Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 397
CHƯƠNG 397
Nữ thư ký phong vận xinh đẹp đưa tài liệu trong người tên Kinh kia, Kinh phát phát tay, giọng nói có một mị lực kỳ lạ.
“Được rồi, tôi biết rồi.” Sau khi Kinh nói xong, nữ thư ký không tiếp tục quấy rầy anh ta nữa, xoay người rời đỉ.
Mà sau khi nữ thư ký phong vận khêu gợi rời đi, Kinh mới chậm rãi cúi đầu, cầm máy phần tài liệu lên.
Kinh lướt qua từng cái ảnh chụp, trong lòng như nước chảy, vô cùng bình tĩnh, những ảnh chụp tư liệu này, căn bản không cách nào làm nội tâm của của anh ta có chút gợn sóng.
Mà lúc ánh mắt của Kinh rơi vào một tắm hình thì vẻ mặt của anh ta đột nhiên dừng lại, ngay sau đó nhìn chằm chằm vào tắm hình này, đôi mắt từ trước đến nay chẳng chút dao động, thoáng hiện ra vẻ khó có thể tin được!
Kinh cầm tắm hình lên, hai mắt dừng ở tắm hình đó một lúc lâu, mới xoay người, đứng ở trước cửa số sát đất khổng lồ, chậm rãi thở dài.
Đôi mắt thâm thúy vô tận lập lòe bất định, qua một lúc lâu, mới chậm ra nhả ra một cái tên… Cái tên này, từng làm mưa gió ở nước ngoài, làm kinh sợ phương Tây, không ai không biết, không ai không hiểu!
“Long Vương…”
Kinh nhìn chằm chằm vào đồ án trong tấm ảnh… Chân Long Đồ Đằng đó, ẩn chứa một loại ngạo khí đập thẳng vào mặt!
Đồ án này, Kinh thật sự quá quen thuộc rồi, nhưng mà cái đồ án này, chỉ đại biểu cho một tin tức… Long Vương, anh ta đến rồi!
Long Vương đang truyền một tín hiệu cho nước C, anh ta đã đến đây, nước C, thời đại gió êm sóng lặng đã qua rồi, anh ta đến nhấc lên một trận gió bão!
Hai con mắt của Kinh đột nhiên lạnh lẽo, gương mặt băng hàn, ngập tràn sát khí vô hạn… Anh ta đương nhiên sẽ không sợ Long Vương… Yên Kinh là địa bàn của anh ta, cho dù Thiên Vương lão tử đến đây, cũng phải thần phục! Dù là Long Vương, cũng không ngoại lệ!
Kinh đứng chắp tay, Long Vương cuốn lên gió tanh mưa máu ở Thành phố T, không liên quan gì đến anh ta, anh ta đương nhiên chẳng muốn can thiệp, nhưng chỉ cần Long Vương gây chuyện sinh sự ở Yên Kinh, anh ta tuyệt đối không bao dung, chắn chắn sẽ cho làm người đó trả một giá đau đớn thể thảm!
“Long Vương, tôi lại muốn nhìn xem, anh đến Yên Kinh đến cùng là muốn làm gì, Thành phố T cũng sẽ không bỏ qua cho anh…” Kinh tự lầm bẩm, đôi mắt anh ta thoáng hiện ra một sự thâm thúy kín đáo, làm người ta căn bản không đoán ra được trong lòng anh ta nghĩ cái gì.
Trong đại hội đồ thạch, một người đàn ông sắc mặt tái nhợt, môi như máu, trên người tản ra khí độ bắt phàm, đề điện thoại xuống, nhìn về phía thiếu niên bên cạnh lầy được viên nguyên thạch tốt nhát kia, nói: “Chúng ta có thể có phiền phức.”
Thiếu niên ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông kia, anh ta bắt động thanh sắc, rất là trầm ỗn tỉnh táo, hỏi: “Làm sao vậy?”
“Long Vương ở Yên Kinh, không biết có phải là đến vì chúng ta hay không.” Người đàn ông kia ngẩng đầu nói ra.
“Thế lực Dracula chúng ta khổng lồ, Long Vương tại C lại là người bị truy nã, không cần phải e ngại tên kia chứ?” Thiếu niên nghi hoặc hỏi.
Nhưng người đàn ông kia lắc đầu: “Cậu không hiểu.”
