Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 666
CHƯƠNG 666
Trần Xuân Độ đảo mắt nhìn họ, những quý bà này đã sắp trở thành quả bóng khổng lồ rồi nhưng cũng không dậy lên bất kỳ gợn sóng nào trong lòng anh, thậm chí anh còn bình tĩnh lạ thường.
Hình thể của những người này có lẽ vẫn chưa khủng bằng các tuyển thủ sumo nước J.
Anh việc gì phải để họ vào mắt?
Những người nhà họ Lê đang hoảng hốt lo sợ, nhưng Trần Xuân Độ chỉ đứng tại chỗ, cực kỳ bình tĩnh.
Những người đó đang trốn ở nơi xa thấy Trần Xuân Độ không chỉ vẫn đứng ở chính giữa mà còn đi về phía mấy quý bà, ai cũng sửng sốt, sau đó phản ứng lại thì nở nụ cười mỉa mai.
Trong mắt họ, dáng người thấp bé của Trần Xuân Độ… thực sự là lấy trứng chọi đá!
Không chỉ vậy, ánh mắt Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ cũng ngày càng trở nên lo lứng, cô rất lo lắng cho anh, vì cô cũng nghĩ như những người nhà họ Lê, không có chút tin tưởng nào với Trần Xuân Độ.
Nhưng sau khi Trần Xuân Độ phớt lờ những nụ cười giễu cợt của mọi người, tốc độ đi về phía mấy quý bà kia của anh càng nhanh hơn, thậm chí còn bắt đầu tăng tốc chạy!
“Anh ta đang tìm cái chết!”
“Mấy bà mập đó chỉ cần huých một cái thôi là anh ta đã gãy xương ngay lập tức rồi!” Từng người nhà họ Lê xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ càng thêm lạnh lùng, châm chọc.
Mà khoảng cách giữa Trần Xuân Độ và những người phụ nữ mập đã nhanh chóng thu hẹp!
“Uỳnh uỳnh…” Mặt đất rung chuyển, những bóng dáng xe tăng khổng lồ lao về phía trước khiến mặt đất liên tục rung lên!
Khoảng cách giữa hai bên đang nhanh chóng thu hẹp!
Khi Trần Xuân Độ sắp bị va vào, đột nhiên bắp chân anh nổi đầy gân xanh, hai chân khuỵ xuống, cả người lao thẳng về phía đám người kia như một viên đạn pháo!
Tốc độ của Trần Xuân Độ quá nhanh, khiến những người như quái vật này không kịp phản ứng, họ chỉ cảm thấy hai mắt mờ đi!
Trần Xuân Độ khựng lại trong không trung, khoé miệng nở nụ cười khinh thường, anh đột nhiên xoay người!
Vô số người nhà họ Lê và một số võ giả lập tức sững sờ!
Động tác đơn giản này của Trần Xuân Độ khiến mọi người không thể tin được, gần như đã lật đổ kiến thức vật lý của họ!
“Không thể nào!” Mọi người ngạc nhiên, mở rộng tầm mắt, trong lòng run lên!
Động tác đơn giản này của Trần Xuân Độ khiến rất nhiều người nhà họ Lê cảm thấy khó tin, làm sao cũng không thể tin được!
Bởi vì Trần Xuân Độ không bị ảnh hưởng bởi lực quán tính, với tốc độ nhanh như vậy mà anh vẫn có thể xoay người, dường như định luật quán tính không áp dụng với anh!
Lê Thần Vũ đứng ở chỗ cũ, nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của người nhà họ Lê, nhìn khoé miệng Trần Xuân Độ, trong đôi mắt sâu thẳm của anh ta bất giác có thêm một vài tia cảm xúc… Trần Xuân Độ quay người lại, ánh mắt nhìn lướt qua Lê Kim Huyên đang thảng thốt, sau đó khẽ mỉm cười, đột nhiên anh tấn công về phía sau gáy của hai quý bà!
“Rầm!”
