Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 945: Trả thù
Vốn dĩ, Hoa Thần Vũ là bạn của A Xung, theo quy tắc của thế giới ngầm, bất kể thế nào A Xung cũng không thể phản bội Hoa Thần Vũ.
Lúc trước hắn chọn thay Hoa Thần Vũ ngăn chuyện này lại, vậy thì hắn sẽ phải gánh vác đến cùng.
Nói cách khác, cho dù hắn bán đứng Hoa Thần Vũ, Hổ gia cũng không thể buông tha cho hắn, bởi vì chuyện nào ra chuyện đó, bây giờ cho dù A Xung làm gì đi nữa cũng không thể bù đắp lỗi lầm của hắn.
Vì vậy theo lý mà nói, nếu A Xung phạm sai lầm này thì nên gánh vác trách nhiệm đến cùng.
Nhưng bây giờ, cho dù hắn không bán đứng Hoa Thần Vũ, Hổ gia và Chu Dương cũng có thể dễ dàng điều tra được thân phận của Hoa Thần Vũ, cho nên, tất cả đều không có ý nghĩa.
Hắn đã dứt khoát dẫn Chu Dương và Hổ gia đến Hoa gia.
Ở thành phố Đông Hải, Hoa gia cũng coi như là một gia tộc có quyền thế.
Không giống với những thế gia khác, Hoa gia không có bất kỳ tài sản có ý nghĩa thực chất nào, nhưng địa vị Hoa gia ở Đông Hải không ai có thể xem nhẹ.
Không phải điều gì khác, mà chỉ vì một vị ông tổ của Hoa gia.
Người dân Hoa Hạ mang họ gì? Họ Hoa, dĩ nhiên đây chỉ là nói đùa.
Nhưng địa vị của ông tổ Hoa gia ở thành phố Đông Hải vô cùng kỳ diệu, rất lâu trước đây, vào lúc thành phố mới phát triển, toàn bộ Đông Hải gặp phải một lần nguy cơ do gián điệp.
Lần đó, thành phố Đông Hải tổn thất một lượng lớn binh lực và tài lực cũng không thể giải quyết triệt để nguy cơ từ gián điệp.
Cuối cùng ông tổ của Hoa gia ra tay mới giải quyết được nguy cơ lần đó.
Từ đó về sau, Hoa gia trở nên nổi tiếng ở thành phố Đông Hải, rất nhiều người gọi ông tổ Hoa gia là vị thần hộ mệnh của Đông Hải.
Từ cách gọi thần hộ mệnh cũng có thể thấy được, địa vị của Hoa gia ở thành phố Đông Hải đặc biệt thế nào.
Vì vậy, tuy Hoa gia không quá giàu có, nhưng địa vị ở toàn thành phố Đông Hải vô cùng có danh vọng, thậm chí có thể so với gia tộc hạng nhất.
Với tình huống này, dĩ nhiên cũng sẽ không có ai dám trêu chọc con cháu Hoa gia.
Hoa Thần Vũ là đại thiếu gia thế hệ trẻ nhất Hoa gia, cũng có tiếng tăm lừng lẫy trong xã hội thượng lưu ở thành phố Đông Hải.
Hôm nay hắn đang ở nhà ngủ.
Thiếu gia nhà có quyền thế như hắn chưa từng có khái niệm đi làm, vì vậy mười giờ sáng mỗi ngày đều là thời gian đúng lúc đi ngủ, chỉ khi đến tối, cuộc sống đặc sắc mới thật sự bắt đầu.
Tuy nghe có vẻ không tốt cho sức khỏe lắm nhưng kiểu cuộc sống này thật sự rất sảng khoái.
Đúng lúc hắn đang ngủ, chuông cửa biệt thự của hắn vang lên.
Đây chính là căn biệt thự hắn mua cho riêng mình, để tiện dẫn mấy cô gái khác nhau về chơi bời, vì thế hắn mới chuyển ra ở một mình.
“Thằng ranh con nào dám quấy rầy giấc ngủ của bố mày! Không biết bố mày không tiếp khách trước mười giờ hả”, Hoa Thần Vũ cáu gắt bò khỏi giường, đến cửa lấy video phone trên tường.
Video phone này là một loại thiết bị kết nối với chuông cửa trong biệt thự, lúc chuông cửa vang lên, người trong biệt thự chỉ cần xem video phone là có thể nhìn thấy người ấn chuông cửa, đồng thời cũng có thể trò chuyện với người ấn chuông cửa.
Dĩ nhiên, hắn còn có thể điều khiển cửa lớn của biệt thự từ bên trong, có thể nói là vô cùng thuận tiện.