Không chỉ có Kinh, mấy người Dracula nhận được tin tức, cả Yên Kinh, vô số khách sạn cao cấp, đều nhận được tin tức Long Vương đến Yên Kinh.
Ngay lúc đại hội đổ thạch đang diễn ra khí thế, đột nhinên có tin tức Long Vương đến Yên Kinh, không khỏi làm cho nội tâm rất nhiều nhân vật lớn rung động, bắt đầu hoài nghỉ mục đích thật sự Long Vương đến Yên Kinh.
Yên Kinh lúc này, bề ngoài vẫn là gió êm sóng lặng như trước, nhưng theo tin tức Long Vương vào Yên Kinh truyền ra, vô số khách sạn cũng tăng cường cảnh giới phòng ngự…Có nhân vật lớn vào ở khách sạn, biến thành cảnh giới sâm nghiêm,Long Vương, mặc dù gần như không có bất kỳ quan hệ nào với các nhân vật lớn ở nước C…Nhưng Long Vương phong vân một cối ở quốc tế, uy chắn bát phương, vẫn làm không ít người lo lắng cho an nguy của mình.
Long Vương vào Yên Kinh, Yên Kinh giới nghiêm!
Cho dù cục cảnh sát Thành phố T, cũng không thể ngờ được, tin tức liên quan đến hải ngoại của bọn họ lạc hậu rất nhiều, còn không nhận ra đồ án này, đã dẫn đầu truyền ra ở Yên Kinh.
Nhà họ Trương thành phố T, trong biệt thự xa hoa, tong hậu viện một biệt tự, một người đàn ông cường tráng, cả người mặc đồ đỏ, quơ trường kiếm trong tay, thân kiếm màu bạc chiếu ra vô số ánh kiếm, từng chiêu thức, cũng ẩn chứa sát khí vô tận!
“Vút!” Người đàn ông đó, cầm trường kiếm trong tay, vung lên ngang trời, hư không như bị xé nứt ra, biển hoa tỉ mỉ chăm sóc cách đó không ra, phát run liên tục, trực tiếp bị chém đứt, cánh hoa bay lả tả trong không trung rồi hình thành lốc lớn xoáy lên, hình thành một trận mưa hoa, lả tả rơi xuống!
“Phù!”
Người đàn ông kia sau khi thở dài ra một hơi, đột nhiên, anh ta kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng nhọt, một bóng người không vững, suýt nữa ngã xuống đất, may mắn hay người thị nữ bên cạnh tiến lên, đỡ lấy người đàn ông đó.
“Trương gia chủ, thương thế của ngài chưa lành, hãy yên tâm dưỡng thương.” Một vị thị nữ khuyên.
Gương mặt Trương Khải Luân thâm thúy vô tận, anh ta cúi đầu nhìn thoáng qua, vết đạn vết sẹo trên người vừa khép lại, thể chất của anh ta mạnh mẽ, thương thế phôi phục cực nhanh!
Trương Khải Luân thế này có thể nói là tố chất thân thể nghịch thiên, lúc trước chắn nhiếp nhà họ Trương, làm cho trên trên dưới nhà họ Trương, không có nơi nào không cho rằng là trời tạo nên nhà họ Trương, là số mệnh nhà họ Trương đến rồi.
Mà Trương Khải Luân, dưới hoàn cảnh như vậy, đương nhiên mưa dầm thám đất, dần dần cũng cho là mình có thiên phú dị bẩm.
Nhưng sau khi trải qua sự tàn sát của Long Vương, Trương Khải Luân như là bị dội một chậu nước lạnh, tỉnh lại khỏi suy nghĩ chủ quan của mình…
So với đường đường Long Vương, mình đây tính là cái gì… Đây gần như là cách biệt trời đất! Thực lực của anh ta đã cực kỳ cường đại, nhưng lần này, trước mặt Trần Xuân Độ, trong lòng anh ta, bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác vô lực.
Sao anh ta có thể chấp nhận, bản thân mình bị anh vô tình treo lên chà đạp, chính mình chỉ đáng xách giày cho anh, chỉ sợ cũng không xứng!
Người đó cùng mình quả thật là hai thế giới, chính mình lúc trước không biết buồn cười, lại vẫn nghĩ dùng chiến thuật biển người đến khiển trách Long Vương, suy nghĩ kỳ lạ đến mức nào!
Nữ thư ký phong vận xinh đẹp đưa tài liệu trong người tên Kinh kia, Kinh phát phát tay, giọng nói có một mị lực kỳ lạ.
“Được rồi, tôi biết rồi.” Sau khi Kinh nói xong, nữ thư ký không tiếp tục quấy rầy anh ta nữa, xoay người rời đỉ.
Mà sau khi nữ thư ký phong vận khêu gợi rời đi, Kinh mới chậm rãi cúi đầu, cầm máy phần tài liệu lên.
Kinh lướt qua từng cái ảnh chụp, trong lòng như nước chảy, vô cùng bình tĩnh, những ảnh chụp tư liệu này, căn bản không cách nào làm nội tâm của của anh ta có chút gợn sóng.
Mà lúc ánh mắt của Kinh rơi vào một tắm hình thì vẻ mặt của anh ta đột nhiên dừng lại, ngay sau đó nhìn chằm chằm vào tắm hình này, đôi mắt từ trước đến nay chẳng chút dao động, thoáng hiện ra vẻ khó có thể tin được!
Kinh cầm tắm hình lên, hai mắt dừng ở tắm hình đó một lúc lâu, mới xoay người, đứng ở trước cửa số sát đất khổng lồ, chậm rãi thở dài.
Đôi mắt thâm thúy vô tận lập lòe bất định, qua một lúc lâu, mới chậm ra nhả ra một cái tên… Cái tên này, từng làm mưa gió ở nước ngoài, làm kinh sợ phương Tây, không ai không biết, không ai không hiểu!
“Long Vương…”
Kinh nhìn chằm chằm vào đồ án trong tấm ảnh… Chân Long Đồ Đằng đó, ẩn chứa một loại ngạo khí đập thẳng vào mặt!
Đồ án này, Kinh thật sự quá quen thuộc rồi, nhưng mà cái đồ án này, chỉ đại biểu cho một tin tức… Long Vương, anh ta đến rồi!
Long Vương đang truyền một tín hiệu cho nước C, anh ta đã đến đây, nước C, thời đại gió êm sóng lặng đã qua rồi, anh ta đến nhấc lên một trận gió bão!
Hai con mắt của Kinh đột nhiên lạnh lẽo, gương mặt băng hàn, ngập tràn sát khí vô hạn… Anh ta đương nhiên sẽ không sợ Long Vương… Yên Kinh là địa bàn của anh ta, cho dù Thiên Vương lão tử đến đây, cũng phải thần phục! Dù là Long Vương, cũng không ngoại lệ!
Kinh đứng chắp tay, Long Vương cuốn lên gió tanh mưa máu ở Thành phố T, không liên quan gì đến anh ta, anh ta đương nhiên chẳng muốn can thiệp, nhưng chỉ cần Long Vương gây chuyện sinh sự ở Yên Kinh, anh ta tuyệt đối không bao dung, chắn chắn sẽ cho làm người đó trả một giá đau đớn thể thảm!
“Long Vương, tôi lại muốn nhìn xem, anh đến Yên Kinh đến cùng là muốn làm gì, Thành phố T cũng sẽ không bỏ qua cho anh…” Kinh tự lầm bẩm, đôi mắt anh ta thoáng hiện ra một sự thâm thúy kín đáo, làm người ta căn bản không đoán ra được trong lòng anh ta nghĩ cái gì.
Trong đại hội đồ thạch, một người đàn ông sắc mặt tái nhợt, môi như máu, trên người tản ra khí độ bắt phàm, đề điện thoại xuống, nhìn về phía thiếu niên bên cạnh lầy được viên nguyên thạch tốt nhát kia, nói: “Chúng ta có thể có phiền phức.”
Thiếu niên ngẩng đầu, nhìn về phía người đàn ông kia, anh ta bắt động thanh sắc, rất là trầm ỗn tỉnh táo, hỏi: “Làm sao vậy?”
“Long Vương ở Yên Kinh, không biết có phải là đến vì chúng ta hay không.” Người đàn ông kia ngẩng đầu nói ra.
“Thế lực Dracula chúng ta khổng lồ, Long Vương tại C lại là người bị truy nã, không cần phải e ngại tên kia chứ?” Thiếu niên nghi hoặc hỏi.
Nhưng người đàn ông kia lắc đầu: “Cậu không hiểu.”
