Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1203: Sự mạnh mẽ của Thanh Trích Tiên
“Thanh Trích Tiên, ông điên rồi sao?”
Kiền Giao vừa bị Lâm Ẩn đánh bay, rơi vào chỗ trận pháp cách đó không xa, thấy cảnh này, ông ta vô cùng khó tin: “Cậu ta là con trai thứ ba của Ma quân Veda đấy, sao ông lại giết cậu ta?”
Một Thiên Tiên Ma Tộc khác cũng rất khó tin, trong mắt mấy người họ xuất hiện lửa giận, căm tức nhìn Thanh Trích Tiên.
“Thanh Trích Tiên, dù ngươi được Ma quân Du Nam coi trọng, nhưng việc này ngươi phải cho chúng ta một câu trả lời!”
Lại một Thiên Tiên Ma Tộc cất lời.
Những người còn lại cũng nhìn về phía Thanh Trích Tiên, đề phòng lão ta.
Ở trong mắt bọn họ, Thanh Trích Tiên giết chết con trai của Ma quân Veda không khác gì một kẻ điên cả.
Nhưng Thanh Trích Tiên hoàn toàn chẳng để tâm đến mấy Thiên Tiên này, đi lướt qua bọn họ đến chỗ Lâm Ẩn, cười nói:
“Lâm Ẩn, cậu không hổ là người tôi coi trọng, không khiến tôi thất vọng!”
Tiếng nói to lớn vang vọng khắp nơi này, như cuồng phong sóng lớn gào thét qua. Nếu có võ giả dưới Thiên Tiên ở đây, chắc chắn sẽ phải chấn động đến mức che tai, lảo đảo.
Việc này cũng không phải Thanh Trích Tiên cố ý, chỉ vì thực lực của lão ta đến bước này, mỗi lời nói mỗi hành động đều sẽ gây ra ảnh hướng rất lớn với người khác.
“Thanh Trích Tiên, bọn ta đang nói chuyện với ngươi đấy!”
Một cao thủ Thiên Tiên trung kỳ của Ma Tộc tỏ vẻ không hài lòng.
“Tôi nói chuyện, ông đừng có xen miệng vào”.
Thanh Trích Tiên cũng không quay đầu lại, lạnh nhạt cảnh cáo.
“Ngông cuồng! Thanh Trích Tiên, ngươi chỉ là một hậu bối mới bước vào Thiên Tiên, nếu không nhờ Ma quân Du Nam coi trọng ngươi thì ngươi nghĩ mình là cái thá gì?”
Thiên Tiên Ma Tộc lạnh lùng nói.
“Oành!”
Thanh Trích Tiên chỉ vung nhẹ tay một cái, cao thủ Thiên Tiên Ma Tộc này đã bay ngược ra ngoài, đập mạnh xuống đất, vẻ mặt sa sút, rõ ràng là bị thương nặng.
“Ngươi…”
Cao thủ bên phía Ma Tộc vừa giận vừa sợ, bọn họ vừa tức giận vì Thanh Trích Tiên dám ra tay với những cấp cao của Ma Tộc là mình, vừa ngạc nhiên vì thực lực của Thanh Trích Tiên, Thanh Trích Tiên là cao thủ trẻ tuổi mới bước vào Thiên Tiên được mấy năm, lại có thể thoải mái khiến một Thiên Tiên trung kỳ bị thương nặng như thế.
Dù là hai cao thủ Thiên Tiên hậu kỳ dẫn đầu Ma Tộc cũng không có năng lực này.
“Đáng tiếc!”
Cao thủ Nhân Tộc cũng cực kỳ ngạc nhiên, thực lực của Thanh Trích Tiên thật sự vượt ngoài dự đoán của bọn họ.
Thấy không ai nói gì nữa, Thanh Trích Tiên mới chậm rãi nói:
“Lâm Ẩn, cậu rất có thiên phú, tôi cho cậu thêm một cơ hội nữa, Nhân Tộc bại vong là chuyện đã định sẵn, chỉ cần cậu chịu phục tùng chúng tôi, chúng tôi sẽ cho cậu tài nguyên vô hạn, nhiều nhất ba trăm năm, cậu sẽ có thể bước vào cảnh giới Chân Thần”.
Lâm Ẩn cười nhạt.
Thanh Trích Tiên nói chuyện rất chân thành, đến cảnh giới của bọn họ cũng không cần thiết phải lừa gạt người khác làm gì, mọi thứ đều phải nói chuyện bằng thực lực.
“Ông có thể từ bỏ mối thù giết con sao?”
