Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3331 Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Tính ra dòng chảy rối không gian cũng có thể xem là đại địch trên con đường tu luyện của Diệp Thiên.
Chỉ là lúc này, đối mặt với không gian méo mó vô cùng cuồng bạo, Diệp Thiên đã không còn lo lắng như trước kia, cảm giác không chắc chắn lúc trước cũng không còn tồn tại nữa.
Bởi vì bây giờ cậu đã có Phệ Thiên Trường Sinh Thể!
“Thiên Luân, ông cho rằng dựa vào thủ đoạn của ông là có thể gây rắc rối cho tôi sao?”.
Khóe miệng cậu nhếch lên đường cong giễu cợt, sau đó bên ngoài cơ thể tỏa ra ánh sáng xanh lam, tiếp theo ánh sáng xanh lam dần dần chuyển sang màu vàng, cuối cùng hóa thành màu xanh vàng rực rỡ.
Phệ Thiên Trường Sinh Thể, khởi động!
Lúc này, Diệp Thiên giống như cự thú hồng hoang vừa bước ra từ vùng đất hoang sơ, toàn thân toát ra dao động sức mạnh đáng sợ mà cuồng bạo. Ngay cả dòng chảy rối không gian xung quanh cũng trở nên chùn bước trước dao động sức mạnh này.
Không chỉ dừng ở đó, khi cậu khởi động Phệ Thiên Trường Sinh Thể, ba đóa hoa trong suốt cũng lặng lẽ hiện ra trên đỉnh đầu cậu.
Thần hồn! Thể xác! Chân lực!
Lúc này, ba đóa hoa chỉ cảnh được cậu kích hoạt đến cực hạn.
Trước đó, ánh sáng màu lam vàng chỉ giống như một cây đèn sáng tỏ, chỉ chớp mắt đã tỏa sáng rực rỡ như ánh mặt trời, chiếu sáng cả không gian u ám.
Vào giờ phút này, sức mạnh của Diệp Thiên vô cùng dồi dào. Đúng lúc đó, một dòng chảy rối đã đến gần cậu, nhưng cậu không đổi sắc mặt, chỉ đưa tay ra, nhẹ nhàng ấn xuống.
“Rắc!”.
Dòng chảy rối không gian vô cùng cuồng bạo lại bị đè ép đến mức vỡ tan dưới tay cậu.
Nếu cảnh này được đám người Thiên Luân nhìn thấy, chắc chắn bọn họ sẽ kinh ngạc tột độ. Cho dù là các cao thủ đã tiến vào cảnh giới nguyên anh nhiều năm cũng sẽ không tin được.
Dùng sức mạnh bản thân chống lại dòng chảy rối không gian, chuyện này phải là tu sĩ nguyên anh ngũ phẩm trở lên mới có thể làm được. Thế nhưng Diệp Thiên lại làm được vô cùng thuần thục, không có áp lực nào.
Mặc dù dòng chảy rối đã bị Diệp Thiên đè nát, nhưng nó không phải thực thể, chỉ tan vỡ trong thời gian ngắn rồi hội tụ trở lại, trở nên điên cuồng, rộng lớn hơn trước kia, tiếp tục lao về phía Diệp Thiên lần nữa.
Cậu biết cứ ở đây hao tốn sức lực với dòng chảy rối không gian thì chẳng có tác dụng gì, cậu mau chóng di chuyển tránh khỏi, cơ thể giống như cung tên bắn đi, đâm thẳng vào trong dòng chảy rối không gian.
“Xoẹt xoẹt!”.
Trong dòng chảy rối không gian giống như có vô số lưỡi dao sắc bén cứng rắn thỉnh thoảng cắt vào da thịt Diệp Thiên, phát ra tiếng kim loại va chạm chói tai.
Nhưng dù nó có cắt mãnh liệt thế nào, cơ thể Diệp Thiên vẫn không suy suyển, không hề tổn thương, vẫn chăm chăm lao vào sâu trong dòng chảy rối không gian…
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT