• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Chàng Rể Siêu Cấp (41 Viewers)

  • Chap-1734

Chương 1734: Nhìn xem ngươi sẽ chết như thế nào




Nàng ta không bao giờ nghĩ đến, chuyện sẽ trở nên như thế này.



Trước kia, Nhược Vũ sư tỷ cũng đã ra mặt thay những đệ tử khác. Tuy rằng nàng ta hơi nóng tính, nhưng rất nhiều lúc vẫn biết bao che khuyết điểm, cho nên Dương tỷ cũng tự nhiên mà cho rằng chính mình cũng có thể giống như người khác, Nhược Vũ sẽ giúp nàng ta trả thù. Sau đó việc này cũng coi như xong.



Nhưng ai biết được Hàn Tam Thiên lại làm việc mạnh như hổ, chèn ép khiến cho Nhược Vũ không thể rút lui được. Trong lòng Nhược Vũ tức giận, kết quả lại trút hết lên người nàng ta.



Nếu sớm biết mọi chuyện sẽ như thế này, nàng ta cũng sẽ không đi tìm Hàn Tam Thiên để gây phiền toái.



Nhưng mà, hối hận cũng không có ích gì hết, ông trời ơi!



Điều duy nhất mà nàng ta có thể làm được, có chính là cố gắng nịnh nọt lấy lòng trước mặt Nhược Vũ!



"Nhìn cái bộ dạng ti tiện đê hèn này của ngươi đi, trông có giống một con chó không?"



Nhược Vũ không thể nén giận được mà mắng.



Dương tỷ dốc sức gật đầu, nói:



"Đúng đúng đúng, sư tỷ, ta chính là một con chó, ta chính là con chó của ngài, hu hu..."



Nhìn thấy Dương tỷ hèn mọn và thấp kém như thế khi ở trước mặt mình, Nhược Vũ thở dài một hơi, lạnh lùng nói:



"Còn ngẩn người ra đây làm gì? Còn không nhanh đi rót trà?"



Dương tỷ vội vàng từ dưới đất đứng lên, sau đó vội vàng chạy đi rót trà một lần nữa.



Uống trà vào miệng, lửa giận trong lòng Nhược Vũ cũng hơn ổn định lại một chút, nhưng nhớ đến Hàn Tam Thiên, thì trong lòng nàng ta vẫn khó chịu như cũ.



"Sư tỷ, tên Hàn Tam Thiên này thật sự là quá đáng giận, bây giờ có đánh chết nô tỳ, nô tỳ cũng phải nói ra. Tên Hàn Tam Thiên này hoàn toàn không để sư tỷ ngài vào mắt. Hắn thật sự quá ngông cuồng. Chúng ta phải chỉnh đốn lại hắn một chút."



Lúc này Dương tỷ mới thăm dò nói.



Nhược Vũ liếc mắt nhìn nàng ta một cái, nói:



"Những lời này của ngươi là có ý gì? Có rắm thì nhanh thả đi."



"Vâng."



Dương tỷ gật đầu:



"Sư tỷ, tên Hàn Tam Thiên này không phải là đang ỷ vào chuyện có Tần Sương sư tỷ làm chỗ dựa cho hắn sao, cho nên hắn ta mới có thể cuồng vọng như thế, vậy thì chúng ta hãy diệt trừ chỗ dựa này của hắn đi là được."



Nhược Vũ nhướng mày:



"Lá gan của ngươi không lớn đến mức ngay cả Tần Sương cũng dám động vào đấy chứ?"



Dương tỷ cười đen tối, ân cần rót đầy cốc trà, nói:



"Sự tỷ, nô tỳ cũng không dám, nhưng thật ra nô tỳ có một kế có thể giúp sư tỷ trút giận lên Hàn Tam Thiên. Không những khiến cho Hàn Tam Thiên bị đuổi ra khỏi phái Hư Vô, mà còn có thể khiến hắn bị đánh một trận tơi tả, thậm chí là mất đầu. Đồng thời, cũng có thể làm yếu bớt uy phong của Tần Sương."



Dương tỷ biết rõ, tuy rằng Nhược Vũ và Tần Sương là tỷ muội, quan hệ bên ngoài mặt cũng rất vui vẻ, nhưng mà Nhược Vũ vẫn luôn không thích Tần Sương. Chuyện này, chính là sự giác ngộ cao nhất của một con chó, cho nên, nàng ta mới chủ động nhắc đến Tần Sương.





Nghe nói như thế, quả nhiên Nhược Vũ cảm thấy rất hứng thú, tuy rằng nàng ta vẫn giả bộ như là không quan tâm đến, nhưng sự hưng phấn ở trong mắt nàng ta đã không thể dấu được nữa. Chính nó đã phản bội những gì nàng ta cố thể hiện ra bên ngoài.



Dương tỷ cười nói:



"Đêm nay sẽ có người cho Tiểu Đào uống mê dược, sau đó sẽ ném nàng ta lên giường của Hàn Tam Thiên, đến lúc chờ bọn họ tỉnh lại, sư tỷ hãy đến bắt những kẻ thông dâm ở giường..."



