Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 629-635
CHƯƠNG 629
Kinh nở nụ cười lạnh lùng, nhấc chiếc điện thoại vệ tinh bên cạnh, ấn nút mã hóa và vào kênh cuộc gọi đã được mã hóa.
Một lát sau, đầu dây bên kia điện thoại vang lên giọng nói của một người đàn ông trung niên, giọng nói đanh thép khiến Kinh không kìm được càng có thêm lòng tin.
“Mau vào Yên Kinh, đến khách sạn Lao Uy Nhĩ, tôi không muốn nhìn thấy bất cứ một tòa nhà nào sau nửa tiếng nữa, giết hết toàn bộ mạng sống trong khách sạn, trọng tâm nằm ở một người đàn ông trong số đó.”
Kinh hạ lệnh rất đơn giản, sau khi cúp máy thì Kinh từ tốn nói với Hộ: “Về chữa trị vết thương đi, tiếp theo chúng ta chỉ cần đợi tin tốt thôi.”
“Anh có lòng tin với quân đội vậy sao?” Hộ chau mày.
Kinh cười từ tốn: “Lúc đầu, suýt nữa đã khiến anh ta không thể rời khỏi nước C, lần này là một người bạn cũ dẫn đội, sao tôi không thể tin với anh ta được chứ?”
“Nhưng không biết đến lúc đó anh ta chết trong tay bạn cũ thì trong lòng sẽ nghĩ gì?”
“Đi thôi!” Hộ dập đầu điếu thuốc, sắc mặt lạnh như sương, trên khuôn mặt chất chứa đầy ý giết người.
Chẳng mấy chốc, anh ta nhận được tin Trần Xuân Độ đã chết, điều này khiến trong lòng Hộ vui mừng biết bao.
Lúc này, bên ngoài thành phố Yên Kinh, sau khi Kinh gọi đến thì có vô số xe tăng, tướng sĩ sát khí đằng đằng tạo thành luồng sắt thép tiến quân vào Yên Kinh.
Đây là một đội quân sắt thép, còn bọn họ chỉ muốn giết chết Trần Xuân Độ.
Yên Kinh, thành phố vô cùng sầm uất có lịch sử nguồn gốc từ xa xưa, hiện giờ bị màn đêm sâu thẳm yên tĩnh che phủ, mà giờ phút này mặt đất hơi rung động, xa xa nơi cuối con đường, có vô số điểm đen dày đặc đang nhanh chóng tiến vào Yên Kinh!
Cũng không lâu lắm, tiếng nổ liên tiếp vang dội như sấm từ đằng xa truyền đến, quanh quẩn trên không trung Yên Kinh.
Đó là những chiếc xe tăng! Cùng với vô số xe bọc thép, tạo thành đội xe, tựa như dòng nước lũ mãnh liệt tràn đến! Khí thế hung mãnh!
“Bộp bộp bộp…” Tiếng mặt đất bị ma sát đè ép từ nơi xa truyền đến, những chiếc xe tăng chạy với tốc độ cao vượt xa tốc độ của xe con thông thường!
Bỗng nhiên, một chiếc máy bay trực thăng từ trên những chiếc xe tăng xe bọc thép này nhanh chóng bay lên, một lão già mặc quân trang tóc mai bạc trắng ngồi trên ghế trong máy bay trực thăng đang rung động lắc lư dữ dội, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Mà trên vai ông ta gắn mấy ngôi sao sáng chói, đủ để chứng minh ông ta là một vị tướng quân cao cấp, cũng là người chỉ huy của tác chiến lần này!
Nhận được Kinh nhờ vả, ông ta mang theo gần nghìn binh lính tinh nhuệ đến, trợ giúp Kinh một tay!
“Báo cáo, chúng tôi đã dùng máy cảm ứng nhiệt khóa chặt mục tiêu, mục tiêu đang ở trước mắt, khoảng cách với mục tiêu đã không đến một nghìn mét.” Một vị tướng sĩ lên tiếng.
Lão già chợt mở mắt ra, khoảnh khắc ông ta mở mắt, đôi mắt ông ta xuất hiện ánh sáng lấp lóe, mà trên người ông ta thì bộc phát ra một luồng khí thế vô hình mà mạnh mẽ, đủ để khiến cho tướng sĩ trong máy bay trực thăng lộ vẻ kính sợ.
“Tăng tốc đi đến, tất cả tiến vào trạng thái tác chiến, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!” Sau khi lão già nói xong, lúc vị tướng sĩ kia đi truyền đạt mệnh lệnh, ông ta mới chậm rãi ngồi xuống, hai mắt dần dần trở nên sâu thẳm, dường như đang suy nghĩ cái gì, thì thầm nói: “Long Vương, rốt cuộc có thật sự mạnh mẽ như trong truyền thuyết… lại muốn đích thân tôi dẫn đội chiến đấu, dù gì cũng chỉ là một người bình thường, cần phải làm lớn chuyện đến vậy sao?”
Lão giả tự lẩm bẩm, trong chiến lược của ông ta, cũng không đặt Long Vương trong truyền thuyết này vào mắt, đối với miêu tả về Long Vương trong truyền thuyết tại một số án lệ, ông ta hoàn toàn không tin, ở trong mắt của ông ta, suy cho cùng sức mạnh cá nhân vẫn là nhỏ bé, như sâu như kiến, không cách nào lay động sức mạnh của một nhóm người.
Vì vậy khi Kinh nói với ông ta, mặc dù ông ta đã đồng ý với Kinh đích thân ra trận, nhưng trong lòng cũng không coi trọng.
Không lâu lắm, từng chiếc từng chiếc xe chiến đấu bọc thép rầm rầm lái vào thành phố, không lâu nữa, yên tĩnh trong cả thành phố sẽ bị phá vỡ!
Những con đường bị xe tăng và xe chiến đấu nghiền ép đi qua, đều bởi vì không chịu nổi sức ép mà rạn nứt thay đổi hình dạng, để lại một cái lại một cái hố nhỏ, mà những chiến xe tăng và xe chiến đấu đó đang nhanh chóng chạy về phía khách sạn Trần Xuân Độ ở!
Mà lúc này, bên ngoài khách sạn, Tô Loan Loan đang mang theo mấy người Lê Kim Huyên ngồi trên một chiếc xe con màu đen, từ trong gara của khách sạn phi ra ngoài, nhanh chóng đi về nơi xa.
CHƯƠNG 630
Lê Kim Huyên ngồi ở bên cạnh Tô Loan Loan, vẻ mặt có mấy phần không hài lòng, cô nhìn về phía Tô Loan Loan đang có vẻ mặt nghiêm túc nặng nề, hỏi: “Tô Loan Loan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại muốn chúng ta vội vã rời đi như vậy, chúng ta còn chưa cầm hành lý đâu…”
“Tổng giám đốc Lê, cô nghe tôi đi, chờ lát nữa cô sẽ biết, nơi đó cực kỳ nguy hiểm.” Tô Loan Loan nói.
Sắc mặt Lê Kim Huyên đầy nghi hoặc: “Không phải cô đã giải quyết hết sát thủ bên kia rồi sao, nào còn có nguy hiểm.”
Tô Loan Loan nghẹn lời, tất nhiên cô ta không tiện nói với Lê Kim Huyên rằng cô ta cũng không biết rốt cuộc vì sao vẫn còn nguy hiểm, nhưng cô ta không dám nghi ngờ lời nói của Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ để cô ta mang Lê Kim Huyên rời khỏi nơi đó, tất nhiên có nguyên nhân.
“Tổng giám đốc Lê, bây giờ tôi cũng không tiện nói với cô.” Tô Loan Loan ấp úng một lúc lâu mới nói ra một câu như vậy.
Lông mày Lê Kim Huyên nhíu sâu hơn, dáng vẻ này của Tô Loan Loan càng khiến cô hoài nghi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại khiến Tô Loan Loan ấp a ấp úng như vậy.
“Quay lại, về khách sạn.” Đột nhiên, Lê Kim Huyên ra lệnh.
Tô Loan Loan sững sờ, nhìn về phía khách sạn, cô ta hơi bất ngờ, hoàn toàn không ngờ Lê Kim Huyên lại đột nhiên đưa ra mệnh lệnh này.
Lúc này Lê Kim Huyên ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, hai tay khoanh trước ngực, khẽ nói: “Nếu cô đã không chịu nói, vậy dứt khoát trở về, để chúng ta tận mắt nhìn xem nguy hiểm là cái gì, chẳng phải như vậy là được rồi sao?”
“Tổng giám đốc Lê…” Tô Loan Loan há miệng muốn nói, đúng lúc này, bỗng nhiên, phía sau xe Tô Loan Loan điều khiển vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc!
“Rầm rầm rầm!”
Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan ngồi ở trong xe, đã cách khách sạn một đoạn đường rất xa, nhưng vẫn cảm nhận được một cơn gió nóng từ phía sau rít gào thổi đến, cơn gió nóng hổi sượt qua khuôn mặt Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan, vô cùng nóng bỏng!
“Xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Lê Kim Huyên nghiêm lại, mà trong lòng Tô Loan Loan đã bắt đầu lo lắng, vội vàng nhìn về phía kính chiếu hậu bên cạnh xe, đáy lòng lập tức trở nên nặng nề!
“Không tốt, mau đi!” Tô Loan Loan thét lớn, lập tức đạp chân ga, động cơ xe con điên cuồng gào thét, tăng thêm công suất phi nhanh về nơi xa!
“Rốt cuộc sao vậy! Đây chính là nguy hiểm cô nói?” Mái tóc dài của Lê Kim Huyên hơi rối, lớn tiếng hỏi.
Tô Loan Loan cau mày, thỉnh thoảng lại nhìn về phía kính chiếu hậu, đôi mắt cô ta ngưng lại, cô ta vừa nhìn vào trong kính chiếu hậu đã thấy, khách sạn phía xa xa, lửa cháy ngút trời!
Mà trên không trung của khách sạn đang có một chiếc máy bay trực thăng không ngừng lượn quanh! Phóng ra tên lửa, ánh lửa chập chờn gào thét phóng về phía khách sạn, muốn nổ khách sạn thành một đống đổ nát chìm trong biển lửa!
Trái tim Tô Loan Loan lập tức treo lên tận cổ họng, bởi vì khi cô ta về phòng tìm Lê Kim Huyên, rõ ràng cũng nhìn thấy Trần Xuân Độ đi vào bên trong khách sạn.
Rốt cuộc anh muốn làm gì, vì sao không rời đi cùng mình?
