Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1179
CHƯƠNG 1179
Ba tấm biển số xe chữ đỏ nền trắng kia hoàn toàn có khả năng làm rung động cả thành phố T. Bởi vì ba tấm biển xe kia đại biểu cho hai chữ: Thông Thiên!
Trên cao tốc xa lộ, tài xế xung quanh vừa thấy ba chiếc xe việt dã kiểu quân đội kia thì lập tức rối rít né tránh, nhường ra một con đường to lớn rộng rãi cho nó đi qua! Tuy lúc đầu họ không biết ba cái biển số xe kia đại biểu cho cái gì, nhưng ai lại chẳng biết ý nghĩa của loại biển chữ đỏ nền trắng! Đó là biển số xe thông dụng của các cơ quan trọng yếu trong nước C! Loại xe này, bọn họ không có gan chọc vào!
Ba chiếc xe việt dã chạy thẳng một đường tới trạm thu phí của thành phố T. Nhân viên trạm thu phí vừa nhìn thấy ba cái biển số kia thì lập tức kính nể hết mức, nghiêm túc nghiêng mình cúi chào, tỏ vẻ tôn kính!
Thậm chí, nhân viên trong trạm còn không thu phí mà định cho xe qua luôn. Nhưng tài xế trên xe không để ý đến sự cung kính lấy lòng của nhân viên thu phí, mạnh mẽ nhét tiền vào tay nhân viên.
“Luật quy định thu phí bao nhiêu thì cứ lấy bấy nhiêu.” Tài xế mặc quân trang rằn ri màu xanh, sắc mặt nghiêm túc bình tĩnh, đợi trả lại tiền thừa thì vội lái xe đi… bóng xe biến mất cuối xa lộ…
Văn phòng ở tầng 99, tòa nhà Lê thị.
Trần Xuân Độ yên tĩnh nằm trên ghế, mí mắt giật giật nãy giờ. Chẳng biết sao, anh cứ có dự cảm xấu thế nào đó… Dưới chân tòa nhà, quản lý an ninh Trương Dũng đang đứng trước phòng bảo vệ, kiểm tra tình hình đứng gác của cấp dưới.
Ngay lúc này, đột nhiên có tiếng động cơ gầm rú truyền đến từ nơi xa…!
Mọi người kinh ngạc quay đầu lại nhìn… ba chiếc xe việt dã có màu xanh quân lục nghênh ngang phi thẳng đến đây!
Mặt đám nhân viên an ninh ai nấy đều dại ra!! Trong đó có một chàng trai trẻ là quân nhân mới xuất ngũ đột nhiên run bắn người, sắc mặt vô cùng kích động chỉ vào biển số xe của ba chiếc xe kia: “Canh… Canh… Canh G!!”
Trương Dũng chẳng hiểu ra làm sao: “Cái quái gì cơ?”
Cả đám nhân viên an ninh còn chưa kịp phản ứng lại… Ba chiếc xe việt dã kia đã phanh gấp một cái, đột ngột dừng lại trước cửa tòa nhà Lê thị!
“Cạch!” Cửa xe hai chiếc việt dã mở ra cùng một lúc! Một đám người mặc quân phục chiến sĩ với khí thế sắc bén bước xuống xe, tốc độ vô cùng nhanh, nháy mắt đã xếp thành hai hàng, khí thế rất chi hùng hổ, cũng rất ngang ngược!!
Chỉ còn một chiếc xe việt dã ở giữa là chưa mở cửa, bên trong xe… Dường như có một người đàn ông đang bình tĩnh ngồi đó.
Trương Dũng nghệt mặt ra, ngây ngốc nhìn khung cảnh này… Đây… Đây là tình huống gì thế?! Là quân nhân thật ư?! Đoàn quân này đột nhiên đến tập đoàn Lê thị… họ định làm gì đây?!
Trương Dũng nuốt một ngụm nước bọt, hết sức cẩn thận bước lên, hỏi: “Các anh… Các anh lính… Các anh… tới đây có việc gì không?”
Đây là lần đầu tiên Trương Dũng giao tiếp với binh lính… Thế nên có vẻ hơi cẩn thận thái quá, vô cùng căng thẳng. Nhìn dáng vẻ của đoàn binh này, không giống như hàng giả, nếu thật sự chọc giận họ… Trương Dũng không dám nghĩ đến hậu quả.
Trong đó có một người chiến sĩ bước tới, tay phải cung kính đưa lên thực hiện lễ nghi quân đội, nói: “Đồng chí, chào anh… Xin hỏi, có phải chỗ các anh có một người tài xế tên là Trần Xuân Độ?”
Nghe thấy cái tên từ miệng chiến sĩ, đôi mắt Trương Dũng lập tức ánh lên vẻ sửng sốt… Lại đến tìm anh Trần?!!
Một đám nhân viên an ninh ở đó cũng ngây ngẩn cả người… Vcl… Lại là đến tìm anh Trần?!! Tập đoàn Lê Thị này cũng sắp trở thành nơi đãi khách riêng của anh Trần rồi đó!! Lúc nào cũng có người tìm đến anh… Trương Dũng cẩn thận nhìn đám lính trước mặt với vẻ hoài nghi, chần chờ hồi lâu, mới chậm rãi gật đầu.
