Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1174-1175
“Cụ ông!”
Cao thủ của nhà họ Trịnh sợ hãi kêu to.
Chuyện này thật sự quá nguy hiểm, bên kia có tới chín Thiên Tiên, nhiều hơn phía bọn họ một vị, hơn nữa chủ nhân của ma thủ vừa duỗi ra từ trong vực sâu vẫn chưa xuất hiện, có nghĩa là phía đối diện có ít nhất mười Thiên Tiên!
Đã mấy trăm năm rồi Trịnh Thiên Long không ra tay, ngay cả người nhà họ Trịnh cũng không hiểu rõ thực lực của Trịnh Thiên Long, khiến bọn họ không khỏi lo lắng.
Mấy tiểu bối của nhà họ Trịnh tái cả mặt, sợ Trịnh Thiên Long bỏ mình, như thế sẽ tạo thành tổn thất vô cùng to lớn với nhà họ Trịnh.
“Lão già muốn chết à!”
Bóng người kia hừ lạnh đánh một chưởng về phía Trịnh Thiên Long.
Ma thủ che kín bầu trời, chỗ nó đi qua, hư không nứt toác, núi sụp đổ, đất rạn nứt, ngay cả máu khô dưới đất cũng bị biến thành sương máu.
Cảnh tượng quá đáng sợ, như không có gì có thể ngăn cản nó tiến lên vậy.
Dưới trời cao, vạn vật đều bị tiêu diệt, tựa như ma thủ diệt thế muốn xóa đi tất cả dấu vết của thế giới này.
Trịnh Thiên Long so với ma thủ tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, trong vô cùng nhỏ bé.
Dù trên người ông ấy lấp lánh hào quang, có pháp tắc giao nhau, khiến không gian như đông lại, nhưng so với ma thủ diệt thế này thì chẳng khác nào một con đom đóm trong đêm tối, nhỏ bé không đáng kể.
“Ông già, ông mãi mãi không hiểu sự mạnh mẽ của Ma Tộc đâu, giết ông cũng như đè chết một con giun dế vậy!” Giọng nói kia vô cùng lạnh lùng, giống như không coi mọi chuyện trên thế giới ra gì.
Ma thủ diệt thế, ma khí cuộn trào lập tức bao trùm lấy Trịnh Thiên Long, sau đó nắm chặt một cái, muốn giết chết Trịnh Thiên Long.
“Cụ ông!”
Con cháu nhà họ Trinh kêu to, mắt đỏ lên, khí thế của một Thiên Tiên trẻ tuổi khác của nhà họ Trịnh cũng hơi bất ổn, trong mắt lóe lên sát khí.
“Mở!”
Tiếng gầm đột nhiên vang lên từ trong ma thủ diệt thế, một tia sáng nóng rực hiện lên trong ma thủ.
Sau lưng cụ ông Trịnh Thiên Long xuất hiện sáu Ma Thần, sáu Ma Thần nhanh chóng dung nhập vào trong nắm đấm của ông ấy, đánh ra một quyền.
Đất trời sụp đổ, nhật nguyệt lẫn lộn.
Hư không nổ tung, ma khí phủ kín bầu trời bị một quyền của cụ ông đánh nát, không gian nứt ra một lỗ thủng lớn màu đen. Ma khí cuồn cuộn đảo lộn, đánh lên trên vực sâu, lộ ra ánh mặt trời bên ngoài.
“Lục Đạo Thiên Thần Quyền!”
Thiên Tiên trẻ tuổi của nhà họ Trịnh giật mình la lên.
Đây là võ công bí truyền của nhà họ Trịnh, nhưng trăm nghìn năm qua hoàn toàn không có ai tu luyện thành công, không ngờ cụ ông bế quan mấy trăm năm nay lại tu luyện được nó, nghe đồn tu luyện Lục Đạo Thiên Thần Quyền này đến mức tối đa đủ để chiến đấu vượt cấp, nghịch thế phạt thiên.
“Ầm!”
Ma thủ diệt thế chỉ chịu được nửa giây đã vỡ tung.
Lực đấm đáng sợ hủy thiên diệt địa đánh lên người Thiên Tiên dẫn đầu. Quanh người Thiên Tiên của Ma Tộc đột nhiên phát ra ma khí cuồn cuộn, nhưng vẫn chậm một bước, cứ thế bay xa mấy nghìn trượng, liên tục làm vỡ mấy ngọn núi mới dừng lại.
“Shhh!”
Lúc này.
Mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, ngay cả Thiên Tiên bên phía Ma Tộc cũng vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.
Sức mạnh của cú đấm này quá đáng sợ, Thiên Tiên yếu hơn một chút có lẽ sẽ bị cú đấm này giết chết trong nháy mắt.
Quả nhiên mấy ông già này không dễ xử lý.
“Cụ ông!” Đọc nhanh tại Vietwriter
Con cháu nhà họ Trịnh hoan hô thành tiếng, bọn họ không ngờ cụ ông của mình lại mang đến cho mình bất ngờ lớn đến thế.
“Ông già!”
Bóng người bị đánh bay lại vội quay về, lúc này ma khí trên người cụ ta đã mất hết, để lộ bộ mặt thật của mình.
“Kiền Giao, không ngờ lại là ông!”
Nhìn quái vật mơ hồ mang hình người trước mắt, Tây Môn Cảnh giật mình la lên, Kiền Giao là cao thủ hàng đầu cùng một thời đại với lão, đột phá Thiên Tiên cảnh sớm hơn lão mấy chục năm, không ngờ bây giờ lại trở thành thế này.