“Tao không cần biết mày là ai, trong mười giây phải nói ra lý do quấy rầy giấc ngủ của bố mày, nếu không tao sẽ giết cả nhà mày”, Hoa Thần Vũ gắt gỏng.
Lọt vào tầm mắt hắn là một khuôn mặt xa lạ.
Chu Dương không thể hiện biểu cảm gì, đứng trước camera bình thản nói ra hai chữ: "Mở cửa".
Chỉ là hai chữ nhưng lại mang đến cho Hoa Thần Vũ áp lực như núi đè.
Bỗng chốc hắn hoảng hốt, theo bản năng muốn nghe theo mệnh lệnh của Chu Dương, sự tức giận trong lòng cũng đã tiêu tan trong nháy mắt.
Nhưng lập tức A Xung lại xuất hiện trước camera, sốt ruột nói: "Anh Vũ, mau mở cửa đi, xảy ra chuyện rồi".
“A Xung?”, sau khi nhìn thấy A Xung, trong nháy mắt Hoa Thần Vũ đã thoát khỏi trạng thái căng thẳng, bộc phát tính tình nóng nảy.
“A Xung, thằng nhóc này xảy ra chuyện gì vậy? Không biết ông đây trước mười giờ vẫn đang ngủ à, sao còn dám dẫn người đến tận cửa, thật sự nghĩ rằng ông đây không dám động tới cậu à?”
Hoa Thần Vũ hung dữ uy hiếp.
Hắn và A Xung tuy nói là bạn bè, nhưng thực tế, địa vị của hai người có khác biệt trên dưới.
Nguyên nhân rất đơn giản, Hoa Thần Vũ là thiếu gia nhà giàu, còn A Xung chỉ là một người bình thường.
Sở dĩ hai người trở thành bạn bè cũng là do nhu cầu cá nhân mà thôi.
Ví dụ như thiếu gia nhà giàu như Hoa Thần Vũ để thỏa mãn dục vọng của bản thân vẫn luôn muốn làm vài chuyện không sạch sẽ.
Lúc này cần một tay chân ở thế giới ngầm giúp hắn xử lý vài chuyện.
Vụ việc cháu gái của anh tài xế chính là một ví dụ điển hình.
Hoa Thần Vũ vì dục vọng bản thân đã cưỡng hiếp cháu gái anh tài xế, dĩ nhiên, với thân phận của hắn, muốn kìm hãm chuyện này xuống cũng không có gì khó khăn.
Dù gia đình anh tài xế đã tìm được hắn, hắn cũng có thể nhẹ nhàng đuổi gia đình anh tài xế đi.
Nhưng điều này vô cùng mạo hiểm đối với hắn, nếu như ông nội hắn biết, hoặc nếu chuyện này bị phanh phui, sẽ ảnh hưởng rất lớn với toàn bộ Hoa gia.
A Xung đã ngăn cản chuyện đó lại, như vậy căn bản sẽ không có ai biết là do Hoa Thần Vũ làm, hắn cũng không cần gánh chịu chút mạo hiểm nào.
Đối với A Xung mà nói, hắn trà trộn trong thế giới ngầm, chuyện kiểu này xử lý vô cùng thuận lợi, bởi vì đã vô cùng quen thuộc.
Cho dù là bại lộ cũng không sao, dù sao hắn cũng không có bối cảnh nhà giàu, bản thân chính là một kẻ côn đồ.
Sau mỗi lần làm xong chuyện đó, Hoa Thần Vũ đều cho hắn một khoản thù lao lớn, vì vậy bọn họ thật ra là kết giao vì nhu cầu.
Nhưng trong mối quan hệ giao dịch bất thường này, địa vị của Hoa Thần Vũ cao hơn A Xung rất nhiều.
Vì vậy hắn mới dám không kiêng nể gì mà nổi giận với A Xung, mỗi lần hắn nổi giận, A Xung cũng đều im lặng chịu trận.
Nhưng lần này thì khác, sau khi hắn uy hiếp, vẻ mặt A Xung lại vô cùng thản nhiên.
“Hoa Thần Vũ, tôi gọi anh một tiếng anh Vũ là muốn giữ thể diện cho anh, anh thật sự cho rằng mình quan trọng lắm hả?”
“Mau mở cửa đi, hôm nay người bị anh hại đến tìm anh trả thù rồi.”
“Nếu không mở cửa, Hoa gia các anh sẽ không gánh nổi hậu quả đâu”.
A Xung hung dữ nói.
Sau khi nghe thấy vậy, Hoa Thần Vũ lập tức kinh ngạc đến ngây người.
Từ khi nào A Xung lại to gan thế?
Còn dám dọa cả mình?
