Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 676: Bức ép!
Câu đại gia?
Khi Hứa Mai nói điều này, tất cả mọi người đều ngẩn người ra.
Ngay cả Hoàng Cương, người biết rõ nội tình, cũng bị sốc trong giây lát.
Nhưng sau khi nhìn thấy một chút giảo hoạt và đắc ý trong mắt Hứa Mai, anh ta lập tức hiểu ra.
Hứa Mai đang bôi nhọ thanh danh của Liễu Tuyết.
Vì dù sao, mọi người đều là bạn, cho dù không biết rất rõ về nhau, nhưng dù sao cũng biết cơ bản.
Và những người có thể vào câu lạc bộ Silver Lake là những ai đây?
Chắc chắn không phải người giàu sang thì cũng là kẻ phú quý.
Câu đại gia ở đây có ý nghĩa gì?
Nói một cách dễ nghe một chút thì gọi là câu đại gia.
Còn nói khó nghe hơn một chút, thì chính là dụ dỗ trai nhà giàu.
Và Liễu Tuyết là người như thế nào?
Cô chính là hoa khôi của lớp thời đại học, không chỉ nhận được sự mến mộ của nhiều bạn nam trong lớp mà ngay cả ở học viện, thậm chí trong toàn trường cũng có không ít người ngưỡng mộ.
Thêm vào đó, sau khi Liễu Tuyết tốt nghiệp, cô đến làm việc tại Vịnh Lục Cảnh, nhiều người cho rằng cô đã tìm được một công việc tốt.
Nhưng bây giờ, Liễu Tuyết lại lợi dụng buổi tụ tập bạn học được tổ chức ở câu lạc bộ Silver Lake này, công khai câu đại gia ở đây.
Trong phút chốc, hình ảnh Liễu Tuyết trong lòng hầu hết mọi người đã hoàn toàn sụp đổ.
Chỉ có một số người vẫn tỏ vẻ nghi ngờ và không tin lời của Hứa Mai.
Đồng Diễm nhìn Liễu Tuyết với đôi mắt đầy đắc thắng và mỉm cười, trong lòng đột nhiên như nở hoa, lồng ngực cũng vì thế rung lên từng hồi, thu hút rất nhiều sự chú ý.
“Ai da, điều này thật sự khiến người ta không ngờ đó? Liễu Tuyết, tôi không ngờ rằng cậu thực sự lại câu đại gia ở đây, thực sự làm tôi ngạc nhiên đó. Sao hả, lẽ nào Liễu Tuyết cậu cũng phải đi đến bước này rồi hay sao?”
Lời nói của Đồng Diễm mang rõ ý nhạo báng.
“Uổng công lúc trước tôi còn coi Liễu Tuyết là đối thủ cạnh tranh, giờ xem ra Liễu Tuyết cậu cũng chỉ đến thế mà thôi. Thậm chí, hành vi này có khác gì một con điếm đâu?”
Vào lúc này, rốt cuộc Đồng Diễm cũng đã tìm được cảm giác nổi trội hơn.
Mặc dù cô ta đã tìm được người bạn trai Trương Dũng cũng bằng cách dụ dỗ đại gia, nhưng chuyện này không phải ai cũng biết, và quan trọng nhất là Đồng Diễm đã thành công.
Nhưng còn Liễu Tuyết thì sao?
Không chỉ mọi người đều biết mà hơn nữa nhìn cô như thế này, rõ ràng cô đã thất bại.
Chính vì vậy, Đồng Diễm cảm thấy rằng sức hấp dẫn giữa cô ta và Liễu Tuyết đã phân rõ được cao thấp.
Liễu Tuyết căn bản không xứng đáng đem ra so sánh với mình!
Giờ phút này, Đồng Diễm vô cùng tự tin.
Còn nhiều người khác lúc này cũng đang cảm thấy như vỡ nát con tim.
“Chuyện này không thể nào?”
“Phải đó, Liễu Tuyết làm sao có thể ở đây câu đại gia được? Với nhan sắc của cậu ấy, muốn tìm người đàn ông như thế nào mà chẳng được?”
“Đúng đó, thật là đáng tiếc, nhưng nhìn thấy Liễu Tuyết thế này là không thành công phải không?”
“Hầy, không ngờ nữ thần của mình lại là người như vậy.”
…
Mọi người không khỏi cảm thấy thất vọng, đối với Liễu Tuyết, vẻ thất vọng của rất nhiều người hiện rõ lên trêи mặt, hoàn toàn không che giấu chút nào.
Giờ phút này, trong phòng VIP không có mấy người còn có thể duy trì vẻ mặt bình tĩnh.
Hứa Mai mỉm cười, như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra, cô ta cũng không nói thêm gì nữa, chỉ hướng ánh mắt nhìn Liễu Tuyết, trong lòng đột nhiên cảm thấy hả hê.
Ánh mắt Hoàng Cương thâm thúy, lúc anh ta nhìn Liễu Tuyết có vẻ như đang suy nghĩ điều gì, nhưng có điều không giống như lúc trước. Lúc này, ánh mắt của Hoàng Cương nhìn Liễu Tuyết không còn là sự khao khát như ban đầu mà lại trở nên đầy ɖu͙ƈ vọng, chỉ còn lại ɖu͙ƈ vọng mà thôi.
Một người khác chính là Trương Dũng, bạn trai của Đồng Diễm.
Không giống như những người khác, Trương Dũng và Liễu Tuyết trước đó không biết nhau và họ không phải là bạn cùng lớp.
Nếu hôm nay không phải Trương Dũng đi cùng Đồng Diễm đến buổi họp lớp, hắn sẽ không bao giờ gặp được Liễu Tuyết.
Vì vậy, Trương Dũng căn bản không biết Liễu Tuyết khi còn học đại học là như thế nào, chỉ biết lúc này Liễu Tuyết là một cô gái vô cùng xinh đẹp, một người phụ nữ được hâm mộ hơn cả Đồng Diễm.
Vốn dĩ Liễu Tuyết trông cao ngạo và lạnh lùng nên Trương Dũng nhất thời không biết phải bắt đầu từ đâu.
Nhưng bây giờ thì khác, Liễu Tuyết này cũng chỉ là món hàng như Đồng Diễm mà thôi.
Lúc này, trong tâm trí của Trương Dũng, Liễu Tuyết không còn là nữ thần lạnh lùng không thể với tới được, ngược lại, bởi vì Liễu Tuyết đã thất bại trong việc câu đại gia ở câu lạc bộ Silver Lake này, khiến Trương Dũng cho rằng Liễu Tuyết cũng chỉ đến thế mà thôi.
Để đối phó với một người phụ nữ như vậy, Trương Dũng tất có biện pháp của riêng mình.
Lúc này, trong đầu Trương Dũng thậm chí đã chuẩn bị sẵn kế hoạch tấn công Liễu Tuyết.
Trương Dũng tự tin rằng chỉ cần hắn tự mình ra tay, nhất định có thể thu phục được Liễu Tuyết.
Đột nhiên, ánh mắt của Trương Dũng nhìn Liễu Tuyết càng hỗn xược hơn, mang theo một vẻ phải có được cô cho kỳ được.
Hầu hết cảm xúc của mọi người thay đổi trong chốc lát, và trong toàn bộ phòng VIP, người cảm nhận được điều này sâu sắc nhất chính là Liễu Tuyết.
Sau khi Hứa Mai nói ra những điều đó, phản ứng ngay lập tức của Liễu Tuyết là nhìn Hứa Mai đầy ngạc nhiên, cô muốn hỏi Hứa Mai tại sao lại nói những điều như vậy, và Hứa Mai có bằng chứng gì để chứng minh.
Nhưng mọi thứ đã diễn ra quá nhanh.
Liễu Tuyết còn chưa kịp nói gì thì biểu cảm của mọi người đã thay đổi, những lời thì thầm to nhỏ khiến vẻ mặt của Liễu Tuyết đột ngột thay đổi, cô biết rằng mình đã đánh giá thấp sức mạnh và sức ảnh hưởng của lời nói vừa rồi của Hứa Mai.
Nếu đổi lại là một người bình thường, hoặc một người khác, khi Hứa Mai nói điều này, lực tác động có thể xảy ra sẽ không đáng kể, thậm chí những người khác sẽ chỉ coi đó là một trò đùa, không coi trọng nó.
Tuy nhiên, Hứa Mai đang nói về Liễu Tuyết.
Đây là lý do tại sao tất cả mọi người không thể không chú ý.
“Tôi không có!”
Lúc này Liễu Tuyết chỉ có thể kiên quyết nói một câu như vậy, cô biết dù mình nói thêm điều gì thì người khác cũng sẽ không tin.
Mọi người bàn tán xôn xao, thậm chí, nếu ngày hôm nay chuyện hiểu lầm này không được giải quyết, thì việc Liễu Tuyết đi câu đại gia ở câu lạc bộ Silver Lake và sự thất bại này chắc chắn sẽ lan đi rất nhanh chóng.
