Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2955 Biến thái.
Hoặc là nó sẽ giống như thần nhan châu, trực tiếp bộc phát, hoặc là, đá chìm đáy biển, tất cả hỗn độn chi lực cũng hóa thành bánh bao thịt chọi vào chó, triệt để mất đi cơ hội lật bàn, chỉ có thể bị thiêu đốt chết
tưới.
"Thiên hạ giai đồng, chỉ bằng bốn chữ này, ta đánh cược một lần." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng cắn răng nói.
Vừa mới nói xong, Hàn Tam Thiên không còn nói nhảm, trong tay đột nhiên khẽ động, tay trái vẫn chiếu cố Ngũ Hành Thần Thạch như cũ, tay phải đột nhiên hội tụ một cỗ lực lượng, trực tiếp đánh vào bên trong ngọc bằng châu.
"Hỏng bét."
Trong lòng Hàn Tam Thiên chợt lạnh, nhịn không được phiền muộn mà nói.
Con nẹ nó, như vậy là không được rồi sao?
Thậm chí một chút xíu tiếng vọng cũng không có?
Phiền muộn, thật sự quá phiền muộn.
Nhưng ngay khi Hàn Tam Thiên đang buồn bực, đột nhiên, bên trên ngọc bằng châu nho nhỏ không có bất kỳ phản ứng gì nữa, ngay cả hơi lạnh nhàn nhạt lúc này cũng hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.
Hàn Tam Thiên thật sự rất buồn bực, đây là chuyện gì? Không chỉ không đại bạo, thậm
chí ngay cả ngọc bằng châu cũng đột nhiên mất đi tác dụng lúc trước của nó rồi?
Không phải chứ?
Xui xẻo như vậy sao?
Bỗng nhiên, một tiếng vang thật lớn đánh tới, ngay sau đó, ngọc bằng châu vốn đã không có bất kỳ phản ứng nào lại đột nhiên dâng trào ra một cỗ hơi lạnh to lớn.
Từ chính giữa ra đến bên ngoài, hoàn toàn
nổ tung.
Toàn bộ chí tôn chi hỏa đột nhiên run run...
"Cái gì?"
12
Bên ngoài, Lưu Đào đang dùng lực gia trì ngọn lửa đột nhiên kinh hãi, khó có thể tin nhìn qua chí tôn chi hỏa đột nhiên trở nên cực kỳ khuếch tán.
Thế nào có thể như vậy?
Cho tới bây giờ mà tên ngốc kia lại còn phản kháng?
Con mẹ nó, tên ngốc này đến tột cùng muốn làm gì?
Đang cảm thấy kinh hoàng, hắn đột nhiên tiếp tục gia trì lực lượng, mồ hôi lớn như hạt
đậu cũng thuận theo trán của hắn không ngừng nhỏ xuống.
Hắn đã sử dụng toàn lực, nhưng điều khiến hắn cảm thấy càng thêm kinh ngạc là cho dù như vậy thì chí tôn chi hỏa trước mắt vẫn bất an vô cùng, thực khó khống chế.
Tên ngốc kia vậy mà còn có thể chèo chống.
Trong lòng Lưu Đào vô cùng chấn động, vài chục năm nay, đây là lần thứ nhất.
+
Hắn đến cùng đã gặp phải một tên thế nào?
Biến thái.
"Còn thất thần làm cái gì?" Lưu Đào quay mắt, nhẹ giọng rống lên.
Mười một tên trưởng lão vẫn đang trong cơn chấn động, Lưu Đào còn cảm thấy như vậy thì càng không cần nói đến bọn hắn. Sau khi hắn hô to, lúc này một bang trưởng lão mới đột nhiên lấy lại tinh thần, không dám suy nghĩ nhiều, mười một người mạnh mẽ động một cái, trực tiếp khoát tay đánh ra một đạo năng lượng chi viện cho Lưu Đào.
Theo mười một đạo năng lượng ánh sáng
đánh tới trên thân Lưu Đào, nhất thời, nguồn năng lượng chi viện cho chí tôn chi hỏa của Lưu Đào cũng đột nhiên tăng lớn.
Chí tôn chi hỏa đang rung chuyển bất an, trực tiếp ổn định thân hình, bộ dáng của nó So với vừa nãy còn muốn to lớn hơn.
"Con mẹ nó, Lưu tộc trưởng thế mà trực tiếp cùng mười một vị trưởng lão liên thủ."
"Con mẹ nó, đây quả thực là muốn dồn người trẻ tuổi kia vào chỗ chết"
tưới.
"Thiên hạ giai đồng, chỉ bằng bốn chữ này, ta đánh cược một lần." Hàn Tam Thiên nhẹ giọng cắn răng nói.
Vừa mới nói xong, Hàn Tam Thiên không còn nói nhảm, trong tay đột nhiên khẽ động, tay trái vẫn chiếu cố Ngũ Hành Thần Thạch như cũ, tay phải đột nhiên hội tụ một cỗ lực lượng, trực tiếp đánh vào bên trong ngọc bằng châu.
"Hỏng bét."
Trong lòng Hàn Tam Thiên chợt lạnh, nhịn không được phiền muộn mà nói.
Con nẹ nó, như vậy là không được rồi sao?
Thậm chí một chút xíu tiếng vọng cũng không có?
Phiền muộn, thật sự quá phiền muộn.
Nhưng ngay khi Hàn Tam Thiên đang buồn bực, đột nhiên, bên trên ngọc bằng châu nho nhỏ không có bất kỳ phản ứng gì nữa, ngay cả hơi lạnh nhàn nhạt lúc này cũng hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.
Hàn Tam Thiên thật sự rất buồn bực, đây là chuyện gì? Không chỉ không đại bạo, thậm
chí ngay cả ngọc bằng châu cũng đột nhiên mất đi tác dụng lúc trước của nó rồi?
Không phải chứ?
Xui xẻo như vậy sao?
Bỗng nhiên, một tiếng vang thật lớn đánh tới, ngay sau đó, ngọc bằng châu vốn đã không có bất kỳ phản ứng nào lại đột nhiên dâng trào ra một cỗ hơi lạnh to lớn.
Từ chính giữa ra đến bên ngoài, hoàn toàn
nổ tung.
Toàn bộ chí tôn chi hỏa đột nhiên run run...
"Cái gì?"
12
Bên ngoài, Lưu Đào đang dùng lực gia trì ngọn lửa đột nhiên kinh hãi, khó có thể tin nhìn qua chí tôn chi hỏa đột nhiên trở nên cực kỳ khuếch tán.
Thế nào có thể như vậy?
Cho tới bây giờ mà tên ngốc kia lại còn phản kháng?
Con mẹ nó, tên ngốc này đến tột cùng muốn làm gì?
Đang cảm thấy kinh hoàng, hắn đột nhiên tiếp tục gia trì lực lượng, mồ hôi lớn như hạt
đậu cũng thuận theo trán của hắn không ngừng nhỏ xuống.
Hắn đã sử dụng toàn lực, nhưng điều khiến hắn cảm thấy càng thêm kinh ngạc là cho dù như vậy thì chí tôn chi hỏa trước mắt vẫn bất an vô cùng, thực khó khống chế.
Tên ngốc kia vậy mà còn có thể chèo chống.
Trong lòng Lưu Đào vô cùng chấn động, vài chục năm nay, đây là lần thứ nhất.
+
Hắn đến cùng đã gặp phải một tên thế nào?
Biến thái.
"Còn thất thần làm cái gì?" Lưu Đào quay mắt, nhẹ giọng rống lên.
Mười một tên trưởng lão vẫn đang trong cơn chấn động, Lưu Đào còn cảm thấy như vậy thì càng không cần nói đến bọn hắn. Sau khi hắn hô to, lúc này một bang trưởng lão mới đột nhiên lấy lại tinh thần, không dám suy nghĩ nhiều, mười một người mạnh mẽ động một cái, trực tiếp khoát tay đánh ra một đạo năng lượng chi viện cho Lưu Đào.
Theo mười một đạo năng lượng ánh sáng
đánh tới trên thân Lưu Đào, nhất thời, nguồn năng lượng chi viện cho chí tôn chi hỏa của Lưu Đào cũng đột nhiên tăng lớn.
Chí tôn chi hỏa đang rung chuyển bất an, trực tiếp ổn định thân hình, bộ dáng của nó So với vừa nãy còn muốn to lớn hơn.
"Con mẹ nó, Lưu tộc trưởng thế mà trực tiếp cùng mười một vị trưởng lão liên thủ."
"Con mẹ nó, đây quả thực là muốn dồn người trẻ tuổi kia vào chỗ chết"