Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Cao Thủ Chiến Hồn - Chương 189
A Cửu ngấn người, sau đó lắc đầu nói: Theo như người cung cấp thông tin nói, Trương Hân Như và bạn cùng phòng của cô ta, cùng tên nhãi họ Tần đó đã hẹn trước đến Tô Thành, nhưng cuối cùng Trương Hân Như bị Trương Bách Hùng ngăn cấm. Cũng có nghĩa là, ngoại trừ Trương Hân Như, những người khác đều sẽ đến Tô Thành”.
“Như vậy, còn ba ngày nữa là đến ngày một tháng mười, cậu đi xác thực tính chính xác của thông tin đi”.
Dương Sách cầm tẩu thuốc lẽn, nhét đầy sợi thuốc, A cửu tiến lên châm thuốc, ông ta hít sâu một hơi, nhả ra khói thuốc, chậm rãi nói: “Nếu thông tin chính xác, thì chuẩn bị sẵn sàng ngày một tháng mười đến Tô Thành!”
“Vâng, ông Dương!”, A cửu khom người nhận lệnh.
“Tên nhãi họ Tân đó không những hại tôi mất đi một đối tác hợp tác rất tốt, mà còn hại chết người phụ nữ của tôi, tôi phải băm nát hắn cho Phi Long ăn!”
Dương Sách lại nói lần nữa, giọng
điệu trầm thấp, toàn thân sát khí bừng bừng.
“ực ực!”
A Cửu nghe vậy, yết hầu động đậy.
Là một cánh tay đắc lực của Dương Sách, hẳn không những biết ‘Phi Long1 mà Dương Sách nói là một con cá sấu trưởng thành, mà còn không chỉ một Tân tận mắt chứng kiến cảnh tượng cá sấu ăn thịt người sống.
Cảnh tượng đó, thảm không nỡ nhìn!
Kỳ nghi dài quốc khánh ngày một tháng mười sắp đến, trong lòng mọi người đều trở nên rạo rực, dân đi làm lười biếng trì trệ, không có tâm trạng làm việc, tâm hồn sớm đã bay đến những chuyến du lịch nghỉ dưỡng, học sinh thân ở trong trường, tâm hồn lại ớ bẽn ngoài, hoặc là phác họa lẽn chuyến du dịch cùng anh em, bạn thân cùng phòng, hoặc là lẽn kế hoạch du lịch hưởng tuần trăng mật cùng với bạn trai hoặc bạn gái.
“Sáng mai các cậu đợi mình ở bãi đỗ xe gần cửa vào cao tốc nhé”.
Ngày ba mươi tháng chín, sau khi tan học, Trương Hân Như về đến Gia Chúc viện trường đại học Đông Hải, tràn đầy tự tin nói với Tân Tranh, Tô Diệu Y và Trần Tĩnh.
“Bố của cậu đồng ý cho cậu đi rồi?”, Tô Diệu Y kinh ngạc hỏi.
Không chỉ có cô ta, ngay cả Tân Tranh và Trần Trĩnh cũng nhìn Trương Hân Như với ánh mắt nghi hoặc.
Trong ba ngày qua, vì không thế đi Tô Thành, cả người Trương Hân Như buồn bực không vui, bọn họ cũng thấy điều đó, lúc này cô đột nhiên nói có thể đi Tỏ Thành, làm sao không khiến bọn họ kinh ngạc?
“Mình sẽ khiến bô’ mình đồng ý!”
Trương Hân Nhưvung nắm đấm, tỏ vẻ mặt chắc chắn làm được.
“Lẽ nào Trương Bách Hùng và Dương Sách đó hòa giải rồi?”
Nhìn nụ cười tràn đầy tự tin trên khuôn mặt Trương Hân Như, trong lòng Tần Tranh thầm hỏi bản thân, sau đó cảm thấy khả năng này không lớn, dù sao Trương Bách Hùng đã giết người phụ nữ của Dương Sách, hơn nữa còn nói ra những lời lẽ nặng nề, khiến Dương Sách mất hết thể diện.
“Sáng mai gặp lại!”
Trương Hân Như không giải thích nhiều, mà mỉm cười vẫy tay với ba người, đeo ba lô Hermès thịnh hành nhất hiện nay, lắc cái mông gợi cảm, đi ra khỏi đại sảnh.
