Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1071: Hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng
“Không xong rồi!”
Nơi tiếng sói tru vang lên là bảo địa của bộ tộc sói xám của nó, sói xám ở trước mặt Lâm Ẩn cũng không rảnh để tâm việc khuyên Lâm Ẩn rời khỏi nữa, thân hình to lớn biến thành một mũi tên rời cung, lao về phía có tiếng tru vang lên.
“Người của Huyết Tộc!”
Lâm Ẩn nặng nề nói.
“Bên kia là nơi được đánh dấu trong bản đồ!”, Tửu Đạo Nhân và Lâm Ẩn đưa mắt nhìn nhau, hai người cũng nhanh chóng chạy về phía vang lên tiếng sói tru.
Khi hai người một sói chạy đến, một con sói xám rất lớn đang một địch hai, chém giết với một con hổ đỏ đang phun lửa và một con quái vật trông giống Cửu trưởng lão của Huyết Tộc vừa bị Lâm Ẩn giết chết.
Xung quanh hang núi còn có mười mấy con dị thú vây xem, người có thể đứng gần hang núi không ai có thực lực thấp hơn Nhân Tiên cảnh, trong đó có bốn con dị thú là đỉnh cao Nhân Tiên.
Rõ ràng con sói xám rất lớn kia là cao thủ trong tộc theo lời con sói khi nãy nói, có thực lực Địa Tiên trung kỳ, Huyết Tộc đánh nhau với nó cũng có thực lực Địa Tiên trung kỳ, chỉ có con hổ đỏ kia là hơi yếu, nhưng vẫn là thực lực Địa Tiên.
“Nơi này là lãnh địa của bộ tộc sói xám ta, Huyết Tộc ngươi và một con dị thú không có bộ tộc lại muốn đối đầu với bộ tộc sói xám à?”, sói xám quát to bằng tiếng người.
“Hừ! Huyết Tộc của ta sẽ sợ một bộ tộc sói xám của ngươi sao?”, cao thủ Huyết Tộc khinh thường nói. Động tác tấn công trên tay vẫn chưa từng dừng lại, mỗi một chiêu đều mang theo tia máu.
“Nếu cao thủ của bộ tộc sói xám ngươi đều ở đây, vua hổ đỏ là ta sẽ quay đầu bước đi, nhưng bộ tộc sói xám đã rời khỏi rừng Ma Quỷ cả nghìn năm, chẳng lẽ chỉ với một câu của ngươi, ta lại phải tặng cho ngươi thứ báu vật này sao?”, con hổ đỏ cao bằng ba tầng lầu cũng nói tiếng người, trong lời nói đầy ý khinh thường.
Nó hoàn toàn xứng là bá chủ của vòng ngoài rừng Ma Quỷ, từ mười năm trước đã nhận ra điều khác lạ của hang núi này, mấy năm nay thấy trận pháp ngày càng yếu, bộ tộc sói xám lại muốn đến hái quả, phải hỏi xem nó có đồng ý hay không đã.
Lâm Ẩn nhìn trận pháp của hang núi, híp mắt lại.
Không ngờ anh lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc ngồi xếp bằng bên ngọn cỏ có chín quả trong trận pháp.
“Sao có thể chứ?”
Bóng người quen thuộc kia chính là Lâm Kình Thương một mình ra đi vì anh, lại bị Santa lừa gạt bước vào rừng Ma Quỷ. Lần này anh đến đây là vì tìm kiếm Lâm Kình Thương, tuy biết cơ hội cụ còn sống không lớn, nhưng không ngờ hôm nay lại nhìn thấy cụ, hơn nữa rõ ràng thực lực của Lâm Kình Thương đã bước vào Nhân Tiên cảnh.
Lúc Lâm Kình Thương mất tích đã là nửa bước Thần cảnh, hơn nữa đã kẹt lại ở nửa bước Thần cảnh mấy chục năm, tuy Lâm Kình Thương có thiên phú đáng sợ, nhưng Lâm Ẩn không ngờ chỉ với một khoảng thời gian như thế mà cụ đã bước vào Nhân Tiên cảnh.
