Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2566 “Không liên quan sao?"
Tần Sương lập tức nôn một ngụm máu tươi ra bên ngoài.
“Ngươi rốt cuộc đã làm gì với cô ấy?"Nhìn thấy mọi chuyện diễn ra như vậy, Hàn Tam Thiên tức giận đứng dậy, hét lên với Lục Nhược Tâm.
“Sao vậy? Ngươi thấy đau lòng sao?"Lục Nhược Tâm lạnh lùng hỏi lại.
Vẻ mặt của đám người Phương khôn lúc này vô cùng ngạo mạn, nhưng lúc này
không lên tiếng, chỉ đứng đó mà xem kịch.
“Ta đau lòng hay không thì có liên quan gì đến ngươi?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng đáp.
Hắn thật sự cảm thấy người phụ nữ này thật buồn cười, ả ta thích một người, bất luận là đối phương có thích lại hay không, ả ta cũng đều mặt dày quyết định mọi chuyện thay cho đối phương.
Loại nữ nhân như ả ta, vẫn còn có kẻ muốn theo đuổi sao?.
VietWriter
Nếu cứ như vậy, Hàn Tam Thiên nguyện cả
đời không làm đàn ông.
“Không liên quan sao?" Lục Nhược Tâm lạnh lùng cười.
Sau đó, sau lưng của Tần Sương lại truyền đến sự đau đớn kịch liệt, cho dù cô không muốn để Hàn Tam Thiên lo lắng cho mình, nhưng sự đau đớn này lại khiến cô đau đến mức sống không bằng chết mà lăn lộn trên nền đất.
Hàn Tam Thiên nghiến chặt răng lại, tức giận đến mức không thốt nên lời, quá đáng, thật sự rất quá đáng.
“Phù, phù, phù."
Đột nhiên thiên hỏa nguyệt luân xuất hiện, thanh kiếm ngọc trong tay của Hàn Tam Thiên lập tức giương lên.
“Sao vậy? Lại muốn đại khai sát giới sao?" Đối mặt với tình huống như vậy nhưng ả ta không hề sợ hãi: “Ra tay đi."
“Nhưng mà, ta chỉ sợ rằng ngươi không còn đủ sức để tức giận, hôm nay là Tần Sương, nhưng sau đó sẽ là một nữ nhân khác"
Hàn Tam Thiên
nói đến chính là Tô Nghênh Hạ, lúc này khóe miệng Hàn Tam Thiên nhếch lên một nụ cười u ám, sau đó hắn làm ra một động tác khiến mọi người đều kinh ngạc, không thốt nên lời.
“Xoạt."
Cầm một thanh kiếm đâm thẳng vào chân mình, máu tươi không ngừng chảy xuống, nhưng trên mặt Hàn Tam Thiên lại không biểu hiện một chút đau đớn nào, ngược lại vô cùng thản nhiên ngước nhìn Lục Nhược Tâm.
Nhấc tay lên, thiên hỏa nguyệt luân trong tay hợp thành một quả cầu màu xanh và đỏ, nhắm thẳng vào ngực của mình.
Vẻ mặt tức giận của Lục Nhược Tâm đột nhiên biến thành vẻ kinh ngạc, trong lòng dâng lên sự lo lắng.
Thất trưởng lão vội vàng ngăn lại: “Đừng"
Đám người của Phương Khôn cũng không ngờ được rằng Hàn Tam Thiên lại tự ngược đãi bản thân như vậy, tất cả vô cùng hoàng hốt không biết nên làm gì, cũng không biết nên nói gì lúc này.
Đại Bình Thiên và Tam Quái muốn ngăn lại, nhưng một cánh tay khác của Hàn Tam Thiên lại đưa ra, ám chỉ không cần phải bước tới.
Bất lực và chỉ có thể giữ chặt Hàn Niên đang khóc thét lên.
Hàn Tam Thiên lạnh lùng nở nụ cười, rồi cánh tay cử động, đánh xuống.
"Pằng."
Đột nhiên một luồng ánh sáng từ tay của Lục Nhược Tâm bay ra, trực tiếp đánh vào quả cầu xanh đỏ, rồi đánh nó bay ra xa.
Gương mặt Hàn Tam Thiên liền giương lên nụ cười nham hiểm, quả nhiên mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của hắn.
sắc mặt của Lục Nhược Tâm có chút gượng gạo, có vẻ đang dần thất thế.
Rõ ràng trong cuộc đối đầu này cô ta đã thuộc cuộc.
Cô ta có thể dùng mọi cách để có thể dày vò, hay tiểu hủy nội tâm cũng như là lòng tự tôn của Hàn Tam Thiên, cũng có thể dùng mọi cách để khống chế và uy hiếp Hàn Tam Thiên, nhưng mục đích cuối cùng cũng chỉ là muốn Hàn Tam Thiên ngoan ngoãn nghe theo lời của cô ta mà thôi.
