội vàng thúc giục chân khí.
Mà gần như cùng lúc đó, toàn bộ mặt đất đột nhiên chảy ra rất nhiều chất lỏng màu xanh lá cây.
Hàn Tam Thiên vừa cẩn thận đề phòng chất lỏng chảy từ trên xuống vừa trực tiếp phi thân bay lên không trung, anh đưa mắt nhìn xuống dưới chân, lúc này bên dưới tràn ngập đều là chất lỏng màu xanh biếc, căn bản không thể nào hạ chân xuống.
“Chết tiệt!" Hàn Tam Thiên thấp giọng mắng một câu, sau đó ngước mắt nhìn lên, trên đỉnh đầu cũng đồng dạng là chất lỏng màu xanh biếc, bất cứ lúc nào cũng có thể chảy xuống.
Như vậy lại càng khó khăn hơn.
Lên không được xuống cũng không xong, cứ mãi lơ lửng trên không trung như thế này hiển nhiên cũng không phải là cách.
Hơn nữa, cùng với sự xuất hiện của những chất
lỏng xanh biếc này, toàn bộ không gian cũng bắt
đầu tràn ngập một loại khí vô cùng khó ngửi.
Mặc dù độc tính của những loại khí này đối với Hàn
Tam Thiên căn bản không là gì, nhưng cứ mãi hôi
thối không có điểm dừng như thế này khiến cho da
dày anh bốc lên từng trận quay cuồng.
Hơn nữa, nếu như Hàn Tam Thiên đoán không sai thì những khí này hẳn là cũng giống như chất lỏng kia, tràn ngập tính ăn mòn.
Phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt.
Nếu không, theo thời gian ngày càng dài, Hàn Tam Thiên cũng không biết liệu mình sẽ bị hun chết hay
là bị ăn mòn sạch sẽ.
Nhưng lỗ hổng phía trước gần như đã bị đóng lại, lỗ hổng phía dưới cũng bị chất lỏng màu xanh lá cây bao phủ hoàn toàn, hơn nữa không biết có phải trực tiếp đóng lại giống như phía trước hay không, vậy
nên có thể nói rằng, cả hai cửa ra gần như đã bị bịt kín.
Chỉ có một khả năng duy nhất, đó là phá vỡ bức
tường thịt mà ra.
Nghĩ đến đây, Hàn Tam Thiên lập tức bay đến bên cạnh bức tường thịt màu xanh xám rồi cẩn thận quan sát từ trên xuống dưới, cũng không cần thử, chỉ cần quan sát kỹ lưỡng ở cự ly gần đã khiến cho anh gần như muốn hoàn toàn từ bỏ ý định này.
Đây hoàn toàn là một bức tường đá thép, hơn nữa qua khe hở phía trên mơ hồ có thể thấy được độ dày của nó cũng vô cùng lớn, cái thứ chết tiệt này nếu nói nó là một ngọn núi sắt đá thép chắn trước mặt Hàn Tam Thiên thì anh cũng tuyệt đối không
nghi ngờ gì.
Mà tệ hơn nữa là kiếm ngọc lúc trước đã dùng để cứu ông lão, trước khi bị nuốt chửng Hàn Tam Thiên căn bản không kịp thu hồi lại, vậy nên bây giờ anh cũng không có công cụ gì để thử độ mạnh của bức tường thịt này.
Buồn bực thở dài một tiếng, thần thức của Hàn Tam Thiên tiến vào trong không gian trữ vật cố gắng tìm kiếm một vũ khí thuận tay trong số tứ long chi bảo
ban đầu để dùng tạm.
với những vách tường thịt khi nãy, những vách tường thịt ở đây hầu hết đều là những bức tường đá giống như đá than chì, chỉ cần nhìn bề ngoài liên biết cứng đến nỗi không thể nào phá hủy được.
vietwriter.vn
Trên đá than chì dính vô số chất lỏng nhơn nhớt
màu xanh lá cây.
“Bốp!”