Trả thù? Ai tìm đến trả thù mình? Những người bị hắn bắt nạt những năm nay cũng không ít, nhưng người tìm hắn trả thù thật sự không có.
Lúc trước hắn chọn thay Hoa Thần Vũ ngăn chuyện này lại, vậy thì hắn sẽ phải gánh vác đến cùng.
Nói cách khác, cho dù hắn bán đứng Hoa Thần Vũ, Hổ gia cũng không thể buông tha cho hắn, bởi vì chuyện nào ra chuyện đó, bây giờ cho dù A Xung làm gì đi nữa cũng không thể bù đắp lỗi lầm của hắn.
Vì vậy theo lý mà nói, nếu A Xung phạm sai lầm này thì nên gánh vác trách nhiệm đến cùng.
Nhưng bây giờ, cho dù hắn không bán đứng Hoa Thần Vũ, Hổ gia và Chu Dương cũng có thể dễ dàng điều tra được thân phận của Hoa Thần Vũ, cho nên, tất cả đều không có ý nghĩa.
Hắn đã dứt khoát dẫn Chu Dương và Hổ gia đến Hoa gia.
Ở thành phố Đông Hải, Hoa gia cũng coi như là một gia tộc có quyền thế.
Không giống với những thế gia khác, Hoa gia không có bất kỳ tài sản có ý nghĩa thực chất nào, nhưng địa vị Hoa gia ở Đông Hải không ai có thể xem nhẹ.
Không phải điều gì khác, mà chỉ vì một vị ông tổ của Hoa gia.
Người dân Hoa Hạ mang họ gì? Họ Hoa, dĩ nhiên đây chỉ là nói đùa.
Nhưng địa vị của ông tổ Hoa gia ở thành phố Đông Hải vô cùng kỳ diệu, rất lâu trước đây, vào lúc thành phố mới phát triển, toàn bộ Đông Hải gặp phải một lần nguy cơ do gián điệp.
Lần đó, thành phố Đông Hải tổn thất một lượng lớn binh lực và tài lực cũng không thể giải quyết triệt để nguy cơ từ gián điệp.
Cuối cùng ông tổ của Hoa gia ra tay mới giải quyết được nguy cơ lần đó.
Từ đó về sau, Hoa gia trở nên nổi tiếng ở thành phố Đông Hải, rất nhiều người gọi ông tổ Hoa gia là vị thần hộ mệnh của Đông Hải.
Từ cách gọi thần hộ mệnh cũng có thể thấy được, địa vị của Hoa gia ở thành phố Đông Hải đặc biệt thế nào.
Vì vậy, tuy Hoa gia không quá giàu có, nhưng địa vị ở toàn thành phố Đông Hải vô cùng có danh vọng, thậm chí có thể so với gia tộc hạng nhất.
Với tình huống này, dĩ nhiên cũng sẽ không có ai dám trêu chọc con cháu Hoa gia.
Hoa Thần Vũ là đại thiếu gia thế hệ trẻ nhất Hoa gia, cũng có tiếng tăm lừng lẫy trong xã hội thượng lưu ở thành phố Đông Hải.
Hôm nay hắn đang ở nhà ngủ.
Thiếu gia nhà có quyền thế như hắn chưa từng có khái niệm đi làm, vì vậy mười giờ sáng mỗi ngày đều là thời gian đúng lúc đi ngủ, chỉ khi đến tối, cuộc sống đặc sắc mới thật sự bắt đầu.
Tuy nghe có vẻ không tốt cho sức khỏe lắm nhưng kiểu cuộc sống này thật sự rất sảng khoái.
Đúng lúc hắn đang ngủ, chuông cửa biệt thự của hắn vang lên.
Đây chính là căn biệt thự hắn mua cho riêng mình, để tiện dẫn mấy cô gái khác nhau về chơi bời, vì thế hắn mới chuyển ra ở một mình.
“Thằng ranh con nào dám quấy rầy giấc ngủ của bố mày! Không biết bố mày không tiếp khách trước mười giờ hả”, Hoa Thần Vũ cáu gắt bò khỏi giường, đến cửa lấy video phone trên tường.
Video phone này là một loại thiết bị kết nối với chuông cửa trong biệt thự, lúc chuông cửa vang lên, người trong biệt thự chỉ cần xem video phone là có thể nhìn thấy người ấn chuông cửa, đồng thời cũng có thể trò chuyện với người ấn chuông cửa.
Dĩ nhiên, hắn còn có thể điều khiển cửa lớn của biệt thự từ bên trong, có thể nói là vô cùng thuận tiện.
“Tao không cần biết mày là ai, trong mười giây phải nói ra lý do quấy rầy giấc ngủ của bố mày, nếu không tao sẽ giết cả nhà mày”, Hoa Thần Vũ gắt gỏng.
