Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao Thủ Chiến Hồn - Chương 26
Quán bar Quốc Vương tống cộng có sáu tầng, tầng một là sảnh tiếp tân và dovvntempo bar, từ tầng hai đến tầng sáu là phòng bao, phong cách trang trí của phòng bao ở mỗi tầng cũng không giống nhau, hiện đại và cổ điển, kiểu Trung và kiểu Âu, cần gì cũng có.
Ngoài phong cách trang trí ra thì gái hầu rượu ở mồi tầng cũng không giống nhau.
Tâng phong cách kiểu Âu, gái hầu rượu đều là kiểu ngựa đại dương, mà tầng trang trí kiểu Nhật, gái hầu rượu toàn bộ lại mặc kimono, trong đó có không ít người là gái Nhật.
Tâng sáu là phòng có phong cách cố điển, dù là công chúa, thiếu gia hay là gái hầu rượu đều mặc trang phục thời đường.
Sở dĩ nói như vậy là bởi vì trang phục thời đường là trang phục thoáng nhất ở cổ đại, phụ nữ có thể phô bày thân hình của bản thân.
Phòng Đế vương là phòng bao xa hoa nhất ở tầng sáu, nói chung chỉ có khách quý mới có thể sứ dụng.
Là một trong công tử ăn chơi nối tiếng Đông Hải, Lương Bác hoàn toàn xứng danh khách quý của bar Quốc Vương, muốn lấy phòng Đế vương không khó.
Huống chi, bố cậu ta có quan hệ khá tốt với Trương Bách Hùng.
Trong phòng Đế vương, Lương Bác ngồi chính giữa ghế sô pha dài, trước mặt bày hai chai rượu vang hiếm có giá sáu chữ số, tự mình uống cạn.
Bên cạnh cậu ta có sáu thanh niên ăn mặc chỉnh tề và mười hai người mẫu cực phẩm, mặc đồ cổ trang ngồi ở bên cạnh bọn họ, ngoài rót rượu, đưa giấy và châm thuốc ra thì thỉnh thoảng lại cố ý vô tình dính sát lên người của đám thanh niên kia, nháy mắt, nắm bắt cử chỉ đúng mực.
Trừ những việc đó ra, bọn họ thỉnh thoảng sẽ lén nhìn Lương Bác một cái.
Họ đều là chiêu bài của bar Quốc vương, chẳng những từng nghe nói tới danh của Lương Bác, cũng từng gặp Lương Bác, thậm chí còn biết Lương Bác là trung tâm của nhóm người này.
Trong ký ức của họ, mỗi lần Lương Bác đến bar Quốc vương đều không gọi gái hầu rượu.
Đối với chuyện này, ban đầu các cô rất kinh ngạc, sau đó nghi ngờ Lương Bác có thể là gay, mãi cho tới gần đây mới ngẫu nhiên biết Lương Bác vẫn luôn theo đuổi thiên kim của boss sau màn của bar Quốc vương.
“Cậu Lương, em mời anh uống một ly ạ”.
Một người mầu cực phẩm có dáng người vô cùng đẹp cầm ly rượu lên, giống như cung nữ cố đại hầu hạ chủ tử, nửa quỳ trước mặt Lương Bác, cầm một ly rượu, trên mặt nở nụ cười mê người.
Lương Bác ngẩng đầu liếc mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, sau đó đột nhiên cầm ly rượu trong tay lên.
Soạt!
Kèm theo tiếng vang, ly rượu đổ hết lên mặt của người phụ nữ, làm trôi hết lớp trang điểm của cô ta.
“Á…”
cảnh tượng bất ngờ khiến người phụ nữ đầu tiên là ngẩn người ra, sau đó hét lên một tiếng theo bản năng, ngã ngồi xuống dưới đất.
Sau đó, cả phòng bao chìm trong im lặng.
“Bộp!”
Ngay sau đó, một gã thanh niên đứng dậy đi tới trước mặt người phụ nữ, tát cho cô ta vài cái không chút nương tình, đế lại một vết đỏ trên mặt người phụ nữ, “Mẹ kiếp, mày là cái quái gì mà xứng đế mời rượu cậu Lương?”