Không chỉ có Kinh, mấy người Dracula nhận được tin tức, cả Yên Kinh, vô số khách sạn cao cấp, đều nhận được tin tức Long Vương đến Yên Kinh.
Ngay lúc đại hội đổ thạch đang diễn ra khí thế, đột nhinên có tin tức Long Vương đến Yên Kinh, không khỏi làm cho nội tâm rất nhiều nhân vật lớn rung động, bắt đầu hoài nghỉ mục đích thật sự Long Vương đến Yên Kinh.
Yên Kinh lúc này, bề ngoài vẫn là gió êm sóng lặng như trước, nhưng theo tin tức Long Vương vào Yên Kinh truyền ra, vô số khách sạn cũng tăng cường cảnh giới phòng ngự…Có nhân vật lớn vào ở khách sạn, biến thành cảnh giới sâm nghiêm,Long Vương, mặc dù gần như không có bất kỳ quan hệ nào với các nhân vật lớn ở nước C…Nhưng Long Vương phong vân một cối ở quốc tế, uy chắn bát phương, vẫn làm không ít người lo lắng cho an nguy của mình.
Long Vương vào Yên Kinh, Yên Kinh giới nghiêm!
Cho dù cục cảnh sát Thành phố T, cũng không thể ngờ được, tin tức liên quan đến hải ngoại của bọn họ lạc hậu rất nhiều, còn không nhận ra đồ án này, đã dẫn đầu truyền ra ở Yên Kinh.
Nhà họ Trương thành phố T, trong biệt thự xa hoa, tong hậu viện một biệt tự, một người đàn ông cường tráng, cả người mặc đồ đỏ, quơ trường kiếm trong tay, thân kiếm màu bạc chiếu ra vô số ánh kiếm, từng chiêu thức, cũng ẩn chứa sát khí vô tận!
“Vút!” Người đàn ông đó, cầm trường kiếm trong tay, vung lên ngang trời, hư không như bị xé nứt ra, biển hoa tỉ mỉ chăm sóc cách đó không ra, phát run liên tục, trực tiếp bị chém đứt, cánh hoa bay lả tả trong không trung rồi hình thành lốc lớn xoáy lên, hình thành một trận mưa hoa, lả tả rơi xuống!
“Phù!”
Người đàn ông kia sau khi thở dài ra một hơi, đột nhiên, anh ta kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng nhọt, một bóng người không vững, suýt nữa ngã xuống đất, may mắn hay người thị nữ bên cạnh tiến lên, đỡ lấy người đàn ông đó.
“Trương gia chủ, thương thế của ngài chưa lành, hãy yên tâm dưỡng thương.” Một vị thị nữ khuyên.
Gương mặt Trương Khải Luân thâm thúy vô tận, anh ta cúi đầu nhìn thoáng qua, vết đạn vết sẹo trên người vừa khép lại, thể chất của anh ta mạnh mẽ, thương thế phôi phục cực nhanh!
Trương Khải Luân thế này có thể nói là tố chất thân thể nghịch thiên, lúc trước chắn nhiếp nhà họ Trương, làm cho trên trên dưới nhà họ Trương, không có nơi nào không cho rằng là trời tạo nên nhà họ Trương, là số mệnh nhà họ Trương đến rồi.
Mà Trương Khải Luân, dưới hoàn cảnh như vậy, đương nhiên mưa dầm thám đất, dần dần cũng cho là mình có thiên phú dị bẩm.
Nhưng sau khi trải qua sự tàn sát của Long Vương, Trương Khải Luân như là bị dội một chậu nước lạnh, tỉnh lại khỏi suy nghĩ chủ quan của mình…
So với đường đường Long Vương, mình đây tính là cái gì… Đây gần như là cách biệt trời đất! Thực lực của anh ta đã cực kỳ cường đại, nhưng lần này, trước mặt Trần Xuân Độ, trong lòng anh ta, bỗng nhiên dâng lên một loại cảm giác vô lực.
Sao anh ta có thể chấp nhận, bản thân mình bị anh vô tình treo lên chà đạp, chính mình chỉ đáng xách giày cho anh, chỉ sợ cũng không xứng!
Người đó cùng mình quả thật là hai thế giới, chính mình lúc trước không biết buồn cười, lại vẫn nghĩ dùng chiến thuật biển người đến khiển trách Long Vương, suy nghĩ kỳ lạ đến mức nào!