Trần Xuân Độ đá bất chợt vào sau gáy hai thân hình tròn vo, tiếng xương gãy giòn tan vang lên, hai thân hình ụ thịt ngã xuống, mặt đất rung chuyển!
Mà Trần Xuân Độ đã đáp đất bằng một cú lộn ngược hoàn hảo từ trên không xuống, tư thế của anh cực kỳ thong dong.
Trần Xuân Độ cúi đầu, nhìn hai cơ thể ụ thịt kia rồi từ từ xoay người, nhìn mấy quý bà còn lại đang cực kỳ kinh ngạc mà dừng bước rồi nhẹ giọng hỏi: “Mấy người có muốn cũng bị vậy không?”
Tất cả đều im lặng! Trần Xuân Độ vừa ra tay, toàn bộ đều sốc!
Mấy quý bà còn lại nuốt nước bọt, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ đã mang theo sự kinh hãi tột độ, rốt cuộc người đàn ông trước mặt này có phải là người không?
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, vẻ kiêu căng ngạo mạn lúc trước đã biến mất hơn phân nửa, khi đối mặt với Trần Xuân Độ, bọn họ đã đổi cách nói chuyện, chỉ vào mũi anh mà mắng: “Mày là thằng nào mà dám đánh chị em chúng tao? Mày xong đời rồi đấy, chúng tao nhớ mặt mày rồi!”
“Người đàn ông của mấy bà đâu? Chuyện này không phải nên để đàn ông đứng ra à? Để mấy người phụ nữ đứng ra chịu sào, đàn ông của nhà họ Lê đều như vậy sao?”
Giọng Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, nhưng vào tai mấy quý bà lại cực kỳ mỉa mai!
Quả nhiên bọn họ nhìn quanh rồi hét lên: “Cút ra đây!”
Chẳng mấy chốc, trong đám người nhà họ Lê xung quanh náo loạn lên, mấy người đàn ông thấp bé, gầy gò sợ hãi bước ra, vẻ mặt đầy tên nào cũng hiện lên hai chữ “nhát gan”.
Trần Xuân Độ đảo mắt nhìn họ, những quý bà này đã sắp trở thành quả bóng khổng lồ rồi nhưng cũng không dậy lên bất kỳ gợn sóng nào trong lòng anh, thậm chí anh còn bình tĩnh lạ thường.
Hình thể của những người này có lẽ vẫn chưa khủng bằng các tuyển thủ sumo nước J.
Anh việc gì phải để họ vào mắt?
Những người nhà họ Lê đang hoảng hốt lo sợ, nhưng Trần Xuân Độ chỉ đứng tại chỗ, cực kỳ bình tĩnh.
Những người đó đang trốn ở nơi xa thấy Trần Xuân Độ không chỉ vẫn đứng ở chính giữa mà còn đi về phía mấy quý bà, ai cũng sửng sốt, sau đó phản ứng lại thì nở nụ cười mỉa mai.
Trong mắt họ, dáng người thấp bé của Trần Xuân Độ… thực sự là lấy trứng chọi đá!
Không chỉ vậy, ánh mắt Lê Kim Huyên nhìn Trần Xuân Độ cũng ngày càng trở nên lo lứng, cô rất lo lắng cho anh, vì cô cũng nghĩ như những người nhà họ Lê, không có chút tin tưởng nào với Trần Xuân Độ.
Nhưng sau khi Trần Xuân Độ phớt lờ những nụ cười giễu cợt của mọi người, tốc độ đi về phía mấy quý bà kia của anh càng nhanh hơn, thậm chí còn bắt đầu tăng tốc chạy!
“Anh ta đang tìm cái chết!”
“Mấy bà mập đó chỉ cần huých một cái thôi là anh ta đã gãy xương ngay lập tức rồi!” Từng người nhà họ Lê xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ càng thêm lạnh lùng, châm chọc.
Mà khoảng cách giữa Trần Xuân Độ và những người phụ nữ mập đã nhanh chóng thu hẹp!
“Uỳnh uỳnh…” Mặt đất rung chuyển, những bóng dáng xe tăng khổng lồ lao về phía trước khiến mặt đất liên tục rung lên!
