Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3105 "Đó chính là chết, đúng không?"
Nhưng giấu ở bên trong khuôn mặt đen như than là một đôi như mắt ưng sáng ngời có thần
Tên âm hiểm kia rõ ràng sững sờ, nhưng hắn lập tức nhẹ nhàng cười lạnh một tiếng: "Hàn Tam Thiên người ở Trung Nguyên thì khiếp sợ, chạy đến hoang mạc chi giới chúng ta lại đột nhiên lắc mình biến hoá trở thành Bằng Thần, một trận chiến ở nhà họ Phương ở Hoang Mạc Chi Thành kinh hãi quần hùng, khách khứa của nhà họ Phương gần như là hội tụ của cao thủ nổi danh trong toàn bộ hoang mạc chi giới lại bị ngươi ép đến không cách nào hoàn thủ, ngay cả thốt lên một tiếng cũng không dám."
Nói đến đây, tên âm hiểm kia chậc chậc cười một tiếng, nói: "Ngươi nói xem, một cao thủ tuyệt thế như vậy, thật sự sẽ bị
đồng giáp sắt thi nho nhỏ của ta làm tổn thương đơn giản như vậy sao?"
Hắn bất đắc dĩ lắc đầu: "Ngươi còn sống dù là ngoài dự liệu nhưng cũng nằm bên trong dự tính."
Hàn Tam Thiên cười khẩy: "Nếu người đã liệu sự như thần như thế, vậy bây giờ lại dự đoán tiếp đi, như thế nào?"
Nghe Hàn Tam Thiên nói, tên âm hiểm kia khẽ ngẩng đầu, một đôi mắt chăm chú nhìn. chằm chằm Hàn Tam Thiên, trên mặt lại không sợ hãi chút nào, thậm chí bên trong ánh mắt vẫn mang theo một tia khiêu khích.
"Ngươi muốn ta đoán cái gì?" Hắn cười hắc hắc...
Hàn Tam Thiên cười cười: "Dĩ nhiên là dự đoán sinh tử của ngươi."
Tuy là cười, nhưng câu nói lại như là chủy thủ đâm vào lòng người. Nếu là người bình thường thì chỉ sợ đã toát mồ hôi lạnh tại chỗ.
Nhưng tên âm hiểm ở trước mắt này lại không phải như thế, nghe Hàn Tam Thiên nói, hắn chỉ tà tà cười một tiếng: "Tốt, nếu Hàn đại hiệp cho mời, lão phu không dám thất lễ."
Nói xong, hắn nhẹ nhàng nhấc lên cánh tay bằng xương như que củi, bấm ngón tay, sau
đó giả vờ giả vịt lắc đầu, lắc lắc đầu, lại nghiệm mặt nhìn về phía Hàn Tam Thiên, chép miệng: "Chiếu theo thiên tượng hôm nay, theo ấn đường của lão phu, Hàn đại hiệp, lão phu gặp đại hung, sợ là kết quả chỉ có một."
"Đó chính là chết, đúng không?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu, lão già, ngươi cũng thức thời.
"Đã biết kết quả, người chọn đi, là ta tiễn ngươi lên đường hay là chính người tự kết thúc bản thân?"
"Hàn đại hiệp, con thỏ trước khi chết còn phải cắn người giãy giụa, lão phu tốt xấu gì cũng coi như tu hành ngàn năm mà cuối cùng cũng có hôm nay, nếu như tự kết thúc bản thân như thế, chẳng phải là chôn vùi ngàn năm đạo hạnh của mình, cũng vũ nhục Hàn đại hiệp ngài rồi sao?"
"Sa mạc không có nước, sau khi lão phu lên. đường, cái tay này vẫn chưa được tẩy rửa, cho nên vẫn phải làm phiền Hàn thiếu hiệp nhiều hơn."
Vừa mới nói xong, tên ngốc này tà tà bật cười.