Mấy năm nay anh gặp vô số cơ duyên, còn bước vào bí cảnh Côn Luân tu luyện, nhưng cũng chỉ là đỉnh cao Nhân Tiên trung kỳ, mà lúc này Lâm Kình Thương đã là Nhân Tiên trung kỳ.
“Cậu quen người bên trong à?”
Tửu Đạo Nhân nhỏ giọng hỏi.
Lâm Kình Thương nhỏ hơn lão một chút, lúc Lâm Kình Thương hành tẩu bên ngoài, lão còn đang tu luyện trong bí cảnh núi Long Hổ, đương nhiên không biết sự tồn tại của Lâm Kình Thương.
“Đó là ông cố của tôi!”
Lâm Ẩn nhỏ giọng đáp.
“Thế thì hay rồi!”, Tửu Đạo Nhân gật đầu, đưa mắt nhìn về phía ngọn cỏ bên cạnh Lâm Kình Thương, ánh mắt loé lên ngọn lửa nóng bỏng.
Ngọn cỏ chỉ cao nửa mét, chia làm chín đoạn, mỗi đoạn trông như một con tằm nhỏ, chỗ nối tiếp của các đoạn đều có một quả nhỏ đỏ như lửa, những tia chớp vờn quanh ngọn cỏ, thỉnh thoảng có tia chớp đánh lên trên ngọn cỏ, nhưng tia chớp cũng không thể làm ảnh hưởng gì đến ngọn cỏ, còn giống như đang cung cấp chất dinh dưỡng cho nó hơn.
“Hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng!”
Tửu Đạo Nhân nhìn ngọn cỏ, thì thào lẩm bẩm: “Quả nhiên là ở đây!”
“Đây là hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng trong truyền thuyết sao? Là hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng trăm năm ra một quả, mãi đến chín trăm năm mới ra chín quả chín cùng nhau à?”, Lâm Ẩn sáng mắt hỏi.
“Đúng thế!”
Tửu Đạo Nhân gật đầu nói: “Mấy trăm năm trước một tiền bối của núi Long Hổ tôi tiến vào rừng Ma Quỷ, bị sinh vật cường đại trong rừng Ma Quỷ đuổi giết, trong quá trình trốn chạy thì phát hiện nơi này có hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, đáng tiếc còn cần mấy trăm năm mới có thể chín, tôi kẹt ở đỉnh cao Nhân Tiên không đột phá là vì vì muốn lấy quả của hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng để đột phá, đến lúc đó tôi tin rằng trong vòng sáu mươi năm có thể bước vào Địa Tiên hậu kỳ!
Tửu Đạo Nhân vô cùng vui vẻ, với thực lực của lão đã sớm có thể đột phá lên Địa Tiên cảnh rồi, chỉ vì để sử dụng hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng mới cố áp chế cảnh giới rất nhiều năm, hôm nay cuối cùng cũng gặp được thứ mình ước mong, sao lão có thể không vui mừng được.
“Sói xám, phải làm sao mới có thể phá trận pháp này được, người bên trong là ông cố của ta!”
Lâm Ẩn hỏi sói xám đang căng thẳng đứng ở một bên.
“Ngươi muốn làm gì?”, sói xám tỏ vẻ căng thẳng, nhưng vẫn nói: “Lúc này dị quả vẫn chưa chín, phải đợi đến khi dị quả chín trận pháp mới mở ra được, không biết sao ông cụ của ngươi lại vào đó được nữa”.
Nó và cao thủ của bộ tộc sói xám cũng mới đến rừng Ma Quỷ được một năm, một năm này, cao thủ của bộ tộc sói xám chúng nó và bá chủ hổ đỏ bên ngoài rừng ma quỷ đã chiến đấu rất nhiều lần, nhưng hôm nay con hổ đỏ này lại tìm đến một người giúp đỡ, thực lực còn không kém.
Đúng lúc này, trận chiến chợt có sự thay đổi.
Sói xám Địa Tiên cảnh trong lúc không chú ý bị cao thủ của Huyết Tộc tóm trúng.
