Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1097
CHƯƠNG 1097
Tiết Nghĩa hơi mất tự nhiên cười cười… Lúc này, biểu tình trên mặt anh ta cũng có chút lúng túng… Bản thân anh ta ném ra từng tầng kế hoạch, lợi nhuận chuyển nhượng… đều không thể đả động người phụ nữ này…
Điều này khiến anh ta chợt có một loại cảm giác thất bại… Mấy năm nay, anh ta không ngừng chiếm đoạt thẩm thấu các loại công ty, thành công gây dựng tập đoàn Phi Dương thành một công ty có quy mô khổng lồ… Những năm gần đây, hầu như anh ta chẳng bao giờ thất bại dù chỉ một lần…
Vậy mà hôm nay, anh ta lại bị người đẹp tổng giám đốc trẻ tuổi này cự tuyệt… Hơn nữa, còn không chỉ một lần! Ngoài sáng hoặc trong tối, anh ta đã giao phong cùng với Lê Kim Huyên mấy lần… và cũng thất thủ mấy lần!
Miếng mồi mê người như thế, vậy mà Lê Kim Huyên cũng không động tâm. Anh ta không rõ, rốt cuộc cái gì mới có thể đả động người phụ nữ trước mắt?
Bữa cơm này, Tiết Nghĩa ăn cực kỳ mất tự nhiên… Tuy rằng trên mặt vẫn làm bộ tự nhiên thong dong như trước… nhưng dường như nội tâm anh ta có chút rối bời… Ván cờ lớn đã hỗn loạn… anh ta lại thất thủ một lần nữa.
Giữa lúc đang ăn, Lê Kim Huyên đưa cho Trần Xuân Độ một tấm thẻ, bảo anh lặng lẽ đi tính tiền.
Đối với Lê Kim Huyên mà nói, cắn người miệng mềm bắt người tay ngắn… Bữa cơm này, cô tuyệt đối không thể để Tiết Nghĩa trả tiền… Cô không tin bánh từ trên trời rơi xuống, cũng sẽ không ăn tiệc người khác chiêu đãi mà không phải trả tiền…
Trần Xuân Độ cầm thẻ đi tới trước quầy cà thẻ tính tiền, tổng cộng hơn hai mươi mốt tỷ… Bữa cơm như thế mà hơn hai mươi mốt tỷ… thật sự là xa xỉ tới cực điểm. Trần Xuân Độ không nhịn được bĩu môi, ở loại thời khắc mấu chốt này, cọp mẹ Lê Kim Huyên lại vô cùng hào phóng… Bữa cơm hơn hai mươi mốt tỷ mà cũng nguyện ý tính tiền, rất có phong phạm của đại tướng…
Xem ra… tài sản trăm tỷ đô-la của anh có thể yên tâm giao cho cô xử lý… Trần Xuân Độ suy tính…
Sau khi bữa cơm kết thúc, Tiết Nghĩa gọi nhân viên tới tính tiền… kết quả lại biết đã có người thanh toán… Điều này làm cho anh ta cảm thấy như có một nhát búa nện mạnh vào đầu… Lúc này đây, tất cả những tính toán của anh ta đều vô ích! Trước mặt Lê Kim Huyên, anh ta đã thất thủ nhiều lần… Đường đường là chủ tịch trẻ tuổi của tập đoàn Phi Dương… kẻ được xưng là người có thiên phú kinh doanh nhất thành phố T… lúc này lại không có chút thủ đoạn nào trước mặt Lê Kim Huyên, chỉ giống như một tên lính tốt không đeo găng tay.
Mấy người chậm rãi đi ra khỏi nhà hàng, Trần Xuân Độ chuẩn bị xe Maybach, hộ tống Lê Kim Huyên bước vào bên trong.
Tuy rằng tâm tình của Tiết Nghĩa đã hơi uể oải, nhưng anh ta vẫn miễn cưỡng nặn ra ý cười như trước, nói lời từ biệt với Lê Kim Huyên.
Maybach chậm rãi lái đi xa, rời khỏi hội sở…
Trần Xuân Độ lái xe chậm rãi chạy trên đường. Lê Kim Huyên ngồi ở vị trí kế bên tài xế, có vẻ hơi an tĩnh.
“Rốt cuộc Tiết Nghĩa kia có chủ ý gì?” Trần Xuân Độ châm một điếu thuốc, lên tiếng hỏi.
Lê Kim Huyên lắc đầu, trong con ngươi xinh đẹp thoáng hiện vẻ cơ trí thâm thúy.
“Quan tâm anh ta có chủ ý gì làm gì… ruồi không đốt không đẻ trứng, chỉ cần tôi không lấy không chỗ tốt của anh ta, vậy thì sẽ không có việc gì.” Lê Kim Huyên chậm rãi nói, giọng điệu mang theo từ tính.
Trần Xuân Độ không khỏi sinh lòng bội phục đối với Lê Kim Huyên… Người phụ nữ này, đối với việc xử lý những chuyện lớn như thế này, cô luôn luôn giải quyết êm dịu hoàn mỹ, căn bản không tìm ra nửa điểm tỳ vết nào. Cũng khó trách… thủ đoạn của người đẹp tổng giám đốc này sắc bén như vậy, mới có thể giữa được gia nghiệp lớn như thế của tập đoàn Lê thị.
Maybach chạy thẳng một đường, bốn phía xung quanh vô cùng an tĩnh.
“Vù!” Đột nhiên, ngoài cửa sổ xe có một viên đạn mang theo tiếng xé gió cấp tốc bay vụt về phía Lê Kim Huyên!
Trong chớp nhoáng này… đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên dại ra! Cô hoàn toàn không phản ứng kịp!