Vừa mới nói xong, trong tay Hàn Tam Thiên khẽ động, thiên hỏa nguyệt luân trong nháy mắt tách ra thành sức mạnh lam đỏ cường đại, thuyền hoa đã đi xa, huống hồ, mặc dù Hàn Tam Thiên từ bên trong đại hóa xông ra, nhưng cũng không có nghĩa là anh hoàn toàn không có việc gì.
Lực xung kích nổ tung tăng thêm nhiệt độ cao cực độ, thân thể Hàn Tam Thiên cũng bị trọng thương, cho dù được Ngũ Hành Thần Thạch và hỗn độn chi khí điều tức ngắn ngủi, nhưng dù sao tổng thể mà nói thì thương thế vẫn cần nhu cầu trị liệu cấp bách, lại thêm thời gian dài như thế, thuyền hoa đã di chuyển rất xa, ở bên trong hoang mac chi giới nhiệt độ cao thế này, kéo thân
thể thụ thương lặn lội đường xa, cho dù không có những địch nhân khác tập kích, chỉ là hạn hán và nhiệt độ cao cũng sẽ khiến cho Hàn Tam Thiên triệt để xong rồi.
Cho nên, trước mắt nhất định phải tốc chiến tốc thắng, không lãng phí bất kỳ chút thời gian nào.
Theo Hàn Tam Thiên vận lực, hào quang của thiên hỏa nguyệt luân càng phát ra khổng lồ, uy lực cũng đột nhiên hội tụ, không khí xung quanh cũng vì vậy mà điên cuồng run rẩy.
Tên âm hiểm kia cũng tà ác cười một tiếng,
phất tay, hắc khí quấn quanh, rất nhanh sau đó dưới chân chạm đất, mạnh đứng thẳng người.
Mặt đất dưới chân lập tức rạn nứt, trong tay. tên âm hiểm kia cũng đột nhiên khẽ động, hắc khí trong tay hóa thành một quả cầu lớn, ầm vang bay thẳng đến Hàn Tam Thiên.
Mà thiên hỏa nguyệt luân cũng đang dưới sự điều khiển của Hàn Tam Thiên ẩn ẩn chờ phân phó.
"Phá."
Tên âm hiểm kia rõ ràng sững sờ, nhưng hắn lập tức nhẹ nhàng cười lạnh một tiếng: "Hàn Tam Thiên người ở Trung Nguyên thì khiếp sợ, chạy đến hoang mạc chi giới chúng ta lại đột nhiên lắc mình biến hoá trở thành Bằng Thần, một trận chiến ở nhà họ Phương ở Hoang Mạc Chi Thành kinh hãi quần hùng, khách khứa của nhà họ Phương gần như là hội tụ của cao thủ nổi danh trong toàn bộ hoang mạc chi giới lại bị ngươi ép đến không cách nào hoàn thủ, ngay cả thốt lên một tiếng cũng không dám."
Nói đến đây, tên âm hiểm kia chậc chậc cười một tiếng, nói: "Ngươi nói xem, một cao thủ tuyệt thế như vậy, thật sự sẽ bị
đồng giáp sắt thi nho nhỏ của ta làm tổn thương đơn giản như vậy sao?"
Hắn bất đắc dĩ lắc đầu: "Ngươi còn sống dù là ngoài dự liệu nhưng cũng nằm bên trong dự tính."
Hàn Tam Thiên cười khẩy: "Nếu người đã liệu sự như thần như thế, vậy bây giờ lại dự đoán tiếp đi, như thế nào?"
Nghe Hàn Tam Thiên nói, tên âm hiểm kia khẽ ngẩng đầu, một đôi mắt chăm chú nhìn. chằm chằm Hàn Tam Thiên, trên mặt lại không sợ hãi chút nào, thậm chí bên trong ánh mắt vẫn mang theo một tia khiêu khích.
"Ngươi muốn ta đoán cái gì?" Hắn cười hắc hắc...
Hàn Tam Thiên cười cười: "Dĩ nhiên là dự đoán sinh tử của ngươi."