Kiền Giao bây giờ ngoài khuôn mặt có thể nhìn ra hình người còn mọc thêm sáu cánh tay, làn da biến thành màu xanh, hai chân cực kỳ to, trên ngón tay mọc móng vuốt sắc bén thật dài.
“Làm người không làm, cứ muốn biến thành dáng vẻ quái gở này!”
Cụ ông Trịnh nhìn Kiền Giao, khinh thường nói.
Kiền Giao đánh vỡ màn trời, trở về gần vực sâu, trên người mang theo ma khí nồng đậm đáp xuống từ trên trời, một tay cụ ta nát vụn, thân hình kỳ lạ, nhưng trên người lại không có vết thương nặng gì.
“Ông già, hôm nay tôi muốn nuốt sống ông!”
Kiền Giao tức giận gào thét, sáu cánh tay cùng vung lên: “Ăn thịt phải có giác ngộ của việc ăn thịt, ông dám làm tôi bị thương, đợi sau này khi ăn người nhà họ Trịnh của ông, tôi sẽ chế biến cho ngon, để đền đáp ơn nghĩa của ông”.
Cụ ta thật sự nổi giận rồi.
Đã mấy trăm năm không có ai đả thương cụ ta rồi.
Lúc này, dù là người đứng bên ngoài chiến trường cũng có thể cảm nhận được Kiền Giao đang rất tức giận và ngọn lửa trong người cụ ta tựa như muốn bùng lên.
“Ầm ầm!”
Ma khí đáng sợ phát ra từ trên người cụ ta, ánh mắt cụ ta trở nên đen như mực, đen nhánh, chỉ cần nhìn một cái sẽ như rơi vào trong đó. Cụ ta vung tay lên, xông về phía cụ Trịnh.
Thiên Tiên của nhà họ Trịnh bước ra một bước, muốn chống địch cùng với cụ Trịnh.
“Kiền Giao giao cho tôi, mọi người đấu với người khác đi!”
Cụ ông nhà họ Trịnh ngăn cản ông, xoay người xông về phía Kiền Giao.
Những người còn lại thấy thế cũng được cụ Trịnh làm tăng lên lòng can đảm, tấn công mục tiêu mình xác định.
Lâm Ẩn tiến lên một bước, muốn ngăn cản một vị Thiên Tiên.
Bên phía bọn họ còn thiếu một Thiên Tiên, nếu không ngăn cản, mặc cho lão ta giết người, chắc chắn bọn họ sẽ thương vong nặng nề.
“Để tôi lên”.
Độ Mệnh Kiếm Tiên xuất hiện trước mặt Lâm Ẩn, cười nhạt: “Cậu bị thương quá nặng, vẫn nên đối phó với người khác đi. Hậu bối là cậu đã giết chết một Thiên Tiên rồi, tuổi của tôi đã cao, cũng không thể để cậu ra mặt được”.
“Đại bàng một ngày cùng gió bay lên, cưỡi trên gió lốc, bay thẳng chín vạn dặm!”
“Hôm nay giết ngươi, cũng coi như lấy lại chút lãi cho quê hương ta”.
Nói xong, lão ta rút trường kiếm, tiến lên một bước, xuất hiện ở chỗ gần với Thiên Tiên của Ma Tộc.
Sau lưng Độ Mệnh Kiếm Tiên có một ánh trăng lạnh lẽo giáng xuống từ trên trời, từ trong hư không xẹt qua ánh trăng xinh đẹp lạnh lẽo, mặt trăng như sao băng rơi xuống từ trên trời, đánh về phía Thiên Tiên của Ma Tộc.
Ánh trăng lạnh lẽo kia cũng không phải bóng mờ, mà là biến thành từ công pháp kiếm ý của Độ Mệnh Kiếm Tiên. Đòn đánh này vô cùng đáng sợ, giống như thiên hà chảy ngược, nhật nguyệt sụp đổ, lúc này, cuối cùng kiếm tiên chỉ đứng dưới Thanh Trích Tiên cũng thể hiện thực lực chân chính của mình, dù có hai ba võ giả đỉnh cao Địa Tiên đứng trong top mười như Thích Huyền và Colombe cũng phải chết dưới một kiếm này.
Đối mặt với chiêu kiếm này, Thiên Tiên của Ma Tộc cũng cảm nhận được sự uy hiếp chí mạng, quanh người có ma nguyên dâng trào, một hư ảnh Ma Thần xuất hiện trên người Thiên Tiên Ma Tộc, bảo vệ cả người mình ở bên trong.
“Oành!”
Một tiếng vang thật lớn vọng đến, kiếm quang ánh trăng đánh lên trên hư ảnh Ma Thần, xuyên qua hư ảnh tựa như không tồn tại, sau đó chém thẳng lên người Thiên Tiên đó trong ánh mắt khó tin của lão ta.
Vào lúc bị kiếm đâm trúng.
Thân thể Thiên Tiên Ma Tộc kia cứng đờ.
Trong ánh mắt hoảng hốt của mọi người.
Ma nguyên đáng sợ trên người Thiên Tiên của Ma Tộc kia bỗng dưng như núi sông đổ nát, ầm ầm rơi xuống. Người lão ta bị chiêu kiếm này chém đứt đôi, cả nguyên thần trong cơ thể cũng không thể trốn thoát.
Bên phía Ma Tộc sợ hãi.
Tu sĩ của Côn Luân thì vô cùng phấn chấn, bắt đầu tấn công đại quân Ma Tộc.
Chương 1174: Đại bàng một ngày cùng gió bay lên
Sau khi Độ Mệnh Kiếm Tiên chém ra chiêu kiếm này cũng trở nên cực kỳ suy yếu, sắc mặt tái nhợt.
Nhưng nhờ uy thế của chiêu kiếm đó, dưới tình huống Thiên Tiên đều bị chặn lại, hoàn toàn không có Ma Tộc nào dám đến gần Độ Mệnh Kiếm Tiên.
Lâm Ẩn bước ra một bước xuất hiện bên cạnh Độ Mệnh Kiếm Tiên, nói: “Ông lùi về phía sau trước, chuyện còn lại giao lại cho tôi”.
“Không sao”.
Độ Mệnh Kiếm Tiên lắc đầu: “Tôi vẫn có năng lực tự bảo vệ mình”.
Lâm Ẩn nghe vậy thì không nói gì nữa, dù Độ Mệnh Kiếm Tiên đã cực kỳ suy yếu, nhưng nếu không có Thiên Tiên ra tay, Ma Tộc còn lại muốn giết chết lão ta cũng khá khó khăn.
“Kẻ kia đã thế suy sức yếu, giết bọn họ xong, xé nát hết tất cả Nhân Tộc, sau này hành tinh xanh sẽ là nơi để chúng ta nuôi nhốt súc vật”.
Ngôn ngữ quái lạ khó hiểu liên tục truyền ra từ trong miệng Thiên Tiên Ma Tộc đang đấu với Hiên Viên Phá Thành, tiếng nói kia cực kỳ tà ác, mang theo hơi thở xa xôi mờ mịt, nói một câu cũng khiến thiên địa phải run rẩy, giống như chứa đựng pháp lực vô tận vậy.
Gào!
Rất nhiều Ma Tộc cùng la to, đôi mắt đỏ tươi như màu, cực kỳ tham lam nhìn sang, xau đó điên cuồng xông về phía liên quân của Nhân Tộc.
“Lấy đầu tên Nhân Tộc giết chết Mordor xuống, ta muốn để đầu lão ta vào trong ma vực, dùng U Minh Ma Hỏa bên trong thiêu đốt linh hồn lão ta mười nghìn năm, cho lão ta biết mình đã làm sai điều gì!”
Rõ ràng Thiên Tiên đang đấu với Hiên Viên Phá Thành là thủ lĩnh của đám Ma tộc này, thực lực mạnh mẽ, ngay cả Hiên Viên Phá Thành cũng bị ông ta áp đảo, rơi vào thế yếu.
Mấy cao thủ Ma Tộc có thực lực đỉnh cao Địa Tiên không thèm chú ý đến Lâm Ẩn, bắt đầu tấn công Độ Mệnh Kiếm Tiên.
“Các người hơi xem thường tôi rồi đấy!”
Trong mắt Lâm Ẩn không có chút cảm xúc, tiến lên một bước, thốt ra hai chữ: “Đi chết đi!”
Ầm ầm!
Chân nguyên cuồn cuộn đột nhiên bắn ra từ trong người Lâm Ẩn, năm tia kiếm quang sáng rực bắn ra từ trong tay anh, cuối cùng hội tụ thành một tia kiếm quang dài nghìn trượng, một chiêu kiếm chém ra tạo thành một chùm sáng thật dài xẹt qua hư không vạn trượng, trong nháy mắt tựa như ảo ảnh trong mơ, lướt qua mấy trăm cao thủ của Ma Tộc.
Chém ra chiêu kiếm này, Lâm Ẩn cũng khá mất sức, hơi thở dốc, tình trạng thương tích trên người đem lại ảnh hưởng rất lớn với anh, anh không thể là đối thủ của một Thiên Tiên nữa.
Lúc rất nhiều chiến sĩ của Ma Tộc còn chưa kịp hiểu là chuyện gì diễn ra.
“Ầm ầm ầm!”
Mấy chục chiến sĩ Ma Tộc xông lên phía trước đều nổ tung, để lại những làn sương máu trên không trung, còn có mấy chiến sĩ Ma Tộc tu vi Địa Tiên chết dưới một đòn này của Lâm Ẩn.
Mấy Ma Tộc đỉnh cao Địa Tiên xông về phía Độ Mệnh Kiếm Tiên cũng bị một chiêu kiếm của Lâm Ẩn chém bay ngược ra ngoài.
“Shh!”
Lúc này, tất cả chiến sĩ Ma Tộc đều dừng bước, xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Kể cả Ma Tộc khác đang chém giết với cao thủ Nhân Tộc cũng đứng lại, ngơ ngác nhìn bóng người cách đó không xa.
“Thú vị đấy!”
Một Ma Tộc đỉnh cao Địa Tiên khí thế mạnh mẽ bước ra, đứng ở chỗ cách Lâm Ẩn không xa, gã nói bằng tiếng Nhân Tộc: “Các ngươi đi giải quyết những người khác đi, tên này giao cho ta”.
Ma Tộc này trông không khác gì loài người, nhưng cao tận ba mét, trên người hiện màu xanh lục như trúng độc, trên trán mọc một cái sừng màu bạc.
“Vâng thưa ngài Morke!”
Rất nhiều chiến sĩ Ma Tộc đều vâng lệnh, bỏ qua Lâm Ẩn nhằm vào những người khác.
“Lâm Ẩn cẩn thận, không ngờ trên hành tinh xanh lại có vương tộc của Ma Tộc, xem ra suy đoán của tôi là thật, chắc chắn trên hành tinh xanh có cao thủ chúng ta không biết tồn tại, chặn lại sự tấn công của Ma Tộc”, Độ Mệnh Kiếm Tiên nói với vẻ nặng nề.
