Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 957
CHƯƠNG 957
Trần Xuân Độ bình tĩnh nhìn đám cảnh sát, trong mắt không có một tia cảm xúc, nhưng chính ánh mắt bình tĩnh lại khiến trong lòng đám cảnh sát dâng lên nỗi sợ hãi không giải thích được!
Từ Tân Hải nghiêm mặt, lạnh lùng nói: “Trần Xuân Độ, lập tức ngoan ngoãn chịu trói đi! Nếu không, tôi sẽ bắn anh ngay tại chỗ!” Những lời này giống như đang đe dọa. Đe dọa ở mức độ cao nhất! Khi bắt những tên tội phạm nguy hiểm, cảnh sát sẽ dùng những lời đe dọa này để phá vỡ tâm trí của chúng!
Trần Xuân Độ từ từ phun ra một vòng khói nữa, sau đó… mỉm cười.
Đám cảnh sát làm như đang phải đối phó với cường địch! Tất cả ống súng đều nhắm vào Trần Xuân Độ, hành động thận trọng, vây kín người anh!
Vẻ mặt của Từ Tân Hải cực kỳ nghiêm túc, ông ta ở trong ngành cảnh sát này đã mấy chục năm, từng gặp vô số tội phạm, nhưng chỉ có hôm nay… chỉ có Trần Xuân Độ trước mặt là khiến ông ta cảm thấy sợ hãi, không thể giải thích được! Bởi vì Trần Xuân Độ quá bình tĩnh!
Bình tĩnh đến mức không giống như tội phạm!
Thử hỏi có tội phạm nào khi đối mặt với cảnh sát… đối mặt với bao nhiêu họng súng như vậy mà còn cười như thế không?! Trần Xuân Độ, con người này quá khó hiểu, khiến cho Từ Tân Hải cảm thấy rất không bình thường! Trần Xuân Độ nhất định không phải người đơn giản!
“Không cần khẩn trương, đồng chí cảnh sát, cứ bình tĩnh đã.” Trần Xuân Độ vứt tàn thuốc, sau đó từ từ duỗi tay ra.
“Còng lại!” Từ Tân Hải đưa ra một quyết định nhanh chóng.
“Cạch cạch!” Một chiếc còng tay có hình dạng đặc biệt trực tiếp còng lên cổ tay Trần Xuân Độ! Chiếc còng này có cấu tạo đặc biệt! Nó hoàn toàn khác với những chiếc còng thông thường. Đó là một chiếc còng được thiết kế dành riêng cho tội phạm nguy hiểm!
Sau đó, một chiếc còng khác còng hai chân Trần Xuân Độ lại, khiến anh gần như không còn khả năng phản kháng.
“Đưa đi!” Từ Tân Hải nghiêm nghị quát lên.
Vài cảnh sát bắt giữ Trần Xuân Độ một cách thô bạo, đè chặt hai vai của anh, sau đó trực tiếp áp giải anh đi!
Đột nhiên, có một tia sáng lóe lên!
Nhìn thấy tia sáng này, con ngươi bình tĩnh của Trần Xuân Độ chợt ngưng tụ lại!
Anh quay đầu nhìn lại!
Chỉ thấy Tô Loan Loan đang cầm con dao găm quân dụng trong tay! Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào một góc phòng, rồi chiếu lên con dao găm, từ lưỡi dao phản chiếu vô số tia sáng rực rỡ…!
Nhóm cảnh sát nhìn chằm chằm Tô Loan Loan, cảnh giác cao độ! Vài tên còn âm thầm chĩa mũi súng về phía cô ta!
“Làm gì vậy? Mau bỏ dao xuống!” Tên cảnh sát quát lên.
Đôi mắt đẹp của Tô Loan Loan chớp chớp, cô ta không lên tiếng, nhưng thứ vũ khí trong tay lại toát ra khí lạnh khiến người ta run rẩy!
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm Tô Loan Loan hồi lâu, sau đó chậm rãi lắc đầu với cô ta.
Nhập từ khóa tìm kiếm…
Nhìn thấy động tác này của Trần Xuân Độ, Tô Loan Loan mới thu dao lại, vẻ mặt bình tĩnh lạ thường.
“Giao con dao găm ra đây! Đây là lệnh cưỡng chế vũ khí!” Cảnh sát hét vào mặt Tô Loan Loan, tự coi đây là lệnh cưỡng chế vũ khí, rồi tịch thu con dao!