Tiết Nghĩa hơi mất tự nhiên cười cười… Lúc này, biểu tình trên mặt anh ta cũng có chút lúng túng… Bản thân anh ta ném ra từng tầng kế hoạch, lợi nhuận chuyển nhượng… đều không thể đả động người phụ nữ này…
Điều này khiến anh ta chợt có một loại cảm giác thất bại… Mấy năm nay, anh ta không ngừng chiếm đoạt thẩm thấu các loại công ty, thành công gây dựng tập đoàn Phi Dương thành một công ty có quy mô khổng lồ… Những năm gần đây, hầu như anh ta chẳng bao giờ thất bại dù chỉ một lần…
Vậy mà hôm nay, anh ta lại bị người đẹp tổng giám đốc trẻ tuổi này cự tuyệt… Hơn nữa, còn không chỉ một lần! Ngoài sáng hoặc trong tối, anh ta đã giao phong cùng với Lê Kim Huyên mấy lần… và cũng thất thủ mấy lần!
Miếng mồi mê người như thế, vậy mà Lê Kim Huyên cũng không động tâm. Anh ta không rõ, rốt cuộc cái gì mới có thể đả động người phụ nữ trước mắt?
Bữa cơm này, Tiết Nghĩa ăn cực kỳ mất tự nhiên… Tuy rằng trên mặt vẫn làm bộ tự nhiên thong dong như trước… nhưng dường như nội tâm anh ta có chút rối bời… Ván cờ lớn đã hỗn loạn… anh ta lại thất thủ một lần nữa.
Giữa lúc đang ăn, Lê Kim Huyên đưa cho Trần Xuân Độ một tấm thẻ, bảo anh lặng lẽ đi tính tiền.
Đối với Lê Kim Huyên mà nói, cắn người miệng mềm bắt người tay ngắn… Bữa cơm này, cô tuyệt đối không thể để Tiết Nghĩa trả tiền… Cô không tin bánh từ trên trời rơi xuống, cũng sẽ không ăn tiệc người khác chiêu đãi mà không phải trả tiền…
Trần Xuân Độ cầm thẻ đi tới trước quầy cà thẻ tính tiền, tổng cộng hơn hai mươi mốt tỷ… Bữa cơm như thế mà hơn hai mươi mốt tỷ… thật sự là xa xỉ tới cực điểm. Trần Xuân Độ không nhịn được bĩu môi, ở loại thời khắc mấu chốt này, cọp mẹ Lê Kim Huyên lại vô cùng hào phóng… Bữa cơm hơn hai mươi mốt tỷ mà cũng nguyện ý tính tiền, rất có phong phạm của đại tướng…
Xem ra… tài sản trăm tỷ đô-la của anh có thể yên tâm giao cho cô xử lý… Trần Xuân Độ suy tính…
Sau khi bữa cơm kết thúc, Tiết Nghĩa gọi nhân viên tới tính tiền… kết quả lại biết đã có người thanh toán… Điều này làm cho anh ta cảm thấy như có một nhát búa nện mạnh vào đầu… Lúc này đây, tất cả những tính toán của anh ta đều vô ích! Trước mặt Lê Kim Huyên, anh ta đã thất thủ nhiều lần… Đường đường là chủ tịch trẻ tuổi của tập đoàn Phi Dương… kẻ được xưng là người có thiên phú kinh doanh nhất thành phố T… lúc này lại không có chút thủ đoạn nào trước mặt Lê Kim Huyên, chỉ giống như một tên lính tốt không đeo găng tay.
Mấy người chậm rãi đi ra khỏi nhà hàng, Trần Xuân Độ chuẩn bị xe Maybach, hộ tống Lê Kim Huyên bước vào bên trong.
Tuy rằng tâm tình của Tiết Nghĩa đã hơi uể oải, nhưng anh ta vẫn miễn cưỡng nặn ra ý cười như trước, nói lời từ biệt với Lê Kim Huyên.
Maybach chậm rãi lái đi xa, rời khỏi hội sở…
Trần Xuân Độ lái xe chậm rãi chạy trên đường. Lê Kim Huyên ngồi ở vị trí kế bên tài xế, có vẻ hơi an tĩnh.
“Rốt cuộc Tiết Nghĩa kia có chủ ý gì?” Trần Xuân Độ châm một điếu thuốc, lên tiếng hỏi.
Lê Kim Huyên lắc đầu, trong con ngươi xinh đẹp thoáng hiện vẻ cơ trí thâm thúy.
“Quan tâm anh ta có chủ ý gì làm gì… ruồi không đốt không đẻ trứng, chỉ cần tôi không lấy không chỗ tốt của anh ta, vậy thì sẽ không có việc gì.” Lê Kim Huyên chậm rãi nói, giọng điệu mang theo từ tính.
Trần Xuân Độ không khỏi sinh lòng bội phục đối với Lê Kim Huyên… Người phụ nữ này, đối với việc xử lý những chuyện lớn như thế này, cô luôn luôn giải quyết êm dịu hoàn mỹ, căn bản không tìm ra nửa điểm tỳ vết nào. Cũng khó trách… thủ đoạn của người đẹp tổng giám đốc này sắc bén như vậy, mới có thể giữa được gia nghiệp lớn như thế của tập đoàn Lê thị.
Maybach chạy thẳng một đường, bốn phía xung quanh vô cùng an tĩnh.
“Vù!” Đột nhiên, ngoài cửa sổ xe có một viên đạn mang theo tiếng xé gió cấp tốc bay vụt về phía Lê Kim Huyên!
Trong chớp nhoáng này… đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên dại ra! Cô hoàn toàn không phản ứng kịp!