Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao Thủ Chiến Hồn - Chương 46
Trần Tĩnh lắc đầu từ chối, Tô Diệu Y và Trương Hân Như đã mời cô ấy một lần, đây là lần thứ hai, nhưng cô ấy vẫn không lay chuyển, kiên quyết với sự lựa chọn của mình.
“Được rồi, chuyện này trước tiên cứ giao cho tôi đi, để đồ đạc ở đây, tắm rửa xong chúng ta cùng nhau đi ăn, tạm biệt rồi dọn về ký túc xá”, Tô Diệu Y không tiếp tục thuyết phục Trần Tĩnh nữa.
Bởi vì qua vài ngày tiếp xúc, cô ấy có thể thấy Trần Tĩnh là người rất quyết đoán và có nguyên tắc.
Một người như vậy một khi đưa ra quyết định nào đó thì sẽ rất khó thay đổi.
“Được”.
Trần Tĩnh gật đầu đồng ý với sự sắp xếp của Tô Diệu Y.
Rất nhanh, chiếc Maybach có trị giá hơn chục triệu nhân dân tệ tiến vào Gia Chúc viện của trường đã bị nhân viên bảo vệ chặn lại.
Vốn dĩ, theo quy định của Gia Chúc viện, ô tô bên ngoài không được phép tiến vào trong, nhưng nhân viên bảo vệ đã cho họ đi sau khi nhìn thấy Tô Diệu Y ngồi trong xe – trường cấp 3 mà Tô Diệu Y học cũng trực thuộc đại học Đông Hải, không cách đây quá xa, cô ấy lại luôn sống ỏ đây nên bác bảo vệ đã nhớ rõ thiên kim của gia đình hiệu trưởng từ lâu.
“Anh A Lang, giúp Trần Tĩnh chuyển ít đồ”.
Chiếc xe chạy vào trong Gia Chúc viện của trường và dừng lại ở lối ra vào của đon nguyên 1, Tòa nhà số 1. Trưong Hân Như ra khỏi xe liền ra lệnh cho vệ sĩ.
“Không sao tôi có tự lấy đồ được”.
Trẫn Tĩnh nói xong, cô ấy liền một tay lấy chiếc túi da rắn căng phồng từ cốp xe ra, trông thực sự rất dễ dàng.
“Trần Tĩnh, cô đúng là một nữ hán tử!”
Trương Hân Như giơ ngón tay cái về phía Trần Tĩnh, sau đó bảo người vệ sĩ vào trong xe chờ.
Sau đó, ba cô gái cùng tiến về phía cửa, Tô Diệu Y lấy chìa khóa từ trong ba lô ra mở cửa.
Tách!
Cùng với tiếng mở cửa, cửa phòng cũng được mở ra, ba cô gái cùng nhau tiến vào!
“Có người quay lại rồi sao?”
Trong phòng tắm, Tân Tranh đang tắm đột nhiên nghe thấy động tĩnh bên ngoài, không khỏi ngẩn người ra.
Tô Diệu Y về đến Đông Hải nhưng không thông báo cho bố mẹ, không biết Tô Văn đã đưa chìa khóa phòng cho Tân Tranh, sau khi vào cửa, cô ấy đặt balo xuống, đi vào nhà vệ sinh, chuẩn bị vệ sinh.
ừm?
Tô Diệu Y vừa đi hai bước, bỗng nhìn thấy trong phòng tắm đang sáng đèn, liền kinh ngạc đến ngẩn người tại chỗ.
‘Sao thế?
Trần Tĩnh đặt túi hành lý bên cạnh tủ giày, thấy nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tô Diệu Y, hỏi một tiếng, sau đó bước nhanh đến, hiển nhiên cũng thấy trong nhà vệ sinh đang sáng đèn.
“Trong nhà có trộm”.
Sau khi hoảng hốt môt lúc, Tô Diệu Y bình tĩnh lại, thấp giọng nói.
“Trộm?”
Trương Hân Như vốn ngồi trên sofa, nghe thấy hai chữ này liền rất ngạc nhiên, giống như tiêm máu gà, trực tiếp nhảy lên từ sofa: “Vậy còn ngẩn người làm gì? Mau chóng bắt trộm đi!”
Cô vừa dứt lời, nhanh chóng đến bên cạnh Tô Diệu Y và Trần Tĩnh, xoa tay xắn áo, dáng vẻ rất muốn hành động.
Cô từng luyện taekwondo, bây giờ đã là đai đen taekwondo, tuy chỉ là bậc một, nhưng tự cho rằng đối phó với một tên trộm chỉ là chuyện nhỏ.
“Đừng mạo hiểm, hay là gọi bảo vệ, đồng thời báo cảnh sát”, Tô Diệu Y nói ra ý kiến của mình.
“Có tôi và Trần Tĩnh ở đây, đâu cần báo cảnh sát?”, Trương Hân Như lập tức phủ quyết, có ý thi triển thân thủ.
