Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1124 - Giết rồi thì sao?
“Ầm ầm ầm!”
Tốc độ của Lâm Ẩn thật sự quá nhanh, Địa Tiên chạy trốn trong hư không lần lượt nổ tung mà chết, tựa như tiên nữ tung hoa vậy.
Nhưng nơi này có rất nhiều Địa Tiên, không ít người đều có kỹ năng giữ mạng, dù Lâm Ẩn giết rất nhanh, nhưng vẫn có ba bốn Địa Tiên chạy ra ngoài.
Trong đó có cả Tần Toàn Vũ.
Lúc này Tần Toàn Vũ sợ muốn vỡ mật, thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể chạy ở phía trước nhất. Lâm Ẩn không chết, sau này ông ta khó mà tiến thêm bước nữa.
“Người nhà họ Tần cũng muốn trốn ư?”
Mấy người đều đã chạy rất xa, Lâm Ẩn chỉ thoáng suy nghĩ rồi lập tức đuổi theo Tần Toàn Vũ.
Dù những gia tộc khác có đáng giận, nhưng ân oán của anh và nhà họ Tần vẫn sâu hơn một chút.
“Đáng chết!”
Thấy Lâm Ẩn ngày càng đến gần mình, Tần Toàn Vũ không nhịn được mắng thầm một tiếng, rõ ràng còn có ba Địa Tiên gần chỗ Lâm Ẩn hơn, nhưng anh như đã xác định là ông ta vậy, cứ thể đuổi theo ông ta.
“Phụt phụt!”
Tần Toàn Vũ phun ra hai ngụm máu tươi, bắt đầu tăng tốc một lần nữa, ông ta đã nhìn thấy đội ngũ đông đúc đang chạy đến từ phía xa rồi, chỉ cần có thể kiên trì đến trước mặt cao thủ ba nhà, Lâm Ẩn cũng khó mà giết ông ta.
Cuối cùng Tần Toàn Vũ cũng thấy người ở phía xa, đi đầu là gia chủ của ba gia tộc lớn, gia chủ Tần Tư Đạo của nhà họ Tần cũng ở trong đó.
“Gia chủ cứu tôi với!”
Tần Toàn Vũ tỏ vẻ vui mừng, lớn tiếng kêu cứu.
“Dừng tay…”
Tần Tư Đạo cũng nhìn thấy cảnh này, quát to với Lâm Ẩn.
Nhưng lúc này Lâm Ẩn chỉ cách Tần Toàn Vũ có ba bước, anh nhìn thoáng qua Tần Tư Đạo, cười khẽ, búng nhẹ tay một cái.
Đùng!
Âm thanh như tiếng súng nổ vang lên, kình khí màu trắng như thanh kiếm bay thẳng ra, chớp mắt một cái đã cắt đứt bầu trời, đâm vào từ sau đầu Tần Toàn Vũ, sau đó bắn ra từ mi tâm.
Nụ cười trên mặt Tần Toàn Vũ cứng đờ lại, một giây sau ông ta như bị tên lửa va vào, lập tức chia năm xẻ bảy, đến cả thần hồn cũng bị sức mạnh không gì địch nổi này đánh nát, nổ tung giữa không trung tạo thành một làn sương máu.
Mà kình khí màu trắng vẫn không dừng lại, bay thẳng về phía Tần Tư Đạo.
Oành!
Tần Tư Đạo duỗi tay ra, một bàn tay nguyên khí khổng lồ đánh vỡ nát kình khí màu trắng.
“Ầm ầm!”
Ba gia chủ bất ngờ bay đến từ phía xa, dừng lại giữa không trung. Ba người này vừa đến, khí thế che trời lấp đất lập tức bao phủ cả đảo Tùy Vân.
Người trên đảo Tùy Vân ngẩng đầu nhìn lên, có thể thấy Lâm Ẩn một thân một mình đấu với ba gia chủ.
Rất nhiều người chỉ bị khí thế của ba người bao phủ thôi đã cảm thấy hoa mắt chóng mặt, khó thở, chỉ muốn quỳ xuống dưới chân bọn họ.
“Lâm Ẩn, cậu đúng là to gan, lại dám giết người nhà họ Tần của tôi ngay trước mặt tôi”, Tần Tư Đạo nói chuyện với giọng điệu nặng nề, thực lực của nhà họ Tần bây giờ vốn dĩ đã không bằng nhà họ Chu, muốn bồi dưỡng ra một Địa Tiên vô cùng khó, nhưng bây giờ lại bị Lâm Ẩn giết chết.
