Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1470
Bạch Lộc đã chết, giống như Xích Dương, đạo tiêu thần tán, từ nay không tồn tại trên nhân gian. Mắt Bạch Lộc trống rỗng, trong Nhất Đạo tông còn lại hai pho tượng lại có một tan vỡ. Cùng với pho tượng tan vỡ, thế giới đất rung núi chuyển. Đệ tử Nhất Đạo tông bên dưới ngã trái ngã phải.
Bọn họ vốn đã bị Bạch Lộc rút hồn, khí vận, giờ chỉ còn lại thân thể. Cùng với đất rung núi chuyển, bọn họ hóa thành tro bụi. Nguyên Nhất Đạo tông giờ chỉ còn mỗi mình Sâm Mộc đại đạo tôn.
Sâm Mộc đại đạo tôn cô độc đứng giữa không trung yên lặng nhìn mọi thứ, mặt lộ ra bi thương và bất đắc dĩ. Tô Minh cường đại, liên tục đánh chết Bạch Lộc, Xích Dương đã lộ rõ thân phận số một người cửu trọng Đạo Thần. Đó là sự mạnh mẽ phớt lờ quy tắc của Cổ Táng đại đế, giết đại đạo tôn cùng cấp khiến Sâm Mộc đại đạo tôn chỉ biết cay đắng.
- Nhất Đạo tông gặp kiếp nạn này là vận số, vậy thì Sâm Mộc ta sống một mình làm gì?
Sâm Mộc đại đạo tôn đứng giữa không trung nhìn Tô Minh thê lương cười giơ tay phải bấm pháp quyết ấn vào trán. Người Sâm Mộc đại đạo tôn phát ra tiếng nổ, hư vô vặn vẹo xuất hiện gần trăm cái bóng nam nữ. Những cái bóng này là muôn đời luân hồi của Sâm Mộc đại đạo tôn.
Thân muôn đời luân hồi bị Sâm Mộc đại đạo tôn giải phóng ra hết, vòng quanh gã, như phân thân. Trông biểu tình của mỗi thân luân hồi khác nhau. Những thân luân hồi vây quanh Sâm Mộc đại đạo tôn từ mờ nhạt biến rõ ràng, từ rõ ràng biến thành sinh động như thật. Mắt Sâm Mộc đại đạo tôn tràn ngập bi thương, gã hóa thành cầu vồng lao hướng Tô Minh. Trăm bóng người bên cạnh Sâm Mộc đại đạo tôn cũng lao theo.
Trên người Sâm Mộc đại đạo tôn tràn ngập ý muốn chết, gã là đại đạo tôn của Nhất Đạo tông. Nhất Đạo tông dã như vậy rồi, giống Sâm Mộc đại đạo tôn đã nói, gã sống một mình làm gì? Sâm Mộc đại đạo tôn không muốn sống thừa, cũng biết Tô Minh sẽ không tha cho gã.
Nếu vậy thì cùng chết chung với tông môn cho rồi, dù hình thần đều diệt, dù là đạo tiêu thần tán cũng có tông môn làm bạn. Sâm Mộc đại đạo tôn muốn chết hóa thành cầu vồng mang theo thân luân hồi muôn kiếp xé gió lao hướng Tô Minh.
Sâm Mộc đại đạo tôn đến gần Tô Minh, vẻ mặt hắn bình tĩnh chậm rãi giơ tay phải lên. Từng luồng sáng đen phát ra từ con mắt thứ ba ngưng tụ vào tay phải. Tay phải của Tô Minh chậm rãi tỏa ánh sáng chói mắt, ánh sáng đen ẩn chứa lực lượng khủng bố đánh vỡ quy tắc của Cổ Táng đại đế.
Tô Minh thấy ra Sâm Mộc đại đạo tôn muốn chết, nếu đối phương đã chọn như vậy thì hắn thành toàn. Lòng quyết tâm giết Nhất Đạo tông của Tô Minh rất ít có chuyện gì thay đổi được. Nhưng khi Tô Minh giơ tay phải lên, con ngươi chợt co rút, nhìn một trong các ảnh luân hồi quay quanh Sâm Mộc đại đạo tôn.
Đó là một người đàn ông, một người đàn ông như hoa, bộ dạng tuấn tú, kiêu cường, đó là . . . Nhị sư huynh.
Lòng tiêu diệt Nhất Đạo tông của Tô Minh rất hiếm bị thay đổi, Nhị sư huynh xem như là một trong các ngoại lệ. Khi thấy rõ thân muôn đời của Sâm Mộc đại đạo tôn thì lòng Tô Minh hiện lên hồi ức. Ký ức cùng Nhị sư huynh xẹt qua đầu Tô Minh, hắn yên lặng nhìn thân hình Nhị sư huynh, cuối cùng nhìn hướng Sâm Mộc đại đạo tôn.
Tô Minh nhìn Sâm Mộc đại đạo tôn, dần dần dung hợp hai người thành một.
Tô Minh thở dài, ánh sáng đen chói mắt trên tải phải dần tắt, tay buông xuống, tiêu tán thần thông. Tô Minh xoay người đi xa.
Vang tiếng nổ điếc tai, Sâm Mộc đại đạo tôn biến thành cầu vồng cùng thân luân hồi muôn kiếp đáp xuống chỗ lúc trước Tô Minh đứng, chấn động hư vô, lay động không gian, sóng gợn lăn tăn. Sâm Mộc đại đạo tôn ngẩng đầu nhìn Tô Minh dần khuất xa.
Sâm Mộc đại đạo tôn hỏi:
- Tại sao?
Thanh âm thê lương vang lên, Sâm Mộc đại đạo tôn không tìm được lý do tại sao Tô Minh không giết gã. Lúc trước Tô Minh đến đã nói rõ là muốn hủy diệt Nhất Đạo tông, Sâm Mộc đại đạo tôn là một trong ba đại đạo tôn của Nhất Đạo tông hiển nhiên nằm trong danh sách tiêu diệt của Tô Minh. Nhưng giây trước Tô Minh đã giơ lên tay phải, ngưng tụ thần thông lại không hiểu sao nhìn Sâm Mộc đại đạo tôn thì buông tiếng thở dài, từ bỏ ra tay, lựa chọn rời đi. Sâm Mộc đại đạo tôn không hiểu.
Giọng của Sâm Mộc đại đạo tôn lại hỏi:
- Tại sao?
Lần này không phải một mình Sâm Mộc đại đạo tôn hỏi mà các thân luân hồi muôn kiếp cùng lên tiếng. Thanh âm hình thành sóng âm truyền tám hướng, rơi vào tai Tô Minh.
Tô Minh không để ý thanh của Sâm Mộc đại đạo tôn, làm như không nghe thấy, nhưng giờ trong sóng âm hắn nghe một giọng nói thuộc về Nhị sư huynh. Thanh âm đó vang lên làm Tô Minh dừng bước.
- Bởi vì ngươi là quák hứ mà ta không muốn dứt bỏ.
Giọng Tô Minh chất chứa ưu phiền, tang thương khuếch tán bốn phương tám hướng. Bóng dáng Tô Minh dần đi xa, mãi khi biến mất trong thế giới Nhất Đạo tông.
Sâm Mộc đại đạo tôn ngơ ngác đứng, giọng Tô Minh còn vang bên tai nhưng gã không hiểu ẩn ý trong câu nói. Vốn Sâm Mộc đại đạo tôn nên không hiểu nhưng nghe Tô Minh nói xong, dường như gã hiểu ra điều gì. Muốn cẩn thận tìm kiếm rồi lại không chạm vào được, loại cảm giácn ày khiến Sâm Mộc đại đạo tôn mờ mịt, yên lặng trong thế giới Nhất Đạo tông. Sâm Mộc đại đạo tôn từ từ khoanh chân ngồi trên pho tượng duy nhất còn tồn tại. Sâm Mộc đại đạo tôn ngồi xếp bằng trên đỉnh đầu pho tượng, mắt nhắm lại.
Tô Minh rời đi, rời khỏi Nhất Đạo tông, thân hình hắn hiện ra trong ngôi miếu rách nát. Tô Minh không quay đầu nhìn pho tượng sau lưng, biểu tình bình tĩnh cất bước đi. Thân thể Tô Minh ra khỏi ngôi miếu, bùm một tiếng, meieus thờ sau lưng hắn như đi qua trăm vạn năm trở thành tro bụi, sụp xuống.
Điểm liên tiếp giữa Nhất Đạo tông và Cổ Táng quốc vào khoảnh khắc này đã biến mất. Chỉ có một nguyên nhân làm nó biến mất, đó là Nhất Đạo tông đã không còn đủ khí vận để giữ cho ngôi miếu tồn tại.
Khi miếu Nhất Đạo tông tan biến, trong Cổ Táng quốc, hễ là tu sĩ đẳn cấp đại đạo tôn đều có cảm ứng. Vài ngày sau, một đại đạo tôn có được cảm ứng đích thân đi tới bên ngoài Nhất Đạo tông, thấy ngôi miếu không tồn tại thì chuyện Nhất Đạo tông bị diệt tông lập tức truyền khắp Cổ Táng quốc.
Việc này quá mức rung động với toàn bộ tông môn Cổ Táng quốc. Nhất Đạo tông gần như là tông môn mạnh nhất trong bảy tông mười ba môn. Dù là Tu La môn nếu không có Tu La Đạo Thần thì không thể đối kháng với Nhất Đạo tông. Nhưng dù có Tu La ở thì Nhất Đạo tông vẫn là đệ nhất tông danh đúng với thực.
Dù sao Tu La tồn tại chỉ là chấn nhiếp, Tu La là Đạo Thần có địa vị siêu nhiên nhiều ý nghĩa khiến người Tu La môn không dễ chọc. Nhưng nói đến huênh hoang, bá đạo thì vẫn là Nhất Đạo tông.
Nhưng hôm nay Nhất Đạo tông bị người diệt khí vận, dù không biết trong tông môn ra sao, khí vận tan biến là cái chắc. Chắc chắn Nhất Đạo tông đã gặp đại kiếp nạn.
Là ai diệt khí vận của Nhất Đạo tông?
Bây giờ Nhất Đạo tông ra sao rồi?
Từng thắc mắc nối tiếp nhau hiện ra trong lòng mỗi cường giả tông môn theo tin khí vận của Nhất Đạo tông bị diệt truyền khắp Cổ Táng quốc.
Mọi người cảm thấy người có thể làm được điều này chỉ có ba cửu trọng Đạo Thần. Nhưng hôm nay tất cả tông môn biết ba cửu trọng Đạo Thần ở hoàng thành Cổ Táng tĩnh tọa hai ngàn năm. Hiếm khi ba cửu trọng Đạo Thần xuất hiện cùng lúc, tĩnh tọa hai ngàn năm. Ba cửu trọng Đạo Thần không rời khỏi hoàng thành nửa bước, vậy là người giết Nhất Đạo tông không phải ba cửu trọng Đạo Thần.
Nói vậy tu sĩ giết Nhất Đạo tông là ai? Nghi vấn này treo lơ lửng trên đầu họ, khiến mười bốn đại đạo tôn của tông môn khác tụ tập trước miếu Nhất Đạo tông đã tan biến, thi triển thần thông gọi là Minh Vấn.
Thần thông này cần hơn mười đại đạo tôn cùng nhau thi triển hỏi người chết trong Nhất Đạo tông. Những linh hồn này dù tan biến nhưng có thể hỏi xem là ai diệt khí vận của Nhất Đạo tông.
Thuật pháp này thi triển, có thể nói tất cả tông môn trong Cổ Táng quốc đều chú ý, chỉ có Thất Nguyệt tông, Đạo Hàn trong Thất Nguyệt tông nghe nói chuyện về Nhất Đạo tông liền hiểu có liên quan đến Tô Minh.
Thật nhiều tông môn chú ý, hơn mười đại đạo tôn thi triển thuật pháp vài ngày sau, bên ngoài miếu thờ Nhất Đạo tông hóa thành tro bụi có vong hồn thứ nhất được gọi ra, chính là Xích Dương.
Hồn Xích Dương xuất hiện khiến hơn mười đại đạo tôn hoảng sợ, dù họ đã biết khí vận của Nhất Đạo tông tan biến nhưng chưa từng nghĩ đến đại đạo tôn của Nhất Đạo tông sẽ chết. Bọn họ cảm thấy đám người Xích Dương bị phong ấn thì có khả năng hơn.
Nhưng hôm nay, Xích Dương xuất hiện, tim mười mấy đại đạo tôn rớt cái bịch.
Hồn Xích Dương phát ra tiếng rít chói tai:
- Tam hoàng tử! hắn phá quy tắc của đại đế, hắn có lực lượng giết chết đại đạo tôn!
Xích Dương dần mơ hồ, tan biến trong mắt mọi người.
Bốn phía hoàn toàn tĩnh lặng, cái tên tam hoàng tứ làm tất cả tông mộn nghĩ đến hình ảnh hơn hai ngàn năm trước. Theo lời hồn Xích Dương nói, bọn họ hiểu rằng tam hoàng tử trở về , đã có tu vi đại đạo tôn và còn có sức chiến đấu giết chết đại đạo tôn cùng cấp. Bởi vì hắn có thể phá quy tắc của Cổ Táng đại đế, bởi vì Xích Dương đã chết!
Tông môn nguyên Cổ Táng quốc vì cái tên tam hoàng tử mà chấn động thì bên ngoài đô thành Cổ Táng quốc, trên đường đi, Tô Minh mặc áo đen, tóc tím tung bay từng bước một tới gần hoàng thành.
- Ba ngàn năm đã đến.
Tô Minh còn nhớ sư phụ giống hệt như Thiên Tà Tử nói cho hắn sau ba ngàn năm, khi hắn đi tới cửa thành thì ông sẽ đứng chờ ở đó giải thích thắc mắc cuối cùng cho hắn.
Bọn họ vốn đã bị Bạch Lộc rút hồn, khí vận, giờ chỉ còn lại thân thể. Cùng với đất rung núi chuyển, bọn họ hóa thành tro bụi. Nguyên Nhất Đạo tông giờ chỉ còn mỗi mình Sâm Mộc đại đạo tôn.
Sâm Mộc đại đạo tôn cô độc đứng giữa không trung yên lặng nhìn mọi thứ, mặt lộ ra bi thương và bất đắc dĩ. Tô Minh cường đại, liên tục đánh chết Bạch Lộc, Xích Dương đã lộ rõ thân phận số một người cửu trọng Đạo Thần. Đó là sự mạnh mẽ phớt lờ quy tắc của Cổ Táng đại đế, giết đại đạo tôn cùng cấp khiến Sâm Mộc đại đạo tôn chỉ biết cay đắng.
- Nhất Đạo tông gặp kiếp nạn này là vận số, vậy thì Sâm Mộc ta sống một mình làm gì?
Sâm Mộc đại đạo tôn đứng giữa không trung nhìn Tô Minh thê lương cười giơ tay phải bấm pháp quyết ấn vào trán. Người Sâm Mộc đại đạo tôn phát ra tiếng nổ, hư vô vặn vẹo xuất hiện gần trăm cái bóng nam nữ. Những cái bóng này là muôn đời luân hồi của Sâm Mộc đại đạo tôn.
Thân muôn đời luân hồi bị Sâm Mộc đại đạo tôn giải phóng ra hết, vòng quanh gã, như phân thân. Trông biểu tình của mỗi thân luân hồi khác nhau. Những thân luân hồi vây quanh Sâm Mộc đại đạo tôn từ mờ nhạt biến rõ ràng, từ rõ ràng biến thành sinh động như thật. Mắt Sâm Mộc đại đạo tôn tràn ngập bi thương, gã hóa thành cầu vồng lao hướng Tô Minh. Trăm bóng người bên cạnh Sâm Mộc đại đạo tôn cũng lao theo.
Trên người Sâm Mộc đại đạo tôn tràn ngập ý muốn chết, gã là đại đạo tôn của Nhất Đạo tông. Nhất Đạo tông dã như vậy rồi, giống Sâm Mộc đại đạo tôn đã nói, gã sống một mình làm gì? Sâm Mộc đại đạo tôn không muốn sống thừa, cũng biết Tô Minh sẽ không tha cho gã.
Nếu vậy thì cùng chết chung với tông môn cho rồi, dù hình thần đều diệt, dù là đạo tiêu thần tán cũng có tông môn làm bạn. Sâm Mộc đại đạo tôn muốn chết hóa thành cầu vồng mang theo thân luân hồi muôn kiếp xé gió lao hướng Tô Minh.
Sâm Mộc đại đạo tôn đến gần Tô Minh, vẻ mặt hắn bình tĩnh chậm rãi giơ tay phải lên. Từng luồng sáng đen phát ra từ con mắt thứ ba ngưng tụ vào tay phải. Tay phải của Tô Minh chậm rãi tỏa ánh sáng chói mắt, ánh sáng đen ẩn chứa lực lượng khủng bố đánh vỡ quy tắc của Cổ Táng đại đế.
Tô Minh thấy ra Sâm Mộc đại đạo tôn muốn chết, nếu đối phương đã chọn như vậy thì hắn thành toàn. Lòng quyết tâm giết Nhất Đạo tông của Tô Minh rất ít có chuyện gì thay đổi được. Nhưng khi Tô Minh giơ tay phải lên, con ngươi chợt co rút, nhìn một trong các ảnh luân hồi quay quanh Sâm Mộc đại đạo tôn.
Đó là một người đàn ông, một người đàn ông như hoa, bộ dạng tuấn tú, kiêu cường, đó là . . . Nhị sư huynh.
Lòng tiêu diệt Nhất Đạo tông của Tô Minh rất hiếm bị thay đổi, Nhị sư huynh xem như là một trong các ngoại lệ. Khi thấy rõ thân muôn đời của Sâm Mộc đại đạo tôn thì lòng Tô Minh hiện lên hồi ức. Ký ức cùng Nhị sư huynh xẹt qua đầu Tô Minh, hắn yên lặng nhìn thân hình Nhị sư huynh, cuối cùng nhìn hướng Sâm Mộc đại đạo tôn.
Tô Minh nhìn Sâm Mộc đại đạo tôn, dần dần dung hợp hai người thành một.
Tô Minh thở dài, ánh sáng đen chói mắt trên tải phải dần tắt, tay buông xuống, tiêu tán thần thông. Tô Minh xoay người đi xa.
Vang tiếng nổ điếc tai, Sâm Mộc đại đạo tôn biến thành cầu vồng cùng thân luân hồi muôn kiếp đáp xuống chỗ lúc trước Tô Minh đứng, chấn động hư vô, lay động không gian, sóng gợn lăn tăn. Sâm Mộc đại đạo tôn ngẩng đầu nhìn Tô Minh dần khuất xa.
Sâm Mộc đại đạo tôn hỏi:
- Tại sao?
Thanh âm thê lương vang lên, Sâm Mộc đại đạo tôn không tìm được lý do tại sao Tô Minh không giết gã. Lúc trước Tô Minh đến đã nói rõ là muốn hủy diệt Nhất Đạo tông, Sâm Mộc đại đạo tôn là một trong ba đại đạo tôn của Nhất Đạo tông hiển nhiên nằm trong danh sách tiêu diệt của Tô Minh. Nhưng giây trước Tô Minh đã giơ lên tay phải, ngưng tụ thần thông lại không hiểu sao nhìn Sâm Mộc đại đạo tôn thì buông tiếng thở dài, từ bỏ ra tay, lựa chọn rời đi. Sâm Mộc đại đạo tôn không hiểu.
Giọng của Sâm Mộc đại đạo tôn lại hỏi:
- Tại sao?
Lần này không phải một mình Sâm Mộc đại đạo tôn hỏi mà các thân luân hồi muôn kiếp cùng lên tiếng. Thanh âm hình thành sóng âm truyền tám hướng, rơi vào tai Tô Minh.
Tô Minh không để ý thanh của Sâm Mộc đại đạo tôn, làm như không nghe thấy, nhưng giờ trong sóng âm hắn nghe một giọng nói thuộc về Nhị sư huynh. Thanh âm đó vang lên làm Tô Minh dừng bước.
- Bởi vì ngươi là quák hứ mà ta không muốn dứt bỏ.
Giọng Tô Minh chất chứa ưu phiền, tang thương khuếch tán bốn phương tám hướng. Bóng dáng Tô Minh dần đi xa, mãi khi biến mất trong thế giới Nhất Đạo tông.
Sâm Mộc đại đạo tôn ngơ ngác đứng, giọng Tô Minh còn vang bên tai nhưng gã không hiểu ẩn ý trong câu nói. Vốn Sâm Mộc đại đạo tôn nên không hiểu nhưng nghe Tô Minh nói xong, dường như gã hiểu ra điều gì. Muốn cẩn thận tìm kiếm rồi lại không chạm vào được, loại cảm giácn ày khiến Sâm Mộc đại đạo tôn mờ mịt, yên lặng trong thế giới Nhất Đạo tông. Sâm Mộc đại đạo tôn từ từ khoanh chân ngồi trên pho tượng duy nhất còn tồn tại. Sâm Mộc đại đạo tôn ngồi xếp bằng trên đỉnh đầu pho tượng, mắt nhắm lại.
Tô Minh rời đi, rời khỏi Nhất Đạo tông, thân hình hắn hiện ra trong ngôi miếu rách nát. Tô Minh không quay đầu nhìn pho tượng sau lưng, biểu tình bình tĩnh cất bước đi. Thân thể Tô Minh ra khỏi ngôi miếu, bùm một tiếng, meieus thờ sau lưng hắn như đi qua trăm vạn năm trở thành tro bụi, sụp xuống.
Điểm liên tiếp giữa Nhất Đạo tông và Cổ Táng quốc vào khoảnh khắc này đã biến mất. Chỉ có một nguyên nhân làm nó biến mất, đó là Nhất Đạo tông đã không còn đủ khí vận để giữ cho ngôi miếu tồn tại.
Khi miếu Nhất Đạo tông tan biến, trong Cổ Táng quốc, hễ là tu sĩ đẳn cấp đại đạo tôn đều có cảm ứng. Vài ngày sau, một đại đạo tôn có được cảm ứng đích thân đi tới bên ngoài Nhất Đạo tông, thấy ngôi miếu không tồn tại thì chuyện Nhất Đạo tông bị diệt tông lập tức truyền khắp Cổ Táng quốc.
Việc này quá mức rung động với toàn bộ tông môn Cổ Táng quốc. Nhất Đạo tông gần như là tông môn mạnh nhất trong bảy tông mười ba môn. Dù là Tu La môn nếu không có Tu La Đạo Thần thì không thể đối kháng với Nhất Đạo tông. Nhưng dù có Tu La ở thì Nhất Đạo tông vẫn là đệ nhất tông danh đúng với thực.
Dù sao Tu La tồn tại chỉ là chấn nhiếp, Tu La là Đạo Thần có địa vị siêu nhiên nhiều ý nghĩa khiến người Tu La môn không dễ chọc. Nhưng nói đến huênh hoang, bá đạo thì vẫn là Nhất Đạo tông.
Nhưng hôm nay Nhất Đạo tông bị người diệt khí vận, dù không biết trong tông môn ra sao, khí vận tan biến là cái chắc. Chắc chắn Nhất Đạo tông đã gặp đại kiếp nạn.
