Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 978: Nhận đệ tử
Không có một chiếc xe bình thường, về cơ bản đều là siêu xe, như là Maserati, Lamborghini, Rolls Royce, Mercedes-Benz S, siêu xe có giá trị thấp hơn tiền triệu thì không thể mang ra dùng.
Một vài người luyện võ chê xe quá bức bí, nên xuống xe đi bộ, chỉ sợ không tới kịp buổi lễ nhận đệ tử.
Người do nhà họ Lâm sắp xếp cũng không ngờ lần này lại có nhiều gia tộc đến như vậy, khiến cả con đường bị tắc nghẽn, không còn cách nào, đành phải từ từ nhích về phía trước.
Lần này phần lớn người tới đều trong giới lánh đời, từ nhỏ đã luyện võ, nên leo lên núi Lang Gia cũng không có gì cả. Nhưng chỉ khổ cho những ông lớn trong giới kinh doanh, họ vốn đã ít rèn luyện, nay phải leo lên núi Lang Gia thật sự không khác nào muốn lấy mạng họ.
Chủ nhà họ Chu – Chu Chiếu cũng dẫn theo Chu Quyền và mấy người trong gia tộc, cùng đi lên núi Lang Gia.
Chu Quyền thỉnh thoảng lại liếc nhìn Nhan Y Nhân đang đi cùng, cậu rất có hứng thú với thiên tài nổi danh giống mình, nhất là khi Nhan Y Nhân còn là một cô gái rất xinh đẹp.
Chu Chiếu nhìn thấy cảnh này, nhưng không hề ngăn cản. Phụ nữ sớm muộn gì cũng phải lập gia đình, nếu Chu Quyền và Nhan Y Nhân có thể ở bên nhau, vậy mười năm sau nhà họ Chu sẽ có thêm hai cao thủ bảng Thiên.
Đi được một đoạn đường, Chu Quyền cố ý thả chậm bước chân, đi tới bân cạnh Nhan Y Nhân.
Bố của Nhan Y Nhân – Nhan Thần nhíu mày, nhưng cũng không nói gì. Chu Quyền thật sự có thiên phú không tồi, nhưng ông ấy không hề cố ý tác hợp cho hai người, tất cả vẫn phải xem ý muốn của Nhan Y Nhân.
Con cháu của một số gia tộc khác nhìn thấy Chu Quyền và Nhan Y Nhân đi cùng nhau, ánh mắt lộ ra vẻ không cam lòng, nhưng hơn hết là không biết phải làm sao.
Giờ Nhan Y Nhân mới chỉ gần mười lăm tuổi mà đã là cao thủ bảng Địa, lúc này bọn họ phần lớn còn chưa đạt tới cảnh giới bảng Nhân, nên ngay cả dũng khí nói chuyện với Nhan Y Nhân cũng không có.
Trong lớp thế hệ trẻ ở đây, chỉ có Chu Quyền mới có tư cách đứng chung một chỗ với Nhan Y Nhân.
Nhan Y Nhân thấy Chu Quyền cố ý đi cùng mình, hơi nhíu mày.
Chu Quyền thấy nét mặt của Nhan Y Nhân, dù sao cũng là người trẻ tuổi, không giống những người lão luyện khéo đưa đẩy, nên vẻ mặt hơi xấu hổ, thấp giọng nói: “Y Nhân, em có biết thông tin về người anh Lâm Ẩn muốn nhận là đệ tử không?”.
Nhan Y Nhân nghe thấy chuyện mình cảm thấy hứng thú, mày mới hơi hơi giãn ra, nhẹ giọng nói: “Có thể được anh Lâm Ẩn nhìn trúng, nhất định cô bé ấy có chỗ hơn người”.
“Hừ!”.
Chu Quyền hừ lạnh một tiếng, nói: “Đó là bởi vì anh Lâm Ẩn chưa gặp chúng ta, nếu không nhất định sẽ nhận chúng ta làm đệ tử, mà không phải nhận một cô bé bình thường không hiểu gì làm đệ tử”.
“Cô bé kia mười hai tuổi còn chưa bắt đầu luyện võ, có thể có được thành tựu gì!”.
Nhan Y Nhân vốn tưởng rằng Chu Quyền biết gì đó, không ngờ cậu chỉ muốn nói mấy thứ không quan trọng cùng với cô ấy.
Cô ấy lắc lắc đầu, nói: “Có thể được anh Lâm Ẩn nhìn trúng, cho dù tố chất bình thường, thì đột phá lên bảng Thiên vẫn không có vấn đề gì cả. Nếu thiên phú tốt hơn một chút, cho dù là đột phá lên trên bảng Thiên hay Thần cảnh cũng có chút hi vọng.
“Mà anh và tôi, không biết phải tới khi nào mới đột phá lên trên bảng Thiên”.
Chu Quyền đừng sững tại chỗ, thấy Nhan Y Nhân càng đi càng xa, thầm mắng một câu trong lòng, sau đó mới vội vàng đi theo.
Tuy rằng Nhan Y Nhân ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cũng có vài phần không phục. Hôm nay cô ấy rất muốn nhìn xem, người được anh Lâm Ẩn coi trọng nhận làm đệ tử, rốt cuộc có chỗ nào hơn người.
...
Mà lúc này, dưới chân núi Lang Gia, tiếng người vô cùng huyên náo.
Rất nhiều nhà giàu có, người luyện võ tới từ trời nam đất bắc, thậm chí các cao thủ trong thế giới ngầm ở nước ngoài cũng tề tụ ở dưới chân núi. Dù bãi đỗ xe của nhà họ Lâm ở Lang Gia khá lớn, nhưng lúc này vẫn không chứa nổi nhiều người như vậy.
“Các vị, có thiệp mời có thể đi vào luôn, người không có thiệp mời vui lòng đăng ký một chút”.
Đệ tử nhà họ Lâm ở Lang Gia dùng giọng ôn hòa nói.
Tuy rằng những đệ tử này trông thì ôn hòa, nhưng trên người họ khí thế bừng bừng, mắt lạnh lùng sáng như sao, chọn bừa một người cũng có thực lực bảng Địa.
“Không sao, không sao cả, chúng tôi chỉ muốn được gặp cậu Ẩn tôn kính, nhân tiện chúc mừng một chút, để biểu đạt thành ý với cậu Ẩn”, mọi người liên tục nói.
Không cung kính có thể làm sao bây giờ? Thực lực của những đệ tử của nhà họ Lâm có đủ tư cách đảm nhiệm vị trí đứng đấu trong một số gia tộc nhỏ. Hơn nữa trong những gia tộc bình thường đó, thực lực bảng Địa cũng đủ tư cách làm trưởng lão.
“Thanh Long Vương, Hoàng Long Vương của Long phủ đến”.
Theo tiếng hô lớn của một đệ tử, Thanh Long và Hoàng Long cùng nhau đi đến, bên cạnh còn dẫn theo Tô Thanh Từ. Nhờ sự trợ giúp từ tài nguyên của Lâm Ẩn, hai người rõ ràng đã đột phá tới cảnh giới trung kỳ trên bảng Thiên, ngay cả Tô Thanh Từ trong thời gian này đi theo Hoàng Long luyện võ cũng đã nhập môn.
Lâm Huyền Diệp vội vàng ra tiếp đón.
Tuy rằng Thanh Long và Hoàng Long đều là thuộc hạ của Lâm Ẩn, nhưng từ sự tôn trọng đối với cao thủ, vẫn phải tiếp đón một chút.
“Anh Huyền Diệp, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu”.
Thanh Long và Hoàng Long đương nhiên không dám khinh thường, vội lên tiếng trước.
“Tôi cũng ngưỡng mộ uy danh của hai vị đã lâu, nào nào nào vào tiệc trước đã”.
Lâm Huyền Diệp cũng cười.
Sau khi đám người Thanh Long tới, một loạt gia tộc có quan hệ tốt với nhà họ Lâm, như nhà họ Bùi, nhà họ Sở cũng đến.
Những gia tộc có quan hệ tốt với nhà họ Lâm đã sớm được sắp xếp ở trong biệt thự, không cần phải bôn ba đường xa như vậy, nên đương nhiên tới sớm hơn một chút.
Một số thành viên những gia tộc nhỏ tới sớm nhìn đến trợn măt há hốc mồm.
Cứ như vây, không lâu sau, họ nhìn thấy mấy chục thế lực họ không thể trèo cao cũng tới chúc mừng.
“Thế lực lớn trong nước đều tới nhỉ!”.
“Hôm nay sẽ không có thể lực nước ngoài tới đâu, Lâm Ẩn đã giết không ít người ở nước ngoài”.
Cùng với tiếng nghị luận của những người này, cửa lớn liền truyền đến tiếng hô lớn:
“Ông Kimura của trường phái Ise ở Phù Tang đến”.
“Chủ tịch tập đoàn Thất Tinh của Cao Lệ - ông Lee Jung Jae đến”.
“Cô Anna của gia tộc Cormir đến”.
“Thủ lĩnh của tổ chức Địa ngục rắn chín đầu - anh Brady đến”.
Từng người đứng đầu các tập đoàn tài chính hàng đầu thế giới, hay lãnh đạo các thế lực lớn đều lần lượt đến đây. Những người này đều có tiền có thế, thậm chí có vài người còn chống đỡ cho nguyên thủ các nước nhỏ.
Nhưng những người này tới Lang Gia lại không có chút kiêu ngạo nào, giống như chỉ là người bình thường.
Người thừa kế của những gia tộc nhỏ trố mắt nghẹn họng nhìn cảnh này.
“Đây chính là uy thế của nhân vật đứng đầu đấy!”.
Nhan Y Nhân dùng ánh mắt phức tạp nhìn xa xa, thấp giọng lẩm bẩm nói.
Sắc mặt của Chu Quyền cũng rất phức tạp, tuy rằng thế lực của nhà họ Chu không yếu trong giới lánh đời, có cao thủ đỉnh cao bảng Thiên trấn giữ, nhưng so sánh với những thế lực quốc tế hàng đầu đó thì không coi là gì.
Nhưng những người nhà họ Chu không dám đắc tội đó, khi đối mặt với đệ tử nhà họ Lâm lại vô cùng khách khí, đây chính là uy thế của nhân vật đứng đầu đương thời.
Một vài người luyện võ chê xe quá bức bí, nên xuống xe đi bộ, chỉ sợ không tới kịp buổi lễ nhận đệ tử.
Người do nhà họ Lâm sắp xếp cũng không ngờ lần này lại có nhiều gia tộc đến như vậy, khiến cả con đường bị tắc nghẽn, không còn cách nào, đành phải từ từ nhích về phía trước.
Lần này phần lớn người tới đều trong giới lánh đời, từ nhỏ đã luyện võ, nên leo lên núi Lang Gia cũng không có gì cả. Nhưng chỉ khổ cho những ông lớn trong giới kinh doanh, họ vốn đã ít rèn luyện, nay phải leo lên núi Lang Gia thật sự không khác nào muốn lấy mạng họ.
Chủ nhà họ Chu – Chu Chiếu cũng dẫn theo Chu Quyền và mấy người trong gia tộc, cùng đi lên núi Lang Gia.
Chu Quyền thỉnh thoảng lại liếc nhìn Nhan Y Nhân đang đi cùng, cậu rất có hứng thú với thiên tài nổi danh giống mình, nhất là khi Nhan Y Nhân còn là một cô gái rất xinh đẹp.
Chu Chiếu nhìn thấy cảnh này, nhưng không hề ngăn cản. Phụ nữ sớm muộn gì cũng phải lập gia đình, nếu Chu Quyền và Nhan Y Nhân có thể ở bên nhau, vậy mười năm sau nhà họ Chu sẽ có thêm hai cao thủ bảng Thiên.
Đi được một đoạn đường, Chu Quyền cố ý thả chậm bước chân, đi tới bân cạnh Nhan Y Nhân.
Bố của Nhan Y Nhân – Nhan Thần nhíu mày, nhưng cũng không nói gì. Chu Quyền thật sự có thiên phú không tồi, nhưng ông ấy không hề cố ý tác hợp cho hai người, tất cả vẫn phải xem ý muốn của Nhan Y Nhân.
Con cháu của một số gia tộc khác nhìn thấy Chu Quyền và Nhan Y Nhân đi cùng nhau, ánh mắt lộ ra vẻ không cam lòng, nhưng hơn hết là không biết phải làm sao.
Giờ Nhan Y Nhân mới chỉ gần mười lăm tuổi mà đã là cao thủ bảng Địa, lúc này bọn họ phần lớn còn chưa đạt tới cảnh giới bảng Nhân, nên ngay cả dũng khí nói chuyện với Nhan Y Nhân cũng không có.
Trong lớp thế hệ trẻ ở đây, chỉ có Chu Quyền mới có tư cách đứng chung một chỗ với Nhan Y Nhân.
Nhan Y Nhân thấy Chu Quyền cố ý đi cùng mình, hơi nhíu mày.
Chu Quyền thấy nét mặt của Nhan Y Nhân, dù sao cũng là người trẻ tuổi, không giống những người lão luyện khéo đưa đẩy, nên vẻ mặt hơi xấu hổ, thấp giọng nói: “Y Nhân, em có biết thông tin về người anh Lâm Ẩn muốn nhận là đệ tử không?”.
Nhan Y Nhân nghe thấy chuyện mình cảm thấy hứng thú, mày mới hơi hơi giãn ra, nhẹ giọng nói: “Có thể được anh Lâm Ẩn nhìn trúng, nhất định cô bé ấy có chỗ hơn người”.
“Hừ!”.
Chu Quyền hừ lạnh một tiếng, nói: “Đó là bởi vì anh Lâm Ẩn chưa gặp chúng ta, nếu không nhất định sẽ nhận chúng ta làm đệ tử, mà không phải nhận một cô bé bình thường không hiểu gì làm đệ tử”.
“Cô bé kia mười hai tuổi còn chưa bắt đầu luyện võ, có thể có được thành tựu gì!”.
Nhan Y Nhân vốn tưởng rằng Chu Quyền biết gì đó, không ngờ cậu chỉ muốn nói mấy thứ không quan trọng cùng với cô ấy.
Cô ấy lắc lắc đầu, nói: “Có thể được anh Lâm Ẩn nhìn trúng, cho dù tố chất bình thường, thì đột phá lên bảng Thiên vẫn không có vấn đề gì cả. Nếu thiên phú tốt hơn một chút, cho dù là đột phá lên trên bảng Thiên hay Thần cảnh cũng có chút hi vọng.
“Mà anh và tôi, không biết phải tới khi nào mới đột phá lên trên bảng Thiên”.
Chu Quyền đừng sững tại chỗ, thấy Nhan Y Nhân càng đi càng xa, thầm mắng một câu trong lòng, sau đó mới vội vàng đi theo.
Tuy rằng Nhan Y Nhân ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng cũng có vài phần không phục. Hôm nay cô ấy rất muốn nhìn xem, người được anh Lâm Ẩn coi trọng nhận làm đệ tử, rốt cuộc có chỗ nào hơn người.
...
Mà lúc này, dưới chân núi Lang Gia, tiếng người vô cùng huyên náo.
Rất nhiều nhà giàu có, người luyện võ tới từ trời nam đất bắc, thậm chí các cao thủ trong thế giới ngầm ở nước ngoài cũng tề tụ ở dưới chân núi. Dù bãi đỗ xe của nhà họ Lâm ở Lang Gia khá lớn, nhưng lúc này vẫn không chứa nổi nhiều người như vậy.
“Các vị, có thiệp mời có thể đi vào luôn, người không có thiệp mời vui lòng đăng ký một chút”.
Đệ tử nhà họ Lâm ở Lang Gia dùng giọng ôn hòa nói.
Tuy rằng những đệ tử này trông thì ôn hòa, nhưng trên người họ khí thế bừng bừng, mắt lạnh lùng sáng như sao, chọn bừa một người cũng có thực lực bảng Địa.
“Không sao, không sao cả, chúng tôi chỉ muốn được gặp cậu Ẩn tôn kính, nhân tiện chúc mừng một chút, để biểu đạt thành ý với cậu Ẩn”, mọi người liên tục nói.
Không cung kính có thể làm sao bây giờ? Thực lực của những đệ tử của nhà họ Lâm có đủ tư cách đảm nhiệm vị trí đứng đấu trong một số gia tộc nhỏ. Hơn nữa trong những gia tộc bình thường đó, thực lực bảng Địa cũng đủ tư cách làm trưởng lão.
“Thanh Long Vương, Hoàng Long Vương của Long phủ đến”.
Theo tiếng hô lớn của một đệ tử, Thanh Long và Hoàng Long cùng nhau đi đến, bên cạnh còn dẫn theo Tô Thanh Từ. Nhờ sự trợ giúp từ tài nguyên của Lâm Ẩn, hai người rõ ràng đã đột phá tới cảnh giới trung kỳ trên bảng Thiên, ngay cả Tô Thanh Từ trong thời gian này đi theo Hoàng Long luyện võ cũng đã nhập môn.
Lâm Huyền Diệp vội vàng ra tiếp đón.
Tuy rằng Thanh Long và Hoàng Long đều là thuộc hạ của Lâm Ẩn, nhưng từ sự tôn trọng đối với cao thủ, vẫn phải tiếp đón một chút.
“Anh Huyền Diệp, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu”.
Thanh Long và Hoàng Long đương nhiên không dám khinh thường, vội lên tiếng trước.
“Tôi cũng ngưỡng mộ uy danh của hai vị đã lâu, nào nào nào vào tiệc trước đã”.
Lâm Huyền Diệp cũng cười.
Sau khi đám người Thanh Long tới, một loạt gia tộc có quan hệ tốt với nhà họ Lâm, như nhà họ Bùi, nhà họ Sở cũng đến.
Những gia tộc có quan hệ tốt với nhà họ Lâm đã sớm được sắp xếp ở trong biệt thự, không cần phải bôn ba đường xa như vậy, nên đương nhiên tới sớm hơn một chút.
Một số thành viên những gia tộc nhỏ tới sớm nhìn đến trợn măt há hốc mồm.
Cứ như vây, không lâu sau, họ nhìn thấy mấy chục thế lực họ không thể trèo cao cũng tới chúc mừng.
“Thế lực lớn trong nước đều tới nhỉ!”.
“Hôm nay sẽ không có thể lực nước ngoài tới đâu, Lâm Ẩn đã giết không ít người ở nước ngoài”.
Cùng với tiếng nghị luận của những người này, cửa lớn liền truyền đến tiếng hô lớn:
“Ông Kimura của trường phái Ise ở Phù Tang đến”.
“Chủ tịch tập đoàn Thất Tinh của Cao Lệ - ông Lee Jung Jae đến”.
“Cô Anna của gia tộc Cormir đến”.
“Thủ lĩnh của tổ chức Địa ngục rắn chín đầu - anh Brady đến”.
Từng người đứng đầu các tập đoàn tài chính hàng đầu thế giới, hay lãnh đạo các thế lực lớn đều lần lượt đến đây. Những người này đều có tiền có thế, thậm chí có vài người còn chống đỡ cho nguyên thủ các nước nhỏ.
Nhưng những người này tới Lang Gia lại không có chút kiêu ngạo nào, giống như chỉ là người bình thường.
Người thừa kế của những gia tộc nhỏ trố mắt nghẹn họng nhìn cảnh này.
“Đây chính là uy thế của nhân vật đứng đầu đấy!”.
Nhan Y Nhân dùng ánh mắt phức tạp nhìn xa xa, thấp giọng lẩm bẩm nói.
Sắc mặt của Chu Quyền cũng rất phức tạp, tuy rằng thế lực của nhà họ Chu không yếu trong giới lánh đời, có cao thủ đỉnh cao bảng Thiên trấn giữ, nhưng so sánh với những thế lực quốc tế hàng đầu đó thì không coi là gì.
Nhưng những người nhà họ Chu không dám đắc tội đó, khi đối mặt với đệ tử nhà họ Lâm lại vô cùng khách khí, đây chính là uy thế của nhân vật đứng đầu đương thời.