Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 240
Trong phòng sự nhiệt tình dần dần dâng cao, bên ngoài Cận Hạo Nhiên giúp Tiểu Ngữ chọn áo cưới.
“Bọn họ sao vẫn chưa ra?” Cận Hạo Nhiên mấy lần nhìn về phía cánh cửa đóng chặt kia, khẽ nhíu mày, ngay cả anh cũng không nghĩ đến Cố Thịnh đột ngột đến đây. Anh có nghe nói anh ta dạo gần đây một người phải làm công việc của ba người, không phải rất bận rộn sao?
“Sao anh lại trở nên ngốc đột xuất thế?” Cố Tâm Ngữ nhìn người đàn ông hàng ngày rất thông minh của mình. Anh trai vào đó lâu như vậy đã xảy ra chuyện gì rồi? không cần suy nghĩ cũng hiểu mà!
Anh ấy cũng sắp làm cha rồi, việc như vậy cũng không nhìn ra!
Ánh mắt của Cố Tâm Ngữ có chút mờ ám khiến anh chững lại, lập tức hiểu ra ngay, gượng gạo cười, xem ra anh lo lắng cho Cố Thịnh là thừa rồi!
Đợi Cố Thịnh và Duyệt Duyệt đi ra đã là chuyện của 2 giờ sau đó. Cố Tâm Ngữ nhìn họ bước từ phòng ra, ánh mắt lóe lên sự dí dỏm chọc ghẹo, thân mật bước đến khoác tay anh trai “Anh hai không thèm nhìn đến em mặc áo cưới nha!”
Giọng điệu rất ganh tỵ, nhìn thấy anh trai cô khuôn mặt rực rỡ như mùa xuân thì đã biết, chị dâu và anh trai ở chung phòng, không nghi nghờ gì con thỏ trắng nhỏ bé đã rơi vào hang ổ của sói, khẳng định là bị nuốt chửng đến xương cốt cũng không chừa.
Lời của Tiểu Ngữ làm khuôn mặt cô đỏ vì mắc cỡ càng trở nên đỏ au, như muốn tìm lỗ chui xuống, nghĩ đến hai người họ vừa làm ở trong phòng, thời gian lâu như vậy, đủ khiến cho người ta suy nghĩ liên tưởng, điều này làm sao khiến cô ngẩng mặt lên được trước Tiểu Ngữ.
“Đi đi, đi bảo chồng chưa cưới ngắm em mặc!” Cố Thịnh nhăn mày, nhìn thấy khuôn mặt mắc cỡ đỏ au của Duyệt Duyệt, nhìn Tiểu Ngữ trách lấy, rõ ràng biết Duyệt Duyệt xấu hổ, Tiểu Ngữ thật nghịch ngợm!
“Được, người em gái như em đây sẽ tự giác một chút, tự biến đi ngay.” Cô Tâm Ngữ hấp háy mắt, tâm tình cực tốt, xem ra trong lòng anh trai, chị dâu vẫn quan trọng nhất. Cô vốn cho rằng bản thân sẽ rất ganh tỵ, nhưng bây giờ cô lại thật sự hy vọng anh trai có thể thật lòng đối tốt với chị dâu, đem cô em gái là cô quên đi cũng không sao. Suy cho cùng hạnh phúc của anh trai là quan trọng nhất, huống hồ bản thân cô cũng có người yêu thương, không đúng sao?
Cô sà vào lòng chồng chưa cưới nói “Chúng ta đi dạo phố chút đi!”
“Muốn đi cùng không? Nếu không muốn đi, anh đưa em về.” Cố Thịnh cúi người ghé sát bên tai cô nói, lo sợ cô quá mệt mỏi.
“Đi chứ, em muốn đi.” Tả Tình Duyệt cũng không suy nghĩ trả lời, nếu thật sự để anh đưa về bọn họ lại có cơ hội ở riêng, điều này lại càng bị Tiêu Ngữ trêu chọc!
“Vậy được anh sẽ đi cùng em.” Cố Thịnh đương nhiên là không bỏ qua cơ hội được ở bên cô, lúc này đem tất cả việc ở công ty vất sang một bên, đằng nào thì cũng có các giám đốc bộ phận ở đó, anh chỉ cần phụ trách quyết định sách lược là ổn. Nghĩ đến mối quan hệ của hai người đã tiến thêm một bước, việc hôm nay chớ để ngày mai, đạo lý này anh hiểu!
Cận Hạo Nhiên và Tiểu Ngữ đối với hành động của anh hiểu rõ như lòng bàn tay, 4 người đến khu mua sắm. Đây là sản nghiệp của họ Cố, giám đốc thấy Cố Thịnh tới, một mình vội vàng tiến đến nghênh đón. Cố Tâm Ngữ tâm tình rất tốt tùy ý lựa chọn đồ, ngược lại Duyệt Duyệt chỉ chú ý bước đi, ngay cả mặt cũng không dám ngẩng lên.
Cố Thịnh ở bên cạnh cô, tự nhiên như không có gì khoác vai cô, cô muốn giãy ra, nhưng nghĩ đến khung cảnh nơi công cộng như vậy, nếu gây ra sự chú ý, cô càng thêm khó xử, chi bằng để anh ôm vai cô như vậy đi.
