Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 756
CHƯƠNG 756
“Nếu có người ngăn cản tôi đừng trách tôi ra tay ác độc. Nếu Lê Thần Vũ không chịu ra mặt, tôi sẽ giết đến khi hắn chịu xuất hiện thì thôi.” Giọng nói của Trần Xuân Độ vang vọng trong không gian, khiến sắc mặt vô số thuộc hạ nhà họ Lê biến đổi.
“Nó, nó không có ở đây…” Lê Hạo nhìn chằm chằm mặt nạ của Trần Xuân Độ, vẻ mặt bất định, dường như sau khi do dự và giằng co, ông ta phải hạ quyết tâm rồi mới nói ra.
Ánh mặt Trần Xuân Độ đột nhiên lạnh đi, loáng một cái anh đã lập tức biến mất.
“Soạt.” Trần Xuân Độ đột nhiên xuất hiện trước mặt Lê Hạo, anh túm lấy Lê Hạo.
“Ông nói gì?”
“Tối nay có tiệc từ thiện, nó đi tham dự rồi.” Lê Hạo nói ra một cách khó khăn, ông ta nắm chặt hai tay, cân nhắc rồi mới dám nói ra để bảo vệ gia tộc. Tâm trí của Lê Thần Vũ mau lẹ lanh trí, hẳn sẽ có thể thoát khỏi sự săn đuổi.
Sau lớp mặt nạ, ánh mắt Trần Xuân Độ đối diện Lê Hạo nhìn nhau trong chốc lát, Trần Xuân Độ từ từ buông tay ra, sau đó anh bước chân, lao ra khỏi nhà họ Lê.
Giọng nói của Trần Xuân Độ vẫn vang vọng trong không gian nhà họ Lê: “Nếu ông dám lừa gạt, lúc tôi quay lại sẽ là ngày tàn của nhà họ Lê.”
“Rầm.”
Trần Xuân Độ vừa lao ra khỏi nhà họ Lê, bên ngoài các đặc công lao tới bao vây anh.
“Long Vương! Ngươi chạy không thoát đâu.” Đám đặc công đều hừng hực sát khí, vô số bóng người xông lên.
Sau lớp mặt nạ, khóe miệng Trần Xuân Độ đột nhiên nhếch lên một nụ cười chế giễu.
Đột nhiên, cơ thể anh … biến thành một bóng mờ đáng sợ.
Khoảng khắc đó, con ngươi của Lê Hạo đột nhiên co lại. Ông ta ngay lập tức ra lệnh.
“Nổ súng. Giết.”
Soàn soạt! Vô số vũ khí tấn công được lên đạn ngay lập tức.
Giây tiếp theo.
“Đoàng đoàng đoàng.” Những mũi súng hung tợn bắn ra điên cuồng.
Tất cả chúng đều hướng về phía Trần Xuân Độ bắn một cách kịch liệt.
Nhưng âm thanh của Trần Xuân Độ … nhanh như chớp.
Nơi con dao găm long nha lóe lên … tất cả các mũi súng bị chặn lại.
Bóng dáng của anh bừng sáng… trực tiếp tấn công vào vô số vòng vây.
Máu vương vãi khắp nơi.
Vô số đặc công bao vây nhưng Trần Xuân Độ bước vào chỗ không người. Anh đột phá vòng vây, bóng người phi lên, lao về phía phía xa.
Vào lúc này, sự thay đổi bất thường xuất hiện.
“Long Vương! Chết đi.” Đột nhiên, một giọng nói sắc bén và dữ dội vang lên!
Một bóng người lao tới từ xa. nhanh như chớp, biến thành vô số mũi nhọn sắc bén.
Lúc này vẻ mặt của Trần Xuân Độ thay đổi.
Trong tích tắc, bóng dáng đó đã lao tới.
“Chết đi.” Bóng dáng hét lên dữ dội, cơ thể của anh ta bay lên không trung. Mặt đất dưới chân đột nhiên nứt ra.
Hình dáng giống như dã thú, mãnh mẽ lao về phía Trần Xuân Độ phía dưới. Vô số góc cạnh sắc bén tỏa ra.
Trần Xuân Độ vội giơ con dao găm long nha lên để đánh chặn.
“Keng.” Tiếng kim loại va vào nhau vô cùng dữ dội. Hai con dao găm va chạm mạnh vào nhau khiến tia lửa bay ra khắp nơi.
Một sức mạnh đáng sợ đột nhiên bùng phát! Trần Xuân Độ không kiểm soát được phải lùi lại, mặt đất bị giẫm lên nứt ra.