“Nếu là kẻ trộm, không nên ớ trong phòng tắm”.
“Được rồi, chuyện này trước tiên cứ giao cho tôi đi, để đồ đạc ở đây, tắm rửa xong chúng ta cùng nhau đi ăn, tạm biệt rồi dọn về ký túc xá”, Tô Diệu Y không tiếp tục thuyết phục Trần Tĩnh nữa.
Bởi vì qua vài ngày tiếp xúc, cô ấy có thể thấy Trần Tĩnh là người rất quyết đoán và có nguyên tắc.
Một người như vậy một khi đưa ra quyết định nào đó thì sẽ rất khó thay đổi.
“Được”.
Trần Tĩnh gật đầu đồng ý với sự sắp xếp của Tô Diệu Y.
Rất nhanh, chiếc Maybach có trị giá hơn chục triệu nhân dân tệ tiến vào Gia Chúc viện của trường đã bị nhân viên bảo vệ chặn lại.
Vốn dĩ, theo quy định của Gia Chúc viện, ô tô bên ngoài không được phép tiến vào trong, nhưng nhân viên bảo vệ đã cho họ đi sau khi nhìn thấy Tô Diệu Y ngồi trong xe – trường cấp 3 mà Tô Diệu Y học cũng trực thuộc đại học Đông Hải, không cách đây quá xa, cô ấy lại luôn sống ỏ đây nên bác bảo vệ đã nhớ rõ thiên kim của gia đình hiệu trưởng từ lâu.
“Anh A Lang, giúp Trần Tĩnh chuyển ít đồ”.
Chiếc xe chạy vào trong Gia Chúc viện của trường và dừng lại ở lối ra vào của đon nguyên 1, Tòa nhà số 1. Trưong Hân Như ra khỏi xe liền ra lệnh cho vệ sĩ.
“Không sao tôi có tự lấy đồ được”.
Trẫn Tĩnh nói xong, cô ấy liền một tay lấy chiếc túi da rắn căng phồng từ cốp xe ra, trông thực sự rất dễ dàng.
“Trần Tĩnh, cô đúng là một nữ hán tử!”
Trương Hân Như giơ ngón tay cái về phía Trần Tĩnh, sau đó bảo người vệ sĩ vào trong xe chờ.
Sau đó, ba cô gái cùng tiến về phía cửa, Tô Diệu Y lấy chìa khóa từ trong ba lô ra mở cửa.
Tách!
Cùng với tiếng mở cửa, cửa phòng cũng được mở ra, ba cô gái cùng nhau tiến vào!
“Có người quay lại rồi sao?”
Trong phòng tắm, Tân Tranh đang tắm đột nhiên nghe thấy động tĩnh bên ngoài, không khỏi ngẩn người ra.
Tô Diệu Y về đến Đông Hải nhưng không thông báo cho bố mẹ, không biết Tô Văn đã đưa chìa khóa phòng cho Tân Tranh, sau khi vào cửa, cô ấy đặt balo xuống, đi vào nhà vệ sinh, chuẩn bị vệ sinh.
ừm?
Tô Diệu Y vừa đi hai bước, bỗng nhìn thấy trong phòng tắm đang sáng đèn, liền kinh ngạc đến ngẩn người tại chỗ.
‘Sao thế?
Trần Tĩnh đặt túi hành lý bên cạnh tủ giày, thấy nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tô Diệu Y, hỏi một tiếng, sau đó bước nhanh đến, hiển nhiên cũng thấy trong nhà vệ sinh đang sáng đèn.
“Trong nhà có trộm”.
Sau khi hoảng hốt môt lúc, Tô Diệu Y bình tĩnh lại, thấp giọng nói.
“Trộm?”
Trương Hân Như vốn ngồi trên sofa, nghe thấy hai chữ này liền rất ngạc nhiên, giống như tiêm máu gà, trực tiếp nhảy lên từ sofa: “Vậy còn ngẩn người làm gì? Mau chóng bắt trộm đi!”
Cô vừa dứt lời, nhanh chóng đến bên cạnh Tô Diệu Y và Trần Tĩnh, xoa tay xắn áo, dáng vẻ rất muốn hành động.
Cô từng luyện taekwondo, bây giờ đã là đai đen taekwondo, tuy chỉ là bậc một, nhưng tự cho rằng đối phó với một tên trộm chỉ là chuyện nhỏ.
“Đừng mạo hiểm, hay là gọi bảo vệ, đồng thời báo cảnh sát”, Tô Diệu Y nói ra ý kiến của mình.
“Có tôi và Trần Tĩnh ở đây, đâu cần báo cảnh sát?”, Trương Hân Như lập tức phủ quyết, có ý thi triển thân thủ.
“Nếu là kẻ trộm, không nên ớ trong phòng tắm”.