Bởi vì Trương Hân Như không thích Thẩm Ngọc Đồng, cho nên cô không thích sống trong biệt thự Tử
Viên, vì vậy, bảo Trương Bách Hùng mua riêng một cản hộ chung CƯ cao cấp cho cô.
Trương Hân Như đột nhiên về chung cư, không những khiến hai người Tiếu Lang và Tiếu Hố rất ngạc nhiên, mà cũng khiến Trương Bách Hùng rất ngạc nhiên.
Khi ông ta nhận được điện thoại của Chu Văn Mặc, được biết tối nay Trương Hân Như về chung cư, ông ta ngấn người mấy giây, cuối cùng cho rằng trong việc này có trò mèo, bèn gọi điện dặn dò Chu Văn Mặc: “TÔI cảm thấy không đúng lắm, bảo hai người Tiếu Lang và Tiểu Hổ tăng cường cảnh giác, phải trông giữ tốt Hân Như!”
Chu Văn Mặc lập tức chuyển
mệnh lệnh của Trương Bách Hùng.
Đêm cùng ngày, hai người Tiểu Lang và Tiếu Hố lên mười hai phần tinh thần, nhưng không phát hiện ra chuyện gì, Trương Hân Như vẫn luôn ở trong chung CƯ.
“Tiếu HỐ, anh cảm thấy, liệu cô chủ sẽ ngoan ngoãn ở trong chung cư suốt kỳ nghỉ không?”
Sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu Lang và Tiếu Hổ vừa ăn sáng vừa nói chuyện.
‘Theo tính cách của cô chủ, có lẽ không thể nào, nhưng với tình hình hiện tại, cô ấy giống như định làm như vậy”, Tiểu Hổ suy nghĩ nói.
Tôi luôn cảm thấy hơi không
đúng, chúng ta phải cẩn thận một chút”.
Tiếu Lang suy tư, từ nhỏ Trương Hân Như đã thông minh nghịch ngợm, trước đây cô không thích có vệ sĩ bên cạnh, để đuối vệ sĩ đi, có thế nói là tốn không ít tâm tư, giỏ các loại chiêu trò, khiến mấy vệ sĩ đều mắc bầy.
“Tinh!”
Tiếu Lang vừa dứt lời, điện thoại của anh ta đột nhiên rung lẽn.
ừm?
Hai người Tiểu Lang và Tiểu Hổ lập tức đều nhìn sang điện thoại, bỗng thấy trên màn hình hiển thị ba chữ cô chủ Trương, hai người quay
sang nhìn nhau một cái.
II
Cô chủ”.
“Như vậy, còn ba ngày nữa là đến ngày một tháng mười, cậu đi xác thực tính chính xác của thông tin đi”.
Dương Sách cầm tẩu thuốc lẽn, nhét đầy sợi thuốc, A cửu tiến lên châm thuốc, ông ta hít sâu một hơi, nhả ra khói thuốc, chậm rãi nói: “Nếu thông tin chính xác, thì chuẩn bị sẵn sàng ngày một tháng mười đến Tô Thành!”
“Vâng, ông Dương!”, A cửu khom người nhận lệnh.
“Tên nhãi họ Tân đó không những hại tôi mất đi một đối tác hợp tác rất tốt, mà còn hại chết người phụ nữ của tôi, tôi phải băm nát hắn cho Phi Long ăn!”
Dương Sách lại nói lần nữa, giọng
điệu trầm thấp, toàn thân sát khí bừng bừng.
“ực ực!”
A Cửu nghe vậy, yết hầu động đậy.
Là một cánh tay đắc lực của Dương Sách, hẳn không những biết ‘Phi Long1 mà Dương Sách nói là một con cá sấu trưởng thành, mà còn không chỉ một Tân tận mắt chứng kiến cảnh tượng cá sấu ăn thịt người sống.
Cảnh tượng đó, thảm không nỡ nhìn!
Kỳ nghi dài quốc khánh ngày một tháng mười sắp đến, trong lòng mọi người đều trở nên rạo rực, dân đi làm lười biếng trì trệ, không có tâm trạng làm việc, tâm hồn sớm đã bay đến những chuyến du lịch nghỉ dưỡng, học sinh thân ở trong trường, tâm hồn lại ớ bẽn ngoài, hoặc là phác họa lẽn chuyến du dịch cùng anh em, bạn thân cùng phòng, hoặc là lẽn kế hoạch du lịch hưởng tuần trăng mật cùng với bạn trai hoặc bạn gái.