Khi đó, không chỉ tất cả bạn học chung đại học với Liễu Tuyết, mà cả một số bạn học cấp ba, các bạn khác trong trường, thậm chí cả người trong trường đại học ở cả cái Đông Hải này cũng đều biết chuyện, đồng thời lấy đó làm trò cười để cười cợt cô gái vô cùng xinh đẹp năm nào. .
“Ha ha, Liễu Tuyết, cậu không cần phải phủ nhận nữa, tôi và lớp trưởng đã nhìn thấy cả rồi. Không phải cậu giả vờ đụng vào vòng tay của Lý thiếu gia đó, muốn có một cuộc chạm trán hoàn hảo với Lý thiếu gia hay sao?”
Hứa Mai nhướng mày, không ngờ đến giờ này rồi mà Liễu Tuyết vẫn còn muốn phủ nhận.
Tuy nhiên, Hứa Mai không thể để Liễu Tuyết có cơ hội trở mình.
Bây giờ Hứa Mai đã nói đến nước này rồi, đương nhiên cô ta có ý muốn một phát hạ gục Liễu Tuyết, nếu không, một khi Liễu Tuyết có cơ hội trở mình, thì kết cục của cô ta chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì.
“Cậu nói có đúng không, lớp trưởng?”
Để đảm bảo hơn, Hứa Mai thậm chí còn lôi theo cả Hoàng Cương, cô ta nhìn Hoàng Cương, nháy mắt ra hiệu cho anh ta. Hoàng Cương cũng chỉ có thể khẽ gật đầu.
Vì dù sao Hoàng Cương đã bắt gặp Lý thiếu gia, thực sự đã xảy ra chút chuyện.
Mặc dù tình huống cụ thể lúc đó hoàn toàn khác với những gì Hứa Mai nói, nhưng điều này không ngăn được việc Hứa Mai bịa đặt thêm.
Nếu không, lẽ nào phải giải thích với mọi người là, lúc đó Hứa Mai và Hoàng Cương cùng ra mặt, muốn giúp Liễu Tuyết thoát nạn, nhưng đã phải sợ hãi thoái lui chỉ với một ánh mắt của Lý thiếu gia kia.
Vì như vậy, Hoàng Cương đâu còn mặt mũi nào mà đứng ở đây nữa.
———————-
Khi Hứa Mai nói điều này, tất cả mọi người đều ngẩn người ra.
Ngay cả Hoàng Cương, người biết rõ nội tình, cũng bị sốc trong giây lát.
Nhưng sau khi nhìn thấy một chút giảo hoạt và đắc ý trong mắt Hứa Mai, anh ta lập tức hiểu ra.
Hứa Mai đang bôi nhọ thanh danh của Liễu Tuyết.
Vì dù sao, mọi người đều là bạn, cho dù không biết rất rõ về nhau, nhưng dù sao cũng biết cơ bản.
Và những người có thể vào câu lạc bộ Silver Lake là những ai đây?
Chắc chắn không phải người giàu sang thì cũng là kẻ phú quý.
Câu đại gia ở đây có ý nghĩa gì?
Nói một cách dễ nghe một chút thì gọi là câu đại gia.
Còn nói khó nghe hơn một chút, thì chính là dụ dỗ trai nhà giàu.
Và Liễu Tuyết là người như thế nào?
Cô chính là hoa khôi của lớp thời đại học, không chỉ nhận được sự mến mộ của nhiều bạn nam trong lớp mà ngay cả ở học viện, thậm chí trong toàn trường cũng có không ít người ngưỡng mộ.
Thêm vào đó, sau khi Liễu Tuyết tốt nghiệp, cô đến làm việc tại Vịnh Lục Cảnh, nhiều người cho rằng cô đã tìm được một công việc tốt.
Nhưng bây giờ, Liễu Tuyết lại lợi dụng buổi tụ tập bạn học được tổ chức ở câu lạc bộ Silver Lake này, công khai câu đại gia ở đây.
Trong phút chốc, hình ảnh Liễu Tuyết trong lòng hầu hết mọi người đã hoàn toàn sụp đổ.
Chỉ có một số người vẫn tỏ vẻ nghi ngờ và không tin lời của Hứa Mai.
Đồng Diễm nhìn Liễu Tuyết với đôi mắt đầy đắc thắng và mỉm cười, trong lòng đột nhiên như nở hoa, lồng ngực cũng vì thế rung lên từng hồi, thu hút rất nhiều sự chú ý.