“Em…”
Người phụ nữ bị đánh ngơ người, nhìn gã thanh niên trước mặt với vẻ khó hiểu… nếu không phải là gã nháy mắt với cô ta, cô ta nào dám mời rượu Lương Bác chứ?
“Manh Manh”.
Đột nhiên, ngay lúc gã thanh niên kia chuẩn bị tiếp tục ra tay, Lương Bác ngẩng đầu nhìn gã một cái, giống như đã nhìn thấu gã thanh niên vậy.
Chỉ một cái liếc mắt đã dọa gã thanh niên thấp thỏm trong lòng!
“Cậu Lương, tôi…”
“Ầm… ầm…”
Gã thanh niên vừa định mở miệng giải thích cái gì, lời còn chưa nói xong đã bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang.
Gã thanh niên nhìn thoáng qua chiếc điện thoại đang rung trước mặt Lương Bác, khôn ngoan nuốt lại những lời định nói vào trong bụng.
Lương Bác cầm di động, bấm nút nghe.
“Cậu Lương, tôi ở tầng một dovvntempo bar nhìn thấy thằng khốn hôm nay ôm chị dâu!”
Đầu dây điện thoại bên kia, Hoàng Giai Vĩ đứng ở cửa ra vào của downtempo bar, hưng phấn nói.
Gã hưng phấn là bởi vì gã biết hôm nay Lương Bác cũng xem video livestream của Trương Hân Như, tâm trạng rất không tốt, nên mới đề nghị đến bar Quốc Vương uống rượu phát tiết.
Dưới tình huống như vậy, gã hiểu rất rõ phát hiện này của gã quan trọng đến mức nào!
“Cậu chắc chứ?”
Trong phòng đế vương, mắt Lương Bác bổng nhiên sáng ngời rồi đứng lên theo bân năng.
“Cậu Lương, tôi chắc chắn, bây giờ hắn đang ở bên trong, tôi để hai người Tiểu Lý canh chừng hắn rồi”.
Hoàng Giai Vĩ nói như đinh đóng cột.
“Được, canh chừng kĩ cho tôi!”
Lương Bác nói xong, trực tiếp cúp điện thoại, sau đó đi nhanh về phía bên ngoài.
Ngoài phong cách trang trí ra thì gái hầu rượu ở mồi tầng cũng không giống nhau.
Tâng phong cách kiểu Âu, gái hầu rượu đều là kiểu ngựa đại dương, mà tầng trang trí kiểu Nhật, gái hầu rượu toàn bộ lại mặc kimono, trong đó có không ít người là gái Nhật.
Tâng sáu là phòng có phong cách cố điển, dù là công chúa, thiếu gia hay là gái hầu rượu đều mặc trang phục thời đường.
Sở dĩ nói như vậy là bởi vì trang phục thời đường là trang phục thoáng nhất ở cổ đại, phụ nữ có thể phô bày thân hình của bản thân.
Phòng Đế vương là phòng bao xa hoa nhất ở tầng sáu, nói chung chỉ có khách quý mới có thể sứ dụng.
Là một trong công tử ăn chơi nối tiếng Đông Hải, Lương Bác hoàn toàn xứng danh khách quý của bar Quốc Vương, muốn lấy phòng Đế vương không khó.
Huống chi, bố cậu ta có quan hệ khá tốt với Trương Bách Hùng.
Trong phòng Đế vương, Lương Bác ngồi chính giữa ghế sô pha dài, trước mặt bày hai chai rượu vang hiếm có giá sáu chữ số, tự mình uống cạn.
Bên cạnh cậu ta có sáu thanh niên ăn mặc chỉnh tề và mười hai người mẫu cực phẩm, mặc đồ cổ trang ngồi ở bên cạnh bọn họ, ngoài rót rượu, đưa giấy và châm thuốc ra thì thỉnh thoảng lại cố ý vô tình dính sát lên người của đám thanh niên kia, nháy mắt, nắm bắt cử chỉ đúng mực.
Trừ những việc đó ra, bọn họ thỉnh thoảng sẽ lén nhìn Lương Bác một cái.