Trong lòng Tô Loan Loan xuất hiện một suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra, rõ ràng Trần Xuân Độ đã đánh lui hai người kia, vì sao không rời đi cùng mình, trái lại muốn đi vào khách sạn, chờ tất cả những gì sắp đến!
Uỳnh!
Lại một đợt sóng nhiệt nóng rực từ nơi xa cuồn cuộn ập đến, thổi bay mái tóc dài của Lê Kim Huyên, khiến hai người Trương Bảo Thành phía sau càng thêm thấp thỏm không yên, ngồi ở hàng ghế sau, run lẩy bẩy.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì…” Lê Kim Huyên còn chưa nói hết lời đã bị luồng sóng nhiệt thổi đến làm cho thay đổi sắc mặt!
Lê Kim Huyên quay đầu, chỉ vừa liếc nhìn đã thay đổi sắc mặt, hoàn toàn khiếp sợ!
Khách sạn ở nơi xa xa phía sau bọn họ đã trở thành một biển lửa, ánh lửa ngút trời, vô số cột khói đen đậm đặc cuồn cuộn bay lên, cảnh tượng này khiến Lê Kim Huyên hoàn toàn khiếp sợ!
Lê Kim Huyên gần như chưa từng gặp cảnh tượng thế này, loại cảnh tượng hiếm có này chỉ thấy trong phim chiến tranh hoành tráng, mà bây giờ, lại thật sự xảy ra trước mặt Lê Kim Huyên!
“Tại sao có thể như vậy…” Lê Kim Huyên nhìn máy bay trực thăng không ngừng lượn quanh khách sạn, vẻ mặt dại ra.
“Mau rời khỏi nơi này, sắp bị máy bay trực thăng phát hiện rồi.” Tô Loan Loan là người tỉnh táo nhất lên tiếng, máy bay không ngừng lượn quanh khách sạn, dường như vẫn luôn tìm cái gì.
“Những thứ kia là đang nhằm vào chúng ta sao?” Lê Kim Huyên nhìn Tô Loan Loan, nghiêm nghị chất vấn.
CHƯƠNG 631
Tô Loan Loan lắc đầu, đối với Lê Kim Huyên, cô ta chỉ có thể vờ như không biết rõ tình hình.
“Vậy cô nhìn thấy Trần Xuân Độ không?” Chỉ sợ chính bản thân Lê Kim Huyên cũng không nhận ra, khi nhắc đến Trần Xuân Độ, giọng nói của cô đều mang theo run rẩy.
“Không, không biết anh ta đi đâu rồi.” Tô Loan Loan trả lời.
“Trần Xuân Độ…” Ánh mắt Lê Kim Huyên phức tạp nhìn về phía khách sạn xa xa, tên kia sẽ đang ở trong khách sạn sao?
… Khách sạn, trong phòng bao, Trần Xuân Độ ngồi dưới đất nhìn ra bên ngoài cửa sổ, tiếng vang dội của máy bay trực thăng từ đằng xa truyền đến, sắc mặt bình tĩnh lạnh nhạt, thậm chí trong đôi mắt không hề nổi lên chút gợn sóng nào, giống như đã đoán được từ trước.
“Khóa chặt mục tiêu!” Trong máy bay trực thăng, một vị tướng lĩnh lên tiếng.
“Phóng.” Trong máy bay trực thăng, vị lãnh đạo tóc mai đã bạc trắng kia nói, giọng điệu sắc bén ác liệt!
“Rõ!”
“Rầm rầm!”
Lại có hai ánh lửa từ trong máy bay trực thăng phóng ra, rầm rầm lao về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ ngồi trong phòng bao nhìn hai tên lửa đang lao nhanh về phía mình ở bên ngoài, nhếch miệng tạo thành một đường cong kỳ lạ… dường như là cực kỳ khinh thường!
“Uỳnh!”
Máy bay trực thăng ngày càng lại gần, không ngừng vang lên tiếng nổ rầm rầm, toàn bộ khách sạn dần dần sụp đổ trong tiếng nổ đinh tai nhức óc!
“Xác định xem mục tiêu có còn sống hay không.”
Những chiếc xe bọc thép đứng ở bên trong đống đổ nát, các tướng sĩ lần lượt xuống xe, mà trên máy bay trực thăng, một vị tướng sĩ cầm ống nhòm cảm ứng nhiệt trong tay nhìn, sau đó báo cáo: “Khách sạn biến thành một biển lửa, khắp nơi đều là nhiệt độ cao, làm nhiễu máy cảm ứng nhiệt.”
“Tiến hành tìm kiếm toàn diện, nếu như tình báo của Kinh chính xác, Long Vương ở đây, cho dù đào sâu ba thước, cũng phải tìm bằng được cậu ta cho tôi!” Vị lãnh đạo lớn tuổi kia nói rõ ràng từng câu từng chữ, giọng điệu nghiêm túc, không thể nghi ngờ!
Mà sau khi khách sạn sụp đổ, toàn bộ Yên Kinh đã xảy ra thay đổi long trời lở đất, một trận động đất, chấn động vô số gia tộc của Yên Kinh!
Nhà họ Lê .
Ban đêm vẫn luôn yên tĩnh, nhưng đêm lại không yên tĩnh như vậy!
Trong một gian mật thất của Nhà họ Lê , một thuộc hạ áo đen canh ở bên cạnh điện thoại để bàn, không nhúc nhích, giống như một pho tượng.
Đột nhiên, điện thoại để bàn bên cạnh thuộc hạ áo đen vang lên, tiếng chuông điện thoại dồn dập quanh quẩn bên trong mật thất!
Tiếng chuông điện thoại dồn dập này khiến người thuộc hạ áo đen đứng thẳng, không nhúc nhích mấy tiếng đồng hồ kia bất chợt quay đầu nhìn về phía chiếc điện thoại để bàn, trên mặt lộ ra kinh ngạc khiếp sợ khó mà tin nổi!
Đã mấy năm rồi chiếc điện thoại để bàn này không vang lên. Mỗi khi nó vang lên, vậy cho thấy, Yên Kinh xảy ra chuyện lớn động trời!
Lần trước, nó vang lên khiến cho cục diện cả Yên Kinh suýt nữa bị phá vỡ!
Lần này, rốt cuộc Yên Kinh xảy ra chuyện gì, lại khiến cho chiếc điện thoại để bàn này vang lên?
… Cũng không lâu lắm, một thuộc hạ vội vàng vọt đến một gian phòng, liên tục gõ vào cánh cửa: “Cậu Lê, mau tỉnh dậy, không xong rồi, điện thoại để bàn đổ chuông!”
“Roạt!”
Cửa phòng mở ra, Lê Thần Vũ mặc một bộ áo ngủ xuất hiện ở cửa, nhìn về phía thuộc hạ kia, vẻ mặt vô cùng trang nghiêm, lạnh lùng nói: “Anh nói cái gì?”
“Điện thoại bên trong mật thất… vang lên!” Sắc mặt thuộc hạ kia khó coi, là dáng vẻ trong lòng vẫn còn sợ hãi!
“Toàn bộ nhà họ Lê tăng cường canh phòng, lập tức gọi gia chủ, đến mật thất!” Lê Thần Vũ lạnh lùng nói, giống như gặp phải kẻ địch mạnh!
Trong lòng Lê Thần Vũ kinh hoàng, lần trước điện thoại màu đen vang lên là Lê Hồng đối phó, mà lần này lại là anh ta! Anh ta không hề có chuẩn bị!
Bên trong Nhà họ Lê , năm phút trước vẫn là cảnh tượng tối đen như mực, mà năm phút sau khi điện thoại màu đen kia vang lên, toàn bộ Nhà họ Lê đèn đuốc sáng trưng, các thuộc hạ từ trong các gian phòng xông ra, theo sát sau lưng Lê Thần Vũ, xông vào trong mật thất.
CHƯƠNG 632
Bên trong mật thất, thuộc hạ trước đó hệt như pho tượng, lúc này cầm điện thoại, cung kính chờ ở một bên, sau khi nhìn thấy Lê Thần Vũ đi vào mật thất, cung kính đưa điện thoại cho Lê Thần Vũ, nói: “Cậu Lê, điện thoại của cậu.”
Lê Thần Vũ nhận điện thoại, phất phất tay nói: “Các anh đi ra ngoài đi.”
Chờ sau khi tất cả thuộc hạ đều rời đi, Lê Thần Vũ hít sâu một hơi, cầm điện thoại lên, trầm giọng nói: “Xảy ra chuyện gì?”
“Yên Kinh loạn rồi, Kinh dẫn đầu đại quân muốn tiêu diệt Long Vương, trong khoảng thời gian này, Nhà họ Lê các cậu phải khiêm tốn chút. Nếu Long Vương không chết, chắc chắn một ngày nào đó Yên Kinh sẽ gặp tai họa đổ máu!”
Đầu bên kia điện thoại, giọng nói già nua chỉ nói xong một câu như vậy rồi rụp một tiếng cúp điện thoại.
“Long Vương…” Trong lòng Lê Thần Vũ rung động, đôi mắt lóe ra ánh sáng sâu thẳm phức tạp!
Hiển nhiên Lê Thần Vũ không ngờ đến, cuộc điện thoại đánh thức toàn bộ Nhà họ Lê lại là bởi vì Long Vương mà có!
Anh ta càng không ngờ đến, Long Vương lại có thể dẫn ra lửa giận của Kinh!
Bỗng nhiên, Lê Thần Vũ bật cười ha hả, lẩm bẩm: “Long Vương, xem ra hôm nay là ngày chết của anh!”
“Đối đầu với Kinh, thật sự là không biết sống chết.” Kinh hừ lạnh một tiếng, đôi mắt sâu thẳm: “Xem ra đã có người ra tay giúp tôi.”
Lê Thần Vũ nói xong, thoáng nhìn Nhà họ Lê bên ngoài cửa sổ, màn đêm đen kịt, khóe miệng cong lên nở nụ cười, quay người đi vào gian phòng trong Nhà họ Lê : “Đều trở về đi ngủ đi.”
“Cậu Lê, không cần áp dụng cách đối phó sao?”
“Cần gì, dù Long Vương có kiêu căng thế nào đi nữa, đứng trước mặt Hùng Sư kia, cũng chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi.” Lê Thần Vũ thản nhiên trả lời.
“Chúng ta chỉ cần im lặng xem trò vui, đứng ngoài quan sát là được rồi.”