“Dù gã là vương tộc trong Ma Tộc thì sao chứ, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết!”
Vẻ mặt Lâm Ẩn không chút cảm xúc, lạnh nhạt nói.
Dù Ma Tộc trước mắt khiến anh cảm thấy hơi áp lực, nhưng chỉ cần thực lực của gã không bằng Thiên Tiên thì anh không có gì phải sợ cả, đấu cùng cấp, anh chưa từng e sợ bất cứ một ai.
Thấy những Ma Tộc này lướt qua anh để ra tay với liên quân Côn Luân phía sau, Lâm Ẩn tiến lên một bước, xông thẳng vào trong trận doanh của Ma Tộc, ra tay tàn sát.
Chiến sĩ Địa Tiên bình thường của Ma Tộc ngay cả một đòn của anh cũng không đỡ được, chẳng mấy chốc, anh đã giết chết mười mấy Ma Tộc.
“Đối thủ của ngươi là ta!”
Trên mặt Morke thoáng hiện vẻ xấu hổ, gã là ma có huyết thống vương tộc của Ma Tộc, hôm nay lại bị một Nhân Tộc nho nhỏ xem thường, đấu với gã còn dám phân tâm đấu với người khác.
Dứt lời, Morke tiến lên một bước, xuất hiện ở chỗ cách Lâm Ẩn không xa, đấm ra một quyền.
“Phá!”
Theo tiếng quát to.
Chân nguyên trong người Lâm Ẩn được điều động đến mức tối đa, thịt trên khuôn mặt cũng xuất hiện tơ máu như muốn nứt ra. Dưới một quyền, mười mấy chiến sĩ Ma Tộc cứ thế bị đánh thành tro.
Đọc nhanh tại Vietwriter
Mà một quyền của Morke cũng đã đến, nắm đấm của gã tựa như ánh nắng mặt trời gay gắt, như chiến xa Đại Nhật Ma Thần chèn ép hư không, va chạm với đòn đánh của Lâm Ẩn.
“Ầm ầm!”
Tia sáng chói mắt như bom hạt nhân nổ tung bắn ra từ chỗ hai người đánh nhau, phạm vi mấy chục dặm xung quanh đều bị soi sáng.
Dư âm trận chiến của hai người kéo đến những trận bụi mù, bay đầy khắp xung quanh.
“Lùi!”
Độ Mệnh Kiếm Tiên quát khẽ một tiếng, người bên phía liên quân vội chạy về phía xa, uy lực dư âm trận chiến đã sắp bằng với dư âm trận chiến của cao thủ Thiên Tiên rồi, chỉ cần dính vào cũng có thể bị xé nát.
Chỉ có những chiến sĩ Thần cảnh không sợ chết của Ma Tộc vẫn ngơ ngác xông về phía trước. Trong nháy mắt, mấy trăm chiến sĩ Ma Tộc bị dư âm trận chiến của hai người xé thành mảnh vụn.
Rắc!
Trong ánh mắt chấn động của vô số người, hai cái bóng bay ngược ra từ trong bụi mù, trông cả hai đều vô cùng chật vật, quần áo trên người rách nát, trên cơ thể cũng có vết thương không nhẹ.
“Không tệ, không tệ, ngươi là Nhân Tộc có thể đọ sức về thân thể đầu tiên mà ta gặp đấy!”
Morke nhếch miệng cười, khiến khuôn mặt vốn xấu xí trở nên dữ tợn.
“Huyết thống vương tộc của Ma Tộc cũng chỉ thế mà thôi!”
Lâm Ẩn đứng trong hư không lạnh nhạt nói. Dù Ma Tộc trước mắt có thực lực không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ, nếu anh không bị thương, có thể ra tay toàn lực, thì chỉ cần mấy giây đã giết được gã rồi.
“Loài người không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ ngươi cho rằng khi nãy là toàn bộ thực lực của ta sao?”
Morke tức giận, lạnh lùng nói.
“Đến đây!”
Lâm Ẩn cũng không nhiều lời, xông về phía Morke, anh không có thời gian nói nhảm với gã, chỉ có giết chết gã, anh mới có thể tập trung đấu với những Ma Tộc khác.
“Giết!”
Morke cũng quát to một tiếng, tấn công về phía Lâm Ẩn. Phía sau gã có hư ảnh Ma Thần đột nhiên xoay tròn, biến thành một vệt sáng hòa vào trong cơ thể gã.
“Ầm!”
Hai người lại va chạm một lần nữa, sắc mặt của Lâm Ẩn cũng trở nên nặng nề, lúc này không biết Morke sử dụng loại công pháp nào mà mỗi lần ra quyền đều mạnh hơn năm phần.
“Ầm!”
Hai người liên tục ra tay, ai cũng không chiếm được lợi thế, nhưng theo thời gian dần trôi, sắc mặt Morke rõ ràng nặng nề hơn không ít, đánh mãi không xong khiến trong lòng gã hơi bực bội.
“Thùng thùng thùng!”
Trong hư không như có tiếng búa đánh xuống.
Quyền chưởng của hai người tăng thêm sức mạnh, khiến mặt đất cũng rung lên, phạm vi gần ma vực bắt đầu đung đưa, ngay cả Thiên Tiên đang chiến đấu trên không trung cũng mất tập trung, chú ý đến trận chiến của hai người.
Những người còn lại thì lùi đến mấy dặm bên ngoài đánh nhau, hoàn toàn không dám đến gần chiến trường của hai người.
Chương 1175: Một kiếm tựa như hàng triệu con sư tử
Cao thủ của nhà họ Trịnh sợ hãi kêu to.
