Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2699 "Chỉ là như thế sao?"
"Vâng."
Xi Mộng gật gật đầu, trầm tư một lát, nói: "Nô tỳ suy đoán, trong bảy ngày này, Hàn Tam Thiên hẳn là tu dưỡng sinh tức."
"Vì sao?"
"Ở thị trấn nhỏ ở biên giới kia, đám hòa thượng vốn cho rằng Hàn Tam Thiên đã trọng thương, mấu chốt chính là còn để lại cả tòa thành toàn là tang thi buồn nôn cho Hàn Tam Thiên. Thiếu chủ nhà họ Phương trước đó vẫn không chịu xuất thủ, khiến Hàn Tam Thiên hao phí không ít tinh lực xử lí đám tang thi, cho dù Hàn Tam Thiên làm bằng sắt nhưng tiêu hao như vậy cũng không có khả năng hoàn toàn không bị ảnh hưởng."
VietWriter.vn
"Tiếp theo sẽ đến Phần Cốt chi thành, tất nhiên sẽ không dễ dàng, ta nghĩ Hàn Tam Thiên cũng hiểu rõ điểm này, cho nên... " Xi Mộng nói đến đây, có chút giương mắt nhìn về phía Lục Nhược Tâm.
Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng: "Chỉ là như thế sao?"
"Nô tỳ ngu muội, còn xin tiểu thư chỉ điểm."
"Chưa nói tới chỉ điểm, chỉ là, thành kiến của người đối với Hàn Tam Thiên quá mức cố chấp, cho nên xem nhẹ chi tiết về người này."
"Thành kiến?" Xi Mộng nhướng mày: "Mặc dù Hàn Tam Thiên là người Địa Cầu, khi nô tỳ mới vừa tiếp xúc với hắn thì cũng thật sự tồn tại thành kiến và ngạo mạn, nhưng đó là trước kia, bây giờ, nô tỳ sớm đã không còn giống như người khác xem thường hắn nữa."
Nếu thật sự là xem thường, lấy phong cách của Xi Mộng thì đã sớm băm thây vạn đoạn Hàn Tam Thiên, giải mối hận trong lòng, làm sao lại chờ cho tới bây giờ mà vẫn chậm chạp không động thủ chứ?
"Ta tin tưởng người đối với Hàn Tam Thiên tương đối tôn trọng, thậm chí xem hắn như
một cao thủ mạnh hơn chính mình, nhưng không có nghĩa là người không có thành kiến, chỉ là thành kiến của người không phải đến từ ngạo mạn, mà là đến từ thù hận." Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng.
Xi Mộng giật mình, tỉ mỉ nghĩ lại, đột nhiên hiểu rõ cái gì, nhìn về phía Lục Nhược Tâm: "Chẳng lẽ. ."
"Nói ra đi." Lục Nhược Tâm cười nói.
"Hàn Tam Thiên còn đang luyện binh sao?" Xi Mộng nói.
Lục Nhược Tâm rất hài lòng, khẽ gật đầu: "cũng không ngốc, một chút liền hiểu thấu."
"Nhưng chỉ có bảy ngày, luyện binh có ý nghĩa gì chứ?" Xi Mộng không quá tin tưởng, nếu đổi thành người khác, chỉ sợ đã sớm xem thường: "Người mà Hàn Tam Thiên thu nạp phần lớn đều là hiệp sĩ hành tẩu khắp nơi, không nói đến tư chất như thế nào, cho dù mỗi người đều là hào kiệt, nhưng bảy ngày cũng tuyệt đối không thể có bất kỳ tăng trưởng nào."
Xi Mộng gật gật đầu, trầm tư một lát, nói: "Nô tỳ suy đoán, trong bảy ngày này, Hàn Tam Thiên hẳn là tu dưỡng sinh tức."
"Vì sao?"
"Ở thị trấn nhỏ ở biên giới kia, đám hòa thượng vốn cho rằng Hàn Tam Thiên đã trọng thương, mấu chốt chính là còn để lại cả tòa thành toàn là tang thi buồn nôn cho Hàn Tam Thiên. Thiếu chủ nhà họ Phương trước đó vẫn không chịu xuất thủ, khiến Hàn Tam Thiên hao phí không ít tinh lực xử lí đám tang thi, cho dù Hàn Tam Thiên làm bằng sắt nhưng tiêu hao như vậy cũng không có khả năng hoàn toàn không bị ảnh hưởng."
VietWriter.vn
"Tiếp theo sẽ đến Phần Cốt chi thành, tất nhiên sẽ không dễ dàng, ta nghĩ Hàn Tam Thiên cũng hiểu rõ điểm này, cho nên... " Xi Mộng nói đến đây, có chút giương mắt nhìn về phía Lục Nhược Tâm.
Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng: "Chỉ là như thế sao?"
"Nô tỳ ngu muội, còn xin tiểu thư chỉ điểm."
"Chưa nói tới chỉ điểm, chỉ là, thành kiến của người đối với Hàn Tam Thiên quá mức cố chấp, cho nên xem nhẹ chi tiết về người này."
"Thành kiến?" Xi Mộng nhướng mày: "Mặc dù Hàn Tam Thiên là người Địa Cầu, khi nô tỳ mới vừa tiếp xúc với hắn thì cũng thật sự tồn tại thành kiến và ngạo mạn, nhưng đó là trước kia, bây giờ, nô tỳ sớm đã không còn giống như người khác xem thường hắn nữa."
Nếu thật sự là xem thường, lấy phong cách của Xi Mộng thì đã sớm băm thây vạn đoạn Hàn Tam Thiên, giải mối hận trong lòng, làm sao lại chờ cho tới bây giờ mà vẫn chậm chạp không động thủ chứ?
"Ta tin tưởng người đối với Hàn Tam Thiên tương đối tôn trọng, thậm chí xem hắn như
một cao thủ mạnh hơn chính mình, nhưng không có nghĩa là người không có thành kiến, chỉ là thành kiến của người không phải đến từ ngạo mạn, mà là đến từ thù hận." Lục Nhược Tâm nhẹ nhàng cười một tiếng.
Xi Mộng giật mình, tỉ mỉ nghĩ lại, đột nhiên hiểu rõ cái gì, nhìn về phía Lục Nhược Tâm: "Chẳng lẽ. ."
"Nói ra đi." Lục Nhược Tâm cười nói.
"Hàn Tam Thiên còn đang luyện binh sao?" Xi Mộng nói.
Lục Nhược Tâm rất hài lòng, khẽ gật đầu: "cũng không ngốc, một chút liền hiểu thấu."
"Nhưng chỉ có bảy ngày, luyện binh có ý nghĩa gì chứ?" Xi Mộng không quá tin tưởng, nếu đổi thành người khác, chỉ sợ đã sớm xem thường: "Người mà Hàn Tam Thiên thu nạp phần lớn đều là hiệp sĩ hành tẩu khắp nơi, không nói đến tư chất như thế nào, cho dù mỗi người đều là hào kiệt, nhưng bảy ngày cũng tuyệt đối không thể có bất kỳ tăng trưởng nào."
Bình luận facebook