Khoảng cách giữa hai bên đang nhanh chóng thu hẹp!
Khi Trần Xuân Độ sắp bị va vào, đột nhiên bắp chân anh nổi đầy gân xanh, hai chân khuỵ xuống, cả người lao thẳng về phía đám người kia như một viên đạn pháo!
Tốc độ của Trần Xuân Độ quá nhanh, khiến những người như quái vật này không kịp phản ứng, họ chỉ cảm thấy hai mắt mờ đi!
Trần Xuân Độ khựng lại trong không trung, khoé miệng nở nụ cười khinh thường, anh đột nhiên xoay người!
Vô số người nhà họ Lê và một số võ giả lập tức sững sờ!
Động tác đơn giản này của Trần Xuân Độ khiến mọi người không thể tin được, gần như đã lật đổ kiến thức vật lý của họ!
“Không thể nào!” Mọi người ngạc nhiên, mở rộng tầm mắt, trong lòng run lên!
Động tác đơn giản này của Trần Xuân Độ khiến rất nhiều người nhà họ Lê cảm thấy khó tin, làm sao cũng không thể tin được!
Bởi vì Trần Xuân Độ không bị ảnh hưởng bởi lực quán tính, với tốc độ nhanh như vậy mà anh vẫn có thể xoay người, dường như định luật quán tính không áp dụng với anh!
Lê Thần Vũ đứng ở chỗ cũ, nghe thấy tiếng hô kinh ngạc của người nhà họ Lê, nhìn khoé miệng Trần Xuân Độ, trong đôi mắt sâu thẳm của anh ta bất giác có thêm một vài tia cảm xúc… Trần Xuân Độ quay người lại, ánh mắt nhìn lướt qua Lê Kim Huyên đang thảng thốt, sau đó khẽ mỉm cười, đột nhiên anh tấn công về phía sau gáy của hai quý bà!
“Rầm!”
Trần Xuân Độ đá bất chợt vào sau gáy hai thân hình tròn vo, tiếng xương gãy giòn tan vang lên, hai thân hình ụ thịt ngã xuống, mặt đất rung chuyển!
Mà Trần Xuân Độ đã đáp đất bằng một cú lộn ngược hoàn hảo từ trên không xuống, tư thế của anh cực kỳ thong dong.
Trần Xuân Độ cúi đầu, nhìn hai cơ thể ụ thịt kia rồi từ từ xoay người, nhìn mấy quý bà còn lại đang cực kỳ kinh ngạc mà dừng bước rồi nhẹ giọng hỏi: “Mấy người có muốn cũng bị vậy không?”
Tất cả đều im lặng! Trần Xuân Độ vừa ra tay, toàn bộ đều sốc!
Mấy quý bà còn lại nuốt nước bọt, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ đã mang theo sự kinh hãi tột độ, rốt cuộc người đàn ông trước mặt này có phải là người không?
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, vẻ kiêu căng ngạo mạn lúc trước đã biến mất hơn phân nửa, khi đối mặt với Trần Xuân Độ, bọn họ đã đổi cách nói chuyện, chỉ vào mũi anh mà mắng: “Mày là thằng nào mà dám đánh chị em chúng tao? Mày xong đời rồi đấy, chúng tao nhớ mặt mày rồi!”
“Người đàn ông của mấy bà đâu? Chuyện này không phải nên để đàn ông đứng ra à? Để mấy người phụ nữ đứng ra chịu sào, đàn ông của nhà họ Lê đều như vậy sao?”
Giọng Trần Xuân Độ vô cùng bình tĩnh, nhưng vào tai mấy quý bà lại cực kỳ mỉa mai!
Quả nhiên bọn họ nhìn quanh rồi hét lên: “Cút ra đây!”
Chẳng mấy chốc, trong đám người nhà họ Lê xung quanh náo loạn lên, mấy người đàn ông thấp bé, gầy gò sợ hãi bước ra, vẻ mặt đầy tên nào cũng hiện lên hai chữ “nhát gan”.