Tác giả: Tô Tiếu
Thể loại: Cổ đại, ân oán giang hồ, cung đình hầu tước, hài, HE
Độ dài: 40 chương
Ngư Đoan Tĩnh bởi vì luyện công mà tẩu hỏa nhập ma, cần tìm gấp một nam tử để song tu, điều hòa chân khí. Thế nên nàng xuống núi, theo sự sắp đặt của “phụ thân tệ bạc” thay muội muội gả vào Tuyên gia. Éo le thay, kiệu hoa còn chưa vào cửa, cũng không kịp bái đường, thậm chí đến mặt mũi phu quân còn chưa biết ra sao, Ngư Đoan Tĩnh đã gặp cảnh tịch biên gia sản. Vốn dĩ, nàng cũng coi như chưa trở thành người Tuyên gia, có thể tránh một kiếp. Thế nhưng, để giải quyết vấn đề tẩu hỏa nhập ma, Ngư Đoan Tĩnh chỉ đành theo phu quân lưu đày.
Một đường hiểm nguy, kẻ địch khắp chốn, không sao, đã có Ngư Đoan Tĩnh. Để có thể được “động phòng”, Ngư cô nương liền dốc hết sức lực, cố gắng bảo vệ phu quân cùng gia đình chàng, cũng thuận tiện khiến phu quân nàng nhiều lần tức đến đỉnh đầu bốc khói.
Sóng gió vừa qua đi, phong vân đã lại kéo đến. Hôn quân (mà thực ra cũng chưa hôn quân lắm) gặp nạn cầu giúp đỡ, Tuyên gia vì bảo vệ mạng sống của cả nhà, vì sự bình an của cả gia tộc, một lần nữa trở về. Kinh thành khói lửa, biên cương chiến loạn, phu quân ở phía xa chinh chiến, còn Ngư Đoan Tĩnh mỗi ngày sẽ ở trong núi, phụng dưỡng bảo vệ bà bà, xem hôn quân diễn màn si hán, luận võ đánh nhau, chờ ngày phu quân khải hoàn.
Bình định phản thần, Tuyên gia trở lại kinh thành, không chỉ là trung thần, còn là quyền thần. Nhưng dù bên ngoài thiên hạ có bao nhiêu thay đổi, phía sau cánh cửa Tuyên gia, cũng chỉ có một Ngư Đoan Tĩnh vui vẻ được Tuyên Ngưng nhất mực cưng chiều, dù là kinh thành phồn hoa hay biên cương cát bụi, cùng nhau nắm tay, đi đến bạc đầu.
****
Nếu bạn còn đang đọc bài review này, thì hãy quên hết phần giới thiệu sến súa, sặc mùi thi vị và lừa tình phía trên đi ạ. Dưới đây mới là phần review chân thật nhất về “Cá to ăn lươn nhỏ”.
Ngư Đoan Tĩnh là con gái của Lễ bộ thị lang, nhưng từ nhỏ lớn lên ở Hành Sơn cùng sư công. Việc yêu thích của nàng là luyện công, món ăn yêu thích là gà nướng, đối tượng yêu thích là Tuyên Tịch, đương nhiên còn có Tuyên Ngưng - phu quân của nàng.
Trong lúc nàng luyện công vô tình bị tẩu hỏa nhập ma, cần gấp đối tượng để “song tu”, thải âm bổ dương. Vừa hay vị phụ thân tệ bạc cùng kế mẫu mang đến một Tuyên Ngưng, xét gia thế có gia thế, xét sắc đẹp có sắc đẹp, lại là võ tướng, theo lý thuyết thì rất “mạnh mẽ”, thế nên nàng đành nhắm mắt gả vào.
Bởi vì từ nhỏ sống trên núi Hành Sơn, chịu sự giáo dục “biến thái” của sư công cùng vị sư thái cách vách, nên tính tình Ngư cô nương tùy tiện, lại phóng khoáng, thần kinh tương đối thô lại rất cố chấp. Vì mục tiêu “động phòng” mà không ngại mặt dày, chủ động quấn lấy phu quân, gây ra không biết bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười.
Ngư Đoan Tĩnh là một người thật thà, tâm tính thiện lương, chính vì thế không ít lần khiến phu quân nàng tức đến đỉnh đầu bốc khói. Nói tóm lại Ngư đại cô nương là một cao thủ, thần kinh thô, tính tình thẳng thắn, không ngại khó không ngại khổ, chỉ ngại phu quân không động phòng.
Tuyên Ngưng xuất thân nhà võ tướng, tuổi trẻ đã theo cha ra chiến trường, lập nhiều công lao, được phong làm tướng quân. Vào ngày chàng thành thân, gia tộc xảy ra biến cố, khiến cả nhà bị lưu đày. Vốn nghĩ, cửa hôn sự này cũng coi như đã mất, nào ngờ tiểu thê tử nhà chàng không ngại khó khăn, theo cả nhà đi lưu đày.