“Vâng.”
Lê Thần Vũ và thuộc hạ của Nhà họ Lê trở về gian phòng của mình, rất nhanh Nhà họ Lê đèn đuốc sáng trưng lại trở về tối đen như mực.
… Không chỉ riêng Nhà họ Lê như vậy, nửa đêm, vô số gia tộc của Yên Kinh đều nhận được đủ loại tin tức ngầm, có người bàn bạc kế hoạch chu đáo rồi mới quyết định, có người rục rịch chờ đợi cơ hội làm gì đó.
Mà lúc này, khách sạn hoàn toàn biến thành một vùng hoang phế!
Vô số tướng sĩ bao vây xung quanh khách sạn, tướng lĩnh được trang bị súng ống đầy đủ, sớm đã tạo thành ba vòng vây kín kẽ không một khe hở, nơi này, ngay cả một con ruồi cũng khó mà bay ra ngoài!
Trong lúc các tướng sĩ bày trận, tiến hành tìm kiếm toàn diện ở khách sạn và xung quanh, đột nhiên, khi một tướng sĩ đi qua một đống xi măng đá vụn đổ nát thì chợt dừng bước.
Vị tướng sĩ kia quay đầu nhìn về phía đống xi măng đá vụn đổ nát kia, hai con ngươi nhìn chằm chằm đống đổ nát to lớn đó, lúc này, đang có tiếng sột soạt sột soạt từ bên trong truyền ra.
Ngay khi họng súng của vị tướng sĩ kia nhắm vào đống đổ nát, muốn lại gần quan sát kỹ đống đổ nát trước mặt, bỗng nhiên, một cánh tay bẩn thỉu từ bên trong đống đổ nát duỗi ra, dùng tốc độ nhanh như chớp bắt lấy cổ áo vị tướng sĩ kia!
“Anh ta ở chỗ này!”
Ngay lập tức, khác thường khiến toàn bộ họng súng nhắm về hướng đó!
“Rầm!”
Vị tướng sĩ kia trừng to mắt, cánh tay nổi đầy gân xanh bắt lấy anh ta kia, căn bản không giống như cánh tay của người! Cánh tay kia vô cùng cường tráng, dễ dàng tóm anh ta lên, hệt như diều hâu bắt gà con!
“Uỳnh!”
Sau khi cánh tay kia tóm tướng sĩ lên, tiện tay ném ra, cả người vị tướng sĩ kia như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất cách đó mấy chục mét.
Mà lúc này, một bóng người đứng bên trên đống đổ nát, chậm rãi nâng mắt nhìn, ánh mắt lạnh lẽo, khiến cơ thể các tướng sĩ ở đây đều run lên!
Bóng người kia nhìn chật vật không chịu nổi, dính đầy bụi đất nên không thấy rõ khuôn mặt, nhưng khí thế trên người anh đủ để khiến cho tất cả tướng sĩ ở đây run rẩy!
Sự xuất hiện của anh khiến những tướng sĩ này gần như lập tức nhận ra – Long Vương!
Ngoài Long Vương, còn ai có thể có khí thế nhường này! Loại khí thế ngạo nghễ không gì sánh được, cho dù là Kinh và Hộ cũng không có được!
“Báo cáo, Long Vương xuất hiện!”
Trên máy bay trực thăng, vị tướng sĩ kia vừa nhìn đã thấy Long Vương, nghiêm túc báo cáo!
“Toàn lực truy bắt, nếu như phản kháng, giết không cần luận tội!”
CHƯƠNG 633
Bỗng nhiên ánh sáng mạnh trên máy bay trực thăng chiếu lên trên người Trần Xuân Độ, các tướng sĩ lần lượt vây chặt xung quanh, họng súng nhắm thẳng vào Trần Xuân Độ, chỉ cần Trần Xuân Độ dám hành động thiếu suy nghĩ, họng súng đen kịt lạnh lẽo sẽ không chút do dự bắn ra, nhiều tướng sĩ như vậy, đủ để bắn Trần Xuân Độ thành cái sàng!
Những tướng sĩ này giống như gặp phải kẻ địch lớn, mặc dù hai tay Trần Xuân Độ trống trơn, không cầm bất kỳ vũ khí nào, nhưng anh lại nguy hiểm gấp trăm nghìn lần bất kỳ phần tử khủng bố cầm theo vũ khí nào!
Bởi vì, anh là Long Vương! Nhân vật nguy hiểm nhất ở nước ngoài! Có lẽ trước đó những tướng sĩ này không biết sự tồn tại của Long Vương, nhưng trước khi tới, bọn họ đã sớm được giảng dạy, vô cùng cảnh giác đối với Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ đứng nguyên tại chỗ, bị ánh sáng mạnh của máy bay trực thăng chiếu rọi, bị họng súng của những tướng sĩ Yên Kinh này khóa chặt, nhưng đều không khiến anh có chút bối rối nào, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, chỉ ngắm nhìn một chiếc Hùng Sư bọc thép, chậm rãi nói: “Các anh lập tức thối lui, tôi có thể không truy cứu hành động của các anh.”
“Láo xược!”
Trên máy bay trực thăng, bỗng nhiên lão già kia trợn mắt, tức giận quát lên một tiếng, tung người nhảy một cái!
“Ầm!”
Lão giả nặng nề rơi xuống mặt đất, mặt đất xung quanh khách sạn đều chấn động rung lên, dưới chân lão già tràn đầy vết nứt, mà lão già thì bước từng bước lại gần Trần Xuân Độ, ông ta nhìn Trần Xuân Độ chằm chặp, quát lớn: “Cậu đã bị truy nã hạng nhất, vậy mà vẫn có can đảm nhập cảnh!”
“Tôi trở về, chỉ là vì bảo vệ người phụ nữ của tôi.” Trần Xuân Độ thản nhiên trả lời.
“Cậu đã tàn sát vô số, hai tay cậu đã dính máu tanh vô tận, Long Vương, cho dù cậu có tên tuổi danh vọng ở nước ngoài thì cũng vô dụng ở nơi này của tôi!” Mỗi một câu của lão già đều cuồn cuộn như sấm, rung động hư không, hùng hồn vang dội!
“Kinh và Hộ đã báo cáo toàn bộ hành động của cậu cho tôi, bây giờ cậu buông tay chịu trói, còn có thể kéo dài thời gian, nếu không, lập tức xử lý!”
Lão già nhìn Trần Xuân Độ chăm chú, quát lớn, toàn bộ họng súng của tướng sĩ, họng pháo của xe tăng đều khóa chặt Trần Xuân Độ!
Bầu không khí chợt trở nên căng cứng, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng!
Không khí hoàn toàn tĩnh mịch, im bặt… Đột nhiên, Trần Xuân Độ bật cười.
Trần Xuân Độ lướt nhìn những tướng sĩ có vẻ mặt nghiêm túc ở xung quanh, hắn bỗng nhiên phát ra tiếng cười, trong giọng nói tăng thêm đắng chát và châm chọc: “Các ông dựa vào quân cờ chính nghĩa, nhưng có biết mâu thuẫn giữa tôi và hai người kia?
Anh ta nói cho ông biết tôi ở chỗ này, vậy ông có biết anh ta ngay cả người nhà của tôi cũng không buông tha?”
Sau khi nói xong, Trần Xuân Độ quét mắt nhìn mọi người, gằn từng câu từng chữ: “Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta… ta ắt tiêu diệt!”
Trần Xuân Độ vừa dứt lời, lập tức bước chân ra, bỗng nhiên biến mất ngay tại chỗ!
“Nổ súng!”
Lão già ra lệnh, nhưng vẫn chậm một bước!
“Tạch tạch tạch…”
Trong nháy mắt, ngọn lửa vô tận từ trong họng súng phun ra, đan xen vào nhau tạo thành từng bức từng bức tường lửa cực lớn, khí thế mạnh mẽ ào về phía Trần Xuân Độ!
Cơ thể Trần Xuân Độ chợt lóe, trong tay cầm dao găm Long Nha, chém ra ngăn cản vô số ngọn lửa nhào đến, tiếng vang leng keng lanh lảnh không ngừng vang lên, từng chiếc từng chiếc vỏ đạn bị chém thành hai rơi xuống đất, lộ rõ vẻ châm chọc vô cùng!
“Keng keng keng!”
Bóng hình Trần Xuân Độ nhanh chóng lướt qua, nhẹ nhàng xuyên qua góc chết của những ngọn lửa đan xen kia!
“Đây là tốc độ của con người sao…”
Vô số tướng sĩ tập kích chấn động không thôi, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy tốc độ khủng khiếp như vậy, bọn họ khó mà bắt được bóng hình của Trần Xuân Độ… bọn họ chỉ có thể nhìn thấy những tàn ảnh mơ hồ!
Đúng lúc này, tiếng trầm lặng vang vọng xung quanh, đột nhiên một vị tướng sĩ bị hung hăng đánh bay ra, chờ đến khi anh ta rơi xuống mặt đất, mặt đất xuất hiện vết nứt hình mạng nhện!
“Rầm rầm rầm…”
Không chỉ như vậy, một tàn ảnh chợt lóe bên cạnh một hàng tướng sĩ, ngay sau đó những tướng sĩ này lần lượt bị đánh bay, lồng ngực lõm xuống, trên áo còn sót lại một dấu nắm đấm rõ ràng!
CHƯƠNG 634
Vô số tướng sĩ khiếp sợ trong lòng, bọn họ là bộ đội tinh nhuệ của Yên Kinh, mỗi một người đều trải qua mài giũa của chiến đấu và máu tanh, đều là người từng mấp mé giữa bờ vực sống chết, bọn họ được cho là bộ đội át chủ bài, nhưng bây giờ, lần đầu tiên đáy lòng bọn họ run sợ!
Bọn họ chưa bao giờ gặp phải loại kẻ địch thế này, ngay cả bóng hình của kẻ địch cũng khó mà phán đoán, đây còn là con người sao!
Con mẹ nó đây chính là một quái vật hình người!
Không nhìn thấy người, nhưng đã có mấy chục tướng sĩ bị thương nặng!
Mà từ đầu đến cuối, vị Long Vương trong truyền thuyết này đều chỉ sử dụng một quyền với các tướng sĩ này!
Lão già đứng im tại chỗ, lạnh lùng nhìn các tướng sĩ lần lượt bị đánh bay, Long Vương đang nhanh chóng đến gần mình!