Một miếng thịt lớn bị rơi xuống từ trên người sói xám, máu chảy không ngừng.
Cao thủ Huyết Tộc đưa móng vuốt vào miệng, vẻ mặt say mê nói: “Máu tươi của dị thú Địa Tiên cảnh đúng là tuyệt vời, nếu nuốt cả người ngươi, chắc thực lực của ta sẽ có đột phá nho nhỏ đấy”.
“Thập Tam trưởng lão đừng nhiều lời, giết chết bọn họ đi, ta chỉ cần hai quả, còn lại đều thuộc về ngươi!”, hổ đỏ lạnh lùng nói.
“Trưởng lão Thương Thần ông không sao chứ!”, sói xám đứng bên cạnh Lâm Ẩn nôn nóng nói.
“Không sao!”
Thương Thần cũng chính là sói xám Địa Tiên chậm rãi đáp, nhìn chăm chú Thập Tam trưởng lão của Huyết Tộc và vua hổ đỏ.
“Ông già, đừng giả vờ nữa, thực lực của ngươi đúng là không tệ, nhưng bị hai chúng tôi cùng tấn công thì chỉ có một con đường chết thôi”, Thập Tam trưởng lão của Huyết Tộc khinh thường nói.
Lão ta đột đột nhiên nhìn về phía Lâm Ẩn, trong mắt loé lên sự ngạc nhiên, nhíu mày nhỏ giọng nói với Lâm Ẩn: “Tiểu bối, trên người cậu có mùi máu tươi của người Huyết Tộc ta, dám ra tay với người của tộc ta, cậu là ai?”
Chỉ có những người gần đây vừa ra tay với người của Huyết Tộc bọn họ mới có mùi máu tươi nhàn nhạt vương trên người, những người khác hoàn toàn không thể phát hiện ra, chỉ cao thủ của Huyết Tộc mới có thể phát hiện.
Trên người chàng trai trước mắt có mùi máu tươi, chắc hẳn là ra tay với người trong tộc của lão ta.
Kẻ dám động vào Huyết Tộc của lão ta, đều đáng chết!
Nơi tiếng sói tru vang lên là bảo địa của bộ tộc sói xám của nó, sói xám ở trước mặt Lâm Ẩn cũng không rảnh để tâm việc khuyên Lâm Ẩn rời khỏi nữa, thân hình to lớn biến thành một mũi tên rời cung, lao về phía có tiếng tru vang lên.
“Người của Huyết Tộc!”
Lâm Ẩn nặng nề nói.
“Bên kia là nơi được đánh dấu trong bản đồ!”, Tửu Đạo Nhân và Lâm Ẩn đưa mắt nhìn nhau, hai người cũng nhanh chóng chạy về phía vang lên tiếng sói tru.
Khi hai người một sói chạy đến, một con sói xám rất lớn đang một địch hai, chém giết với một con hổ đỏ đang phun lửa và một con quái vật trông giống Cửu trưởng lão của Huyết Tộc vừa bị Lâm Ẩn giết chết.
Xung quanh hang núi còn có mười mấy con dị thú vây xem, người có thể đứng gần hang núi không ai có thực lực thấp hơn Nhân Tiên cảnh, trong đó có bốn con dị thú là đỉnh cao Nhân Tiên.
Rõ ràng con sói xám rất lớn kia là cao thủ trong tộc theo lời con sói khi nãy nói, có thực lực Địa Tiên trung kỳ, Huyết Tộc đánh nhau với nó cũng có thực lực Địa Tiên trung kỳ, chỉ có con hổ đỏ kia là hơi yếu, nhưng vẫn là thực lực Địa Tiên.
“Nơi này là lãnh địa của bộ tộc sói xám ta, Huyết Tộc ngươi và một con dị thú không có bộ tộc lại muốn đối đầu với bộ tộc sói xám à?”, sói xám quát to bằng tiếng người.
“Hừ! Huyết Tộc của ta sẽ sợ một bộ tộc sói xám của ngươi sao?”, cao thủ Huyết Tộc khinh thường nói. Động tác tấn công trên tay vẫn chưa từng dừng lại, mỗi một chiêu đều mang theo tia máu.