“Nếu có người ngăn cản tôi đừng trách tôi ra tay ác độc. Nếu Lê Thần Vũ không chịu ra mặt, tôi sẽ giết đến khi hắn chịu xuất hiện thì thôi.” Giọng nói của Trần Xuân Độ vang vọng trong không gian, khiến sắc mặt vô số thuộc hạ nhà họ Lê biến đổi.
“Nó, nó không có ở đây…” Lê Hạo nhìn chằm chằm mặt nạ của Trần Xuân Độ, vẻ mặt bất định, dường như sau khi do dự và giằng co, ông ta phải hạ quyết tâm rồi mới nói ra.
Ánh mặt Trần Xuân Độ đột nhiên lạnh đi, loáng một cái anh đã lập tức biến mất.
“Soạt.” Trần Xuân Độ đột nhiên xuất hiện trước mặt Lê Hạo, anh túm lấy Lê Hạo.
“Ông nói gì?”
“Tối nay có tiệc từ thiện, nó đi tham dự rồi.” Lê Hạo nói ra một cách khó khăn, ông ta nắm chặt hai tay, cân nhắc rồi mới dám nói ra để bảo vệ gia tộc. Tâm trí của Lê Thần Vũ mau lẹ lanh trí, hẳn sẽ có thể thoát khỏi sự săn đuổi.
Sau lớp mặt nạ, ánh mắt Trần Xuân Độ đối diện Lê Hạo nhìn nhau trong chốc lát, Trần Xuân Độ từ từ buông tay ra, sau đó anh bước chân, lao ra khỏi nhà họ Lê.
Giọng nói của Trần Xuân Độ vẫn vang vọng trong không gian nhà họ Lê: “Nếu ông dám lừa gạt, lúc tôi quay lại sẽ là ngày tàn của nhà họ Lê.”
“Rầm.”
Trần Xuân Độ vừa lao ra khỏi nhà họ Lê, bên ngoài các đặc công lao tới bao vây anh.
“Long Vương! Ngươi chạy không thoát đâu.” Đám đặc công đều hừng hực sát khí, vô số bóng người xông lên.
Sau lớp mặt nạ, khóe miệng Trần Xuân Độ đột nhiên nhếch lên một nụ cười chế giễu.
Đột nhiên, cơ thể anh … biến thành một bóng mờ đáng sợ.
Khoảng khắc đó, con ngươi của Lê Hạo đột nhiên co lại. Ông ta ngay lập tức ra lệnh.
“Nổ súng. Giết.”
Soàn soạt! Vô số vũ khí tấn công được lên đạn ngay lập tức.
Giây tiếp theo.
“Đoàng đoàng đoàng.” Những mũi súng hung tợn bắn ra điên cuồng.
Tất cả chúng đều hướng về phía Trần Xuân Độ bắn một cách kịch liệt.
Nhưng âm thanh của Trần Xuân Độ … nhanh như chớp.
Nơi con dao găm long nha lóe lên … tất cả các mũi súng bị chặn lại.
Bóng dáng của anh bừng sáng… trực tiếp tấn công vào vô số vòng vây.
Máu vương vãi khắp nơi.
Vô số đặc công bao vây nhưng Trần Xuân Độ bước vào chỗ không người. Anh đột phá vòng vây, bóng người phi lên, lao về phía phía xa.
Vào lúc này, sự thay đổi bất thường xuất hiện.
“Long Vương! Chết đi.” Đột nhiên, một giọng nói sắc bén và dữ dội vang lên!
Một bóng người lao tới từ xa. nhanh như chớp, biến thành vô số mũi nhọn sắc bén.
Lúc này vẻ mặt của Trần Xuân Độ thay đổi.
Trong tích tắc, bóng dáng đó đã lao tới.
“Chết đi.” Bóng dáng hét lên dữ dội, cơ thể của anh ta bay lên không trung. Mặt đất dưới chân đột nhiên nứt ra.
Hình dáng giống như dã thú, mãnh mẽ lao về phía Trần Xuân Độ phía dưới. Vô số góc cạnh sắc bén tỏa ra.
Trần Xuân Độ vội giơ con dao găm long nha lên để đánh chặn.
“Keng.” Tiếng kim loại va vào nhau vô cùng dữ dội. Hai con dao găm va chạm mạnh vào nhau khiến tia lửa bay ra khắp nơi.
Một sức mạnh đáng sợ đột nhiên bùng phát! Trần Xuân Độ không kiểm soát được phải lùi lại, mặt đất bị giẫm lên nứt ra.