Là ai diệt khí vận của Nhất Đạo tông?
Bây giờ Nhất Đạo tông ra sao rồi?
Từng thắc mắc nối tiếp nhau hiện ra trong lòng mỗi cường giả tông môn theo tin khí vận của Nhất Đạo tông bị diệt truyền khắp Cổ Táng quốc.
Mọi người cảm thấy người có thể làm được điều này chỉ có ba cửu trọng Đạo Thần. Nhưng hôm nay tất cả tông môn biết ba cửu trọng Đạo Thần ở hoàng thành Cổ Táng tĩnh tọa hai ngàn năm. Hiếm khi ba cửu trọng Đạo Thần xuất hiện cùng lúc, tĩnh tọa hai ngàn năm. Ba cửu trọng Đạo Thần không rời khỏi hoàng thành nửa bước, vậy là người giết Nhất Đạo tông không phải ba cửu trọng Đạo Thần.
Nói vậy tu sĩ giết Nhất Đạo tông là ai? Nghi vấn này treo lơ lửng trên đầu họ, khiến mười bốn đại đạo tôn của tông môn khác tụ tập trước miếu Nhất Đạo tông đã tan biến, thi triển thần thông gọi là Minh Vấn.
Thần thông này cần hơn mười đại đạo tôn cùng nhau thi triển hỏi người chết trong Nhất Đạo tông. Những linh hồn này dù tan biến nhưng có thể hỏi xem là ai diệt khí vận của Nhất Đạo tông.
Thuật pháp này thi triển, có thể nói tất cả tông môn trong Cổ Táng quốc đều chú ý, chỉ có Thất Nguyệt tông, Đạo Hàn trong Thất Nguyệt tông nghe nói chuyện về Nhất Đạo tông liền hiểu có liên quan đến Tô Minh.
Thật nhiều tông môn chú ý, hơn mười đại đạo tôn thi triển thuật pháp vài ngày sau, bên ngoài miếu thờ Nhất Đạo tông hóa thành tro bụi có vong hồn thứ nhất được gọi ra, chính là Xích Dương.
Hồn Xích Dương xuất hiện khiến hơn mười đại đạo tôn hoảng sợ, dù họ đã biết khí vận của Nhất Đạo tông tan biến nhưng chưa từng nghĩ đến đại đạo tôn của Nhất Đạo tông sẽ chết. Bọn họ cảm thấy đám người Xích Dương bị phong ấn thì có khả năng hơn.
Nhưng hôm nay, Xích Dương xuất hiện, tim mười mấy đại đạo tôn rớt cái bịch.
Hồn Xích Dương phát ra tiếng rít chói tai:
- Tam hoàng tử! hắn phá quy tắc của đại đế, hắn có lực lượng giết chết đại đạo tôn!
Xích Dương dần mơ hồ, tan biến trong mắt mọi người.
Bốn phía hoàn toàn tĩnh lặng, cái tên tam hoàng tứ làm tất cả tông mộn nghĩ đến hình ảnh hơn hai ngàn năm trước. Theo lời hồn Xích Dương nói, bọn họ hiểu rằng tam hoàng tử trở về , đã có tu vi đại đạo tôn và còn có sức chiến đấu giết chết đại đạo tôn cùng cấp. Bởi vì hắn có thể phá quy tắc của Cổ Táng đại đế, bởi vì Xích Dương đã chết!
Tông môn nguyên Cổ Táng quốc vì cái tên tam hoàng tử mà chấn động thì bên ngoài đô thành Cổ Táng quốc, trên đường đi, Tô Minh mặc áo đen, tóc tím tung bay từng bước một tới gần hoàng thành.
- Ba ngàn năm đã đến.
Tô Minh còn nhớ sư phụ giống hệt như Thiên Tà Tử nói cho hắn sau ba ngàn năm, khi hắn đi tới cửa thành thì ông sẽ đứng chờ ở đó giải thích thắc mắc cuối cùng cho hắn.