Trong mắt lão già lóe lên ánh sáng lạnh lùng, Long Vương, kẻ đã lật đổ thế giới ngầm phương Tây, quả nhiên thực lực vô cùng khủng bố!
“Long Vương cậu thật sự rất mạnh, nhưng cũng chỉ đến mức này thôi, cậu không thể nào xông ra khỏi vòng vây!” Lão già lạnh lùng quát một tiếng, ngay khi Trần Xuân Độ xông đến trước mặt lão già, lão già nắm chặt tay phải, đột nhiên vung tay đánh ra một quyền!
Mà lúc này, Trần Xuân Độ cũng đánh đến một quyền!
Hai quyền va vào nhau, tiếng nổ nặng nề vang lên, tướng sĩ ở đây đều cảm thấy chấn động cực lớn!
Cả người lão già không thể khống chế mà lùi về sau mấy chục mét, sau đó mới khó khăn ổn định lại cơ thể, mà khi ông ta ngẩng đầu nhìn về phía Trần Xuân Độ, hai con ngươi đột nhiên co rụt lại!
Trần Xuân Độ chỉ lùi về sau hai ba bước, một mét cũng chưa đến!
Mà cả cánh tay lão già đều tê dại, vẻ mặt Trần Xuân Độ lạnh nhạt, lại tựa như không có chuyện gì.
“Tất cả nghe đây, đồng loạt công kích!” Sắc mặt lão già âm trầm, lạnh lùng hét lớn, trong nháy mắt, ngọn lửa ùn ùn bắn về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ hừ lạnh, vẻ mặt lạnh lẽo như sương, dao găm Long Nha trong tay đánh ra với tốc độ cực nhanh, ánh lửa văng khắp nơi! Chiếu sáng màn đêm sâu thẳm đen kịt!
“Báo cáo, hỏa lực của ta không thể gây sát thương hiệu quả lên địch, không biết đối phương dùng gì để cản.” Một vị tướng sĩ bước lên, báo cáo với ông lão.
“Không phải các cậu không biết mà là các cậu không tin, anh ta chỉ dùng một con dao găm đã đỡ được tất cả hỏa lực của ta!”
Ông lão chậm rãi mở miệng, giọng thâm thúy ngưng trọng, nhưng giọng lại run lẩy bẩy!
“Một con dao găm. . .” Sắc mặt vị tướng sĩ thay đổi, trở nên vô cùng kinh hãi, anh ta khó mà tin được!
Hỏa lực của họ mạnh vậy, Long Vương lại dùng một con dao đã ngăn cản được, điều này sao có thể, ván quan tài của Newton sắp bật lên rồi! Cái này trái với Vật lý thông thường!
Tốc độ Long Vương rất nhanh, bọn họ không thể nào nghiên cứu!
“Báo cáo, vòng phong tỏa đầu tiên của ta sắp bị phá.” Lại có một vị tướng chạy tới trước mặt ông lão mở miệng, tình huống khẩn cấp!
“Báo cáo, vòng phong tỏa đầu tiên đã bị phá!”
“Báo cáo, vòng phong tỏa thứ hai đã bị phá!”
“Báo cáo. . .”
Từng vị tướng sĩ tiến lên, bọn họ ai cũng sắc mặt khó coi, bởi vì bọn họ chẳng những không bắt Long Vương, ngược lại để Long Vương thoát dễ như chẻ tre!
Bọn họ đều là bộ đội tinh nhuệ, đều là lá bài chủ chốt của Yên Kinh, vô số tướng cao cấp nói đến họ đều khen ngợi, nhưng bọn họ không ngờ có một ngày, bọn họ gần ngàn binh mã, cũng không ngăn được một người!
Những tướng sĩ này đầu cũng không ngẩng lên được, chuyện này quá nhục, đây quả thực là làm nhục thẳng mặt, bọn họ đã từng đạt được nhiều vinh quang như vậy, giờ phút này đối mặt Long Vương lại như lũ yếu ớt vô dụng!
Các vị tướng nhìn bóng người phía xa lao tới tập kích bất ngờ, thần sắc xấu hổ, hận không được tìm một lỗ để chui vào!
Long Vương! Đây là thực lực của Long Vương, đánh đổ nhận thức của tất cả mọi người! Ban đầu cũng nhiều người không coi ra gì, cho rằng phía địch chỉ có một người, vận dụng gần ngàn quân, hơn nữa còn là đội ngũ tinh nhuệ, đúng là giết gà dùng dao mổ trâu, nhưng bây giờ thực tế đã vả họ một cái! Bọn họ cứ như vậy trơ mắt nhìn Long Vương chạy trốn!
“Vận dụng tất cả binh lực. . . Đuổi theo cho tôi! Để bộ đội thiết giáp dùng pháo, không giết chết, vậy thì nổ banh xác!” Ông lão ngắm nhìn xa xăm, chậm rãi mở miệng.
“Rõ!”
CHƯƠNG 635
Bỗng nhiên, xe tăng bao quanh khách sạn quay đầu, đuổi theo hướng của Trần Xuân Độ.
“Còn tin liên quan tới Long Vương không?” Ông lão nói với thuộc hạ bên cạnh.
“Không có, không có tin nào hữu dụng với ta.” Thuộc hạ thấp giọng nói.
Ông lão hừ lạnh một tiếng: “Để tôi giúp đuổi người, lại không nói cho tôi, chờ lát nữa tôi lại muốn xem, mặt mũi thực cái tên gọi là Long Vương Lư Sơn!”
… Bùm!
Trên con đường nào đó của Yên Kinh, một chiếc xe con lao xuống đường, từng chiếc xe tăng bọc thép theo sát phía sau, tình cảnh vô cùng hùng tráng!
“Ầm!”
Chiếc xe tăng theo phía sau xe con đột nhiên đại bác khóa nòng, khai hỏa!
Một ngọn lửa bắn về chiếc xe nhỏ, chiếc xe nhỏ vô cùng chật vật, một quả cầu lửa nổ tung cạnh chiếc xe, Trần Xuân Độ tối mặt tối mũi bên trong xe, tỏ ra vô cùng chật vật!
“Mẹ nó!” Trần Xuân Độ mắng một tiếng, xa xa sau lưng lại có mấy chiếc máy bay trực thăng dưới sự che chắn của màn đêm tới gần xe của Trần Xuân Độ!
“Brum brum brum. . .” Phi cơ trực thăng phong tỏa phía sau Trần Xuân Độ, vô số ngọn lửa như mưa rơi bắn nhanh về phía Trần Xuân Độ, phi cơ trực thăng điên cuồng bắn, toàn bộ mặt đường toàn vết đạn là vết đạn!
“Không cách nào bắn trúng mục tiêu!” Bên trong một trực thăng, ông lão nghe các phi công nói qua bộ đàm, sắc mặt âm trầm, nhìn về phía mặt đường.
Trên đường, xe nhỏ của Trần Xuân Độ dưới sự truy đuổi của cả đội quân, tỏ ra vô cùng chật vật, nhưng mỗi lần trực thăng và xe tăng công kích, chiếc xe vẫn có thể tránh ở những góc cực tinh vi!
“Con mẹ nó, anh ta là lươn à!”
Trong một chiếc xe tăng dẫn đầu, một vị tướng không nhịn được tức miệng chửi to, bọn họ không thể nào nhắm trúng Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ lái xe thật sự quá lụa, khiến bọn họ vô tức giận!
“Nhiều người như vậy mà không thể giải quyết một mình cậu ta sao?” Ông lão lạnh giọng quát lên: “Không tiếc bất cứ giá nào, ai diệt được cậu ta, nhận ngay công lao đặc biệt!”
Há!
Ông lão vừa nói xong, nhất thời khiến vô số vị tướng sắc mặt phấn chấn!
Trong phút chốc, tiếng pháo càng dày đặc, Trần Xuân Độ ở giữa nhiều lần sút bị bắn trúng!
“Lấy loa phóng thanh đến cho tôi.” Ông lão dặn.
Một cấp dưới cung kính mang loa phóng thanh tới, ông lão nhận lấy loa phóng thanh, hừ lạnh một tiếng, quát về phía chiếc xe nhỏ chạy thục mạng của Trần Xuân Độ: “Long Vương, cậu không trốn thoát được đâu, lập tức xuống xe, đưa tay chịu trói, nếu không tôi để cậu chết không toàn thây!”
Loa trong tay ông láo phóng đại giọng ông lên, rung động cả bầu trời đêm!
“Long Vương, đầu hàng đi, nơi này sẽ trở thành đất chôn của cậu!”
“Long Vương, cậu không trốn thoát được!”
“Bùm bùm bùm!”
Từng viên đạn đại bác bắn nổ tung con đường phía trước Trần Xuân Độ, chặn đường của Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ con ngươi co lại, đảo mạnh tay lái, bánh xe va chạm với mặt đất, phát ra âm thanh chói tai, chiếc xe thực hiện pha di chuyển hoàn hảo, cuối cùng ngừng lại.
Mà lúc này, chiếc xe của Tô Loan Loan chạy ngang, Tô Loan Loan nhìn lướt qua phía Trần Xuân Độ, khi cô thấy bộ đội cơ giới phía sau, lòng trùng xuống, sắc mặt trở nên khó coi!
Mà Lê Kim Huyên và Trương Bảo Thành đương nhiên cũng nhìn thấy màn này, nữ thần Tổng Giám đốc thấy cảnh này, ngay lúc đó cũng phải nín thở!
Tô Loan Loan nhìn bầu trời phía trên chiếc xe toàn trực thăng, từng luồng sáng chiếu vào chiếc xe, khiến sắc mặt cô vô cùng phức tạp!
Những người lính xe tăng kia, khung cảnh nhưng đã từng xảy ra, gợi lên sự hoài niệm và nỗi nhớ trong Tô Loan Loan.
Khi ánh mắt Tô Loan Loan nhìn tới chiếc xe nhỏ, tròng mắt ngưng lại, đột nhiên thấy căng thẳng.
Với chỉ số thông minh của Tô Loan Loan, đương nhiên không khó đoán được, người bên trong chiếc xe nhỏ kia, không ai khác chính là Trần Xuân Độ.
Anh ấy sao rồi, tại sao lại dừng xe lại. . . trong lòng Tô Loan Loan hiện lên một loạt suy nghĩ, thấy chiếc xe bị súng đạn bắt tả tơi, Tô Loan Loan không nhịn được lau mồ hôi thay chiếc xe.
Kinh nở nụ cười lạnh lùng, nhấc chiếc điện thoại vệ tinh bên cạnh, ấn nút mã hóa và vào kênh cuộc gọi đã được mã hóa.
