Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3099 Không có khả năng.
Đây là trò quỷ quái gì?
Toàn thân quái trùng ngàn chân còn có áo giáp kiên cố, cũng có thể lý giải, nhưng những người kia chỉ mặc áo đen bên ngoài,
hoàn toàn là trang bị nhẹ nhàng, như thế nào có thể gánh chịu được?
Ngay khi Hàn Tam Thiên xuất thần, phía sau quái trùng ngàn chân đã giết tới.
Cho dù Hàn Tam Thiên vội vàng ngăn cản, nhưng con quái vật này có hình thể thực tế to lớn, cho dù ngăn cản được công kích của nó, nhưng lực lượng cường đại mang theo quán tính vẫn khiến cả người Hàn Tam Thiên không khỏi liền lùi mấy bước, cánh tay bên phải bị đụng trúng ẩn ẩn run lên.
Lực lượng quỷ quái gì đây?
Mắt thấy Hàn Tam Thiên bị đụng trúng, mười mấy người áo đen trong mắt lập tức hiện lên một tia ánh sáng lạnh, một giây sau, đột nhiên cùng nhau liên tiếp lần nữa tấn công Hàn Tam Thiên.
Song phương lần nữa lao vào trong chiến đấu, trong lúc nhất thời khói bụi nổi lên bốn phía, cát vàng không ngừng cuồn cuộn.
Đám người này đao thương bất nhập, nếu như không tìm được phương pháp phá địch, với nhiệt độ lúc này mà nói, đã mất đi ngọc bằng châu, thể lực của Hàn Tam Thiên sẽ dần dần bị tiêu hao theo thời gian.
Nhưng điều khiến anh khó có thể lý giải được chính là những tên này có thân pháp cấp tốc, phối hợp cực kỳ có nhịp độ, gần như là không có sơ hở chút nào.
Con mẹ nó, chuyện này nên làm thế nào cho phải?
Hàn Tam Thiên phiền muộn vô cùng, chẳng qua trong tay vẫn cầm thiên hỏa nguyệt luân lên, phối hợp ngọc kiểm đánh ra bảy mười hai lộ thần nhanh chóng ngăn cản.
Trong đêm hoang mạc, một người đấu quần hùng, đao quang kiếm ảnh, chuyển động liên hồi, cát vàng bay cuồn cuộn.
Mặc dù Hàn Tam Thiên công kích mạnh mẽ, nhưng bất đắc dĩ là đám người này giống như huyết ngưu, căn bản lông tóc không tổn thương, một bên khác, mấy chục người không chỉ không cách nào ngăn cản công kích của Hàn Tam Thiên, thậm chí ngay cả tiến công cũng căn bản không sờ tới Hàn Tam Thiên, nhưng cũng đúng như đã nói phía trước, dựa vào phòng ngự không biết xấu hổ và hoàn toàn tiến công không muốn sống, từ bỏ phòng thủ thì Hàn Tam Thiên cũng khiến đám cao thủ này đau đầu vạn phần, mệt mỏi chống đỡ một thời gian.
Theo thời gian không ngừng chuyển dời, mồ hôi trên thân Hàn Tam Thiên như hạt đâu, thân thể cũng bởi vì hoạt động manh
mà bắt đầu một dần, thể lực cũng không ngừng xói mòn, vào lúc này chân giẫm lên cát như sắt được nấu qua ở trong nồi, cách một lớp giày thật dày đều có thể cảm nhận cát vô cùng nóng.
Nhưng khi nhìn qua đối diện, đám người này lại tựa hồ như không biết nóng bức, không biết mệt mỏi, vẫn hung mãnh vô cùng.
Không có khả năng.
Cho dù là người trong hoang mạc chi giới,
Hàn Tam Thiên cũng vô cùng hiểu rõ, bọn hắn chỉ là có thể chịu nhiệt mà không phải
không sợ nóng, nếu không phía trên thuyền. hoa cần gì phải bỏ tiểu ngọc bằng châu? Cần gì phải tôn thờ một Băng Thần và ngọc bằng châu?
Nhưng đám người trước mắt này. ..
Là chuyện thế nào?
Ngay khi Hàn Tam Thiên mê mang, đột nhiên hai mắt của anh có chút co rụt lại, lấy lui làm tiến, thình lình có một ý nghĩ mới lạ...
Nếu tấn công theo cách bình thường không được, vậy thì dùng đến pháp thuật.
Nghĩ tới đây, Hàn Tam Thiên tăng tốc lui bước chân, sau mấy bước liền trực tiếp bay ngược đến giữa không trung, hai tay run một cái, thiên hỏa nguyệt luân lập tức từ bên trong ngọc kiếm bay ra, hóa thành hỏa long và làm phượng, đột nhiên nhào xuống dưới.
Một rồng một phương, một hóa một điện, uy lực phá thiên.
Toàn thân quái trùng ngàn chân còn có áo giáp kiên cố, cũng có thể lý giải, nhưng những người kia chỉ mặc áo đen bên ngoài,
hoàn toàn là trang bị nhẹ nhàng, như thế nào có thể gánh chịu được?
Ngay khi Hàn Tam Thiên xuất thần, phía sau quái trùng ngàn chân đã giết tới.
Cho dù Hàn Tam Thiên vội vàng ngăn cản, nhưng con quái vật này có hình thể thực tế to lớn, cho dù ngăn cản được công kích của nó, nhưng lực lượng cường đại mang theo quán tính vẫn khiến cả người Hàn Tam Thiên không khỏi liền lùi mấy bước, cánh tay bên phải bị đụng trúng ẩn ẩn run lên.
Lực lượng quỷ quái gì đây?
Mắt thấy Hàn Tam Thiên bị đụng trúng, mười mấy người áo đen trong mắt lập tức hiện lên một tia ánh sáng lạnh, một giây sau, đột nhiên cùng nhau liên tiếp lần nữa tấn công Hàn Tam Thiên.
Song phương lần nữa lao vào trong chiến đấu, trong lúc nhất thời khói bụi nổi lên bốn phía, cát vàng không ngừng cuồn cuộn.
Đám người này đao thương bất nhập, nếu như không tìm được phương pháp phá địch, với nhiệt độ lúc này mà nói, đã mất đi ngọc bằng châu, thể lực của Hàn Tam Thiên sẽ dần dần bị tiêu hao theo thời gian.
Nhưng điều khiến anh khó có thể lý giải được chính là những tên này có thân pháp cấp tốc, phối hợp cực kỳ có nhịp độ, gần như là không có sơ hở chút nào.
Con mẹ nó, chuyện này nên làm thế nào cho phải?
Hàn Tam Thiên phiền muộn vô cùng, chẳng qua trong tay vẫn cầm thiên hỏa nguyệt luân lên, phối hợp ngọc kiểm đánh ra bảy mười hai lộ thần nhanh chóng ngăn cản.
Trong đêm hoang mạc, một người đấu quần hùng, đao quang kiếm ảnh, chuyển động liên hồi, cát vàng bay cuồn cuộn.
Mặc dù Hàn Tam Thiên công kích mạnh mẽ, nhưng bất đắc dĩ là đám người này giống như huyết ngưu, căn bản lông tóc không tổn thương, một bên khác, mấy chục người không chỉ không cách nào ngăn cản công kích của Hàn Tam Thiên, thậm chí ngay cả tiến công cũng căn bản không sờ tới Hàn Tam Thiên, nhưng cũng đúng như đã nói phía trước, dựa vào phòng ngự không biết xấu hổ và hoàn toàn tiến công không muốn sống, từ bỏ phòng thủ thì Hàn Tam Thiên cũng khiến đám cao thủ này đau đầu vạn phần, mệt mỏi chống đỡ một thời gian.
Theo thời gian không ngừng chuyển dời, mồ hôi trên thân Hàn Tam Thiên như hạt đâu, thân thể cũng bởi vì hoạt động manh
mà bắt đầu một dần, thể lực cũng không ngừng xói mòn, vào lúc này chân giẫm lên cát như sắt được nấu qua ở trong nồi, cách một lớp giày thật dày đều có thể cảm nhận cát vô cùng nóng.
Nhưng khi nhìn qua đối diện, đám người này lại tựa hồ như không biết nóng bức, không biết mệt mỏi, vẫn hung mãnh vô cùng.
Không có khả năng.
Cho dù là người trong hoang mạc chi giới,
Hàn Tam Thiên cũng vô cùng hiểu rõ, bọn hắn chỉ là có thể chịu nhiệt mà không phải
không sợ nóng, nếu không phía trên thuyền. hoa cần gì phải bỏ tiểu ngọc bằng châu? Cần gì phải tôn thờ một Băng Thần và ngọc bằng châu?
Nhưng đám người trước mắt này. ..
Là chuyện thế nào?
Ngay khi Hàn Tam Thiên mê mang, đột nhiên hai mắt của anh có chút co rụt lại, lấy lui làm tiến, thình lình có một ý nghĩ mới lạ...
Nếu tấn công theo cách bình thường không được, vậy thì dùng đến pháp thuật.
Nghĩ tới đây, Hàn Tam Thiên tăng tốc lui bước chân, sau mấy bước liền trực tiếp bay ngược đến giữa không trung, hai tay run một cái, thiên hỏa nguyệt luân lập tức từ bên trong ngọc kiếm bay ra, hóa thành hỏa long và làm phượng, đột nhiên nhào xuống dưới.
Một rồng một phương, một hóa một điện, uy lực phá thiên.
Bình luận facebook