Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 791: Hứa Nhiên kiêu ngạo
Hai tông sư võ giả!
Hứa Nguy và Hứa Nhiên trố mắt nhìn nhau, cả hai đều có thể nhìn thấy nét ngạc nhiên
trong mắt đối phương.
Hiển nhiên, hai người không ngờ rằng, bên cạnh Chu Dương không chỉ có một, mà có
tới hai tông sư võ giả.
Hai người đều không biết, hai tông sư võ giả này là tất cả con át chủ bài của Chu Dương
hay Chu Dương vẫn chưa thể hiện ra những con át chủ bài khác.
Thái độ Hứa Nguy và Hứa Nhiên cũng không giống nhau.
Nếu Chu Dương chỉ có hai tông sư võ giả, vậy thì cho dù hai bên hợp tác, cũng không
phải là một đối thủ của Hứa gia, có khi còn làm bại lộ thân phận, chi bằng ra taygiải quyết
Chu Dương trước.
Tuy nhiên, nếu Chu Dương vẫn còn những con át chủ bài khác, nói không chừng họ
phải suy nghĩ thật kỹ về việc hợp tác với anh và vấn đề hợp tác như thế nào.
"Cậu chính là Chu Dương?"
Địa vị của Hứa Nguy ở nhánh phụ cao hơn Hứa Nhiên một chút, cho nên lần đàm phán
này, Hứa Nguy làm chủ.
"Không sai, hôm nay mọi người muốn bàn chuyện, chẳng lẽ ngay cả việc nói chuyện với
ai cũng không biết sao?"
Chu Dương thản nhiên nói, không thèm để ý lời tra hỏi ngay từ đầu của Hứa Nguy.
Loại thủ đoạn muốn phân cao thấp giữa hai bên trước khi đi vào bàn bạc như vậy, hoàn
toàn không có ý nghĩa gì với Chu Dương.
Anh cũng sẽ không vì đây là khách sạn Huy Hoàng, ngồi đối diện với hai tông sư võ giả,
mà làm giảm khí thế của mình.
Chỗ này yếu đi một phần, chỗ kia giảm đi một ít, bớt tới bớt lui, tới cuối cùng, Chu
Dương sẽ bị đối phương dắt mũi.
Mà đây tuyệt đối không phải điều mà Chu Dương mong muốn.
"Ừ, chuyện cậu nói với A Hổ, chúng tôi đều biết, chỉ là, không biết cậu dựa vào đâu để
nói như vậy..”.
Hứa Nguy cũng không để ý đến thái độ của Chu Dương.
Với cấp bậc của bọn họ, ngay từ đầu đã lấy khí thế dọa người, cũng chẳng quan tâm
nhiều đến kết quả sau khi bàn bạc.Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Dù sao, nếu như bọn họ hợp tác với Chu Dương, tuy kẻ thù của cả hai bên giống nhau,
nhưng mục đích lại hoàn toàn khác.
Chu Dương chỉ muốn Hứa gia không đối đầu với anh nữa.
Còn bọn họ lại muốn làm chủ Hứa gia, trở thành nhánh chính của Hứa gia.
Hứa Nguy nói xong, ánh mắt vô tình lại như cố ý nhìn hai người Ngưu Xuyên và Chu
Phong, ẩn ý hết sức rõ ràng.
Nếu như trong tay Chu Dương chỉ có một vài con át chủ bài như vậy, thì thật xin lỗi,
chúng tôi không thể nào hợp tác, thậm chí, chúng tôi còn phải cân nhắc xem có nên giữ lại
các cậu hay không, tránh việc các cậu nói chuyện hôm nay cho bên Hứa gia.
Nhưng nếu như cậu còn có những con át chủ bài khác, vậy cũng không cần giấu giếm,
cứ nói thẳng ra, để mọi người đều hiểu rõ, sau này thương lượng cũng sẽ thuận lợi hơn.
"Ha ha, không sai, quả thực những gì trước đây tôi nói với Hổ gia là ý của tôi, cũng là
điều tôi muốn nói hôm nay”.
Chu Dương khẽ cười, tiếp tục nói.
"Có điều, tôi nói trước, hai bên chúng ta có thể hợp tác, sau đó cùng nhau đánh bại Hứa
gia, tôi có thể diệt trừ hết tai họa ngầm, các ông có thể làm chủ Hứa gia, trở thành nhánh
chính của Hứa gia”.
"Nhưng cậu dựa vào cái gì để hợp tác cùng chúng tôi? Chỉ có hai tông sư võ giả này?
Sợ rằng không đủ!"
Hứa Nhiên đột nhiên lên tiếng, giọng nói lạnh như băng, rõ ràng vẫn chưa hài lòng với
thành ý của Chu Dương.
Theo quan điểm của Hứa Nhiên, Chu Dương là người chủ động, muốn hợp tác với bọn
họ thì ít nhất phải thể hiện đầy đủ thành ý, phải đưa ra thực lực khiến bọn họ tin tưởng.
Nhưng Hứa Nhiên không hề thấy.
Chỉ vẻn vẹn hai tông sư võ giả, Hứa Nhiên cũng không thèm để ý.
Mười mấy năm trước nhánh phụ của họ bị tổn thương rất lớn, bây giờ số lượng tông sư
võ giả cũng chỉ có mười mấy người, có điều vẫn không phải là đối thủ của nhánh chính.
Kể cả Chu Dương có hai tông sư võ giả, thì vẫn không phải đối thủ của nhánh chính Hứa
gia.
Cho nên bọn họ cũng không bằng lòng hợp tác với Chu Dương, nó quá mạo hiểm.
Nếu không phải trước kia trong gia tộc Hổ gia giành nhiều lời khen cho Chu Dương, thì
hai người Hứa Nguy và Hứa Nhiên thậm chí còn không thèm để ý tới Chu Dương.
Chu Dương cũng đã đoán được, sự khinh thường của Hứa Nhiên.
Bên cạnh anh có hai tông sư võ giả là Ngưu Xuyên và Chu Phong, cũng có sức uy hiếp
không hề nhỏ đối với người bình thường, hay thậm chí đối với gia tộc hạng nhất như Tô gia.
Tuy nhiên, hai tông sư võ giả cũng không đủ gây sức ảnh hưởng cho những gia tộc ẩn
dật như Hứa gia, cho dù năm đó đã tranh đấu thất bại, nhánh phụ tổn thương nặng nề.
Có điều, trong lòng Chu Dương cũng không hề hoảng loạn.
Hai tông sư võ giả Ngưu Xuyên và Chu Phong, chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ để
Chu Dương biểu diễn thực lực của mình.
"Hai tông sư võ giả sao? Vậy ông cũng coi thường tôi quá rồi, ông thấy tôi sẽ ngu ngốc đi
tìm các người để hợp tác khi chỉ có hai tông sư võ giả ư? Chẳng lẽ tôi lại không biết, đừng
nói là hai người, kể cả là ba, bốn người, cũng không phải đối thủ của nhánh chính Hứa gia”.
Chu Dương nhếch miệng liếc mắt nhìn Hứa Nhiên, trông có vẻ như đang ngầm chế giễu
Hứa Nhiên.
"Ồ? Nghe cậu nói vậy, có vẻ cậu có khá nhiều tông sư võ giả? Không biết bọn họ đang ở
đâu? Tôi có thể xác nhận một chút được không?"
Hứa Nhiên lạnh lùng nói, tỏ thái độ khó chịu với Chu Dương.
Hừ, chưa hợp tác mà đã có cái điệu bộ này rồi, nếu hợp tác thì không phải còn vênh váo
hơn sao?
Thái độ cương quyết cũng phải có thực lực tương xứng mới được.
Trong mắt Hứa Nhiên, Chu Dương là người không có thực lực.
Trừ khi, Chu Dương gọi những tông sư võ giả khác đến, để Hứa Nguy và Hứa Nhiên xác
nhận một lượt.
"Ha ha, giọng điệu của ông cũng lớn thật, tôi còn chưa nói gì mà ông đã bảo tôi gọi tông
sư võ giả ra cho ông xem, sao hả, ông đang ra lệnh cho tôi đấy à?"
"Huống hồ, mặc dù các ông là một nhánh của Hứa gia, nhưng thực lực của các ông bây
giờ như thế nào tôi cũng không biết, tại sao không gọi tất cả tông sư võ giả của các người ra
cho tôi cũng xem một lượt, để tôi hiểu rõ hơn?”
Chu Dương mỉa mai đáp trả, ánh mắt đầy vẻ khinh thường nhìn Hứa Nhiên.
Vốn dĩ Chu Dương ôm hi vọng rất lớn về cuộc đàm phán hôm nay.
Nhưng bây giờ xem ra, hai người trong nhánh phụ của Hứa gia, hóa ra cũng không có
ích lắm.
Hứa Nguy thất thần im lặng, không nói gì nhiều.
Hứa Nhiên trông có vẻ hung hăng vênh váo, có thể trước đây Hứa gia lớn mạnh khiến
cho ông ta cảm thấy nở mày nở mặt, không biết bản thân bây giờ đang ở đâu.
Chu Dương có thể khẳng định, nếu những người ở nhánh phụ Hứa gia, đều giống như
Hứa Nhiên, như vậy nhánh phụ Hứa gia vĩnh viễn không phải đối thủ của nhánh chính.
Hôm nay, ngay cả nhánh chính Hứa gia cũng sắp xuất đầu lộ diện, tranh đoạt tài nguyên
ở Đông Hải, mà nhánh phụ năm đó thảm bại, vẫn còn muốn giữ vẻ an nhàn.
“Hỗn xược! Cậu có biết cậu đang nói chuyện với ai không? Cậu có tin là chỉ cần một
câu nói của tôi, hôm nay cậu sẽ không bước ra khỏi cửa được không!”
Hứa Nhiên giận dữ, phẫn nộ đứng bật dậy, chỉ thẳng mặt Chu Dương quát lớn, khuôn
mặt đỏ bừng, trông có vẻ máu dồn hết lên não.
Hứa Nguy và Hứa Nhiên trố mắt nhìn nhau, cả hai đều có thể nhìn thấy nét ngạc nhiên
trong mắt đối phương.
Hiển nhiên, hai người không ngờ rằng, bên cạnh Chu Dương không chỉ có một, mà có
tới hai tông sư võ giả.
Hai người đều không biết, hai tông sư võ giả này là tất cả con át chủ bài của Chu Dương
hay Chu Dương vẫn chưa thể hiện ra những con át chủ bài khác.
Thái độ Hứa Nguy và Hứa Nhiên cũng không giống nhau.
Nếu Chu Dương chỉ có hai tông sư võ giả, vậy thì cho dù hai bên hợp tác, cũng không
phải là một đối thủ của Hứa gia, có khi còn làm bại lộ thân phận, chi bằng ra taygiải quyết
Chu Dương trước.
Tuy nhiên, nếu Chu Dương vẫn còn những con át chủ bài khác, nói không chừng họ
phải suy nghĩ thật kỹ về việc hợp tác với anh và vấn đề hợp tác như thế nào.
"Cậu chính là Chu Dương?"
Địa vị của Hứa Nguy ở nhánh phụ cao hơn Hứa Nhiên một chút, cho nên lần đàm phán
này, Hứa Nguy làm chủ.
"Không sai, hôm nay mọi người muốn bàn chuyện, chẳng lẽ ngay cả việc nói chuyện với
ai cũng không biết sao?"
Chu Dương thản nhiên nói, không thèm để ý lời tra hỏi ngay từ đầu của Hứa Nguy.
Loại thủ đoạn muốn phân cao thấp giữa hai bên trước khi đi vào bàn bạc như vậy, hoàn
toàn không có ý nghĩa gì với Chu Dương.
Anh cũng sẽ không vì đây là khách sạn Huy Hoàng, ngồi đối diện với hai tông sư võ giả,
mà làm giảm khí thế của mình.