Một lát sau, đầu dây bên kia điện thoại vang lên giọng nói của một người đàn ông trung niên, giọng nói đanh thép khiến Kinh không kìm được càng có thêm lòng tin.
“Mau vào Yên Kinh, đến khách sạn Lao Uy Nhĩ, tôi không muốn nhìn thấy bất cứ một tòa nhà nào sau nửa tiếng nữa, giết hết toàn bộ mạng sống trong khách sạn, trọng tâm nằm ở một người đàn ông trong số đó.”
Kinh hạ lệnh rất đơn giản, sau khi cúp máy thì Kinh từ tốn nói với Hộ: “Về chữa trị vết thương đi, tiếp theo chúng ta chỉ cần đợi tin tốt thôi.”
“Anh có lòng tin với quân đội vậy sao?” Hộ chau mày.
Kinh cười từ tốn: “Lúc đầu, suýt nữa đã khiến anh ta không thể rời khỏi nước C, lần này là một người bạn cũ dẫn đội, sao tôi không thể tin với anh ta được chứ?”
“Nhưng không biết đến lúc đó anh ta chết trong tay bạn cũ thì trong lòng sẽ nghĩ gì?”
“Đi thôi!” Hộ dập đầu điếu thuốc, sắc mặt lạnh như sương, trên khuôn mặt chất chứa đầy ý giết người.
Chẳng mấy chốc, anh ta nhận được tin Trần Xuân Độ đã chết, điều này khiến trong lòng Hộ vui mừng biết bao.
Lúc này, bên ngoài thành phố Yên Kinh, sau khi Kinh gọi đến thì có vô số xe tăng, tướng sĩ sát khí đằng đằng tạo thành luồng sắt thép tiến quân vào Yên Kinh.
Đây là một đội quân sắt thép, còn bọn họ chỉ muốn giết chết Trần Xuân Độ.
Yên Kinh, thành phố vô cùng sầm uất có lịch sử nguồn gốc từ xa xưa, hiện giờ bị màn đêm sâu thẳm yên tĩnh che phủ, mà giờ phút này mặt đất hơi rung động, xa xa nơi cuối con đường, có vô số điểm đen dày đặc đang nhanh chóng tiến vào Yên Kinh!
Cũng không lâu lắm, tiếng nổ liên tiếp vang dội như sấm từ đằng xa truyền đến, quanh quẩn trên không trung Yên Kinh.
Đó là những chiếc xe tăng! Cùng với vô số xe bọc thép, tạo thành đội xe, tựa như dòng nước lũ mãnh liệt tràn đến! Khí thế hung mãnh!
“Bộp bộp bộp…” Tiếng mặt đất bị ma sát đè ép từ nơi xa truyền đến, những chiếc xe tăng chạy với tốc độ cao vượt xa tốc độ của xe con thông thường!
Bỗng nhiên, một chiếc máy bay trực thăng từ trên những chiếc xe tăng xe bọc thép này nhanh chóng bay lên, một lão già mặc quân trang tóc mai bạc trắng ngồi trên ghế trong máy bay trực thăng đang rung động lắc lư dữ dội, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Mà trên vai ông ta gắn mấy ngôi sao sáng chói, đủ để chứng minh ông ta là một vị tướng quân cao cấp, cũng là người chỉ huy của tác chiến lần này!
Nhận được Kinh nhờ vả, ông ta mang theo gần nghìn binh lính tinh nhuệ đến, trợ giúp Kinh một tay!
“Báo cáo, chúng tôi đã dùng máy cảm ứng nhiệt khóa chặt mục tiêu, mục tiêu đang ở trước mắt, khoảng cách với mục tiêu đã không đến một nghìn mét.” Một vị tướng sĩ lên tiếng.
Lão già chợt mở mắt ra, khoảnh khắc ông ta mở mắt, đôi mắt ông ta xuất hiện ánh sáng lấp lóe, mà trên người ông ta thì bộc phát ra một luồng khí thế vô hình mà mạnh mẽ, đủ để khiến cho tướng sĩ trong máy bay trực thăng lộ vẻ kính sợ.
“Tăng tốc đi đến, tất cả tiến vào trạng thái tác chiến, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!” Sau khi lão già nói xong, lúc vị tướng sĩ kia đi truyền đạt mệnh lệnh, ông ta mới chậm rãi ngồi xuống, hai mắt dần dần trở nên sâu thẳm, dường như đang suy nghĩ cái gì, thì thầm nói: “Long Vương, rốt cuộc có thật sự mạnh mẽ như trong truyền thuyết… lại muốn đích thân tôi dẫn đội chiến đấu, dù gì cũng chỉ là một người bình thường, cần phải làm lớn chuyện đến vậy sao?”
Lão giả tự lẩm bẩm, trong chiến lược của ông ta, cũng không đặt Long Vương trong truyền thuyết này vào mắt, đối với miêu tả về Long Vương trong truyền thuyết tại một số án lệ, ông ta hoàn toàn không tin, ở trong mắt của ông ta, suy cho cùng sức mạnh cá nhân vẫn là nhỏ bé, như sâu như kiến, không cách nào lay động sức mạnh của một nhóm người.
Vì vậy khi Kinh nói với ông ta, mặc dù ông ta đã đồng ý với Kinh đích thân ra trận, nhưng trong lòng cũng không coi trọng.
Không lâu lắm, từng chiếc từng chiếc xe chiến đấu bọc thép rầm rầm lái vào thành phố, không lâu nữa, yên tĩnh trong cả thành phố sẽ bị phá vỡ!
Những con đường bị xe tăng và xe chiến đấu nghiền ép đi qua, đều bởi vì không chịu nổi sức ép mà rạn nứt thay đổi hình dạng, để lại một cái lại một cái hố nhỏ, mà những chiến xe tăng và xe chiến đấu đó đang nhanh chóng chạy về phía khách sạn Trần Xuân Độ ở!
Mà lúc này, bên ngoài khách sạn, Tô Loan Loan đang mang theo mấy người Lê Kim Huyên ngồi trên một chiếc xe con màu đen, từ trong gara của khách sạn phi ra ngoài, nhanh chóng đi về nơi xa.
CHƯƠNG 630
Lê Kim Huyên ngồi ở bên cạnh Tô Loan Loan, vẻ mặt có mấy phần không hài lòng, cô nhìn về phía Tô Loan Loan đang có vẻ mặt nghiêm túc nặng nề, hỏi: “Tô Loan Loan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại muốn chúng ta vội vã rời đi như vậy, chúng ta còn chưa cầm hành lý đâu…”
“Tổng giám đốc Lê, cô nghe tôi đi, chờ lát nữa cô sẽ biết, nơi đó cực kỳ nguy hiểm.” Tô Loan Loan nói.
Sắc mặt Lê Kim Huyên đầy nghi hoặc: “Không phải cô đã giải quyết hết sát thủ bên kia rồi sao, nào còn có nguy hiểm.”
Tô Loan Loan nghẹn lời, tất nhiên cô ta không tiện nói với Lê Kim Huyên rằng cô ta cũng không biết rốt cuộc vì sao vẫn còn nguy hiểm, nhưng cô ta không dám nghi ngờ lời nói của Trần Xuân Độ, Trần Xuân Độ để cô ta mang Lê Kim Huyên rời khỏi nơi đó, tất nhiên có nguyên nhân.
“Tổng giám đốc Lê, bây giờ tôi cũng không tiện nói với cô.” Tô Loan Loan ấp úng một lúc lâu mới nói ra một câu như vậy.
Lông mày Lê Kim Huyên nhíu sâu hơn, dáng vẻ này của Tô Loan Loan càng khiến cô hoài nghi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại khiến Tô Loan Loan ấp a ấp úng như vậy.
“Quay lại, về khách sạn.” Đột nhiên, Lê Kim Huyên ra lệnh.
Tô Loan Loan sững sờ, nhìn về phía khách sạn, cô ta hơi bất ngờ, hoàn toàn không ngờ Lê Kim Huyên lại đột nhiên đưa ra mệnh lệnh này.
Lúc này Lê Kim Huyên ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, hai tay khoanh trước ngực, khẽ nói: “Nếu cô đã không chịu nói, vậy dứt khoát trở về, để chúng ta tận mắt nhìn xem nguy hiểm là cái gì, chẳng phải như vậy là được rồi sao?”
“Tổng giám đốc Lê…” Tô Loan Loan há miệng muốn nói, đúng lúc này, bỗng nhiên, phía sau xe Tô Loan Loan điều khiển vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc!
“Rầm rầm rầm!”
Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan ngồi ở trong xe, đã cách khách sạn một đoạn đường rất xa, nhưng vẫn cảm nhận được một cơn gió nóng từ phía sau rít gào thổi đến, cơn gió nóng hổi sượt qua khuôn mặt Lê Kim Huyên và Tô Loan Loan, vô cùng nóng bỏng!
“Xảy ra chuyện gì?” Sắc mặt Lê Kim Huyên nghiêm lại, mà trong lòng Tô Loan Loan đã bắt đầu lo lắng, vội vàng nhìn về phía kính chiếu hậu bên cạnh xe, đáy lòng lập tức trở nên nặng nề!
“Không tốt, mau đi!” Tô Loan Loan thét lớn, lập tức đạp chân ga, động cơ xe con điên cuồng gào thét, tăng thêm công suất phi nhanh về nơi xa!
“Rốt cuộc sao vậy! Đây chính là nguy hiểm cô nói?” Mái tóc dài của Lê Kim Huyên hơi rối, lớn tiếng hỏi.
Tô Loan Loan cau mày, thỉnh thoảng lại nhìn về phía kính chiếu hậu, đôi mắt cô ta ngưng lại, cô ta vừa nhìn vào trong kính chiếu hậu đã thấy, khách sạn phía xa xa, lửa cháy ngút trời!
Mà trên không trung của khách sạn đang có một chiếc máy bay trực thăng không ngừng lượn quanh! Phóng ra tên lửa, ánh lửa chập chờn gào thét phóng về phía khách sạn, muốn nổ khách sạn thành một đống đổ nát chìm trong biển lửa!
Trái tim Tô Loan Loan lập tức treo lên tận cổ họng, bởi vì khi cô ta về phòng tìm Lê Kim Huyên, rõ ràng cũng nhìn thấy Trần Xuân Độ đi vào bên trong khách sạn.
Rốt cuộc anh muốn làm gì, vì sao không rời đi cùng mình?