Đáng tiếc lần đầu gặp mặt, thê tử chàng không những nhận nhầm “phu quân”, còn liên tục có hành động “mờ ám” khiến chàng không khỏi nghi hoặc. Nhưng khi phát hiện ra tất cả những việc nàng làm không có ý xấu, mục đích chủ yếu là để được động phòng không khỏi khiến Tuyên Ngưng cảm thấy xấu hổ.
Hơn nữa, chàng còn phát hiện ra thê tử của mình là cao thủ, không những thẳng thắn còn rất giỏi võ công. Vì thế, Tuyên Ngưng phát hiện, từ sau khi gặp Ngư Đoan Tĩnh, chàng không những trở thành nam tử ăn cơm mềm*, còn chỉ có thể chấp nhận bị phu nhân nhà mình làm thịt bất cứ lúc nào.
***
“Cá nhỏ ăn lươn lớn” là một câu chuyện hài, chủ yếu mang tính chất giải trí. Nhân vật chính siêu nhây, dàn nhân vật phụ cũng lầy không kém, được pha trộn trong bối cảnh giang hồ lẫn cung đình tranh đấu. Nhưng hãy yên tâm đi, bởi tất cả các yếu tố chỉ được dùng để làm nền cho sự nhây, bựa của nữ chính.
Ngư Đoan Tĩnh là một chú cá nhỏ, thế nhưng bản lĩnh thì không hề nhỏ, không những giỏi đánh nhau, còn có thể ăn trọn con lươn lớn Tuyên Ngưng. Đầu năm thì nên vui vẻ, thế nên, tớ highly recommend hố này cho các bạn nhé.
P/s: Bên cạnh việc không cần mang não khi đọc truyện, tớ cũng chân thành khuyên các bạn không nên ăn uống trong quá trình nhảy hố, tránh các thiệt hại đáng tiếc nhé.
***
Chú thích: nam nhân ăn cơm mềm ý chỉ những người đàn ông yếu đuối, phụ thuộc vào nữ nhân. Trong trường hợp này, dù Tuyên Ngưng là võ tướng nhưng võ công vẫn không bằng Ngư Đoan Tĩnh, trên đường lưu đày, thường được Ngư Đoan Tĩnh góp sức bảo vệ, đánh lui “thích khách”.
Review by #Gian Thần
Bìa: #Hắc Tiệp Dư
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban
Thể loại: Cổ đại, ân oán giang hồ, cung đình hầu tước, hài, HE
Độ dài: 40 chương
Ngư Đoan Tĩnh bởi vì luyện công mà tẩu hỏa nhập ma, cần tìm gấp một nam tử để song tu, điều hòa chân khí. Thế nên nàng xuống núi, theo sự sắp đặt của “phụ thân tệ bạc” thay muội muội gả vào Tuyên gia. Éo le thay, kiệu hoa còn chưa vào cửa, cũng không kịp bái đường, thậm chí đến mặt mũi phu quân còn chưa biết ra sao, Ngư Đoan Tĩnh đã gặp cảnh tịch biên gia sản. Vốn dĩ, nàng cũng coi như chưa trở thành người Tuyên gia, có thể tránh một kiếp. Thế nhưng, để giải quyết vấn đề tẩu hỏa nhập ma, Ngư Đoan Tĩnh chỉ đành theo phu quân lưu đày.
Một đường hiểm nguy, kẻ địch khắp chốn, không sao, đã có Ngư Đoan Tĩnh. Để có thể được “động phòng”, Ngư cô nương liền dốc hết sức lực, cố gắng bảo vệ phu quân cùng gia đình chàng, cũng thuận tiện khiến phu quân nàng nhiều lần tức đến đỉnh đầu bốc khói.
Sóng gió vừa qua đi, phong vân đã lại kéo đến. Hôn quân (mà thực ra cũng chưa hôn quân lắm) gặp nạn cầu giúp đỡ, Tuyên gia vì bảo vệ mạng sống của cả nhà, vì sự bình an của cả gia tộc, một lần nữa trở về. Kinh thành khói lửa, biên cương chiến loạn, phu quân ở phía xa chinh chiến, còn Ngư Đoan Tĩnh mỗi ngày sẽ ở trong núi, phụng dưỡng bảo vệ bà bà, xem hôn quân diễn màn si hán, luận võ đánh nhau, chờ ngày phu quân khải hoàn.
Bình định phản thần, Tuyên gia trở lại kinh thành, không chỉ là trung thần, còn là quyền thần. Nhưng dù bên ngoài thiên hạ có bao nhiêu thay đổi, phía sau cánh cửa Tuyên gia, cũng chỉ có một Ngư Đoan Tĩnh vui vẻ được Tuyên Ngưng nhất mực cưng chiều, dù là kinh thành phồn hoa hay biên cương cát bụi, cùng nhau nắm tay, đi đến bạc đầu.