Chỗ này yếu đi một phần, chỗ kia giảm đi một ít, bớt tới bớt lui, tới cuối cùng, Chu
Dương sẽ bị đối phương dắt mũi.
Mà đây tuyệt đối không phải điều mà Chu Dương mong muốn.
"Ừ, chuyện cậu nói với A Hổ, chúng tôi đều biết, chỉ là, không biết cậu dựa vào đâu để
nói như vậy..”.
Hứa Nguy cũng không để ý đến thái độ của Chu Dương.
Với cấp bậc của bọn họ, ngay từ đầu đã lấy khí thế dọa người, cũng chẳng quan tâm
nhiều đến kết quả sau khi bàn bạc.Đọc nhanh tại Vietwriter.net
Dù sao, nếu như bọn họ hợp tác với Chu Dương, tuy kẻ thù của cả hai bên giống nhau,
nhưng mục đích lại hoàn toàn khác.
Chu Dương chỉ muốn Hứa gia không đối đầu với anh nữa.
Còn bọn họ lại muốn làm chủ Hứa gia, trở thành nhánh chính của Hứa gia.
Hứa Nguy nói xong, ánh mắt vô tình lại như cố ý nhìn hai người Ngưu Xuyên và Chu
Phong, ẩn ý hết sức rõ ràng.
Nếu như trong tay Chu Dương chỉ có một vài con át chủ bài như vậy, thì thật xin lỗi,
chúng tôi không thể nào hợp tác, thậm chí, chúng tôi còn phải cân nhắc xem có nên giữ lại
các cậu hay không, tránh việc các cậu nói chuyện hôm nay cho bên Hứa gia.
Nhưng nếu như cậu còn có những con át chủ bài khác, vậy cũng không cần giấu giếm,
cứ nói thẳng ra, để mọi người đều hiểu rõ, sau này thương lượng cũng sẽ thuận lợi hơn.
"Ha ha, không sai, quả thực những gì trước đây tôi nói với Hổ gia là ý của tôi, cũng là
điều tôi muốn nói hôm nay”.
Chu Dương khẽ cười, tiếp tục nói.
"Có điều, tôi nói trước, hai bên chúng ta có thể hợp tác, sau đó cùng nhau đánh bại Hứa
gia, tôi có thể diệt trừ hết tai họa ngầm, các ông có thể làm chủ Hứa gia, trở thành nhánh
chính của Hứa gia”.
"Nhưng cậu dựa vào cái gì để hợp tác cùng chúng tôi? Chỉ có hai tông sư võ giả này?
Sợ rằng không đủ!"
Hứa Nhiên đột nhiên lên tiếng, giọng nói lạnh như băng, rõ ràng vẫn chưa hài lòng với
thành ý của Chu Dương.
Theo quan điểm của Hứa Nhiên, Chu Dương là người chủ động, muốn hợp tác với bọn
họ thì ít nhất phải thể hiện đầy đủ thành ý, phải đưa ra thực lực khiến bọn họ tin tưởng.
Nhưng Hứa Nhiên không hề thấy.
Chỉ vẻn vẹn hai tông sư võ giả, Hứa Nhiên cũng không thèm để ý.
Mười mấy năm trước nhánh phụ của họ bị tổn thương rất lớn, bây giờ số lượng tông sư
võ giả cũng chỉ có mười mấy người, có điều vẫn không phải là đối thủ của nhánh chính.
Kể cả Chu Dương có hai tông sư võ giả, thì vẫn không phải đối thủ của nhánh chính Hứa
gia.
Cho nên bọn họ cũng không bằng lòng hợp tác với Chu Dương, nó quá mạo hiểm.
Nếu không phải trước kia trong gia tộc Hổ gia giành nhiều lời khen cho Chu Dương, thì
hai người Hứa Nguy và Hứa Nhiên thậm chí còn không thèm để ý tới Chu Dương.
Chu Dương cũng đã đoán được, sự khinh thường của Hứa Nhiên.
Bên cạnh anh có hai tông sư võ giả là Ngưu Xuyên và Chu Phong, cũng có sức uy hiếp
không hề nhỏ đối với người bình thường, hay thậm chí đối với gia tộc hạng nhất như Tô gia.