Cố Thịnh đoán chắc cô sẽ như vậy, trong mắt lộ ra tia đắc ý, nhưng đối với việc cô cứ cúi mặt xuống, điều này khiến anh không hài lòng, nhìn thấy Tiểu Ngữ mua sắm, giống như phát cuồng, thì hy vọng cô cũng sẽ tham gia “Đi cùng anh chọn mua cho các con vài món đồ được không?”
Cố Thịnh biết chỉ cần nhắc đến các con, cô sẽ thả lỏng bản thân ra. Quả nhiên, Tả Tình Duyệt không có lí do từ chối, dù sao anh cũng là cha tụi nhỏ, mua đồ cho các con là tấm lòng của anh. Cô biết các con nhận được quà của anh sẽ rất vui sướng!
Không muốn các con thất vọng, cô gật đầu, hai người hướng về phía đồ dùng cho trẻ con, đột ngột cô nhìn thấy một khuôn mặt rất quen thuộc, bỗng sững người, đúng lúc ánh mắt người đó cũng đang nhìn cô.
Trần Nhân Như không ngờ tại đây có thể gặp Cố Thịnh và Tả Tình Duyệt. Sự đố kỵ ganh ghét của năm năm trước lại trỗi dậy trong cô, cô không nghĩ rằng bản thân mình tính lên tính xuống, cuối cùng cũng không có bất kì sự hồi đáp nào, Cố Thịnh vẫn là của Duyệt Duyệt!
“Xin chào Tổng giám đốc Cố, rất vui gặp anh tại đây, anh đi dạo với vợ ư? Cố phu nhân thật đẹp quá…” Người đàn ông bên cạnh Trần Nhân Như là ông chủ của một công ty nhỏ, từ lâu đã rất thần tượng Cố Thịnh, có thể gặp được anh ở đây, ông ta đương nhiên phải tiếp cận thần tượng của mình, đồng thời cũng kỳ vọng có cơ hội được hợp tác làm ăn với Cố Thịnh.
Cố Thịnh khẽ nhăn mặt, đối với người đàn ông trung niên béo phì trước mặt thấy có chút phiền, lại nhìn qua người bên cạnh là Trần Nhân Như, ánh mắt tỏ vẻ khó chịu “Tôi hình như không quen ông!”
Gương mặt người đàn ông đó có chút ngượng ngùng, nhìn thấy ánh mắt của anh đang nhìn Trần Nhân Như, không khỏi cau mày, lẽ nào Tổng giám đốc Cố lại có ý với tình nhân của ông?
“Xin chào cô thư kí cũ của tôi.” Cố Thịnh nhếch nhếch lông mày, năm năm trước, cô ta bỗng dưng biến mất, sau đó anh mới biết, người phụ nữ này có làm vài chuyện ám muội, đồng thời anh cũng biết Kiều Nam đã thay anh, thay Duyệt Duyệt cho cô ta một bài học rồi.
Bị ánh mắt như thế của anh nhìn, Trần Nhân Như có cảm giác giống như bị anh khinh thường.
“Không ngờ là hai người có quen biết…..” ông cứ nghĩ có thể dựa vào Trần Nhân Như để có chút quan hệ, nhưng lại nghe đến âm thanh trong trẻo của Cố Thịnh lần nữa cất lên, dập tắt toàn bộ hy vọng của ông ta.
“Không chỉ là người quen cũ, cô gái này đã từng làm hại vợ tôi. Món nợ lúc đó vẫn chưa tính! Này ông, cô ta là gì của ông?” Cố Thịnh nhếch nhếch lông mày, đáy mắt phát ra một tia sắc bén, chứa đựng sự lạnh lùng khiến cho người khác không rét mà run.
Người đàn ông đó vừa nghe lập tức đẩy tay cô ta đang khoác trên cánh tay mình ra, lập tức vạch rõ quan hệ “Không, không là gì của tôi cả, tôi với cô ta không hề có bất cứ mối quan hệ nào!”
Vốn muốn nghĩ dựa vào Trần Nhân Như kết thân với vị vua của giới thương gia này, ai ngờ cô ta lại là kẻ thù của Cố phu nhân, ông không muốn vì một cô tình nhân bé nhỏ mà liên lụy đến sự nghiệp của bản thân.
“Tổng giám đốc Cố, tôi không làm phiền anh và vợ đi dạo nữa, tôi đi trước!” ông ta vội vã chạy đi, vứt lại Trần Nhân Như với khuôn mặt xám xịt.
“Không ngờ con mắt chọn đàn ông của cô càng ngày càng tệ!” Cố Thịnh coi thường nói, thản nhiên liếc cô ta một cái. Người phụ nữ này luôn ình là thanh cao, bây giờ lại rơi vào cảnh làm nhân tình của loại người đó. Đây chính là do cô ta tự chuốc lấy!
“Duyệt Duyệt, chúng ta qua bên đó xem đi.” Cố Thịnh thân mật khoác vai vợ, không thèm đoái hoài đến cô ta