Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-1794
Chương 1794: Mặc người ức hiếp!
Mà lại, đối phương vẫn là Phi Tướng thành nổi danh đại gia tộc, cô Tô gia tộc.
Đối với bách tính thành Phi Long, đây quả thực là chuyện vui lớn, cái này dù sao cũng là liên hôn giữa hai thế lực lớn.
Rất nhanh, không ít bách tính tụ tập trước cửa Phù gia, liên tục chúc mừng.
Lúc này Phù Thiên quét qua vẻ lo lắng đêm qua, tinh thần phấn chấn ra đón, nhìn thấy người đi đầu, lập tức cười ha ha: "Cô Tô lão huynh, đã lâu không gặp, đã lâu không gặp."
"Ha ha, Phù lão đệ, từ khi chia tay đến giờ không có việc gì chứ, đêm qua ta thu được tin tức của ngươi, đã nhanh chóng cho người chuẩn bị kỹ càng sính lễ, vội vàng lên đường từ nửa đêm." Cô Tô Phượng Thiên cười ha ha nói.
Cô Tô Phượng Thiên tương đối hài lòng hôn sự này, mặc dù Chân Thần của Phù thị đã mất, nhưng dù sao vẫn là đại gia tộc, nếu hai nhà có thể kết thân, đây chính là đã mạnh càng thêm mạnh. Quan trọng nhất chính là, một khi Phù Dao sinh hạ nòi giống của Chân Thần, đây chính là con cháu của Cô Tô gia, đến lúc đó Cô Tô gia, cũng sẽ vươn lên đỉnh thế giới Bát Phương.
Cho nên, tối qua sau khi Cô Tô Phượng Thiên nhận được tin tức, thì lập tức lên đường.
Cửa hôn sự này càng nhanh càng tốt, để tránh đêm dài lắm mộng.
"Ha ha, thật sự là làm phiền Cô Tô huynh, nào, mời vào trong ngồi, mời vào trong ngồi."
Phù Thiên thì nhiệt tình mời, Cô Tô Phượng Thiên thì cười ha ha đi vào Phù gia, sau lưng, con trai Cô Tô Phượng Thiên, Cô Tô Chiến khinh thường nhìn lướt qua bảng hiệu Phù gia, Phù thị?!
Bây giờ cũng xứng sao?
Đi vào Phù gia, lúc này cao quản Phù gia đã tập họp chỉnh tề nghênh đón, hôm qua bị Ngao Nghĩa nhục nhã, hôm nay gia tộc Cô Tô đến, tối thiểu cũng khiến họ cảm thấy có chỗ dựa.
Sau khi hàn huyên vài câu đơn giản, Cô Tô Chiến không kiên nhẫn nói: "Phù Dao đâu?"
Nhắc đến Phù Dao, sắc mặt Phù Thiên rõ ràng căng thẳng hơn, sau đó nhìn qua Phù Hải, thấy Phù Hải gật đầu hắn mới yên lòng, cười với Cô Tô Chiến một cái: "Nàng đang ở trong phòng mình ấy."
Cô Tô Chiến gật gật đầu: "Bản thiếu đi xem một chút."
Thật ra Cô Tô Chiến có chút khó chịu với cuộc hôn nhân này, cho dù Phù Dao đã từng gả cho người khác, hắn cũng không để ý lắm, dù sao ở thế giới Bát Phương, mấy chuyện này là quá bình thường.
Nhưng mà người Phù Dao gả trước đó, lại là một tên phế vật ở thế giới Ủy Lam rác rưởi, cái này khiến Cô Tô Chiến vô cùng bất mãn.
Nhưng vì Chân Thần, Cô Tô Chiến miễn cưỡng nghe lời cha mình, bây giờ hắn tới Phù gia, nóng lòng muốn gặp Phù Dao, đó chính là muốn xem thử, một nữ nhân gả cho một tên phế vật, sẽ tiện như nào!
Mặc dù nàng là phu nhân tương lai của mình, nhưng ai mà thèm quan tâm cơ chứ? Hắn chỉ là làm cho xong việc, thai nghén được Chân Thần là xong, sau này, nữ nhân này sống hay chết cũng không liên quan tới mình.