Một giọt chất lỏng rơi xuống đất, vừa vặn rơi xuống những vụn băng vừa tách ra khỏi chân Hàn Tam
Thiên, chỉ nghe một âm thanh xèo xèo đột nhiên
vang lên, trên vụn băng toát ra một làn khói nhẹ rồi tan thành một vũng nước sôi.
vietwriter.vn
Hàn Tam Thiên cau mày, trầm tư suy nghĩ.
Chất lỏng màu xanh lá cây nằm trong dạ dày của con cá khổng lồ này chắc hẳn là dịch dạ dày dùng ăn mòn và tiêu hóa thức ăn.
Nghĩ đến đây, Hàn Tam Thiên vội vàng thúc giục chân khí.
Mà gần như cùng lúc đó, toàn bộ mặt đất đột nhiên chảy ra rất nhiều chất lỏng màu xanh lá cây.
Hàn Tam Thiên vừa cẩn thận đề phòng chất lỏng chảy từ trên xuống vừa trực tiếp phi thân bay lên không trung, anh đưa mắt nhìn xuống dưới chân, lúc này bên dưới tràn ngập đều là chất lỏng màu xanh biếc, căn bản không thể nào hạ chân xuống.
“Chết tiệt!" Hàn Tam Thiên thấp giọng mắng một câu, sau đó ngước mắt nhìn lên, trên đỉnh đầu cũng đồng dạng là chất lỏng màu xanh biếc, bất cứ lúc nào cũng có thể chảy xuống.
Như vậy lại càng khó khăn hơn.
Lên không được xuống cũng không xong, cứ mãi lơ lửng trên không trung như thế này hiển nhiên cũng không phải là cách.
Hơn nữa, cùng với sự xuất hiện của những chất
lỏng xanh biếc này, toàn bộ không gian cũng bắt
đầu tràn ngập một loại khí vô cùng khó ngửi.
Mặc dù độc tính của những loại khí này đối với Hàn
Tam Thiên căn bản không là gì, nhưng cứ mãi hôi
thối không có điểm dừng như thế này khiến cho da
dày anh bốc lên từng trận quay cuồng.
Hơn nữa, nếu như Hàn Tam Thiên đoán không sai thì những khí này hẳn là cũng giống như chất lỏng kia, tràn ngập tính ăn mòn.
Phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt.
Nếu không, theo thời gian ngày càng dài, Hàn Tam Thiên cũng không biết liệu mình sẽ bị hun chết hay
là bị ăn mòn sạch sẽ.
Nhưng lỗ hổng phía trước gần như đã bị đóng lại, lỗ hổng phía dưới cũng bị chất lỏng màu xanh lá cây bao phủ hoàn toàn, hơn nữa không biết có phải trực tiếp đóng lại giống như phía trước hay không, vậy
nên có thể nói rằng, cả hai cửa ra gần như đã bị bịt kín.
Chỉ có một khả năng duy nhất, đó là phá vỡ bức
tường thịt mà ra.
Nghĩ đến đây, Hàn Tam Thiên lập tức bay đến bên cạnh bức tường thịt màu xanh xám rồi cẩn thận quan sát từ trên xuống dưới, cũng không cần thử, chỉ cần quan sát kỹ lưỡng ở cự ly gần đã khiến cho anh gần như muốn hoàn toàn từ bỏ ý định này.
Đây hoàn toàn là một bức tường đá thép, hơn nữa qua khe hở phía trên mơ hồ có thể thấy được độ dày của nó cũng vô cùng lớn, cái thứ chết tiệt này nếu nói nó là một ngọn núi sắt đá thép chắn trước mặt Hàn Tam Thiên thì anh cũng tuyệt đối không
nghi ngờ gì.
Mà tệ hơn nữa là kiếm ngọc lúc trước đã dùng để cứu ông lão, trước khi bị nuốt chửng Hàn Tam Thiên căn bản không kịp thu hồi lại, vậy nên bây giờ anh cũng không có công cụ gì để thử độ mạnh của bức tường thịt này.
Buồn bực thở dài một tiếng, thần thức của Hàn Tam Thiên tiến vào trong không gian trữ vật cố gắng tìm kiếm một vũ khí thuận tay trong số tứ long chi bảo
ban đầu để dùng tạm.
Bình luận facebook