Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 507
CHƯƠNG 507
Một giây sau, bóng dáng Bạch Hổ bỗng nhiên biến mất tại chỗ! Trong chớp mắt, anh ta đã xuất hiện trước mặt Vincent!
Vincent ngẩng đầu, thoắt cái đã trông thấy Bạch Hổ đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ông ta.
Sau khi Vincent kịp phản ứng lại thì Bạch Hổ đột nhiên vung trường đao!
Da đầu Vincent tê rần, tốc độ của Bạch Hổ thật sự quá nhanh. Phải biết rằng ưu thế lớn nhất của Huyết tộc đó là ở phương diện tốc độ có thể nói là nhanh không ai bì kịp!
Mà giờ phút này, ưu thế về tốc độ mà Vincent luôn tự hào nhất đã biến mất!
Vincent biến sắc, một nhát đao khủng khiếp lao vụt đến. Sự đe doạ vô cùng lớn đến tính mạng bỗng chốc xuất hiện trong lòng Vincent.
Đúng như Trần Xuân Độ nói, trong mắt Long quân, vốn dĩ Huyết tộc không thể tính là người. Những Huyết tộc này trong mắt Long quân chỉ đơn giản là một đám bọc da người mà thôi. Lại hành động ăn tươi nuốt sống như dã thú , loại dã thú tàn nhẫn này nhạy cảm với nguy hiểm sống chết hơn nhiều so với người bình thường.
Gần như trong nháy mắt, Vincent không kịp suy nghĩ quá nhiều. Lúc cảm giác nguy hiểm đến tính mạng xuất hiện trong lòng, Vincent nhanh chóng lùi về phía sau không chút do dự, khiến cho nhát dao kia chém hụt.
Trước đây, bác sĩ sinh vật hàng đầu ở hải ngoại đã từng nghiên cứu. Cho dù là con người hay thú dữ thì đều có linh cảm đối với sống chết. Đây là một loại phản ứng có thể tính toán được nhờ cơ thể, chỉ có điều bộ não của con người khó có thể giải thích được mà thôi.
Nếu vừa nãy Viencent không có linh cảm đó thì lúc này đã bị nhát đao Bạch Hổ chém làm đôi từ lâu rồi!
“Chết đi!”
“Ngay cả Long Vương cũng không tự ra tay, muốn giết tao mà chỉ dựa vào sức của mình mày thôi sao, mơ tưởng hão huyền!”
Vincent khó khăn tránh né liên tục, vừa quát.
“Đối với mấy tên ma cà rồng như các người, đại ca nói, loại tôm tép không cần đến báo cáo với anh ấy. Một mình tao là đã có thể xử gọn tất cả chúng mày.” Giọng điệu Bạch Hổ lạnh lùng, đột nhiên anh ta vung đao qua. Đôi đồng tử Vincent bỗng co rụt lại, tức thời tránh không kịp!
“Xoẹt xoẹt!”
Trường đao trong tay Bạch Hổ đột ngột chém ngang qua, dễ dàng chém rách trường bào đỏ tươi như máu của Vincent ra thành từng mảnh rơi lả tả!
Vincent đứng ở đó, giờ phút này dáng vẻ nhìn chật vật không chịu nổi.
Bạch Hổ lạnh lùng nhìn chằm chằm Vincent, vai anh ta vác trường đao. Còn Vincent không khác gì tên ăn mày rách rưới, chiếc áo hoa lệ kia sau khi bị Bạch Hổ trêu đùa một phen đã rách nát thảm hại.
Đương nhiên là Viencent nhìn thấu ánh mắt của Bạch Hổ, phát hiện Bạch Hổ đang trêu tức mình. Trong lòng lập tức nổi trận lôi đình. Dù có thế nào thì ông ta vẫn là trưởng lão của Huyết tộc, nhưng trước mặt Bạch Hổ lại bị đánh cho tơi tả, có thể nói là vô cùng thê thảm!
“Mày đang chơi tao à?” Sắc mặt Vincent trầm xuống trong chớp mắt, ông ta lạnh lẽo nhìn Bạch Hổ. Trong ngữ điệu tỏ rõ sự khó chịu và lạnh lùng hợ hẳn.
“Chơi mày đấy…” Không ngờ rằng, thế mà Bạch Hổ lại nhẹ nhàng gật đầu, cười khẩy một tiếng, hờ hững mở miệng nói: “Sao nào, không chơi này thì chơi ai? Đám Huyết tộc các người không phải là cũng hành hạ những Huyết súc kia từng chút một cho đến chết hay sao, tao chỉ lấy đạo của mày trả lại cho mày thôi mà…”
“Mày!”
Vincent lạnh lùng nhìn Bạch Hổ, giờ phút này lửa giận trong lòng anh ta đang bùng lên hừng hực!
“Câm miệng!”
Đúng lúc này, bên cạnh vang lên một tiếng quát lạnh lùng, ngắt lời Bạch Hổ và Vincent. Cả hai quay đầu lại trông thấy đại trưởng lão chậm rãi đi tới. Trong mắt đại trưởng lão loé lên ý nghĩ sâu thăm thẳm!
Sắc mặt đại trưởng lão để lộ sự bình tĩnh khó nói nên lời. Dường như đại trưởng lão không hề có chút tức giận đối với việc Vincent nổi nóng, mà ngược lại còn nhìn về phía Bạch Hổ, đôi mắt đó như ẩn chưa sao trời vô hạn.
Mặc dù bề ngoài Bạch Hổ rất thản nhiên nhưng trong lòng vẫn khẽ run lên. Anh ta nhìn về phía ánh mắt đại trưởng lão, hiện lên sự cảnh giác mà người khác khó phát hiện.
Vị đại trưởng lão này, rõ ràng là không đơn giản, ít nhất đại trưởng lão càng sắc sảo hơn nhiều so với Vincent.
“Địa vị của các hạ ở Long quân là…” Đại trưởng lão đi đến gần Bạch Hổ, khiêm nhường hỏi.
Bạch Hổ lạnh lùng liếc nhìn đại trưởng lão một cái, mặt không thay đổi mở miệng nói: “Bạch Hổ.”
“Bạch Hổ!”
Vincent đứng bên cạnh Bạch Hổ nghe thấy Bạch Hổ xưng danh thì trong lòng bỗng run sợ vô cùng!
Ông ta không nhờ rằng, tên đàn ông đó lại chính là tướng tài đắc lực bên cạnh Long Vương… Bạch Hổ!
“Ngài chính là Bạch Hổ đại nhân?” Sau khi Bạch Hổ mở miệng, sắc mặt đại trưởng lão cũng đột nhiên thay đổi.
Một giây sau, bóng dáng Bạch Hổ bỗng nhiên biến mất tại chỗ! Trong chớp mắt, anh ta đã xuất hiện trước mặt Vincent!
Vincent ngẩng đầu, thoắt cái đã trông thấy Bạch Hổ đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào ông ta.
Sau khi Vincent kịp phản ứng lại thì Bạch Hổ đột nhiên vung trường đao!
Da đầu Vincent tê rần, tốc độ của Bạch Hổ thật sự quá nhanh. Phải biết rằng ưu thế lớn nhất của Huyết tộc đó là ở phương diện tốc độ có thể nói là nhanh không ai bì kịp!
Mà giờ phút này, ưu thế về tốc độ mà Vincent luôn tự hào nhất đã biến mất!
Vincent biến sắc, một nhát đao khủng khiếp lao vụt đến. Sự đe doạ vô cùng lớn đến tính mạng bỗng chốc xuất hiện trong lòng Vincent.
Đúng như Trần Xuân Độ nói, trong mắt Long quân, vốn dĩ Huyết tộc không thể tính là người. Những Huyết tộc này trong mắt Long quân chỉ đơn giản là một đám bọc da người mà thôi. Lại hành động ăn tươi nuốt sống như dã thú , loại dã thú tàn nhẫn này nhạy cảm với nguy hiểm sống chết hơn nhiều so với người bình thường.
Gần như trong nháy mắt, Vincent không kịp suy nghĩ quá nhiều. Lúc cảm giác nguy hiểm đến tính mạng xuất hiện trong lòng, Vincent nhanh chóng lùi về phía sau không chút do dự, khiến cho nhát dao kia chém hụt.
Trước đây, bác sĩ sinh vật hàng đầu ở hải ngoại đã từng nghiên cứu. Cho dù là con người hay thú dữ thì đều có linh cảm đối với sống chết. Đây là một loại phản ứng có thể tính toán được nhờ cơ thể, chỉ có điều bộ não của con người khó có thể giải thích được mà thôi.
Nếu vừa nãy Viencent không có linh cảm đó thì lúc này đã bị nhát đao Bạch Hổ chém làm đôi từ lâu rồi!
“Chết đi!”
“Ngay cả Long Vương cũng không tự ra tay, muốn giết tao mà chỉ dựa vào sức của mình mày thôi sao, mơ tưởng hão huyền!”
Vincent khó khăn tránh né liên tục, vừa quát.
“Đối với mấy tên ma cà rồng như các người, đại ca nói, loại tôm tép không cần đến báo cáo với anh ấy. Một mình tao là đã có thể xử gọn tất cả chúng mày.” Giọng điệu Bạch Hổ lạnh lùng, đột nhiên anh ta vung đao qua. Đôi đồng tử Vincent bỗng co rụt lại, tức thời tránh không kịp!
“Xoẹt xoẹt!”
Trường đao trong tay Bạch Hổ đột ngột chém ngang qua, dễ dàng chém rách trường bào đỏ tươi như máu của Vincent ra thành từng mảnh rơi lả tả!
Vincent đứng ở đó, giờ phút này dáng vẻ nhìn chật vật không chịu nổi.
Bạch Hổ lạnh lùng nhìn chằm chằm Vincent, vai anh ta vác trường đao. Còn Vincent không khác gì tên ăn mày rách rưới, chiếc áo hoa lệ kia sau khi bị Bạch Hổ trêu đùa một phen đã rách nát thảm hại.
Đương nhiên là Viencent nhìn thấu ánh mắt của Bạch Hổ, phát hiện Bạch Hổ đang trêu tức mình. Trong lòng lập tức nổi trận lôi đình. Dù có thế nào thì ông ta vẫn là trưởng lão của Huyết tộc, nhưng trước mặt Bạch Hổ lại bị đánh cho tơi tả, có thể nói là vô cùng thê thảm!
“Mày đang chơi tao à?” Sắc mặt Vincent trầm xuống trong chớp mắt, ông ta lạnh lẽo nhìn Bạch Hổ. Trong ngữ điệu tỏ rõ sự khó chịu và lạnh lùng hợ hẳn.
“Chơi mày đấy…” Không ngờ rằng, thế mà Bạch Hổ lại nhẹ nhàng gật đầu, cười khẩy một tiếng, hờ hững mở miệng nói: “Sao nào, không chơi này thì chơi ai? Đám Huyết tộc các người không phải là cũng hành hạ những Huyết súc kia từng chút một cho đến chết hay sao, tao chỉ lấy đạo của mày trả lại cho mày thôi mà…”
“Mày!”
Vincent lạnh lùng nhìn Bạch Hổ, giờ phút này lửa giận trong lòng anh ta đang bùng lên hừng hực!
“Câm miệng!”
Đúng lúc này, bên cạnh vang lên một tiếng quát lạnh lùng, ngắt lời Bạch Hổ và Vincent. Cả hai quay đầu lại trông thấy đại trưởng lão chậm rãi đi tới. Trong mắt đại trưởng lão loé lên ý nghĩ sâu thăm thẳm!
Sắc mặt đại trưởng lão để lộ sự bình tĩnh khó nói nên lời. Dường như đại trưởng lão không hề có chút tức giận đối với việc Vincent nổi nóng, mà ngược lại còn nhìn về phía Bạch Hổ, đôi mắt đó như ẩn chưa sao trời vô hạn.
Mặc dù bề ngoài Bạch Hổ rất thản nhiên nhưng trong lòng vẫn khẽ run lên. Anh ta nhìn về phía ánh mắt đại trưởng lão, hiện lên sự cảnh giác mà người khác khó phát hiện.
Vị đại trưởng lão này, rõ ràng là không đơn giản, ít nhất đại trưởng lão càng sắc sảo hơn nhiều so với Vincent.
“Địa vị của các hạ ở Long quân là…” Đại trưởng lão đi đến gần Bạch Hổ, khiêm nhường hỏi.
Bạch Hổ lạnh lùng liếc nhìn đại trưởng lão một cái, mặt không thay đổi mở miệng nói: “Bạch Hổ.”
“Bạch Hổ!”
Vincent đứng bên cạnh Bạch Hổ nghe thấy Bạch Hổ xưng danh thì trong lòng bỗng run sợ vô cùng!
Ông ta không nhờ rằng, tên đàn ông đó lại chính là tướng tài đắc lực bên cạnh Long Vương… Bạch Hổ!
“Ngài chính là Bạch Hổ đại nhân?” Sau khi Bạch Hổ mở miệng, sắc mặt đại trưởng lão cũng đột nhiên thay đổi.