Lâm Ẩn đứng ở đó như thần tướng giáng trần, trên người tràn đầy tinh quang, dù là bây giờ, khi đối mặt với Thanh Trích Thiên mạnh mẽ, anh vẫn có cảm giác lạnh sống lưng.
“Lâm Ẩn, ngươi phải biết đến cảnh giới như chúng ta, mối thù giết con, mối hận cướp vợ cũng chỉ là một bộ xương trăng thôi, bước vào cảnh giới bất tử mới là mục tiêu cuối cùng của chúng ta”, Thanh Trích Tiên đứng trong hư không, chậm rãi nói, không hề nhìn ra người đứng trước mặt là kẻ thù giết con lão ta.
“Thiên Tiên bình thường sao có thể hiểu được mục tiêu võ đạo của võ giả thế hệ chúng ta chứ? Bảy phần mười Thiên Tiên trong bí cảnh Côn Luân chỉ có thể dừng lại ở Thiên Tiên sơ kỳ, không tiến thêm được, rất ít người có thể miễn cưỡng bước vào Địa Tiên trung kỳ, với đời như cụ ông Trịnh Thiên Long bước vào Thiên Tiên hậu kỳ đã là một kỳ tài mấy trăm năm mới có thể xuất hiện. Chỉ có tôi và cậu mới co hy vọng bước vào Chân Thần cảnh, hai trăm năm trước tôi đã có thể bước vào Thiên Tiên cảnh, nhưng vẫn luôn rèn giũa bản thân, khiến huyền công của Ma Tộc và thiên công của Nhân Tộc hòa làm một, bây giờ bước vào Thiên Tiên, lập tức trở thành đỉnh cao Thiên Tiên, người có thể sánh vai với ta thời bây giờ chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay”.
Sắc mặt mấy Thiên Tiên ở đây rất khó coi, có thể bước vào cảnh giới Thiên Tiên, ai mà không phải thiên tài tuyệt thời, nhưng ở trong miệng Thanh Trích Tiên, bọn họ chẳng khác nào Nhân Tiên Địa Tiên cả.
Cụ Trịnh cũng cười khổ, ông ấy không ngờ mình còn có thể lọt vào mắt Thanh Trích Tiên, nhưng trong lòng còn khẽ run một cái. Từ hai trăm năm trước Thanh Trích Tiên đã có thể bước vào cảnh giới Thiên Tiên, hai trăm năm trước lão ta cũng chỉ trăm tuổi mà thôi, còn miễn cưỡng nhịn hai trăm năm, đến lúc này mới bước vào Thiên Tiên cảnh, mà vừa bước vào đã liên tục đột phá mấy cảnh giới, trở thành đỉnh cao Thiên Tiên, thiên phú đáng sợ như thế này có mấy người có thể sánh vai chứ.
“Ồ? Nói thế nghĩa là ông không muốn báo thù nữa à?”, thần quang trên người Lâm Ẩn yếu đi một chút.
“Ha ha! Thanh Huyền chỉ là đứa con tôi sinh ra vì dung hợp thần công, muốn trải nghiệm tình thân của người bình thường thôi, tài nghệ của nó không bằng người ta nên chết, có liên quan gì đến ta chứ?”, Thanh Trích Tiên cười ha ha: “Nhưng có thể gặp được một thiên tài như cậu mới là thu hoạch lớn nhất của tôi, chỉ cần cậu đồng ý đánh với tôi một trận sau khi mình đột phá đỉnh cao Thiên Tiên, tôi sẽ tạm thời tha cho cậu”.
Lão ta đột nhiên ngừng cười, lạnh lùng nói: “Đến lúc đo dù là cậu giết tôi để chưng minh năng lực của mình hay tôi giết cậu làm bước đếm để tôi đột phá Chân Thân, thì đều rất tốt”.
Nghe vậy, mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo.
Thanh Trích Tiên là võ giả thuần túy nhất, vứt bỏ tình cảm loài người, vì trở nên mạnh mẽ, lão ta có thể từ bỏ tất cả, hơn nữa vì trở nên mạnh mẽ, lão ta cũng có thể mặc cho một kẻ thù mạnh như Lâm Ẩn phát triển, vì để bước vào cảnh giới cao hơn.
Mặc dù hơi sợ Thanh Trích Tiên, nhưng Kiền Giao vẫn rất căm hận Lâm Ẩn, vội nói: “Thanh Trích Tiên, lúc này ông không thể tùy tiện quyết định được, nếu Lâm Ẩn trưởng thành, chắc chắn sẽ là mối họa lớn của Ma Tộc ta”.
“Ồn ào!”
Thanh Trích Tiên cau mày, giơ một ngón tay lên.
“Thanh Trích Tiên, ông dám!”
Kiền Giao như gặp kẻ thù lớn, thúc giục ma nguyên trong người đến cực hạn, lập tức biến thành một con quái vật ba đầu, mười hai cánh tay, liều mạng ngăn cản.
“Thanh Trích Tiên, không được!”
“Làm càn!”
Thiên Tiên Ma Tộc khác cũng đều ra tay, đánh ra chiêu thức mạnh nhất của mình, muốn ngăn cản Thanh Trích Tiên, thậm chí còn có người sử dụng sát chiêu, muốn thừa cơ giải quyết Thanh Trích Tiên.
Lão ta hành động kiêu ngạo như vậy, trong Ma Tộc cũng có rất nhiều người không thích.
Trên mặt Thanh Trích Tiên không chút cảm xúc, vẫn ung dung giơ một ngón tay ra.
“Lùi lại”.
“Trở về”.
Lâm Ẩn và cụ Trịnh lên tiếng cùng một lúc, các cao thủ của Nhân Tộc đều lùi về sau.
“Ầm!”
Ngay sau đó.
Một sức mạnh kinh khủng không thể miêu tả thành lời nổ ra từ ma vực, tựa như nhật nguyệt đảo lộn, đất trợ sụp đổ, như Côn Bằng* giao kích ba nghìn thế giới, Bàn Cổ* một búa bổ đôi hỗn độn.
*Côn Bằng: loài cá lớn và loài chim lớn trong truyền thuyết thời xưa, cũng chỉ loài đại bàng do loài cá côn hoá thành trong ‘Tiêu Dao du’ của Trang Tử.
*Bàn Cổ: nhân vật khai thiên lập địa trong truyện thần thoại Trung Quốc.
Các Thiên Tiên Ma Tộc chỉ cảm thấy trời long đất lở.
Nguồn sức mạnh này hủy thiên diệt địa, không thể ngăn cản!
Ầm!
Năm bóng người bay ngược ra ngoài, cơn chấn động vô hình xuyên qua trận pháp, đánh vỡ trấn pháp, sau đó đánh về nơi sâu nhất trong ma vực.
“Vù!”
Khi tất cả tản đi, bụi dần rơi xuống.
Mấy cao thủ Nhân Tộc mới lấy lại tinh thần, trợn mắt nhìn cảnh này.
Kiền Giao vừa bị Lâm Ẩn đánh bay, rơi vào chỗ trận pháp cách đó không xa, thấy cảnh này, ông ta vô cùng khó tin: “Cậu ta là con trai thứ ba của Ma quân Veda đấy, sao ông lại giết cậu ta?”
Một Thiên Tiên Ma Tộc khác cũng rất khó tin, trong mắt mấy người họ xuất hiện lửa giận, căm tức nhìn Thanh Trích Tiên.
“Thanh Trích Tiên, dù ngươi được Ma quân Du Nam coi trọng, nhưng việc này ngươi phải cho chúng ta một câu trả lời!”
Lại một Thiên Tiên Ma Tộc cất lời.
Những người còn lại cũng nhìn về phía Thanh Trích Tiên, đề phòng lão ta.
Ở trong mắt bọn họ, Thanh Trích Tiên giết chết con trai của Ma quân Veda không khác gì một kẻ điên cả.
Nhưng Thanh Trích Tiên hoàn toàn chẳng để tâm đến mấy Thiên Tiên này, đi lướt qua bọn họ đến chỗ Lâm Ẩn, cười nói:
“Lâm Ẩn, cậu không hổ là người tôi coi trọng, không khiến tôi thất vọng!”
Tiếng nói to lớn vang vọng khắp nơi này, như cuồng phong sóng lớn gào thét qua. Nếu có võ giả dưới Thiên Tiên ở đây, chắc chắn sẽ phải chấn động đến mức che tai, lảo đảo.
Việc này cũng không phải Thanh Trích Tiên cố ý, chỉ vì thực lực của lão ta đến bước này, mỗi lời nói mỗi hành động đều sẽ gây ra ảnh hướng rất lớn với người khác.
“Thanh Trích Tiên, bọn ta đang nói chuyện với ngươi đấy!”
Một cao thủ Thiên Tiên trung kỳ của Ma Tộc tỏ vẻ không hài lòng.
“Tôi nói chuyện, ông đừng có xen miệng vào”.
Thanh Trích Tiên cũng không quay đầu lại, lạnh nhạt cảnh cáo.