Trong lòng Tô Loan Loan xuất hiện một suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra, rõ ràng Trần Xuân Độ đã đánh lui hai người kia, vì sao không rời đi cùng mình, trái lại muốn đi vào khách sạn, chờ tất cả những gì sắp đến!
Uỳnh!
Lại một đợt sóng nhiệt nóng rực từ nơi xa cuồn cuộn ập đến, thổi bay mái tóc dài của Lê Kim Huyên, khiến hai người Trương Bảo Thành phía sau càng thêm thấp thỏm không yên, ngồi ở hàng ghế sau, run lẩy bẩy.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì…” Lê Kim Huyên còn chưa nói hết lời đã bị luồng sóng nhiệt thổi đến làm cho thay đổi sắc mặt!
Lê Kim Huyên quay đầu, chỉ vừa liếc nhìn đã thay đổi sắc mặt, hoàn toàn khiếp sợ!
Khách sạn ở nơi xa xa phía sau bọn họ đã trở thành một biển lửa, ánh lửa ngút trời, vô số cột khói đen đậm đặc cuồn cuộn bay lên, cảnh tượng này khiến Lê Kim Huyên hoàn toàn khiếp sợ!
Lê Kim Huyên gần như chưa từng gặp cảnh tượng thế này, loại cảnh tượng hiếm có này chỉ thấy trong phim chiến tranh hoành tráng, mà bây giờ, lại thật sự xảy ra trước mặt Lê Kim Huyên!
“Tại sao có thể như vậy…” Lê Kim Huyên nhìn máy bay trực thăng không ngừng lượn quanh khách sạn, vẻ mặt dại ra.
“Mau rời khỏi nơi này, sắp bị máy bay trực thăng phát hiện rồi.” Tô Loan Loan là người tỉnh táo nhất lên tiếng, máy bay không ngừng lượn quanh khách sạn, dường như vẫn luôn tìm cái gì.
“Những thứ kia là đang nhằm vào chúng ta sao?” Lê Kim Huyên nhìn Tô Loan Loan, nghiêm nghị chất vấn.
CHƯƠNG 631
Tô Loan Loan lắc đầu, đối với Lê Kim Huyên, cô ta chỉ có thể vờ như không biết rõ tình hình.
“Vậy cô nhìn thấy Trần Xuân Độ không?” Chỉ sợ chính bản thân Lê Kim Huyên cũng không nhận ra, khi nhắc đến Trần Xuân Độ, giọng nói của cô đều mang theo run rẩy.
“Không, không biết anh ta đi đâu rồi.” Tô Loan Loan trả lời.
“Trần Xuân Độ…” Ánh mắt Lê Kim Huyên phức tạp nhìn về phía khách sạn xa xa, tên kia sẽ đang ở trong khách sạn sao?
… Khách sạn, trong phòng bao, Trần Xuân Độ ngồi dưới đất nhìn ra bên ngoài cửa sổ, tiếng vang dội của máy bay trực thăng từ đằng xa truyền đến, sắc mặt bình tĩnh lạnh nhạt, thậm chí trong đôi mắt không hề nổi lên chút gợn sóng nào, giống như đã đoán được từ trước.
“Khóa chặt mục tiêu!” Trong máy bay trực thăng, một vị tướng lĩnh lên tiếng.
“Phóng.” Trong máy bay trực thăng, vị lãnh đạo tóc mai đã bạc trắng kia nói, giọng điệu sắc bén ác liệt!
“Rõ!”
“Rầm rầm!”
Lại có hai ánh lửa từ trong máy bay trực thăng phóng ra, rầm rầm lao về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ ngồi trong phòng bao nhìn hai tên lửa đang lao nhanh về phía mình ở bên ngoài, nhếch miệng tạo thành một đường cong kỳ lạ… dường như là cực kỳ khinh thường!
“Uỳnh!”
Máy bay trực thăng ngày càng lại gần, không ngừng vang lên tiếng nổ rầm rầm, toàn bộ khách sạn dần dần sụp đổ trong tiếng nổ đinh tai nhức óc!
“Xác định xem mục tiêu có còn sống hay không.”
Những chiếc xe bọc thép đứng ở bên trong đống đổ nát, các tướng sĩ lần lượt xuống xe, mà trên máy bay trực thăng, một vị tướng sĩ cầm ống nhòm cảm ứng nhiệt trong tay nhìn, sau đó báo cáo: “Khách sạn biến thành một biển lửa, khắp nơi đều là nhiệt độ cao, làm nhiễu máy cảm ứng nhiệt.”
“Tiến hành tìm kiếm toàn diện, nếu như tình báo của Kinh chính xác, Long Vương ở đây, cho dù đào sâu ba thước, cũng phải tìm bằng được cậu ta cho tôi!” Vị lãnh đạo lớn tuổi kia nói rõ ràng từng câu từng chữ, giọng điệu nghiêm túc, không thể nghi ngờ!
Mà sau khi khách sạn sụp đổ, toàn bộ Yên Kinh đã xảy ra thay đổi long trời lở đất, một trận động đất, chấn động vô số gia tộc của Yên Kinh!
Nhà họ Lê .
Ban đêm vẫn luôn yên tĩnh, nhưng đêm lại không yên tĩnh như vậy!
Trong một gian mật thất của Nhà họ Lê , một thuộc hạ áo đen canh ở bên cạnh điện thoại để bàn, không nhúc nhích, giống như một pho tượng.
Đột nhiên, điện thoại để bàn bên cạnh thuộc hạ áo đen vang lên, tiếng chuông điện thoại dồn dập quanh quẩn bên trong mật thất!
Tiếng chuông điện thoại dồn dập này khiến người thuộc hạ áo đen đứng thẳng, không nhúc nhích mấy tiếng đồng hồ kia bất chợt quay đầu nhìn về phía chiếc điện thoại để bàn, trên mặt lộ ra kinh ngạc khiếp sợ khó mà tin nổi!
Đã mấy năm rồi chiếc điện thoại để bàn này không vang lên. Mỗi khi nó vang lên, vậy cho thấy, Yên Kinh xảy ra chuyện lớn động trời!
Lần trước, nó vang lên khiến cho cục diện cả Yên Kinh suýt nữa bị phá vỡ!
Lần này, rốt cuộc Yên Kinh xảy ra chuyện gì, lại khiến cho chiếc điện thoại để bàn này vang lên?
… Cũng không lâu lắm, một thuộc hạ vội vàng vọt đến một gian phòng, liên tục gõ vào cánh cửa: “Cậu Lê, mau tỉnh dậy, không xong rồi, điện thoại để bàn đổ chuông!”
“Roạt!”
Cửa phòng mở ra, Lê Thần Vũ mặc một bộ áo ngủ xuất hiện ở cửa, nhìn về phía thuộc hạ kia, vẻ mặt vô cùng trang nghiêm, lạnh lùng nói: “Anh nói cái gì?”
“Điện thoại bên trong mật thất… vang lên!” Sắc mặt thuộc hạ kia khó coi, là dáng vẻ trong lòng vẫn còn sợ hãi!
“Toàn bộ nhà họ Lê tăng cường canh phòng, lập tức gọi gia chủ, đến mật thất!” Lê Thần Vũ lạnh lùng nói, giống như gặp phải kẻ địch mạnh!
Trong lòng Lê Thần Vũ kinh hoàng, lần trước điện thoại màu đen vang lên là Lê Hồng đối phó, mà lần này lại là anh ta! Anh ta không hề có chuẩn bị!
Bên trong Nhà họ Lê , năm phút trước vẫn là cảnh tượng tối đen như mực, mà năm phút sau khi điện thoại màu đen kia vang lên, toàn bộ Nhà họ Lê đèn đuốc sáng trưng, các thuộc hạ từ trong các gian phòng xông ra, theo sát sau lưng Lê Thần Vũ, xông vào trong mật thất.
CHƯƠNG 632
Bên trong mật thất, thuộc hạ trước đó hệt như pho tượng, lúc này cầm điện thoại, cung kính chờ ở một bên, sau khi nhìn thấy Lê Thần Vũ đi vào mật thất, cung kính đưa điện thoại cho Lê Thần Vũ, nói: “Cậu Lê, điện thoại của cậu.”
Lê Thần Vũ nhận điện thoại, phất phất tay nói: “Các anh đi ra ngoài đi.”
Chờ sau khi tất cả thuộc hạ đều rời đi, Lê Thần Vũ hít sâu một hơi, cầm điện thoại lên, trầm giọng nói: “Xảy ra chuyện gì?”
“Yên Kinh loạn rồi, Kinh dẫn đầu đại quân muốn tiêu diệt Long Vương, trong khoảng thời gian này, Nhà họ Lê các cậu phải khiêm tốn chút. Nếu Long Vương không chết, chắc chắn một ngày nào đó Yên Kinh sẽ gặp tai họa đổ máu!”
Đầu bên kia điện thoại, giọng nói già nua chỉ nói xong một câu như vậy rồi rụp một tiếng cúp điện thoại.
“Long Vương…” Trong lòng Lê Thần Vũ rung động, đôi mắt lóe ra ánh sáng sâu thẳm phức tạp!
Hiển nhiên Lê Thần Vũ không ngờ đến, cuộc điện thoại đánh thức toàn bộ Nhà họ Lê lại là bởi vì Long Vương mà có!
Anh ta càng không ngờ đến, Long Vương lại có thể dẫn ra lửa giận của Kinh!
Bỗng nhiên, Lê Thần Vũ bật cười ha hả, lẩm bẩm: “Long Vương, xem ra hôm nay là ngày chết của anh!”
“Đối đầu với Kinh, thật sự là không biết sống chết.” Kinh hừ lạnh một tiếng, đôi mắt sâu thẳm: “Xem ra đã có người ra tay giúp tôi.”
Lê Thần Vũ nói xong, thoáng nhìn Nhà họ Lê bên ngoài cửa sổ, màn đêm đen kịt, khóe miệng cong lên nở nụ cười, quay người đi vào gian phòng trong Nhà họ Lê : “Đều trở về đi ngủ đi.”
“Cậu Lê, không cần áp dụng cách đối phó sao?”
“Cần gì, dù Long Vương có kiêu căng thế nào đi nữa, đứng trước mặt Hùng Sư kia, cũng chỉ là lấy trứng chọi đá mà thôi.” Lê Thần Vũ thản nhiên trả lời.
“Chúng ta chỉ cần im lặng xem trò vui, đứng ngoài quan sát là được rồi.”
“Vâng.”
Lê Thần Vũ và thuộc hạ của Nhà họ Lê trở về gian phòng của mình, rất nhanh Nhà họ Lê đèn đuốc sáng trưng lại trở về tối đen như mực.
… Không chỉ riêng Nhà họ Lê như vậy, nửa đêm, vô số gia tộc của Yên Kinh đều nhận được đủ loại tin tức ngầm, có người bàn bạc kế hoạch chu đáo rồi mới quyết định, có người rục rịch chờ đợi cơ hội làm gì đó.
Mà lúc này, khách sạn hoàn toàn biến thành một vùng hoang phế!
Vô số tướng sĩ bao vây xung quanh khách sạn, tướng lĩnh được trang bị súng ống đầy đủ, sớm đã tạo thành ba vòng vây kín kẽ không một khe hở, nơi này, ngay cả một con ruồi cũng khó mà bay ra ngoài!
Trong lúc các tướng sĩ bày trận, tiến hành tìm kiếm toàn diện ở khách sạn và xung quanh, đột nhiên, khi một tướng sĩ đi qua một đống xi măng đá vụn đổ nát thì chợt dừng bước.
Vị tướng sĩ kia quay đầu nhìn về phía đống xi măng đá vụn đổ nát kia, hai con ngươi nhìn chằm chằm đống đổ nát to lớn đó, lúc này, đang có tiếng sột soạt sột soạt từ bên trong truyền ra.
Ngay khi họng súng của vị tướng sĩ kia nhắm vào đống đổ nát, muốn lại gần quan sát kỹ đống đổ nát trước mặt, bỗng nhiên, một cánh tay bẩn thỉu từ bên trong đống đổ nát duỗi ra, dùng tốc độ nhanh như chớp bắt lấy cổ áo vị tướng sĩ kia!
“Anh ta ở chỗ này!”
Ngay lập tức, khác thường khiến toàn bộ họng súng nhắm về hướng đó!
“Rầm!”
Vị tướng sĩ kia trừng to mắt, cánh tay nổi đầy gân xanh bắt lấy anh ta kia, căn bản không giống như cánh tay của người! Cánh tay kia vô cùng cường tráng, dễ dàng tóm anh ta lên, hệt như diều hâu bắt gà con!
“Uỳnh!”
Sau khi cánh tay kia tóm tướng sĩ lên, tiện tay ném ra, cả người vị tướng sĩ kia như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, nặng nề ngã xuống mặt đất cách đó mấy chục mét.
Mà lúc này, một bóng người đứng bên trên đống đổ nát, chậm rãi nâng mắt nhìn, ánh mắt lạnh lẽo, khiến cơ thể các tướng sĩ ở đây đều run lên!
Bóng người kia nhìn chật vật không chịu nổi, dính đầy bụi đất nên không thấy rõ khuôn mặt, nhưng khí thế trên người anh đủ để khiến cho tất cả tướng sĩ ở đây run rẩy!
Sự xuất hiện của anh khiến những tướng sĩ này gần như lập tức nhận ra – Long Vương!
Ngoài Long Vương, còn ai có thể có khí thế nhường này! Loại khí thế ngạo nghễ không gì sánh được, cho dù là Kinh và Hộ cũng không có được!
“Báo cáo, Long Vương xuất hiện!”
Trên máy bay trực thăng, vị tướng sĩ kia vừa nhìn đã thấy Long Vương, nghiêm túc báo cáo!
“Toàn lực truy bắt, nếu như phản kháng, giết không cần luận tội!”
CHƯƠNG 633
Bỗng nhiên ánh sáng mạnh trên máy bay trực thăng chiếu lên trên người Trần Xuân Độ, các tướng sĩ lần lượt vây chặt xung quanh, họng súng nhắm thẳng vào Trần Xuân Độ, chỉ cần Trần Xuân Độ dám hành động thiếu suy nghĩ, họng súng đen kịt lạnh lẽo sẽ không chút do dự bắn ra, nhiều tướng sĩ như vậy, đủ để bắn Trần Xuân Độ thành cái sàng!
Những tướng sĩ này giống như gặp phải kẻ địch lớn, mặc dù hai tay Trần Xuân Độ trống trơn, không cầm bất kỳ vũ khí nào, nhưng anh lại nguy hiểm gấp trăm nghìn lần bất kỳ phần tử khủng bố cầm theo vũ khí nào!
Bởi vì, anh là Long Vương! Nhân vật nguy hiểm nhất ở nước ngoài! Có lẽ trước đó những tướng sĩ này không biết sự tồn tại của Long Vương, nhưng trước khi tới, bọn họ đã sớm được giảng dạy, vô cùng cảnh giác đối với Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ đứng nguyên tại chỗ, bị ánh sáng mạnh của máy bay trực thăng chiếu rọi, bị họng súng của những tướng sĩ Yên Kinh này khóa chặt, nhưng đều không khiến anh có chút bối rối nào, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, chỉ ngắm nhìn một chiếc Hùng Sư bọc thép, chậm rãi nói: “Các anh lập tức thối lui, tôi có thể không truy cứu hành động của các anh.”
“Láo xược!”
Trên máy bay trực thăng, bỗng nhiên lão già kia trợn mắt, tức giận quát lên một tiếng, tung người nhảy một cái!
“Ầm!”
Lão giả nặng nề rơi xuống mặt đất, mặt đất xung quanh khách sạn đều chấn động rung lên, dưới chân lão già tràn đầy vết nứt, mà lão già thì bước từng bước lại gần Trần Xuân Độ, ông ta nhìn Trần Xuân Độ chằm chặp, quát lớn: “Cậu đã bị truy nã hạng nhất, vậy mà vẫn có can đảm nhập cảnh!”
“Tôi trở về, chỉ là vì bảo vệ người phụ nữ của tôi.” Trần Xuân Độ thản nhiên trả lời.
“Cậu đã tàn sát vô số, hai tay cậu đã dính máu tanh vô tận, Long Vương, cho dù cậu có tên tuổi danh vọng ở nước ngoài thì cũng vô dụng ở nơi này của tôi!” Mỗi một câu của lão già đều cuồn cuộn như sấm, rung động hư không, hùng hồn vang dội!
“Kinh và Hộ đã báo cáo toàn bộ hành động của cậu cho tôi, bây giờ cậu buông tay chịu trói, còn có thể kéo dài thời gian, nếu không, lập tức xử lý!”
Lão già nhìn Trần Xuân Độ chăm chú, quát lớn, toàn bộ họng súng của tướng sĩ, họng pháo của xe tăng đều khóa chặt Trần Xuân Độ!
Bầu không khí chợt trở nên căng cứng, trong không khí tràn ngập mùi thuốc súng!
Không khí hoàn toàn tĩnh mịch, im bặt… Đột nhiên, Trần Xuân Độ bật cười.
Trần Xuân Độ lướt nhìn những tướng sĩ có vẻ mặt nghiêm túc ở xung quanh, hắn bỗng nhiên phát ra tiếng cười, trong giọng nói tăng thêm đắng chát và châm chọc: “Các ông dựa vào quân cờ chính nghĩa, nhưng có biết mâu thuẫn giữa tôi và hai người kia?
Anh ta nói cho ông biết tôi ở chỗ này, vậy ông có biết anh ta ngay cả người nhà của tôi cũng không buông tha?”
Sau khi nói xong, Trần Xuân Độ quét mắt nhìn mọi người, gằn từng câu từng chữ: “Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta… ta ắt tiêu diệt!”
Trần Xuân Độ vừa dứt lời, lập tức bước chân ra, bỗng nhiên biến mất ngay tại chỗ!
“Nổ súng!”
Lão già ra lệnh, nhưng vẫn chậm một bước!
“Tạch tạch tạch…”
Trong nháy mắt, ngọn lửa vô tận từ trong họng súng phun ra, đan xen vào nhau tạo thành từng bức từng bức tường lửa cực lớn, khí thế mạnh mẽ ào về phía Trần Xuân Độ!
Cơ thể Trần Xuân Độ chợt lóe, trong tay cầm dao găm Long Nha, chém ra ngăn cản vô số ngọn lửa nhào đến, tiếng vang leng keng lanh lảnh không ngừng vang lên, từng chiếc từng chiếc vỏ đạn bị chém thành hai rơi xuống đất, lộ rõ vẻ châm chọc vô cùng!
“Keng keng keng!”
Bóng hình Trần Xuân Độ nhanh chóng lướt qua, nhẹ nhàng xuyên qua góc chết của những ngọn lửa đan xen kia!
“Đây là tốc độ của con người sao…”
Vô số tướng sĩ tập kích chấn động không thôi, bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy tốc độ khủng khiếp như vậy, bọn họ khó mà bắt được bóng hình của Trần Xuân Độ… bọn họ chỉ có thể nhìn thấy những tàn ảnh mơ hồ!
Đúng lúc này, tiếng trầm lặng vang vọng xung quanh, đột nhiên một vị tướng sĩ bị hung hăng đánh bay ra, chờ đến khi anh ta rơi xuống mặt đất, mặt đất xuất hiện vết nứt hình mạng nhện!
“Rầm rầm rầm…”
Không chỉ như vậy, một tàn ảnh chợt lóe bên cạnh một hàng tướng sĩ, ngay sau đó những tướng sĩ này lần lượt bị đánh bay, lồng ngực lõm xuống, trên áo còn sót lại một dấu nắm đấm rõ ràng!
CHƯƠNG 634
Vô số tướng sĩ khiếp sợ trong lòng, bọn họ là bộ đội tinh nhuệ của Yên Kinh, mỗi một người đều trải qua mài giũa của chiến đấu và máu tanh, đều là người từng mấp mé giữa bờ vực sống chết, bọn họ được cho là bộ đội át chủ bài, nhưng bây giờ, lần đầu tiên đáy lòng bọn họ run sợ!
Bọn họ chưa bao giờ gặp phải loại kẻ địch thế này, ngay cả bóng hình của kẻ địch cũng khó mà phán đoán, đây còn là con người sao!
Con mẹ nó đây chính là một quái vật hình người!
Không nhìn thấy người, nhưng đã có mấy chục tướng sĩ bị thương nặng!
Mà từ đầu đến cuối, vị Long Vương trong truyền thuyết này đều chỉ sử dụng một quyền với các tướng sĩ này!
Lão già đứng im tại chỗ, lạnh lùng nhìn các tướng sĩ lần lượt bị đánh bay, Long Vương đang nhanh chóng đến gần mình!