“Sáng mai các cậu đợi mình ở bãi đỗ xe gần cửa vào cao tốc nhé”.
Ngày ba mươi tháng chín, sau khi tan học, Trương Hân Như về đến Gia Chúc viện trường đại học Đông Hải, tràn đầy tự tin nói với Tân Tranh, Tô Diệu Y và Trần Tĩnh.
“Bố của cậu đồng ý cho cậu đi rồi?”, Tô Diệu Y kinh ngạc hỏi.
Không chỉ có cô ta, ngay cả Tân Tranh và Trần Trĩnh cũng nhìn Trương Hân Như với ánh mắt nghi hoặc.
Trong ba ngày qua, vì không thế đi Tô Thành, cả người Trương Hân Như buồn bực không vui, bọn họ cũng thấy điều đó, lúc này cô đột nhiên nói có thể đi Tỏ Thành, làm sao không khiến bọn họ kinh ngạc?
“Mình sẽ khiến bô’ mình đồng ý!”
Trương Hân Nhưvung nắm đấm, tỏ vẻ mặt chắc chắn làm được.
“Lẽ nào Trương Bách Hùng và Dương Sách đó hòa giải rồi?”
Nhìn nụ cười tràn đầy tự tin trên khuôn mặt Trương Hân Như, trong lòng Tần Tranh thầm hỏi bản thân, sau đó cảm thấy khả năng này không lớn, dù sao Trương Bách Hùng đã giết người phụ nữ của Dương Sách, hơn nữa còn nói ra những lời lẽ nặng nề, khiến Dương Sách mất hết thể diện.
“Sáng mai gặp lại!”
Trương Hân Như không giải thích nhiều, mà mỉm cười vẫy tay với ba người, đeo ba lô Hermès thịnh hành nhất hiện nay, lắc cái mông gợi cảm, đi ra khỏi đại sảnh.
Bởi vì Trương Hân Như không thích Thẩm Ngọc Đồng, cho nên cô không thích sống trong biệt thự Tử
Viên, vì vậy, bảo Trương Bách Hùng mua riêng một cản hộ chung CƯ cao cấp cho cô.
Trương Hân Như đột nhiên về chung cư, không những khiến hai người Tiếu Lang và Tiếu Hố rất ngạc nhiên, mà cũng khiến Trương Bách Hùng rất ngạc nhiên.
Khi ông ta nhận được điện thoại của Chu Văn Mặc, được biết tối nay Trương Hân Như về chung cư, ông ta ngấn người mấy giây, cuối cùng cho rằng trong việc này có trò mèo, bèn gọi điện dặn dò Chu Văn Mặc: “TÔI cảm thấy không đúng lắm, bảo hai người Tiếu Lang và Tiểu Hổ tăng cường cảnh giác, phải trông giữ tốt Hân Như!”
Chu Văn Mặc lập tức chuyển
mệnh lệnh của Trương Bách Hùng.
Đêm cùng ngày, hai người Tiểu Lang và Tiếu Hố lên mười hai phần tinh thần, nhưng không phát hiện ra chuyện gì, Trương Hân Như vẫn luôn ở trong chung CƯ.
“Tiếu HỐ, anh cảm thấy, liệu cô chủ sẽ ngoan ngoãn ở trong chung cư suốt kỳ nghỉ không?”
Sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu Lang và Tiếu Hổ vừa ăn sáng vừa nói chuyện.
‘Theo tính cách của cô chủ, có lẽ không thể nào, nhưng với tình hình hiện tại, cô ấy giống như định làm như vậy”, Tiểu Hổ suy nghĩ nói.
Tôi luôn cảm thấy hơi không
đúng, chúng ta phải cẩn thận một chút”.
Tiếu Lang suy tư, từ nhỏ Trương Hân Như đã thông minh nghịch ngợm, trước đây cô không thích có vệ sĩ bên cạnh, để đuối vệ sĩ đi, có thế nói là tốn không ít tâm tư, giỏ các loại chiêu trò, khiến mấy vệ sĩ đều mắc bầy.
“Tinh!”
Tiếu Lang vừa dứt lời, điện thoại của anh ta đột nhiên rung lẽn.
ừm?
Hai người Tiểu Lang và Tiểu Hổ lập tức đều nhìn sang điện thoại, bỗng thấy trên màn hình hiển thị ba chữ cô chủ Trương, hai người quay
sang nhìn nhau một cái.
II
Cô chủ”.