Chuyện này thật sự quá nguy hiểm, bên kia có tới chín Thiên Tiên, nhiều hơn phía bọn họ một vị, hơn nữa chủ nhân của ma thủ vừa duỗi ra từ trong vực sâu vẫn chưa xuất hiện, có nghĩa là phía đối diện có ít nhất mười Thiên Tiên!
Đã mấy trăm năm rồi Trịnh Thiên Long không ra tay, ngay cả người nhà họ Trịnh cũng không hiểu rõ thực lực của Trịnh Thiên Long, khiến bọn họ không khỏi lo lắng.
Mấy tiểu bối của nhà họ Trịnh tái cả mặt, sợ Trịnh Thiên Long bỏ mình, như thế sẽ tạo thành tổn thất vô cùng to lớn với nhà họ Trịnh.
“Lão già muốn chết à!”
Bóng người kia hừ lạnh đánh một chưởng về phía Trịnh Thiên Long.
Ma thủ che kín bầu trời, chỗ nó đi qua, hư không nứt toác, núi sụp đổ, đất rạn nứt, ngay cả máu khô dưới đất cũng bị biến thành sương máu.
Cảnh tượng quá đáng sợ, như không có gì có thể ngăn cản nó tiến lên vậy.
Dưới trời cao, vạn vật đều bị tiêu diệt, tựa như ma thủ diệt thế muốn xóa đi tất cả dấu vết của thế giới này.
Trịnh Thiên Long so với ma thủ tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, trong vô cùng nhỏ bé.
Dù trên người ông ấy lấp lánh hào quang, có pháp tắc giao nhau, khiến không gian như đông lại, nhưng so với ma thủ diệt thế này thì chẳng khác nào một con đom đóm trong đêm tối, nhỏ bé không đáng kể.
“Ông già, ông mãi mãi không hiểu sự mạnh mẽ của Ma Tộc đâu, giết ông cũng như đè chết một con giun dế vậy!” Giọng nói kia vô cùng lạnh lùng, giống như không coi mọi chuyện trên thế giới ra gì.
Ma thủ diệt thế, ma khí cuộn trào lập tức bao trùm lấy Trịnh Thiên Long, sau đó nắm chặt một cái, muốn giết chết Trịnh Thiên Long.
“Cụ ông!”
Con cháu nhà họ Trinh kêu to, mắt đỏ lên, khí thế của một Thiên Tiên trẻ tuổi khác của nhà họ Trịnh cũng hơi bất ổn, trong mắt lóe lên sát khí.
“Mở!”
Tiếng gầm đột nhiên vang lên từ trong ma thủ diệt thế, một tia sáng nóng rực hiện lên trong ma thủ.
Sau lưng cụ ông Trịnh Thiên Long xuất hiện sáu Ma Thần, sáu Ma Thần nhanh chóng dung nhập vào trong nắm đấm của ông ấy, đánh ra một quyền.
Đất trời sụp đổ, nhật nguyệt lẫn lộn.
Hư không nổ tung, ma khí phủ kín bầu trời bị một quyền của cụ ông đánh nát, không gian nứt ra một lỗ thủng lớn màu đen. Ma khí cuồn cuộn đảo lộn, đánh lên trên vực sâu, lộ ra ánh mặt trời bên ngoài.
“Lục Đạo Thiên Thần Quyền!”
Thiên Tiên trẻ tuổi của nhà họ Trịnh giật mình la lên.
Đây là võ công bí truyền của nhà họ Trịnh, nhưng trăm nghìn năm qua hoàn toàn không có ai tu luyện thành công, không ngờ cụ ông bế quan mấy trăm năm nay lại tu luyện được nó, nghe đồn tu luyện Lục Đạo Thiên Thần Quyền này đến mức tối đa đủ để chiến đấu vượt cấp, nghịch thế phạt thiên.
“Ầm!”
Ma thủ diệt thế chỉ chịu được nửa giây đã vỡ tung.
Lực đấm đáng sợ hủy thiên diệt địa đánh lên người Thiên Tiên dẫn đầu. Quanh người Thiên Tiên của Ma Tộc đột nhiên phát ra ma khí cuồn cuộn, nhưng vẫn chậm một bước, cứ thế bay xa mấy nghìn trượng, liên tục làm vỡ mấy ngọn núi mới dừng lại.
“Shhh!”
Lúc này.
Mọi người đều hít vào một hơi khí lạnh, ngay cả Thiên Tiên bên phía Ma Tộc cũng vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ.
Sức mạnh của cú đấm này quá đáng sợ, Thiên Tiên yếu hơn một chút có lẽ sẽ bị cú đấm này giết chết trong nháy mắt.
Quả nhiên mấy ông già này không dễ xử lý.
“Cụ ông!” Đọc nhanh tại Vietwriter
Con cháu nhà họ Trịnh hoan hô thành tiếng, bọn họ không ngờ cụ ông của mình lại mang đến cho mình bất ngờ lớn đến thế.
“Ông già!”
Bóng người bị đánh bay lại vội quay về, lúc này ma khí trên người cụ ta đã mất hết, để lộ bộ mặt thật của mình.
“Kiền Giao, không ngờ lại là ông!”
Nhìn quái vật mơ hồ mang hình người trước mắt, Tây Môn Cảnh giật mình la lên, Kiền Giao là cao thủ hàng đầu cùng một thời đại với lão, đột phá Thiên Tiên cảnh sớm hơn lão mấy chục năm, không ngờ bây giờ lại trở thành thế này.
