Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3321 “Mọi người lùi ra hết đi!”.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Biến cố đột ngột xảy ra khiến đám Ôn Thắng Nam không biết làm sao, đồng loạt nhìn về phía Diệp Thiên.
“Có người phá vỡ sự cân bằng linh lực trong cung điện này!”.
Hai mắt Diệp Thiên khẽ nheo lại, giữa mi mày hiện lên sự lạnh lùng: “Người có thể sử dụng thủ đoạn thế này chắc chắn là ông ta!”.
Nghe Diệp Thiên nói vậy, đám Ôn Thắng Nam đều phản ứng lại. “Ông ta” mà Diệp Thiên nói tới chắc chắn là Thiên Luân, kẻ thù không đội trời chung của Diệp Thiên.
“Thần Tử, tình hình này xem ra cây Thánh Linh sắp chết khô rồi, rốt cuộc chúng ta nên làm thế nào đây?”.
Ôn Thắng Nam sốt ruột. Vốn dĩ cây Thánh Linh sắp về tay, nhưng bây giờ lại vì sự cân bằng linh lực trong cung điện bị phá hoại, dẫn đến cây Thánh Linh mất đi linh lực duy trì mà trở nên khô héo, vậy chẳng phải đến cuối cùng lại trắng tay hay sao?
Không có cây Thánh Linh thì không có quả Hồn Anh, vậy làm sao chữa khỏi bệnh cho Phong Hậu?
Ánh mắt của tất cả mọi người đều dồn lên người Diệp Thiên. Đến lúc quan trọng, bọn họ cũng chỉ có thể gửi gắm tia hi vọng cuối cùng lên người Diệp Thiên.
Diệp Thiên chống cằm, suy nghĩ trong thời gian ngắn, sau đó lập tức ngẩng đầu lên.
“Đến nước này chỉ đành thử xem sao”.
“Mọi người lùi ra hết đi!”.
Mọi người không hiểu ra sao, nhưng vẫn lùi xuống theo lời Diệp Thiên.
Khoảnh khắc bọn họ lùi ra sau, Diệp Thiên lại tiến lên, đứng trước rễ cây của cây Thánh Linh.
Sau đó, cậu đưa hai tay ra, tay trái đỡ lấy cành cây của cây Thánh Linh, tay phải tóm lấy nơi cứng chắc nhất của rễ cây Thánh Linh.
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!
Danh sách truyện HOT