“Nếu cao thủ của bộ tộc sói xám ngươi đều ở đây, vua hổ đỏ là ta sẽ quay đầu bước đi, nhưng bộ tộc sói xám đã rời khỏi rừng Ma Quỷ cả nghìn năm, chẳng lẽ chỉ với một câu của ngươi, ta lại phải tặng cho ngươi thứ báu vật này sao?”, con hổ đỏ cao bằng ba tầng lầu cũng nói tiếng người, trong lời nói đầy ý khinh thường.
Nó hoàn toàn xứng là bá chủ của vòng ngoài rừng Ma Quỷ, từ mười năm trước đã nhận ra điều khác lạ của hang núi này, mấy năm nay thấy trận pháp ngày càng yếu, bộ tộc sói xám lại muốn đến hái quả, phải hỏi xem nó có đồng ý hay không đã.
Lâm Ẩn nhìn trận pháp của hang núi, híp mắt lại.
Không ngờ anh lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc ngồi xếp bằng bên ngọn cỏ có chín quả trong trận pháp.
“Sao có thể chứ?”
Bóng người quen thuộc kia chính là Lâm Kình Thương một mình ra đi vì anh, lại bị Santa lừa gạt bước vào rừng Ma Quỷ. Lần này anh đến đây là vì tìm kiếm Lâm Kình Thương, tuy biết cơ hội cụ còn sống không lớn, nhưng không ngờ hôm nay lại nhìn thấy cụ, hơn nữa rõ ràng thực lực của Lâm Kình Thương đã bước vào Nhân Tiên cảnh.
Lúc Lâm Kình Thương mất tích đã là nửa bước Thần cảnh, hơn nữa đã kẹt lại ở nửa bước Thần cảnh mấy chục năm, tuy Lâm Kình Thương có thiên phú đáng sợ, nhưng Lâm Ẩn không ngờ chỉ với một khoảng thời gian như thế mà cụ đã bước vào Nhân Tiên cảnh.
Mấy năm nay anh gặp vô số cơ duyên, còn bước vào bí cảnh Côn Luân tu luyện, nhưng cũng chỉ là đỉnh cao Nhân Tiên trung kỳ, mà lúc này Lâm Kình Thương đã là Nhân Tiên trung kỳ.
“Cậu quen người bên trong à?”
Tửu Đạo Nhân nhỏ giọng hỏi.
Lâm Kình Thương nhỏ hơn lão một chút, lúc Lâm Kình Thương hành tẩu bên ngoài, lão còn đang tu luyện trong bí cảnh núi Long Hổ, đương nhiên không biết sự tồn tại của Lâm Kình Thương.
“Đó là ông cố của tôi!”
Lâm Ẩn nhỏ giọng đáp.
“Thế thì hay rồi!”, Tửu Đạo Nhân gật đầu, đưa mắt nhìn về phía ngọn cỏ bên cạnh Lâm Kình Thương, ánh mắt loé lên ngọn lửa nóng bỏng.
Ngọn cỏ chỉ cao nửa mét, chia làm chín đoạn, mỗi đoạn trông như một con tằm nhỏ, chỗ nối tiếp của các đoạn đều có một quả nhỏ đỏ như lửa, những tia chớp vờn quanh ngọn cỏ, thỉnh thoảng có tia chớp đánh lên trên ngọn cỏ, nhưng tia chớp cũng không thể làm ảnh hưởng gì đến ngọn cỏ, còn giống như đang cung cấp chất dinh dưỡng cho nó hơn.
“Hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng!”
Tửu Đạo Nhân nhìn ngọn cỏ, thì thào lẩm bẩm: “Quả nhiên là ở đây!”
“Đây là hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng trong truyền thuyết sao? Là hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng trăm năm ra một quả, mãi đến chín trăm năm mới ra chín quả chín cùng nhau à?”, Lâm Ẩn sáng mắt hỏi.
“Đúng thế!”