Kiền Giao bây giờ ngoài khuôn mặt có thể nhìn ra hình người còn mọc thêm sáu cánh tay, làn da biến thành màu xanh, hai chân cực kỳ to, trên ngón tay mọc móng vuốt sắc bén thật dài.
“Làm người không làm, cứ muốn biến thành dáng vẻ quái gở này!”
Cụ ông Trịnh nhìn Kiền Giao, khinh thường nói.
Kiền Giao đánh vỡ màn trời, trở về gần vực sâu, trên người mang theo ma khí nồng đậm đáp xuống từ trên trời, một tay cụ ta nát vụn, thân hình kỳ lạ, nhưng trên người lại không có vết thương nặng gì.
“Ông già, hôm nay tôi muốn nuốt sống ông!”
Kiền Giao tức giận gào thét, sáu cánh tay cùng vung lên: “Ăn thịt phải có giác ngộ của việc ăn thịt, ông dám làm tôi bị thương, đợi sau này khi ăn người nhà họ Trịnh của ông, tôi sẽ chế biến cho ngon, để đền đáp ơn nghĩa của ông”.
Cụ ta thật sự nổi giận rồi.
Đã mấy trăm năm không có ai đả thương cụ ta rồi.
Lúc này, dù là người đứng bên ngoài chiến trường cũng có thể cảm nhận được Kiền Giao đang rất tức giận và ngọn lửa trong người cụ ta tựa như muốn bùng lên.
“Ầm ầm!”
Ma khí đáng sợ phát ra từ trên người cụ ta, ánh mắt cụ ta trở nên đen như mực, đen nhánh, chỉ cần nhìn một cái sẽ như rơi vào trong đó. Cụ ta vung tay lên, xông về phía cụ Trịnh.
Thiên Tiên của nhà họ Trịnh bước ra một bước, muốn chống địch cùng với cụ Trịnh.
“Kiền Giao giao cho tôi, mọi người đấu với người khác đi!”
Cụ ông nhà họ Trịnh ngăn cản ông, xoay người xông về phía Kiền Giao.
Những người còn lại thấy thế cũng được cụ Trịnh làm tăng lên lòng can đảm, tấn công mục tiêu mình xác định.
Lâm Ẩn tiến lên một bước, muốn ngăn cản một vị Thiên Tiên.
Bên phía bọn họ còn thiếu một Thiên Tiên, nếu không ngăn cản, mặc cho lão ta giết người, chắc chắn bọn họ sẽ thương vong nặng nề.
“Để tôi lên”.
Độ Mệnh Kiếm Tiên xuất hiện trước mặt Lâm Ẩn, cười nhạt: “Cậu bị thương quá nặng, vẫn nên đối phó với người khác đi. Hậu bối là cậu đã giết chết một Thiên Tiên rồi, tuổi của tôi đã cao, cũng không thể để cậu ra mặt được”.
“Đại bàng một ngày cùng gió bay lên, cưỡi trên gió lốc, bay thẳng chín vạn dặm!”
“Hôm nay giết ngươi, cũng coi như lấy lại chút lãi cho quê hương ta”.
Nói xong, lão ta rút trường kiếm, tiến lên một bước, xuất hiện ở chỗ gần với Thiên Tiên của Ma Tộc.
Sau lưng Độ Mệnh Kiếm Tiên có một ánh trăng lạnh lẽo giáng xuống từ trên trời, từ trong hư không xẹt qua ánh trăng xinh đẹp lạnh lẽo, mặt trăng như sao băng rơi xuống từ trên trời, đánh về phía Thiên Tiên của Ma Tộc.
Ánh trăng lạnh lẽo kia cũng không phải bóng mờ, mà là biến thành từ công pháp kiếm ý của Độ Mệnh Kiếm Tiên. Đòn đánh này vô cùng đáng sợ, giống như thiên hà chảy ngược, nhật nguyệt sụp đổ, lúc này, cuối cùng kiếm tiên chỉ đứng dưới Thanh Trích Tiên cũng thể hiện thực lực chân chính của mình, dù có hai ba võ giả đỉnh cao Địa Tiên đứng trong top mười như Thích Huyền và Colombe cũng phải chết dưới một kiếm này.
Đối mặt với chiêu kiếm này, Thiên Tiên của Ma Tộc cũng cảm nhận được sự uy hiếp chí mạng, quanh người có ma nguyên dâng trào, một hư ảnh Ma Thần xuất hiện trên người Thiên Tiên Ma Tộc, bảo vệ cả người mình ở bên trong.
“Oành!”
Một tiếng vang thật lớn vọng đến, kiếm quang ánh trăng đánh lên trên hư ảnh Ma Thần, xuyên qua hư ảnh tựa như không tồn tại, sau đó chém thẳng lên người Thiên Tiên đó trong ánh mắt khó tin của lão ta.
Vào lúc bị kiếm đâm trúng.
Thân thể Thiên Tiên Ma Tộc kia cứng đờ.
Trong ánh mắt hoảng hốt của mọi người.
Ma nguyên đáng sợ trên người Thiên Tiên của Ma Tộc kia bỗng dưng như núi sông đổ nát, ầm ầm rơi xuống. Người lão ta bị chiêu kiếm này chém đứt đôi, cả nguyên thần trong cơ thể cũng không thể trốn thoát.
Bên phía Ma Tộc sợ hãi.
Tu sĩ của Côn Luân thì vô cùng phấn chấn, bắt đầu tấn công đại quân Ma Tộc.
Chương 1174: Đại bàng một ngày cùng gió bay lên
Sau khi Độ Mệnh Kiếm Tiên chém ra chiêu kiếm này cũng trở nên cực kỳ suy yếu, sắc mặt tái nhợt.
Nhưng nhờ uy thế của chiêu kiếm đó, dưới tình huống Thiên Tiên đều bị chặn lại, hoàn toàn không có Ma Tộc nào dám đến gần Độ Mệnh Kiếm Tiên.
Lâm Ẩn bước ra một bước xuất hiện bên cạnh Độ Mệnh Kiếm Tiên, nói: “Ông lùi về phía sau trước, chuyện còn lại giao lại cho tôi”.
“Không sao”.
Độ Mệnh Kiếm Tiên lắc đầu: “Tôi vẫn có năng lực tự bảo vệ mình”.
Lâm Ẩn nghe vậy thì không nói gì nữa, dù Độ Mệnh Kiếm Tiên đã cực kỳ suy yếu, nhưng nếu không có Thiên Tiên ra tay, Ma Tộc còn lại muốn giết chết lão ta cũng khá khó khăn.
“Kẻ kia đã thế suy sức yếu, giết bọn họ xong, xé nát hết tất cả Nhân Tộc, sau này hành tinh xanh sẽ là nơi để chúng ta nuôi nhốt súc vật”.
Ngôn ngữ quái lạ khó hiểu liên tục truyền ra từ trong miệng Thiên Tiên Ma Tộc đang đấu với Hiên Viên Phá Thành, tiếng nói kia cực kỳ tà ác, mang theo hơi thở xa xôi mờ mịt, nói một câu cũng khiến thiên địa phải run rẩy, giống như chứa đựng pháp lực vô tận vậy.
Gào!
Rất nhiều Ma Tộc cùng la to, đôi mắt đỏ tươi như màu, cực kỳ tham lam nhìn sang, xau đó điên cuồng xông về phía liên quân của Nhân Tộc.
“Lấy đầu tên Nhân Tộc giết chết Mordor xuống, ta muốn để đầu lão ta vào trong ma vực, dùng U Minh Ma Hỏa bên trong thiêu đốt linh hồn lão ta mười nghìn năm, cho lão ta biết mình đã làm sai điều gì!”
Rõ ràng Thiên Tiên đang đấu với Hiên Viên Phá Thành là thủ lĩnh của đám Ma tộc này, thực lực mạnh mẽ, ngay cả Hiên Viên Phá Thành cũng bị ông ta áp đảo, rơi vào thế yếu.
Mấy cao thủ Ma Tộc có thực lực đỉnh cao Địa Tiên không thèm chú ý đến Lâm Ẩn, bắt đầu tấn công Độ Mệnh Kiếm Tiên.
“Các người hơi xem thường tôi rồi đấy!”
Trong mắt Lâm Ẩn không có chút cảm xúc, tiến lên một bước, thốt ra hai chữ: “Đi chết đi!”
Ầm ầm!
Chân nguyên cuồn cuộn đột nhiên bắn ra từ trong người Lâm Ẩn, năm tia kiếm quang sáng rực bắn ra từ trong tay anh, cuối cùng hội tụ thành một tia kiếm quang dài nghìn trượng, một chiêu kiếm chém ra tạo thành một chùm sáng thật dài xẹt qua hư không vạn trượng, trong nháy mắt tựa như ảo ảnh trong mơ, lướt qua mấy trăm cao thủ của Ma Tộc.
Chém ra chiêu kiếm này, Lâm Ẩn cũng khá mất sức, hơi thở dốc, tình trạng thương tích trên người đem lại ảnh hưởng rất lớn với anh, anh không thể là đối thủ của một Thiên Tiên nữa.
Lúc rất nhiều chiến sĩ của Ma Tộc còn chưa kịp hiểu là chuyện gì diễn ra.
“Ầm ầm ầm!”
Mấy chục chiến sĩ Ma Tộc xông lên phía trước đều nổ tung, để lại những làn sương máu trên không trung, còn có mấy chiến sĩ Ma Tộc tu vi Địa Tiên chết dưới một đòn này của Lâm Ẩn.
Mấy Ma Tộc đỉnh cao Địa Tiên xông về phía Độ Mệnh Kiếm Tiên cũng bị một chiêu kiếm của Lâm Ẩn chém bay ngược ra ngoài.
“Shh!”
Lúc này, tất cả chiến sĩ Ma Tộc đều dừng bước, xung quanh vô cùng yên tĩnh.
Kể cả Ma Tộc khác đang chém giết với cao thủ Nhân Tộc cũng đứng lại, ngơ ngác nhìn bóng người cách đó không xa.
“Thú vị đấy!”
Một Ma Tộc đỉnh cao Địa Tiên khí thế mạnh mẽ bước ra, đứng ở chỗ cách Lâm Ẩn không xa, gã nói bằng tiếng Nhân Tộc: “Các ngươi đi giải quyết những người khác đi, tên này giao cho ta”.
Ma Tộc này trông không khác gì loài người, nhưng cao tận ba mét, trên người hiện màu xanh lục như trúng độc, trên trán mọc một cái sừng màu bạc.
“Vâng thưa ngài Morke!”
Rất nhiều chiến sĩ Ma Tộc đều vâng lệnh, bỏ qua Lâm Ẩn nhằm vào những người khác.
“Lâm Ẩn cẩn thận, không ngờ trên hành tinh xanh lại có vương tộc của Ma Tộc, xem ra suy đoán của tôi là thật, chắc chắn trên hành tinh xanh có cao thủ chúng ta không biết tồn tại, chặn lại sự tấn công của Ma Tộc”, Độ Mệnh Kiếm Tiên nói với vẻ nặng nề.
“Dù gã là vương tộc trong Ma Tộc thì sao chứ, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết!”
Vẻ mặt Lâm Ẩn không chút cảm xúc, lạnh nhạt nói.
Dù Ma Tộc trước mắt khiến anh cảm thấy hơi áp lực, nhưng chỉ cần thực lực của gã không bằng Thiên Tiên thì anh không có gì phải sợ cả, đấu cùng cấp, anh chưa từng e sợ bất cứ một ai.
Thấy những Ma Tộc này lướt qua anh để ra tay với liên quân Côn Luân phía sau, Lâm Ẩn tiến lên một bước, xông thẳng vào trong trận doanh của Ma Tộc, ra tay tàn sát.
Chiến sĩ Địa Tiên bình thường của Ma Tộc ngay cả một đòn của anh cũng không đỡ được, chẳng mấy chốc, anh đã giết chết mười mấy Ma Tộc.
“Đối thủ của ngươi là ta!”
Trên mặt Morke thoáng hiện vẻ xấu hổ, gã là ma có huyết thống vương tộc của Ma Tộc, hôm nay lại bị một Nhân Tộc nho nhỏ xem thường, đấu với gã còn dám phân tâm đấu với người khác.
Dứt lời, Morke tiến lên một bước, xuất hiện ở chỗ cách Lâm Ẩn không xa, đấm ra một quyền.
“Phá!”
Theo tiếng quát to.
Chân nguyên trong người Lâm Ẩn được điều động đến mức tối đa, thịt trên khuôn mặt cũng xuất hiện tơ máu như muốn nứt ra. Dưới một quyền, mười mấy chiến sĩ Ma Tộc cứ thế bị đánh thành tro.
Đọc nhanh tại Vietwriter
Mà một quyền của Morke cũng đã đến, nắm đấm của gã tựa như ánh nắng mặt trời gay gắt, như chiến xa Đại Nhật Ma Thần chèn ép hư không, va chạm với đòn đánh của Lâm Ẩn.
“Ầm ầm!”
Tia sáng chói mắt như bom hạt nhân nổ tung bắn ra từ chỗ hai người đánh nhau, phạm vi mấy chục dặm xung quanh đều bị soi sáng.
Dư âm trận chiến của hai người kéo đến những trận bụi mù, bay đầy khắp xung quanh.
“Lùi!”
Độ Mệnh Kiếm Tiên quát khẽ một tiếng, người bên phía liên quân vội chạy về phía xa, uy lực dư âm trận chiến đã sắp bằng với dư âm trận chiến của cao thủ Thiên Tiên rồi, chỉ cần dính vào cũng có thể bị xé nát.
Chỉ có những chiến sĩ Thần cảnh không sợ chết của Ma Tộc vẫn ngơ ngác xông về phía trước. Trong nháy mắt, mấy trăm chiến sĩ Ma Tộc bị dư âm trận chiến của hai người xé thành mảnh vụn.
Rắc!
Trong ánh mắt chấn động của vô số người, hai cái bóng bay ngược ra từ trong bụi mù, trông cả hai đều vô cùng chật vật, quần áo trên người rách nát, trên cơ thể cũng có vết thương không nhẹ.
“Không tệ, không tệ, ngươi là Nhân Tộc có thể đọ sức về thân thể đầu tiên mà ta gặp đấy!”
Morke nhếch miệng cười, khiến khuôn mặt vốn xấu xí trở nên dữ tợn.
“Huyết thống vương tộc của Ma Tộc cũng chỉ thế mà thôi!”
Lâm Ẩn đứng trong hư không lạnh nhạt nói. Dù Ma Tộc trước mắt có thực lực không tệ, nhưng cũng chỉ là không tệ, nếu anh không bị thương, có thể ra tay toàn lực, thì chỉ cần mấy giây đã giết được gã rồi.
“Loài người không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ ngươi cho rằng khi nãy là toàn bộ thực lực của ta sao?”
Morke tức giận, lạnh lùng nói.
“Đến đây!”
Lâm Ẩn cũng không nhiều lời, xông về phía Morke, anh không có thời gian nói nhảm với gã, chỉ có giết chết gã, anh mới có thể tập trung đấu với những Ma Tộc khác.
“Giết!”
Morke cũng quát to một tiếng, tấn công về phía Lâm Ẩn. Phía sau gã có hư ảnh Ma Thần đột nhiên xoay tròn, biến thành một vệt sáng hòa vào trong cơ thể gã.
“Ầm!”
Hai người lại va chạm một lần nữa, sắc mặt của Lâm Ẩn cũng trở nên nặng nề, lúc này không biết Morke sử dụng loại công pháp nào mà mỗi lần ra quyền đều mạnh hơn năm phần.
“Ầm!”
Hai người liên tục ra tay, ai cũng không chiếm được lợi thế, nhưng theo thời gian dần trôi, sắc mặt Morke rõ ràng nặng nề hơn không ít, đánh mãi không xong khiến trong lòng gã hơi bực bội.
“Thùng thùng thùng!”
Trong hư không như có tiếng búa đánh xuống.
Quyền chưởng của hai người tăng thêm sức mạnh, khiến mặt đất cũng rung lên, phạm vi gần ma vực bắt đầu đung đưa, ngay cả Thiên Tiên đang chiến đấu trên không trung cũng mất tập trung, chú ý đến trận chiến của hai người.
Những người còn lại thì lùi đến mấy dặm bên ngoài đánh nhau, hoàn toàn không dám đến gần chiến trường của hai người.
Chương 1175: Một kiếm tựa như hàng triệu con sư tử