Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1071
CHƯƠNG 1071
“Bốp!” Vỏ tôm hùm trực tiếp bay vào cái miệng đang cười toe toét của Ngô Đống!
“Khụ khụ khụ…!” Toàn bộ khuôn miệng của Ngô Đống đều là tôm hùm, cả mặt hắn đỏ bừng, liên tục ho khan.
Bầu không khí đột nhiên thay đổi! Mọi người đều bị sốc trước cảnh tượng này …
Ngô Đống mất một lúc lâu mới lôi được cái vỏ tôm hùm ra khỏi miệng, mặt hắn đỏ bừng bừng!
“Ầm!” Hắn hung hăng đập bàn một cái, cả người sừng sỗ hết cả lên, có vẻ rất tức giận!
“Ồ, có chuyện gì vậy ? Đây là muốn dùng vũ lực sao?” Trần Xuân Độ cười nhẹ, trong giọng nói có chút mỉa mai.”Nói mấy câu không lọt tai đã động tay động chân. Vị đại ca này hơi kích động thì phải? Tất cả những người ngồi đây đều là phụ nữ. Cho dù là xã hội đen cũng không thể hống hách như vậy, phải không?”
Một vài câu nói của Trần Xuân Độ đã chặn họng Ngô Đống… Lúc này, nếu Ngô Đống làm gì đó thì anh ta mất phong độ và sẽ bị chế giễu vì là nhỏ mọn. Chỉ là một người lái xe nhỏ mà phải ra tay sau lưng thì thật sự có hơi mất mặt.
“Hừ, đừng có chấp nhặt với chó.” Trương Tử Lan kéo Ngô Đống ngồi xuống, chỉ là xử lý loại chó này mà cũng cần bạn trai cô ra tay sao?
Trương Tử Lan nháy mắt với bạn trai, sau đó viện cớ đi vệ sinh rồi quay người bước ra khỏi phòng riêng.
Sau khi ra ngoài, Trương Tử Lan trực tiếp đi tới quầy lễ tân, ném một xấp tiền dày cộp cho người phục vụ nam.
Trương Tử Lan nói nhỏ với người phục vụ nhỏ giọng hỏi: “Có thuốc nhuận tràng không? Tôi muốn hạ độc hai người.”
Khi nghe thấy lời này, người phục vụ đã rất ngạc nhiên và lắc đầu.
“Vậy có thuốc độc không?” Trương Tử Lan tiếp tục lạnh lùng hỏi.
“Có thuốc diệt chuột trong bếp …” người phục vụ ngập ngừng nói.
Trương Tử Lan nghĩ một lúc:”Thuốc diệt chuột…. Được rồi! Nghe rõ đây lấy cho tôi hai gói thuốc diệt chuột, giúp tôi hạ độc hai người. 150 triệu này là tiền đặt cọc. Sau khi làm xong, tôi sẽ đưa cho anh ba trăm triệu nữa.”
Người phục vụ giật mình nhìn, sợ hãi nói: “Chuyện này … e rằng không được… thuốc diệt chuột … thuốc diệt chuột rất độc … có thể sẽ độc chết người …”
Trương Tử Lan cũng lười nói nhảm với anh ta, trực tiếp lấy ra một tấm thẻ:”Trong đó có 1,5 tỷ. Sau chuyện này, tôi sẽ cho anh thêm 1,5 tỷ, đủ để tiêu cả đời rồi nhỉ? Làm xong thì anh có thể rời đi, việc này không liên quan đến anh.”
Lúc này, người phục vụ im lặng!
Chỉ cần một liều thuốc độc là có thể nhận được 3 tỷ ngay lập tức! Là 3 tỷ đó, lẽ cả đời này anh ta cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy! Nhưng…chỉ cần thả hai phần thuốc độc vào là có thể nhận được rồi….
Cuối cùng, nam nhân viên phục vụ gật đầu, tham lam cầm lấy thẻ ngân hàng từ Trương Tử Lan … Ánh mắt trở nên kiên định và lạnh lùng, chỉ cần có thể kiếm được 3 tỷ, đầu độc hai người có tính là gì? Ngay cả khi bạn độc chết người ta thì cũng không phải sợ…! Với 3 tỷ, anh ta sẽ có thể sống thoải mái!
Trương Tử Lan cười lạnh, đi thẳng về phòng riêng.
Vài phút sau, nam phục vụ đến phòng riêng cùng một chai rượu vang đỏ.
“Xin chào, đây là rượu vang đỏ mà cô đã gọi …” Người phục vụ tay cầm chai rượu đỏ, thận trọng tiến lên rót rượu từng người một.
Khi anh ta đi đến chỗ Trần Xuân Độ, Trương Tử Lan trên bàn ăn nháy mắt với anh ta.
“Bốp!” Vỏ tôm hùm trực tiếp bay vào cái miệng đang cười toe toét của Ngô Đống!
“Khụ khụ khụ…!” Toàn bộ khuôn miệng của Ngô Đống đều là tôm hùm, cả mặt hắn đỏ bừng, liên tục ho khan.
Bầu không khí đột nhiên thay đổi! Mọi người đều bị sốc trước cảnh tượng này …
Ngô Đống mất một lúc lâu mới lôi được cái vỏ tôm hùm ra khỏi miệng, mặt hắn đỏ bừng bừng!
“Ầm!” Hắn hung hăng đập bàn một cái, cả người sừng sỗ hết cả lên, có vẻ rất tức giận!
“Ồ, có chuyện gì vậy ? Đây là muốn dùng vũ lực sao?” Trần Xuân Độ cười nhẹ, trong giọng nói có chút mỉa mai.”Nói mấy câu không lọt tai đã động tay động chân. Vị đại ca này hơi kích động thì phải? Tất cả những người ngồi đây đều là phụ nữ. Cho dù là xã hội đen cũng không thể hống hách như vậy, phải không?”
Một vài câu nói của Trần Xuân Độ đã chặn họng Ngô Đống… Lúc này, nếu Ngô Đống làm gì đó thì anh ta mất phong độ và sẽ bị chế giễu vì là nhỏ mọn. Chỉ là một người lái xe nhỏ mà phải ra tay sau lưng thì thật sự có hơi mất mặt.
“Hừ, đừng có chấp nhặt với chó.” Trương Tử Lan kéo Ngô Đống ngồi xuống, chỉ là xử lý loại chó này mà cũng cần bạn trai cô ra tay sao?
Trương Tử Lan nháy mắt với bạn trai, sau đó viện cớ đi vệ sinh rồi quay người bước ra khỏi phòng riêng.
Sau khi ra ngoài, Trương Tử Lan trực tiếp đi tới quầy lễ tân, ném một xấp tiền dày cộp cho người phục vụ nam.
Trương Tử Lan nói nhỏ với người phục vụ nhỏ giọng hỏi: “Có thuốc nhuận tràng không? Tôi muốn hạ độc hai người.”
Khi nghe thấy lời này, người phục vụ đã rất ngạc nhiên và lắc đầu.
“Vậy có thuốc độc không?” Trương Tử Lan tiếp tục lạnh lùng hỏi.
“Có thuốc diệt chuột trong bếp …” người phục vụ ngập ngừng nói.
Trương Tử Lan nghĩ một lúc:”Thuốc diệt chuột…. Được rồi! Nghe rõ đây lấy cho tôi hai gói thuốc diệt chuột, giúp tôi hạ độc hai người. 150 triệu này là tiền đặt cọc. Sau khi làm xong, tôi sẽ đưa cho anh ba trăm triệu nữa.”
Người phục vụ giật mình nhìn, sợ hãi nói: “Chuyện này … e rằng không được… thuốc diệt chuột … thuốc diệt chuột rất độc … có thể sẽ độc chết người …”
Trương Tử Lan cũng lười nói nhảm với anh ta, trực tiếp lấy ra một tấm thẻ:”Trong đó có 1,5 tỷ. Sau chuyện này, tôi sẽ cho anh thêm 1,5 tỷ, đủ để tiêu cả đời rồi nhỉ? Làm xong thì anh có thể rời đi, việc này không liên quan đến anh.”
Lúc này, người phục vụ im lặng!
Chỉ cần một liều thuốc độc là có thể nhận được 3 tỷ ngay lập tức! Là 3 tỷ đó, lẽ cả đời này anh ta cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy! Nhưng…chỉ cần thả hai phần thuốc độc vào là có thể nhận được rồi….
Cuối cùng, nam nhân viên phục vụ gật đầu, tham lam cầm lấy thẻ ngân hàng từ Trương Tử Lan … Ánh mắt trở nên kiên định và lạnh lùng, chỉ cần có thể kiếm được 3 tỷ, đầu độc hai người có tính là gì? Ngay cả khi bạn độc chết người ta thì cũng không phải sợ…! Với 3 tỷ, anh ta sẽ có thể sống thoải mái!
Trương Tử Lan cười lạnh, đi thẳng về phòng riêng.
Vài phút sau, nam phục vụ đến phòng riêng cùng một chai rượu vang đỏ.
“Xin chào, đây là rượu vang đỏ mà cô đã gọi …” Người phục vụ tay cầm chai rượu đỏ, thận trọng tiến lên rót rượu từng người một.
Khi anh ta đi đến chỗ Trần Xuân Độ, Trương Tử Lan trên bàn ăn nháy mắt với anh ta.