Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3380 “Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Cô ta giúp Diệp Thiên che xong, vừa định xoay người rời đi. Diệp Thiên chợt mở mắt ra, ngay sau đó phun ra một ngụm máu.
“Cậu không sao chứ?”.
Mai Nhược Lãnh nhíu mày, cúi người xuống. Thế nhưng, cô ta phát hiện trên mặt Diệp Thiên không hề có vẻ đau đớn, ngược lại khóe miệng nhếch lên, giảo quyệt mà tự tin.
“Tầng thứ nhất xem như đã phá được rồi!”.
Cùng lúc đó, bóng người to lớn ẩn nấp trong không gian vô danh bỗng nhiên sững người, ánh mắt hung ác trong bóng tối hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Thế mà lại có người dựa vào sức mạnh của mình phá được khóa Tinh Ngân?”.
“Sao có thể?”.
Trong mắt bóng người cao lớn ẩn nấp trong không gian vô danh hiện lên vẻ kinh ngạc sâu đậm. Phải biết rằng, trong thời gian mấy chục vạn năm, chuyện có thể khiến ông ta kinh ngạc như vậy đã ít lại càng ít, có thể nói là gần như không có. Bây giờ, trong đôi mắt đen hung ác của ông ta lại toát ra vẻ khó tin.
“Khóa Tinh Ngân ngay cả tu sĩ cảnh giới hóa thần cũng khó mà phá được, chỉ có hóa thần tam phẩm trở lên mới có thể thành công”.
“Chẳng lẽ trong Tinh Ngân Chi Nhãn có hóa thần lục phẩm đến?”.
Ông ta khẽ giọng lẩm bẩm, nhưng chốc lát sau, ông ta lập tức lắc đầu.
“Không đúng, mỗi một người đến Tinh Ngân Chi Nhãn này, mình đều có cảm ứng. Trong mấy nghìn năm nay không có tu sĩ cảnh giới hóa thần nào đến đây. Lúc trước từng có sáu vị hóa thần đến đây cũng bị mình giết chết!”.
Giọng nói của người này rất lạnh nhạt, nhưng khẩu khí lại lớn đến đáng sợ. Cả dải Ngân Hà đến bây giờ cũng chưa thể sinh ra được một vị tu sĩ cảnh giới hóa thần. Dù là người đứng đầu dải Ngân Hà như Dương Diệt Sinh cũng phải hao tốn tâm sức, chuẩn bị nhiều thủ đoạn để đột phá lên hóa thần.
Nhưng qua lời người này dường như búng ngón tay là có thể giết chết hóa thần, khí phách và thực lực của ông ta đúng là khó có thể tưởng tượng.
“Nói như vậy, người phá khóa Tinh Ngân thực lực còn chưa đến cảnh giới hóa thần, nhưng cậu ta lại có thể dựa vào năng lực của mình phá khóa Tinh Ngân?”.
Bóng người to lớn vừa nghĩ đến đó, trong mắt hiện lên tia sáng đầy hứng thú.
“Thú vị, mặc dù chỉ mới phá được tầng thứ nhất của khóa Tinh Ngân, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên trong bốn mươi vạn năm nay, mình gặp được chuyện “lạ” như vậy”.
Ông ta cảm ứng sơ qua một lúc, sau đó khóe miệng hiện lên ý cười: “Từ vị trí này cho thấy, người phá khóa Tinh Ngân có lẽ là ở vùng Bắc Thương. Vậy để tôi xem xem, rốt cuộc cậu có thể làm đến mức nào”.
…
“Tầng thứ nhất? Cậu đang nói gì?”.
Mai Nhược Lãnh vừa mới dựng một chiếc lều cho Diệp Thiên xong, nghe Diệp Thiên nói vậy thì hơi tò mò quay đầu lại.
Diệp Thiên nhìn thấy cô ta dựng lều cho mình, lập tức mỉm cười thân thiện với cô ta, nhưng lại không trả lời.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT