Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 403
Chương 403
Tốc độ của Trần Xuân Độ rất nhanh, ngay cả thái thượng trưởng lão cũng không ngờ tốc độ của Trần Xuân Độ lại nhanh như vậy! Anh chắp hai tay lại với nhau, kẹp chặt thanh kiếm của thái thượng trưởng lão!
Con ngươi thái thượng trưởng lão đột nhiên co rút, ông ta nhìn Trần Xuân Độ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc!
Sao có thể như thế được! Thái thượng trưởng lão bỗng thấy run rầy!
Ánh mắt của cả hai va vào nhau, lúc này thái thượng trưởng lão lập tức nhận ra Trần Xuân Độ đang nhếch mép, ý cười hiện lên trong mắt anh!
Thái thượng trưởng lão muốn rút thanh trường kiếm về, nhưng đã quá muộn, hai tay Trần Xuân Độ nắm chặt thanh trường kiếm, không cho ông ta bắt kỳ cơ hội nào!
Đúng lúc này, tiếng hét thảm thiết của một vị trưởng lão nhà họ Ngọc đột nhiên vang lên!
Thái thượng trưởng lão sửng sốt, lập tức quay đầu lại nhìn thì thấy một vị trưởng lão nhà họ Ngọc đang đứng đó… thanh trường kiếm của ông ta đã bị chém đứt lìa, hai mắt trừng lớn, kinh hãi nhìn thái thượng trưởng lão… Khi ông ta muốn hét lên lần nữa thì mới kinh hoàng phát hiện ra ông ta không thể phát ra âm thanh được nữal Trên cỗ ông ta xuất hiện vết thương, máu tươi không ngừng trào ra, nhưng ông ta không nhận ra mình đã bị cắt cổ họng… Bởi vì Long Nha kia quá nhanh và quá sắc bén khiến ông ta không cảm giác được gi hết, chỉ không hiểu vì sao mình không thể phát ra âm thanh được.
Không chỉ như vậy… ở trước mắt thái thượng trưởng lão, Long Nha nhanh chóng bay vụt qua không trung, sau đó lướt ngang qua trước mặt những vị trưởng lão khác. Không bao lâu sau, trên cổ các vị trưởng lão kia đã xuất hiện vết máu, sau đó cơ thể bọn họ dần dần trở nên lạnh lẽo, cuối cùng ngã xuống đất!
“Không!” Đôi mắt thái thượng trưởng lão co rút dữ dội, ông ta không thể chấp nhận được, ông ta không thể chấp nhận những vị trưởng lão có võ công cao cường lại rơi vào kết cục này!
Sau khi con dao găm đi vòng quanh mười ba vị trưởng lão xong thì nó kêu vo ve một lúc rồi lượn trở về trong tay Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ cầm Long Nha, chậm rãi liếc mắt nhìn mười ba vị trưởng lão.
Một lúc sau, cơ thể của mười ba vị trưởng lão từ từ ngã xuống đất, trông vô cùng thê thảm!
“Rầm!”
Thái thượng trưởng lão thấy mười ba vị trưởng lão bị giết chết trong giây lát… từng người một ngã xuống đất, con ngươi co rút kịch liệt! Ông ta hoàn toàn không thể chấp nhận nổi mười ba vị trưởng lão lại bị giết trong giây lát! Ông ta không thể chấp nhận được!
“Tôi đã nói tôi biết cách phá vỡ trận pháp này rồi mà ông còn muốn dùng thất tinh trận này để giết tôi, ông đang muốn chết sao?” Giọng nói của Trần Xuân Độ từ từ truyền vào trong tai thái thượng trưởng lão khiến gân xanh trên trán ông ta nhảy lên.
“Tôi biết thất tinh trận cần bọn họ tâm linh tương thông với nhau… Chỉ cần một người trong số họ chết thì những người khác nhất định sẽ bị liên lụy…” Trần Xuân Độ chế nhạo, câu nói kia lọt vào tai thái thượng trưởng lão bỗng trở nên cực kỳ mỉa mai, khiến ông ta đỏ bừng mặt!
Thái thượng trưởng lão nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, vẻ mặt không thể tin được! Ông ta không chấp nhận được việc ông ta lại thất bại một lần nữa, hơn nữa còn là thất bại hoàn toàn!
“Tôi không tin, tôi sẽ không thua, tôi nhất định sẽ không thua cuộc!” Thái thượng trưởng lão mặt mày dữ tỡn nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ: “Tôi không tin cậu có thể phá giải được thắt tinh trận, tôi chưa từng thấy nhược điểm của thắt tinh trận!”
Đột nhiên, thái thượng trưởng lão khàn giọng hét lên.
Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn Thái Thượng trưởng lão, sao thái thượng trưởng lão có thể ngờ được Trần Xuân Độ đã từng đối mặt với một thế lực nước ngoài do người nước C thành lập, thế lực nước ngoài mà Trần Xuân Độ phải đối mặt còn tàn bạo hơn thái thượng trưởng lão gấp nhiều lần, mỗi một người trong số họ đều có sức mạnh đáng kinh ngạc, mà sự hiểu biết của họ về Thát tinh trận cũng vượt xa thái thượng trưởng lão.
Lúc đó Trần Xuân Độ không có kinh nghiệm, lúc đuổi theo bọn họ, suýt nữa bị thất tinh trận của bọn họ giết chết!
“Cách tốt nhát để phá giải Thất Tinh trận là dùng lực phá giải nó. Hơn nữa, ông chưa từng nghe câu một kẻ mạnh có thể đánh bại 10 người biết võ sao?” Trần Xuân Độ hờ hững nói.
Câu nói hời hợt của Trần Xuân Độ lọt vào tai thái thượng trưởng lão nghe vô cùng châm biếm!
Thái thượng trưởng lão cúi thấp đầu, cơ thể run rẫy kịch liệt, ông ta không thể chấp nhận được, ông ta không thể chấp nhận thắt bại này!
Ông ta là đệ tử của phái Võ Đang, thế nhưng lúc này lại bị một thằng lưu manh đánh bại thì sao ông ta có thể chấp nhận được!
“Bản thân Ngọc Vinh Hiên đắc tội với tôi nhưng lại bảo ông ra mặt thay sao…” Trần Xuân Độ cười mỉa mai: “Ông vì muốn giết tôi mà đã hại bao nhiêu người đáng thương vô tội rồi hả?”
Thái thượng trưởng lão run lên, lời nói của Trần Xuân Độ từng chữ từng chữ lọt vào tai ông ta, khiến ông ta không thể nào quên được!
“Tôi đã từng nói ông không thể sống được đâu.” Giọng điệu của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, như thể anh đang nói về một câu chuyện nhỏ không đáng kẻ.
Có vẻ như cái chết của thái thượng trưởng lão đã được định sẵn từ lâu.
Tốc độ của Trần Xuân Độ rất nhanh, ngay cả thái thượng trưởng lão cũng không ngờ tốc độ của Trần Xuân Độ lại nhanh như vậy! Anh chắp hai tay lại với nhau, kẹp chặt thanh kiếm của thái thượng trưởng lão!
Con ngươi thái thượng trưởng lão đột nhiên co rút, ông ta nhìn Trần Xuân Độ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc!
Sao có thể như thế được! Thái thượng trưởng lão bỗng thấy run rầy!
Ánh mắt của cả hai va vào nhau, lúc này thái thượng trưởng lão lập tức nhận ra Trần Xuân Độ đang nhếch mép, ý cười hiện lên trong mắt anh!
Thái thượng trưởng lão muốn rút thanh trường kiếm về, nhưng đã quá muộn, hai tay Trần Xuân Độ nắm chặt thanh trường kiếm, không cho ông ta bắt kỳ cơ hội nào!
Đúng lúc này, tiếng hét thảm thiết của một vị trưởng lão nhà họ Ngọc đột nhiên vang lên!
Thái thượng trưởng lão sửng sốt, lập tức quay đầu lại nhìn thì thấy một vị trưởng lão nhà họ Ngọc đang đứng đó… thanh trường kiếm của ông ta đã bị chém đứt lìa, hai mắt trừng lớn, kinh hãi nhìn thái thượng trưởng lão… Khi ông ta muốn hét lên lần nữa thì mới kinh hoàng phát hiện ra ông ta không thể phát ra âm thanh được nữal Trên cỗ ông ta xuất hiện vết thương, máu tươi không ngừng trào ra, nhưng ông ta không nhận ra mình đã bị cắt cổ họng… Bởi vì Long Nha kia quá nhanh và quá sắc bén khiến ông ta không cảm giác được gi hết, chỉ không hiểu vì sao mình không thể phát ra âm thanh được.
Không chỉ như vậy… ở trước mắt thái thượng trưởng lão, Long Nha nhanh chóng bay vụt qua không trung, sau đó lướt ngang qua trước mặt những vị trưởng lão khác. Không bao lâu sau, trên cổ các vị trưởng lão kia đã xuất hiện vết máu, sau đó cơ thể bọn họ dần dần trở nên lạnh lẽo, cuối cùng ngã xuống đất!
“Không!” Đôi mắt thái thượng trưởng lão co rút dữ dội, ông ta không thể chấp nhận được, ông ta không thể chấp nhận những vị trưởng lão có võ công cao cường lại rơi vào kết cục này!
Sau khi con dao găm đi vòng quanh mười ba vị trưởng lão xong thì nó kêu vo ve một lúc rồi lượn trở về trong tay Trần Xuân Độ.
Trần Xuân Độ cầm Long Nha, chậm rãi liếc mắt nhìn mười ba vị trưởng lão.
Một lúc sau, cơ thể của mười ba vị trưởng lão từ từ ngã xuống đất, trông vô cùng thê thảm!
“Rầm!”
Thái thượng trưởng lão thấy mười ba vị trưởng lão bị giết chết trong giây lát… từng người một ngã xuống đất, con ngươi co rút kịch liệt! Ông ta hoàn toàn không thể chấp nhận nổi mười ba vị trưởng lão lại bị giết trong giây lát! Ông ta không thể chấp nhận được!
“Tôi đã nói tôi biết cách phá vỡ trận pháp này rồi mà ông còn muốn dùng thất tinh trận này để giết tôi, ông đang muốn chết sao?” Giọng nói của Trần Xuân Độ từ từ truyền vào trong tai thái thượng trưởng lão khiến gân xanh trên trán ông ta nhảy lên.
“Tôi biết thất tinh trận cần bọn họ tâm linh tương thông với nhau… Chỉ cần một người trong số họ chết thì những người khác nhất định sẽ bị liên lụy…” Trần Xuân Độ chế nhạo, câu nói kia lọt vào tai thái thượng trưởng lão bỗng trở nên cực kỳ mỉa mai, khiến ông ta đỏ bừng mặt!
Thái thượng trưởng lão nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, vẻ mặt không thể tin được! Ông ta không chấp nhận được việc ông ta lại thất bại một lần nữa, hơn nữa còn là thất bại hoàn toàn!
“Tôi không tin, tôi sẽ không thua, tôi nhất định sẽ không thua cuộc!” Thái thượng trưởng lão mặt mày dữ tỡn nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ: “Tôi không tin cậu có thể phá giải được thắt tinh trận, tôi chưa từng thấy nhược điểm của thắt tinh trận!”
Đột nhiên, thái thượng trưởng lão khàn giọng hét lên.
Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn Thái Thượng trưởng lão, sao thái thượng trưởng lão có thể ngờ được Trần Xuân Độ đã từng đối mặt với một thế lực nước ngoài do người nước C thành lập, thế lực nước ngoài mà Trần Xuân Độ phải đối mặt còn tàn bạo hơn thái thượng trưởng lão gấp nhiều lần, mỗi một người trong số họ đều có sức mạnh đáng kinh ngạc, mà sự hiểu biết của họ về Thát tinh trận cũng vượt xa thái thượng trưởng lão.
Lúc đó Trần Xuân Độ không có kinh nghiệm, lúc đuổi theo bọn họ, suýt nữa bị thất tinh trận của bọn họ giết chết!
“Cách tốt nhát để phá giải Thất Tinh trận là dùng lực phá giải nó. Hơn nữa, ông chưa từng nghe câu một kẻ mạnh có thể đánh bại 10 người biết võ sao?” Trần Xuân Độ hờ hững nói.
Câu nói hời hợt của Trần Xuân Độ lọt vào tai thái thượng trưởng lão nghe vô cùng châm biếm!
Thái thượng trưởng lão cúi thấp đầu, cơ thể run rẫy kịch liệt, ông ta không thể chấp nhận được, ông ta không thể chấp nhận thắt bại này!
Ông ta là đệ tử của phái Võ Đang, thế nhưng lúc này lại bị một thằng lưu manh đánh bại thì sao ông ta có thể chấp nhận được!
“Bản thân Ngọc Vinh Hiên đắc tội với tôi nhưng lại bảo ông ra mặt thay sao…” Trần Xuân Độ cười mỉa mai: “Ông vì muốn giết tôi mà đã hại bao nhiêu người đáng thương vô tội rồi hả?”
Thái thượng trưởng lão run lên, lời nói của Trần Xuân Độ từng chữ từng chữ lọt vào tai ông ta, khiến ông ta không thể nào quên được!
“Tôi đã từng nói ông không thể sống được đâu.” Giọng điệu của Trần Xuân Độ rất bình tĩnh, như thể anh đang nói về một câu chuyện nhỏ không đáng kẻ.
Có vẻ như cái chết của thái thượng trưởng lão đã được định sẵn từ lâu.