Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 878 – Odin và Dawn
Nghe thấy tiếng thốt lên đầy kinh ngạc của Brady từ sau lưng, Lâm Ẩn nhíu mày lại, Odin trước mặt anh là cao thủ đã bước nửa chân vào Thần cảnh, vốn dĩ anh cứ nghĩ rằng Thiên sứ máu là con át chủ bài lớn nhất của Thần Ánh Sáng kia chứ, không ngờ lại có thêm cao thủ xuất hiện.
Quả nhiên các tổ chức lâu đời này đều không đơn giản, ai nấy cũng có con át chủ bài của mình.
“Chỉ với một mình ông thì không đủ để khiến tôi rời khỏi đây đâu!”.
Lâm Ẩn nhìn Odin rồi nói hờ hững.
Odin nhíu mày lại, vốn dĩ lão ta cứ nghĩ rằng thấy mình xuất hiện, Lâm Ẩn sẽ nể mặt lão ta đôi phần mà cho qua chuyện này, nhưng nào ngờ Lâm Ẩn lại từ chối.
“Thực lực của cậu không tệ, nhưng đây là thần điện, cậu không phải là đối thủ của tôi đâu!”.
Odin nói từ tốn: “Hơn nữa cậu đã giết Caesar, mặc dù Caesar không là cái thá gì cả, nhưng thầy của ông ta là Cloud, Cloud là học trò của Huyết Tổ, đã bước nửa chân vào Thần cảnh, chuyện này sẽ không dừng lại ở đây đâu!”.
“Huyết Tổ?”.
Lâm Ẩn cũng nhíu mày lại, từ sau khi thăng cấp lên Thần cảnh, anh đã nghe thấy rất nhiều chuyện trước kia chưa từng nghe thấy, Cloud bước nửa chân vào Thần cảnh, lẽ nào Huyết Tổ lại là Thần cảnh thật sự?
“Cứ để lão ta đến tìm tôi là được rồi?”.
Đôi lông mày của Lâm Ẩn giãn ra, chỉ là một kẻ bước nửa chân vào Thần cảnh và một Huyết Tổ chưa xác định đã lên đến Thần cảnh chưa mà thôi, lẽ nào có thể thỏa hiệp một cách tùy tiện như thế sao?
Sắc mặt Odin cũng sầm xuống, lão ta nói nhiều với Lâm Ẩn như thế mà không ngờ anh lại chẳng nể mặt, Odin lên tiếng với giọng lạnh nhạt: “Lâm Ẩn, cậu phải nghĩ kỹ càng xem có muốn đối đầu với Thần Ánh Sáng của tôi không!”.
“Odin, ông già rồi, không ngờ lại bị một người trẻ tuổi ép đến mức này!”.
Vào giây phút này, một người đàn ông trung niên mặc quần áo quý tộc bước vào trong điện, trông cả người lão ta đều toát ra vẻ tang thương.
“Dawn!”.
Odin nhìn người đàn ông mặc quần áo quý tộc rồi nói: “Ông đến thần điện của tôi làm gì?”.
“Không ngờ cái thằng ngu ngốc Caesar bị giết rồi, thế thì chắc chắn tôi phải làm gì đó, chứ bằng không đến lúc ấy thầy lại trách tội tôi?”.
Dawn cười cười rồi nói.
“Hơn nữa, có thể cậu Lâm có linh quả Huyền Nguyên giúp tôi thăng cấp lên Thần cảnh, làm sao tôi có thể không đến chứ?”.
Sau khi nói dứt lời, Dawn nhìn Lâm Ẩn trân trân rồi nói chậm rãi:
“Lâm Ẩn, cậu không chết trong thung lũng mà thực lực còn tăng cao, chắc chắn đã ăn linh quả Huyền Nguyên, trong truyền thuyết loại quả này chỉ có ba, nếu như cậu chịu đưa hai trái cho tôi thì tôi có thể tha cho cậu một mạng!”.
“Cái gì?”.
Gương mặt Odin toát ra vẻ kinh ngạc, lão ta vừa mới ngừng bế quan, vốn không biết đến chuyện linh quả Huyền Nguyên.
“Cậu Lâm, lần này tôi đến đây thật sự không phải để phân sống chết, người lên đến cảnh giới của chúng ta đều tự mình trông chừng một phương, hưởng thụ sự cung phụng của vô số gia đình giàu có, hưởng thụ tuổi thọ dài đằng đẵng, cần gì phải đấu tranh người sống kẻ chết kia chứ?”.
Dawn nói từ tốn.
“Ồ? Nói thế có nghĩa là ông bằng lòng buông bỏ thù hằn sao? Nhưng Caesar vừa mới chết trong tay tôi, ông cũng không quan tâm à?”, Lâm Ẩn cố ý làm ra vẻ ngạc nhiên.
“Caesar chỉ là một thằng ngu mà thôi, chết thì chết, quá lắm thì thầy mắng tôi một tiếng, Caesar có là gì so với linh quả Huyền Nguyên đâu?”, Dawn nói từ tốn.
“Nếu như cậu Lâm bằng lòng giao linh quả Huyền Nguyên ra, chúng ta chính là bạn bè, tôi đều có thể giúp cậu giải quyết những kẻ thù của cậu ở đây!”.
Sau khi nói dứt lời, Dawn còn nhìn sang lão Tước gia!
Lão Tước gia biến sắc, lão ta lao vút ra ngoài như sao băng, nếu như Lâm Ẩn kết minh với đám người Dawn thì trên đời này làm gì còn chỗ cho gia tộc Cromir đặt chân nữa.
“Thần Ánh Sáng của chúng tôi cũng muốn một trái!”.
Odin đứng bên cạnh, lão ta còn không buồn nhìn lão Tước gia đã chạy đi ấy.
Xoẹt!
Ánh máu bắn ra từ tay Dawn, đâm trúng người lão tước gia đang chạy trốn, lão ta ngừng phắt lại rồi ngã từ trên cao xuống đất, máu trong người lão ta đều tan biến hết, chỉ còn sót lại lớp da bọc xương mà thôi.
Những cao thủ trên bảng Thiên đều kinh ngạc, bọn họ không khỏi lùi về sau vài bước, tránh xa Dawn ra.
Thủ đoạn ban nãy của Dawn tàn nhẫn đến thế, bọn họ không muốn bị Dawn tấn công.
“Cậu Lâm, cậu cũng nhìn thấy thành ý của tôi rồi đó, cậu có chịu giao linh quả Huyền Nguyên ra không?”, Dawn lạnh lùng nhìn Lâm Ẩn như thể đã ăn chắc anh rồi.
Cơ thể Odin chậm rãi dịch đến một bên, cùng Dawn bao vây Lâm Ẩn vào chính giữa.
“Cậu Lâm đừng không thức thời làm mọi người bất hòa với nhau!”.
Lâm Ẩn bật cười, anh nói: “Nghĩa là hôm nay tôi không giao ra thì không được?”.
“Đúng thế!”.
Dawn cũng lạnh lùng lên tiếng.
“Chỉ với hai người các người thì e là không được!”, Lâm Ẩn lắc đầu rồi nói.
“Nói như thế nghĩa là cậu Lâm không định đồng ý sao?”, Dawn nhíu mày lại, lão ta không biết Lâm Ẩn lấy dũng khí từ đâu ra để đối mặt với hai cao thủ bước nửa chân vào Thần cảnh như mình và Odin.
“Hừ! Tại sao tôi phải đồng ý? Hai người các người chẳng phải là đối thủ của tôi đâu!”, Lâm Ẩn chắp tay sau lưng, anh cười lạnh.
Nếu là người khác thốt lên câu nói này thì chắc chắn sẽ bị cao thủ trong điện cười đến rớt cả răng, nhưng khi nãy Lâm Ẩn đã chém chết một thiên sứ, còn bọn họ thì chưa thấy Odin và Dawn tấn công, trong tiềm thức vẫn nghĩ rằng hai người bọn họ chẳng phải là đối thủ của Lâm Ẩn.
“Ngông cuồng!”.
Bây giờ Dawn không còn bình tĩnh nữa, lão ta không ngờ Lâm Ẩn lại không thức thời như thế, biết bao nhiêu kẻ mạnh còn không dám nghĩ đến việc kết quan hệ với lão ta, thế mà Lâm Ẩn lại từ chối.
“Không thức thời!”.
Odin cũng cười lạnh, ánh sáng thánh sáng lên xung quanh lão ta: “Lâm Ẩn, nếu như cậu còn không biết thức thời thì đừng hòng bước ra khỏi thần điện, hơn nữa cho dù thực lực của cậu mạnh đến đâu thì bạn của cậu cũng không có thực lực mạnh như vậy!”.
“Ông đang uy hiếp tôi à?”.
Lâm Ẩn híp mắt lại, ánh sáng thần bắn ra ba tấc.
Sát khí ngút trời lập tức bao trùm cả thần điện, người trong thần điện đều như thể rơi vào hố băng.
Khí thế toát ra từ người Lâm Ẩn đáng sợ đến nhường nào.
Chỉ trong chớp mắt thôi đã giống như tòa núi lớn đè trên thần điện, cho dù Brady hay là Liễu Thanh Ti đều chỉ cảm thấy có luồng khí ngút trời từ người anh giáng xuống, khiến cho bọn họ không sao thở nổi, cỏ cây xung quanh đều bị khí thế vô hình đè ngã rạp.
Brady lùi về sau hai bước, gã trừng mắt nhìn Lâm Ẩn, đây mới là thực lực thật sự của người bước nửa chân vào Thần cảnh, chỉ mỗi khí thế của anh thôi đã khiến cho gã mất đi sức chiến đấu rồi.
Những thành viên trong Thần Ánh Sáng và người bình thường còn khổ sở hơn nữa, bọn họ đặt mông ngồi xuống đất rồi há miệng thở hồng hộc.
Dawn và Odin cũng nhìn Lâm Ẩn với vẻ mặt nghiêm túc, mặc dù ban nãy Lâm Ẩn đánh bại hiệp sĩ phán xử, nhưng anh vẫn không được bọn họ xem trọng, cho đến tận lúc này thì bọn họ mới không còn xem thường anh nữa.
Khí thế đột ngột bùng nổ từ người Lâm Ẩn khiến cho bọn họ cảm thấy căng thẳng.
Ánh sáng thánh trên người Odin sáng lên, lão ta để mặc cho tóc và tóc mai tung bay, ánh sáng bùng lên trong đôi mắt sắc lẻm của lão ta, tinh thần lực mạnh mẽ toát ra từ trong cơ thể, đối chọi lại với khí thế của Lâm Ẩn.
Máu trên người Dawn dâng lên đột ngột, khí thế toát ra từ người lão ta hình thành thế đỉnh ba chân với Lâm Ẩn và Odin.
Trong lòng mọi người đều thấy căng thẳng, đại chiến sắp sửa bắt đầu rồi.
Quả nhiên các tổ chức lâu đời này đều không đơn giản, ai nấy cũng có con át chủ bài của mình.
“Chỉ với một mình ông thì không đủ để khiến tôi rời khỏi đây đâu!”.
Lâm Ẩn nhìn Odin rồi nói hờ hững.
Odin nhíu mày lại, vốn dĩ lão ta cứ nghĩ rằng thấy mình xuất hiện, Lâm Ẩn sẽ nể mặt lão ta đôi phần mà cho qua chuyện này, nhưng nào ngờ Lâm Ẩn lại từ chối.
“Thực lực của cậu không tệ, nhưng đây là thần điện, cậu không phải là đối thủ của tôi đâu!”.
Odin nói từ tốn: “Hơn nữa cậu đã giết Caesar, mặc dù Caesar không là cái thá gì cả, nhưng thầy của ông ta là Cloud, Cloud là học trò của Huyết Tổ, đã bước nửa chân vào Thần cảnh, chuyện này sẽ không dừng lại ở đây đâu!”.
“Huyết Tổ?”.
Lâm Ẩn cũng nhíu mày lại, từ sau khi thăng cấp lên Thần cảnh, anh đã nghe thấy rất nhiều chuyện trước kia chưa từng nghe thấy, Cloud bước nửa chân vào Thần cảnh, lẽ nào Huyết Tổ lại là Thần cảnh thật sự?
“Cứ để lão ta đến tìm tôi là được rồi?”.
Đôi lông mày của Lâm Ẩn giãn ra, chỉ là một kẻ bước nửa chân vào Thần cảnh và một Huyết Tổ chưa xác định đã lên đến Thần cảnh chưa mà thôi, lẽ nào có thể thỏa hiệp một cách tùy tiện như thế sao?
Sắc mặt Odin cũng sầm xuống, lão ta nói nhiều với Lâm Ẩn như thế mà không ngờ anh lại chẳng nể mặt, Odin lên tiếng với giọng lạnh nhạt: “Lâm Ẩn, cậu phải nghĩ kỹ càng xem có muốn đối đầu với Thần Ánh Sáng của tôi không!”.
“Odin, ông già rồi, không ngờ lại bị một người trẻ tuổi ép đến mức này!”.
Vào giây phút này, một người đàn ông trung niên mặc quần áo quý tộc bước vào trong điện, trông cả người lão ta đều toát ra vẻ tang thương.
“Dawn!”.
Odin nhìn người đàn ông mặc quần áo quý tộc rồi nói: “Ông đến thần điện của tôi làm gì?”.
“Không ngờ cái thằng ngu ngốc Caesar bị giết rồi, thế thì chắc chắn tôi phải làm gì đó, chứ bằng không đến lúc ấy thầy lại trách tội tôi?”.
Dawn cười cười rồi nói.
“Hơn nữa, có thể cậu Lâm có linh quả Huyền Nguyên giúp tôi thăng cấp lên Thần cảnh, làm sao tôi có thể không đến chứ?”.
Sau khi nói dứt lời, Dawn nhìn Lâm Ẩn trân trân rồi nói chậm rãi:
“Lâm Ẩn, cậu không chết trong thung lũng mà thực lực còn tăng cao, chắc chắn đã ăn linh quả Huyền Nguyên, trong truyền thuyết loại quả này chỉ có ba, nếu như cậu chịu đưa hai trái cho tôi thì tôi có thể tha cho cậu một mạng!”.
“Cái gì?”.
Gương mặt Odin toát ra vẻ kinh ngạc, lão ta vừa mới ngừng bế quan, vốn không biết đến chuyện linh quả Huyền Nguyên.
“Cậu Lâm, lần này tôi đến đây thật sự không phải để phân sống chết, người lên đến cảnh giới của chúng ta đều tự mình trông chừng một phương, hưởng thụ sự cung phụng của vô số gia đình giàu có, hưởng thụ tuổi thọ dài đằng đẵng, cần gì phải đấu tranh người sống kẻ chết kia chứ?”.
Dawn nói từ tốn.
“Ồ? Nói thế có nghĩa là ông bằng lòng buông bỏ thù hằn sao? Nhưng Caesar vừa mới chết trong tay tôi, ông cũng không quan tâm à?”, Lâm Ẩn cố ý làm ra vẻ ngạc nhiên.
“Caesar chỉ là một thằng ngu mà thôi, chết thì chết, quá lắm thì thầy mắng tôi một tiếng, Caesar có là gì so với linh quả Huyền Nguyên đâu?”, Dawn nói từ tốn.
“Nếu như cậu Lâm bằng lòng giao linh quả Huyền Nguyên ra, chúng ta chính là bạn bè, tôi đều có thể giúp cậu giải quyết những kẻ thù của cậu ở đây!”.
Sau khi nói dứt lời, Dawn còn nhìn sang lão Tước gia!
Lão Tước gia biến sắc, lão ta lao vút ra ngoài như sao băng, nếu như Lâm Ẩn kết minh với đám người Dawn thì trên đời này làm gì còn chỗ cho gia tộc Cromir đặt chân nữa.
“Thần Ánh Sáng của chúng tôi cũng muốn một trái!”.
Odin đứng bên cạnh, lão ta còn không buồn nhìn lão Tước gia đã chạy đi ấy.
Xoẹt!
Ánh máu bắn ra từ tay Dawn, đâm trúng người lão tước gia đang chạy trốn, lão ta ngừng phắt lại rồi ngã từ trên cao xuống đất, máu trong người lão ta đều tan biến hết, chỉ còn sót lại lớp da bọc xương mà thôi.
Những cao thủ trên bảng Thiên đều kinh ngạc, bọn họ không khỏi lùi về sau vài bước, tránh xa Dawn ra.
Thủ đoạn ban nãy của Dawn tàn nhẫn đến thế, bọn họ không muốn bị Dawn tấn công.
“Cậu Lâm, cậu cũng nhìn thấy thành ý của tôi rồi đó, cậu có chịu giao linh quả Huyền Nguyên ra không?”, Dawn lạnh lùng nhìn Lâm Ẩn như thể đã ăn chắc anh rồi.
Cơ thể Odin chậm rãi dịch đến một bên, cùng Dawn bao vây Lâm Ẩn vào chính giữa.
“Cậu Lâm đừng không thức thời làm mọi người bất hòa với nhau!”.
Lâm Ẩn bật cười, anh nói: “Nghĩa là hôm nay tôi không giao ra thì không được?”.
“Đúng thế!”.
Dawn cũng lạnh lùng lên tiếng.
“Chỉ với hai người các người thì e là không được!”, Lâm Ẩn lắc đầu rồi nói.
“Nói như thế nghĩa là cậu Lâm không định đồng ý sao?”, Dawn nhíu mày lại, lão ta không biết Lâm Ẩn lấy dũng khí từ đâu ra để đối mặt với hai cao thủ bước nửa chân vào Thần cảnh như mình và Odin.
“Hừ! Tại sao tôi phải đồng ý? Hai người các người chẳng phải là đối thủ của tôi đâu!”, Lâm Ẩn chắp tay sau lưng, anh cười lạnh.
Nếu là người khác thốt lên câu nói này thì chắc chắn sẽ bị cao thủ trong điện cười đến rớt cả răng, nhưng khi nãy Lâm Ẩn đã chém chết một thiên sứ, còn bọn họ thì chưa thấy Odin và Dawn tấn công, trong tiềm thức vẫn nghĩ rằng hai người bọn họ chẳng phải là đối thủ của Lâm Ẩn.
“Ngông cuồng!”.
Bây giờ Dawn không còn bình tĩnh nữa, lão ta không ngờ Lâm Ẩn lại không thức thời như thế, biết bao nhiêu kẻ mạnh còn không dám nghĩ đến việc kết quan hệ với lão ta, thế mà Lâm Ẩn lại từ chối.
“Không thức thời!”.
Odin cũng cười lạnh, ánh sáng thánh sáng lên xung quanh lão ta: “Lâm Ẩn, nếu như cậu còn không biết thức thời thì đừng hòng bước ra khỏi thần điện, hơn nữa cho dù thực lực của cậu mạnh đến đâu thì bạn của cậu cũng không có thực lực mạnh như vậy!”.
“Ông đang uy hiếp tôi à?”.
Lâm Ẩn híp mắt lại, ánh sáng thần bắn ra ba tấc.
Sát khí ngút trời lập tức bao trùm cả thần điện, người trong thần điện đều như thể rơi vào hố băng.
Khí thế toát ra từ người Lâm Ẩn đáng sợ đến nhường nào.
Chỉ trong chớp mắt thôi đã giống như tòa núi lớn đè trên thần điện, cho dù Brady hay là Liễu Thanh Ti đều chỉ cảm thấy có luồng khí ngút trời từ người anh giáng xuống, khiến cho bọn họ không sao thở nổi, cỏ cây xung quanh đều bị khí thế vô hình đè ngã rạp.
Brady lùi về sau hai bước, gã trừng mắt nhìn Lâm Ẩn, đây mới là thực lực thật sự của người bước nửa chân vào Thần cảnh, chỉ mỗi khí thế của anh thôi đã khiến cho gã mất đi sức chiến đấu rồi.
Những thành viên trong Thần Ánh Sáng và người bình thường còn khổ sở hơn nữa, bọn họ đặt mông ngồi xuống đất rồi há miệng thở hồng hộc.
Dawn và Odin cũng nhìn Lâm Ẩn với vẻ mặt nghiêm túc, mặc dù ban nãy Lâm Ẩn đánh bại hiệp sĩ phán xử, nhưng anh vẫn không được bọn họ xem trọng, cho đến tận lúc này thì bọn họ mới không còn xem thường anh nữa.
Khí thế đột ngột bùng nổ từ người Lâm Ẩn khiến cho bọn họ cảm thấy căng thẳng.
Ánh sáng thánh trên người Odin sáng lên, lão ta để mặc cho tóc và tóc mai tung bay, ánh sáng bùng lên trong đôi mắt sắc lẻm của lão ta, tinh thần lực mạnh mẽ toát ra từ trong cơ thể, đối chọi lại với khí thế của Lâm Ẩn.
Máu trên người Dawn dâng lên đột ngột, khí thế toát ra từ người lão ta hình thành thế đỉnh ba chân với Lâm Ẩn và Odin.
Trong lòng mọi người đều thấy căng thẳng, đại chiến sắp sửa bắt đầu rồi.