“Ai da, điều này thật sự khiến người ta không ngờ đó? Liễu Tuyết, tôi không ngờ rằng cậu thực sự lại câu đại gia ở đây, thực sự làm tôi ngạc nhiên đó. Sao hả, lẽ nào Liễu Tuyết cậu cũng phải đi đến bước này rồi hay sao?”
Lời nói của Đồng Diễm mang rõ ý nhạo báng.
“Uổng công lúc trước tôi còn coi Liễu Tuyết là đối thủ cạnh tranh, giờ xem ra Liễu Tuyết cậu cũng chỉ đến thế mà thôi. Thậm chí, hành vi này có khác gì một con điếm đâu?”
Vào lúc này, rốt cuộc Đồng Diễm cũng đã tìm được cảm giác nổi trội hơn.
Mặc dù cô ta đã tìm được người bạn trai Trương Dũng cũng bằng cách dụ dỗ đại gia, nhưng chuyện này không phải ai cũng biết, và quan trọng nhất là Đồng Diễm đã thành công.
Nhưng còn Liễu Tuyết thì sao?
Không chỉ mọi người đều biết mà hơn nữa nhìn cô như thế này, rõ ràng cô đã thất bại.
Chính vì vậy, Đồng Diễm cảm thấy rằng sức hấp dẫn giữa cô ta và Liễu Tuyết đã phân rõ được cao thấp.
Liễu Tuyết căn bản không xứng đáng đem ra so sánh với mình!
Giờ phút này, Đồng Diễm vô cùng tự tin.
Còn nhiều người khác lúc này cũng đang cảm thấy như vỡ nát con tim.
“Chuyện này không thể nào?”
“Phải đó, Liễu Tuyết làm sao có thể ở đây câu đại gia được? Với nhan sắc của cậu ấy, muốn tìm người đàn ông như thế nào mà chẳng được?”
“Đúng đó, thật là đáng tiếc, nhưng nhìn thấy Liễu Tuyết thế này là không thành công phải không?”
“Hầy, không ngờ nữ thần của mình lại là người như vậy.”
…
Mọi người không khỏi cảm thấy thất vọng, đối với Liễu Tuyết, vẻ thất vọng của rất nhiều người hiện rõ lên trêи mặt, hoàn toàn không che giấu chút nào.
Giờ phút này, trong phòng VIP không có mấy người còn có thể duy trì vẻ mặt bình tĩnh.
Hứa Mai mỉm cười, như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra, cô ta cũng không nói thêm gì nữa, chỉ hướng ánh mắt nhìn Liễu Tuyết, trong lòng đột nhiên cảm thấy hả hê.
Ánh mắt Hoàng Cương thâm thúy, lúc anh ta nhìn Liễu Tuyết có vẻ như đang suy nghĩ điều gì, nhưng có điều không giống như lúc trước. Lúc này, ánh mắt của Hoàng Cương nhìn Liễu Tuyết không còn là sự khao khát như ban đầu mà lại trở nên đầy ɖu͙ƈ vọng, chỉ còn lại ɖu͙ƈ vọng mà thôi.
Một người khác chính là Trương Dũng, bạn trai của Đồng Diễm.
Không giống như những người khác, Trương Dũng và Liễu Tuyết trước đó không biết nhau và họ không phải là bạn cùng lớp.
Nếu hôm nay không phải Trương Dũng đi cùng Đồng Diễm đến buổi họp lớp, hắn sẽ không bao giờ gặp được Liễu Tuyết.
Vì vậy, Trương Dũng căn bản không biết Liễu Tuyết khi còn học đại học là như thế nào, chỉ biết lúc này Liễu Tuyết là một cô gái vô cùng xinh đẹp, một người phụ nữ được hâm mộ hơn cả Đồng Diễm.
Vốn dĩ Liễu Tuyết trông cao ngạo và lạnh lùng nên Trương Dũng nhất thời không biết phải bắt đầu từ đâu.
Nhưng bây giờ thì khác, Liễu Tuyết này cũng chỉ là món hàng như Đồng Diễm mà thôi.
Lúc này, trong tâm trí của Trương Dũng, Liễu Tuyết không còn là nữ thần lạnh lùng không thể với tới được, ngược lại, bởi vì Liễu Tuyết đã thất bại trong việc câu đại gia ở câu lạc bộ Silver Lake này, khiến Trương Dũng cho rằng Liễu Tuyết cũng chỉ đến thế mà thôi.
Để đối phó với một người phụ nữ như vậy, Trương Dũng tất có biện pháp của riêng mình.
Lúc này, trong đầu Trương Dũng thậm chí đã chuẩn bị sẵn kế hoạch tấn công Liễu Tuyết.