“Lâm Ẩn, không ngờ cậu có thể sống sót trong giá lạnh của Thiên Môn, nhưng tiếc là cậu không nên xuất hiện trước mặt chúng tôi. Nếu cậu cứ thế rời khỏi bí cảnh Bồng Lai, có lẽ còn có chút hy vọng sống”, Chu Giang cũng lạnh lùng nói.
“Tự tìm đường chết”, Thanh Tùng cũng lạnh lùng nói.
“Đừng nói ba người đã quên chuyện lúc ở trong Thiên Môn các người chẳng thể làm gì tôi rồi nhé?”, Lâm Ẩn cười nhạt: “Nếu con chó già nhà họ Thanh kia và ông già bất tử của nhà họ Chu không ở đây, e rằng các người không làm gì được tôi đâu!”, Lâm Ẩn từ tốn nói.
Năm năm trước mấy người này cũng chỉ có thể đấu bất phân thắng bại với anh, bây giờ đã năm năm trôi qua, những người từng là đối thủ này đã chẳng là gì trong mắt anh nữa rồi.
“Lần này gia chủ ba nhà tập trung lại, tôi rất muốn xem thử tên này sống sót bằng cách nào!”
Nguyên Khuê ở phía xa lạnh lùng nói.
Lâm Ẩn giết chết Địa Tiên duy nhất của nhà họ Nguyên, dù sau này Nguyên Cẩm Nhi gả vào nhà họ Chu, địa vị của nhà họ Nguyên cũng sẽ không được như trước kia.
Nguyên Cẩm Nhi thì đang ngơ ngác nhìn bóng người áo đen tóc trắng trong không trung, ánh mắt phức tạp, còn ẩn chứa sự lo lắng, áy náy và vui mừng.
“Cẩm Nhi, hôm nay có lẽ người cô luôn nhớ nhung lúc trước sẽ phải chết rồi nhỉ?”, Trần Lâm đứng ở chỗ cách Nguyên Cẩm Nhi không xa, vừa chế giễu vừa mỉa mai.
Nếu không vì Lâm Ẩn, nhà họ Trần của cô ta cũng sẽ không trở nên như thế, bây giờ trong tộc cả một Nhân Tiên cũng không có, địa vị của cô ta ở nhà họ Chu cũng rất thấp, dù cô ta gả cho dòng chính của nhà họ Chu, nhưng một vài Nhân Tiên của nhà họ Chu cũng dám tỏ thái độ với cô ta.
“Trần Lâm, tôi và Lâm Ẩn không có quan hệ gì cả, Lâm Ẩn giết chết cụ ông nhà họ Nguyên tôi, nhà họ Nguyên tôi có thù không đội trời chung với anh ta”, vẻ phức tạp trên mặt Nguyên Cẩm Nhi biến mất, lạnh lùng nói.
‘Lâm Ẩn, chỉ trách anh đắc tội với quá nhiều người rồi thôi’.
Nguyên Cẩm Nhi lắc đầu nghĩ.
“Có ba gia chủ ra tay, Lâm Ẩn sẽ chết chắc!”, người của những gia tộc khác cũng oán hận nói, khi nãy Lâm Ẩn ra tay giết người, cũng có giết chết Địa Tiên của gia tộc bọn họ.
“Hôm nay Lâm Ẩn sẽ chết chắc, chỉ đáng hận là bí cảnh Bồng Lai ta có gần một nửa Địa Tiên chết trong tay Lâm Ẩn, sau hôm nay, gia tộc đứng sau cậu ta chắc chắn sẽ phải chịu đựng lửa giận của cả bí cảnh Bồng Lai”.
Nhân Tiên của nhà họ Cao hừ lạnh nói.
Người trong mấy gia tộc có Địa Tiên bị Lâm Ẩn giết chết khác cũng cười khẩy, theo bọn họ thấy, ba gia chủ ra tay, Lâm Ẩn sẽ chết chắc, không thể nào sống sót được.
“Lâm Ẩn, năm năm rồi mà cậu vẫn kiêu ngạo như thế nhỉ, cậu dám giết chết thiên tài của nhà họ Tần ngay trước mặt tôi, hôm nay cậu chết chắc rồi”.
Tần Tư Đạo lạnh lùng nói.
“Một con kiến thôi mà, giết cũng đã giết, ông có ý kiến gì?”
Lâm Ẩn đứng chắp tay, nét mặt bình tĩnh:
“Tôi biết các người đang đợi giúp đỡ, đợi hai con chó già kia tới đây thì giết một lượt luôn vậy”.