Lọt vào tầm mắt hắn là một khuôn mặt xa lạ.
Chu Dương không thể hiện biểu cảm gì, đứng trước camera bình thản nói ra hai chữ: "Mở cửa".
Chỉ là hai chữ nhưng lại mang đến cho Hoa Thần Vũ áp lực như núi đè.
Bỗng chốc hắn hoảng hốt, theo bản năng muốn nghe theo mệnh lệnh của Chu Dương, sự tức giận trong lòng cũng đã tiêu tan trong nháy mắt.
Nhưng lập tức A Xung lại xuất hiện trước camera, sốt ruột nói: "Anh Vũ, mau mở cửa đi, xảy ra chuyện rồi".
“A Xung?”, sau khi nhìn thấy A Xung, trong nháy mắt Hoa Thần Vũ đã thoát khỏi trạng thái căng thẳng, bộc phát tính tình nóng nảy.
“A Xung, thằng nhóc này xảy ra chuyện gì vậy? Không biết ông đây trước mười giờ vẫn đang ngủ à, sao còn dám dẫn người đến tận cửa, thật sự nghĩ rằng ông đây không dám động tới cậu à?”
Hoa Thần Vũ hung dữ uy hiếp.
Hắn và A Xung tuy nói là bạn bè, nhưng thực tế, địa vị của hai người có khác biệt trên dưới.
Nguyên nhân rất đơn giản, Hoa Thần Vũ là thiếu gia nhà giàu, còn A Xung chỉ là một người bình thường.
Sở dĩ hai người trở thành bạn bè cũng là do nhu cầu cá nhân mà thôi.
Ví dụ như thiếu gia nhà giàu như Hoa Thần Vũ để thỏa mãn dục vọng của bản thân vẫn luôn muốn làm vài chuyện không sạch sẽ.
Lúc này cần một tay chân ở thế giới ngầm giúp hắn xử lý vài chuyện.
Vụ việc cháu gái của anh tài xế chính là một ví dụ điển hình.
Hoa Thần Vũ vì dục vọng bản thân đã cưỡng hiếp cháu gái anh tài xế, dĩ nhiên, với thân phận của hắn, muốn kìm hãm chuyện này xuống cũng không có gì khó khăn.
Dù gia đình anh tài xế đã tìm được hắn, hắn cũng có thể nhẹ nhàng đuổi gia đình anh tài xế đi.
Nhưng điều này vô cùng mạo hiểm đối với hắn, nếu như ông nội hắn biết, hoặc nếu chuyện này bị phanh phui, sẽ ảnh hưởng rất lớn với toàn bộ Hoa gia.
A Xung đã ngăn cản chuyện đó lại, như vậy căn bản sẽ không có ai biết là do Hoa Thần Vũ làm, hắn cũng không cần gánh chịu chút mạo hiểm nào.
Đối với A Xung mà nói, hắn trà trộn trong thế giới ngầm, chuyện kiểu này xử lý vô cùng thuận lợi, bởi vì đã vô cùng quen thuộc.
Cho dù là bại lộ cũng không sao, dù sao hắn cũng không có bối cảnh nhà giàu, bản thân chính là một kẻ côn đồ.
Sau mỗi lần làm xong chuyện đó, Hoa Thần Vũ đều cho hắn một khoản thù lao lớn, vì vậy bọn họ thật ra là kết giao vì nhu cầu.
Nhưng trong mối quan hệ giao dịch bất thường này, địa vị của Hoa Thần Vũ cao hơn A Xung rất nhiều.
Vì vậy hắn mới dám không kiêng nể gì mà nổi giận với A Xung, mỗi lần hắn nổi giận, A Xung cũng đều im lặng chịu trận.
Nhưng lần này thì khác, sau khi hắn uy hiếp, vẻ mặt A Xung lại vô cùng thản nhiên.
“Hoa Thần Vũ, tôi gọi anh một tiếng anh Vũ là muốn giữ thể diện cho anh, anh thật sự cho rằng mình quan trọng lắm hả?”
“Mau mở cửa đi, hôm nay người bị anh hại đến tìm anh trả thù rồi.”
“Nếu không mở cửa, Hoa gia các anh sẽ không gánh nổi hậu quả đâu”.
A Xung hung dữ nói.
Sau khi nghe thấy vậy, Hoa Thần Vũ lập tức kinh ngạc đến ngây người.
Từ khi nào A Xung lại to gan thế?
Còn dám dọa cả mình?
Trả thù? Ai tìm đến trả thù mình? Những người bị hắn bắt nạt những năm nay cũng không ít, nhưng người tìm hắn trả thù thật sự không có.