Tuy nhiên, hai tông sư võ giả cũng không đủ gây sức ảnh hưởng cho những gia tộc ẩn
dật như Hứa gia, cho dù năm đó đã tranh đấu thất bại, nhánh phụ tổn thương nặng nề.
Có điều, trong lòng Chu Dương cũng không hề hoảng loạn.
Hai tông sư võ giả Ngưu Xuyên và Chu Phong, chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ để
Chu Dương biểu diễn thực lực của mình.
"Hai tông sư võ giả sao? Vậy ông cũng coi thường tôi quá rồi, ông thấy tôi sẽ ngu ngốc đi
tìm các người để hợp tác khi chỉ có hai tông sư võ giả ư? Chẳng lẽ tôi lại không biết, đừng
nói là hai người, kể cả là ba, bốn người, cũng không phải đối thủ của nhánh chính Hứa gia”.
Chu Dương nhếch miệng liếc mắt nhìn Hứa Nhiên, trông có vẻ như đang ngầm chế giễu
Hứa Nhiên.
"Ồ? Nghe cậu nói vậy, có vẻ cậu có khá nhiều tông sư võ giả? Không biết bọn họ đang ở
đâu? Tôi có thể xác nhận một chút được không?"
Hứa Nhiên lạnh lùng nói, tỏ thái độ khó chịu với Chu Dương.
Hừ, chưa hợp tác mà đã có cái điệu bộ này rồi, nếu hợp tác thì không phải còn vênh váo
hơn sao?
Thái độ cương quyết cũng phải có thực lực tương xứng mới được.
Trong mắt Hứa Nhiên, Chu Dương là người không có thực lực.
Trừ khi, Chu Dương gọi những tông sư võ giả khác đến, để Hứa Nguy và Hứa Nhiên xác
nhận một lượt.
"Ha ha, giọng điệu của ông cũng lớn thật, tôi còn chưa nói gì mà ông đã bảo tôi gọi tông
sư võ giả ra cho ông xem, sao hả, ông đang ra lệnh cho tôi đấy à?"
"Huống hồ, mặc dù các ông là một nhánh của Hứa gia, nhưng thực lực của các ông bây
giờ như thế nào tôi cũng không biết, tại sao không gọi tất cả tông sư võ giả của các người ra
cho tôi cũng xem một lượt, để tôi hiểu rõ hơn?”
Chu Dương mỉa mai đáp trả, ánh mắt đầy vẻ khinh thường nhìn Hứa Nhiên.
Vốn dĩ Chu Dương ôm hi vọng rất lớn về cuộc đàm phán hôm nay.
Nhưng bây giờ xem ra, hai người trong nhánh phụ của Hứa gia, hóa ra cũng không có
ích lắm.
Hứa Nguy thất thần im lặng, không nói gì nhiều.
Hứa Nhiên trông có vẻ hung hăng vênh váo, có thể trước đây Hứa gia lớn mạnh khiến
cho ông ta cảm thấy nở mày nở mặt, không biết bản thân bây giờ đang ở đâu.
Chu Dương có thể khẳng định, nếu những người ở nhánh phụ Hứa gia, đều giống như
Hứa Nhiên, như vậy nhánh phụ Hứa gia vĩnh viễn không phải đối thủ của nhánh chính.
Hôm nay, ngay cả nhánh chính Hứa gia cũng sắp xuất đầu lộ diện, tranh đoạt tài nguyên
ở Đông Hải, mà nhánh phụ năm đó thảm bại, vẫn còn muốn giữ vẻ an nhàn.
“Hỗn xược! Cậu có biết cậu đang nói chuyện với ai không? Cậu có tin là chỉ cần một
câu nói của tôi, hôm nay cậu sẽ không bước ra khỏi cửa được không!”
Hứa Nhiên giận dữ, phẫn nộ đứng bật dậy, chỉ thẳng mặt Chu Dương quát lớn, khuôn
mặt đỏ bừng, trông có vẻ máu dồn hết lên não.