Ba tấm biển số xe chữ đỏ nền trắng kia hoàn toàn có khả năng làm rung động cả thành phố T. Bởi vì ba tấm biển xe kia đại biểu cho hai chữ: Thông Thiên!
Trên cao tốc xa lộ, tài xế xung quanh vừa thấy ba chiếc xe việt dã kiểu quân đội kia thì lập tức rối rít né tránh, nhường ra một con đường to lớn rộng rãi cho nó đi qua! Tuy lúc đầu họ không biết ba cái biển số xe kia đại biểu cho cái gì, nhưng ai lại chẳng biết ý nghĩa của loại biển chữ đỏ nền trắng! Đó là biển số xe thông dụng của các cơ quan trọng yếu trong nước C! Loại xe này, bọn họ không có gan chọc vào!
Ba chiếc xe việt dã chạy thẳng một đường tới trạm thu phí của thành phố T. Nhân viên trạm thu phí vừa nhìn thấy ba cái biển số kia thì lập tức kính nể hết mức, nghiêm túc nghiêng mình cúi chào, tỏ vẻ tôn kính!
Thậm chí, nhân viên trong trạm còn không thu phí mà định cho xe qua luôn. Nhưng tài xế trên xe không để ý đến sự cung kính lấy lòng của nhân viên thu phí, mạnh mẽ nhét tiền vào tay nhân viên.
“Luật quy định thu phí bao nhiêu thì cứ lấy bấy nhiêu.” Tài xế mặc quân trang rằn ri màu xanh, sắc mặt nghiêm túc bình tĩnh, đợi trả lại tiền thừa thì vội lái xe đi… bóng xe biến mất cuối xa lộ…
Văn phòng ở tầng 99, tòa nhà Lê thị.
Trần Xuân Độ yên tĩnh nằm trên ghế, mí mắt giật giật nãy giờ. Chẳng biết sao, anh cứ có dự cảm xấu thế nào đó… Dưới chân tòa nhà, quản lý an ninh Trương Dũng đang đứng trước phòng bảo vệ, kiểm tra tình hình đứng gác của cấp dưới.
Ngay lúc này, đột nhiên có tiếng động cơ gầm rú truyền đến từ nơi xa…!
Mọi người kinh ngạc quay đầu lại nhìn… ba chiếc xe việt dã có màu xanh quân lục nghênh ngang phi thẳng đến đây!
Mặt đám nhân viên an ninh ai nấy đều dại ra!! Trong đó có một chàng trai trẻ là quân nhân mới xuất ngũ đột nhiên run bắn người, sắc mặt vô cùng kích động chỉ vào biển số xe của ba chiếc xe kia: “Canh… Canh… Canh G!!”
Trương Dũng chẳng hiểu ra làm sao: “Cái quái gì cơ?”
Cả đám nhân viên an ninh còn chưa kịp phản ứng lại… Ba chiếc xe việt dã kia đã phanh gấp một cái, đột ngột dừng lại trước cửa tòa nhà Lê thị!
“Cạch!” Cửa xe hai chiếc việt dã mở ra cùng một lúc! Một đám người mặc quân phục chiến sĩ với khí thế sắc bén bước xuống xe, tốc độ vô cùng nhanh, nháy mắt đã xếp thành hai hàng, khí thế rất chi hùng hổ, cũng rất ngang ngược!!
Chỉ còn một chiếc xe việt dã ở giữa là chưa mở cửa, bên trong xe… Dường như có một người đàn ông đang bình tĩnh ngồi đó.
Trương Dũng nghệt mặt ra, ngây ngốc nhìn khung cảnh này… Đây… Đây là tình huống gì thế?! Là quân nhân thật ư?! Đoàn quân này đột nhiên đến tập đoàn Lê thị… họ định làm gì đây?!
Trương Dũng nuốt một ngụm nước bọt, hết sức cẩn thận bước lên, hỏi: “Các anh… Các anh lính… Các anh… tới đây có việc gì không?”
Đây là lần đầu tiên Trương Dũng giao tiếp với binh lính… Thế nên có vẻ hơi cẩn thận thái quá, vô cùng căng thẳng. Nhìn dáng vẻ của đoàn binh này, không giống như hàng giả, nếu thật sự chọc giận họ… Trương Dũng không dám nghĩ đến hậu quả.
Trong đó có một người chiến sĩ bước tới, tay phải cung kính đưa lên thực hiện lễ nghi quân đội, nói: “Đồng chí, chào anh… Xin hỏi, có phải chỗ các anh có một người tài xế tên là Trần Xuân Độ?”
Nghe thấy cái tên từ miệng chiến sĩ, đôi mắt Trương Dũng lập tức ánh lên vẻ sửng sốt… Lại đến tìm anh Trần?!!
Một đám nhân viên an ninh ở đó cũng ngây ngẩn cả người… Vcl… Lại là đến tìm anh Trần?!! Tập đoàn Lê Thị này cũng sắp trở thành nơi đãi khách riêng của anh Trần rồi đó!! Lúc nào cũng có người tìm đến anh… Trương Dũng cẩn thận nhìn đám lính trước mặt với vẻ hoài nghi, chần chờ hồi lâu, mới chậm rãi gật đầu.