Trong mắt lão già lóe lên ánh sáng lạnh lùng, Long Vương, kẻ đã lật đổ thế giới ngầm phương Tây, quả nhiên thực lực vô cùng khủng bố!
“Long Vương cậu thật sự rất mạnh, nhưng cũng chỉ đến mức này thôi, cậu không thể nào xông ra khỏi vòng vây!” Lão già lạnh lùng quát một tiếng, ngay khi Trần Xuân Độ xông đến trước mặt lão già, lão già nắm chặt tay phải, đột nhiên vung tay đánh ra một quyền!
Mà lúc này, Trần Xuân Độ cũng đánh đến một quyền!
Hai quyền va vào nhau, tiếng nổ nặng nề vang lên, tướng sĩ ở đây đều cảm thấy chấn động cực lớn!
Cả người lão già không thể khống chế mà lùi về sau mấy chục mét, sau đó mới khó khăn ổn định lại cơ thể, mà khi ông ta ngẩng đầu nhìn về phía Trần Xuân Độ, hai con ngươi đột nhiên co rụt lại!
Trần Xuân Độ chỉ lùi về sau hai ba bước, một mét cũng chưa đến!
Mà cả cánh tay lão già đều tê dại, vẻ mặt Trần Xuân Độ lạnh nhạt, lại tựa như không có chuyện gì.
“Tất cả nghe đây, đồng loạt công kích!” Sắc mặt lão già âm trầm, lạnh lùng hét lớn, trong nháy mắt, ngọn lửa ùn ùn bắn về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ hừ lạnh, vẻ mặt lạnh lẽo như sương, dao găm Long Nha trong tay đánh ra với tốc độ cực nhanh, ánh lửa văng khắp nơi! Chiếu sáng màn đêm sâu thẳm đen kịt!
“Báo cáo, hỏa lực của ta không thể gây sát thương hiệu quả lên địch, không biết đối phương dùng gì để cản.” Một vị tướng sĩ bước lên, báo cáo với ông lão.
“Không phải các cậu không biết mà là các cậu không tin, anh ta chỉ dùng một con dao găm đã đỡ được tất cả hỏa lực của ta!”
Ông lão chậm rãi mở miệng, giọng thâm thúy ngưng trọng, nhưng giọng lại run lẩy bẩy!
“Một con dao găm. . .” Sắc mặt vị tướng sĩ thay đổi, trở nên vô cùng kinh hãi, anh ta khó mà tin được!
Hỏa lực của họ mạnh vậy, Long Vương lại dùng một con dao đã ngăn cản được, điều này sao có thể, ván quan tài của Newton sắp bật lên rồi! Cái này trái với Vật lý thông thường!
Tốc độ Long Vương rất nhanh, bọn họ không thể nào nghiên cứu!
“Báo cáo, vòng phong tỏa đầu tiên của ta sắp bị phá.” Lại có một vị tướng chạy tới trước mặt ông lão mở miệng, tình huống khẩn cấp!
“Báo cáo, vòng phong tỏa đầu tiên đã bị phá!”
“Báo cáo, vòng phong tỏa thứ hai đã bị phá!”
“Báo cáo. . .”
Từng vị tướng sĩ tiến lên, bọn họ ai cũng sắc mặt khó coi, bởi vì bọn họ chẳng những không bắt Long Vương, ngược lại để Long Vương thoát dễ như chẻ tre!
Bọn họ đều là bộ đội tinh nhuệ, đều là lá bài chủ chốt của Yên Kinh, vô số tướng cao cấp nói đến họ đều khen ngợi, nhưng bọn họ không ngờ có một ngày, bọn họ gần ngàn binh mã, cũng không ngăn được một người!
Những tướng sĩ này đầu cũng không ngẩng lên được, chuyện này quá nhục, đây quả thực là làm nhục thẳng mặt, bọn họ đã từng đạt được nhiều vinh quang như vậy, giờ phút này đối mặt Long Vương lại như lũ yếu ớt vô dụng!
Các vị tướng nhìn bóng người phía xa lao tới tập kích bất ngờ, thần sắc xấu hổ, hận không được tìm một lỗ để chui vào!
Long Vương! Đây là thực lực của Long Vương, đánh đổ nhận thức của tất cả mọi người! Ban đầu cũng nhiều người không coi ra gì, cho rằng phía địch chỉ có một người, vận dụng gần ngàn quân, hơn nữa còn là đội ngũ tinh nhuệ, đúng là giết gà dùng dao mổ trâu, nhưng bây giờ thực tế đã vả họ một cái! Bọn họ cứ như vậy trơ mắt nhìn Long Vương chạy trốn!
“Vận dụng tất cả binh lực. . . Đuổi theo cho tôi! Để bộ đội thiết giáp dùng pháo, không giết chết, vậy thì nổ banh xác!” Ông lão ngắm nhìn xa xăm, chậm rãi mở miệng.
“Rõ!”
CHƯƠNG 635
Bỗng nhiên, xe tăng bao quanh khách sạn quay đầu, đuổi theo hướng của Trần Xuân Độ.
“Còn tin liên quan tới Long Vương không?” Ông lão nói với thuộc hạ bên cạnh.
“Không có, không có tin nào hữu dụng với ta.” Thuộc hạ thấp giọng nói.
Ông lão hừ lạnh một tiếng: “Để tôi giúp đuổi người, lại không nói cho tôi, chờ lát nữa tôi lại muốn xem, mặt mũi thực cái tên gọi là Long Vương Lư Sơn!”
… Bùm!
Trên con đường nào đó của Yên Kinh, một chiếc xe con lao xuống đường, từng chiếc xe tăng bọc thép theo sát phía sau, tình cảnh vô cùng hùng tráng!
“Ầm!”
Chiếc xe tăng theo phía sau xe con đột nhiên đại bác khóa nòng, khai hỏa!
Một ngọn lửa bắn về chiếc xe nhỏ, chiếc xe nhỏ vô cùng chật vật, một quả cầu lửa nổ tung cạnh chiếc xe, Trần Xuân Độ tối mặt tối mũi bên trong xe, tỏ ra vô cùng chật vật!
“Mẹ nó!” Trần Xuân Độ mắng một tiếng, xa xa sau lưng lại có mấy chiếc máy bay trực thăng dưới sự che chắn của màn đêm tới gần xe của Trần Xuân Độ!
“Brum brum brum. . .” Phi cơ trực thăng phong tỏa phía sau Trần Xuân Độ, vô số ngọn lửa như mưa rơi bắn nhanh về phía Trần Xuân Độ, phi cơ trực thăng điên cuồng bắn, toàn bộ mặt đường toàn vết đạn là vết đạn!
“Không cách nào bắn trúng mục tiêu!” Bên trong một trực thăng, ông lão nghe các phi công nói qua bộ đàm, sắc mặt âm trầm, nhìn về phía mặt đường.
Trên đường, xe nhỏ của Trần Xuân Độ dưới sự truy đuổi của cả đội quân, tỏ ra vô cùng chật vật, nhưng mỗi lần trực thăng và xe tăng công kích, chiếc xe vẫn có thể tránh ở những góc cực tinh vi!
“Con mẹ nó, anh ta là lươn à!”
Trong một chiếc xe tăng dẫn đầu, một vị tướng không nhịn được tức miệng chửi to, bọn họ không thể nào nhắm trúng Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ lái xe thật sự quá lụa, khiến bọn họ vô tức giận!
“Nhiều người như vậy mà không thể giải quyết một mình cậu ta sao?” Ông lão lạnh giọng quát lên: “Không tiếc bất cứ giá nào, ai diệt được cậu ta, nhận ngay công lao đặc biệt!”
Há!
Ông lão vừa nói xong, nhất thời khiến vô số vị tướng sắc mặt phấn chấn!
Trong phút chốc, tiếng pháo càng dày đặc, Trần Xuân Độ ở giữa nhiều lần sút bị bắn trúng!
“Lấy loa phóng thanh đến cho tôi.” Ông lão dặn.
Một cấp dưới cung kính mang loa phóng thanh tới, ông lão nhận lấy loa phóng thanh, hừ lạnh một tiếng, quát về phía chiếc xe nhỏ chạy thục mạng của Trần Xuân Độ: “Long Vương, cậu không trốn thoát được đâu, lập tức xuống xe, đưa tay chịu trói, nếu không tôi để cậu chết không toàn thây!”
Loa trong tay ông láo phóng đại giọng ông lên, rung động cả bầu trời đêm!
“Long Vương, đầu hàng đi, nơi này sẽ trở thành đất chôn của cậu!”
“Long Vương, cậu không trốn thoát được!”
“Bùm bùm bùm!”
Từng viên đạn đại bác bắn nổ tung con đường phía trước Trần Xuân Độ, chặn đường của Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ con ngươi co lại, đảo mạnh tay lái, bánh xe va chạm với mặt đất, phát ra âm thanh chói tai, chiếc xe thực hiện pha di chuyển hoàn hảo, cuối cùng ngừng lại.
Mà lúc này, chiếc xe của Tô Loan Loan chạy ngang, Tô Loan Loan nhìn lướt qua phía Trần Xuân Độ, khi cô thấy bộ đội cơ giới phía sau, lòng trùng xuống, sắc mặt trở nên khó coi!
Mà Lê Kim Huyên và Trương Bảo Thành đương nhiên cũng nhìn thấy màn này, nữ thần Tổng Giám đốc thấy cảnh này, ngay lúc đó cũng phải nín thở!
Tô Loan Loan nhìn bầu trời phía trên chiếc xe toàn trực thăng, từng luồng sáng chiếu vào chiếc xe, khiến sắc mặt cô vô cùng phức tạp!
Những người lính xe tăng kia, khung cảnh nhưng đã từng xảy ra, gợi lên sự hoài niệm và nỗi nhớ trong Tô Loan Loan.
Khi ánh mắt Tô Loan Loan nhìn tới chiếc xe nhỏ, tròng mắt ngưng lại, đột nhiên thấy căng thẳng.
Với chỉ số thông minh của Tô Loan Loan, đương nhiên không khó đoán được, người bên trong chiếc xe nhỏ kia, không ai khác chính là Trần Xuân Độ.
Anh ấy sao rồi, tại sao lại dừng xe lại. . . trong lòng Tô Loan Loan hiện lên một loạt suy nghĩ, thấy chiếc xe bị súng đạn bắt tả tơi, Tô Loan Loan không nhịn được lau mồ hôi thay chiếc xe.