Họ đều là chiêu bài của bar Quốc vương, chẳng những từng nghe nói tới danh của Lương Bác, cũng từng gặp Lương Bác, thậm chí còn biết Lương Bác là trung tâm của nhóm người này.
Trong ký ức của họ, mỗi lần Lương Bác đến bar Quốc vương đều không gọi gái hầu rượu.
Đối với chuyện này, ban đầu các cô rất kinh ngạc, sau đó nghi ngờ Lương Bác có thể là gay, mãi cho tới gần đây mới ngẫu nhiên biết Lương Bác vẫn luôn theo đuổi thiên kim của boss sau màn của bar Quốc vương.
“Cậu Lương, em mời anh uống một ly ạ”.
Một người mầu cực phẩm có dáng người vô cùng đẹp cầm ly rượu lên, giống như cung nữ cố đại hầu hạ chủ tử, nửa quỳ trước mặt Lương Bác, cầm một ly rượu, trên mặt nở nụ cười mê người.
Lương Bác ngẩng đầu liếc mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, sau đó đột nhiên cầm ly rượu trong tay lên.
Soạt!
Kèm theo tiếng vang, ly rượu đổ hết lên mặt của người phụ nữ, làm trôi hết lớp trang điểm của cô ta.
“Á…”
cảnh tượng bất ngờ khiến người phụ nữ đầu tiên là ngẩn người ra, sau đó hét lên một tiếng theo bản năng, ngã ngồi xuống dưới đất.
Sau đó, cả phòng bao chìm trong im lặng.
“Bộp!”
Ngay sau đó, một gã thanh niên đứng dậy đi tới trước mặt người phụ nữ, tát cho cô ta vài cái không chút nương tình, đế lại một vết đỏ trên mặt người phụ nữ, “Mẹ kiếp, mày là cái quái gì mà xứng đế mời rượu cậu Lương?”
“Em…”
Người phụ nữ bị đánh ngơ người, nhìn gã thanh niên trước mặt với vẻ khó hiểu… nếu không phải là gã nháy mắt với cô ta, cô ta nào dám mời rượu Lương Bác chứ?
“Manh Manh”.
Đột nhiên, ngay lúc gã thanh niên kia chuẩn bị tiếp tục ra tay, Lương Bác ngẩng đầu nhìn gã một cái, giống như đã nhìn thấu gã thanh niên vậy.
Chỉ một cái liếc mắt đã dọa gã thanh niên thấp thỏm trong lòng!
“Cậu Lương, tôi…”
“Ầm… ầm…”
Gã thanh niên vừa định mở miệng giải thích cái gì, lời còn chưa nói xong đã bị tiếng chuông điện thoại cắt ngang.
Gã thanh niên nhìn thoáng qua chiếc điện thoại đang rung trước mặt Lương Bác, khôn ngoan nuốt lại những lời định nói vào trong bụng.
Lương Bác cầm di động, bấm nút nghe.
“Cậu Lương, tôi ở tầng một dovvntempo bar nhìn thấy thằng khốn hôm nay ôm chị dâu!”
Đầu dây điện thoại bên kia, Hoàng Giai Vĩ đứng ở cửa ra vào của downtempo bar, hưng phấn nói.
Gã hưng phấn là bởi vì gã biết hôm nay Lương Bác cũng xem video livestream của Trương Hân Như, tâm trạng rất không tốt, nên mới đề nghị đến bar Quốc Vương uống rượu phát tiết.
Dưới tình huống như vậy, gã hiểu rất rõ phát hiện này của gã quan trọng đến mức nào!
“Cậu chắc chứ?”
Trong phòng đế vương, mắt Lương Bác bổng nhiên sáng ngời rồi đứng lên theo bân năng.
“Cậu Lương, tôi chắc chắn, bây giờ hắn đang ở bên trong, tôi để hai người Tiểu Lý canh chừng hắn rồi”.
Hoàng Giai Vĩ nói như đinh đóng cột.
“Được, canh chừng kĩ cho tôi!”
Lương Bác nói xong, trực tiếp cúp điện thoại, sau đó đi nhanh về phía bên ngoài.