Nhược Vũ nhướng mày, nói:



"Ai cho phép người làm như vậy?"



Dương tỷ cười một cách nham hiểm:



"Sư tỷ, chuyện này ta không thể nói được, mà ta cũng không biết rốt cuộc đó là ai. Nhưng thứ đối phương dùng chính là Tụ hoa tán, hơn nữa ngài nghĩ lại xem, gần đây Hàn Tam Thiên đang có thù oán với ai!"



"Tụ hoa tán?"



Nhược Vũ nhíu mày, đây là một trong những kỳ độc, cũng không phải là thứ bình thường, những người bình thường hoàn toàn không có khả năng có được thứ này.



Có thể lấy được thứ này, vậy địa vị ở phái Hư Vô, chắc là cũng không thấp.



Nhớ lại câu cuối cùng kia của Tần Dương, ai đang có thù oán với Hàn Tam Thiên? Nhược Vũ biết, chính nàng ta cũng đã đoán được tám chín phần mười rồi.



Nhược Vũ trực tiếp nên một quyền lên trên mặt bàn, tức giận nhìn Tần Dương, lạnh lùng nói:



"Tần Dương, lá gan chó của ngươi cũng thật là lớn, cũng dám ở sau lưng ta lén lút cấu kết với những kẻ chán sống để ăn trộm ăn cắp sao? Ngươi muốn chết hả? Đúng không?"



Sắc mặt Dương tỷ tái nhợt, vội vàng quỳ xuống theo bản năng, liều mạng dập đầu cầu xin tha thứ, thật ra, kế hoạch này là do Tiểu Hắc Tử tìm đến nàng ta để thương lượng. Nhưng ban đầu nàng ta chỉ đồng ý chuyện đến lúc ấy sẽ mắt nhắm mắt mở, coi như là tối ngày hôm ấy cũng không thấy gì, những chuyện còn lại sẽ để cho Tiểu Hắc Tử tự mình ra tay.



Cũng bởi vì Dương tỷ biết tối ngày hôm nay có người muốn giáng họa cho Hàn Tam Thiên, cho nên Tần Dương mới lại càng không thèm để Hàn Tam Thiên vào mắt. Lúc ở trong phòng bếp nàng ta mới không quan tâm đến Tần Sương, trực tiếp trêu chọc Hàn Tam Thiên.



Nào ai biết được mọi chuyện lại biến thành như này, kết quả là Hàn Tam Thiên lại hại nàng ta thảm như vậy!



Cho nên thù mới lại thêm hận cũ, Tần Dương suy nghĩ nửa ngày, quyết định mạnh dạn nói ra kế hoạch này. Nàng ta đồng ý mạo hiểm, là bởi vì nếu Nhược Vũ sư tỷ đồng ý kế hoạch này, vậy bọn họ sẽ ra tay ngay trong tối ngày hôm nay thì sẽ không gặp phải sơ hở gì hết. Càng quan trọng hơn chính là, nếu những thứ này có thể khiến Nhược Vũ hết giận, thì biết đâu cuộc sống sau này của nàng ta sẽ tốt hơn.



Nhưng không ngờ tới nàng ta lại thua rồi, Nhược Vũ vô cùng tức giận.



"Sư tỷ, thật xin lỗi, nô tỳ đáng chết vạn lần, nhưng mà nô tỳ cũng chỉ muốn giúp sư tỷ ngài xả giận thôi."



Dương tỷ đau khổ nói.



Nhược Vũ không nói gì, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Tần Dương một cái. Một lát sau, nàng ta cầm chén trà lên uống một ngụm, đứng dậy đi về phía ngoài phòng, đồng thời để lại một câu:



"Ta làm việc, luôn luôn không không ăn trộm gà ăn trộm chó, nếu như để cho ta phát hiện ra thì ta sẽ không bao giờ tha cho ngươi. Giờ hợi tối ngày hôm nay, ta sẽ đi tuần tra ở nhà kho phía Tây."



Tần Dương còn tưởng rằng mình đã chết chắc rồi, nhưng khi nghe thấy những lời ấy lại sửng sốt một lát, sau đó liền cười rạng rỡ.



Tuy rằng Nhược Vũ sư tỷ không có đồng ý với nàng ta, nhưng rất rõ ràng, nàng ta lựa chọn cách mắt nhắm mắt mở. Hơn nữa còn nói cho mình biết chỗ trống tuần tra, để mình có thể tranh thủ thời gian ra tay.



"Hàn Tam Thiên, để ta nhìn xem lần này ngươi sẽ chết như thế nào."



Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Chàng Rể Siêu Cấp
  • 5.00 star(s)
  • Tuyển Thanh
Review Chàng Rể Siêu Cấp
  • Đang cập nhật..
Chàng rể siêu phàm
Chàng rể siêu cấp convert
  • 5.00 star(s)
  • Tuyệt Nhân / Hàn Tam Thiên Tô Nghênh Hạ
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom