Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao thủ hồi sinh - Chương 265
“Anh cả của tôi là một người sẽ làm bất cứ điều gì để đạt được mục tiêu của mình, tốt hơn hết bác sĩ Hàn hãy cẩn thận môt chút…”
Sau khi suy nghĩ về những lời Cố Bắc đã nói, Lâm Tuấn liền cười lạnh lắc đầu rồi đứng dậy rời khỏi phòng khám.
Nếu không từ thủ đoạn để đạt được mục tiêu của mình thì đương nhiên cũng sẽ có đủ mọi thông tin về anh, Lâm Tuấn đi guốc trong bụng ý của Cố Bắc, đừng nói là đại thiếu gia nhà họ Cố Cố Đông cũng có suy nghĩ giống như tên Cố Nam đã bị Lâm Tuấn phế kia, đó chính là…
Rất có thể hắn sẽ dùng Đường Tịnh Nghi và nhà họ Đường để uy hiếp Lâm Tuấn!
Không còn nghi ngờ gì nữa, Đường Tịnh Nghi chính là điểm nhạy cảm của Lâm Tuấn, không thể đụng vào được, những kẻ đã từng uy hiếp Đường Tịnh Nghi trước đây đều đã bị Lâm Tuấn làm cho không còn cơ hội tỉnh lại nữa, vậy nên…
Nếu Cố Đông có ý định định ra tay với Đường Tịnh Nghi, Lâm Tuấn nhất định sẽ không khách sáo với anh ta nữa!
…
Tại tập đoàn Đường Thị, một đám đàn ông trung niên mặc vest đen với vẻ mặt khá nghiêm túc đẩy cửa phòng làm việc của Đường Tịnh Nghi rồi bước vào với vẻ mặt lạnh lùng và vô cùng kiêu ngạo.
“Cô Đường, theo các báo cáo có liên quan thì thuốc do công ty cô sản xuất đều là hàng giả, kém chất lượng, nếu cô không muốn sự việc trở thành vấn đề lớn thì hãy ngoan ngoãn đi cùng chúng tôi để phối hợp điều tra…”
Đường Tịnh Nghi đang xử lý dở đống tài liệu lập tức sửng sốt, cô chợt nhíu mày.
“Sản phẩm giả, kém chất lượng? Làm sao có chuyện như vậy được? Tất cả các dây chuyền sản xuất của công ty chúng tôi đều đã được Cục Y tế, Cục An toàn và Cục Dược phẩm giám sát và chứng nhận, mọi khâu đều đã là tiêu chuẩn hóa, nguyên liệu đầu vào cũng được lựa chọn kỹ càng bởi các nhà chuyên môn, làm sao có thể…”
Người đàn ông dẫn đầu với kiểu tóc hơi hướng Địa Trung Hải cau mày, cáu gắt ngắt lời.
“Cô Đường, người tố cáo cho tập đoàn Đường Thị của cô không ai khác chính là ông Vương, là một trong ba người cổ đông lớn của tập đoàn cô, chúng tôi cũng đã thu được đủ chứng cứ quan trọng từ ông Vương, cho nên… cô Đường, tốt hơn hết vẫn nên đi cùng chúng tôi để điều tra rõ chuyện này…”
Nghe thấy cái tên ông Vương, sắc mặt Đường Tịnh Nghi lập tức đanh lại, cô hẳn đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ông Vương trong miệng người đàn ông trung niên kia không phải ai khác, đó chính là bố của Vương Hiên, người đã bị Lâm Tuấn phế lúc trước, đồng thời cũng là một trong ba cổ đông lớn của tập đoàn Đường Thị.
Có lẽ ông Vương vẫn còn ác cảm với việc Lâm Tuấn đã phế con trai của mình, đó cũng là lý do ông ta giả mạo việc tập đoàn Đường Thị sản xuất thuốc giả kém chất lượng, sau đó báo cáo lên các bộ phận liên quan.
Sau khi làm rõ suy nghĩ, sắc mặt của Đường Tịnh Nghi đột nhiên đanh lại.
