Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 760: Trong ba ngày phải tiêu diệt Lâm Ẩn
Bên ngoài biệt thự Thiên Vận.
Một già một trẻ đang đứng ở giữa sông.
Cả hai đi trên mặt nước giống như đang đi trên đất, có thể thấy trình độ võ công của hai người họ cao như nào.
Hai người này chính là Tàng Kiếm chân nhân và Lâm Hiên vừa rời khỏi biệt thự Thiên Vận.
“Hiên Nhi, bây giờ cháu đã bình tĩnh lại chưa?”,vẻ mặt Tàng Kiếm chân nhân lạnh nhạt nhìn Lâm Hiên, lão ta mở miệng hỏi thăm.
Cả người Lâm Hiên bị nước sông làm ướt, mái tóc đen nhánh như thác nước xõa xuống, giọt nước trên mặt không ngừng rơi xuống.
“Sư thúc! Con không thể bình tĩnh được! Con không thể chịu đựng được nỗi sỉ nhục lớn ngày hôm nay!!”, Lâm Hiên ngẩng mặt thì thào, hai mắt hắn ta đỏ ngầu, khuôn mặt tràn đầy sự tức giận, không cam lòng.
“Lâm Ẩn ức hiếp con như vậy, mối thù này, cơn tức này dù có thế nào con cũng nuốt không trôi!”, Lâm Hiên gào thét lên.
Bùm bùm bùm bùm bụp!
Theo sau tiếng gào thét phẫn nộ của Lâm Hiên, nước sông gần đó lần lượt phát nổ, mặt sông bùng lên từng đợt sóng như vũ bão!
Cơn phẫn nộ bị cưỡng ép áp chế ở biệt thự Thiên Vận trước đó đang lần lượt bùng phát ra!
Hắn bị Lâm Ẩn áp chế một cách tàn nhẫn, trong lồng ngực tích tụ cơn tức giận, lúc đó hắn ta không dám liều mạng chiến đấu với Lâm Ẩn, giờ quay về nghĩ lại, càng nghĩ càng phẫn nộ, càng nghĩ càng bực tức!
“Hầy!”
Tàng Kiếm chân nhân than thở một tiếng rồi nhìn về phía Lâm Hiên.
“Hiên Nhi, con còn chưa thông suốt!”.
“Đây cũng là cửa ải khó nhất cản trở con trở thành tông sư bảng Thiên!”.
“Võ công của con đã có thể đột phá bảng Thiên rồi, nhưng tâm cảnh của con vẫn chưa thông suốt! Điều quan trọng nhất ở bảng Thiên chính là tâm cảnh! Con có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, nhưng con luôn tỏ ra kiêu ngạo vì xuất thân cao quý của mình”.
“Đây không chỉ là điểm mạnh, mà còn là điểm yếu chết người của con!”.
Tàng Kiếm chân nhân nói một cách chân thành, lão ta đang dạy dỗ Lâm Hiên.
Hai mắt Lâm Hiên đờ đẫn, hắn ta nghe xong lời này thì giống như nắm bắt được gì đó.
“Sư thúc, chẳng lẽ muốn đột phá bảng Thiên thì nhất định phải chịu nhục sao? Hôm nay sư thúc ngăn cản con gây chuyện với Lâm Ẩn, chẳng lẽ thúc không sợ tâm cảnh con bị sụp đổ, võ công hoàn toàn bị phế bỏ sao?”, Lâm Hiên nghi ngờ hỏi.
“Ha ha”,Tàng Kiếm chân nhân thoải mái cười nói.
“Nhập ma thì vẫn coi là ngộ đạo. Chỉ là khác nhau ở suy nghĩ mà thôi!”.
“Hiên Nhi, con cho rằng chuyện hôm nay thật sự nhục nhã đúng không? Nó sẽ khiến con suy sụp tinh thần sao?”.
“Nếu là như vậy thì thúc dạy sai người rồi!”,Tàng Kiếm chân nhân lạnh lùng nói.
Nghe thấy vậy thì vẻ mặt Lâm Hiên thay đổi, hắn ta nói: “Sư thúc, con, con…”.
“Con có thể chịu nhục, nhưng trong lòng không bỏ qua được chướng ngại này. Nếu con không giết Lâm Ẩn thì cậu ta sẽ trở thành ác ma trên con đường võ đạo của con, con sẽ luôn bị cậu ta ám ảnh”, Lâm Hiên lạnh lùng nói.
“Nhưng con không giết được Lâm Ẩn, con còn kém hơn cậu ta, đây là sự thật”, Tàng Kiếm chân nhân nhẹ nói: “Có đôi khi phải học cách từ bỏ”.
Tàng Kiếm chân nhân đột nhiên quay lại, lão ta nhìn Lâm Hiên hỏi: “Hiên Nhi, con đã điều tra qua Lâm Ẩn chưa?”.
Lâm Huyền nhìn lão ta rồi nói: “Đương nhiên con đã điều tra. Con cũng đã phân tích kỹ càng tất cả thành tích của Lâm Ẩn trong thế tục, cũng điều tra cả thành tích chiến đấu với các cao thủ ở giới lánh đời”.
“Nhưng không biết xảy ra sai sót ở đâu, con đã đánh giá sai thực lực của Lâm Ẩn. Cậu ta không ngờ lại mạnh hơn cả con, có vẻ đã đạt đến trình độ bảng Thiên!”, Lâm Hiên chua xót nói, hắn ta không cam lòng.
Lâm Hiên là người đứng đầu bảng Địa, là thiên tài trẻ tuổi có nhiều hy vọng đột phá bảng Thiên. Nhưng cuối cùng Lâm Ẩn, đối thủ mà hắn ta chưa bao giờ coi trọng lại đột phá được cảnh giới bảng Thiên khi còn trẻ hơn cả hắn ta.
Đây là sự chế nhạo thầm lặng, là nỗi xấu hổ to lớn!
“Hiên Nhi, ngay từ đầu con đã điều tra sai hướng rồi”, Tàng Kiếm chân nhân nói: “Khi đối phó kẻ địch nhất định phải cẩn thận, phải hiểu rõ kinh nghiệm của hắn, hiểu rõ tính cách của hắn, chỉ nhìn thành tích thì có ích lợi gì?”.
“Con phải biết Lâm Ẩn từng ở một thành phố quê mùa như Đông Hải, cậu ta đã từng là con rể của một gia đình bình thường vài năm trời? Một kẻ nổi danh vô dụng như cậu ta luôn chịu đựng sự chế giễu của mọi người, nhưng cậu ta vẫn có thể bảo vệ những người thân yêu của mình, lại còn vô cùng thản nhiên?”.
“Con cũng biết tại sao Lâm Ẩn còn nhỏ đã bị đuổi ra khỏi gia tộc đúng không? Từ trên đỉnh núi rơi xuống đáy vực nhưng vẫn có thể bình tĩnh đối mặt với cuộc sống, kiên trì luyện võ”.
“Thử hỏi nếu như con phải chịu những gì cậu ta phải trải qua, thì con có thể giống như cậu ta bây giờ, vẫn có thể oai hùng như ngày hôm nay không?”.
Tàng Kiếm chân nhân chất vấn Lâm Hiên từng câu một.
Lâm Hiên ngẩn người.
Lâm Hiên tuy là con riêng, nhưng hắn ta làcon riêng của của đại trưởng lão có trình độ bảng Thiên! Hắn ta vẫn được bảo vệ chăm sóc, khi còn ở thế tục, hắn ta đã từng là chủ tịch tập đoàn, trước giờ hắn ta chưa phải chịu oan ức gì.
“So với Lâm Ẩn thì tâm cảnh của con thật sự chênh lệch quá nhiều. Đó là lý do tại sao cậu ta có thể đột phá bảng Thiên, còn con thì không. Những sỉ nhục của ngày hôm nay đã là gì?”, Tàng Kiếm chân nhân nói: “Có câu nói loài rồng chân chính có thể to, có thể nhỏ, có thể bay lên tận chín tầng mây, nhưng cũng có thể ẩn sâu trong bùn đất”.
Lâm Hiên cúi đầu buồn bực nói: “Cảm ơn sư thúc đã dạy bảo”.
“Đi theo ta trở về trong núi tu luyện đi, con đừng lún sâu vào chuyện ở Ký Châu này nữa”, Tàng Kiếm chân nhân thuyết phục.
“Không!”, Lâm Hiên đột nhiên giật mình tỉnh táo lại, hắn ta nhìn về phía Tàng Kiếm chân nhân: “Sư thúc, con không thể từ bỏ mọi chuyện ở Ký Châu được, hội nghị sáu gia tộc sắp được tổ chức, nếu như con từ bỏ thì tức là con đã từ bỏ vị trí người thừa kế của nhà họ Lâm, dâng hai tay nhường thế lực mạnh mẽ nhà họ Lâm ở Lang Gia cho Lâm Ẩn ”.
Tàng Kiếm chân nhân nheo mắt rồi nói: “Con vẫn còn chấp niệm, luyến tiếc thế lực của nhà họ Lâm ở Lang Gia sao?”.
“Sư thúc, không phải con luyến tiếc thế lực của nhà họ Lâm. Mà là chỉ có người thừa kế mới có thể tu luyện bí quyết Lang Gia!”, Lâm Hiên trầm giọng nói: “Bí quyết Lang Gia là mấu chốt giúp con đột phá bảng Thiên. Con không thể từ bỏ”.
“Đặc biệt Lâm Ẩn đã để lại cho con một bóng ma, không vượt qua được cửa ải này thì con không thể bình tĩnh trở về trong núi tu luyện được”.
Tàng Kiếm chân nhân thở dài một hơi.
“Thôi vậy, Hiên Nhi, đây là cuộc đời của con, tính cách của con cũng sẽ quyết định vận mệnh. Sư thúc không thể đưa ra quyết định thay con”, Tàng Kiếm chân nhân từ tốn nói: “Nếu con đã không cam lòng bỏ cuộc, vẫn muốn đấu với Lâm Ẩn một trận thì sư thúc có thể phá lệ ra tay giúp con!”.
“Nhưng mà Hiên Nhi, con phải nghĩ cho kỹ, sư thúc nhúng tay vào chuyện ở Ký Châu này thì sẽ không thể thoát ra được nữa, nếu thắng thì con sẽ ngồi vững vị trí người thừa kế của nhà họ Lâm và lấy được bí quyết Lang Gia. Nếu thua thì tính mạng của con và tính mạng của sư thúc đều sẽ mất ở đây. Sẽ không có cách nào thoát được”, Tàng Kiếm chân nhân trịnh trọng nói.
“Bây giờ chịu thua thì còn có thể có một tương lai tươi sáng hơn!”.
Vẻ mặt Lâm Hiên lạnh lùng, hai mắt hắn ta đỏ ngầu, hắn ta trầm giọng nói: “Sư thúc, con không phục. Con muốn đấu xong trận này với Lâm Ẩn. Con nguyện sống chết cùng sư thúc!”.
Tàng Kiếm chân nhân chậm rãi nhắm mắt lại, lão ta khẽ gật đầu.
“Mang theo ấn ký của ta, thay ta phát lệnh Kiếm Tôn, triệu tập Kiếm Vệ. Trong vòng ba ngày trước khi hội nghị sáu gia tộc được tổ chức phải lấy được đầu của Lâm Ẩn”.
…
Mặt khác, bên trong biệt thự Thiên Vận.
Cao Thiên Nguyên bị phế võ công, chỉ có thể đỏ mặt tía tai chán nản rời đi.
Đám cao thủ trẻ tuổi ở lại cả nam lẫn nữ trong giới lánh đời đều không dám tới gần Lâm Ẩn, bọn họ lần lượt đi nịnh hót lấy lòng Triệu Thừa Kiền và Sở Sở, bọn họ muốn làm quen với Lâm Ẩn thông qua hai người này.
Lâm Ẩn ngồi một mình trên ghế chậm rãi uống trà đen.
Răng rắc!
Bỗng nhiên tách trà xoay trong tay anh rồi đột nhiên vỡ vụn, làm nước trà đổ xuống mặt đất.
Ánh mắt Lâm Ẩn dần dần trở nên sâu hơn.
Lâm Ẩn cảm nhận được một sát ý mạnh mẽ, một cảm giác nguy cơ mạnh mẽ xuất hiện trong lòng anh.
Trong võ đạo, nếu cao thủ mạnh mẽ muốn có ý định giết anh, thì cho dù có cách biệt trăm sông ngàn núi anh cũng có nhận biết và cảm ứng được, thậm chí khi bọn họ đang thảo luận về mình thì anh cũng có thể cảm nhận được.
Lâm Ẩn chính là một cao thủ đã tu luyện đến trình độ này.
Một già một trẻ đang đứng ở giữa sông.
Cả hai đi trên mặt nước giống như đang đi trên đất, có thể thấy trình độ võ công của hai người họ cao như nào.
Hai người này chính là Tàng Kiếm chân nhân và Lâm Hiên vừa rời khỏi biệt thự Thiên Vận.
“Hiên Nhi, bây giờ cháu đã bình tĩnh lại chưa?”,vẻ mặt Tàng Kiếm chân nhân lạnh nhạt nhìn Lâm Hiên, lão ta mở miệng hỏi thăm.
Cả người Lâm Hiên bị nước sông làm ướt, mái tóc đen nhánh như thác nước xõa xuống, giọt nước trên mặt không ngừng rơi xuống.
“Sư thúc! Con không thể bình tĩnh được! Con không thể chịu đựng được nỗi sỉ nhục lớn ngày hôm nay!!”, Lâm Hiên ngẩng mặt thì thào, hai mắt hắn ta đỏ ngầu, khuôn mặt tràn đầy sự tức giận, không cam lòng.
“Lâm Ẩn ức hiếp con như vậy, mối thù này, cơn tức này dù có thế nào con cũng nuốt không trôi!”, Lâm Hiên gào thét lên.
Bùm bùm bùm bùm bụp!
Theo sau tiếng gào thét phẫn nộ của Lâm Hiên, nước sông gần đó lần lượt phát nổ, mặt sông bùng lên từng đợt sóng như vũ bão!
Cơn phẫn nộ bị cưỡng ép áp chế ở biệt thự Thiên Vận trước đó đang lần lượt bùng phát ra!
Hắn bị Lâm Ẩn áp chế một cách tàn nhẫn, trong lồng ngực tích tụ cơn tức giận, lúc đó hắn ta không dám liều mạng chiến đấu với Lâm Ẩn, giờ quay về nghĩ lại, càng nghĩ càng phẫn nộ, càng nghĩ càng bực tức!
“Hầy!”
Tàng Kiếm chân nhân than thở một tiếng rồi nhìn về phía Lâm Hiên.
“Hiên Nhi, con còn chưa thông suốt!”.
“Đây cũng là cửa ải khó nhất cản trở con trở thành tông sư bảng Thiên!”.
“Võ công của con đã có thể đột phá bảng Thiên rồi, nhưng tâm cảnh của con vẫn chưa thông suốt! Điều quan trọng nhất ở bảng Thiên chính là tâm cảnh! Con có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, nhưng con luôn tỏ ra kiêu ngạo vì xuất thân cao quý của mình”.
“Đây không chỉ là điểm mạnh, mà còn là điểm yếu chết người của con!”.
Tàng Kiếm chân nhân nói một cách chân thành, lão ta đang dạy dỗ Lâm Hiên.
Hai mắt Lâm Hiên đờ đẫn, hắn ta nghe xong lời này thì giống như nắm bắt được gì đó.
“Sư thúc, chẳng lẽ muốn đột phá bảng Thiên thì nhất định phải chịu nhục sao? Hôm nay sư thúc ngăn cản con gây chuyện với Lâm Ẩn, chẳng lẽ thúc không sợ tâm cảnh con bị sụp đổ, võ công hoàn toàn bị phế bỏ sao?”, Lâm Hiên nghi ngờ hỏi.
“Ha ha”,Tàng Kiếm chân nhân thoải mái cười nói.
“Nhập ma thì vẫn coi là ngộ đạo. Chỉ là khác nhau ở suy nghĩ mà thôi!”.
“Hiên Nhi, con cho rằng chuyện hôm nay thật sự nhục nhã đúng không? Nó sẽ khiến con suy sụp tinh thần sao?”.
“Nếu là như vậy thì thúc dạy sai người rồi!”,Tàng Kiếm chân nhân lạnh lùng nói.
Nghe thấy vậy thì vẻ mặt Lâm Hiên thay đổi, hắn ta nói: “Sư thúc, con, con…”.
“Con có thể chịu nhục, nhưng trong lòng không bỏ qua được chướng ngại này. Nếu con không giết Lâm Ẩn thì cậu ta sẽ trở thành ác ma trên con đường võ đạo của con, con sẽ luôn bị cậu ta ám ảnh”, Lâm Hiên lạnh lùng nói.