Trương Dũng tự tin rằng chỉ cần hắn tự mình ra tay, nhất định có thể thu phục được Liễu Tuyết.
Đột nhiên, ánh mắt của Trương Dũng nhìn Liễu Tuyết càng hỗn xược hơn, mang theo một vẻ phải có được cô cho kỳ được.
Hầu hết cảm xúc của mọi người thay đổi trong chốc lát, và trong toàn bộ phòng VIP, người cảm nhận được điều này sâu sắc nhất chính là Liễu Tuyết.
Sau khi Hứa Mai nói ra những điều đó, phản ứng ngay lập tức của Liễu Tuyết là nhìn Hứa Mai đầy ngạc nhiên, cô muốn hỏi Hứa Mai tại sao lại nói những điều như vậy, và Hứa Mai có bằng chứng gì để chứng minh.
Nhưng mọi thứ đã diễn ra quá nhanh.
Liễu Tuyết còn chưa kịp nói gì thì biểu cảm của mọi người đã thay đổi, những lời thì thầm to nhỏ khiến vẻ mặt của Liễu Tuyết đột ngột thay đổi, cô biết rằng mình đã đánh giá thấp sức mạnh và sức ảnh hưởng của lời nói vừa rồi của Hứa Mai.
Nếu đổi lại là một người bình thường, hoặc một người khác, khi Hứa Mai nói điều này, lực tác động có thể xảy ra sẽ không đáng kể, thậm chí những người khác sẽ chỉ coi đó là một trò đùa, không coi trọng nó.
Tuy nhiên, Hứa Mai đang nói về Liễu Tuyết.
Đây là lý do tại sao tất cả mọi người không thể không chú ý.
“Tôi không có!”
Lúc này Liễu Tuyết chỉ có thể kiên quyết nói một câu như vậy, cô biết dù mình nói thêm điều gì thì người khác cũng sẽ không tin.
Mọi người bàn tán xôn xao, thậm chí, nếu ngày hôm nay chuyện hiểu lầm này không được giải quyết, thì việc Liễu Tuyết đi câu đại gia ở câu lạc bộ Silver Lake và sự thất bại này chắc chắn sẽ lan đi rất nhanh chóng.
Khi đó, không chỉ tất cả bạn học chung đại học với Liễu Tuyết, mà cả một số bạn học cấp ba, các bạn khác trong trường, thậm chí cả người trong trường đại học ở cả cái Đông Hải này cũng đều biết chuyện, đồng thời lấy đó làm trò cười để cười cợt cô gái vô cùng xinh đẹp năm nào. .
“Ha ha, Liễu Tuyết, cậu không cần phải phủ nhận nữa, tôi và lớp trưởng đã nhìn thấy cả rồi. Không phải cậu giả vờ đụng vào vòng tay của Lý thiếu gia đó, muốn có một cuộc chạm trán hoàn hảo với Lý thiếu gia hay sao?”
Hứa Mai nhướng mày, không ngờ đến giờ này rồi mà Liễu Tuyết vẫn còn muốn phủ nhận.
Tuy nhiên, Hứa Mai không thể để Liễu Tuyết có cơ hội trở mình.
Bây giờ Hứa Mai đã nói đến nước này rồi, đương nhiên cô ta có ý muốn một phát hạ gục Liễu Tuyết, nếu không, một khi Liễu Tuyết có cơ hội trở mình, thì kết cục của cô ta chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì.
“Cậu nói có đúng không, lớp trưởng?”
Để đảm bảo hơn, Hứa Mai thậm chí còn lôi theo cả Hoàng Cương, cô ta nhìn Hoàng Cương, nháy mắt ra hiệu cho anh ta. Hoàng Cương cũng chỉ có thể khẽ gật đầu.
Vì dù sao Hoàng Cương đã bắt gặp Lý thiếu gia, thực sự đã xảy ra chút chuyện.
Mặc dù tình huống cụ thể lúc đó hoàn toàn khác với những gì Hứa Mai nói, nhưng điều này không ngăn được việc Hứa Mai bịa đặt thêm.
Nếu không, lẽ nào phải giải thích với mọi người là, lúc đó Hứa Mai và Hoàng Cương cùng ra mặt, muốn giúp Liễu Tuyết thoát nạn, nhưng đã phải sợ hãi thoái lui chỉ với một ánh mắt của Lý thiếu gia kia.
Vì như vậy, Hoàng Cương đâu còn mặt mũi nào mà đứng ở đây nữa.
———————-