Sắc mặt mấy người hơi thay đổi, khi nãy lúc nhìn thấy Lâm Ẩn, bọn họ có trao đổi bằng thần niệm, có thể cảm nhận được hơi thở sâu không lường được trên người anh, năm năm trước Chu Giang, Tần Tư Đạo cộng thêm cụ ông nhà họ Thanh cũng chỉ có thể khiến Lâm Ẩn bị thương nặng, hôm nay dù ba người bọn họ dẫn theo ba bốn Địa Tiên, nhưng cũng không chắc có thể thắng được Lâm Ẩn.
Đó là lý do vì sao bọn họ không lập tức ra tay, nhưng khiến bọn họ ngạc nhiên là Lâm Ẩn lại nhìn thấu mọi chuyện, còn không lựa chọn ra tay ngay lúc này.
Bọn họ thầm thấy không được chắc chắn lắm, không biết Lâm Ẩn đang ra vẻ hay thật sự có lòng tin.
Thấy bọn họ mãi không ra tay, người xem chiến đều thấy khó hiểu.
“Có chuyện gì vậy? Vì sao ba gia chủ không lập tức xử lý tên độc ác Lâm Ẩn này luôn?”, Nguyên Khuê khó hiểu hỏi: “Lẽ nào ba gia chủ cũng không làm gì được Lâm Ẩn?”
“Ha, gia chủ Nguyên lo xa rồi, một Lâm Ẩn sao có thể là đối thủ của ba gia chủ được!”, có người khẳng định nói, nên biết rằng ba nhà xưng bá bí cảnh Bồng Lai đã nghìn năm, trước giờ chưa một gia tộc nào có thể thay thế được vị trí của ba nhà. Nghìn năm qua trong bí cảnh Bồng Lai cũng từng xuất hiện thiên tài tuyệt thế, nhưng không bị ba nhà thu về phe mình cũng bị khống chế giết từ trong trứng nước, không có cơ hội trưởng thành.
Bây giờ một người trưởng thành ở thế giới bên ngoài như Lâm Ẩn sao có thể là đối thủ của ba gia tộc lớn được, cách giải thích duy nhất là ba gia chủ có suy nghĩ của riêng mình.
Tốc độ của Lâm Ẩn thật sự quá nhanh, Địa Tiên chạy trốn trong hư không lần lượt nổ tung mà chết, tựa như tiên nữ tung hoa vậy.
Nhưng nơi này có rất nhiều Địa Tiên, không ít người đều có kỹ năng giữ mạng, dù Lâm Ẩn giết rất nhanh, nhưng vẫn có ba bốn Địa Tiên chạy ra ngoài.
Trong đó có cả Tần Toàn Vũ.
Lúc này Tần Toàn Vũ sợ muốn vỡ mật, thiêu đốt tinh huyết trong cơ thể chạy ở phía trước nhất. Lâm Ẩn không chết, sau này ông ta khó mà tiến thêm bước nữa.
“Người nhà họ Tần cũng muốn trốn ư?”
Mấy người đều đã chạy rất xa, Lâm Ẩn chỉ thoáng suy nghĩ rồi lập tức đuổi theo Tần Toàn Vũ.
Dù những gia tộc khác có đáng giận, nhưng ân oán của anh và nhà họ Tần vẫn sâu hơn một chút.
“Đáng chết!”
Thấy Lâm Ẩn ngày càng đến gần mình, Tần Toàn Vũ không nhịn được mắng thầm một tiếng, rõ ràng còn có ba Địa Tiên gần chỗ Lâm Ẩn hơn, nhưng anh như đã xác định là ông ta vậy, cứ thể đuổi theo ông ta.
“Phụt phụt!”
Tần Toàn Vũ phun ra hai ngụm máu tươi, bắt đầu tăng tốc một lần nữa, ông ta đã nhìn thấy đội ngũ đông đúc đang chạy đến từ phía xa rồi, chỉ cần có thể kiên trì đến trước mặt cao thủ ba nhà, Lâm Ẩn cũng khó mà giết ông ta.
Cuối cùng Tần Toàn Vũ cũng thấy người ở phía xa, đi đầu là gia chủ của ba gia tộc lớn, gia chủ Tần Tư Đạo của nhà họ Tần cũng ở trong đó.
“Gia chủ cứu tôi với!”
Tần Toàn Vũ tỏ vẻ vui mừng, lớn tiếng kêu cứu.