Chính mình cũng sẽ không vì một cái cây mà từ bỏ cả một cánh rừng!
Đẩy cửa phòng Tô Nghênh Hạ ra, Cô Tô Chiến bày ra tư thái mà hắn tự nhận là tiêu sái phong độ nhất, nhưng lại không nhìn thẳng hỏi: "Phù Dao đâu?!"
Vừa dứt lời, bỗng nhiên Cô Tô Chiến ngây ngẩn cả người, hai mắt rơi vào trên người Tô Nghênh Hạ, thật lâu không thể tự kiềm chế.
Tô Nghênh Hạ đẹp như tiên nữ hạ phàm, dù là gương mặt hay là dáng người, đối với một người đã từng duyệt qua vô số nữ nhân như Cô Tô Chiến, đúng là cực phẩm trong cực phẩm.
Cô Tô Chiến vốn cho rằng, Phù Dao chỉ là người có thân phận đặc thù ở Phù gia mà thôi, cộng thêm nàng đã từng sinh con, khẳng định hoa tàn ít bướm, nhưng vạn vạn không nghĩ tới, Phù Dao không chỉ trẻ trung như thiếu nữ, mà ngay cả cơ thể cũng hoàn mỹ vô cùng.
Đây quả thực là vưu vật khiến người muốn phạm tội mà!
"Wow! Không ngờ Cô Tô Chiến ta lại may mắn như vậy, còn có một cô vợ tuyệt vời như vậy chờ ta đến chơi, thú vị thú vị, rất thú vị." Cô Tô Chiến gõ gõ cây quạt vào lòng bàn tay, hưng phấn nhìn Tô Nghênh Hạ.
Trong mắt Tô Nghênh Hạ mang theo địch ý, phẫn nộ nhìn Cô Tô Chiến, nàng muốn giãy dụa đứng dậy đuổi con ruồi này ra, nhưng, toàn thân của nàng lại không có chút sức lực nào.
Tối qua, nàng nhìn thấy cô con gái mình luôn mong ngóng, thế nhưng, con gái lại bị Phù Hải ép uống thuốc độc ở ngay trước mặt mình, nàng vốn định ra sức đi cứu cô bé, nhưng cái này lại vừa vặn trúng bẫy của đối phương.
Niệm nhi là ruột thịt của Tô Nghênh Hạ, càng là kết tinh tình yêu giữa nàng và Hàn Tam Thiên, nhìn thấy con gái chịu khổ, làm sao Tô Nghênh Hạ có thể sắt đá được?!
Nhưng đối phương cũng chính là bắt lấy điểm này, cho nên cố ý bố trí mai phục, chờ nàng đến, cộng thêm Tô Nghênh Hạ phát phát hiện hình như mình còn trúng độc khác, mấy chuyện dồn vào, Tô Nghênh Hạ bị bọn họ chế phục, đồng thời, đám người này còn phong ấn tu vi của nàng lại, bây giờ mình chẳng khác nào một người bình thường.
Chỉ có thể mặc cho người khác ức hiếp!
"Thú vị?" Tô Nghênh Hạ lạnh lùng nhìn hắn một cái: "Cho dù ta có thú vị hơn nữa, ngươi cũng dám đụng vào sao?"
Nghe Tô Nghênh Hạ nói vậy, Cô Tô Chiến hơi kinh ngạc, sau đó bật cười ha ha, mấy bước đi đến trước mặt Tô Nghênh Hạ, phát hiện trên người Tô Nghênh Hạ không có tu vi, hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, đưa tay sờ cằm Tô Nghênh Hạ, sau đó, tát một cái thật mạnh lên mặt của nàng.
Cô Tô Chiến dữ tợn cười một tiếng: "Đây chính là thái độ của ngươi khi nói chuyện với ta sao? Nói cho ngươi biết, Phù Dao, ngươi là nữ nhân của lão tử, ta muốn chơi người thế nào thì chơi thế ấy, hiểu không?"
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
Mà lại, đối phương vẫn là Phi Tướng thành nổi danh đại gia tộc, cô Tô gia tộc.
Đối với bách tính thành Phi Long, đây quả thực là chuyện vui lớn, cái này dù sao cũng là liên hôn giữa hai thế lực lớn.
Rất nhanh, không ít bách tính tụ tập trước cửa Phù gia, liên tục chúc mừng.
Lúc này Phù Thiên quét qua vẻ lo lắng đêm qua, tinh thần phấn chấn ra đón, nhìn thấy người đi đầu, lập tức cười ha ha: "Cô Tô lão huynh, đã lâu không gặp, đã lâu không gặp."
"Ha ha, Phù lão đệ, từ khi chia tay đến giờ không có việc gì chứ, đêm qua ta thu được tin tức của ngươi, đã nhanh chóng cho người chuẩn bị kỹ càng sính lễ, vội vàng lên đường từ nửa đêm." Cô Tô Phượng Thiên cười ha ha nói.
Cô Tô Phượng Thiên tương đối hài lòng hôn sự này, mặc dù Chân Thần của Phù thị đã mất, nhưng dù sao vẫn là đại gia tộc, nếu hai nhà có thể kết thân, đây chính là đã mạnh càng thêm mạnh. Quan trọng nhất chính là, một khi Phù Dao sinh hạ nòi giống của Chân Thần, đây chính là con cháu của Cô Tô gia, đến lúc đó Cô Tô gia, cũng sẽ vươn lên đỉnh thế giới Bát Phương.
Cho nên, tối qua sau khi Cô Tô Phượng Thiên nhận được tin tức, thì lập tức lên đường.
Cửa hôn sự này càng nhanh càng tốt, để tránh đêm dài lắm mộng.
"Ha ha, thật sự là làm phiền Cô Tô huynh, nào, mời vào trong ngồi, mời vào trong ngồi."
Phù Thiên thì nhiệt tình mời, Cô Tô Phượng Thiên thì cười ha ha đi vào Phù gia, sau lưng, con trai Cô Tô Phượng Thiên, Cô Tô Chiến khinh thường nhìn lướt qua bảng hiệu Phù gia, Phù thị?!
Bây giờ cũng xứng sao?
Đi vào Phù gia, lúc này cao quản Phù gia đã tập họp chỉnh tề nghênh đón, hôm qua bị Ngao Nghĩa nhục nhã, hôm nay gia tộc Cô Tô đến, tối thiểu cũng khiến họ cảm thấy có chỗ dựa.
Sau khi hàn huyên vài câu đơn giản, Cô Tô Chiến không kiên nhẫn nói: "Phù Dao đâu?"
Nhắc đến Phù Dao, sắc mặt Phù Thiên rõ ràng căng thẳng hơn, sau đó nhìn qua Phù Hải, thấy Phù Hải gật đầu hắn mới yên lòng, cười với Cô Tô Chiến một cái: "Nàng đang ở trong phòng mình ấy."
Cô Tô Chiến gật gật đầu: "Bản thiếu đi xem một chút."
Thật ra Cô Tô Chiến có chút khó chịu với cuộc hôn nhân này, cho dù Phù Dao đã từng gả cho người khác, hắn cũng không để ý lắm, dù sao ở thế giới Bát Phương, mấy chuyện này là quá bình thường.
Nhưng mà người Phù Dao gả trước đó, lại là một tên phế vật ở thế giới Ủy Lam rác rưởi, cái này khiến Cô Tô Chiến vô cùng bất mãn.
Nhưng vì Chân Thần, Cô Tô Chiến miễn cưỡng nghe lời cha mình, bây giờ hắn tới Phù gia, nóng lòng muốn gặp Phù Dao, đó chính là muốn xem thử, một nữ nhân gả cho một tên phế vật, sẽ tiện như nào!
Mặc dù nàng là phu nhân tương lai của mình, nhưng ai mà thèm quan tâm cơ chứ? Hắn chỉ là làm cho xong việc, thai nghén được Chân Thần là xong, sau này, nữ nhân này sống hay chết cũng không liên quan tới mình.
Chính mình cũng sẽ không vì một cái cây mà từ bỏ cả một cánh rừng!
Đẩy cửa phòng Tô Nghênh Hạ ra, Cô Tô Chiến bày ra tư thái mà hắn tự nhận là tiêu sái phong độ nhất, nhưng lại không nhìn thẳng hỏi: "Phù Dao đâu?!"
Vừa dứt lời, bỗng nhiên Cô Tô Chiến ngây ngẩn cả người, hai mắt rơi vào trên người Tô Nghênh Hạ, thật lâu không thể tự kiềm chế.
Tô Nghênh Hạ đẹp như tiên nữ hạ phàm, dù là gương mặt hay là dáng người, đối với một người đã từng duyệt qua vô số nữ nhân như Cô Tô Chiến, đúng là cực phẩm trong cực phẩm.
Cô Tô Chiến vốn cho rằng, Phù Dao chỉ là người có thân phận đặc thù ở Phù gia mà thôi, cộng thêm nàng đã từng sinh con, khẳng định hoa tàn ít bướm, nhưng vạn vạn không nghĩ tới, Phù Dao không chỉ trẻ trung như thiếu nữ, mà ngay cả cơ thể cũng hoàn mỹ vô cùng.
Đây quả thực là vưu vật khiến người muốn phạm tội mà!
"Wow! Không ngờ Cô Tô Chiến ta lại may mắn như vậy, còn có một cô vợ tuyệt vời như vậy chờ ta đến chơi, thú vị thú vị, rất thú vị." Cô Tô Chiến gõ gõ cây quạt vào lòng bàn tay, hưng phấn nhìn Tô Nghênh Hạ.
Trong mắt Tô Nghênh Hạ mang theo địch ý, phẫn nộ nhìn Cô Tô Chiến, nàng muốn giãy dụa đứng dậy đuổi con ruồi này ra, nhưng, toàn thân của nàng lại không có chút sức lực nào.
Tối qua, nàng nhìn thấy cô con gái mình luôn mong ngóng, thế nhưng, con gái lại bị Phù Hải ép uống thuốc độc ở ngay trước mặt mình, nàng vốn định ra sức đi cứu cô bé, nhưng cái này lại vừa vặn trúng bẫy của đối phương.
Niệm nhi là ruột thịt của Tô Nghênh Hạ, càng là kết tinh tình yêu giữa nàng và Hàn Tam Thiên, nhìn thấy con gái chịu khổ, làm sao Tô Nghênh Hạ có thể sắt đá được?!
Nhưng đối phương cũng chính là bắt lấy điểm này, cho nên cố ý bố trí mai phục, chờ nàng đến, cộng thêm Tô Nghênh Hạ phát phát hiện hình như mình còn trúng độc khác, mấy chuyện dồn vào, Tô Nghênh Hạ bị bọn họ chế phục, đồng thời, đám người này còn phong ấn tu vi của nàng lại, bây giờ mình chẳng khác nào một người bình thường.
Chỉ có thể mặc cho người khác ức hiếp!
"Thú vị?" Tô Nghênh Hạ lạnh lùng nhìn hắn một cái: "Cho dù ta có thú vị hơn nữa, ngươi cũng dám đụng vào sao?"
Nghe Tô Nghênh Hạ nói vậy, Cô Tô Chiến hơi kinh ngạc, sau đó bật cười ha ha, mấy bước đi đến trước mặt Tô Nghênh Hạ, phát hiện trên người Tô Nghênh Hạ không có tu vi, hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, đưa tay sờ cằm Tô Nghênh Hạ, sau đó, tát một cái thật mạnh lên mặt của nàng.
Cô Tô Chiến dữ tợn cười một tiếng: "Đây chính là thái độ của ngươi khi nói chuyện với ta sao? Nói cho ngươi biết, Phù Dao, ngươi là nữ nhân của lão tử, ta muốn chơi người thế nào thì chơi thế ấy, hiểu không?"
Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net