Tửu Đạo Nhân gật đầu nói: “Mấy trăm năm trước một tiền bối của núi Long Hổ tôi tiến vào rừng Ma Quỷ, bị sinh vật cường đại trong rừng Ma Quỷ đuổi giết, trong quá trình trốn chạy thì phát hiện nơi này có hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, đáng tiếc còn cần mấy trăm năm mới có thể chín, tôi kẹt ở đỉnh cao Nhân Tiên không đột phá là vì vì muốn lấy quả của hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng để đột phá, đến lúc đó tôi tin rằng trong vòng sáu mươi năm có thể bước vào Địa Tiên hậu kỳ!
Tửu Đạo Nhân vô cùng vui vẻ, với thực lực của lão đã sớm có thể đột phá lên Địa Tiên cảnh rồi, chỉ vì để sử dụng hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng mới cố áp chế cảnh giới rất nhiều năm, hôm nay cuối cùng cũng gặp được thứ mình ước mong, sao lão có thể không vui mừng được.
“Sói xám, phải làm sao mới có thể phá trận pháp này được, người bên trong là ông cố của ta!”
Lâm Ẩn hỏi sói xám đang căng thẳng đứng ở một bên.
“Ngươi muốn làm gì?”, sói xám tỏ vẻ căng thẳng, nhưng vẫn nói: “Lúc này dị quả vẫn chưa chín, phải đợi đến khi dị quả chín trận pháp mới mở ra được, không biết sao ông cụ của ngươi lại vào đó được nữa”.
Nó và cao thủ của bộ tộc sói xám cũng mới đến rừng Ma Quỷ được một năm, một năm này, cao thủ của bộ tộc sói xám chúng nó và bá chủ hổ đỏ bên ngoài rừng ma quỷ đã chiến đấu rất nhiều lần, nhưng hôm nay con hổ đỏ này lại tìm đến một người giúp đỡ, thực lực còn không kém.
Đúng lúc này, trận chiến chợt có sự thay đổi.
Sói xám Địa Tiên cảnh trong lúc không chú ý bị cao thủ của Huyết Tộc tóm trúng.
Một miếng thịt lớn bị rơi xuống từ trên người sói xám, máu chảy không ngừng.
Cao thủ Huyết Tộc đưa móng vuốt vào miệng, vẻ mặt say mê nói: “Máu tươi của dị thú Địa Tiên cảnh đúng là tuyệt vời, nếu nuốt cả người ngươi, chắc thực lực của ta sẽ có đột phá nho nhỏ đấy”.
“Thập Tam trưởng lão đừng nhiều lời, giết chết bọn họ đi, ta chỉ cần hai quả, còn lại đều thuộc về ngươi!”, hổ đỏ lạnh lùng nói.
“Trưởng lão Thương Thần ông không sao chứ!”, sói xám đứng bên cạnh Lâm Ẩn nôn nóng nói.
“Không sao!”
Thương Thần cũng chính là sói xám Địa Tiên chậm rãi đáp, nhìn chăm chú Thập Tam trưởng lão của Huyết Tộc và vua hổ đỏ.
“Ông già, đừng giả vờ nữa, thực lực của ngươi đúng là không tệ, nhưng bị hai chúng tôi cùng tấn công thì chỉ có một con đường chết thôi”, Thập Tam trưởng lão của Huyết Tộc khinh thường nói.
Lão ta đột đột nhiên nhìn về phía Lâm Ẩn, trong mắt loé lên sự ngạc nhiên, nhíu mày nhỏ giọng nói với Lâm Ẩn: “Tiểu bối, trên người cậu có mùi máu tươi của người Huyết Tộc ta, dám ra tay với người của tộc ta, cậu là ai?”
Chỉ có những người gần đây vừa ra tay với người của Huyết Tộc bọn họ mới có mùi máu tươi nhàn nhạt vương trên người, những người khác hoàn toàn không thể phát hiện ra, chỉ cao thủ của Huyết Tộc mới có thể phát hiện.
Trên người chàng trai trước mắt có mùi máu tươi, chắc hẳn là ra tay với người trong tộc của lão ta.
Kẻ dám động vào Huyết Tộc của lão ta, đều đáng chết!