“Dừng tay…”
Tần Tư Đạo cũng nhìn thấy cảnh này, quát to với Lâm Ẩn.
Nhưng lúc này Lâm Ẩn chỉ cách Tần Toàn Vũ có ba bước, anh nhìn thoáng qua Tần Tư Đạo, cười khẽ, búng nhẹ tay một cái.
Đùng!
Âm thanh như tiếng súng nổ vang lên, kình khí màu trắng như thanh kiếm bay thẳng ra, chớp mắt một cái đã cắt đứt bầu trời, đâm vào từ sau đầu Tần Toàn Vũ, sau đó bắn ra từ mi tâm.
Nụ cười trên mặt Tần Toàn Vũ cứng đờ lại, một giây sau ông ta như bị tên lửa va vào, lập tức chia năm xẻ bảy, đến cả thần hồn cũng bị sức mạnh không gì địch nổi này đánh nát, nổ tung giữa không trung tạo thành một làn sương máu.
Mà kình khí màu trắng vẫn không dừng lại, bay thẳng về phía Tần Tư Đạo.
Oành!
Tần Tư Đạo duỗi tay ra, một bàn tay nguyên khí khổng lồ đánh vỡ nát kình khí màu trắng.
“Ầm ầm!”
Ba gia chủ bất ngờ bay đến từ phía xa, dừng lại giữa không trung. Ba người này vừa đến, khí thế che trời lấp đất lập tức bao phủ cả đảo Tùy Vân.
Người trên đảo Tùy Vân ngẩng đầu nhìn lên, có thể thấy Lâm Ẩn một thân một mình đấu với ba gia chủ.
Rất nhiều người chỉ bị khí thế của ba người bao phủ thôi đã cảm thấy hoa mắt chóng mặt, khó thở, chỉ muốn quỳ xuống dưới chân bọn họ.
“Lâm Ẩn, cậu đúng là to gan, lại dám giết người nhà họ Tần của tôi ngay trước mặt tôi”, Tần Tư Đạo nói chuyện với giọng điệu nặng nề, thực lực của nhà họ Tần bây giờ vốn dĩ đã không bằng nhà họ Chu, muốn bồi dưỡng ra một Địa Tiên vô cùng khó, nhưng bây giờ lại bị Lâm Ẩn giết chết.
“Lâm Ẩn, không ngờ cậu có thể sống sót trong giá lạnh của Thiên Môn, nhưng tiếc là cậu không nên xuất hiện trước mặt chúng tôi. Nếu cậu cứ thế rời khỏi bí cảnh Bồng Lai, có lẽ còn có chút hy vọng sống”, Chu Giang cũng lạnh lùng nói.
“Tự tìm đường chết”, Thanh Tùng cũng lạnh lùng nói.
“Đừng nói ba người đã quên chuyện lúc ở trong Thiên Môn các người chẳng thể làm gì tôi rồi nhé?”, Lâm Ẩn cười nhạt: “Nếu con chó già nhà họ Thanh kia và ông già bất tử của nhà họ Chu không ở đây, e rằng các người không làm gì được tôi đâu!”, Lâm Ẩn từ tốn nói.
Năm năm trước mấy người này cũng chỉ có thể đấu bất phân thắng bại với anh, bây giờ đã năm năm trôi qua, những người từng là đối thủ này đã chẳng là gì trong mắt anh nữa rồi.
“Lần này gia chủ ba nhà tập trung lại, tôi rất muốn xem thử tên này sống sót bằng cách nào!”
Nguyên Khuê ở phía xa lạnh lùng nói.
Lâm Ẩn giết chết Địa Tiên duy nhất của nhà họ Nguyên, dù sau này Nguyên Cẩm Nhi gả vào nhà họ Chu, địa vị của nhà họ Nguyên cũng sẽ không được như trước kia.
Nguyên Cẩm Nhi thì đang ngơ ngác nhìn bóng người áo đen tóc trắng trong không trung, ánh mắt phức tạp, còn ẩn chứa sự lo lắng, áy náy và vui mừng.
“Cẩm Nhi, hôm nay có lẽ người cô luôn nhớ nhung lúc trước sẽ phải chết rồi nhỉ?”, Trần Lâm đứng ở chỗ cách Nguyên Cẩm Nhi không xa, vừa chế giễu vừa mỉa mai.
Nếu không vì Lâm Ẩn, nhà họ Trần của cô ta cũng sẽ không trở nên như thế, bây giờ trong tộc cả một Nhân Tiên cũng không có, địa vị của cô ta ở nhà họ Chu cũng rất thấp, dù cô ta gả cho dòng chính của nhà họ Chu, nhưng một vài Nhân Tiên của nhà họ Chu cũng dám tỏ thái độ với cô ta.
“Trần Lâm, tôi và Lâm Ẩn không có quan hệ gì cả, Lâm Ẩn giết chết cụ ông nhà họ Nguyên tôi, nhà họ Nguyên tôi có thù không đội trời chung với anh ta”, vẻ phức tạp trên mặt Nguyên Cẩm Nhi biến mất, lạnh lùng nói.
‘Lâm Ẩn, chỉ trách anh đắc tội với quá nhiều người rồi thôi’.
Nguyên Cẩm Nhi lắc đầu nghĩ.
“Có ba gia chủ ra tay, Lâm Ẩn sẽ chết chắc!”, người của những gia tộc khác cũng oán hận nói, khi nãy Lâm Ẩn ra tay giết người, cũng có giết chết Địa Tiên của gia tộc bọn họ.
“Hôm nay Lâm Ẩn sẽ chết chắc, chỉ đáng hận là bí cảnh Bồng Lai ta có gần một nửa Địa Tiên chết trong tay Lâm Ẩn, sau hôm nay, gia tộc đứng sau cậu ta chắc chắn sẽ phải chịu đựng lửa giận của cả bí cảnh Bồng Lai”.
Nhân Tiên của nhà họ Cao hừ lạnh nói.
Người trong mấy gia tộc có Địa Tiên bị Lâm Ẩn giết chết khác cũng cười khẩy, theo bọn họ thấy, ba gia chủ ra tay, Lâm Ẩn sẽ chết chắc, không thể nào sống sót được.
“Lâm Ẩn, năm năm rồi mà cậu vẫn kiêu ngạo như thế nhỉ, cậu dám giết chết thiên tài của nhà họ Tần ngay trước mặt tôi, hôm nay cậu chết chắc rồi”.
Tần Tư Đạo lạnh lùng nói.
“Một con kiến thôi mà, giết cũng đã giết, ông có ý kiến gì?”
Lâm Ẩn đứng chắp tay, nét mặt bình tĩnh:
“Tôi biết các người đang đợi giúp đỡ, đợi hai con chó già kia tới đây thì giết một lượt luôn vậy”.
Sắc mặt mấy người hơi thay đổi, khi nãy lúc nhìn thấy Lâm Ẩn, bọn họ có trao đổi bằng thần niệm, có thể cảm nhận được hơi thở sâu không lường được trên người anh, năm năm trước Chu Giang, Tần Tư Đạo cộng thêm cụ ông nhà họ Thanh cũng chỉ có thể khiến Lâm Ẩn bị thương nặng, hôm nay dù ba người bọn họ dẫn theo ba bốn Địa Tiên, nhưng cũng không chắc có thể thắng được Lâm Ẩn.
Đó là lý do vì sao bọn họ không lập tức ra tay, nhưng khiến bọn họ ngạc nhiên là Lâm Ẩn lại nhìn thấu mọi chuyện, còn không lựa chọn ra tay ngay lúc này.
Bọn họ thầm thấy không được chắc chắn lắm, không biết Lâm Ẩn đang ra vẻ hay thật sự có lòng tin.
Thấy bọn họ mãi không ra tay, người xem chiến đều thấy khó hiểu.
“Có chuyện gì vậy? Vì sao ba gia chủ không lập tức xử lý tên độc ác Lâm Ẩn này luôn?”, Nguyên Khuê khó hiểu hỏi: “Lẽ nào ba gia chủ cũng không làm gì được Lâm Ẩn?”
“Ha, gia chủ Nguyên lo xa rồi, một Lâm Ẩn sao có thể là đối thủ của ba gia chủ được!”, có người khẳng định nói, nên biết rằng ba nhà xưng bá bí cảnh Bồng Lai đã nghìn năm, trước giờ chưa một gia tộc nào có thể thay thế được vị trí của ba nhà. Nghìn năm qua trong bí cảnh Bồng Lai cũng từng xuất hiện thiên tài tuyệt thế, nhưng không bị ba nhà thu về phe mình cũng bị khống chế giết từ trong trứng nước, không có cơ hội trưởng thành.
Bây giờ một người trưởng thành ở thế giới bên ngoài như Lâm Ẩn sao có thể là đối thủ của ba gia tộc lớn được, cách giải thích duy nhất là ba gia chủ có suy nghĩ của riêng mình.