Vàng thật không sợ lửa, cô tin rằng sẽ không có bất kỳ chuyện gì xảy ra với tập đoàn Đường Thị, vậy nên cô sẽ quyết định đi một chuyến để tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra.
Sau tiếng hừ lạnh, Đường Tịnh Nghi liền dọn dẹp đống tài liệu trên bàn, sau đó đứng dậy đi cùng với đám người đó rời khỏi tập đoàn Đường Thị.
“Đi thì đi, tôi muốn xem xem chứng cứ quan trọng mà ông nói là gì! Tập đoàn Đường Thị luôn sẵn sàng nhận việc giám sát và kiểm soát của các bộ phận liên quan!”
…
Chỉ hai phút sau khi Đường Tịnh Nghi rời khỏi tập đoàn Đường Thị, Lâm Tuấn đã vội vàng chạy đến.
Lâm Tuấn chạy vào đại sảnh của tập đoàn Đường Thị, vội vàng hỏi cô gái có chút quen thuộc ngồi ở quầy lễ tân: “Chủ tịch Đường đâu? Cô ấy có ở trong văn phòng không?”
Cô lễ tân coi như đã gặp Lâm Tuấn mấy lần, từ khi biết được mối quan hệ giữa Lâm Tuấn và Đường Tịnh Nghi, cô đã xem Lâm Tuấn không phải người ngoài, vậy nên khi nghe thấy Lâm Tuấn nói, cô lập tức cười đáp: ” Thưa anh, chủ tịch Đường của chúng tôi đang không ở văn phòng, nếu anh có việc gì thì có thể ở đây đợi cô ấy một lát”.
“Không ở văn phòng?”
Lâm Tuấn lập tức nhíu mày.
“Cô ấy đi đâu rồi? Có nói với cô không?”
Cô gái ở quầy lễ tân suy nghĩ một lúc rồi ngập ngừng nói: “Có vẻ như cô ấy rời đi với người của Cục quản lý dược? Hình như tôi nghe nói dây chuyền sản xuất của công ty dường như đã bị đình chỉ hoặc thực sự đã gặp vấn đề, chủ tịch Đường có lẽ đã đi đến các nơi liên quan để kiểm tra rồi, lúc nãy vừa mới rời khỏi công ty…”
“Cục Quản lý thuốc….”
Sau khi suy nghĩ về những lời Cố Bắc đã nói, Lâm Tuấn liền cười lạnh lắc đầu rồi đứng dậy rời khỏi phòng khám.
Nếu không từ thủ đoạn để đạt được mục tiêu của mình thì đương nhiên cũng sẽ có đủ mọi thông tin về anh, Lâm Tuấn đi guốc trong bụng ý của Cố Bắc, đừng nói là đại thiếu gia nhà họ Cố Cố Đông cũng có suy nghĩ giống như tên Cố Nam đã bị Lâm Tuấn phế kia, đó chính là…
Rất có thể hắn sẽ dùng Đường Tịnh Nghi và nhà họ Đường để uy hiếp Lâm Tuấn!
Không còn nghi ngờ gì nữa, Đường Tịnh Nghi chính là điểm nhạy cảm của Lâm Tuấn, không thể đụng vào được, những kẻ đã từng uy hiếp Đường Tịnh Nghi trước đây đều đã bị Lâm Tuấn làm cho không còn cơ hội tỉnh lại nữa, vậy nên…
Nếu Cố Đông có ý định định ra tay với Đường Tịnh Nghi, Lâm Tuấn nhất định sẽ không khách sáo với anh ta nữa!
…
Tại tập đoàn Đường Thị, một đám đàn ông trung niên mặc vest đen với vẻ mặt khá nghiêm túc đẩy cửa phòng làm việc của Đường Tịnh Nghi rồi bước vào với vẻ mặt lạnh lùng và vô cùng kiêu ngạo.
“Cô Đường, theo các báo cáo có liên quan thì thuốc do công ty cô sản xuất đều là hàng giả, kém chất lượng, nếu cô không muốn sự việc trở thành vấn đề lớn thì hãy ngoan ngoãn đi cùng chúng tôi để phối hợp điều tra…”
Đường Tịnh Nghi đang xử lý dở đống tài liệu lập tức sửng sốt, cô chợt nhíu mày.
“Sản phẩm giả, kém chất lượng? Làm sao có chuyện như vậy được? Tất cả các dây chuyền sản xuất của công ty chúng tôi đều đã được Cục Y tế, Cục An toàn và Cục Dược phẩm giám sát và chứng nhận, mọi khâu đều đã là tiêu chuẩn hóa, nguyên liệu đầu vào cũng được lựa chọn kỹ càng bởi các nhà chuyên môn, làm sao có thể…”
Người đàn ông dẫn đầu với kiểu tóc hơi hướng Địa Trung Hải cau mày, cáu gắt ngắt lời.
“Cô Đường, người tố cáo cho tập đoàn Đường Thị của cô không ai khác chính là ông Vương, là một trong ba người cổ đông lớn của tập đoàn cô, chúng tôi cũng đã thu được đủ chứng cứ quan trọng từ ông Vương, cho nên… cô Đường, tốt hơn hết vẫn nên đi cùng chúng tôi để điều tra rõ chuyện này…”
Nghe thấy cái tên ông Vương, sắc mặt Đường Tịnh Nghi lập tức đanh lại, cô hẳn đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ông Vương trong miệng người đàn ông trung niên kia không phải ai khác, đó chính là bố của Vương Hiên, người đã bị Lâm Tuấn phế lúc trước, đồng thời cũng là một trong ba cổ đông lớn của tập đoàn Đường Thị.
Có lẽ ông Vương vẫn còn ác cảm với việc Lâm Tuấn đã phế con trai của mình, đó cũng là lý do ông ta giả mạo việc tập đoàn Đường Thị sản xuất thuốc giả kém chất lượng, sau đó báo cáo lên các bộ phận liên quan.
Sau khi làm rõ suy nghĩ, sắc mặt của Đường Tịnh Nghi đột nhiên đanh lại.
Vàng thật không sợ lửa, cô tin rằng sẽ không có bất kỳ chuyện gì xảy ra với tập đoàn Đường Thị, vậy nên cô sẽ quyết định đi một chuyến để tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra.
Sau tiếng hừ lạnh, Đường Tịnh Nghi liền dọn dẹp đống tài liệu trên bàn, sau đó đứng dậy đi cùng với đám người đó rời khỏi tập đoàn Đường Thị.
“Đi thì đi, tôi muốn xem xem chứng cứ quan trọng mà ông nói là gì! Tập đoàn Đường Thị luôn sẵn sàng nhận việc giám sát và kiểm soát của các bộ phận liên quan!”
…
Chỉ hai phút sau khi Đường Tịnh Nghi rời khỏi tập đoàn Đường Thị, Lâm Tuấn đã vội vàng chạy đến.
Lâm Tuấn chạy vào đại sảnh của tập đoàn Đường Thị, vội vàng hỏi cô gái có chút quen thuộc ngồi ở quầy lễ tân: “Chủ tịch Đường đâu? Cô ấy có ở trong văn phòng không?”
Cô lễ tân coi như đã gặp Lâm Tuấn mấy lần, từ khi biết được mối quan hệ giữa Lâm Tuấn và Đường Tịnh Nghi, cô đã xem Lâm Tuấn không phải người ngoài, vậy nên khi nghe thấy Lâm Tuấn nói, cô lập tức cười đáp: ” Thưa anh, chủ tịch Đường của chúng tôi đang không ở văn phòng, nếu anh có việc gì thì có thể ở đây đợi cô ấy một lát”.
“Không ở văn phòng?”
Lâm Tuấn lập tức nhíu mày.
“Cô ấy đi đâu rồi? Có nói với cô không?”
Cô gái ở quầy lễ tân suy nghĩ một lúc rồi ngập ngừng nói: “Có vẻ như cô ấy rời đi với người của Cục quản lý dược? Hình như tôi nghe nói dây chuyền sản xuất của công ty dường như đã bị đình chỉ hoặc thực sự đã gặp vấn đề, chủ tịch Đường có lẽ đã đi đến các nơi liên quan để kiểm tra rồi, lúc nãy vừa mới rời khỏi công ty…”
“Cục Quản lý thuốc….”