“Nhưng con không giết được Lâm Ẩn, con còn kém hơn cậu ta, đây là sự thật”, Tàng Kiếm chân nhân nhẹ nói: “Có đôi khi phải học cách từ bỏ”.
Tàng Kiếm chân nhân đột nhiên quay lại, lão ta nhìn Lâm Hiên hỏi: “Hiên Nhi, con đã điều tra qua Lâm Ẩn chưa?”.
Lâm Huyền nhìn lão ta rồi nói: “Đương nhiên con đã điều tra. Con cũng đã phân tích kỹ càng tất cả thành tích của Lâm Ẩn trong thế tục, cũng điều tra cả thành tích chiến đấu với các cao thủ ở giới lánh đời”.
“Nhưng không biết xảy ra sai sót ở đâu, con đã đánh giá sai thực lực của Lâm Ẩn. Cậu ta không ngờ lại mạnh hơn cả con, có vẻ đã đạt đến trình độ bảng Thiên!”, Lâm Hiên chua xót nói, hắn ta không cam lòng.
Lâm Hiên là người đứng đầu bảng Địa, là thiên tài trẻ tuổi có nhiều hy vọng đột phá bảng Thiên. Nhưng cuối cùng Lâm Ẩn, đối thủ mà hắn ta chưa bao giờ coi trọng lại đột phá được cảnh giới bảng Thiên khi còn trẻ hơn cả hắn ta.
Đây là sự chế nhạo thầm lặng, là nỗi xấu hổ to lớn!
“Hiên Nhi, ngay từ đầu con đã điều tra sai hướng rồi”, Tàng Kiếm chân nhân nói: “Khi đối phó kẻ địch nhất định phải cẩn thận, phải hiểu rõ kinh nghiệm của hắn, hiểu rõ tính cách của hắn, chỉ nhìn thành tích thì có ích lợi gì?”.
“Con phải biết Lâm Ẩn từng ở một thành phố quê mùa như Đông Hải, cậu ta đã từng là con rể của một gia đình bình thường vài năm trời? Một kẻ nổi danh vô dụng như cậu ta luôn chịu đựng sự chế giễu của mọi người, nhưng cậu ta vẫn có thể bảo vệ những người thân yêu của mình, lại còn vô cùng thản nhiên?”.
“Con cũng biết tại sao Lâm Ẩn còn nhỏ đã bị đuổi ra khỏi gia tộc đúng không? Từ trên đỉnh núi rơi xuống đáy vực nhưng vẫn có thể bình tĩnh đối mặt với cuộc sống, kiên trì luyện võ”.
“Thử hỏi nếu như con phải chịu những gì cậu ta phải trải qua, thì con có thể giống như cậu ta bây giờ, vẫn có thể oai hùng như ngày hôm nay không?”.
Tàng Kiếm chân nhân chất vấn Lâm Hiên từng câu một.
Lâm Hiên ngẩn người.
Lâm Hiên tuy là con riêng, nhưng hắn ta làcon riêng của của đại trưởng lão có trình độ bảng Thiên! Hắn ta vẫn được bảo vệ chăm sóc, khi còn ở thế tục, hắn ta đã từng là chủ tịch tập đoàn, trước giờ hắn ta chưa phải chịu oan ức gì.
“So với Lâm Ẩn thì tâm cảnh của con thật sự chênh lệch quá nhiều. Đó là lý do tại sao cậu ta có thể đột phá bảng Thiên, còn con thì không. Những sỉ nhục của ngày hôm nay đã là gì?”, Tàng Kiếm chân nhân nói: “Có câu nói loài rồng chân chính có thể to, có thể nhỏ, có thể bay lên tận chín tầng mây, nhưng cũng có thể ẩn sâu trong bùn đất”.
Lâm Hiên cúi đầu buồn bực nói: “Cảm ơn sư thúc đã dạy bảo”.
“Đi theo ta trở về trong núi tu luyện đi, con đừng lún sâu vào chuyện ở Ký Châu này nữa”, Tàng Kiếm chân nhân thuyết phục.
“Không!”, Lâm Hiên đột nhiên giật mình tỉnh táo lại, hắn ta nhìn về phía Tàng Kiếm chân nhân: “Sư thúc, con không thể từ bỏ mọi chuyện ở Ký Châu được, hội nghị sáu gia tộc sắp được tổ chức, nếu như con từ bỏ thì tức là con đã từ bỏ vị trí người thừa kế của nhà họ Lâm, dâng hai tay nhường thế lực mạnh mẽ nhà họ Lâm ở Lang Gia cho Lâm Ẩn ”.
Tàng Kiếm chân nhân nheo mắt rồi nói: “Con vẫn còn chấp niệm, luyến tiếc thế lực của nhà họ Lâm ở Lang Gia sao?”.
“Sư thúc, không phải con luyến tiếc thế lực của nhà họ Lâm. Mà là chỉ có người thừa kế mới có thể tu luyện bí quyết Lang Gia!”, Lâm Hiên trầm giọng nói: “Bí quyết Lang Gia là mấu chốt giúp con đột phá bảng Thiên. Con không thể từ bỏ”.
“Đặc biệt Lâm Ẩn đã để lại cho con một bóng ma, không vượt qua được cửa ải này thì con không thể bình tĩnh trở về trong núi tu luyện được”.
Tàng Kiếm chân nhân thở dài một hơi.
“Thôi vậy, Hiên Nhi, đây là cuộc đời của con, tính cách của con cũng sẽ quyết định vận mệnh. Sư thúc không thể đưa ra quyết định thay con”, Tàng Kiếm chân nhân từ tốn nói: “Nếu con đã không cam lòng bỏ cuộc, vẫn muốn đấu với Lâm Ẩn một trận thì sư thúc có thể phá lệ ra tay giúp con!”.
“Nhưng mà Hiên Nhi, con phải nghĩ cho kỹ, sư thúc nhúng tay vào chuyện ở Ký Châu này thì sẽ không thể thoát ra được nữa, nếu thắng thì con sẽ ngồi vững vị trí người thừa kế của nhà họ Lâm và lấy được bí quyết Lang Gia. Nếu thua thì tính mạng của con và tính mạng của sư thúc đều sẽ mất ở đây. Sẽ không có cách nào thoát được”, Tàng Kiếm chân nhân trịnh trọng nói.
“Bây giờ chịu thua thì còn có thể có một tương lai tươi sáng hơn!”.
Vẻ mặt Lâm Hiên lạnh lùng, hai mắt hắn ta đỏ ngầu, hắn ta trầm giọng nói: “Sư thúc, con không phục. Con muốn đấu xong trận này với Lâm Ẩn. Con nguyện sống chết cùng sư thúc!”.
Tàng Kiếm chân nhân chậm rãi nhắm mắt lại, lão ta khẽ gật đầu.
“Mang theo ấn ký của ta, thay ta phát lệnh Kiếm Tôn, triệu tập Kiếm Vệ. Trong vòng ba ngày trước khi hội nghị sáu gia tộc được tổ chức phải lấy được đầu của Lâm Ẩn”.
…
Mặt khác, bên trong biệt thự Thiên Vận.
Cao Thiên Nguyên bị phế võ công, chỉ có thể đỏ mặt tía tai chán nản rời đi.
Đám cao thủ trẻ tuổi ở lại cả nam lẫn nữ trong giới lánh đời đều không dám tới gần Lâm Ẩn, bọn họ lần lượt đi nịnh hót lấy lòng Triệu Thừa Kiền và Sở Sở, bọn họ muốn làm quen với Lâm Ẩn thông qua hai người này.
Lâm Ẩn ngồi một mình trên ghế chậm rãi uống trà đen.
Răng rắc!
Bỗng nhiên tách trà xoay trong tay anh rồi đột nhiên vỡ vụn, làm nước trà đổ xuống mặt đất.
Ánh mắt Lâm Ẩn dần dần trở nên sâu hơn.
Lâm Ẩn cảm nhận được một sát ý mạnh mẽ, một cảm giác nguy cơ mạnh mẽ xuất hiện trong lòng anh.
Trong võ đạo, nếu cao thủ mạnh mẽ muốn có ý định giết anh, thì cho dù có cách biệt trăm sông ngàn núi anh cũng có nhận biết và cảm ứng được, thậm chí khi bọn họ đang thảo luận về mình thì anh cũng có thể cảm nhận được.
Lâm Ẩn chính là một cao thủ đã tu luyện đến trình độ này.