“Ngươi rốt cuộc đã làm gì với cô ấy?"Nhìn thấy mọi chuyện diễn ra như vậy, Hàn Tam Thiên tức giận đứng dậy, hét lên với Lục Nhược Tâm.
“Sao vậy? Ngươi thấy đau lòng sao?"Lục Nhược Tâm lạnh lùng hỏi lại.
Vẻ mặt của đám người Phương khôn lúc này vô cùng ngạo mạn, nhưng lúc này
không lên tiếng, chỉ đứng đó mà xem kịch.
“Ta đau lòng hay không thì có liên quan gì đến ngươi?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng đáp.
Hắn thật sự cảm thấy người phụ nữ này thật buồn cười, ả ta thích một người, bất luận là đối phương có thích lại hay không, ả ta cũng đều mặt dày quyết định mọi chuyện thay cho đối phương.
Loại nữ nhân như ả ta, vẫn còn có kẻ muốn theo đuổi sao?.
VietWriter
Nếu cứ như vậy, Hàn Tam Thiên nguyện cả
đời không làm đàn ông.
“Không liên quan sao?" Lục Nhược Tâm lạnh lùng cười.
Sau đó, sau lưng của Tần Sương lại truyền đến sự đau đớn kịch liệt, cho dù cô không muốn để Hàn Tam Thiên lo lắng cho mình, nhưng sự đau đớn này lại khiến cô đau đến mức sống không bằng chết mà lăn lộn trên nền đất.
Hàn Tam Thiên nghiến chặt răng lại, tức giận đến mức không thốt nên lời, quá đáng, thật sự rất quá đáng.
“Phù, phù, phù."
Đột nhiên thiên hỏa nguyệt luân xuất hiện, thanh kiếm ngọc trong tay của Hàn Tam Thiên lập tức giương lên.
“Sao vậy? Lại muốn đại khai sát giới sao?" Đối mặt với tình huống như vậy nhưng ả ta không hề sợ hãi: “Ra tay đi."
“Nhưng mà, ta chỉ sợ rằng ngươi không còn đủ sức để tức giận, hôm nay là Tần Sương, nhưng sau đó sẽ là một nữ nhân khác"
Hàn Tam Thiên
nói đến chính là Tô Nghênh Hạ, lúc này khóe miệng Hàn Tam Thiên nhếch lên một nụ cười u ám, sau đó hắn làm ra một động tác khiến mọi người đều kinh ngạc, không thốt nên lời.
“Xoạt."
Cầm một thanh kiếm đâm thẳng vào chân mình, máu tươi không ngừng chảy xuống, nhưng trên mặt Hàn Tam Thiên lại không biểu hiện một chút đau đớn nào, ngược lại vô cùng thản nhiên ngước nhìn Lục Nhược Tâm.
Nhấc tay lên, thiên hỏa nguyệt luân trong tay hợp thành một quả cầu màu xanh và đỏ, nhắm thẳng vào ngực của mình.
Vẻ mặt tức giận của Lục Nhược Tâm đột nhiên biến thành vẻ kinh ngạc, trong lòng dâng lên sự lo lắng.
Thất trưởng lão vội vàng ngăn lại: “Đừng"
Đám người của Phương Khôn cũng không ngờ được rằng Hàn Tam Thiên lại tự ngược đãi bản thân như vậy, tất cả vô cùng hoàng hốt không biết nên làm gì, cũng không biết nên nói gì lúc này.
Đại Bình Thiên và Tam Quái muốn ngăn lại, nhưng một cánh tay khác của Hàn Tam Thiên lại đưa ra, ám chỉ không cần phải bước tới.
Bất lực và chỉ có thể giữ chặt Hàn Niên đang khóc thét lên.
Hàn Tam Thiên lạnh lùng nở nụ cười, rồi cánh tay cử động, đánh xuống.
"Pằng."
Đột nhiên một luồng ánh sáng từ tay của Lục Nhược Tâm bay ra, trực tiếp đánh vào quả cầu xanh đỏ, rồi đánh nó bay ra xa.
Gương mặt Hàn Tam Thiên liền giương lên nụ cười nham hiểm, quả nhiên mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của hắn.
sắc mặt của Lục Nhược Tâm có chút gượng gạo, có vẻ đang dần thất thế.
Rõ ràng trong cuộc đối đầu này cô ta đã thuộc cuộc.
Cô ta có thể dùng mọi cách để có thể dày vò, hay tiểu hủy nội tâm cũng như là lòng tự tôn của Hàn Tam Thiên, cũng có thể dùng mọi cách để khống chế và uy hiếp Hàn Tam Thiên, nhưng mục đích cuối cùng cũng chỉ là muốn Hàn Tam Thiên ngoan ngoãn nghe theo lời của cô ta mà thôi.
Bình luận facebook