“Ngông cuồng! Thanh Trích Tiên, ngươi chỉ là một hậu bối mới bước vào Thiên Tiên, nếu không nhờ Ma quân Du Nam coi trọng ngươi thì ngươi nghĩ mình là cái thá gì?”
Thiên Tiên Ma Tộc lạnh lùng nói.
“Oành!”
Thanh Trích Tiên chỉ vung nhẹ tay một cái, cao thủ Thiên Tiên Ma Tộc này đã bay ngược ra ngoài, đập mạnh xuống đất, vẻ mặt sa sút, rõ ràng là bị thương nặng.
“Ngươi…”
Cao thủ bên phía Ma Tộc vừa giận vừa sợ, bọn họ vừa tức giận vì Thanh Trích Tiên dám ra tay với những cấp cao của Ma Tộc là mình, vừa ngạc nhiên vì thực lực của Thanh Trích Tiên, Thanh Trích Tiên là cao thủ trẻ tuổi mới bước vào Thiên Tiên được mấy năm, lại có thể thoải mái khiến một Thiên Tiên trung kỳ bị thương nặng như thế.
Dù là hai cao thủ Thiên Tiên hậu kỳ dẫn đầu Ma Tộc cũng không có năng lực này.
“Đáng tiếc!”
Cao thủ Nhân Tộc cũng cực kỳ ngạc nhiên, thực lực của Thanh Trích Tiên thật sự vượt ngoài dự đoán của bọn họ.
Thấy không ai nói gì nữa, Thanh Trích Tiên mới chậm rãi nói:
“Lâm Ẩn, cậu rất có thiên phú, tôi cho cậu thêm một cơ hội nữa, Nhân Tộc bại vong là chuyện đã định sẵn, chỉ cần cậu chịu phục tùng chúng tôi, chúng tôi sẽ cho cậu tài nguyên vô hạn, nhiều nhất ba trăm năm, cậu sẽ có thể bước vào cảnh giới Chân Thần”.
Lâm Ẩn cười nhạt.
Thanh Trích Tiên nói chuyện rất chân thành, đến cảnh giới của bọn họ cũng không cần thiết phải lừa gạt người khác làm gì, mọi thứ đều phải nói chuyện bằng thực lực.
“Ông có thể từ bỏ mối thù giết con sao?”
Lâm Ẩn đứng ở đó như thần tướng giáng trần, trên người tràn đầy tinh quang, dù là bây giờ, khi đối mặt với Thanh Trích Thiên mạnh mẽ, anh vẫn có cảm giác lạnh sống lưng.
“Lâm Ẩn, ngươi phải biết đến cảnh giới như chúng ta, mối thù giết con, mối hận cướp vợ cũng chỉ là một bộ xương trăng thôi, bước vào cảnh giới bất tử mới là mục tiêu cuối cùng của chúng ta”, Thanh Trích Tiên đứng trong hư không, chậm rãi nói, không hề nhìn ra người đứng trước mặt là kẻ thù giết con lão ta.
“Thiên Tiên bình thường sao có thể hiểu được mục tiêu võ đạo của võ giả thế hệ chúng ta chứ? Bảy phần mười Thiên Tiên trong bí cảnh Côn Luân chỉ có thể dừng lại ở Thiên Tiên sơ kỳ, không tiến thêm được, rất ít người có thể miễn cưỡng bước vào Địa Tiên trung kỳ, với đời như cụ ông Trịnh Thiên Long bước vào Thiên Tiên hậu kỳ đã là một kỳ tài mấy trăm năm mới có thể xuất hiện. Chỉ có tôi và cậu mới co hy vọng bước vào Chân Thần cảnh, hai trăm năm trước tôi đã có thể bước vào Thiên Tiên cảnh, nhưng vẫn luôn rèn giũa bản thân, khiến huyền công của Ma Tộc và thiên công của Nhân Tộc hòa làm một, bây giờ bước vào Thiên Tiên, lập tức trở thành đỉnh cao Thiên Tiên, người có thể sánh vai với ta thời bây giờ chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay”.
Sắc mặt mấy Thiên Tiên ở đây rất khó coi, có thể bước vào cảnh giới Thiên Tiên, ai mà không phải thiên tài tuyệt thời, nhưng ở trong miệng Thanh Trích Tiên, bọn họ chẳng khác nào Nhân Tiên Địa Tiên cả.
Cụ Trịnh cũng cười khổ, ông ấy không ngờ mình còn có thể lọt vào mắt Thanh Trích Tiên, nhưng trong lòng còn khẽ run một cái. Từ hai trăm năm trước Thanh Trích Tiên đã có thể bước vào cảnh giới Thiên Tiên, hai trăm năm trước lão ta cũng chỉ trăm tuổi mà thôi, còn miễn cưỡng nhịn hai trăm năm, đến lúc này mới bước vào Thiên Tiên cảnh, mà vừa bước vào đã liên tục đột phá mấy cảnh giới, trở thành đỉnh cao Thiên Tiên, thiên phú đáng sợ như thế này có mấy người có thể sánh vai chứ.
“Ồ? Nói thế nghĩa là ông không muốn báo thù nữa à?”, thần quang trên người Lâm Ẩn yếu đi một chút.
“Ha ha! Thanh Huyền chỉ là đứa con tôi sinh ra vì dung hợp thần công, muốn trải nghiệm tình thân của người bình thường thôi, tài nghệ của nó không bằng người ta nên chết, có liên quan gì đến ta chứ?”, Thanh Trích Tiên cười ha ha: “Nhưng có thể gặp được một thiên tài như cậu mới là thu hoạch lớn nhất của tôi, chỉ cần cậu đồng ý đánh với tôi một trận sau khi mình đột phá đỉnh cao Thiên Tiên, tôi sẽ tạm thời tha cho cậu”.
Lão ta đột nhiên ngừng cười, lạnh lùng nói: “Đến lúc đo dù là cậu giết tôi để chưng minh năng lực của mình hay tôi giết cậu làm bước đếm để tôi đột phá Chân Thân, thì đều rất tốt”.
Nghe vậy, mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo.
Thanh Trích Tiên là võ giả thuần túy nhất, vứt bỏ tình cảm loài người, vì trở nên mạnh mẽ, lão ta có thể từ bỏ tất cả, hơn nữa vì trở nên mạnh mẽ, lão ta cũng có thể mặc cho một kẻ thù mạnh như Lâm Ẩn phát triển, vì để bước vào cảnh giới cao hơn.
Mặc dù hơi sợ Thanh Trích Tiên, nhưng Kiền Giao vẫn rất căm hận Lâm Ẩn, vội nói: “Thanh Trích Tiên, lúc này ông không thể tùy tiện quyết định được, nếu Lâm Ẩn trưởng thành, chắc chắn sẽ là mối họa lớn của Ma Tộc ta”.
“Ồn ào!”
Thanh Trích Tiên cau mày, giơ một ngón tay lên.
“Thanh Trích Tiên, ông dám!”
Kiền Giao như gặp kẻ thù lớn, thúc giục ma nguyên trong người đến cực hạn, lập tức biến thành một con quái vật ba đầu, mười hai cánh tay, liều mạng ngăn cản.
“Thanh Trích Tiên, không được!”
“Làm càn!”
Thiên Tiên Ma Tộc khác cũng đều ra tay, đánh ra chiêu thức mạnh nhất của mình, muốn ngăn cản Thanh Trích Tiên, thậm chí còn có người sử dụng sát chiêu, muốn thừa cơ giải quyết Thanh Trích Tiên.
Lão ta hành động kiêu ngạo như vậy, trong Ma Tộc cũng có rất nhiều người không thích.
Trên mặt Thanh Trích Tiên không chút cảm xúc, vẫn ung dung giơ một ngón tay ra.
“Lùi lại”.
“Trở về”.
Lâm Ẩn và cụ Trịnh lên tiếng cùng một lúc, các cao thủ của Nhân Tộc đều lùi về sau.
“Ầm!”
Ngay sau đó.
Một sức mạnh kinh khủng không thể miêu tả thành lời nổ ra từ ma vực, tựa như nhật nguyệt đảo lộn, đất trợ sụp đổ, như Côn Bằng* giao kích ba nghìn thế giới, Bàn Cổ* một búa bổ đôi hỗn độn.
*Côn Bằng: loài cá lớn và loài chim lớn trong truyền thuyết thời xưa, cũng chỉ loài đại bàng do loài cá côn hoá thành trong ‘Tiêu Dao du’ của Trang Tử.
*Bàn Cổ: nhân vật khai thiên lập địa trong truyện thần thoại Trung Quốc.
Các Thiên Tiên Ma Tộc chỉ cảm thấy trời long đất lở.
Nguồn sức mạnh này hủy thiên diệt địa, không thể ngăn cản!
Ầm!
Năm bóng người bay ngược ra ngoài, cơn chấn động vô hình xuyên qua trận pháp, đánh vỡ trấn pháp, sau đó đánh về nơi sâu nhất trong ma vực.
“Vù!”
Khi tất cả tản đi, bụi dần rơi xuống.
Mấy cao thủ Nhân Tộc mới lấy lại tinh thần, trợn mắt nhìn cảnh này.