Tuy là cười, nhưng câu nói lại như là chủy thủ đâm vào lòng người. Nếu là người bình thường thì chỉ sợ đã toát mồ hôi lạnh tại chỗ.
Nhưng tên âm hiểm ở trước mắt này lại không phải như thế, nghe Hàn Tam Thiên nói, hắn chỉ tà tà cười một tiếng: "Tốt, nếu Hàn đại hiệp cho mời, lão phu không dám thất lễ."
Nói xong, hắn nhẹ nhàng nhấc lên cánh tay bằng xương như que củi, bấm ngón tay, sau
đó giả vờ giả vịt lắc đầu, lắc lắc đầu, lại nghiệm mặt nhìn về phía Hàn Tam Thiên, chép miệng: "Chiếu theo thiên tượng hôm nay, theo ấn đường của lão phu, Hàn đại hiệp, lão phu gặp đại hung, sợ là kết quả chỉ có một."
"Đó chính là chết, đúng không?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu, lão già, ngươi cũng thức thời.
"Đã biết kết quả, người chọn đi, là ta tiễn ngươi lên đường hay là chính người tự kết thúc bản thân?"
"Hàn đại hiệp, con thỏ trước khi chết còn phải cắn người giãy giụa, lão phu tốt xấu gì cũng coi như tu hành ngàn năm mà cuối cùng cũng có hôm nay, nếu như tự kết thúc bản thân như thế, chẳng phải là chôn vùi ngàn năm đạo hạnh của mình, cũng vũ nhục Hàn đại hiệp ngài rồi sao?"
"Sa mạc không có nước, sau khi lão phu lên. đường, cái tay này vẫn chưa được tẩy rửa, cho nên vẫn phải làm phiền Hàn thiếu hiệp nhiều hơn."
Vừa mới nói xong, tên ngốc này tà tà bật cười.
Vừa mới nói xong, trong tay Hàn Tam Thiên khẽ động, thiên hỏa nguyệt luân trong nháy mắt tách ra thành sức mạnh lam đỏ cường đại, thuyền hoa đã đi xa, huống hồ, mặc dù Hàn Tam Thiên từ bên trong đại hóa xông ra, nhưng cũng không có nghĩa là anh hoàn toàn không có việc gì.
Lực xung kích nổ tung tăng thêm nhiệt độ cao cực độ, thân thể Hàn Tam Thiên cũng bị trọng thương, cho dù được Ngũ Hành Thần Thạch và hỗn độn chi khí điều tức ngắn ngủi, nhưng dù sao tổng thể mà nói thì thương thế vẫn cần nhu cầu trị liệu cấp bách, lại thêm thời gian dài như thế, thuyền hoa đã di chuyển rất xa, ở bên trong hoang mac chi giới nhiệt độ cao thế này, kéo thân
thể thụ thương lặn lội đường xa, cho dù không có những địch nhân khác tập kích, chỉ là hạn hán và nhiệt độ cao cũng sẽ khiến cho Hàn Tam Thiên triệt để xong rồi.
Cho nên, trước mắt nhất định phải tốc chiến tốc thắng, không lãng phí bất kỳ chút thời gian nào.
Theo Hàn Tam Thiên vận lực, hào quang của thiên hỏa nguyệt luân càng phát ra khổng lồ, uy lực cũng đột nhiên hội tụ, không khí xung quanh cũng vì vậy mà điên cuồng run rẩy.
Tên âm hiểm kia cũng tà ác cười một tiếng,
phất tay, hắc khí quấn quanh, rất nhanh sau đó dưới chân chạm đất, mạnh đứng thẳng người.
Mặt đất dưới chân lập tức rạn nứt, trong tay. tên âm hiểm kia cũng đột nhiên khẽ động, hắc khí trong tay hóa thành một quả cầu lớn, ầm vang bay thẳng đến Hàn Tam Thiên.
Mà thiên hỏa nguyệt luân cũng đang dưới sự điều khiển của Hàn Tam Thiên ẩn ẩn chờ phân phó.
"Phá."