Ánh mắt của Tô Loan Loan lạnh đi…
Trần Xuân Độ bình tĩnh nhìn đám cảnh sát, trong mắt không có một tia cảm xúc, nhưng chính ánh mắt bình tĩnh lại khiến trong lòng đám cảnh sát dâng lên nỗi sợ hãi không giải thích được!
Từ Tân Hải nghiêm mặt, lạnh lùng nói: “Trần Xuân Độ, lập tức ngoan ngoãn chịu trói đi! Nếu không, tôi sẽ bắn anh ngay tại chỗ!” Những lời này giống như đang đe dọa. Đe dọa ở mức độ cao nhất! Khi bắt những tên tội phạm nguy hiểm, cảnh sát sẽ dùng những lời đe dọa này để phá vỡ tâm trí của chúng!
Trần Xuân Độ từ từ phun ra một vòng khói nữa, sau đó… mỉm cười.
Đám cảnh sát làm như đang phải đối phó với cường địch! Tất cả ống súng đều nhắm vào Trần Xuân Độ, hành động thận trọng, vây kín người anh!
Vẻ mặt của Từ Tân Hải cực kỳ nghiêm túc, ông ta ở trong ngành cảnh sát này đã mấy chục năm, từng gặp vô số tội phạm, nhưng chỉ có hôm nay… chỉ có Trần Xuân Độ trước mặt là khiến ông ta cảm thấy sợ hãi, không thể giải thích được! Bởi vì Trần Xuân Độ quá bình tĩnh!
Bình tĩnh đến mức không giống như tội phạm!
Thử hỏi có tội phạm nào khi đối mặt với cảnh sát… đối mặt với bao nhiêu họng súng như vậy mà còn cười như thế không?! Trần Xuân Độ, con người này quá khó hiểu, khiến cho Từ Tân Hải cảm thấy rất không bình thường! Trần Xuân Độ nhất định không phải người đơn giản!
“Không cần khẩn trương, đồng chí cảnh sát, cứ bình tĩnh đã.” Trần Xuân Độ vứt tàn thuốc, sau đó từ từ duỗi tay ra.
“Còng lại!” Từ Tân Hải đưa ra một quyết định nhanh chóng.
“Cạch cạch!” Một chiếc còng tay có hình dạng đặc biệt trực tiếp còng lên cổ tay Trần Xuân Độ! Chiếc còng này có cấu tạo đặc biệt! Nó hoàn toàn khác với những chiếc còng thông thường. Đó là một chiếc còng được thiết kế dành riêng cho tội phạm nguy hiểm!
Sau đó, một chiếc còng khác còng hai chân Trần Xuân Độ lại, khiến anh gần như không còn khả năng phản kháng.
“Đưa đi!” Từ Tân Hải nghiêm nghị quát lên.
Vài cảnh sát bắt giữ Trần Xuân Độ một cách thô bạo, đè chặt hai vai của anh, sau đó trực tiếp áp giải anh đi!
Đột nhiên, có một tia sáng lóe lên!
Nhìn thấy tia sáng này, con ngươi bình tĩnh của Trần Xuân Độ chợt ngưng tụ lại!
Anh quay đầu nhìn lại!
Chỉ thấy Tô Loan Loan đang cầm con dao găm quân dụng trong tay! Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào một góc phòng, rồi chiếu lên con dao găm, từ lưỡi dao phản chiếu vô số tia sáng rực rỡ…!
Nhóm cảnh sát nhìn chằm chằm Tô Loan Loan, cảnh giác cao độ! Vài tên còn âm thầm chĩa mũi súng về phía cô ta!
“Làm gì vậy? Mau bỏ dao xuống!” Tên cảnh sát quát lên.
Đôi mắt đẹp của Tô Loan Loan chớp chớp, cô ta không lên tiếng, nhưng thứ vũ khí trong tay lại toát ra khí lạnh khiến người ta run rẩy!
Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm Tô Loan Loan hồi lâu, sau đó chậm rãi lắc đầu với cô ta.
Nhập từ khóa tìm kiếm…
Nhìn thấy động tác này của Trần Xuân Độ, Tô Loan Loan mới thu dao lại, vẻ mặt bình tĩnh lạ thường.
“Giao con dao găm ra đây! Đây là lệnh cưỡng chế vũ khí!” Cảnh sát hét vào mặt Tô Loan Loan, tự coi đây là lệnh cưỡng chế vũ khí, rồi tịch thu con dao!
Ánh mắt của Tô Loan Loan lạnh đi…