****
Nếu bạn còn đang đọc bài review này, thì hãy quên hết phần giới thiệu sến súa, sặc mùi thi vị và lừa tình phía trên đi ạ. Dưới đây mới là phần review chân thật nhất về “Cá to ăn lươn nhỏ”.
Ngư Đoan Tĩnh là con gái của Lễ bộ thị lang, nhưng từ nhỏ lớn lên ở Hành Sơn cùng sư công. Việc yêu thích của nàng là luyện công, món ăn yêu thích là gà nướng, đối tượng yêu thích là Tuyên Tịch, đương nhiên còn có Tuyên Ngưng - phu quân của nàng.
Trong lúc nàng luyện công vô tình bị tẩu hỏa nhập ma, cần gấp đối tượng để “song tu”, thải âm bổ dương. Vừa hay vị phụ thân tệ bạc cùng kế mẫu mang đến một Tuyên Ngưng, xét gia thế có gia thế, xét sắc đẹp có sắc đẹp, lại là võ tướng, theo lý thuyết thì rất “mạnh mẽ”, thế nên nàng đành nhắm mắt gả vào.
Bởi vì từ nhỏ sống trên núi Hành Sơn, chịu sự giáo dục “biến thái” của sư công cùng vị sư thái cách vách, nên tính tình Ngư cô nương tùy tiện, lại phóng khoáng, thần kinh tương đối thô lại rất cố chấp. Vì mục tiêu “động phòng” mà không ngại mặt dày, chủ động quấn lấy phu quân, gây ra không biết bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười.
Ngư Đoan Tĩnh là một người thật thà, tâm tính thiện lương, chính vì thế không ít lần khiến phu quân nàng tức đến đỉnh đầu bốc khói. Nói tóm lại Ngư đại cô nương là một cao thủ, thần kinh thô, tính tình thẳng thắn, không ngại khó không ngại khổ, chỉ ngại phu quân không động phòng.
Tuyên Ngưng xuất thân nhà võ tướng, tuổi trẻ đã theo cha ra chiến trường, lập nhiều công lao, được phong làm tướng quân. Vào ngày chàng thành thân, gia tộc xảy ra biến cố, khiến cả nhà bị lưu đày. Vốn nghĩ, cửa hôn sự này cũng coi như đã mất, nào ngờ tiểu thê tử nhà chàng không ngại khó khăn, theo cả nhà đi lưu đày.
Đáng tiếc lần đầu gặp mặt, thê tử chàng không những nhận nhầm “phu quân”, còn liên tục có hành động “mờ ám” khiến chàng không khỏi nghi hoặc. Nhưng khi phát hiện ra tất cả những việc nàng làm không có ý xấu, mục đích chủ yếu là để được động phòng không khỏi khiến Tuyên Ngưng cảm thấy xấu hổ.
Hơn nữa, chàng còn phát hiện ra thê tử của mình là cao thủ, không những thẳng thắn còn rất giỏi võ công. Vì thế, Tuyên Ngưng phát hiện, từ sau khi gặp Ngư Đoan Tĩnh, chàng không những trở thành nam tử ăn cơm mềm*, còn chỉ có thể chấp nhận bị phu nhân nhà mình làm thịt bất cứ lúc nào.
***
“Cá nhỏ ăn lươn lớn” là một câu chuyện hài, chủ yếu mang tính chất giải trí. Nhân vật chính siêu nhây, dàn nhân vật phụ cũng lầy không kém, được pha trộn trong bối cảnh giang hồ lẫn cung đình tranh đấu. Nhưng hãy yên tâm đi, bởi tất cả các yếu tố chỉ được dùng để làm nền cho sự nhây, bựa của nữ chính.
Ngư Đoan Tĩnh là một chú cá nhỏ, thế nhưng bản lĩnh thì không hề nhỏ, không những giỏi đánh nhau, còn có thể ăn trọn con lươn lớn Tuyên Ngưng. Đầu năm thì nên vui vẻ, thế nên, tớ highly recommend hố này cho các bạn nhé.
P/s: Bên cạnh việc không cần mang não khi đọc truyện, tớ cũng chân thành khuyên các bạn không nên ăn uống trong quá trình nhảy hố, tránh các thiệt hại đáng tiếc nhé.
***
Chú thích: nam nhân ăn cơm mềm ý chỉ những người đàn ông yếu đuối, phụ thuộc vào nữ nhân. Trong trường hợp này, dù Tuyên Ngưng là võ tướng nhưng võ công vẫn không bằng Ngư Đoan Tĩnh, trên đường lưu đày, thường được Ngư Đoan Tĩnh góp sức bảo vệ, đánh lui “thích khách”.
Review by #Gian Thần
Bìa: #Hắc Tiệp Dư
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban
Bình luận facebook